Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Muội muội như gặp mặt:
Sơ Cửu xuất chinh, theo lệ mọi người lưu lại thư tín, chờ sau khi hi sinh mới gửi về, cả đời cô đơn, cũng không bận tâm, nghĩ đến cuộc cãi vã ngày hôm trước, liền lưu lại thư này..."
Thời gian có lẽ là một năm trước đây tháng giêng, địa điểm tại Trương thôn, ban đêm lờ mờ dưới ánh đèn, lão râu ria xồm xoàm dùng đầu lưỡi liếm ngọn bút lông, viết xuống văn tự như vậy, nhìn "Dược cả đời cô đơn, cũng không có vướng bận câu này, cảm giác mình đặc biệt tiêu sái, lợi hại hỏng bét.
"... Dư Thập Lục tòng quân, mười bảy giết người, hai mươi tức là giáo úy, nửa sống nửa ngựa... Nhưng đến năm Cảnh Hàn thứ mười ba, trước chuyện Hạ thôn, đều không biết cuộc đời này Mạnh Lãng Phù Hoa, đều là hư ảo..."
Bút lông của hắn vừa mạnh mẽ phóng ra, xem ra không tồi, từ mười sáu tòng quân, bắt đầu nhớ lại từng chút từng chút từng chút trong quãng đời, lại đến lúc Hạ thôn lột xác, vịn đầu xoắn xuýt một lát, lẩm bẩm nói: "Mẹ hắn có hứng thú xem những thứ này..."
Sau đó dùng hắc tuyến vạch qua những văn tự này, biểu thị xóa bớt, cũng không cầm giấy viết lại, sau đó lại mở một hàng.
"... Dư thập lục tòng quân, nửa đời chiến mã, sau khi vào Hoa Hạ quân, đối với quân số tác chiến có chỗ hơi khả thi, dĩ nhiên là làm bạn, tự giác phù du hèn hạ, không đáng nhắc tới. Muội xuất thân cao môn, thông tuệ linh tú, tri thư đạt lễ, mấy năm nay, có thể quen biết với em gái, vì may mắn cuộc đời này..."
"Có phải quá khích lệ nàng hay không..." Lão già viết tới đây, thì thào nói một câu. Quá trình lão quen biết với nữ nhân không coi là bình thản, lúc Hoa Hạ quân từ Tiểu Thương Hà rút ra, lão đi nửa đoạn sau, tạm thời tiếp nhận nhiệm vụ hộ tống mấy tên gia quyến thư sinh, nữ nhân này ở trong đó., Còn nhặt hai đứa trẻ đi không nhanh, khiến nó mệt mỏi nơm nớp lo sợ. Trên đường đi mấy lần bị tập kích, nó cứu hai đứa bé này vài lần, lúc nguy cấp nó đã cản được một đao cho nó, tốc độ bị thương chậm hơn nhiều.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Về sau trên đường đi đều là hùng hùng hùng hổ hổ đấu võ mồm, có thể bức được một nữ nhân tri thư đạt lễ nhỏ mọn đến một bước này, cũng chỉ có chính mình, đám hài tử đần độn nàng dạy cũng không lợi hại bằng mình.
"Khà khà..."
"... Kế hoạch xuất chinh vĩnh thanh, nguy hiểm trùng trùng, tình hình tay chân còn lại không thể không đếm xỉa tới. Lần này đi xa, xuất tẩu tứ lộ, vượt qua kiếm các, xâm nhập địa bàn quân địch, cửu tử nhất sinh. Ngày trước tranh cãi cùng muội, thật không muốn tại lúc này cùng người khác giằng co, nhưng còn lại một đời nhiều người, có thể được muội ưu ái, ân tình này khắc ghi trong lòng. Đương nhiên cũng không phải là bạn tốt, tín này nếu như gửi ra, huynh muội chúng ta hoặc là cách một phương, nhưng tình cảm huynh muội này thiên địa có thể nhìn thấu."
"...Còn lại là quân nhân Hoa Hạ, trong hơn mười năm qua, nữ chân thế tàn bạo, ức hiếp Hoa Hạ ta, mà võ triều mông muội, khó mà phấn chấn được. Mười mấy năm qua, người chết trong thiên hạ vô số, người may mắn còn sống sót cũng ở trong địa ngục, tình trạng thê thảm khó mà ghi nhớ. Huynh muội chúng ta gặp hỗn loạn, chính là bất hạnh lớn của cuộc đời, nhưng oán giận cũng vô dụng, chỉ có thể hiến thân."
"... Dư xuất chinh sắp tới, một mình ngươi nhớ kỹ trong lòng, những chuyện còn lại nếu không thể trở về, muội phải giữ gìn mình quý trọng, đời sau..."
bút bút của hắn viết tới đây, ngược lại càng lúc càng nhanh, lại tăng thêm không ít người phải tìm văn nhân tri thư đạt lễ sống qua ngày. Đến khi bút dừng bút, hai tờ giấy viết cỏ may vá rối tinh rối mù, đọc lại một lần nữa., Cũng cảm thấy các loại từ ngữ không đạt được ý, tỷ như trước mặt nói "một đời một mình cô độc vô cùng", phía sau lại nói cái gì "Chỉ có một mình ngươi ghi nhớ trong lòng", đây không phải là tự vả mặt mình sao, hơn nữa cảm giác có chút ẻo lả, nửa đoạn sau chúc phúc cũng được, có thể có vẻ không đủ chân thành hay không.
Trước khi động bút chỉ định tiện tay viết vài câu, cắt vài đoạn, cũng nghĩ tới sau khi viết xong lại tra xét một lần, đợi viết xong, ngược lại cảm thấy có chút mệt mỏi, sắp xuất chinh rồi, hai ngày này hắn đều là các nhà đến bái phỏng, buổi tối còn uống không ít rượu, lúc này buồn bã dâng lên, dứt khoát mặc kệ. Tờ giấy gập lại, nhét vào trong phong thư.
Tốt nhất là gửi không được.
Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Đêm hôm đó, lại mơ thấy mấy năm trước từ khi từ Thương Hà chuyển đi, bọn họ chạy trốn, nhờ mưa to lầy lội đỡ nhau đi về phía trước. Sau đó cô lên làm thầy giáo., Hắn luôn làm nhiệm vụ, cũng không cố tình tìm kiếm, mấy tháng sau lại gặp nhau. Hắn ở trong đám người chào hỏi nàng, sau đó giới thiệu với người khác: "Đây là muội muội của ta." Trên mặt nữ nhân ôm sách có nụ cười tri thư đạt lễ.
Chỉ là không có người bên cạnh, lúc ở chung, nàng sẽ xé toang mặt nạ kia, rất không hài lòng công kích hắn thô lỗ, phù du.
....
Thư đi theo một đống di thư xuất chinh được bỏ vào trong ngăn tủ, khóa tại một nơi tối tăm mà yên tĩnh, như vậy đại khái đã qua một năm rưỡi. Năm tháng năm, thư được lấy ra, có người đối chiếu theo một danh sách: "Ồ, phong chương này sao lại cho..."
Thư mơ hồ hai ngày, lúc này được đưa đến một chỗ trong một căn phòng cách Trương thôn không xa, bởi vì đang trong trạng thái chiến đấu khẩn trương, bị điều đến bên này nữ nhân tên là Ung Cẩm nhận tín thư. Trong văn phòng còn có đám người Lý sư, Nguyên Cẩm Nhi đang ở đây, mắt thấy phong thư, liền minh bạch rốt cuộc đó là vật gì, đều trầm mặc xuống.
Chiến sự Tây Nam lấy thắng lợi cáo chung tháng năm tháng, trong Hoa Hạ quân cử hành mấy lần hoạt động chúc mừng, nhưng chân chính thuộc về không khí nơi đây, cũng không phải tiếng hoan hô hùng hồn hùng hồn, trong công việc bận rộn cùng làm việc hiền hậu, trong toàn bộ thế lực mọi người còn phải thừa nhận, còn có vô số tin dữ cùng với tiếng khóc thút thít nỉ non.
Những ngày này, mọi người đã nhìn thấy quá nhiều.
Đương nhiên, Ung Cẩm mềm nhận được phong thư này, làm cho người ta cảm thấy có chút kỳ quái, cũng có thể làm cho người ta trong lòng tồn tại một phần may mắn. Thời gian mấy năm qua, làm muội muội Ung Cẩm tuổi già., Ung Cẩm bản thân tri thư đạt lễ trong quân, hoặc sáng hoặc tối theo đuổi có không ít người theo đuổi. Nhưng ít nhất bên ngoài, nàng cũng không tiếp thu yêu cầu của ai, vụng trộm nhiều hoặc ít có lời đồn, nhưng dù sao cũng là đồn đãi. Liệt Sĩ sau khi chết trận gửi di thư tới, có lẽ chỉ là hành vi ngưỡng mộ của một người nào đó.
—— kể từ đó, ít nhất thiếu đi một người bị thương tổn.
Các nàng nhìn thấy Ung Cẩm mặt không thay đổi, mở phong thư ra, từ đó lấy ra hai tờ giấy lộn xộn màu mực, một lát sau, các nàng nhìn thấy nước mắt lạch cạch rơi xuống, thân thể Ung Cẩm mềm mại run rẩy, Nguyên Cẩm Nhi đóng cửa lại, lúc sư phụ đi qua đỡ nàng, tiếng khóc khàn khàn rốt cục phát ra từ trong cổ nàng...
Các nàng cũng không biết người viết di thư là ai, không biết là nam nhân nào trước đây được Ung Cẩm ưu ái, nhưng sau hai ngày, đại khái có một suy đoán.
Trác Vĩnh Thanh từ Trường Sa trở về báo cáo chức, sau khi trở về Trương thôn đã dựng lên một cái linh đường nho nhỏ cho huynh trưởng đã chết: Loại tế điện tư nhân này trong Hoa Hạ quân thường xuyên qua lại, nhiều lắm thì chỉ làm được một ngày, tưởng rằng sẽ bị trộm mất. Đám người Sơn mao, Hầu Ngũ, Hầu Nguyên Cương lần lượt chạy về.
Chính là Cừ Khánh hy sinh.
Trước khi quyết chiến ở đầm châu triển khai, bọn hắn lâm vào trong một trận chiến, Cừ Khánh xuyên qua khôi giáp Trác Vĩnh Thanh, có chút dễ làm người khác chú ý. Bọn hắn bị địch nhân luân phiên tiến công, trong lúc chém giết, Cừ Khánh ôm một tên tướng lĩnh quân địch rơi xuống vách núi, một đường ngã chết.
Ung Nhu đến trên linh đường tế bái Cừ Khánh, chảy rất nhiều nước mắt.
....
Nhật nguyệt thay đổi, nước chảy dài.
Trong tháng năm này, Ung Cẩm nhu trở thành một thành viên trong rất nhiều người khóc, đây cũng là một trong những bi kịch mà Hoa Hạ quân trải qua.
Lúc này, huynh trưởng Ung Cẩm tuổi đã đi thành đô, chuẩn bị một ít chuyện mới sắp bắt đầu, đám người Cẩm nhi, Vân Trúc sư phụ tới an ủi nàng một chút, Trác Vĩnh Thanh cũng tới nói chuyện với nàng - Trên thực tế ngày thường nàng cũng thường an ủi người, nhưng đợi đến khi sự tình thật buông xuống nàng mới hiểu an ủi như vậy cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Ba ngày ban đầu, nước mắt là nhiều nhất, sau đó nàng phải thu thập tâm tình, tiếp tục cuộc sống bên ngoài và cuộc sống tiếp theo. Từ nhỏ đến giờ, Hoa Hạ quân thường gặp phải đủ loại tin dữ, mọi người cũng không có tư cách đắm chìm tại đây.
Từ đó về sau chỉ là thỉnh thoảng rơi nước mắt, khi trí nhớ trôi nổi trong lòng, cảm giác chua xót sẽ cuồn cuộn nổi lên, nước mắt sẽ chảy ra ngoài. Thế giới ngược lại có vẻ không chân thật, giống như một người nào đó chết đi, cả phiến thiên địa cũng bị cái gì cứng rắn xé đi một khối, trống rỗng trong lòng, cũng không thể bổ sung được nữa.
Nàng cũng không phải là thiếu nữ, thật lâu trước kia đã từng có một đoạn hôn nhân ngắn ngủi với mệnh cha mẹ, đối phương là thư sinh thân thể yếu đuối, thành hôn không lâu liền chết đi. Khi đó nàng chỉ cảm thấy mờ mịt, nhưng cũng không có loại cảm giác trái tim như bây giờ bị móc đi một khối, lưu lại trống rỗng đen kịt.
Mỗi sáng sớm nàng đều dậy rất sớm, trời chưa sáng nàng liền ngồi trong bóng tối, có đôi khi sẽ phát hiện trên gối đã ướt một mảng lớn. Cừ Khánh là một nam nhân đáng ghét, thời điểm viết thư dương dương tự đắc khiến nàng muốn chửi trước mặt nàng một trận., Theo Ninh Nghị học được những lời vô cùng ngu xuẩn, còn nhớ lại những gì đã trải qua trên chiến trường, lúc viết di thư có nghĩ mình sẽ chết không? Chắc là chưa từng nghĩ đến nghiêm túc, ngu xuẩn!
"Ngu xuẩn, ngu xuẩn, ngu xuẩn ngu xuẩn ngu xuẩn ngu xuẩn ngu xuẩn ngu xuẩn ngu xuẩn..."
Nàng đang ôm gối mắng suốt trong bóng tối.
Còn cố ý nhắc cái gì " cãi vã" hôm trước, ngày hôm trước khi hắn viết thư, bây giờ là một năm rưỡi trước kia. Hắn vì Trác Vĩnh Thanh nói ra ý kiến cửu tử nhất sinh, sau đó chính mình băn khoăn, muốn đi theo.
"Khả năng có nguy hiểm... Việc này cũng không có cách nào." Nàng nhớ khi đó hắn nói như vậy, nhưng nàng cũng không ngăn cản hắn a, nàng chỉ là đột nhiên bị tin tức này làm cho bối rối, sau đó bối rối ám chỉ trước khi hắn rời đi, định ra danh phận của hai người.
Hắn cự tuyệt, dưới cái nhìn của nàng, quả thực có chút dương dương đắc ý, vụng về ám chỉ cự tuyệt cùng vụng về, nàng thẹn quá hóa giận không chủ động hòa giải cùng nó, đối phương trước khi lên đường mỗi ngày cùng các bằng hữu xâu chuỗi uống rượu, nói lời hứa phóng khoáng, các gia không thể cứu dược, nàng cũng không thể tới gần.
"Đồ ngốc... hàng..."
Lại là sáng sớm, huyên náo ngày hoàng hôn, Ung Cẩm nhu một ngày làm việc, cuộc sống, xem ra không khác gì người khác. Không lâu sau, lại có người may mắn còn sống sót trên chiến trường tới tìm nàng, đưa cho nàng đồ vật thậm chí là cầu hôn: "... Ta lúc đó nghĩ tới, nếu có thể sống sót trở về, nhất định phải cưới nàng!" Nàng từng phần một cự tuyệt.
Nếu câu chuyện chỉ đến đây, đây vẫn là ngàn vạn bi kịch mà Hoa Hạ quân trải qua, bình thường không có gì lạ.
Tháng sáu đầu năm, lúc nàng tan ca, nhìn thấy trên đường rẽ phía trước Trương thôn đang cõng một cái bọc, đầy vẻ phong trần mệt mỏi, cùng mấy đại hán phụ nữ quân thuộc xúm nước miếng:
"... Ha ha ha ha ha, làm sao ta lại chết được, nói bậy gì... Ta ôm tên khốn kia ngã xuống, cởi khôi giáp đi theo dòng nước a... Ta cũng không biết đi được bao xa, ha ha ha... Người trong thôn người ta không biết nhiệt tình bao nhiêu, biết ta là Hoa Hạ quân, mấy hộ nữ nhi của mấy hộ gia đình đều muốn cho ta đấy... Đương nhiên là Hoàng Hoa đại khuê nữ, chậc chậc, có một ngày cả ngày chiếu cố ta... Ta, Cừ Khánh, chính nhân quân tử a, đúng không..."
Ung Cẩm mềm đứng ở nơi đó nhìn thật lâu, nước mắt lại rơi xuống, đám người sư phụ bên đường cùng nàng, tựa hồ đã nghe được tin tức, đám người Trác Vĩnh Thanh cũng đang chạy tới, Cừ Khánh phất tay chào hỏi bên kia, một vị đại mụ chỉ chỉ phía sau hắn, Cừ Khánh mới quay đầu lại, thấy được Ung Cẩm mềm mại tới gần.
"Ai, muội..."
Bốp một tiếng, Ung Cẩm mềm mại tát tới, tát vào mặt Cừ Khánh, cái tát này thanh âm trong trẻo, các bác gái ở bên cạnh miệng đều biến thành hình tròn, cũng không biết có khuyên hay không, sư phụ ở phía sau vẫy tay, trong miệng làm bộ nói: "Không có việc gì không có việc gì..."
"... Ngươi đánh ta làm gì!" Sau khi bị bạt tai, Cừ Khánh mới nắm chặt tay đối phương, mấy năm trước hắn cũng từng đánh Ung Cẩm mềm mại, nhưng trước mắt tự nhiên không cách nào hoàn thủ.
"... Ngươi không có chết..." Trên mặt Ung Cẩm mềm mại có nước mắt, thanh âm nghẹn ngào. Cừ Khánh há to miệng: "Đúng vậy, ta không có chết!"
"Ngươi chưa chết thì gửi di thư gì đó về đây!" Ung Cẩm khóc lớn, đá một cước lên bàn chân Cừ Khánh.
"A...? Di thư..." Trong đầu Cừ Khánh đại khái phản ứng lại được là chuyện gì, trên mặt đỏ hồng hiếm thấy..." Cái đó.. Ta không chết a, không phải là ta gửi, ngươi... Có phải là tên khốn Trác Vĩnh Thanh nói ta chết rồi hay không..."
Trác Vĩnh Thanh đã chạy tới, hắn nhảy lên tung một cước định ăn mừng: "Con mẹ nó ngươi không chết à ——" Nhưng vì thấy bàn tay mềm mại của Cừ Khánh và Ung Cẩm, một cước này liền đá hụt.
Mao Nhất Sơn cũng chạy tới, một cước đá Trác Vĩnh Thanh lăn ra ngoài: "Con mẹ nó, ngươi lừa lão tử à, ha ha..."
Trác Vĩnh Thanh lau nước mắt từ dưới đất bò dậy, huynh đệ bọn họ trùng phùng, vốn là định ôm chung một chỗ, thậm chí là muốn đánh nhau một trận, nhưng lúc này mới chú ý tới bàn tay mềm mại của Cừ Khánh và Ung Cẩm ở trên không trung...
Dưới trời chiều, ánh mắt mọi người lập tức trở nên linh hoạt. Ung Cẩm nhẹ nhàng chảy nước mắt, Cừ Khánh vốn hơi đỏ mặt, nhưng lập tức, nắm tay trên không trung quyết định dứt khoát không buông.
....
"... Hai người đó, cuối cùng cũng quyết định kết hôn rồi."
Sáu mươi lăm, cuối cùng Thành Đô đều nhìn thấy Ninh Nghị Lý sư phụ, nói với hắn chuyện thú vị này.
Đây là vô số bi kịch mà Hoa Hạ quân trải qua gần đây, điều duy nhất nàng biết là, biến thành một câu chuyện hài hước...