Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Buổi chiều tháng sáu mươi ba, khách sạn mới thành Đô Đại Đông Thị, trong nhã gian giữa lầu ba, nhìn người trung niên áo xanh đổ nước trà cho hắn, vội vàng đứng lên nhận chén trà: "Làm phiền Nghiêm tiên sinh."
"Ngồi đi. Vu tiên sinh tới đây mấy ngày, nghỉ ngơi tốt chứ?"
Thanh sam trung niên cầm trà, dáng vẻ tươi cười ấm áp, trên người mang theo nét nho sinh khiến người ta cảm thấy ngưỡng mộ. Người này tên là Nghiêm Đạo Luân, là lãnh tụ thân dân rất có danh vọng trong động phủ, mấy năm nay ở dưới Lưu Quang thế trướng chuyên bày mưu tính kế cho hắn, rất được vị "Văn Soái" kia tín nhiệm, tháng trước chính là hắn triệu Binh sĩ đứng đầu thềm đá vào màn, sau đó đi tới Tây Nam.
Sau khi Tây Nam Hoa Hạ quân đánh bại Nữ Chân, tuyên bố mở rộng cửa, Lưu Quang Thế Lưu tướng quân được gọi là "Văn soái" phản ứng nhanh nhất, văn võ đại biểu cho mỗi phái một đội người, lúc này tất cả đều tới. Lời nói bên trong khá rộng rãi: "Vị Trữ Lập kia có một bộ quần hùng trị quân, xem thế nào cũng không sao."
Trong quá khứ võ triều vẫn chú trọng đạo thống, bởi vì Ninh Nghị giết Chu Ngọc huyết cừu, thế lực song phương tung hoành vô số ám tuyến giao dịch, bên ngoài thì qua lại không người nào dám ra mặt. Bây giờ tự nhiên không cần phải chú ý, Lưu Quang Thế Giới đứng đầu khai mạc tiên hà., Bị một số người cho rằng "đại khí", "Cơ trí", vị Lưu tướng quân này trước kia là bằng hữu nhiều nhất trong các lộ võ tướng, quan hệ rộng rãi nhất, sau khi Nữ chân nhân rút lui, hắn và Đái Mộng vi liền trở thành thế lực lớn gần Hoa Hạ quân nhất.
Lúc này Đới Mộng đã nói rõ thái độ không đội trời chung với Hoa Hạ quân, Lưu Quang thế thân mềm mại, cũng xem như là yêu cầu bắt buộc "Thức thời vụ", có thái độ của hắn., Cho dù đã đến tháng sáu, thế lực trong thiên hạ ngoại trừ Đái Mộng Vi ra cũng không có ai thật sự đứng ra khiển trách hắn cả. Dù sao Hoa Hạ quân mới đánh bại nữ chân nhân, lại nói năng đồng ý mở cửa làm ăn, chỉ cần không phải ngây ngốc, lúc này cũng không cần phải chạy ra mặt: Ai biết tương lai có muốn mua ít đồ của hắn hay không?
Vu trung cũng không ở trong đội xuất sứ bên ngoài, sau khi nhận được mệnh lệnh, theo đội ngũ buôn bán đi tới, lúc xuất phát thì Nghiêm Đạo Luân nói với hắn nhiệm vụ âm thầm thu thập tình báo có liên quan tới Hoa Hạ quân, nhưng sau khi tới đây thì đại khái đoán được, tình huống sẽ không đơn giản như vậy.
Hắn đại khái có thể suy đoán ra một khả năng, nhưng thời gian trôi qua quá ngắn, văn nhân tiếp xúc được mấy ngày ở trong khách sạn còn khó nén được lòng dạ, trong lúc nhất thời không nghe được đủ tình báo. Hắn từng chủ động đàm luận các loại tin tức có liên quan tới nữ nhân bên cạnh Ninh tiên sinh, không thể nghe được cái tên trong dự đoán.
Hôm nay Nghiêm Đạo Luân liên hệ với hắn, gặp riêng hắn trong khách sạn này, vì thế trong lòng hắn bồn chồn, mơ hồ cảm thấy tin tức nào đó sắp xuất hiện.
"... Từ rất lâu trước kia từng nghe người ta nói, Vu tiên sinh ở Biện Lương là nhân vật phong lưu, thậm chí còn có quan hệ không cạn với các sư huynh nổi danh thiên hạ. Mấy năm nay, thiên hạ mênh mông, không biết tiên sinh và các sư thúc còn duy trì liên hệ gì không?"
Quả nhiên, hàn huyên vài câu, hỏi thăm một chút cách nhìn với Trung Hoa Hạ quân xong, Nghiêm Đạo Luân đối diện liền nhắc tới chuyện này. Mặc dù trong lòng có chút chuẩn bị, nhưng đột nhiên nghe được tên Lý sư, về sau đột nhiên chấn động.
Đúng rồi...
Sau đó vẫn duy trì lạnh nhạt lắc đầu.
"Những năm gần đây, đã không nguyện ý cùng người khác nhắc tới việc này. Chỉ là Nghiêm tiên sinh hỏi, không dám giấu diếm. Vung mỗ là tổ tiên sống ở Giang Trữ, khi còn bé cùng Lý cô nương từng có chút giao tình với thanh mai trúc mã, về sau theo cha bối vào kinh, vào Hộ bộ bổ sung khuyết, nàng ở lầu canh thanh danh vang dội, lại có lúc... lai lịch giữa bằng hữu, cũng không phải nói về một văn tài phong lưu, trên có được đài hoa khôi năm đó..."
Hắn kể lại như vậy, tự nhận tài năng không đủ, chỉ là có chút quan hệ cá nhân. Nghiêm Đạo Luân đối diện hai mắt sáng ngời, liên tục gật đầu: "Ồ, vậy... sau đó thì sao?"
"A, nói đến cũng là buồn cười, sau đó vị Ninh tiên sinh này thí quân tạo phản, bắt sư phụ từ kinh thành đi, ta và mấy vị hảo hữu hoặc nhiều hoặc ít bị liên lụy. Mặc dù chưa từng ngồi liên tục, nhưng Hộ bộ không thể tiếp tục được nữa, Vu mỗ có chút quan hệ, rời kinh sư lánh họa, cũng bởi vậy tránh né tràng hạo kiếp năm đó. Mấy năm sau hỗn loạn, vừa rồi định cư trên đầu đá, chính là bộ dáng của Nghiêm tiên sinh."
Nghiêm Đạo Luân cười khẽ thở dài: "Những năm gần đây chiến loạn liên miên, vô số người lang bạt kỳ hồ, từng có kinh nghiệm hộ bộ như Vu tiên sinh, từng thấy đại tài, các đại tài, Mông Trần, nhưng lần này vào trướng của đại soái, sau này nhất định phải được trọng dụng... Tuy nhiên, nghe nói năm xưa Vu huynh đã gặp vị Ninh tiên sinh của Hoa Hạ quân rồi phải không?"
"Từ nhỏ Ninh Lập luôn ở cạnh Giang Ninh, cách tiểu viện của chúng ta không xa. Có lẽ Nghiêm tiên sinh không tin, khi còn bé hắn ngu dốt, là một kẻ đầu óc ngu dốt, gia cảnh cũng không tốt lắm, sau đó mới ở rể Tô gia. Nhưng sau đó không biết vì sao hắn lại thông suốt bí ẩn như vậy., Năm đó ta và mấy người sư sư phụ trở lại Giang Ninh, gặp hắn đã có mấy bài thơ, giành được mỹ danh đệ nhất thiên tài của Giang Ninh, chỉ vì thân phận ở rể, người bên cạnh cũng không tránh khỏi khinh thường hắn... Lần này chúng ta gặp lại nhau, sau đó hắn phụ tá Hữu Tương vào kinh, mới có nhiều lần tụ hội ở Biện Lương..."
Nói tới chuyện ta đã từng trò chuyện vui vẻ với Ninh Lập, thế là thần sắc bình tĩnh, thỉnh thoảng Nghiêm Đạo Luân gật đầu, hỏi giữa: "Sau đó Ninh tiên sinh giơ cờ phản bội lên, xây Hắc Kỳ quân, chẳng lẽ Vu tiên sinh chưa từng có tâm tư chung danh lợi à?"
"Nghiêm tiên sinh liền xem thường thấp hơn một chỗ, Vu mỗ bây giờ tuy là một tiểu lại, nhưng trước kia cũng là đọc sách thánh hiền mà lớn lên, đại nghĩa đạo thống, không lúc nào quên."
"Là Nghiêm mỗ lỗ mãng."
"Hơn nữa... Nói đến Ninh Lập hằng, Nghiêm tiên sinh chưa từng qua lại với hắn, có lẽ không rõ lắm. Hắn trước kia nhà nghèo, bất đắc dĩ mới ở rể, sau đó nổi danh, nhưng ý nghĩ có chút thiên đoan, làm người cũng hơi có vẻ kiêu ngạo. Sư... Nàng là đệ nhất nhân của xứng đáng, qua lại với các nơi., Đã quen nhìn danh lợi, ngược lại coi trọng tình bạn cũ, thường triệu tập chúng ta qua, nàng là muốn tụ họp với hảo hữu quen biết cũ một phen, nhưng Ninh Lập luôn vãng lai với chúng ta, cũng không tính là nhiều. Có đôi khi... Hắn cũng nói qua một ít ý tưởng, nhưng chúng ta, không quá tán đồng... "
"Thì ra là thế, thì ra là thế..."
"Đương nhiên, tuy nói như thế, vẫn có một ít giao tình, nếu Nghiêm tiên sinh hy vọng Vu mỗ đi gặp Trữ Hằng, cũng không có vấn đề gì quá lớn."
"Sau này tất có chỗ dựa vào tiên sinh, nhưng trước mắt, tiên sinh và mọi sư phụ..."
"Ninh Nghị giết vua, rời khỏi Tiểu Thương Hà, sư phụ bị hắn bắt đi rồi. Lại nói, lúc đó sư phụ cho rằng sư gia sẽ gia nhập Ninh gia môn, nhưng sau đó nghe nói hai người làm ầm ĩ lên, sư phụ đi xa đại lý -- Ta đã nghe người ta xác định tin tức này rồi., Nhưng sau đó...không cố gắng nghe ngóng, tựa hồ sư phụ lại trở về Hoa Hạ quân, mấy năm nay một mực chạy ra ngoài, tình huống cụ thể thế nào cũng không rõ, dù sao hơn mười năm chưa từng gặp mặt." Vu Hòa cười cười, buồn bã thở dài: "Lần này tới Thành Đô, không biết còn cơ hội nào gặp mặt nữa hay không."
Nghiêm Đạo Luân nhắc tới ấm trà nhỏ thêm trà cho Vu hòa thượng, một lát sau mới cười nói: "Có cơ hội đấy, kỳ thật hôm nay gặp lại Vu huynh cũng là vì chuyện này."
"A, Nghiêm huynh biết rõ tình hình gần đây của sư phụ?"
"Sư cô nương đến nay chưa lập gia đình." Nghiêm Đạo Luân nhìn hắn cười. "Bây giờ quan hệ giữa nàng và Ninh Lập kia, thật ra cũng không rõ ràng lắm, mấy năm trước đúng là nàng đã từng chạy khắp nơi cho quân đội Hoa Hạ, bây giờ trong quân cũng rất có sức ảnh hưởng. Chỉ nói riêng về năm trước, Hoa Hạ quân và Quân Tây Lộ khai chiến với Quân Nữ Chân Lộ., Nội bộ Đô Bình bất bình, là vị Lục phu nhân của Ninh gia, nữ nguyên soái cầm đao dẫn quân thanh lý hậu phương. Lúc đó sư cô nương phối hợp với nàng xử lý sự vụ ngoại giao, một văn một võ, mặt đen mặt mũi trắng, phối hợp vô cùng tốt."
Nghiêm Đạo Luân nhấp một ngụm trà: "Lý Cảnh thâm, Nhiếp Thiệu đường, Vu Trường Thanh... Những người này ở bốn đường đều được coi là đại quan có căn cơ thâm hậu, được sư cô nương ru rú trong cuộc đại chiến lần này nên mới miễn được một mối họa. Lần này Hoa Hạ quân luận công ban thưởng, muốn mở hội nghị đại biểu nào đó, mấy vị đều là người được liệt vào danh sách đại biểu. Hôm nay sư cô nương vào thành, Nhiếp Thiệu đường lập tức chạy tới bái kiến..."
Nghiêm Đạo Luân nói tới đây, chén trà trong tay nàng khẽ run lên, không nhịn được hỏi: "Sư phụ, nàng... Thành Đô?"
"Nghe nói là sáng nay ngươi vào thành, vị bằng hữu của chúng ta có quen biết với Nhiếp Thiệu Đường nên mới nhận được phần tin tức này. Lần này có vài vị đại diện khác nói phần nhân tình của sư cô nương, cũng chính là bị trói cùng với sư cô nương. Thật ra có lẽ ngươi còn chưa rõ ràng lắm, nhưng vị thanh mai trúc mã này của ngươi, trong quân đội Hoa Hạ bây giờ cũng đã là một ngọn núi khó lường rồi."
"Vu Hòa trầm mặc chốc lát, sau đó nói: "Năm đó ở kinh thành nàng đã múa ống tay áo rất giỏi, kết giao với người khác rất có chừng mực. Hôm nay phụ trách nơi này trong quân Hoa Hạ, coi như là người tận dụng. Hơn nữa... Người bên ngoài nói thừa nhận phần nhân tình này của nàng, có lẽ đây là chủ ý của Ninh Nghị. Bên ngoài đã sớm nói sư phụ chính là cấm cung của Ninh Nghị, tuy rằng hôm nay không có danh phận, nhưng người nhìn thẳng vào lời đồn này, chỉ sợ sẽ không ít."
"Vu huynh cơ trí, nói một lời phá vỡ huyền cơ trong đó. Ha ha, kỳ thật quan trường ảo diệu, là bí quyết nhân tình vãng lai. Ta thấy Vu huynh ngày xưa rất rõ ràng, chỉ là khinh thường thủ đoạn đa dạng mà thôi, vì bực này thanh tiết phong cốt, Nghiêm mỗ muốn lấy trà thay rượu., Kính Vu huynh một chén." Nghiêm Đạo Luân nâng chén lớn nhỏ, nhân cơ hội tán dương Vu Hòa một phen, sau khi đặt chén trà xuống mới chậm rãi nói: "Kỳ thật từ năm ngoái đến giờ, trong đó lại có không ít cành cây, cũng không biết lần đặt cược này của bọn họ, rốt cuộc thông minh hay ngu xuẩn đây."
Vu Hòa nhíu mày: "Lời ấy của Nghiêm huynh là chỉ gì?"
Nghiêm Đạo Luân nói: "Chiến lực của Hoa Hạ quân trác tuyệt, nói tới chiến tranh, bất luận tiền tuyến hay hậu cần, hoặc sư cô nương năm ngoái chịu trách nhiệm đi du lịch, đều được coi là cực kỳ quan trọng, việc quan trọng nhất. Sư cô nương đi sứ khắp nơi., Thế lực khắp nơi cũng thừa nhận nhân tình của nàng, về sau nếu có chuyện gì, yêu cầu thứ nhất, người đầu tiên liên lạc tự nhiên cũng chính là sư cô nương bên này. Nhưng mà cuối tháng bốn năm nay, Ninh Nghị đã lãnh binh ở Bắc Thượng, trong khoảng thời gian Tần Khiêm đánh bại Tông Hàn, phía sau Hoa Hạ quân, sư cô nương bỗng nhiên có một đợt chức vụ mới điều chế."
Nghiêm Đạo Luân nhìn Vu hòa thượng, thân thể khuất, hạ thấp thanh âm: "Bọn họ gọi sư cô nương từ đại sự sứ trở về, bảo nàng đến hậu phương viết kịch bản, có văn hóa gì đó để tuyên truyền. Hai công tác này ai cao ai thấp, không cần nói cũng biết."
Vu Hòa trung tâm suy nghĩ một chút: "Có lẽ... đại chiến Tây Nam đã định, đối ngoại xuất sứ, thuyết phục, không cần một nữ nhân như cô ta đến hòa giải. Dù sao sau khi đánh bại nữ chân nhân, thái độ Hoa Hạ quân cứng rắn bốn đường, chỉ sợ cũng không người nào dám ra mặt đối đầu."
"Điều này đương nhiên cũng là một cách nói, nhưng bất luận thế nào, nếu ban đầu đi sứ là sư cô nương làm, lưu lại vị trí quen thuộc của nàng trên có thể tránh được rất nhiều vấn đề a. Cho dù lui một vạn bước, lui về phía sau viết kịch bản, cũng xem như chuyện trọng yếu gì? Sự tình hạ lưu, cần gì đột nhiên kéo sư cô nương từ vị trí trọng yếu như thế về chứ, cho nên, ngoại nhân có không ít suy đoán."
Hắn cười rót trà cho mình: "Thứ nhất thì sao? Bọn họ đoán có lẽ là sư sư cô nương muốn gia nhập Ninh gia. Nơi này thiếu chút nữa là có ngọn núi của riêng mình. Mấy vị phu nhân còn lại của Ninh gia rất kiêng kỵ, vì vậy thừa dịp Ninh Nghị ra ngoài, bắt nàng làm từ những sự vụ ngoại giao. Nếu là cơ hội này, tình cảnh hiện tại của nàng., Cũng khiến người ta rất lo lắng... Đương nhiên cũng có thể, sư cô nương sớm đã là một trong những thành viên của Ninh gia, nhân thủ quá ít khi xuất đầu để nàng xuất đầu lộ diện là bất đắc dĩ, sau khi rảnh rỗi ra tay, người của Ninh tiên sinh cả ngày có quan hệ với nơi này, vì lẽ đó kéo người về..."
Nghiêm Đạo Luân chậm rãi ung dung, chậm rãi nói, vì thế khi nghe xong đoạn tranh đấu ở hậu cung Ninh gia, không hiểu sao trong lòng đã có chút sốt ruột, không nhịn được nói: "Không biết hôm nay Nghiêm tiên sinh triệu Vu mỗ, ý tứ cụ thể là..."
Nghiêm Đạo Luân dừng một chút, nhìn hắn một cái, hai tay chắp lại: "Rất nhiều chuyện, trước mắt không cần phải giấu diếm Vu huynh, Hoa Hạ quân mười năm nằm gai nếm khói, chợt thấy đại thắng, người trong thiên hạ đối với chuyện bên này đều có chút tò mò. Chỉ là hiếu kỳ mà thôi, cũng không có ác ý gì cả., Lưu tướng quân lệnh Nghiêm mỗ chọn người đến Thành Đô, cũng là vì tỉ mỉ nhìn cho rõ ràng, bây giờ Hoa Hạ quân rốt cuộc là cái gì, có cái gì thành sắc. Không đánh có chuyện tương lai, mục đích bây giờ chính là xem. Nghiêm mỗ lựa chọn Vu huynh, hôm nay chính là vì sư huynh cùng sư huynh mọi người, thậm chí là một phần giao tình ngày xưa với Ninh tiên sinh."
Hắn đưa tay vỗ vỗ mu bàn tay trong và sau đó cười nói: "Rút gan ra. Xin Vu huynh đừng lưu tâm."
Vu Hòa cảm thấy rất thoải mái, chắp tay nói: "Tiểu đệ hiểu."
"Hôm nay thời gian đã có chút chậm trễ, sư cô nương buổi sáng vào thành, nghe nói sẽ ở tại Ma Ha Trì bên kia đón khách quý, ngày mai ta và ngươi đi một chuyến, bái kiến Vu huynh một chút, Nghiêm mỗ muốn mượn Vu huynh mặt mũi., Làm quen sư huynh mọi người một chút, sau đó Nghiêm mỗ cáo từ, Vu huynh cùng sư cô nương tùy ý ôn chuyện, không cần có mục đích gì. Chỉ là đối với Hoa Hạ quân đến cùng có ưu điểm gì, xử sự những vấn đề này, sau này đại soái sẽ có những chỗ dựa vào Vu huynh... chỉ có bấy nhiêu thôi."
Nghiêm Đạo Luân mỉm cười nhìn Vu trung tâm, về phần cùng trung tâm đại định, Hoa Hạ quân tự xưng mở cửa rộng, hắn tới đây tìm bằng hữu cũ, lại không cần trực tiếp đối địch với Hoa Hạ quân, đó là một chút nguy hiểm cũng không có. Hơn nữa hôm nay đã có quan hệ sư phụ, sau khi trở lại đầu đá, tất nhiên sẽ được Lưu tướng quân tôn kính và trọng dụng, lập tức nghiêm mặt nói: "Nhưng theo Nghiêm huynh phân phó."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Nghiêm Đạo Luân cười to đứng dậy: "Vẫn là câu nói kia, không cần khẩn trương, cũng không cần phải cố hết sức. Ngày mai qua đi, Vu huynh có thể nói ta là đồng liêu ngày trước, kết bạn với ngươi mà đến. Nghiêm mỗ thấy sư huynh mọi người một mặt, liền rời đi, không quấy rầy nữa... Có tầng quan hệ này, Vu huynh tấn thân dưới tay Lưu Soái, tất nhiên là thuận buồm xuôi gió, sau này ngươi và ta cùng điện vi thần, Nghiêm mỗ còn phải chăm sóc nhiều Vu huynh."
Vu Trung Hòa lại nói cảm ơn không ít lời cảm ơn đối phương đã dẫn dắt.
Hắn không phải là thằng ngốc ở quan trường, năm đó ở Biện Lương, hắn cùng bọn người Trần Tư Phong thường lui tới, kết giao không ít quan hệ với sư phụ, trong lòng vẫn còn một phen dã vọng, nhiệt tình. Sau khi Ninh Nghị giết vua, ngày nọ hắn lo sợ bất an, nhanh chóng rời khỏi kinh thành., Bởi vậy tránh thoát họa tĩnh bình, nhưng từ nay về sau, nhuệ khí trong lòng cũng mất đi. Mười năm loạn doanh cẩu thả, tại thời khắc thiên hạ rung chuyển, cũng gặp qua vô số người mắt trắng cùng miệt thị, ngày thường hắn không có cơ hội, bây giờ cơ hội này cuối cùng là rơi vào trước mắt, khiến cho trong đầu hắn một trận lửa nóng sôi trào.
Hắn cũng không nghĩ tới khả năng nương tựa vào Hoa Hạ quân, trong đó có một nguyên nhân là đứa nhỏ nhà của hắn đều ở trong thế lực của Lưu Quang thế, nhưng chủ yếu nhất hắn từng nghe nói tới hung danh của nhánh quân này ở bên ngoài., Bây giờ cũng không thấy rõ hình dạng của thế lực này —— nhưng có thể khẳng định chắc chắn khác với bên ngoài. Hắn gần bốn mươi tuổi rồi, mặc dù có sư phụ chiếu cố, khả năng xuất đầu trong Hoa Hạ quân, mà quy tắc bên phía Lưu Quang Thế Lưu tướng quân cũng vô cùng rõ ràng.
Bên phía Lưu tướng quân có rất nhiều bằng hữu, chú ý nhất là các loại quan hệ kinh doanh trong âm thầm. Trước kia hắn không có quan hệ gì với không đi được, tới bây giờ hắn lại có thể khẳng định tương lai mình có thể xuôi gió xuôi nước. Dù sao Lưu tướng quân không giống như Đới Mộng Vi, Lưu tướng quân tư thái mềm mại, tầm mắt mở rộng, Hoa Hạ quân cường đại,, Hắn có thể hư cùng ủy khuất, đầu tiên tiếp nhận, một khi mình đả thông tầng mấu chốt này của sư phụ, sau này sẽ trở thành sợi dây liên kết hai bên. Có thể chịu trách nhiệm mua sắm vật tư của Hoa Hạ quân bên Lưu tướng quân cũng không chừng, đây là tiền đồ sáng sủa nhất mà hắn có thể bắt được.
Trong đầu hắn nghĩ tới điều này, cáo từ Nghiêm Đạo Luân, từ lúc chạm mặt khách sạn rời đi. Lúc này vẫn còn là buổi chiều, trên đường phố của Thành Đô ánh mặt trời rơi đầy, trong lòng hắn cũng có ánh mặt trời đầy, chỉ cảm thấy người qua lại như mắc cửi ở đầu đường, cũng có chút tương tự như bạn tri kỉ năm xưa.
Lập tức lại nghĩ đến sư sư cô cô nương, nhiều năm chưa gặp mặt như vậy, nàng thế nào rồi? Chính mình cũng sắp già rồi, nàng còn có loại khí chất cùng mỹ mạo năm đó sao? Đại khái là sẽ không có... Nhưng vô luận như thế nào, nàng vẫn vô luận như thế nào., Bản thân vẫn coi nàng như bạn tốt thuở nhỏ. Rốt cuộc giữa nàng và Ninh Nghị có quan hệ thế nào? Năm xưa Ninh Nghị có chút bản lĩnh, hắn có thể nhìn ra sư phụ thích nàng, nhưng nhiều năm trôi qua giữa hai người không có kết quả, liệu có... Thật ra đã không còn bất cứ khả năng nào nữa...
Mình đã có vợ con từ lâu, bởi vậy năm xưa tuy vãng lai không ngừng, nhưng dù sao cũng có thể hiểu rõ, cả đời này của bọn họ là hữu duyên vô phận, không thể ở cùng một chỗ. Nhưng hôm nay mọi người đã mất, với tính tình của sư phụ năm xưa, chú ý nhất là áo không bằng người mới, có hay không...Nàng sẽ cần một phần ấm áp đó...
Buổi tối hôm đó, hắn lăn lộn không yên trên giường trọ, trong đầu suy nghĩ rất nhiều chuyện, gần như đến lúc trời sáng mới thoáng híp mắt lại một chút. Ăn bữa sáng xong ăn cơm rồi ăn một phen trang phục, lúc này mới ra ngoài gặp mặt Nghiêm Đạo Luân ở một nơi đã ước định, chỉ thấy Nghiêm Đạo Luân mặc một bộ áo xám có dung mạo xấu xí, dung mạo cực kỳ quy củ, hiển nhiên là đã quyết định chủ ý với hắn.
Hai người một đường đi về hướng Ma Ha Trì trong thành. Ma Ha Trì này chính là một chỗ nhân tạo hồ nước trong đô thành, bắt đầu từ Đường triều chính là nơi nổi danh du ngoạn trong thành, buôn bán phát triển, phú hộ tụ tập. Sau Hoa Hạ quân đến, có đại lượng phú hộ dời ra, Ninh Nghị đưa ý về hướng tây Ma Ha Trì thu mua trọn một con đường., Lần này mở đại hội, cả con phố bên này trở thành đường nghênh khách, bên trong có rất nhiều tiểu viện đều sử dụng làm khách sạn, bên ngoài an bài quân nhân Hoa Hạ đóng giữ, đối với người ngoài mà nói, bầu không khí thật sự lành lạnh.
Lần này Hoa Hạ quân nếm gan trái mật mười năm, đánh tan Nữ Chân Lộ quân, sau đó tổ chức đại hội không cần phải bàn giao nhiều với ngoại giới, bởi vậy không có trình tự thương lượng chính trị. Vòng thứ nhất đại biểu là tuyển chọn nội bộ ra, hoặc là nhân viên nội bộ quân đội, hoặc là quan viên công việc từ trong quân ngũ lui ra, sau khi đám người Lý sư tổ chức hòa giải giúp đỡ Hoa Hạ quân chỉ là số lượng rất ít.
Mười năm thiết huyết, lúc này không chỉ có một quân nhân đứng gác mang theo sát khí trên người, cư ngụ ở đây, các đại biểu ra ra vào mặc dù nói cười với nhau nhưng xem ra thì hiền lành, tuyệt đại đa số là lão binh may mắn còn sống sót sau vô số tính mạng của địch nhân. Vì vậy lúc trước liên tưởng, đến giao lộ nghênh tân, mới đột nhiên cảm nhận được bầu không khí đáng sợ kia. Trước kia mạnh mẽ trấn định nói chuyện với binh sĩ Vệ Thúy, trong lòng thấp thỏm không yên.
Cũng may không lâu sau liền có nữ binh từ bên trong đi ra, chào hỏi, nghiêm hai người đi vào bên trong. Sư phụ cùng một đám đại biểu ở là một sân nhỏ cực lớn, bên ngoài phòng khách không ít người chờ đợi, xem ra đều có lai lịch riêng, thân phận không thấp. Nữ binh kia nói: "Sư cô nương đang tiếp khách, nói lát nữa tới, dặn dò ta phải để hai vị chờ ở chỗ này." Nói xong lại nhiệt tâm dâng trà, cường điệu "Các ngươi đừng đi vội."
Trong phòng tiếp khách mà người chờ đợi phỏng chừng còn có người khác cũng đến bái phỏng sư phụ. Mắt thấy hai người tới đây, có thể chen ngang, có người liền đưa ánh mắt nhìn kỹ tới.
Bóng người bên ngoài thường lui tới, không bao lâu, liền thấy một nữ tử mặc quần áo trắng tinh, chân mặc giày vải trắng từ bên trong đi ra, đây là phối hợp nhà cửa cực kỳ tùy ý, thoạt nhìn có vẻ thân thiết. Người tới chính là Lý sư phụ, mặc dù qua nhiều năm như vậy, nàng vẫn là khí chất ôn hòa mê người, nhìn thấy trong hòa, con mắt híp lại, sau đó liền lộ ra nụ cười quyến rũ, hoài niệm.
"Vu Hòa Trung!"
Nàng nghiêng đầu, không thèm để ý ánh mắt người bên ngoài hướng về phía hắn chào hỏi, cơ hồ trong khoảnh khắc đó, cho nên viền mắt trong suốt liền nóng lên...