Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"... Các ngươi có thể mang dân chúng đi, phản công sĩ tộc, đến lúc đó, cái gì " Cộng trị thiên hạ" loại khuynh hướng lợi ích này nhìn như tích lũy hai trăm năm, đều sẽ biến thành vấn đề nhỏ... Đây là một điểm khả năng có phần thắng duy nhất trong ngày hôm nay của các ngươi..."
Kiếm Môn quan cuối tháng 5, thanh âm Ninh Nghị vang lên trên lưng chừng núi dưới ánh mặt trời, ánh mắt Tả tu quyền bên cạnh nghiêm túc, ngũ vị tạp trần.
Trong thế lực Hoa Hạ quân lúc này, địa vị của Tả gia đặc thù, cũng là bởi vậy, quyền Tả tu có thể ở chỗ này hỏi thăm một số vấn đề khác biệt. Đương nhiên, đối với cấp độ như bọn họ mà nói, chỉ cần tỏ thái độ rõ ràng là được., Nếu không phải thực chất vượt giới, những thảo luận này cũng có thể xem như là biện pháp quân tử. Trong lời nói lúc trước của hắn kỳ thật có một chút kích tướng cùng một tấc tiến thước, nhưng làm cho hắn không thể tưởng tượng được chính là lần thảo luận này lại đi tới một bước này, thậm chí trong lúc nhất thời, làm cho hắn có chút hối hận không kịp.
Ninh Nghị trước mắt không ngờ lại thật sự chỉ ra một con đường, ném ra một cái khung, khiến cho gã tiếp cũng không được, không tiếp cũng không được. Cơ trí như gã tự nhiên có thể mơ hồ nhìn thấy một thứ gì đó có thể kéo dài ra từ khung này., Nếu như dùng nguy cơ trước mắt của triều đình Phúc Châu suy xét, phương hướng này xác thực cung cấp một loại khả năng phá cục nào đó, nhưng mà vấn đề ở bên ngoài, sau khi phá cục, tương lai bọn họ đối mặt có thể sẽ biến thành thứ càng thêm khủng bố cùng nguy hiểm.
Dân sinh, dân quyền, dân trí... Đây là một bộ phận nhỏ hắn làm ở Tây Nam...
Đúng là không nên đùa bỡn tiểu thông minh, không nên hỏi... cũng không nên nghe...
Trong lòng hắn thở dài, trầm mặc chốc lát rồi mới cười nói: "Ninh tiên sinh tính toán hay lắm, nếu Phúc Châu thật sự mở rộng những thứ này, tương lai thất bại sẽ là đồ cưới cho Ninh tiên sinh."
"Nếu thất bại sẽ như vậy." Ninh Nghị nở nụ cười thản nhiên, không chút kiêng kị: "Nhưng nếu thành công, có lẽ sẽ có đường ra."
Tả tu quyền suy nghĩ một chút: "... Cái gọi là giải thích nhất định thân phận cùng giải thích làm ra xử lý đối với hoàng đế, là chỉ..."
"Tuyên dương nhân quyền, là một trở ngại lớn nhất của bình đẳng, ở địa vị của Hoàng đế so với người bình thường thì nhất định là khác nhau một trời một vực, phương thức duy nhất có khả năng tránh né, phải làm tốt hai chuyện. Thứ nhất, trong thời kỳ nhất định, lợi ích của Hoàng đế và dân chúng phải thống nhất cao độ, tựa như hôm nay., Quân Vũ nói với mọi người, các ngươi đem lực lượng cho ta mượn, chúng ta đánh tới những đại tộc phân tán lực lượng quốc gia, tập trung lực lượng sau đó đánh ngã những kẻ xâm lược, cứ như vậy, trong một khoảng thời gian nhất định, hoàng quyền giành được thiện cảm lớn nhất, có thể đạt được tính hợp pháp và thần thánh của nó..."
Trữ Nghị một mặt nói, hai người một mặt chậm rãi tiến lên trên núi: "Nhưng tính hợp pháp và thần thánh như vậy sẽ không kéo dài, bởi vì một khi áp lực bên ngoài giảm bớt, hoàng đế và hoàng tộc tất nhiên sẽ trở thành tầng tầng lợi ích lớn nhất., Mọi người sẽ từ từ ý thức được điểm này không công bằng. Như vậy có thể bắt đầu thử chuyện thứ hai, để hoàng quyền ẩn lui, bảo trì thần thánh, để cơ cấu quan lớn trở thành tường phòng ngự dân chúng đối mặt, mà Hoàng đế thì không nên trực tiếp tham dự vào lợi ích mà tranh đoạt..."
"Dân chúng có thể khó khăn ứng phó thế nào đây?" Ninh Nghị nghiêng đầu cười cười: "Có thể đoán được trong vòng mấy trăm năm, coi như nhân quyền thức tỉnh, bọn họ tuyệt đối sẽ không đạt được trăm phần trăm công bằng, trừ phi là thiên hạ đại đồng, người đều là Côn Bằng., Mỗi người đều có trách nhiệm giống nhau như đúc, mỗi người có được lợi ích thì mới có thể cùng đẳng cấp, nhưng đây là điều không thể, chỉ cần tồn tại chỉ số thông minh và năng lực chênh lệch, giai cấp đặc quyền vĩnh viễn lấy lớn đầu, dân chúng chỉ cần có ăn có uống, bọn họ sẽ không để ý quốc gia của mình có một hoàng đế thần thánh hóa."
Hắn nói tới đây, lại mỉm cười dừng lại một chút: "Đương nhiên rồi, trừ phi là tư tưởng giải phóng vài chục năm lên trăm năm, xác định xấu xí của Hoàng đế, mới có thể đạt được một nhận thức khác. Nhưng bây giờ không thể nào, có Hoàng đế tồn tại là ngàn năm mới tới., Hoàng đế hôm nay nếu có thể giao quyền lực cho một hệ thống quan liêu tương đối tin cậy, mà bản thân hắn không tùy ý cân nhắc nữa, hắn sẽ được tất cả mọi người tôn kính, mọi người sẽ không để ý cung cấp và tôn kính một hoàng thất như vậy, như vậy cũng có thể hoàn thành quá trình thần thánh hóa của quân quyền - phương thức trò chơi này, chúng ta có thể gọi là, quân chủ lập hiến."
Tả tu quyền nghiêng nghiêng đầu: "Nói cách khác, hôm nay tập hợp quyền lực trước, đợi đến khi đánh bại được nữ tử thật mới trị bệnh cho Hư Quân."
"Hoặc là không cần suy nghĩ của ta, tiểu hoàng đế có thể trực tiếp giết ra một con đường, vậy coi như ta chưa nói qua đi." Ánh mắt Ninh Nghị bình tĩnh lẩm bẩm: "Nếu dùng biện pháp này.", Đánh bại sĩ đại phu và kẻ địch từ bên ngoài đến hẳn là có thể. Nhưng nếu sau khi hoàn thành sơ bộ dân chúng, Hoàng đế còn phải ở thời khắc đỉnh cao của quyền lực thể hiện hắn không giống người khác, sớm muộn gì cũng có một ngày hắn bị người kéo ra chém đầu, Hư Quân là phương thức duy nhất tự vệ đến lúc đó."
Nói tới đây lại mỉm cười: "Sáng tạo quan lại tầng, cách bờ nhìn lửa, tương lai có chuyện gì coi như xong, chuyện gì cũng không liên quan đến hoàng đế, hoàng đế rất uất ức, rõ ràng ông ta là thiên tử, quốc gia đều là nhà của bọn họ, nhưng vì bách tính, ông ta chủ động lùi về phía sau, không thể quản lý, đời này đều chịu nhục, ngươi nói xem, ai sẽ trách ông ta chứ?"
"Vậy đến lúc đó người cầm quyền là..."
" Tể tướng, người đứng đầu... cái gì cũng được, đổi cái khác vài năm, hắn không phải Hoàng đế, không cần làm cả đời, cứ định ra quy củ trước, đến lúc đó sẽ lui."
"Nếu có quyền mưu đồ làm loạn..."
"Dân chúng cơ bản đã mở ra, nói rõ việc giáo dục đã thành hệ thống, đem nỗi khổ tâm và sự vĩ đại mà hoàng đế chủ động đặt lên cho Hư Quân, cùng với tính chất cần thiết của bộ thể chế này viết vào việc dạy bảo của mỗi đứa trẻ. Chỉ cần không gặp phải tình huống cực đoan, hệ thống này có thể duy trì liên tục trong thời gian dài..."
Hai người chậm rãi tiến lên, quyền Tả tu thỉnh thoảng đặt câu hỏi, Ninh Nghị lập tức giải đáp. Cứ thế trôi qua một hồi, thần sắc trên mặt quyền của Tả tu càng thêm quái dị.
Nếu như nói lúc đầu hắn đặt câu hỏi có lẽ chỉ có thể tính là có chút tâm tư nho nhỏ, muốn moi thêm ý kiến của Ninh Nghị, thì lời trả lời của Ninh Nghị quả thực khiến tâm tình của hắn phức tạp khó tả, nhưng khi đó hắn còn cảm thấy lời nói kia là do vị tâm ma này tiện tay phản kích., Ai ngờ tới lúc này, hắn còn một năm một mười suy diễn hoàn toàn bộ khung xương, nếu nói ra những thứ này giống như lời mê người của yêu ma, đến lúc này, lại khiến người ta cảm thấy có chút chua xót.
Đặc biệt là sau này, chỉ nghe Ninh Nghị nói: "... Một số suy nghĩ và khó khăn liên quan tới việc quân chủ lập Hiến Hiến, mấy năm nay trong Hoa Hạ quân đã có không ít suy diễn, tư liệu vẫn còn nguyên vẹn. Tả tiên sinh có hứng thú, lần này gọi người chuyển đến cho ngươi Thành Đô."
Tả tu sĩ chần chờ một lúc lâu, cuối cùng vẫn nói: "Trữ tiên sinh... chẳng lẽ thật đúng là muốn để Võ Triều đi ra ngoài một con đường?"
"Nói thì dễ làm khó, bằng vào suy diễn mấy năm của ta và đám hài tử, chẳng lẽ có thể thực sự hoàn thành?"
"Nhưng... Nếu Ninh tiên sinh thật sự thành tâm nói, ít nhất... cũng có khả năng."
Tả tu sĩ cau mày, chắp tay, trong giọng nói của hắn không thể xác định được vẫn là "Ninh tiên sinh thật rộng rãi như vậy?" Nhưng dù sao cũng không hỏi ra, Ninh Nghị nhìn hắn cười cười.
"Hiện giờ, rất nhiều người trong thiên hạ này đều biết mục đích của quân đội Hoa Hạ chúng ta là diệt Nho, là vì khai dân trí, là để bình đẳng và thức tỉnh... Nói về mặt bình đẳng, tiểu hoàng đế của Phúc Châu., Bây giờ muốn dùng Tôn Vương diệt trừ để đối kháng với cả thiên hạ, đây là suy nghĩ thay đổi." Tay Ninh Nghị bên cạnh chỉ chỉ, "Sẽ khó khăn cỡ nào, Tả tiên sinh có thể nghĩ ra nhưng trong quân Hoa Hạ thì...", Bọn ta phải thử dùng tư duy suy nghĩ đối kháng với tư duy huyền học trong quá khứ, dùng tư duy suy nghĩ trước kia để đối kháng với tư duy của tư duy đạo lý, phải dùng nhân quyền, bình đẳng đối kháng với cấp bậc cha con trai quân thần của Nho gia, quan niệm này khó khăn đến mức nào chứ? Tả tiên sinh có thể nghĩ ra không?"
Ninh Nghị mỉm cười, ánh mắt hắn rất bình tĩnh, trong mắt hắn là tuyết sơn mênh mông và cay nghiệt như biển rộng.
"Có liên quan tới dân trí mở ra, là do dân quyền mở ra, chúng ta đang suy diễn suy nghĩ về rất nhiều loại phương thức và tình huống, ở trong đó, tồn tại không có Hoàng đế mở ra, cũng tồn tại Hoàng đế mở ra, tồn tại ở niên đại hòa bình cũng được mở ra từ thời đại chiến loạn mở ra., Những suy diễn cùng với suy nghĩ này chưa chắc có tác dụng, nhưng Tả tiên sinh, chỉ cần ngươi có hứng thú, ta tuyệt đối không giấu làm của riêng, bởi vì suy diễn chỉ là mơ mộng hão huyền, nếu như ở Phúc Châu có thể xuất hiện một lần thí nghiệm khai dân trí lớn nhất, cho dù nó là hình thức của quân chủ, chúng ta cũng có thể đạt được kinh nghiệm lớn nhất."
"Nơi này của chúng ta, tư duy cơ sở của xã hội này là huyền học, đặc thù của huyền học là từ chỉnh thể đến, là tâm tình cao hơn đạo lý, tỷ như Thiên Địa Huyền Hoàng Vũ Trụ Hồng Hoang, Âm Vô Cực sinh Lưỡng Nghi Lưỡng Tượng, nghe rất có lý., Mọi người đều truyền xuống, cảm thấy đây là chân lý, nhưng điểm xuất phát của nó ở đâu, ai quan sát được, ai có thể nghiêm khắc chứng minh nó? Mọi người quen với việc tiếp thu một số đạo lý nghe thì là đúng, nhưng tại sao lại đúng, thật ra tư duy của chúng ta không phải là không tưởng... mà cách thức học của Cách vật học phải trái lại, hoàn toàn đảo ngược lại."
"Phân học tư duy phải từ bộ phận đến chỉnh thể, chúng ta trước tiên rõ ràng thủ đoạn có thể rõ ràng một chút, giả thiết nó có quy luật gì, phải nghiêm khắc suy diễn. Cách vật học không nói thiên địa huyền hoàng vũ trụ Hồng Hoang, tại hòa, chúng ta làm thiết bản., Muốn lấy được một cái mặt phẳng, cái gì là bằng phẳng? Đối với người bình thường mà nói, chẳng khác nào một cái bàn bằng phẳng. Chúng ta dùng thủy luân cơ đè ép hai khối thiết phiến ma sát vào nhau, hai khối thiết phiến trong quá trình ma sát không ngừng càng ngày càng trơn trượt, cuối cùng mỗi một chỗ chúng đều gần như chính xác nhất, cái này có thể thông qua số học và bao nhiêu học để chứng minh, đây là mặt bằng nguyên thủy nhất cũng chính xác nhất... "
"Muốn từ huyền học đi tới ô vật, cần cải biến tư duy tầng thấp nhất - thậm chí không phải tư duy nào đó, không phải vỗ vỗ đầu nói, à đạo lý này nhìn cũng đúng, những lời này nhìn rất có lý lẽ, là có thể cho là nó đúng. Tả tiên sinh, đây là thứ mà Hoa Hạ quân muốn đối phó., Hôm nay Đại Tạo viện kim nhân đang học cách làm vật, Phúc Châu đang học cách, khắp thiên hạ, ta đều cổ vũ bọn họ học cách, không học tập, ta liền dùng đạn pháo đánh nổ đầu hắn. Như vậy có lẽ hơn mười mấy trăm năm, chúng ta có thể chính thức lý giải cách học, phương thức tư duy của nó."
Ninh Nghị nói tới đây, Tả tu quyền nhíu mày mở miệng: "Nhưng vì sao... tư duy học cách riêng của thứ này lại cao hơn huyền học rồi?"
Ninh Nghị lắc đầu: "Không phải huyền học cao hơn, ta từ một số quyển sách được truyền lại từ phía tây, phát hiện suy nghĩ của bọn họ là từ một phần nhập chỉnh thể: Đó là cực Tây, khả năng cách xa nhau vạn dặm, điểm cuối của con đường tơ lụa năm đó. Ta dùng cách này làm các loại phỏng đoán khác nhau., Hôm nay xuất hiện những khí cầu nóng, Thiên Lý Kính, đại pháo, hỏa tiễn đạn... tư duy huyền học đi tới hiện tại, chỉ có thể dùng làm một số học võ si lớn tuổi, nho gia từ ý nghĩ lúc đầu giáo hóa thiên hạ đi tới hiện tại., Lựa chọn thiến nhân tính, Khổng Tử nói thẳng báo oán, đến bây giờ mọi người biết đều là lấy ơn báo oán, vì sao, đi một ngàn năm nữa sẽ không xuất hiện biến hóa chân chính."
"Từ một số hình thức tư duy nhập chỉnh thể, tồn tại vô số khả năng, hôm nay ngươi nhìn thấy mới chỉ là vừa mới bắt đầu, cách chế tạo giấy chúng ta ít nhất đã làm cho giáo hóa vạn dân thấy được hi vọng —— tiếp theo nên hiểu rõ tư duy này rồi, đợi đến tư duy như vậy cũng ăn được bảy tám phần, lại cùng với bài học học dưới hệ thống huyền học, nhân văn kết hợp, có lẽ chúng ta thật sự có thể chứng kiến thế giới chung của một ngày nào đó."
Hắn phất phất tay.
"Ta rất khó giải thích tính khẩn yếu cùng tính chất bức thiết của nó, nhưng ta đã thấy, ta muốn đem nó đẩy ra. Ta có thể đem ý nghĩ học cách học khắp trời đều là cả, lý niệm bình đẳng trong Hoa Hạ quân sinh ra đầu trâu già, Giang Nam một chữ gì, học đánh địa chủ phân ruộng đất., Hiện tại sáng lập cái bang phái công bằng gì đó, tiếp theo bất kể là Lâm An hay Lưu Quang Thế, Đái mộng vi, hoặc là Tấn Địa, đều sẽ lựa chọn cải cách hoặc nhiều hoặc ít, những cải cách này, sẽ biến thành chất dinh dưỡng cho toàn bộ thiên hạ."
"Tiếp theo sẽ thành công, có lẽ không phải là Hoa Hạ quân chúng ta, lão Ngưu đầu khả năng phá sản, đảng công bằng khả năng biến thành một nắm lửa lớn, sau đó đốt sạch, Hoa Hạ quân khả năng thật sự cương cường dễ gãy, có một ngày ta chết, các loại ý nghĩ như đèn đuốc phá diệt., Ta tin rằng hạt giống đã ở lại. Nếu như lý niệm của ta không thể thắng lợi, ta rất vui mừng nhìn thấy Quân Vũ đi thông với một con đường chinh phục quân chủ ở Phúc Châu, bởi vì nó cũng sẽ ở mức độ nhất định, mở ra dân trí. Chúc nó thành công, hy vọng nó sẽ thành công."
Lời nói của Ninh Nghị nói tới đây, nét mặt của quyền lực Tả tu cuối cùng cũng không phức tạp nữa. Vẻ mặt y trịnh trọng, chắp tay vái chào Ninh Nghị. Ninh Nghị nâng hai tay y lên, vỗ vỗ trên mu bàn tay.
"Đương nhiên về các chi tiết nhỏ, kế tiếp còn có rất nhiều nơi có thể thảo luận. Điểm đầu tiên là, những kẻ thông minh như Quân Vũ tung ra quan hệ thầy trò giữa ta và gã thì không nên tiếp tục nữa, bình dân truyền một chút đương nhiên rất có lợi, nhưng ở tầng giữa thì thượng tầng., Có một số người trung thành với võ triều, nguyện ý bồi tiếp tiểu hoàng đế đập nồi dìm thuyền, có thể vì lời đồn đại cùng thái độ ngầm đồng ý với hắn, từ bỏ ủng hộ hắn. Cho nên ở bề ngoài, hắn nhất định phải tỏ thái độ, nhất định phải thể hiện rõ tư thái chính thống của võ triều."
"... Về phương diện lý tưởng, cách học, sách vở, ta đều có thể mở cho hắn, thành quả không cho, hắn nhất định phải tự mình bồi dưỡng thợ thủ công, bồi dưỡng tư duy duy duy thích hợp trong công tượng. Ta cũng có thể thẳng thắn nói ra, hắn đã thất bại, cái sạp sách này thuộc về ta, ta không có ý tốt."
"... Đương nhiên, thành lập đối với việc bồi dưỡng thợ thủ công, xây dựng nhà máy, học viện vận hành và giáo dục, một số phương thức tổ chức tầng chót, ta có thể cho phương thức, để cho bên đó có chỗ tham khảo. Ví dụ như các ngươi ở lại bên này những hài tử kia., Gần đây Văn Hoài ở đầm châu lập công lớn, nếu như các ngươi hi vọng, có thể mượn bọn họ đi Phúc Châu, hỗ trợ giúp đỡ thành lập một tổ chức cơ sở, đương nhiên có tín nhiệm bọn họ hay không, tín nhiệm đến trình độ nào, đều phải trông cậy vào các ngươi."
"Còn có rất nhiều thứ, sau này có thể nói rõ một chút, tiếp theo là niên đại gió nổi mây vần, chuẩn bị nghênh đón một hồi phong ba bao la cải cách đi."
Ninh Nghị cười nói: "Thành Đô đều hoan nghênh ngươi."
....
Ánh mặt trời chiếu xuống từ bầu trời, Tả tu quyền đứng trên thành lầu của Kiếm Các, nhìn đám mây đang bay lượn trên bầu trời. Đây là bầu trời nắng ấm áp, không khí cũng không có buồn bực, sẽ không có mưa, nhưng bên tai hắn, phảng phất như có trận trận tiếng sấm xẹt qua.
Kế tiếp là thời đại gió nổi mây vần...
Trong đầu của hắn vẫn còn vang lên lời nói của Ninh Nghị.
....
Mấy ngày trước đây, tại bờ Nam Hoàng Hà, trong quân doanh của nữ tử Chân Đông Lộ, Lâm An sứ đoàn đang bị nữ chân nhân đá bay ra khỏi đại doanh.
Sau đó, có một vị mập mạp khuôn mặt hiền lành cũng mang theo thuyền nhỏ vượt qua Hoàng Hà, hắn tiến vào trong quân doanh, gặp được hai vị Vương gia Nữ Chân.
Giữa song phương từng đe dọa và chửi rủa, có tranh đấu trong lời nói, nhưng cuối cùng song phương bước đầu đạt được kết quả nghỉ ngơi và hồi phục, lại làm một trận quyết chiến chính diện, gỡ xuống đầu đối phương.
Quân đội hai bên bờ Hoàng Hà bắt đầu dựa theo trình tự ước định bắt đầu vận hành, nữ tử đông lộ quân trùng trùng điệp điệp bắt đầu qua Giang Bắc. Mà người ở Giang Bắc, Nhan Xương, đội quân thuật tốc tốc thắng, vòng qua một ít vị trí cố định gần Lương Sơn, đồng thời đình chỉ việc giết chóc thôn xóm thành trì phụ cận.
....
Phúc Châu, Quân Võ và Chu Bộ, những người này mỗi ngày tiếp đón một vị đại nho thậm chí từng đội một, hiển quý, hai bên thử dò xét lẫn nhau, hay là dứt khoát chọn rõ một vài thứ. Có người rời đi, đương nhiên cũng có người lưu lại.
So với ý chí quân Vũ kiên quyết, thái độ của Chu Bội càng ôn hòa hơn một chút. Bởi vì năm đó tôn nữ Triệu Đỉnh Chi Triệu Tiểu Tùng đã cứu tính mạng của nàng, không ít Đại Nho tìm đến quan hệ này, đi tới phủ trưởng công chúa, hỏi xem tình thế này có cứu vãn hay không.
Ngày xưa lúc lâm an, vai trò nàng sắm vai càng thêm bảo thủ, thường xuyên khuyên can lúc ấy thân là thái tử Quân Vũ, không nên quá mức cấp tiến, cùng mọi người phá hỏng quan hệ. Nhưng đến lúc này, nàng cũng đã tán đồng không tiếp tục tu bổ chiếc thuyền rách này phương châm nữa.
"Đi về cũ, đã không còn đường."
Cuối cùng trò chuyện với nhau, nàng mỗi lần thở dài như vậy, dù sao nàng tuổi còn trẻ, mặc dù trải qua rất nhiều chuyện, nhưng cuối cùng vẫn có thể tiếp nhận loại đường sống trên bể nồi đổ nát này. Cuối cùng cũng có một bộ phận lão nhân nguyện ý đem tính mạng của mình giao phó lại.
cải cách đã bắt đầu đẩy mạnh, bất tường oanh ngữ cùng dự đoán mỗi ngày đều đang tiến vào tai của nàng, mọi người đều dự đoán tương lai bọn họ sẽ dẫn lửa tự cháy. Đôi khi, nàng sẽ bừng tỉnh khỏi giấc mộng, dưới ánh sao, nàng sẽ nhìn về phía biển rộng phía đông.
"... Ngươi phụ tá Quân Vũ, Tiểu Bội... Ngươi phụ tá Quân Vũ, truyền xuống thiên hạ Chu gia, truyền xuống... Truyền xuống... A?"
Nàng nhớ tới lời dặn dò của Chu Ung trước khi chết.
Phụ hoàng a...
Bọn ta còn không thể... Đi tới đó...
Không lâu sau, sẽ có một thùng đựng đồ vật, từ mấy ngàn dặm bên ngoài Tây Nam vận chuyển tới.
....
Không có bao nhiêu người ngờ tới, tại nơi thiên địa bao la này, đối kháng kim đại chiến càng thêm hừng hực, cũng càng thêm phức tạp hỏa diễm, đúng là sau lần thứ tư kim nhân nam chinh, mới bắt đầu xuất hiện.
....
Trong mây.
Sự tình nhân quả là từ một nơi rất nhỏ liên quan tới nó.
Đó là chuyện của hơn mười năm trước, nữ chân nhân lần thứ hai Nam chinh, công nhập Biện Lương thủ tịch của võ triều, bọn họ bắt đi hơn mười vạn hán nhân, Bắc Thượng làm nô.
Cuộc sống của Hán nô cực kỳ gian khổ, nhất là lúc rửa nhục đã bắt được đám Hán nô đầu tiên. Hơn mười năm trước, mười năm trước gã đã mất mạng trong sự tra tấn của người khác.
Ở giữa đã từng có một nhà chức quan, nhà cả nhà bị bắt đến đất Bắc, nam nhân trong nhà trở thành nô lệ, nữ nhân trở thành kỹ nữ. Trong mấy năm bị bắt, có vài thành viên đã lần lượt chết đi. Đến lúc thiên hội mười năm, gia chủ của gia đình này vốn là quan viên trực tiếp của Võ Triều, từng vì cầu sống mà báo cáo tin tức lên trên.
Tin tức này là: Con của hắn từng vứt bỏ văn rời võ, đảm nhiệm chức quan ở Võ Lý doanh ở Võ Lý doanh, sau đó đi theo Hắc kỳ quân Ninh Nghị giết quân tạo phản, trở thành thành thành viên trọng yếu nhất trong Hắc kỳ quân. Con của hắn, tên là La Nghiệp, tương lai sẽ phái người đi cứu viện Kim quốc.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Lúc đó trong đại chiến ở Tiểu Thương Hà, phòng Chiến Thần Lâu đã vẫn lạc Tây Bắc, vị quan viên họ La này hy vọng kim nhân có thể lưu lại tính mạng của cả nhà bọn họ, đến Tây Bắc khuyên hàng hoặc có thể trong tương lai trở thành mồi nhử, câu dẫn gian tế cờ đen.
Một gã quan lại Kim Quốc đối với việc này làm ghi chép, nhưng vẫn chưa áp dụng đặc thù chiếu cố.
Mãi cho tới khi trận đại chiến ở Tiểu Thương Hà kết thúc, những người vàng ở Tây Bắc đã phải trả một cái giá nặng nề mới bắt đầu coi trọng trận chiến này. Hi Duẫn Mệnh và đám người Nhan Thanh Kiệt tổ chức lực lượng, chú ý tới Tây Nam. Phần ghi chép này mới được tìm ra một lần, nhưng ngay lúc đó lại xuất hiện., Rất nhiều người La gia, kể cả quan viên họ La kia đều đã chết. Hơn nữa do tin tức Thiên Nam địa bắc không thông suốt, đám người trong mây cũng không cách nào phán đoán phần tin tình báo này là thật hay giả. Phần tin tình báo này một lần nữa được gác lại.
Không lâu sau đó, một vị có tên là Mãn Đạt Lỗ bộ chú ý tới phần tình báo này. Lúc này người La gia nguyên bản, còn sót lại một vị tiểu nữ nhi nửa điên còn đang kéo dài hơi tàn.
Một năm này là mười lăm năm của Thiên hội, tuần hoàn trong tháng năm vừa qua không lâu, có người tới báo cáo, trong thanh tra gần nhất, nữ nhân điên kia đã không thấy đâu. Tin tức đại quân hãn hữu thảm bại ở phía tây nam Võ Triều đã lan truyền khắp nơi., Mỗi ngày hán nô Kim Địa đều có không ít người vô tội chết thảm, nguyên bản Ngô ăn xin mua chuộc hán nô tuyên bố muốn nộp tiền phạt lệnh cấm trong lúc nhất thời đều không thể thi hành, một nữ nhân điên, vô thanh vô tức chết đi, cũng không có gì lạ.
Trị an đã hỗn loạn, sự phản kháng và đào vong của Hán Nô lúc nào cũng có thể trở nên kịch liệt, lúc này Lỗ Mãn cũng có rất nhiều chuyện, nhưng nhiều năm qua bộ đầu dưỡng thành trực giác làm hắn chú ý một chút chuyện này.
tháng năm mươi ba, đội xe có thương khách chạy về phía Nhạn Môn quan.
Lư Minh Phường ở trong đội xe, nhìn lại cảnh sắc U Yến hoang vu này.
Thật ra hắn là hài tử lớn lên từ Biện Lương, còn chưa hoàn toàn trưởng thành. Nữ chân nhân đã đánh tới. Hắn trải qua chiến loạn, không lâu sau đi theo phụ thân đến trong mây mở ra cục diện. Lại trôi qua không lâu nữa, phụ thân đã chết. Hắn đã nửa đời cùng U Yến làm bạn.
Hơn mười năm, hắn chỉ xuôi nam ba lần, hai lần tại Tiểu Thương Hà, một lần ở Tây Nam, đều là cảnh tượng hoang vu. Trước mắt Hoa Hạ quân đã đại thắng, chiếm lĩnh thành bình nguyên, hắn đi đến thành đô, có thể nhìn thấy phía nam thành thị phồn hoa đông đúc.
Suy nghĩ một chút, trí nhớ quá khứ cơ hồ đã trở nên xa xôi, hán nhân phồn hoa một cảnh tượng như thế nào? Trong đầu hắn nghĩ lại, rõ ràng chỉ có phong cảnh ở Bắc Địa.
Lư Minh phường chết vào lúc chạng vạng tối tháng 5 ngày thứ hai mươi tư.
Không lâu sau, thi thể tàn phá của hắn đã được chuyển về trong mây. Nữ chân nhân bắt đầu tuyên dương bọn họ giết chết thủ lĩnh tinh tế của ngọn cờ đen ở phía bắc.
Trong đám người, Thang Mẫn Kiệt thấy được thi thể gần như hoàn toàn thay đổi, hắn nhận biết hồi lâu, gương mặt co rúm vài cái.
Đó tựa hồ là hoàng hôn cuối tháng năm, hắn đi tới con hẻm đen không biết tên, nôn mửa một lần, trong Vân Trung phủ, cuộc chém giết của Hán nô càng ngày càng nghiêm trọng. Giờ phút này, hắn là người phụ trách chính thức của Hắc Kỳ quân ở phía Bắc.
"Lão Lư a... Ngươi làm sao bảo trì chừng mực?" Hắn ngồi trong ngõ nhỏ, trong đầu vang lên thanh âm không lâu trước đó. "Ta nói là, ngươi còn có chừng mực hơn ta..."
Lư Minh Phường ngồi ở đó trả lời, hắn trả lời cái gì? Cho dù nghĩ không ra, nhưng có lẽ là nhớ tới chiến hữu, khóe miệng của Thang Mẫn Kiệt, vẫn có nụ cười, gợi lên...
....
An Tích Phúc dẫn đội ngũ đi qua Kiếm Các, theo đám người tiến về phía thành đô, bầu không khí Tấn Địa trở nên xơ xác tiêu điều.
Tông Hàn và Hi Du Du suất lĩnh quân Tây Lộ đã không còn nhiều người nữa. Trên đường về Bắc không ngừng chuẩn bị phương hướng tương lai, phong thư của bọn họ đã đóng một phong thư về Kim Quốc, một mặt nói rõ thái độ, một mặt nói rõ sự thật, hi vọng lấy phương thức mẫu chốt nhất, hoàn thành quyền lợi trong tương lai, cũng hi vọng cao tầng Nguyên lão trong Kim Quốc ý thức được sự uy hiếp của cờ đen, cố gắng hết sức đạt được sự đồng cảm của phương diện nào đó.
Đây là thảm bại trước kia của Sử Vô Cữu. Nhưng cùng lúc đó, chiến tích mà Tông Hàn và Hi Duẫn quá khứ chiến thắng vẫn có thể nói rõ một phần vấn đề. Trong hoàng cung lên kinh tiền tháng năm, có người cực kỳ suy yếu Hoàng đế Ngô ăn xin với tinh thần của mình, niệm mấy lần từ Tông Hàn, thư tín do Hi Doãn phát tới, ý chí của vị Hoàng đế Kim Quốc này cực kỳ cứng cỏi., Hắn ở Trung Phong tê liệt, sau khi cắn răng kiên trì được hai năm, chờ đợi cuộc đại chiến Nam chinh kết thúc. Năm lăm mươi lăm, ý thức của hắn tỉnh lại hiếm thấy, đối với kết quả Nam chinh lần này, để lại một chút ý chỉ.
Hắn đi theo A Cốt gây sự, chém giết với Tông Hàn và Hi Duẫn, giờ phút này, vị hoàng đế gần như đã lưu lại, cuối cùng vẫn dùng sức mạnh đáp lại lời cầu cứu của chiến hữu ngoài ngàn dặm.
....
Ánh mặt trời đang buông xuống.
Không lâu sau, nó chìm xuống mặt đất, tạo thành một cơn thủy triều hừng hực.