Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Chạng vạng tối, trên Thiên Cực cung có thể nhìn thấy trời chiều chiếu đầy cảnh tượng đồi núi.
Xe lớn đầy lúa mạch đang từ ngoài thành đi vào, con đường do đại chiến qua đi trùng tu, xây dựng không lâu, nhưng thoạt nhìn giống như so với trước khi chiến đấu càng rộng rãi hơn.
"Đây là ba mươi xe lúa mạch cuối cùng, một canh giờ sau vào kho, lúa mạch mùa đông xem như đã thu xong. Nếu không phải đám hươu bào thảo nguyên quấy rối, trong bốn tháng vốn là những ngày lành."
Đây là vọng đài bên cạnh Thiên Cực cung, Lâu Thư Uyển buông kính cấp của ống tay, gió đêm ấm áp thổi tới. Bên cạnh nàng và Lâu Thư Uyển đứng ở chỗ này chính là hai vị cao tầng trong quân đội Vu Ngọc Lân, Vương Cự Vân. Bắt đầu từ hai năm trước, thế lực Hổ Vương cùng Vương Cự Vân lần lượt thống lĩnh lưu dân thế lực kim binh phía nam đối kháng, cược Kim Nghĩa Nhân, bây giờ đã hoàn toàn về một thể.
Trong song phương hợp lưu, Vương Dần dùng tên giả Vương Cự Vân chính là thượng thư Vĩnh Nhạc triều năm đó. Hắn tinh thông xử lý kỹ càng, thủ đoạn tông giáo, binh pháp chuẩn bị. Vĩnh Nhạc lâm diệt, hắn âm thầm cứu một phần tướng lãnh dưới trướng Phương Tịch năm đó, trong lưu dân đến Biên Cương lại lần nữa tuyên dương "Là Bạch Liên" Pháp Bình năm đó., Di Lặc, đoàn kết một lượng lớn lưu dân, hô hào giúp đỡ. Mà dưới bối cảnh tứ giai của nữ chân nam hạ, hắn lại nghĩa vô phản cố đem đám người tụ tập tới tiền tuyến kháng kim, hai năm qua, bản thân hắn tuy rằng mỉm cười không ngớt ngự trị cực nghiêm, nhưng tư thái vô tư, lại thật sự giành được sự tôn trọng của mọi người xung quanh.
Sau khi hiểu được chủ ý lý tưởng của nó, Tấn Địa bên này mới tương đối cẩn thận sát nhập với nó. Trên thực tế, Lâu Thư Uyển trong quá khứ kiên quyết kháng kim, đối với trả giá đối với Tấn địa, cùng với việc không có con nối dõi, thái độ không mưu tư đối với lần sáp nhập này có tác dụng thúc đẩy tiến bộ cực lớn.
Tự tĩnh bình mà nổi lên, Trung Nguyên một mảnh đại loạn, Vương Dần du lịch về phía Bắc, có lẽ không đành lòng bách tính chịu khổ, mới ở chỗ này truyền giáo cứu người. Nhưng trên thực tế, hắn lựa chọn khu vực lưu dân phía nam do lưu dân của Nhạn Môn quan phát triển, địa phương cực kỳ không lý tưởng, cơ bản không xây dựng được căn cứ, cũng không tụ tập được quá nhiều vật tư. Lần này sát nhập với Tấn Địa, nạn dân dưới trướng mới xem như có một nơi tạm trú.
Mà về phương diện khác, năm đó Lâu Thư Uyển giao tiếp với Lâm Tông, ở trong giáo Di Lặc được xưng là hàng thế huyền nữ, về sau một cước đá Lâm Tông Ngô đi., Nhận được khung giáo chính tông cũng vì Tấn Địa mà tâm ổn định được tác dụng hợp tác đặc dính đến nhất định. Nhưng sự thật là lên lầu, Thư Uyển vận hành chính trị câu tâm đấu chính, nghiền ép Lâm Tông Ngô, cũng không quá quen thuộc với quy luật thao tác bản chất của tông giáo. Vương Dần sau khi gia nhập, không riêng gì chính trị ở trên mặt đất., Việc quân vụ đối với Tấn địa trợ giúp, việc "Đại Quang minh giáo" ở Tấn địa càng là dẫn dắt và trợ lực cho Lâu Thư Uyển. Song phương hợp tác, lấy cần thiết, lúc này thực sự đã tăng thêm hiệu quả một thành hai.
Trong ba tháng, một đám lính đánh thuê thảo nguyên tàn sát bừa bãi khắp nơi, thiêu hủy ruộng lúa mạch, thật là tạo thành phiền phức nhất định cho đám người Lâu Thư Uyển, cũng may đám người điên không muốn sống này vào cổng Nhạn, trực tiếp giết vào trong mây, trước khi đi còn thuận đường giải quyết vấn đề của Liêu Nghĩa Nhân. Vì vậy tháng tư Trung tuần bắt đầu tới Liêu Tư Nguyệt Trung., Theo thu hoạch lúa mạch, thế lực hổ vương không ngừng thu hồi lại đất, chỉnh biên đầu hàng bộ đội ngũ vượt qua, được gọi là hỉ khí dương dương, đến cuối tháng tư truyền đến tin tức tin tức cuộc quyết chiến giữa những người này bị lật đổ, cảm xúc của mọi người phức tạp thậm chí có chút mất mát. Kể từ đó, tấn thăng địa chẳng phải là đại thắng sao.
Thế cục tương đối thuận lợi và tâm tình vui vẻ liên tiếp kéo đến khiến người ta vui vẻ, nhưng không che giấu được lý trí của đám người Lâu Thư Uyển, Ngọc Lân, Vương Dần, Tông Hàn Doãn dĩ nhiên bại dưới tay Hoa Hạ, nhưng trên đường hốt hoảng về hoàng đế, khó tránh khỏi lại va chạm với nhau, lần ma sát này sẽ quyết định tướng mạo sau khi tấn địa.
Trên lý thuyết mà nói, lúc này Tấn Địa so với Điền Thực Kỳ hai năm trước, thực lực đã có thật lớn nhảy vọt tiến. Ngoài mặt nhìn vào, lượng lớn vật tư bị hao tổn, binh lính giảm nhân viên, tựa hồ đã đem toàn bộ thế lực đánh cho thủng trăm ngàn lỗ, nhưng trên thực tế, hai mặt ba đao người không kiên định đã bị thanh lý triệt để., Hai năm chém giết luyện binh, còn lại đều là tinh nhuệ có thể chiến đấu. Trong hai năm này, quyết sách của đám người Lâu Thư Uyển đã tích lũy lên một tiếng động lớn. Thật ra nếu không có ba bốn tháng Ảo Uyên nhân vượt qua, lâu, thế thì đám người Vương vốn đã lên kế hoạch triển khai quy mô công kích vào tháng ba tháng tư, san bằng lòng người.
Hôm nay, lực lượng tích góp có thể trở thành ỷ vào Chân Tây Lộ quân nghênh chiến, nhưng đối với việc có thể thắng hay không, mọi người vẫn không nắm chắc quá nhiều. Đến một ngày, đám người Vương gia thu nạp luyện binh cơ bản kết thúc ở bên ngoài, vừa rồi rút thời gian trở lại uy thắng, cùng Lâu Thư Uyển thương nghị đại sự tiến thêm một bước.
"Sau khi qua năm, đều chạy bên ngoài, hai vị tướng quân vất vả rồi. Nhóm lúa mạch này vào kho, mùa đông thu được lúa mạch khắp nơi đều không sai biệt lắm, tuy rằng trước đó bị đám người thảo nguyên giày xéo một chút, nhưng đưa mắt nhìn lại, toàn bộ Trung Nguyên, chúng ta bên này cũng khỏe mạnh hơn một chút, muốn làm chuyện gì cũng có chút sức lực."
Nhìn con đường ở chân núi phía tây, Lâu Thư Uyển nở nụ cười, mặt trời chiều ở chỗ này hạ xuống màu hoàng kim, nàng sau đó mới thu liễm nụ cười.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Người duy nhất đáng lo, ta đã hỏi qua chư vị trong quân, lúc trước âm thầm viết thư hỏi thăm cùng hai vị tướng quân, vẫn không có tin tưởng tất thắng đối với chuyện nữ tán binh nghênh chiến... Tin tức hán trung chiến đấu đã truyền khắp thiên hạ, chúng ta ngay cả bại tướng dưới tay Hoa Hạ quân còn ứng phó vô dụng, làm sao có thể ăn nói với dân chúng như vậy được?"
Nàng nói xong lời này, ánh mắt nghiêm túc hẳn lên. Những năm này tại Tấn Địa, Lâu Thư Uyển quản lý phần lớn là hậu cần chính vụ, nhưng hai năm chiến tranh theo quân đội mà đi, cũng không phải hoàn toàn không lý giải đối với quân đội, giờ phút này nghiêm túc cũng không thể xưng là trách cứ, càng nhiều hơn là cảm giác gấp gáp trong bí mật.
Vương Cự Vân cau mày, nghiêm túc hơn, về phía Ngọc Lân ngược lại cũng không kiêng kị trang phục, thở dài: "Thời gian mấy năm nay, nhìn vị Ninh tiên sinh kia trị quân, có rất nhiều cách cách biệt rất rõ ràng. Võ Triều trọng văn khinh võ, sợ quân đội mang vũ lực tự trọng, bởi vậy cấu trúc quân đội chen chúc nhau, kể từ đó., Tướng lĩnh quân đội không quyền nhỏ yếu tích tụ khó khăn trở về, những năm này khắp nơi đều là cường binh chi sách, đầu tiên đều là uỷ quyền tướng lĩnh, như phía nam có thể chống lưng cho quân nhu, lấy lực lượng Thái tử ngăn cách ngoại bộ, vừa rồi dưới thống trị quân đội của Nhạc Bằng, luyện ra chút chiến lực, đây là một trong số đó, Hoa Hạ quân dĩ nhiên là như thế, không phải nói chơi."
"Điều kiện này không khó, ta trị quân mấy năm gần đây cũng phát triển như vậy, nhất là hai năm nay, trong đại chiến cũng bỏ đi không ít tai nạn, các tiểu hộ vốn tấn địa đều không tránh khỏi đưa tay với quân đội, là vì ý định của mình, về thực chất thì không đánh được trận nào, hai năm qua chúng ta cũng dọn dẹp không sai biệt lắm. Nhưng điều kiện này, bất quá chỉ là ngưỡng cửa thứ nhất..."
Vu Ngọc Lân dừng một chút: "Tiến vào ngưỡng cửa thứ nhất này, quân đội đương nhiên giống như quân đội, nhưng Hoa Hạ quân chân chính lợi hại là cường độ luyện binh, quân kỷ sâm nghiêm. Tất cả chiến sĩ của Hoa Hạ quân, tiêu chuẩn của tư binh thân vệ, thoát sản mà làm, mỗi ngày huấn luyện chỉ để chiến đấu, cấm kỵ binh như vậy, mọi người đều muốn có., Thế nhưng nuôi không nổi, cách làm của Hoa Hạ quân là dùng toàn bộ lực lượng để chèo chống quân đội, dùng thủ đoạn kinh doanh của Ninh tiên sinh bán quân giới, mua lương thực, không gì không dùng, thật ra rất nhiều thời điểm ở giữa còn phải đói bụng. Nếu là mười năm trước, ta sẽ cảm thấy nó... nuôi không được nhiều."
"Quân đội đói bụng, liền hạ sĩ khí, liền muốn không nghe lệnh, liền muốn trái lệnh, muốn làm trái quân pháp. Nhưng Ninh tiên sinh chân chính lợi hại, là hắn vừa có thể khiến quân đội đói bụng, vừa duy trì quân pháp nghiêm khắc, ở giữa tất nhiên có nguyên nhân "Hoa Hạ" danh hiệu kia, nhưng ở chỗ chúng ta, là không duy trì được, muốn quân pháp, phải có lương thực, thiếu lương thực, không có quân pháp, bên trong còn có tướng lĩnh trung hạ tầng..."
"Từ đó, không phải Hoa Hạ quân có phương diện nào khác biệt so với ta, kỳ thật phương diện bên nào cũng có khác biệt. Đương nhiên, trước kia chúng ta chưa từng cảm thấy chênh lệch lớn như vậy. Cho đến trận chiến ở cầu xa này, trong trận chiến giữa nam nhân mới có báo cáo chiến tranh. Hoa Hạ đệ thất quân hai vạn người đánh tan mười vạn đại quân của Tông Hàn, nhưng nếu nói chúng ta có thể đẩy lùi tàn binh của Tông Hàn Duẫn, lại đúng là... không có bất cứ chứng cứ chứng cứ gì."
Nói xong những lời này, Ngọc Lân trầm mặc chốc lát: "Đây chính là sự khác biệt giữa ta và quân Hoa Hạ hôm nay."
Từ hơn mười năm trước khi Lữ Lương Sơn chạm mặt với Ninh Nghị, thái độ của Vu Lương Sơn trước mặt Hoa Hạ quân vẫn luôn cẩn thận, giờ phút này chỉ lén lút ba người, lời nói của hắn cũng khá thẳng thắn. Vương Cự Vân ở bên cạnh gật đầu nhẹ, đợi đến khi thấy ánh mắt của Lâu Uyển quét tới mới mở miệng.
"Một trận chiến sức mạnh, vô số trận chiến đều có thể có, tuy chưa chắc có thể thắng, nhưng chưa chắc đã bại."
Lâu Thư Uyển gật đầu: "...Ít nhất cũng được, cũng là chuyện tốt."
Về phần khả năng phát sinh chiến tranh kế tiếp, xét kỹ ra mọi mặt đều đã bàn bạc kỹ càng, trên căn bản mà nói, phản kháng hơn hai năm đã khiến sức chiến đấu của quân đội tấn địa tăng lên, theo tư tưởng dần dần thống nhất, sự dẻo dai gia tăng. Mặc dù không cách nào nói ra nhất định có thể đánh tan được Tông Hàn., Lời của Hi Duẫn đến, nhưng cho dù một trận chiến không thắng, cũng có thể thong dong mà duy trì tác chiến tiếp theo, dựa vào địa hình tấn địa, áp chế Tông Hàn, Hi Duẫn trở về, cũng không có vấn đề gì quá lớn.
Tình huống như vậy làm người ta không đến mức khóc, nhưng cũng không cười nổi. Sau khi Lâu Thư Uyển nói xong, ba người có chút trầm mặc, nhưng sau đó vẫn là nữ nhân cười cười: "Như vậy, cũng khó trách đám người Tây Nam kia, muốn kiêu ngạo đến không chịu nổi."
Vu Ngọc Lân suy nghĩ một chút, cười rộ lên: "Gần đây Triển Ngũ Gia thế nào?"
"Người Hán đã quyết chiến xong, hắn đã tới đây mấy lần. Trong đó có một lần đưa thư cho Ninh Nghị." Lâu Thư Uyển nhẹ nhàng nói: "Trong thư Ninh Nghị nói với ta về thế cục tương lai. Khi nói tới vấn đề của Tông Hàn, Hi Doãn Bắc Quy, hắn nói: Đệ Tứ Nam bị nữ tử xâm lấn:, Đông Lộ quân đại thắng, Tây Lộ quân thảm bại. Sau khi trở lại Kim Quốc, tranh đoạt đồ vật giữa hai phủ đã rõ ràng. Ta đang tọa sơn quan hổ đấu, đối với Tông Hàn đã rơi vào hoàn cảnh xấu. Hi Duẫn bộ đội, không ngại có thể đánh mà không đánh. Hơn nữa nếu có thể tận lực không đánh nữa..."
"A, hắn rất biết quan tâm..." Cô khẽ mỉm cười, mang theo vẻ châm chọc. "Cho là sợ chúng ta đánh không lại, cho xuống bậc thang."
"......."
"......."
Vu Ngọc Lân và Vương Cự Vân liếc mắt nhìn nhau.
Vương Cự Vân nói: "Trong thư còn nói cái khác không?"
Lâu Thư Uyển lấy phong thư từ trong tay áo ra, đưa tới: "Có, hắn tính toán nhỏ của mình, hi vọng chúng ta có thể cho Lương Sơn mượn một ít lương thực ở phía đông... Đám người Sơn Đông đói khát ngàn dặm, năm ngoái cỏ cây đã sắp ăn sạch, lúa mạch đông nhỏ, hạt giống không đủ, cho nên mặc dù đến lúc thu hoạch, chỉ sợ không thu được bao lâu lại thấy đáy."
Thư Ninh Nghị viết rất dài, mặc dù cầm trong tay nhưng trong lúc nhất thời cũng không nhìn được bao nhiêu. Lâu Thư Uyển nói xong, lại nói với Ngọc Lân: "Kim Cẩu Đông Lộ quân hồi sư đã gần Hoàng Hà, một khi qua núi đông, chỉ sợ không thể phóng qua Chúc Bưu, đám người Vương Sơn Nguyệt, Lưu Thừa Tông. Cơm nhỏ mới thu được gần đây, bọn họ có thể chống cự đến bây giờ hẳn là không có vấn đề gì. Ninh Nghị làm vậy là nắm chắc để bọn họ chống đỡ được Nữ Đông Lộ quân? Người hắn muốn mượn là lương thực sau này phải không?"
Lâu Thư Uyển gật đầu: "Lương Sơn sao lại vượt qua được Nữ Chân Đông Lộ quân, hắn chưa từng nhiều lời trong thư. Ta hỏi Triển Ngũ, đại khái có mấy biện pháp, hoặc là dứt khoát buông tha cho Lương Sơn, trước tiên trốn đến chỗ chúng ta đã, hoặc là chấp nhận Ngô ăn xin sắp chết, gắng gượng chịu đựng trên núi, hoặc là dứt khoát cầu tông phụ tông chừa đường sống? Ta lười đoán..."
Nàng nói tới đây, dừng một chút, sau đó lười biếng nói: "Hắn ở trong thư mời chúng ta về nam hạ —— đánh bại một lần nữ chân nhân, kiêu ngạo vô cùng, trong sáu tháng, muốn thành đều mở Anh Hùng đại hội, tuyển Lục Lâm Minh chủ, nói muốn cùng người trong thiên hạ trò chuyện về suy nghĩ của Hoa Hạ quân, về chuyện bán lương thực, đến lúc đó cũng có thể cùng nhau nói chuyện, xem ra là không sợ chúng ta rao giá trên trời... "
Nghe nàng nói ra câu này, Vương Cự Vân đang xem tin thần sắc có chút động dung, lật hai trang về phía sau, Vu Ngọc Lân cũng nhìn thoáng qua bên này, tự nhiên biết, nếu trên thư thật sự có lời mời như vậy, tin tức đại khái còn lại đều biến thành chuyện nhỏ. Lâu thư nhã xoay người đi, tới gần tường nữ, nhìn phong cảnh nơi xa.
Giữa ba người yên tĩnh một hồi, Vu Ngọc Lân nhìn Lâu Thư Uyển, nói: "Ngươi chuẩn bị đi không?"
Gió đêm thổi lên váy, Lâu Thư Uyển quay lưng về phía bên này, nhìn ra xa.
"... Tuy không cam lòng, nhưng có một số việc, đúng là chúng ta kém Tây Nam rất nhiều. Đúng như lời đại ca nói lúc nãy, kém, phải sửa, nhưng cải cách thế nào, không thể không xem xét cẩn thận. Có thể tới Tây Nam xem chuyện tốt lần trước, huống chi lần này Ninh Nghị có yêu cầu ta, nếu có thể đi về phía tây nam một chuyến, rất nhiều chỗ tốt đều có thể lấy được..."
"...Nhưng Tông Hàn, Hi Duẫn Bắc Quy đại chiến bức bách ở mày..."
Hai tay Lâu Thư Uyển đặt trên tường nữ, nhìn về phía ánh mắt xa xa lạnh lùng, trong miệng nói:
"Ta làm sao mà đi được?"
Nàng bình tĩnh mà lạnh nhạt thuật lại sự thật. Chẳng khác nào mũi coi thường.