Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Chạng vạng, gió thổi nhẹ qua, Vương Cự Vân ngẩng đầu: "Ý tưởng của lâu kia là..."
"Đi chắc chắn phải có người đi." Lâu Thư Uyển nói: "Mấy năm trước, mấy người chúng ta có ít người quen biết với Ninh Nghị, ta nhớ trước khi hắn Thí Quân, bố trí Thanh Mộc trại, miệng nói một chuyện làm ăn, công bằng làm ăn, lại chiếm được không ít tiện nghi của Hổ Vương. Mười mấy năm nay, sự phát triển của cờ đen khiến người ta phải thán phục."
"... Hắc kỳ lấy Hoa Hạ làm tên, nhưng hai chữ Hoa Hạ chẳng qua chỉ là thuốc dẫn. Vận tải thương nghiệp của hắn không cần phải nói nhiều, bên ngoài thương nghiệp, thứ học của hắn là một trong những pháp bảo của hắn, trước kia chỉ nói là pháo sắt đánh thêm mười bước, đánh cược đủ số, bù lại cũng bổ sung được. Nhưng mong sau trận chiến ở cầu xa, thiên hạ không còn ai dám bỏ qua điểm đó nữa."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"... Luyện binh phương pháp, lệnh cấm hành, vừa rồi Vu đại ca cũng đã nói, vừa có thể vừa đói bụng, vừa thi hành quân pháp, vì sao? Hắc kỳ thủy chung vẫn lấy Hoa Hạ làm dẫn, phổ biến bình đẳng, tướng lĩnh cùng binh sĩ đồng cam chịu khổ, cùng huấn luyện, ngay cả bản thân Ninh Nghị cũng từng cầm đao chém giết cùng nữ chân nhân ở tiền tuyến Tiểu Thương Hà... Không chết thật sự là mạng lớn..."
"... Còn về phần vì sao có thể để tướng lĩnh trong quân tự nhiên như vậy, một nguyên nhân trong đó hiển nhiên lại có quan hệ với huấn luyện trong quân Hoa Hạ, giảng bài. Ninh Nghị không chỉ dạy cho tướng cao tầng, ở tầng trung hạ của quân đội, cũng thường xuyên có các loại giảng bài, hắn đem quân làm tú tài nuôi dưỡng, học vấn và học cách làm cờ đen có liên quan tới việc tạo giấy hưng thịnh..."
"Ngoài ra, trên thương trường giảng khế ước, nói với bách tính "Tứ dân", những chuyện này cọc gỗ, thoạt nhìn đều có liên quan. Ninh Nghị sử dụng cách cách thức mới hình thành tuần hoàn, bởi vậy mới có khí tượng như ngày hôm nay. Tuy rằng một đám trứng mềm bên Giang Nam luôn nói về cấp tiến, không bằng Nho gia học thuyết đến ổn thỏa, nhưng trước mắt, nếu không đi học hỏi, đem đồ tốt lấy ra, mấy năm sau tư cách sống sót đều sẽ không có!"
Những chuyện này, ngày thường hiển nhiên nàng đã suy nghĩ rất nhiều, quay lưng về phía bên này nói đến đây, vừa rồi mới quay mặt qua.
"... Đại hội Tây Nam lần này có dã tâm rất lớn, sau khi một trận thành công, thậm chí còn có ý kiến xây dựng quốc gia. Hơn nữa người tên Ninh Nghị này... Bố cục không nhỏ, thậm chí trong lòng gã còn nói ra., Bao gồm cả lý niệm căn bản về vật dụng, tất cả mọi thứ đều được trưng bày từng người trong thiên hạ... Ta biết hắn muốn làm gì, trước kia ở Tây Nam và ngoại giới làm ăn, thậm chí còn không tiếc nguyên lý sản xuất vật học của Côn Bằng, vị tiểu thái tử Giang Nam kia, mấy năm trước cũng là dốc hết tâm tư muốn nâng cao địa vị của thợ thủ công, đáng tiếc lực cản trở quá lớn."
Lâu Thư Uyển dừng một chút: "Ninh Nghị, hắn thậm chí cảm thấy chỉ mình hắn thôi thúc sản vật ở vùng Tây Nam này, bồi dưỡng thợ thủ công, tốc độ quá chậm, hắn muốn ép người trong thiên hạ đều nghĩ giống như hắn, đẩy sản phẩm, bồi dưỡng thợ thủ công... Tương lai hắn quét sạch một mẻ, một mẻ hốt gọn, giảm bớt cho hắn vài chục năm công phu. Người này, chính là bá đạo như vậy."
Vu Ngọc Lân suy nghĩ một chút, nói: "Nhớ kỹ hơn mười năm trước hắn và Lý Trọng Nhất quyết liệt, nói nếu các ngươi muốn đánh bại ta, ít nhất đều phải trở nên giống như ta, bây giờ xem ra, những lời này ngược lại là không sai."
Lâu Thư Uyển xoay người lại, trầm mặc một lát, mới ung dung cười cười: "Cho nên thừa dịp Ninh Nghị hào phóng, lần này đi qua nên học đều học, không riêng gì đặc sản, tất cả mọi thứ chúng ta đều có thể đi học, da mặt cũng có thể dày hơn một chút., Hắn đã có ý cầu ta, ta có thể bảo hắn phái thợ thủ công, phái lão sư tới, tay chỉ dạy chúng ta học xong... Hắn không phải lợi hại sao, tương lai đánh bại chúng ta, tất cả đều là của hắn. Duy chỉ có ở phương diện lý tưởng của Hoa Hạ, chúng ta phải lưu tâm chút. Những lão sư kia cũng là người, đồ ăn cẩm y ngọc được hắn cung cấp, sẽ còn muốn lưu lại."
Cô nói tới đây, Vương Cự Vân cũng gật đầu: "Nếu thật sự có thể như vậy, đúng là lựa chọn tốt nhất hiện tại. Nhìn cách làm của vị Ninh tiên sinh trước kia, có lẽ đúng là có thể đồng ý chuyện này."
"Lấy tâm ma Ninh Nghị ngoan độc, ngay từ đầu đàm phán, nói không chừng sẽ quăng đám người Sơn Đông cho chúng ta, nói Chúc Bưu kia, Lưu Thừa Tông chính là lão sư, để cho chúng ta tiếp nhận." Lâu Thư Uyển cười cười, sau đó thong dong nói: "Những thủ đoạn này chỉ sợ sẽ không ít, bất quá binh tới tướng đỡ, nước đến đất ngăn là được."
Giao tiếp với Ninh Nghị với tư cách là địch nhân đã mấy năm trước, từ khi đối phương lật đổ chính quyền Hổ Vương, đỡ Lâu Thư Uyển. Sau khi Ngọc Lân thượng vị, quan hệ giữa Tây Nam và Tấn địa coi như là thịnh hội săn sóc. Lúc này Lâu Thư Uyển nhắc tới chuyện đối phương khó chơi, khiến cho Ngọc Lân, Vương Cự Vân có chút cảnh giác và da đầu run lên.
Lâu Thư Uyển dừng một chút, rồi mới nói: "Phương hướng lớn nói thì đơn giản, về phương diện chi tiết không thể không suy nghĩ kỹ càng, cũng chính vì vậy, lần này nếu Tây Nam muốn đi, cần phải có một vị đầu óc tỉnh táo., Người đáng tín nhiệm tọa trấn. Thật ra mấy năm nay Hoa Hạ quân nói rất bình đẳng, cũng như những năm trước khi Thánh công nói "là nhất mạch tương thừa của Pháp Bình", năm đó ở Hàng Châu, Vương công và Ninh Nghị cũng từng có duyên gặp mặt vài lần. Lần này nếu nguyện ý đi qua, có lẽ sẽ là ứng cử viên tốt nhất để đàm phán với Ninh Nghị."
Hoàng hôn của Vân Sơn chính là lúc huy hoàng nhất, nhuộm mái tóc trắng trên đầu Vương Cự Vân thành một màu vàng óng. Hắn nhớ lại chuyện năm đó: "Hơn mười năm trước, Hàng Châu đúng là đã từng thấy Ninh Lập vài mặt, lúc ấy đã nhìn nhầm, sau này gặp lại, là Thánh Công bỏ mình, Phương Thất Phật bị áp giải lên kinh, khi đó cảm thấy người này không đơn giản., Nhưng tiếp theo cũng chưa từng giao tiếp. Cho đến trận chiến ở Lâm châu hai năm trước, Chúc tướng quân, Quan tướng quân chiến đấu đến nay ta khó quên. Nếu thế cục hơi trì hoãn một chút, ta thật sự nghĩ đến Tây Nam vừa đi, nhìn một chút... Còn có nha đầu Thiến Thiến kia, Trần Phàm, năm đó có một số việc, cũng nên tới lúc nói chuyện với bọn họ một chút..."
Năm đó khởi nghĩa của Thánh Công Tịch rung chuyển Thiên Nam, khởi nghĩa thất bại, vô số đại tộc Giang Nam, vô số đại tộc đều có nhúng tay vào trong đó, lợi dụng dư âm của sự kiện thu được lợi ích của chính mình. Lúc đó Phương Tịch đã rời khỏi sân khấu., Nhưng biểu hiện ở trên mặt bàn, chính là từ Giang Nam đến bắc địa vô số hành động truy sát vĩnh lạc dư nghiệt, tỷ như đám người Lâm Ác Thiền, Tư Không Nam được khiêng ra trọng chỉnh đốn giáo phái, lại tỷ như các đại tộc lợi dụng sổ sách, manh mối dồn ép nhau.
Trong triều Vĩnh Nhạc có rất nhiều nhân sĩ giang hồ nhiệt huyết nghĩa khí, khởi nghĩa thất bại, không ít người như thiêu thân lao đầu vào lửa, lần lượt hi sinh trong hành động giải cứu đồng bọn. Nhưng trong đó cũng có nhân vật như Vương Dần., khởi nghĩa triệt để thất bại, trong lúc các thế lực tranh đấu đã cứu một phần mục tiêu cũng không lớn, mắt thấy Phương Thất Phật đã tàn phế, trở thành mồi nhử hấp dẫn Vĩnh Nhạc hướng tàn quân tiền tớ tiếp theo, vì vậy dứt khoát hạ quyết tâm muốn giết chết Phương Thất Phật.
Mục đích cùng thủ đoạn của hắn tự nhiên không cách nào thuyết phục phần lớn những người trong triều Vĩnh Nhạc. Cho dù hôm nay nói ra, chỉ sợ không ít người vẫn khó có thể tỏ vẻ tha thứ cho hắn. Nhưng trên phương diện này, Vương Dần chưa từng cầu giải, hắn mai danh ẩn, đổi tên thành Vương Cự Vân., Chỉ có tuyên truyền "Pháp Bình", không có cao thấp" vẫn giữ lại như cũ, chẳng qua là đã càng thêm cẩn thận: Thật ra lúc trước trận thất bại kia đã trải qua hơn mười năm, đối với hắn mà nói, có lẽ cũng là một hồi thành thục càng sâu sắc.
Trận chiến ở Lâm châu vào năm thứ hai tháng trước, đối với hắn chấn động là cực lớn. Vào lúc Điền Thực tử thân, Tấn Địa chống lại Kim liên minh mới vừa kết thành đại cục đã tan vỡ, Chúc Bưu, Quan Thắng suất lĩnh Hoa Hạ quân đối mặt với bảy vạn bộ đội thuật tốc độ này., Theo như thành trì chiến đấu, sau đó còn trực tiếp ra khỏi thành triển khai phản kích liều chết, đánh tan đội quân có tốc độ thuật tốc độ của mình, lúc đó hắn đã thấy một đội quân hoàn toàn khác với tất cả mọi người trong thiên hạ.
Trước đó, bởi vì sự tồn tại của đám người Tây Qua, Trần Phàm, hắn đối với thế lực của Hoa Hạ quân, kỳ thật ít nhiều thái độ kiêng kị. Mặc dù Ninh Nghị giết vua tạo phản, hắn cũng chỉ coi nó là một loại thế lực giống như Thánh công. Đến ngày chứng kiến trận chiến ở Lâm châu, hắn xác thực rất giống đi Tây Nam nhìn những lý niệm bình đẳng mà hắn chưa từng biết đến từ trước tới nay.
Nếu như niệm niệm bình đẳng của Ninh Nghị thật sự kế thừa ý nghĩ của Thánh Công năm đó, như vậy hôm nay ở Tây Nam, nó rốt cuộc đã biến thành cái dạng gì rồi?
Ánh mắt lão nhân nhìn về phía tây nam, sau đó khẽ thở dài.
"... Chỉ là, đúng như lời lầu các nói, kim nhân trở về tức thì, dưới tình huống như vậy, mặc dù chúng ta không đến mức tất bại, nhưng tận lực vẫn là bảo trì chiến lực. Lão phu trên chiến trường còn có thể bỏ chút khí lực, đi Tây Nam, thật sự chỉ có thể nhìn một chút. Bất quá nếu đã nhắc tới lâu., Đương nhiên cũng biết, ở đây ta có mấy nhân lực thích hợp, có thể xuôi nam đi một chuyến... Thí dụ như hắn năm đó cùng với Trần Phàm, Ninh Nghị, Thiến đều có chút giao tình, từ trước đến nay Vĩnh Nhạc làm giám quan, tại ta bên này từ trước đến nay đảm nhiệm phó thủ., Hiểu rõ quyết định, đầu óc cũng tốt, có thể nhìn hiểu sự vật mới, ta đề nghị có thể để hắn dẫn đội, nam hạ nhìn xem, đương nhiên, lầu bên này cũng phải có nhân thủ thích hợp."
Lâu Thư Uyển cười rộ lên: "Ta vốn cũng nghĩ tới người này... Kỳ thật ta nghe nói, lần này tại Tây Nam vì muốn làm chút hoa đầu, còn có hoạt động gì, đại hội luận võ sẽ cử hành, ta vốn muốn để Sử Anh Hùng Nam về nam một chuyến, dương lên ta oai phong, đáng tiếc anh hùng không để ý đến những hư danh này, chỉ có thể để cho đám người Tây Nam chiếm chút tiện nghi."
"Cao thủ ở Tây Nam rất nhiều." Vương Cự Vân gật đầu, mỉm cười nói: "Thật ra năm đó võ nghệ của Thiến Thiến vốn không thấp, trời sinh thần lực, lại có được chân truyền của Phương Thất Phật, tiềm lực càng lợi hại, lại nghe nói một thê tử của Ninh Nhân tàn sát, năm đó đã ngang tài ngang sức với Lâm Ác Thiện., Hơn nữa bọn Đỗ Sát lại chém giết trong quân trận hơn mười năm qua, nếu nói tới luận võ giành thắng lợi ở vùng Tây Nam này cũng không hề dễ dàng. Đương nhiên, với tu vi của huynh đệ từ trước đến nay, cùng bất luận kẻ nào đánh ngang tay, phần thắng năm phần vẫn luôn có, cho dù có đánh với Lâm Ác Thiền một trận nữa, e rằng chiến quả ở Trạch Châu năm xưa cũng sẽ khác biệt."
Năm đó Vương Dần chính là đại cao thủ văn võ song toàn, một tay Khổng Tước Minh Vương kiếm so sánh với "Phương Thất Phật" Vân Long Cửu hiện, kỳ thật cũng không kém. Năm đó Phương Thất Phật bị áp giải lên kinh thành, ý đồ cứu người "Bảo Quang Như Lai" toàn lực chém giết gã, cũng không cách nào chính diện đánh bại gã. Chỉ là mấy năm nay gã xuất thủ rất ít, cho dù giết người hơn phân nửa cũng ở trên chiến trường, người khác liền khó mà phán đoán được võ nghệ của gã mà thôi.
Lúc này hắn chỉ điểm đám người Tây Nam một phen, tự nhiên là có sức thuyết phục. Lâu Thư Uyển lại nhếch miệng lắc đầu: "Thê tử của hắn bất phân cao thấp với Lâm tông ta, thật ra cũng đáng để thương lượng. Năm đó Ninh Lập bá đạo hung ác, mắt thấy vị Lục đương gia Lữ Lương kia sắp thua, liền bị người nã pháo đánh Lâm tông ta, Lâm tông ta nếu không dừng tay, Lâm tông ta nếu không dừng tay., Bộ dạng của hắn, lấy thuốc nổ nổ nổ tung chung quanh, giết chết toàn bộ đám hội nhân cũng có thể. Võ nghệ Lâm giáo chủ rất lợi hại, nhưng ở phương diện này, chỉ ác được Ninh Nhân hắn tàn sát, trận luận võ kia ta ở đương trường, những tuyên truyền ở phía Tây Nam, ta không tin."
Vương Cự Vân nhíu mày, cười hỏi: "Ồ, lại có việc này."
Ba người chậm rãi đi về phía trước, Lâu Thư Uyển nghiêng đầu nói chuyện: "Tên Lâm giáo chủ kia, năm đó có chút tâm khí, nghĩ tới mấy lần muốn tìm Ninh Nghị gây phiền phức, lúc Tần Tương khởi nguồn ngã đài, còn muốn dẫn người vào kinh tìm phiền toái cho một phe Ninh Nghị., Hắn giết Tần Thìn, gặp phải Ninh Nghị điều động kỵ binh, giết chết đảng của hắn đến bảy tám phần. Lâm Tông ta quay đầu bỏ chạy, vốn kiên nhẫn muốn trả thù, ai ngờ Ninh Nghị quay đầu lại một đao chém Chu Ngọc trên điện Kim Loan... Tên Ninh Nghị này điên rồi, chọc hắn làm cái gì."
Lâu Thư Uyển cười cười: "Cho nên từ đó về sau, Lâm tông ta đã bao giờ đi tìm Ninh Nghị gây sự đâu đấy. Vốn dĩ Ninh Nghị giết vua tạo phản, người hầu trong thiên hạ Lục Lâm vẫn tiếp tục chạy đến Tiểu Thương Hà ám sát một hồi, dùng danh vọng của Lâm giáo chủ năm đó là thiên hạ đệ nhất thiên hạ., Hắn đi giết Ninh Nghị, không thể thích hợp hơn, nhưng ngươi xem hắn từ khi nào lại gần Hoa Hạ quân? Mặc kệ Ninh Nghị ở Tây Bắc hay Tây Nam, hắn đều đi vòng qua. Một đao trên Kim Loan điện dọa hắn sợ hãi, chỉ sợ hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới Ninh Nghị sẽ làm ra loại chuyện này."
Ba người vừa đi vừa chuyển đề tài sang chuyện bát quái, nói cũng có chút thú vị. Thật ra mấy năm trước Ninh Nghị dùng thẻ trúc kể chuyện về giang hồ, mấy năm nay có liên quan tới giang hồ, khái niệm về lục lâm mới tính là thâm nhập lòng người. Vũ nghệ đệ nhất thiên hạ của Lâm tông ta, không ít người trong thiên hạ đều biết., Nhưng mấy năm trước chạy tới tấn địa truyền giáo, liên hợp với Lâu Thư Uyển về sau lại bị Lâu Thư Uyển đá đi, lúc này nói tới vị "Thiên hạ đệ nhất" này, trong lời nói của nữ tướng trước mắt tự nhiên cũng có một cỗ tình cảm óng ánh, nghiễm nhiên có loại "hắn tuy thiên hạ đệ nhất, trước mặt ta lại không coi vào đâu."
Có liên quan tới vấn đề năm đó Lục trại chủ luận võ với Lâm tông ta, năm đó Vu Ngọc Lân cũng coi như là một trong những người chứng kiến. Ánh mắt của y so với Lâu Thư Uyển không hiểu võ nghệ đương nhiên cao hơn rất nhiều, nhưng lúc này nghe Lâu Thư Uyển đánh giá, tự nhiên cũng chỉ liên tục gật đầu, không có ý kiến.
Ba người cứ thế tiến về phía trước, một phen nghị luận, ánh chiều tà ở chân núi dần dần chuyển từ vàng óng thành màu đỏ hồng, ba người mới vào thành dùng bữa muộn. Có cách chiến cùng với lựa chọn để chọn thành Đô Đô, kế tiếp trong một hai ngày còn có chuyện cần bàn. Sau bữa ăn chiều, Vương Cự Vân cáo từ rời đi đầu tiên., Lâu Thư Uyển cùng Vu Ngọc Lân đi dọc theo cung thành một hồi, Vu Ngọc Lân nói: "Ninh Nghị này tuy rằng xem ra đại khí, nhưng tâm ma danh tiếng không thể khinh thường, sau khi tuyển chọn xong còn phải dặn dò kỹ càng bọn họ, sau khi đến Tây Nam phải nhìn tình huống thực tế nhiều hơn, không được để cho Ninh Nghị nói ra những lời giả dối..."
Lâu Thư Uyển gật đầu cười rộ lên: "Lời của Ninh Nghị, thành đô cảnh, ta thấy cũng chưa chắc có thể tin tưởng, tin tức trở về, ta và ngươi còn phải cẩn thận phân biệt một phen. Hơn nữa, cái gọi là kiêm thính thì minh, nghe thì tối, nghe cả tình hình của Hoa Hạ quân cũng rất quan trọng, ta sẽ hỏi thêm một số người..."
Trong vẻ tươi cười của nàng có chút chưa thỏa mãn, với Ngọc Lân đã ở chung với nàng nhiều năm, lúc này ánh mắt nghi hoặc, giảm thấp giọng nói: "Ngươi đây là..."
Lâu Thư Uyển lấy ra một phong thư, đưa vào tay hắn: "Trước mắt cố gắng giữ bí mật, đây là tin tức của Phục Ngưu sơn bên kia. Lúc trước lén lút nói, vị đệ tử họ Trâu kia của Ninh Nghị sau khi thu nạp quân đội Từ Châu, muốn tự mình suy nghĩ nhiều hơn. Bây giờ kẻ gian dối với hắn chính là Lạc Dương Doãn Tung, hai bên dựa vào nhau, cũng đề phòng lẫn nhau, đều muốn ăn thịt đối phương. Hắn đang tìm kiếm tại hạ gia."
"Có thể đưa tin cho ngươi, chỉ sợ cũng phải đưa thư cho người khác..." Vu Ngọc Lân mới lấy thư ra, nghe đến đó, đại khái minh bạch chuyện gì đã xảy ra: "Việc này phải cẩn thận, nghe nói vị Trâu này được chân truyền của Ninh Nghị, tiếp xúc với hắn, không được làm tổn thương chính mình."
"Hôm nay Tấn Địa rất lớn, cho hắn nuốt hắn cũng không nuốt xuống được, bất quá muốn tận gốc trái phải, nghĩ miếng thịt cắn nuốt tự nhiên là có, những chuyện này, phải xem thủ đoạn của mỗi người, dù sao cũng không đến mức cảm thấy hắn lợi hại, liền bó chân không tiến. Kỳ thật ta cũng muốn mượn hắn, xưng là Ninh Nghị cân lượng, nhìn xem... Rốt cuộc có thủ đoạn gì."
Màn đêm đã buông xuống, hai người đang đi dọc theo con đường treo đèn lồng ra phía ngoài cung điện. Lâu Thư Uyển nói đến đây, xưa nay xem ra trên gương mặt người sống chớ có đi vào lúc này nàng chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, sau lưng bộ dáng tươi cười kia cũng có một người thân là thượng vị, lạnh lùng và đao thương.
Vu Ngọc Lân xem xong thư tín kia, trong lúc nhất thời lo lắng cái đầu có chút lo lắng cái tin này thật sự là một vị thanh niên trẻ tuổi hơn cả Lam, lập tức tiến lên nhận lấy thiệt thòi lớn, sau đó lại nghĩ rằng người trẻ tuổi này lần này tìm lên lầu thư Uyển, chỉ sợ giống như Lâm Tông ta bị ăn khô lau sạch, hối hận không thôi. Nghĩ như vậy, lúc đem phong thư thu lại, mới cười lắc đầu.
"Trung Nguyên a, muốn náo nhiệt rồi a..."
"Vu đại ca rộng rãi."
Lâu Thư Uyển cười.
Không lâu sau đó, hai người xuyên qua cửa cung, cáo từ rời đi. Uy thắng tháng năm, trong màn đêm lóe lên điểm điểm lửa đèn, nó đang từ trong vùng hoang tàn chiến loạn tỉnh lại, tuy không lâu sau lại có thể lâm vào một trận chiến hỏa khác, nhưng mọi người nơi đây, cũng đã dần thích ứng với phương pháp giãy dụa trong loạn thế.
Lâu Thư Uyển bóp trán, suy nghĩ rất nhiều chuyện.
Dưới vòm trời u ám, trong dãy núi nơi đất liền, xe ngựa xuyên qua đường phố thành thị, đèn đuốc tịch mịch, một đường đi về phía trước.