Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Gió đêm khẽ thổi, xa xa đèn đuốc dào dạt, xung quanh cũng có thể thấy cỗ xe ngựa chạy qua. Lúc này đêm cũng coi như không lâu, thấy chính chủ và mấy đồng bọn trước cửa đi vào, Ninh Nhiên buông bỏ sự giám thị của nữ tử - dù sao vào trong thùng gỗ cũng không thấy gì nữa, nhanh chóng từ lầu hai xuống dưới, chạy dọc theo bóng tối trong sân bên kia.
Trang hoàng trạch viện này không tệ, nhưng phạm vi chỉnh thể chỉ có ba tiến, thà rằng không phải lần đầu tiên đến, đối với hoàn cảnh ở giữa sớm đã sáng tỏ. Hắn thoáng có chút hưng phấn, bước đi rất nhanh, trong nháy mắt xuyên qua đình viện ở giữa, suýt chút nữa cùng một tên hạ nhân từ phòng khách đi ra, đi vào hành lang gặp phải, cũng là hắn phản ứng nhanh chóng, thoáng cái đã trốn đến phía sau một cây hoa, trong nháy mắt biến thành yên tĩnh.
Đợi đến khi hạ nhân kia đi tới, Ninh Cố mới nhô đầu ra liếc mắt nhìn phòng khách một cái, sau một lát, giống như con chuột nhẹ nhàng mà nhanh chóng chui vào phòng khách, dọc theo cây cột leo lên xà nhà, trốn vào một khối ván che phía sau.
Tiếng cười dần dần tới gần cửa phòng khách, sau đó tiến vào tổng cộng có năm người, bốn người mặc áo dài, kiểu dáng quần áo màu sắc hơi khác nhau, nhưng đều là người đọc sách, một người khác mặc viên ngoại tương đối quý khí, nhưng khí chất thoạt nhìn như thương nhân chạy khắp nơi.
Trong năm người này, Ninh cố chỉ nhận ra một vị dẫn đường phía trước. Đó là một vị râu dê, hình dáng ánh mắt xem ra đều là lão nho sinh hiền lành đáng tin cậy, cũng là chủ nhân trước mắt của tòa phủ đệ này, tên là Văn Thọ Tân.
Mấy người vào phòng khách, nói vài câu linh tinh nho nhỏ, không có dinh dưỡng gì, đơn giản chỉ là lời nói khách sáo trang nhã của gian nhà này. Văn Thọ Tân thì đại khái giới thiệu một chút, trạch phủ này vốn thuộc về một thương hộ nào đó, dùng để nuôi dưỡng ngoại nghiệp. Về sau nhà này rời khỏi Tây Nam, nghe nói hắn muốn tới, liền bán nhà nhà cho hắn, khế đất hoàn chỉnh giá cả không cao, Hoa Hạ quân cũng tán thành, không có kết quả gì.
Ninh Độc trốn ở trên xà nhà nghe một mặt, một mặt đưa khăn đen xuống, xoa xoa gương mặt không hiểu sao hơi nóng lên, lại thư giãn mấy hơi rồi mới tiếp tục lờ mờ. Hắn nhìn xuống dưới chỗ tối, chỉ thấy năm người ngồi xuống, lại lấy một lão nho sinh nửa tóc nửa trăm làm chủ., Đợi hắn ngồi xuống, bao gồm cả Văn Thọ Tân bốn người mới dám ngồi xuống, lập tức biết người này có chút thân phận. Mấy người còn lại trong miệng gọi hắn là "Sơn Công", cũng có người gọi là Hạo Nhiên Công, thà kiêng đối với văn nhân trong thành cũng không rõ ràng, lập tức chỉ nhớ kỹ tên, dự định sau này tìm người tình báo của Hoa Hạ quân tiếp tục hỏi thăm.
Hắn nhìn chằm chằm nơi phủ đệ này mấy ngày, đương nhiên không phải ỷ vào võ nghệ cao cường, nhiễm thích lén lút rình coi chuyện riêng tư của người khác. Những ngày qua hắn đã thích bơi lội trong sông ban đêm, mỗi tối đều muốn bơi qua bơi lại trong thành Đô, một lần ngoài ý muốn khiến hắn nghe được tiếng khách quý và người khác nói chuyện, sau đó mới theo dõi tiểu viện này.
Hắn liên tục mấy ngày đi vào tiểu viện này vụng trộm nghe trộm, đại khái biết rõ vị Văn Thọ Khách này chính là một lão nho sinh đọc thi thư, lo nghĩ quốc gia ưu dân, đầy tâm mưu kế, bồi dưỡng không ít nữ nhi, đi tới bên này Thành Đô muốn làm chút chuyện, vì Võ triều xả một hơi.
Trước kia hắn từng nói với người khác về tung tích của con trai trưởng Ninh Nghị, sau đó lại đề cập đến con trai nhỏ hơn một chút cũng được, hơn nữa cầu xin thêm chút nữa cũng có thể điều tra tin tức của Tần Thiệu Khiêm cùng với vài tên con gái cao tầng trong quân. Trong quá trình này, dường như người khác lại có chút thành kiến với hắn, khiến cho ban ngày hắn đi bái kiến đồng đạo võ lâm ăn phải mắt trắng, buổi tối liền có chút thở ngắn than ngắn, mắng chửi đám ngốc ngốc nghếch cổ hủ, sự tình đến tận đây vẫn không biết thay đổi.
Ở đây, lão nhân thường cùng với "Nữ nhi" ở phía sau thở dài có chí không thể duỗi, người bên ngoài không hiểu lòng quyền cước của hắn, "Nữ nhi" kia liền ngoan ngoãn an ủi hắn một hồi, hắn lại dặn dò "Nữ nhi" tất cần trong lòng trung nghĩa, nhớ kỹ cừu hận, báo hiệu võ triều. Tình cảnh hai người "Phụ nữ" cổ vũ lẫn nhau, làm cho Ninh cố kỵ đều có chút thông cảm với hắn, cảm thấy đám nho sinh triều Võ kia không nên ức hiếp như vậy. Đều là người mình, phải đoàn kết.
Đối với " tặc ngốc" bực này, hiện lại chạy đi vạch trần cũng không có ý nghĩa gì, Ninh Kỵ mỗi ngày tới nghe vị nghe Thọ Tân kia than ngắn thở dài, không ngừng lải nhải, mỗi ngày hắn oán giận đều có hình dáng mới, oán giận mười phần đặc sắc, có đôi khi than ngắn thở dài còn có thể xen lẫn một ít cố sự Giang Nam, khiến cho Ninh Độc tán thưởng không thôi, "À, còn có loại chuyện này... "Tự giác khoáng đạt tầm mắt.
Ngoài oán giận, lão nhân giữa ban ngày cũng liên tục bại trận, tìm quan hệ liên lạc với người giúp đỡ như vậy. Đến hôm nay, xem ra cuối cùng cũng tìm được vị "Sơn công" vừa hứng thú vừa đáng tin cậy này, hai bên ngồi xuống, hạ nhân đã đi lên trà điểm đắt giá, uống một hơi lạnh, sau một phen hàn huyên cùng lấy lòng, Văn Thọ Tân mới bắt đầu cẩn thận bán ra kế hoạch của mình.
"... Hắc kỳ Thập Tuế, nằm gai nếm mật, mạnh mẽ đánh tan Nữ Chân Tây Lộ quân chính diện, cao tầng trong quân bọn họ, hoặc không chê vào đâu được... Lần này dùng thành đều làm thế, mở rộng cửa lớn, mời khách từ bốn phương tới, mạo hiểm, nhưng cũng chính thức thành lập triều đình, để có thể địa vị ngang nhau với Võ triều ta..."
Không sai không sai... Ninh Độc ở bên trên yên lặng gật đầu, đúng là tâm đạo chính là như vậy.
"... Biện pháp của hắc kỳ có lợi có hại, nhưng tai hại khi hiển thị, đối phương đều có đề phòng. Ta tương đương với tin tức trên tin tức kia lên tiếng thảo luận, tuy ngươi tới ta muốn tranh cãi náo nhiệt, nhưng đối với Hắc kỳ quân trong đó tổn thương không lớn, ngược lại mấy ngày trước đây mới xảy ra sự kiện., Hoài Công thân chấp đại nghĩa, không nhìn thấy yêu ngôn mê hoặc chúng của loại phỉ cờ đen kia, liền lên phố luận bàn, kết quả ngược lại để cho người đầu đường vô tri ném ra hòn đá, đầu chảy máu, đây chẳng phải là hắc kỳ sớm có phòng bị sao... "
Kia cũng không phải chúng ta đập, trách ta a... Ninh Độc ở trên đầu chép miệng, không cho là đúng.
Phía dưới chính là một mảnh nghị luận: "Ngu phu ngu phụ, ngu không thể với tới!"
"Có lẽ do người cầm cờ đen làm."
"Hắc kỳ yêu ngôn hoặc chúng..."
"Thủ đoạn bỉ ổi..."
Trên núi kia công bằng: "Trên tin tức, luận bàn, thuộc về thế trận đường đường, phương pháp vương đạo, mặc dù không hiệu quả nhanh, nhưng từ từ đẩy mạnh, có thể được chúng ta thuyết phục, cuối cùng vẫn là đa số." Hắn kết luận như thế, sau đó lại nói: "Nhưng binh pháp tôn tử có nhiều, phàm chiến giả, lấy chính hợp, lấy kỳ thắng, chỉ cần có thể quản cùng, biện pháp không ngại nhiều, Văn huynh mời nói tiếp."
Binh pháp của tôn tử có nhiều như mây, phàm chiến giả, lấy chính hợp, lấy kỳ thắng... Câu nói này hay lắm, nhớ kỹ cho kỹ... Cố kỵ tụng niệm lên xà nhà một lần.
Trong lúc này, bên dưới lại tiếp tục nói: "... Văn mỗ hèn hạ, cả đời sở học không tinh, lại có chút kiếm tẩu thiên phong, duy chỉ có một mình nhỏ biết được Thánh hiền dạy bảo, thời khắc nào cũng quên! Lòng quyền tâm, thiên địa có thể giám định! Thủ hạ của ta bồi dưỡng ra con gái, tất cả đều xuất sắc, đều là những đứa con gái xuất sắc nhất., Mà tâm hoài đại nghĩa! Hiện nay hắc kỳ này từ trong núi thây biển máu giết ra, dễ dàng hưởng lạc tình, nó có lẽ phòng bị, thế nhưng Sơn công cùng chư vị cẩn thận suy nghĩ, nếu chư vị liều mạng tính mạng, khổ cực hơn mười năm, giết lui nữ chân nhân, chư vị còn muốn con của mình đi theo con đường này sao..."
"... Nhân vật đời thứ hai của Hắc Kỳ quân, hiện giờ hoàn toàn là nhược điểm lớn nhất của hiện tại, có lẽ bọn họ chưa từng tiến vào hạch tâm của hắc kỳ, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày phải đi vào. Chúng ta sắp xếp những cây đinh cần thiết, vài năm sau khi chân binh Nhung Nhung gặp nhau, sẽ có ý định đó muộn mất. Chính là muốn hôm nay cắm xuống, mấy năm sau dùng thì những nhân vật đời thứ hai này, vừa vặn tiến vào hạch tâm của hắc kỳ, đến lúc đó bất luận bất luận chuyện gì cũng có thể chuẩn bị được."
"... Nghe nói năm vị nữ nhi an bài ở bên ngoài, bản lĩnh nhan sắc khác nhau, lại không được coi là xuất sắc nhất. Những ngày qua chỉ để cho các nàng giả trang thành bình dân từ xa, đi dạo bên ngoài, cũng không có tin tức, mục tiêu, chỉ hy vọng các nàng có thể lợi dụng bản lĩnh của mình, tìm một người xem như một người, nhưng nếu thật có tin tức đáng tin cậy, quy hoạch tốt, tác dụng các nàng có thể làm được cũng là cực lớn..."
"... Mà nghe nói Lục Nữ Nhi an trí ở chỗ này, không phải Văn mỗ khoe khoang, nhất đẳng xuất sắc nhân tài, ta thấy vẫn còn. Nếu thật có thể an bài tốt một phen, ngẫm lại, nếu là vào Ninh gia, Tần gia đại môn, ngay từ đầu là một tiểu thiếp., Ngày sau cũng có tác dụng lớn a chư vị... Văn mỗ tuy có mấy vị nữ nhi này, nhưng khổ nỗi không có tin tức, đường dài, đối với trưởng tử Ninh Nghị kia, mấy ngày trước chỉ là gặp nhau ở xa, không quen cuộc sống, tìm không được biện pháp tin cậy, ngay cả an bài cũng không thể an bài..."
Mỗi ngày ta đều ở bên cạnh nàng... Ninh Tàn nhướng mày.
"... Cũng may hôm nay có Sơn công và chư vị đến đây, địa vị học thức sơn công, chấp thành đều là tai trâu đực, thiên hạ ai không theo ý người đó kính ngưỡng..."
"Không thể không làm..." Lão giả xua tay.
"... Nghe nói ta cũng biết kế sách này, có chút không có mặt mũi, nhưng lúc này, nghe nói mỗ ngu dốt, chỉ có thể nghĩ ra biện pháp như vậy. Chư vị, Ninh Nghị kia luôn miệng nói muốn diệt nho, học sinh chúng ta được thánh hiền Nho môn hai ngàn năm ân trạch, há có thể nuốt xuống ngụm ác khí này. Đới Mộng khẽ đội công, tuy rằng thủ đoạn cực đoan, nhưng chính là chính đạo lý đấy., Ngươi không cần phải biết Nho gia, thủ đoạn kịch liệt, đó đơn giản chỉ là chiến loạn năm mươi năm, chết thêm ngàn vạn người mà thôi... Văn mỗ bồi dưỡng mấy vị nữ nhi, trước mắt không cầu hồi báo, nhưng cầu báo đáp cho Nho gia, khiến cho mọi người trong thiên hạ đều có thể minh bạch họa của cờ đen, có thể phòng bị khả năng xảy ra đại kiếp nạn ngập trời trong tương lai, chỉ vì..."
Hắn khẳng khái, sau đó lại nói vài câu, trên mặt mọi người đều trở nên kính nể. "Sơn công" mở miệng dò hỏi: "Văn huynh cao nghĩa, chúng ta dĩ nhiên biết, chỉ cần là vì đại nghĩa, thủ đoạn sao phân chia cao thấp. Thiên hạ ngày nay hầu như không nguy hiểm, đối mặt ma đầu như vậy, chính là chúng ta liên thủ đứng lên., Khi cùng chung ý nghĩa... Chỉ là nghe công nhân phẩm, chúng ta tự nhiên tin được, nữ nhi này của ngươi, bối cảnh như thế nào, thật sự đáng tin sao? Nếu chúng ta khổ tâm trù tính, đưa nàng vào cờ đen, cờ đen lại xúi giục nàng phản, lấy nàng làm mồi... Loại khả năng này, không thể không đề phòng a."
Vị Sơn công này hỏi cũng là chuyện đương nhiên, ngược lại Ninh Độc trên xà nhà hơi sững sờ, hai mắt sáng ngời. Không sai, còn có cách làm như vậy... chợt lại phiền não, ban đầu hắn nghĩ nếu Văn Thọ Khách này cứ đụng vách nhìn trò cười, nếu câu được mấy con cá lớn, sau đó liền giơ tay lên bắt hết đám ngốc này, nhưng bây giờ... Bây giờ ta còn muốn giết các nàng hay không, còn không nên vạch trần chuyện này?
Đề mục có chút siêu cương, đối với hắn mới mười bốn tuổi lại tương đối thẳng thắn, trong nhất thời nửa khắc khó tính ra một kết quả. Văn Thọ Tân phía dưới đang giải thích:
"... Nữ Nhi Lư Long này của ta, ngày ngày chịu ta giảng giải đại nghĩa hun đúc... Hơn nữa nàng vốn là con gái của Khúc Hán Khúc tướng quân Võ Triều Khúc gia ta, Khúc tướng quân này vốn là thiên tướng Võ Hưng quân Trung Nguyên, về sau vì điều động Lưu Dực, xây dựng khó khăn bốn năm., Cường công Tiểu Thương Hà, chết thảm dưới tay Hắc Kỳ quân. Phá nhân vong của Long Phất gia, vừa rồi bị ta mua lại... Nàng từ nhỏ đã thuộc lòng đọc thi thư, khi phụ thân qua đời đã tám tuổi, bởi vậy có thể nhớ kỹ cừu hận này, đồng thời không hổ thẹn năm đó phụ thân nghe theo lệnh điều khiển của Lưu Dực..."
"Kể từ đó, nữ nhân này lòng mang đại nghĩa, tất cũng là được tiên sinh dạy dỗ tốt."
Có thù giết cha, lại nghe theo Lưu Dực cảm thấy xấu hổ, có lòng chuộc tội của phụ thân, mà Văn Thọ Tân đã tẩy não hắn tám năm, như vậy mọi chuyện tương đối đáng tin. Mọi người tán thưởng một phen, nghe thấy Thọ Tân mời hạ nhân tới: "Đi gọi tiểu thư tới gặp các vị khách. Ngươi nói với nó, đều là khách quý, bảo nó mang tỳ bà, không thể thất lễ."
Hạ nhân lĩnh mệnh mà đi, một hồi trôi qua, Khúc Long cởi một bộ váy dài, ôm đàn tỳ bà đi qua bước chân nhu hòa mà đến. Nàng biết có khách quý, trên mặt trái lại không có khí tức uất ức thật sâu, cúi đầu đúng lúc đến chỗ tốt, khóe miệng mang theo một tia ngây ngô, nụ cười như con chim nhỏ thẹn thùng, xem ra lại có chừng mực chào hỏi mọi người.
Ninh Độc ở trên đầu quan sát, cảm thấy nữ nhân này quả thật rất đẹp, nói không chừng những lão già thối tha này tiếp theo sẽ nảy sinh thú tính, làm chút chuyện lung tung gì đó - Hắn theo quân đội lâu như vậy, lại học y thuật, đối với những chuyện này ngoại trừ chưa từng làm thì hiểu rất rõ đạo lý: Nhưng lão già bên dưới lại rất quy củ.
"Sơn công" kia đầu tiên là ôn nhu hiền lành hỏi tên của đối phương, thân thế, sau đó lại có chút chính phái ca ngợi và cổ vũ nàng một phen. Hắn đã không làm loạn, mọi người còn lại cũng đều là một gương mặt ôn hòa mà chính phái. Nói chuyện như thế một hồi, nghe Tân Tân bảo thiếu nữ ngồi ở một bên bắt đầu biểu diễn tỳ bà cho mọi người xem, thanh âm đàn tỳ bà kia u oán, thào cảm thấy ngược lại vẫn còn tốt.
Sau một hồi u oán, Sơn Công hỏi nàng liệu còn có thể đàn được không. Khúc Long thủ pháp biến đổi, bắt đầu gảy mười mặt mai phục, thanh âm tỳ bà trở nên kịch liệt sát phạt, khuôn mặt xinh đẹp của nàng cũng theo đó biến hóa, khí chất trở nên oai hùng, giống như một vị nữ tướng quân.
Khúc đàn kết thúc, mọi người rốt cục vỗ tay, tâm duyệt thành phục, Sơn Công khen: "Không hổ là con gái võ gia, khúc mười mặt mai phục, kỹ thuật siêu nhiên, khiến người ta bừng tỉnh trở lại thời đại Bá Vương..." Sau đó lại hỏi khúc Long Hộc đối với thi từ ca phú, điển tịch Nho gia một phen, khúc Long trả lời từng cái một, thanh âm nhu hòa.
Ninh Độc cũng có ấn tượng tốt với nàng. Lập tức quyết định, nếu nữ nhân này thật sự quyến rũ huynh trưởng hoặc là ai trong quân đội, tương lai sẽ tách ra, khó tránh khỏi thương tâm. Hơn nữa huynh trưởng có một tỷ đầu, nếu là vì câu cá lớn mà cô phụ tỷ sơ nhất, còn muốn giả ngu với lá cây vài năm như vậy, thật khiến người ta khó có thể tiếp nhận.
Dù sao mình cũng không am hiểu thả dây dài câu cá lớn, cũng không cần bẩm báo với cấp trên quá sớm. Đợi đến khi nhân lực bên bọn họ xuất hết, mưu đồ thỏa đáng chuẩn bị động thủ, mình lại đem chuyện này báo cáo lên, thuận tay đem nữ nhân cùng mấy nhân vật mấu chốt này làm hết. Để đám người Bộ mưu lược kia cũng câu không được cá lớn, cũng chỉ có thể bắt người làm việc, dừng ở đây.
—— nghĩ như vậy, trong lòng hắn yên tâm hơn nhiều.
Qua một lúc, Khúc Long trở về tú lầu, năm người trong phòng hàn huyên một hồi, vừa mới tách ra, lúc tiễn người đi ra ngoài, tựa hồ có người ám chỉ thọ Tân, nên đưa một nữ nhi tới chỗ "Sơn công", nghe được Thọ Tân gật đầu đáp ứng, kêu một vị hạ nhân đi làm.
Như thế tiễn trước sau đám người Sơn công trở về, vị Văn Thọ Tân kia trở lại phòng, thần sắc hưng phấn, lại đến tú lầu thăm Khúc Long một chút, nói chút lời cổ vũ, nói với nàng nghỉ ngơi sớm một chút., Vừa rồi mới về uống rượu chúc mừng. Hắn cao hứng lúc không ngừng lải nhải, uống rượu chẳng qua là thỉnh thoảng vỗ tay, một bộ dạng chần chừ mãn nguyện, một chút ý tứ cũng không có. Ninh kị liền không giám thị hắn, lại đi xem Khúc Long om sòm, chỉ thấy thiếu nữ ngồi ngẩn ngơ bên giường, cũng không biết đang u buồn điều gì.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Ninh Độc nhớ tới sự biến đổi sắc mặt trước mặt người ngoài, lúc gảy tỳ bà, nghĩ thầm nữ nhân này thật sự là hồ ly tinh không thể tin được, muốn tiếp cận đại ca nhà mình, thật đáng chết.
Dù sao ngươi cũng không sống được bao lâu, nên bỏ mặc ngươi đi...
Hắn nghĩ như vậy, rời khỏi trang viện bên này, tìm thấy bờ sông trong bóng tối có chỗ dựa, bao tóc rồi lại xuống nước bơi tới. Hắn cũng không vội suy nghĩ thân phận đám người Sơn công, dù sao Văn Thọ Tân cũng khoác lác "Chấp Thành Đô Đô Mãng Nhĩ", ngày mai tùy tiện hỏi thăm tình báo một phen là có thể tìm ra.
Xa xa gần, đèn đuốc mê ly, bóng đêm dịu dàng, thàng chơi mấy trò chó săn nhàm chán từ bên cạnh một chiếc thuyền nhỏ ào ào đi qua, ban đêm đối với hắn, quả thực thú vị hơn nhiều so với ban ngày. Qua một hồi, chó con hóa thành cá bơi, biến mất trong sóng nước hắc ám...