Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"... Vết thương trên tay đã băng bó kỹ, ngươi không nên lộn xộn, có chút ăn chỗ mấu chốt, ví dụ như... vết thương bảo trì sạch sẽ, Kim Sang Dược ba ngày một thay. Nếu như muốn tắm, không nên để cho nước bẩn đụng phải, gặp phải rất phiền phức, có thể sẽ chết... Nói rồi, không nên đụng vào vết thương..."
Ánh mặt trời chiều còn có chút chói mắt, thành chủ thể phía bắc đô thành, đại diễn võ trường chưa hoàn thành phụ thuộc sân quán phụ thuộc, mấy trăm người đang tụ tập ở nơi này vây xem "Đại hội tỷ võ đệ nhất thiên hạ" tuyển chọn vòng thứ nhất.
Từ xưa đến nay, nền kinh tế cơ sở quyết định kiến trúc thượng tầng, cũng quyết định diện mạo xã hội. Tuy rằng nói đến văn minh văn minh trung hoa có nguồn gốc dài xa xôi, cũng có không ít đại sự khiến người ta say sưa nói, chuyện trọng đại, nhưng từ mấy ngàn năm trước đến về sau võ triều., Bản chất thể chất tinh anh chưa từng thay đổi, mọi người nói tới chuyện xã hội như thế nào, thành tựu ra sao, chủ yếu là nói về diện mạo của không đến năm phần trăm nhân sĩ thượng tầng. Thật ra từ trước đến nay chưa bao giờ có ý nghĩa như vậy.
Quá khứ võ triều trọng văn khinh võ, mặc dù tam giáo cửu lưu, lục lâm đi lại vẫn luôn tồn tại, nhưng nếu thật sự nói đến việc làm cho sự tồn tại của bọn họ cụ thể hóa, rất nhiều lý do vẫn phải thuộc về người đọc sách trúc ký mấy năm gần đây: Tuy trên thực tế bọn họ không có khả năng bao trùm toàn bộ thiên hạ, nhưng chuyện bọn họ kể, những thuyết thư nhân khác cũng bắt chước theo.
Sau hơn mười năm, có khái niệm về giang hồ, lục lâm, trong lòng một bộ phận người tương đối xác lập, thậm chí không ít nhân sĩ luyện võ, đối với bản thân tự giác, cũng bất quá là cùng người luyện "Chiêu thức phòng thân", đợi sau khi nghe kể chuyện, mới đại khái minh bạch thiên hạ có một "Lục Lâm", có một " giang hồ".
Cách gọi như vậy khiến bọn họ tự giác có thân phận.
Ở quá khứ hai mươi năm trước, cái gọi là Ngự Quyền quán, trong mắt người bình thường thì cũng chỉ là một quyền sư có kỹ năng đánh thắng tốt mà thôi, rất nhiều võ giả nông thôn cũng sẽ không nghe được tên của hắn, chỉ khi tập võ đến một cấp độ nhất định mới dần dần nghe nói đến Thánh Công gì đó, cái gì mà Vân Long Cửu hiện, lúc này mới dần dần tiến vào phạm vi của rừng xanh, mà khu rừng này, trên thực tế cũng là một khái niệm không rõ ràng lắm về một vòng người.
Là Trúc ký lệnh mọi người đều biết, cũng là Ninh Nghị thông qua trúc ký đem các loại đạo tặc đến đây ám sát mình thống nhất thành "Lục Lâm". Trong quá khứ lục lâm luận võ nhiều nhất là mười mấy người chứng kiến, hơn mười người ở trong phạm vi nhỏ luận võ, chém giết, giao lưu, nhiều thời gian tụ tập là vì giết người cướp bóc", những luận võ này cũng sẽ không rơi vào trong miệng các loại người thuyết thư bị lưu truyền.
Đối với người tập võ mà nói, chuyện trọng đại nhất trong quá khứ đã được công nhận là võ công, nó mấy năm một lần, dân chúng kỳ thật cũng không quan tâm, hơn nữa trong sử liệu lưu truyền hậu thế, tuyệt đại bộ phận đều không ghi chép cái tên võ công trạng nguyên. Đối với việc mọi người truy tán văn trạng nguyên, võ trạng nguyên cơ bản đều không có danh khí hay địa vị gì.
Thành đô đệ nhất đại hội luận võ thiên hạ, hiện tại coi như là "Lục Lâm" xưa nay chưa từng có tiền lệ, mà trên cơ sở thuyết thư bằng trúc, không ít người đối với nó sinh ra các loại liên tưởng: Đại hội mà Hoa Hạ quân đối nội mở ra, đó đều là luận võ trong quân đội., Lần này rốt cuộc mở cửa với thiên hạ. Mà trong khoảng thời gian này, một phần nhân viên trong thẻ trúc tuyên truyền, cũng đều làm ra câu chuyện cùng ngoại hiệu của một phần võ lâm thiên hạ, đem bầu không khí như rồng tranh hổ đấu trong đô thành ra, khi bách tính rảnh rỗi, liền không khỏi liếc mắt nhìn qua.
Hoa Hạ quân đánh tan quân đội phía tây là cuối tháng tư, cân nhắc tới việc đường xá xa xôi với thiên hạ, tin tức truyền tới, mọi người chạy tới còn phải mất thời gian, thời gian trước chỉ là sấm sét, mưa to gió lớn xào xáo. Sáu tháng bắt đầu làm sơ tuyển chọn., Cũng chính là để cho võ giả báo danh đến trước, trước tiên tiến hành vòng tỷ thí tích lũy thắng cảnh đầu tiên, để trọng tài kiểm tra thành tựu của bọn họ, người kể chuyện kể bằng thẻ trúc, đợi đến tháng bảy người tới cũng không sai biệt lắm, rồi mới ngừng báo danh vòng tiếp theo.
Đến lúc đó, mọi người trong thiên hạ tụ tập thành đô, tinh anh văn hóa có thể đi trên hồ báo cãi nhau, tục khí một chút có thể xem luận võ đánh nhau, đến trên hội vận động gào rú cuồng hoan, còn có thể thông qua du lịch đi tham quan tù binh Nữ Chân, biểu lộ vẻ Hoa Hạ quân vũ lực., Lúc này nội bộ cuộc hợp tác thương nghiệp ở khắp nơi đã được xác định, cùng nhau phát tài, tất cả đều vui mừng; mà trong bầu không khí này, mọi người đã thành lập, chính phủ của nhân dân Hoa Hạ chính thức thành lập, mọi người cùng chứng kiến, hợp pháp hữu hiệu, phổ thiên đồng yến - đây là quy luật cơ bản của toàn bộ đại cục.
Đương nhiên, bởi vì người đến cũng không tính là nhiều, lần này vừa mới bắt đầu thi đấu loại, người xem mấy ngày trước nhiệt độ cũng coi như không nhiều lắm. Nhưng thật ra bây giờ dán trong lều dài ngoài quán, lại có tên họ, ngoại hiệu, chiến tích các loại bức họa cao thủ, mỗi ngày đều dẫn tới lượng lớn người chú ý, mà mọi người tụ tập tại quán trà quán rượu gần đó, thường thường cũng miêu tả một câu đồn đại về cao thủ nào đó:
"XXXX này biệt danh XXX, các ngươi có biết là như thế nào mà có được không..."
"XXX này và XXXX ba năm trước đây từng thi đấu võ công XX, lúc ấy chỉ có ở đây chứng kiến..."
Hay có lẽ:
"Các ngươi biết Lục Đà sao?"
"Bảng đơn này, Hoa Hạ quân cố ý, nói thiên hạ đệ nhất hiện giờ có khoảng năm người có thể tham dự tranh đoạt, trong đó có thể là người lợi hại nhất, các ngươi biết rõ thanh danh huyết thủ nhân đồ của Ninh tiên sinh từ đâu mà có..."
"Lại nói Lâm tông kia ở Hoa Hạ quân ta gọi hắn là "Xuyên Lâm Bắc chân", vì sao vậy? Người này thân hình cao gầy, cước pháp cao siêu..."
Các loại tin tức, thảo luận thành nhiệt liệt bầu không khí, phong phú cho mọi người sinh sống văn hóa nghiệp dư. Mà trong quán rượu, thiếu niên đại phu tuổi chừng mười bốn tuổi mỗi ngày liền giống như lệ cũ cầm máu cho một đám hào kiệt Lục Lâm tên là xX, trị thương, dặn dò bọn họ chú ý vệ sinh.
Nói rõ, thật sự muốn luận võ, cũng không có gì đáng xem, mấy ngày trước hắn còn hết sức chăm chú, hào hứng dạt dào nhìn những trận đánh kia, đến gần nhất, đã hoàn toàn biến thành một khuôn mặt to xác, bại hoại, lười biếng.
Cao thủ võ lâm chân chính, mỗi người đều có điểm mạnh riêng, mà võ lâm thấp tay, phần lớn đều là thức ăn rối tinh rối mù. Đối với các cường giả cấp bậc như dưa hấu, dưa hấu, Đỗ Sát, lại ma luyện một hai năm trong chiến trận, võ đài trước mắt tỷ thí nhiều, thật sự có chút khó chịu.
Xuất thủ không cách nào tiêu chuẩn, liền chỉ có thể phục tập tri thức y lý tiêu chuẩn để cân bằng điểm này khó chịu này. Tráng hán một thân mồ hôi muốn đưa tay vén băng vải, hắn liền đưa tay đi đập một chút.
"... Nói rồi, không nên đụng vào vết thương, mồ hôi của ngươi đổ ra cũng nhiều, mấy ngày tiếp theo tận lực không nên rèn luyện mới tốt..."
"Này!" Tráng hán không vui lắm, "Tiểu oa nhi ngươi nói nhiều, ta là người tập võ, dĩ nhiên là toát mồ hôi, dĩ nhiên là bị thương như vậy! Một chút đao thương coi như cái gì, ngươi xem vết sẹo này, còn có cái này... tùy tiện băng bó một chút, còn không phải chính mình tốt sao. Nhìn tiểu đại phu ngươi lớn lên da mịn màng như da thịt mềm mại., Chưa từng chịu khổ! Nói cho ngươi biết, nam nhân chân chính, phải rèn luyện nhiều, ăn nhiều, chịu một chút tổn thương, có quan hệ gì, còn nói muốn chết muốn sống... Chúng ta người tập võ, yên tâm, chịu đựng!"
Ninh Nhiên mặt không biểu tình nhìn thoáng qua vết sẹo của hắn: "Cái sẹo này của ngươi chính là chưa xử lý tốt nên mới biến thành như vậy... Cũng là trước kia ngươi may mắn, không có chuyện gì xảy ra, chung quanh của chúng ta, bất cứ lúc nào cũng có các loại ô nhiễm nhỏ mà ngươi không nhìn thấy. Nơi càng bẩn thỉu này càng nhiều, nó tiến vào vết thương của ngươi, ngươi có thể sẽ sinh bệnh, vết thương sẽ hỏng mất. Những băng vải các ngươi đều là bị đun sôi qua... Cho ngươi chút băng vải này không nên mở ra, lúc đổi thuốc thì mở ra!"
"Chi, chi tiết cái gì?"
" đố nghịch." Ninh Nhiên buồn chán, nhìn phía trên dọn dẹp lôi đài, cũng nói vài câu với tráng hán: "Là động vật sống, nhưng rất nhỏ, chúng ta không nhìn thấy được, tiến vào vết thương là bắt đầu ăn máu thịt của ngươi, cũng chính là ngoại tà xâm lấn. Vừa rồi ngươi dùng tay che đao, thanh đao đối diện kia cũng không quá sạch sẽ. Nếu như tương lai có chuyện, ngươi có thể phát nóng, cũng có thể sẽ phát nóng mà chết."
"Khi còn rất nhỏ, ngươi làm sao thấy được? Ngươi đã nói là không nhìn thấy... Thôi không tranh với ngươi cái thằng nhãi này, ngươi bao rất tốt... Nói đến chỗ diệu dụng dùng tay cản đao, một chiêu vừa rồi của ta, ngươi có hiểu không?" Tráng hán chuyển đề tài, ánh mắt bắt đầu sáng lên: "Được rồi, ngươi chắc chắn nhìn không ra, ta nói với ngươi nha, ta nói cho ngươi nghe nha., Một đao này của hắn qua, ta có thể tránh được, nhưng ta dùng thương đổi thương với hắn, hắn lập tức sợ hãi, đao này của ta đổi hắn một đao, cho nên ta thắng, cái này gọi là hẹp đường tương phùng dũng giả thắng. Hơn nữa tiểu oa nhi ta nói cho ngươi biết., Luận võ trên lôi đài, hắn bổ tới chỗ ta chỉ trong tích tắc, không có thời gian nghĩ tới, một khắc này, ta liền quyết định phải đổi thương với hắn, loại ứng đối này, cần phải có dũng khí lớn lao, ta chính là ngày hôm nay, ta nói nhất định ta phải thắng..."
"... Quả thật cần phải có dũng khí lớn lao...Chúc mừng."
Ninh Nhiên mặt không biểu tình thuật lại một lần, xách hòm y dược đi tới lôi đài bên kia, tìm một chỗ ngồi xuống. Chỉ thấy vị tráng hán băng bó kỹ kia cũng vỗ vỗ băng vải trên cánh tay mình, đứng lên. Hắn nhìn bốn phía một hồi, sau đó buồn chán đi dạo xung quanh, sau đó vẫn đi tới bên này.
"Ai, ta nói thằng nhóc con này, tuổi nhỏ như vậy đã làm đại phu rồi?"
Ninh Độc nhìn về phía trước: "Ra chiến trường lớn tuổi giết địch, làm đại phu tuổi còn nhỏ, không phải sao?"
"Nói cũng đúng, ngươi cũng là người cầm cờ đen, Hắc kỳ quân là anh hùng thật sự, lời này của ta quá lỗ mãng." Người đàn ông kia hình dáng thô kệch, trong lời nói ngược lại ngẫu nhiên toát ra từ ngữ nho nhã, lúc này còn hướng về phía trước chắp tay thi lễ một cái, sau đó lại ngồi xuống bên cạnh: "Quân nhân của quân cờ đen là anh hùng thật sự, nhưng mà, người đứng trên các ngươi, có vấn đề, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện..."
Ánh mắt Ninh kị chuyển lên khóe mắt, lườm hắn một cái, sau đó khôi phục nguyên vị. Tráng hán kia hình như cũng cảm thấy không nên nói những lời này, ngồi ở đó nhàm chán một hồi, lại nhìn đại phu ăn mặc bình thường đến cực hạn: "Ta thấy tuổi của ngươi còn trẻ mà đã muốn ra ngoài làm việc, đại khái cũng không phải là gia đình tốt đẹp gì, ta cũng rất kính trọng quân nhân cờ đen của các ngươi đúng là một hán tử chính hiệu., Nói tới đây, chủ nhân nhà ta học phú năm xe, nói chuyện không có gì không trúng, hắn cũng không phải nói bừa, là từng lén nói ra, sợ hắc kỳ của các ngươi a, một hồi phồn hoa thành không..."
"Chủ nhân nhà ngươi là ai?"
"Đứa bé này đừng tức giận, ta nói, đều là tâm phúc nói như vậy... Chủ nhân nhà ta cũng là tốt cho các ngươi, không nói xấu gì các ngươi, ta cảm thấy hắn cũng nói đúng a, nếu như các ngươi có thể lâu dài lâu dài như vậy, võ triều chư công, rất nhiều nhân vật văn hạ phàm tại sao không giống các ngươi chứ? Nói là biện pháp bên này của các ngươi, chỉ có thể duy trì liên tục ba mươi năm, lại muốn đại loạn, Võ Triều dùng Nho gia giảng cái gì trung, trung trung... "
"... Trung dung?"
"Đúng, thằng nhóc con ngươi đã từng đọc sách rồi, Trung Dung mới có thể hai ba trăm năm... Ngươi xem cái này cũng có lý. Kim Quốc mạnh hơn ba mươi năm, bị hắc kỳ đánh bại rồi., Các ngươi ba mươi, năm, không chừng lại bị đánh bại... Có ba mươi, năm hay không cũng khó mà nói, chủ yếu là vừa nói như vậy, có đạo lý gì các ngươi nhớ kỹ là tốt rồi... Ta cảm thấy có đạo lý. Ài, thằng nhóc nhà ngươi là hắc kỳ quân., Những người chân chính có thể đánh nhau, ngươi đã gặp qua chưa? Anh hùng nào, nói nghe thử xem, ta nghe nói tháng sau bọn họ mới xuất hiện... Ta cũng không phải nghe ngóng cho riêng mình, thủ lĩnh nhà ta., Võ nghệ lợi hại hơn ta nhiều, lần này chuẩn bị có thứ hạng, hắn nói không lấy được thứ hạng đầu, ít nhất cũng lấy được vài cái đầu đi... Cũng không biết hắn và anh hùng của Hắc kỳ quân các ngươi đánh nhau sẽ thế nào, kỳ thực biện pháp trên chiến trường không nhất định đơn độc đã lợi hại rồi... Ai, ngươi có từng trải qua chiến trường hay không, tiểu oa oang oang này cũng không quá đáng đâu..."
Hai người ngồi đó nhìn lôi đài, bả vai vốn đang âm thầm suy sụp, hắn nhất thời nhàm chán nói thêm vài câu, không ngờ người này còn nhàm chán hơn hắn. Gần đây Hoa Hạ quân mở rộng cửa nghênh đón người ngoài, trên giấy cũng cho phép tranh luận, bởi vậy bên trong cũng từng làm ba lệnh năm thân, không cho nhân sĩ quân đội vì một chút lời nói của đối phương mà đánh người.
Lập tức cũng chỉ có thể xách theo hòm y dược đổi một bên, tráng hán kia cũng biết bạn nhỏ tức giận, ngồi ở đó không có đuổi theo, không lâu sau, tựa hồ có người từ bên ngoài xuất hiện, hướng tráng hán kia vẫy tay., Tráng hán kia bởi vì đợi đồng bọn từ trong trận đi ra ngoài. Ninh Độc nhìn thoáng qua, tới tìm người kia bộ pháp trầm ổn, đại khái có chút công phu nội gia, nhưng tóc luyện không còn một nửa, đây là kinh mạch tích lũy bị thương ngầm, không được coi là thượng thừa. Cũng không biết có phải lão đại chuẩn bị hạ thủ thứ hạng của đối phương hay không.
Lôi đài ngu xuẩn trên đài từng trận quyết định thắng bại, những tiếng hò hét từ bên ngoài truyền ra, ngẫu nhiên có vài vết thương nhỏ xuất hiện, cố kỵ chạy tới xử lý, thời gian còn lại ngồi sụp đổ, tưởng tượng mấy chiêu đầu tiên của mình quật ngã một người. Hôm nay gần hoàng hôn, trên lôi đài diễn ra tràng thi đấu, huynh trưởng ngồi trong một chiếc xe ngựa nhìn như keo kiệt, ở bên ngoài chờ hắn, đại khái có chuyện.
"Tìm được một tiệm vịt nướng, da mặt làm rất tốt, nước sốt cũng tốt, hôm nay dẫn ngươi đi dò xét, ăn một chút đồ ăn ngon."
Ninh Hi gần đây tìm đến Ninh cố, mười lần là đi tìm đồ ăn ngon, người không biết còn cho rằng hắn cả ngày tìm kiếm đồ ăn ngon trong thành. Trên thực tế thà cố kỵ ngược lại biết rõ vị huynh trưởng này bận rộn, mặc dù mới mười tám tuổi, nhưng trên vai đông đảo sự tình., Hắn chỉ là thích cùng người nghe ngóng mỹ thực, nghe được trong lòng, cùng người nhà tụ hội mới cùng đi tìm hiểu, nếu như thật sự ăn ngon, thường khen không dứt miệng, ăn không ngon cũng sẽ yên lặng lấp đầy bụng.
Hai người ngồi trên xe nói chuyện phiếm một chút, Ninh Hi hỏi Ninh Hi hiểu biết ở trong sân thi đấu, có đại cao thủ nổi danh nào xuất hiện hay không, xuất hiện ở cấp bậc nào, lại hỏi hắn gần đây ở trong hội trường mệt mỏi không mệt. Ninh kị ở trước mặt huynh trưởng ngược lại hơi hoạt bát một chút, xụ mặt xuống mấy ngày làm buồn nôn đi chôn thở suốt một đoạn đường.
Cứ như vậy đến cửa hàng thịt vịt, hai huynh đệ ở trên lầu gọi một gian phòng, một gian phòng sát đường có thể nhìn thấy đường đi, người đi đường, ánh sáng mặt trời, cây cối ở phía xa trong ánh chiều tà vàng óng, dòng sông và hồ nước. Trước khi con vịt tới, Ninh Hi liền lấy từ trong cái túi mang theo bên người ra một chồng hồ sơ, ngoài ra còn có mực và bút lông.
"Ở đây có tất cả mười phần, ngươi ký tên ở phía sau."
"Cái gì?"
"Ngươi không cần phải để ý, ký tên áp tải là được."
"Để ta xem..."
Ninh Hi nhếch miệng, thà liếc vài lần, hồ sơ cũng không khác mấy, đều là đám người Trịnh Thất Mệnh giảng giải biểu hiện của mình đối với chiến trường tối kỵ, các người phía sau cũng đã ký đặt hàng xong: "Đây là..."
"Đương nhiên là có ích với ta, chuyện bây giờ có liên quan, ngươi không cần phải để ý, ký tên và áp giải, tức là đúng... Lúc đầu ta cũng không muốn tìm ngươi, nhưng phải có một trình tự. Ngươi ký tên trước, vịt đến nơi rồi."
"Chuyện gì?" Ninh Độc nhíu mày.
"Vậy ta có thể nói cho ngươi biết không? Bí mật quân sự."
"Có phải là chuyện tam đẳng công hay không?"
Ninh Hi kiên quyết nhìn Ninh Hi, đỡ lấy trán: "..."
"...Ca, muội nghe nói cha không chịu cho muội ba loại công pháp kia, hắn cũng là muốn bảo vệ thiếp, không cho thì thôi đi, muội cũng không muốn."
"... Ngươi ký tên trước đi, bọn họ nói không phải là nói dối chứ. Không phải là công lao giả thì cho, ngươi liều mạng." Ninh Hi nói như vậy, mắt thấy Ninh Tàn vẫn còn do dự, nói: "Hơn nữa là phụ thân giúp ngươi kể chuyện, nói rõ hắn cũng nguyện ý đem công này cho ngươi.", Ta biết ngươi coi công danh như cặn bã, nhưng chuyện này liên quan đến mặt mũi của ta, mặt mũi của hai chúng ta, ta thế nào cũng phải kể lể thành công chứ... Mấy ngày nay chạy chết ta, đều không phải nói những lời này là có thể làm được. Nhưng ngươi không cần xen vào, những chuyện khác để ta làm."
Ninh Độc thở dài, từng nét từng phần áp giải: "Ta thật sự không muốn công lao này lắm, hơn nữa, hình như kể lể lên, cuối cùng không phải vẫn đưa đến bên cạnh cha, hắn đánh lại, ca lại phí công, ta cảm thấy không nên lãng phí thời gian..."
"Con không hiểu, sau khi đi theo trình tự, cha ngược lại sẽ nhận, cha rất coi trọng trình tự này." Ninh Hi nói: "Tuy gần đây con làm thầy thuốc, nhưng biết Thành Đô muốn làm chuyện gì phải không?"
"Thành lập đại hội, chiêu cáo thiên hạ?"
Ninh Hi trả lời như thế, lúc này nàng mới muốn nói chuyện, con vịt nướng nhỏ bên ngoài tiến vào liền tạm thời dừng lại. Ninh Độc áp giải bên kia xong đưa trả lại cho huynh trưởng.
Ninh Hi cất kỹ quyển trục, đợi sau khi cửa phòng đóng lại mới mở miệng: "Đại hội mở đầu là một mục đích, mặt khác, còn phải sửa lại thẻ trúc, Tô thị., Đem tất cả đồ vật, đều ở trong lệnh bài của quốc gia nhân dân Hoa Hạ. Thật ra các phương diện đều đã biết chuyện này, thay đổi như thế nào, làm thế nào, nhân viên điều động như thế nào., Tất cả kế hoạch kỳ thực đều đã làm. Nhưng sau khi đại hội mở ra, sẽ thông qua đại hội này đề nghị cải tổ, sau đó thông qua đề nghị này, lại chuyển thành chính phủ, giống như ý tưởng này là do đại hội nghĩ ra, mọi người đều là việc chỉ huy đại hội."
vịt nướng trong tiệm đã được đưa lên hàng rào, Ninh Hi ra tay bao một phần cho đệ đệ: "Đại hội đề xuất ý kiến, chuyên gia làm phép, chính phủ nhân dân chịu trách nhiệm chấp hành, đây là chuyện cha luôn nhấn mạnh, hắn hy vọng sau này sẽ có được đại bộ phận sự tình., Tất cả đều dựa theo trình tự này, như vậy trong tương lai mới có thể trở thành lệ thường. Cho nên chuyện kể lể cũng như vậy, kể lể rất phiền phức, nhưng chỉ cần trình tự tới, cha sẽ nguyện ý để nó thông qua... Ừm, ăn ngon... Dù sao ngươi không cần phải xen vào... Mùi vị của nước tương này quả thật không tệ... "
Ninh Hi bắt đầu nói về mỹ thực, gió mát mẻ từ bên ngoài cửa sổ thổi vào, mang tới mùi thơm của thức ăn trên đường phố như vậy.
Ninh Hi dò hỏi một câu: "Tiểu kỵ, ngươi thật sự không tham gia đại hội tỷ võ lần này sao?"
Ninh Độc nói: "Cũng không có gì lợi hại. Nếu ta tham gia thiếu niên trường thì càng không được đánh nữa."
Ninh Hi không hỏi nữa. Trên thực tế, người nhà vẫn luôn có nghi vấn đối với việc kiên cố không tham gia lần quyết định tỷ thí này. Không ít người lo lắng chính là từ khi đi thăm dò những quả phụ chiến hữu của mẫu thân, cảm xúc của họ chưa từng dịu xuống, cho nên không có hứng thú với luận võ, nhưng trên thực tế, ở phương diện này Ninh kị đã có kế hoạch càng rộng rãi hơn.
Hắn sớm đã quyết định, đợi đến lúc thời gian thích hợp, mình lớn thêm một chút, mạnh hơn một chút, có thể từ thành đều rời khỏi, rời khỏi thiên hạ, kiến thức một chút toàn bộ võ lâm cao thủ trong thiên hạ, bởi vậy trước lúc đó, hắn cũng không muốn bại lộ thân phận của mình trong cuộc tỷ võ đại hội này.
Về sau đi đến địa phương khác, thà rằng thân phận này của hắn so với người bình thường còn nguy hiểm hơn nhiều. Mặc dù hắn vẫn còn trẻ tuổi, nhưng trên chiến trường hắn đã gặp qua rất nhiều sinh tử., Sẽ không mù quáng tự đại. Đối với võ giả hoặc là công tử ca quần áo sạch sẽ gì đó, một đại phu du lịch thiên hạ, có thể đi xa hơn cũng sẽ an toàn hơn. Dù sao không ai đến nỗi tùy tiện giết đại phu —. Đây cũng là nguyên nhân gần đây hắn không ngừng luyện tập y thuật, làm người chữa thương chữa bệnh.
Đương nhiên, những ý nghĩ này trong lòng hắn, tạm thời cũng sẽ không đề cập tới - cùng huynh trưởng trong nhà bất luận kẻ nào cũng sẽ không tiết lộ, nếu không tương lai sẽ không có khả năng đi.
Hắn nghĩ tới đây, chuyển đề tài nói: "Ca, gần đây có người kỳ quái nào tiếp cận ngươi không?"
"Cái gì?" Ninh Hi suy nghĩ một chút: "Loại người nào tính là kỳ quái?"
"Ừm, thí dụ như... cô bé xinh đẹp gì đó. Ngươi là lão đại nhà chúng ta, có đôi khi phải xuất đầu lộ diện, nói không chừng sẽ có một cô bé như vậy đến câu dẫn ngươi, ta nghe mấy người Trần gia gia nói qua, Mỹ Nhân Kế... Ngươi không nên phụ lòng tỷ ban đầu."
Hắn là một thiếu niên mới mười bốn tuổi, nói tới loại chuyện như mỹ nhân kế, đúng là mạnh mẽ tác thành thục. Ninh Hi nghe đến cuối cùng, một chưởng hướng tới trán hắn vù vù, Ninh cố ý lắc đầu một cái, bàn tay lướt qua đầu: "Ai da, tóc rối rồi."
Hắn sửa sang lại mái tóc, Ninh Hi dở khóc dở cười: "Mỹ nhân kế gì đó..." Sau đó cảnh giác, "Ngươi nói thẳng, gần đây thấy vẫn là nghe được chuyện gì đó."
"Cũng không có gì, ta chỉ là đang đoán có hay không. Hơn nữa lần trước cha cùng Miêu di đi sang bên cạnh ta, lúc ăn cơm nhắc tới, nói gần đây nên tổ chức hôn sự cho tỷ tỷ, có thể sinh con, cũng miễn cho có nữ nhân xấu xa như vậy tiếp cận ngươi. Cha nói với Họ Qua, sợ ngươi cùng Sơ Nhất tỷ còn chưa thành thân, nên mang con..."
Ninh Kỵ vốn dĩ thuận miệng nói chuyện, nói rất tự nhiên, tới giờ phút này mới đột nhiên ý thức được điều gì, hơi sững sờ, Ninh Hi đối diện trên mặt hiện lên một tia đỏ, lại một cái tát nữa đánh thẳng vào ót Ninh Kỵ. Ninh Kỵ ôm đầu, con mắt chậm rãi xoay chuyển, sau đó nhìn về phía Ninh Hi: "Ca, huynh và Sơ Nhất tỷ sẽ không thật sự..."
Ninh Hi một cước đá tới, Ninh kị hai chân búng ra, cả người ngay cả một cái ghế cũng trượt ra ngoài hai mét, trực tiếp đi tới góc tường, đỏ mặt nói: "Ca, ta sẽ không nói ra đâu..."
"Ngươi ngươi ngươi ngươi, ngươi cái gì ngươi cũng nói bừa, ta và ngươi mới là tỷ tỷ... Ngươi qua đây cho ta, được rồi, ta không đánh ngươi... Chúng ta thanh bạch ta ta nói cho ngươi biết..."
"Ta học y thuật, nên biết sớm đã biết." Ninh Cố cứng rắn ngẩng mặt đỏ, đối với việc nói chuyện người trưởng thành cưỡng ép thành thuần thục, muốn hỏi thêm vài câu, rốt cuộc vẫn không dám lắm, mang ghế dựa lại đây: "Được rồi, ta không nói nữa. Ta ăn cái gì ngươi cũng đừng đánh ta a."
"Ăn vịt rồi." Ninh Hi cũng thông suốt chuyển đề tài.
Sau đó hai huynh đệ nói vài chuyện vụn vặt, ăn xong một con vịt nướng và các loại món ăn phối hợp: Bọn họ từ nhỏ đã tập luyện công pháp nội gia, lượng cơm lớn cũng lớn: Ninh cố tình liếc huynh trưởng một cái, ngược lại rất tò mò đối với chuyện cấm kỵ nào đó., Quyết định lần sau gặp mặt Sơ Nhất tỷ, phải len lén cho nàng ta một cái đầu. Đáng tiếc hắn ngày thường đi theo tại hạ lưu làm trợ thủ, về sau ở trong quân trị ngoại thương thời gian dài, hỉ mạch trái lại chưa bao giờ chính thức nổi danh, cũng không biết có thể được gọi ra không. Nếu được xưng ra có thể cảnh cáo bọn họ nhanh chóng kết hôn hay không...
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Bất quá nên nói thế nào đây? Nếu là trước mặt Sơ Nhất tỷ mà nói, tránh không được lại bị đánh một trận, nhất là nếu nàng có bảo bảo, mình còn không có cách nào hoàn thủ...
Hai huynh đệ lúc này đều có ý đồ xấu, sau khi chấm dứt bữa cơm liền nhanh chóng mỗi người một ngả. Thà rằng cõng hòm y dược trở lại tiểu viện của mình.
Lúc này trời chiều đã phủ kín tường thành phía tây thành, đèn đuốc đủ màu chiếu sáng lên, thà rằng ở trong phòng thay đổi một thân quần áo, cầm một cái bọc nước phòng ngự nho nhỏ đi ra khỏi phòng, sau đó leo qua tường viện bên cạnh, trong bóng đêm, thân thể giãn ra một mặt sông nhỏ gần đó.
Nước sông bên trong đô thành rất nhiều, con sông ở cách nơi hắn ở không xa chỗ này có tên là gì hắn cũng chưa từng nghe qua. Bây giờ vẫn là mùa hè, đoạn thời gian trước hắn thường tới đây bơi lội, hôm nay thì lại có mục đích khác. Hắn đến bờ sông không người, đổi chỗ nước phòng ngự, lại bọc tóc, cả người biến thành màu đen, trực tiếp đi vào trong sông.
Xa xa có thuyền hoa lóe lên ánh đèn đi tới đi lui trên mặt nước, càng thêm kiêng kị khoa tay múa chân từ trong nước qua, qua một hồi lại biến thành thi thể nằm. Qua không lâu, hắn đã lên bờ bên bờ một cái giường sông hẻo lánh.
cởi nước khỏi tóc, giũ nước trên người, hắn mặc áo đen đơn bạc, che mặt, tựa vào một cái sân cách đó không xa.
Thuần thục trèo tường mà vào, cố kỵ ở trong bóng tối hậu viện, không bao lâu, lại dọc theo vách tường leo lên nóc nhà, dò xét chung quanh một phen. Đây là một dinh thự của người giàu có ba tiến vào, người ở nơi này xem ra cũng không nhiều, cuối cùng sân nhỏ là một tú lầu, có nha hoàn và hạ nhân nghịch ngợm nâng nước ấm lên lầu hai, cố kỵ nhìn lên nóc lâu một lát.
"Rửa tắm sớm như vậy..."
Hắn thầm nghĩ, sau đó nhớ tới hôm nay cùng huynh trưởng nói chuyện sinh hài tử, liền từ trên nóc lầu bò xuống, tìm một chỗ đặt chân trên tường ngoài lầu hai, thò đầu nhìn vào trong cửa sổ.
Vị trí quan sát này rất tốt, không chỉ có thể nhìn thấy trong cửa sổ, hơn nữa còn có thể nhìn thấy rất nhiều chuyện phía trước sân nhỏ.
Trong phòng, nước nóng tắm rửa đã được đổ ra: Ninh kỵ là rất kỳ quái nữ nhân mùa hè tắm còn cần nước ấm chuyện này, nhưng nhớ tới nữ tử trong tú lâu luôn một bộ dáng buồn bực không vui, thân thể tất nhiên rất kém cỏi, cũng có thể giải thích từ y bệnh.
Không bao lâu, một thiếu nữ da thịt trắng như tuyết, lông mày như tóc dài đến căn phòng bên này, tuổi của nàng ước chừng lớn hơn so với Ninh Tàn hai tuổi, tuy rằng xinh đẹp, nhưng luôn luôn có một cỗ khí chất u buồn trong mắt không kết thúc được. Cái này cũng khó trách, người xấu chạy đến thành đều thành, luôn sẽ chết, nàng đại khái biết mình khó tránh khỏi sẽ chết ở đây, bởi vậy cả ngày đều đang sợ hãi.
Bởi vì đã sớm coi cô gái này là người chết, cho nên trong lòng hiếu kỳ, liền lén nhìn trộm ngoài cửa sổ...
Sau đó, trong sân nhỏ phía trước, có mấy người đang nói cười, cùng nhau đi tới.