Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Hội nghị phương diện Văn Tuyên trải qua một buổi sáng trong màn mưa, nửa ngày trước là năm Ung Cẩm, Trần Hiểu Hà, sư phụ cùng vài người phụ trách chủ yếu lên tiếng, nửa thời gian sau là Ninh Nghị đang nói.
Kỳ thật phân lượng hội nghị rất nặng, có một ít sự tình trọng yếu lúc trước kỳ thật vẫn có tin đồn và manh mối, lần hội nghị này phương hướng càng rõ ràng, phía dưới cùng người hội họp không ngừng chôn bút ký.
Từ xưa tới nay, hình dáng của Hoa Hạ quân luôn do mấy hệ thống khổng lồ tạo thành.
Những hệ thống này hình thành nhân quả, nếu theo ngược hướng trước, sẽ một mực đẩy trở lại lúc đầu Thí Quân Chi Sơ.
Sau khi Ninh Nghị giết Quân tạo phản, với sự tạo phản của Thanh Mộc trại, Vũ Thụy doanh hỗn hợp thành bộ khung ban đầu của Hoa Hạ quân, hệ thống quân đội ở Tiểu Thương Hà sơ bộ đã thành hình. Ngoài hệ thống này ra còn được hỗ trợ lẫn nhau, phối hợp với nhau, năm xưa lại thành lập thêm hai hệ thống nữa:
Một là lực lượng đặc biệt của Ninh Nghị với tư thám báo, lực lượng của phủ Hữu tướng dần dần được thúc dục thành công "Trúc Ký". Hệ thống này từ lúc tạo phản đã bao gồm cả gián điệp báo, tuyên truyền, ngoại giao, văn ngô các loại lực lượng, mặc dù thoạt nhìn chỉ là kết hợp của một số xe của quán rượu, nhưng quy tắc vận hành bên trong đã được mài giũa và thành thục trong sự kiện cứu trợ thiên tai năm đó.
Hai là Tô thị luôn do Tô Đàn Nhi quản lý, lấy bố trí hành vi cơ sở: Tuy rằng ban đầu Tô gia ở Giang Trữ chỉ có một vị trí nhỏ, nhưng sau khi Ninh Nghị vào kinh, hệ thống này đã phát triển qua một lần, các loại an bài liên quan đến thực nghiệp của Ninh Nghị., Đầu tiên là tiến hành trong khung xương của Tô thị. Cái này bao gồm cả giấy hợp tác với Vương gia, bao gồm kính vọng, chế tác bằng hơi nóng, bao gồm cả đột hỏa thương, hỏa pháo cải tiến một loạt hình dáng ban đầu quân công.
Hệ thống thứ ba là hệ thống Bá Đao vẫn luôn ở tại Miêu Cương, tuy nói hai bên giao lưu học tập lẫn nhau, nhưng Hoa Hạ quân dưới nam đại chiến tại Tiểu Thương Hà, ngay từ đầu cũng là đội quân Bá Đao đứng trước mặt Lương Cương đánh cho nó., Nhưng nhánh quân đội này chưa từng cải cách triệt để với quân đội Hoa Hạ, nó vẫn luôn giữ lại trên tay đám người Tây dưa, Trần Phàm, cũng không phải là không muốn, mà thật sự không ra tay đối với nó một vòng cải cách thời đại phát triển hơn.
Trong ba hệ thống này, Hoa Hạ quân gián điệp tuyên truyền, ngoại giao, văn thao, quân công, tuy nói đều có cấu trúc cơ bản, nhưng hệ thống trong đó thường chất chồng với Trúc ký và Tô thị.
Đã mười năm trôi qua, Hoa Hạ quân vẫn luôn ở trong hoàn cảnh tương đối khẩn trương, sau khi Tiểu Thương Hà chuyển đi, Ninh Nghị lại làm một cuộc diễn tập nguy hiểm "Đi theo Ninh Nghị hóa", trong quá trình hỗn hợp toàn bộ hệ thống một lần vẫn không có dư dả. Đương nhiên, bởi vì khi đó quân dân Hoa Hạ quân quản lý vẫn chưa quá trăm vạn, trúc ký, Tô thị và Hoa Hạ quân trực thuộc hệ thống phối hợp và hành động tốt đẹp.
Nhưng đến khi nuốt vào bình nguyên Đô Thành, đánh tan nữ tử Chân Tây Lộ quân xong, nhân số đột nhiên bành trướng, tương lai còn có thể nghênh đón khiêu chiến lớn hơn nữa, vò những thứ này đều là hệ thống thống thống thống thống thống nhất "Hoa Hạ", trở thành việc bắt buộc phải làm.
Đại chiến qua đi là công tác chuẩn bị tốt, trong quá trình sắp sửa từ từ truyền lại tin tức nội bộ. Đương nhiên, địa bàn Hoa Hạ quân đột nhiên khuếch đại, các vị trí thiếu người, cho dù tiến hành điều chỉnh, đối với những người vốn đã quen thuộc với Hoa Hạ quân mà nói cũng chỉ là luận công ban thưởng, mọi người đối với việc này cũng chỉ là tinh thần phấn chấn, rất ít người sợ hãi hoặc sợ hãi.
"... Đối với tương lai, nó tạm thời rất sáng sủa, địa phương của chúng ta mở rộng, phải quản lý và phục vụ nhiều người, tương lai các ngươi đều có thể bị phái đến vị trí trọng yếu... Nhưng các ngươi đừng quên, mười năm thời gian, chúng ta mới vẻn vẹn đánh bại nữ chân nhân một lần —— chỉ là lần thứ nhất khu vực này. Mạnh Tử nói sinh ra đã chết trong hoạn nạn an lành., Kế tiếp công việc của chúng ta là một bên ứng phó với kẻ địch bên ngoài, một bên tổng kết kinh nghiệm của chúng ta lúc trước, những kẻ chịu khổ, kể kỉ luật, kinh nghiệm ưu tú đều phải làm tốt hơn. Ta sẽ hung hăng đả kích những an lạc này."
Trong màn mưa, Ninh Nghị lên tiếng đến cuối cùng, nghiêm túc mà mặt tối sầm lại, ánh mắt cực kỳ không thân thiện. Tuy có người đã nghe nói qua thái độ mấy ngày nay, nhưng đến hiện trường vẫn khiến cho người ta có chút kinh hồn táng đảm.
"... Không nên phạm quy, không nên bành trướng, không nên sa vào Nhạc Dật. Chúng ta trước đó nói, bất cứ lúc nào cũng sẽ như vậy, nhưng hôm nay đóng cửa, ta phải nhắc nhở các ngươi, tiếp theo tâm của ta sẽ đặc biệt cứng rắn, những người như các ngươi ở trước mắt., Có khả năng sẽ là kẻ cầm đầu, một khi sai lầm, ta sẽ tiến hành xử lý các ngươi! Việc này có thể không quá đạo lý, nhưng bình thường các ngươi rất biết giảng đạo lý với người khác, các ngươi hẳn là đều biết, khẩu khí sau khi đại thắng, mấu chốt nhất là Kỷ kiểm mới thành lập sẽ chết nhìn chằm chằm vào các ngươi, bên ta đã chuẩn bị tâm lý muốn xử lý mấy người... Ta hi vọng bất cứ tên đồng chí nào cũng không được đụng vào... "
Hội nghị này mở xong, đã gần đến giờ cơm trưa, bởi vì đầu bên ngoài là mưa to nên nhà ăn đã được sắp xếp ở một gian viện bên cạnh. Ninh Nghị duy trì khuôn mặt tối tăm cũng không tham dự vào cuộc ăn cơm, mà là gọi tới Phất Cẩm Niên. Sư Sư cùng mấy người bên cạnh mở một bữa cơm trưa, cũng là đang thảo luận điều chỉnh công tác theo, lần này ngược lại có chút mặt mũi tươi cười: "Ta không ra ngoài ăn cơm với bọn họ, dọa bọn họ một cái."
Sau khi dùng cơm trưa xong, Ninh Nghị rời khỏi bên này, một hồi trôi qua mới có người tới gọi Lý sư. Nàng đi từ Minh Đức đường tới cửa hông, trong màn mưa tiêu dao là một loạt phòng lớn, phía trước có rừng cây nhỏ, đất trống, trên bãi đất trống một vòng đình đài., Ma Ha trì đối diện với màn mưa như đại dương mênh mông, rừng cây che mất tầm mắt nhìn trộm, trên mặt hồ hai chiếc thuyền nhỏ trôi nổi nổi, đoán chừng là bảo vệ người. Nàng đi dọc theo mái hiên tiến lên, bên cạnh hàng phòng dài này trưng bày các loại thư tịch, đồ chơi cổ xưa. Gian phòng ở giữa thu dọn thành thư phòng làm công, trong phòng sáng đèn, Ninh Nghị đang phục án phê văn.
Sư phụ đi vào, ngồi trên ghế bên cạnh đợi khách, trên bàn trà đã châm nước trà, đặt một bàn bánh quy. Sư phụ ngồi nhìn bốn phía, phía sau gian phòng cũng là mấy giá sách, sách trên giá xem ra danh quý. Hoa Hạ quân sau khi vào, tuy không quấy nhiễu dân chúng, nhưng bởi vì các loại nguyên nhân, vẫn tiếp nhận không ít địa phương như vậy.
Sau khi ngồi một hồi, Ninh Nghị phê duyệt công văn xong ở bên kia mới mở miệng: "Minh Đức đường thích hợp họp, cho nên ta cho người đem bên này tạm thời thu lại, có chút sẽ thích hợp ở bên này mở, ta cũng không cần hai đầu chạy." Hắn nhìn về phía sư phụ, cười nói: "Trà là ta đổ cho ngươi, không cần khách khí."
Sư sư quay đầu nhìn bốn phía, cười nói: "Chung quanh không có người."
"Trước khi tới cầu rút lui, những lời đã nói lúc nãy..." Ninh Nghị cười dừng một chút... Cũng không dám để người khác lại."
Sư phụ khép hai chân lại, đặt hai tay lên đùi, lẳng lặng nhìn Ninh Nghị không nói gì. Ninh Nghị cũng nhìn nàng một lát rồi buông bút trong tay xuống.
"Sư sư cô nương... Chúng ta quen biết nhau bao nhiêu năm rồi?"
"Chúng ta từ nhỏ đã quen nhau."
"Không tính cái đó, chuyện trước kia ta cũng quên rồi." Ninh Nghị ngẩng đầu nhớ lại: "Nhưng sau này gặp lại Giang Trữ cũng gần hai mươi năm rồi..."
"Cảnh Hàn mùa xuân năm thứ chín." Sư phụ nói: "Tới năm nay, mười chín năm rồi."
"Đúng vậy, mười chín năm trước đã xảy ra rất nhiều chuyện..." Ninh Nghị nói: "Sau khi đi cầu xa nói chuyện, ta suy nghĩ tỉ mỉ, chủ yếu là trên đường đi Hán, thắng lợi, bất tri bất giác đã suy nghĩ rất nhiều... Mười mấy chuyện ở Biện Lương, ngươi hỗ trợ cứu trợ thiên tai, cũng hỗ trợ rất nhiều chuyện. Sư phụ ngươi... Rất nhiều chuyện rất nghiêm túc, khiến người ta không nhịn được mà hâm mộ..."
"Lập Hằng có từng có sao?"
"Ta a..." Ninh Nghị cười rộ lên, lời nói châm chước: "Có đôi lúc... đương nhiên cũng từng có."
Sư phụ nhìn hắn, ánh mắt trong suốt: "Nam nhân... Sắc đẹp Mộ Ngải, hoặc là hư vinh tâm tình nổi lên, muốn thu ta vào trong phòng?"
Ninh Nghị bật cười, cũng nhìn nàng: "Đương nhiên cũng có như vậy rồi."
Sư phụ hai tay chắp lại, không nói gì, Ninh Nghị thu lại nụ cười: "Sau đó ta giết Chu Ngọc, bắt ngươi đi, lúc còn ở sông Tiểu Thương, lại luôn luôn ồn ào tới cãi lộn, ngươi luân chuyển đi đại lý. Hai mươi năm thời gian, thời gian thay đổi dễ dàng, hiện tại chúng ta đều đang ở một vị trí rất phức tạp, sư... giữa chúng ta quả thật có hảo cảm, nhưng có rất nhiều chuyện, không cách nào xử lý tốt như trong câu chuyện..."
Hắn nghiêm túc cân nhắc, nói ra đoạn lời này, tâm tình hoặc nhiều hoặc ít đều có chút áp lực. Làm cái gì cũng có tuổi nhất định, mà thân ở trên cao hai người mà nói, chuyện tình cảm đã không đơn thuần đơn thuần như người bình thường. Ninh Nghị cân nhắc tự nhiên rất nhiều, mặc dù đối với sư phụ, mong cầu xa trước đó có thể cố lấy dũng khí nói ra lời nói kia, thực đến hiện thực, cũng là có vô số điều cần băn khoăn.
Nàng nghe Ninh Nghị nói chuyện, hốc mắt có chút ửng đỏ, cúi đầu, nhắm mắt lại, thân thể ngẩng lên, có chút khó chịu trầm mặc. Trong phòng yên tĩnh hồi lâu, Ninh Nghị đưa hai tay ra, có chút áy náy muốn mở miệng, định nói chút lời trêu chọc để sư phụ cười nhạo, lại nghe được sư phụ bật cười.
"... Đúng là không biết nói chuyện... Lúc này không còn ai nữa, cô nam quả nữ... Ngươi làm chút gì đó không được sao..."
Nàng nói ra lời này, trong nụ cười có chút nức nở, ngẩng đầu nhìn Ninh Nghị một cái, Ninh Nghị giang tay ra, nhìn xung quanh: "Cũng không thể nói như vậy, ngươi xem nơi này... chỉ có cái bàn."
Hai người đều cười rộ lên, qua một hồi sư phụ mới nghiêng đầu, đứng thẳng người lên, nàng hít sâu một hơi: "Lập Hằng, ta hỏi ngươi hai chuyện: Có phải ngươi không thích ta hay không, có phải cảm thấy, ta dù sao cũng đã già..."
"Chuyện không có..." Ninh Nghị nói.
"Vậy, có phải ngươi cảm thấy, ta chính là muốn gả cho Ninh gia ngươi, làm vương phi hay gì đó..."
Ninh Nghị lắc đầu: "Vậy năm xưa ngươi cũng không cần cãi nhau với ta..."
Sư phụ nhìn hắn, Ninh Nghị buông tay. Một lát sau, sư phụ mới chậm rãi mở miệng: "Mười mấy năm trước ta muốn rời khỏi tầng lớp lớp, lúc đầu nghĩ tới chuyện gả cho ngươi, không biết vì ngươi là một phu quân tốt, hay bởi vì ngươi có năng lực xuất chúng..., Làm việc lợi hại. Mấy lần ta hiểu lầm ngươi rồi... Ngươi ở kinh thành chủ trì Mật thám ty, đã giết không ít người, cũng có một số kẻ cùng hung cực ác muốn giết ngươi. Ta cũng không biết ngươi là kiêu hùng hay là anh hùng; lúc cứu trợ thiên tai, ta đã hiểu lầm ngươi, sau đó lại cảm thấy ngươi đúng là một đại anh hùng khó được..."
"...Sau đó ngươi giết hoàng đế, ta cũng không nghĩ ra, ngươi từ người tốt lại biến thành người xấu... Ta chạy đến đại lý, làm ni cô, mấy năm nữa nghe thấy ngươi chết, trong lòng ta khó chịu đến mức không thể ngồi yên được nữa, lại muốn ra ngoài tìm hiểu ngọn ngành, khi đó ta nhìn thấy rất nhiều chuyện, lại chậm rãi tán đồng ngươi, từ người xấu, lại biến thành người tốt... "
"Nhưng người tốt xấu, chung quy chưa nói tới tình cảm." Ninh Nghị chen vào một câu.
Sư phụ không để ý tới hắn: " xác thực quanh quẩn đi dạo, nhoáng cái đã hơn mười năm trôi qua, quay đầu nhìn lại xem, ta hơn mười năm nay, chỉ lo xem ngươi rốt cuộc là người tốt hay là người xấu... Ta có lẽ ban đầu nghĩ, ta xác định, ngươi rốt cuộc là người tốt hay là người xấu, sau đó lại cân nhắc có nên gả cho ngươi hay không, nói đến buồn cười, ngay từ đầu ta mới bắt đầu đã nghĩ đến., Chính là muốn tìm rể, giống như vậy, nữ tử thanh lâu may mắn kia, cuối cùng có thể tìm được một chỗ về nhà. Nếu không phải ngươi tốt, nên là những người khác mới đúng. Nhưng kết quả là sắp hai mươi năm rồi, trong mắt ta cũng chỉ nhìn một mình ngươi..."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Khóe miệng nàng nở nụ cười thanh lãnh, có chút trào phúng.
"... Gần hai mươi năm... Từ từ, sự tình nhìn thấy càng ngày càng nhiều. Không biết vì sao, chuyện lập gia đình luôn có vẻ rất nhỏ, ta không thể quản được. Dần dần ngươi cũng có vẻ...đã là thích hợp để nói những chuyện này....có đôi lúc ta nghĩ đến a..., Xác thực, như vậy trôi qua thì thôi. Hai tháng đột nhiên lấy dũng khí ra nói với ngươi, nếu ngươi nói có phải nhất thời xung động hay không, đương nhiên cũng có... Ta do dự nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng nói ra, mấy tháng nay, ta cũng rất may mắn cho cái xúc động nhất thời kia..."
Sư phụ trầm mặc chốc lát, cầm lấy một chiếc bánh, cắn cái sừng nhỏ, sau đó chỉ nắm những cái bánh còn lại trong tay, nàng nhìn ngón tay của mình: "Ninh Hằng, ta cảm giác mình đã sắp già rồi., Ta... Sẽ không đẹp được hai, ba năm rồi, giữa chúng ta có bao nhiêu duyên phận đi dạo qua đi lại khắp nơi như vậy, những ai nên bỏ lỡ đều bỏ lỡ, ta cũng không thể nói rõ rốt cuộc là ai sai, nếu như là năm đó, hình như ta lại không tìm được lý do chúng ta nhất định sẽ ở bên nhau, năm đó ngươi sẽ cưới ta sao? Ta không biết... "
Nước mắt của cô rơi xuống: "Nhưng tới nước mắt của hôm nay... lập Hằng, ta đã thấy vô số người chết, trong Hoa Hạ quân, có rất nhiều người trẻ tuổi bên ngoài Hoa Hạ quân, mang theo tiếc nuối đã chết. Có một ngày ngươi và ta có lẽ cũng phải chết, ta luôn nhìn ngươi gần hai mươi năm, sau này cũng có thể là như vậy. Chúng ta lại đến vị trí hiện tại, ta không muốn băn khoăn thêm điều gì... Lúc ta thật sự già đi, còn có tiếc nuối..."
Nàng trầm mặc một hồi, lắc đầu: "Cái khác ta không muốn nói..."
Bên ngoài gian phòng vẫn là màn mưa, sư phụ nhìn màn mưa kia, đương nhiên nàng cũng có thể nói nhiều hơn nhưng trong hai mươi năm này, những cảm xúc thực tế kia tựa hồ cũng không quá quan trọng. Ninh Nghị cầm chén trà muốn uống trà, như không còn nước trà trong chén, lập tức đặt xuống: "Nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên thấy ngươi nói chuyện dữ dội như vậy..."
Sư phụ đứng lên, cầm bình nước pha trà cho hắn.
Ninh Nghị thở dài: "Một cái Hoa Hạ quân lớn như vậy, tương lai sẽ quản lý việc trở thành người một nhà. Kỳ thật có chút hao tâm tổn trí, có thẻ tre, có tên Tô thị. Người khác đã cười vào hậu cung của ta rồi. Tương lai ngươi sẽ định quản lý việc tuyên truyền văn hóa này..."
"Ngươi ngược lại cũng không cần thương hại ta, cảm thấy đến hôm nay, ta không tìm được ai, không muốn ta tiếc nuối... Thật ra cũng không có tiếc nuối như vậy, đã đến rồi, nếu ngươi không thích ta, thì không cần an ủi ta."
"Ai mà không thích Lý sư phụ chứ..."
"Có người muốn ở chung một chỗ... thích những thứ không giống người khác sao?"
"Có."
"Vậy là đủ rồi."
Sư phụ đẩy chén trà cho hắn, sau đó đi tới sau lưng hắn, nhẹ nhàng véo bả vai hắn, nở nụ cười: "Ta biết ngươi băn khoăn điều gì, đến hôm nay, nếu như ngươi cưới ta vào cửa, có trăm hại mà không có lợi, ta có thể làm rất nhiều chuyện, hôm nay ta cũng không thể bỏ xuống được., Không có cách nào đến nhà các ngươi tú hoa, kỳ thật, cũng chỉ là ở tại đàn nhi, Vân Trúc, Cẩm nhi, Lưu soái các nàng chọc phiền não, ngược lại là ngươi, sắp làm Hoàng đế người, ngược lại còn luôn nghĩ đến những chuyện này..."
"Ngược lại hi vọng ngươi có một nơi càng lý tưởng hơn để quy tụ..." Ninh Nghị giơ tay nắm lấy tay phải của nàng.
"Không phải là chọn sao, vừa thấy lập hằng là hại cả đời."
Sư phụ cười rộ lên, gần đây nàng viết không ít kịch bản, cũng từng trò chuyện với Ninh Nghị không ít. Ninh Nghị rất kỳ quái, trong đầu hắn luôn có suy nghĩ "Tình yêu kỳ quái", thường cảm thấy có lỗi với ai đó. Đoạn tình cảm này của bọn họ cũng kỳ quái quái quái., Trong mắt Lập Hằng, khó tránh khỏi không phải hoàn mỹ. Hơn mười năm trước nếu muốn nói là cùng một chỗ, giữa hai người thủy chung thiếu một chút gì đó, đến bây giờ, các loại cảm xúc, thậm chí tiếc nuối lại trộn lẫn cùng nhau, ánh sáng dễ chết, lý do đi tới hôm nay tựa hồ mới dần dần trở nên đầy đủ.
Mà trong mắt nàng, lại có càng nhiều thứ càng thêm hoàn mỹ đối với nàng. Cả đời nàng lang bạt kỳ hồ, cho dù đã vào tay Lý Uẩn đã được ưu đãi, nhưng từ nhỏ đã mất đi tất cả người nhà, nàng thân cận trong hòa, Trần Tư Phong., Chẳng lẽ nàng muốn bắt lấy một số thứ "Chúa Hữu", tìm kiếm một cái cảng tượng trưng? Nàng cũng rất mong mỏi hoàn mỹ, nếu không cần gì phải xem xét kỹ trên người Ninh Nghị hơn mười năm? Cũng may nàng xác định chỉ có thể lựa chọn hắn, cho dù hơi chậm một chút, nhưng ít nhất nàng cũng xác định trăm phần trăm.
Nỗi sợ hãi của lục bình không rễ thật ra quanh năm luôn bầu bạn với nàng, sau khi dung nhập vào Hoa Hạ quân mới giảm bớt đôi chút, đến giờ phút này nàng mới có thể xác định, một ngày nào đó trong tương lai, nàng có thể thật sự an tâm trở về chỗ cũ - với thân phận người nhà mà nàng thật sự tán đồng. Còn chuyện ngoài ra, cũng không có quá nhiều người có thể bắt bẻ được...
Đối với những tâm tình này, tạm thời nàng còn không muốn nói với Ninh Nghị. Nàng dự định trong tương lai một ngày nào đó, muốn khi hắn cao hứng sẽ nói với hắn.
Vì tạm thời giảm bớt tâm tình rối rắm của Ninh Nghị, nàng thử ôm lấy hắn từ sau lưng. Bởi vì trước đó chưa từng làm qua, thân thể nàng có chút run rẩy, miệng nói những lời dí dỏm: "Kỳ thật... Những thứ mà hơn mười năm trước học ở Lẫm Lâu, đều đã quên mất..."
"Nói ra có thể ngươi không tin, những thứ đó ta đều rất am hiểu." Ninh Nghị cười rộ lên, sờ sờ mũi, lộ ra vẻ tiếc nuối: "Nhưng hôm nay, chỉ có cái bàn..."
....
Bởi vì chỉ có cái bàn, hơn nữa trên thực tế hai người cần câu thông nhiều hơn, bởi vậy sau đó hai người cũng chỉ là nói chuyện phiếm.
Mưa trở nên hơi nhỏ một chút, nhưng vẫn còn tại hạ, hai người cầm một cây dù đi tới cái đình nho nhỏ phía trước, sư phụ cùng Ninh Nghị kể chuyện Khánh Dương. Ninh Nghị thở dài, Từ Thiếu Nguyên đã lỡ mất tình yêu. Sau này sư phụ còn nói về chuyện gặp lại Vu hòa thượng.
"... Cùng tầm mắt bình thường, cùng hơn mười năm trước, không thành đại sự, ngược lại cũng không làm được đại ác... Cùng hắn một đạo đến tên là Nghiêm Đạo Luân, chính là thủ hạ mưu sĩ Lưu Quang Thế. Lần này Lưu Quang Thế phái người đi sứ, hắn âm thầm để quản sự, hắn tới gặp ta, chưa từng dùng tên giả, ý đồ rất rõ ràng. Đương nhiên ta cũng nói, Hoa Hạ quân mở cửa làm ăn, rất hoan nghênh hợp tác. Sau đó hắn sẽ mang ý đồ rõ ràng tới cửa..."
Bọn họ hàn đình trong màn mưa hàn huyên một hồi lâu, cuối cùng Ninh Nghị vẫn có hành trình, đành phải tạm chia tay. Ngày thứ hai bọn họ lại ở chỗ này hàn huyên hồi lâu, ở giữa còn làm một số thứ gì đó. Đến lần thứ ba gặp mặt, mới tìm được một chỗ không chỉ có bàn. Người trưởng thành ở chung luôn buồn tẻ và nhàm chán, bởi vậy tạm thời không miêu tả nhiều nữa...