Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Quá trình chống cự nữ chân đệ tứ nam chinh, trước sau khoảng hai năm. Nửa thời gian trước, các thế lực tấn địa và núi đông đều cùng kim quân tiến hành chiến đấu có thể khóc. Nửa đoạn sau là trận chiến giữa Giang Nam và Tây Nam thu hút phần lớn ánh mắt mọi người trong thiên hạ. Nhưng ngoài ra, trường giang lấy địa khu trung nguyên bắc hoàng hà, nam bắc, tự nhiên cũng tồn tại sóng to gió lớn nhỏ.
Nửa mười năm vừa rồi, một lần nữa Từ Châu trở thành điểm ngăn trợ trước đại chiến ở Giang Nam, liên hệ nhân quả trên chiến trước của chiến đấu này còn phải kéo dài đến hành động của các phương. Lúc đó Hoa Hạ quân phát động thủ, Biện Lương bắt cóc ngụy hoàng đế Lưu Dận., Sau đó ném tội danh của Lưu Dực lên đầu võ triều, còn là Quân Võ Tắc của thái tử âm thầm liên hệ với thái tử Lý An Mậu, dùng lượng lớn vật tư thỉnh cầu Hoa Hạ quân xuất binh tương trợ, đồng thời kéo Hoa Hạ quân vào biên giới trước chiến tranh.
Hành vi hai bên coi như quăng tội lẫn nhau, trên thực tế mục đích cũng là vì đối kháng với Quân Võ chân. Vì đáp lại một bước cờ này của Quân Vũ, Ninh Nghị đã lệnh cho hơn tám ngàn người dưới trướng Lưu Thừa Tông tiến vào Từ Châu, giúp đỡ nàng., Thủ thành là thủ hộ thành. Đến mười năm, khi quân Nữ Chân Đông đến được Từ Châu, Lưu Thừa Tông suất lĩnh quân đội phe mình cùng với hơn năm vạn quân đội dưới trướng Lý An Mậu, theo thành thì cứ cách ba tháng là phá vây, sau đó là trên Bắc. Bởi vì Hộc Phong tông không kiên quyết với ý chí triển khai đại chiến nơi đây, nên trận chiến này cũng không phát triển đến mức thảm liệt.
Lúc cùng thủ thành có thể kề vai chiến đấu, đến lúc đột phá vòng vây chuyển chiến, có một số việc phải phân ra ta và ngươi. Thái thủ Từ Châu Lý An Mậu vốn là người dưới trướng Lưu Dực, tâm hướng về võ triều, lúc khai chiến mới mời được đại cục, Hoa Hạ quân xuất binh, đến được Từ Châu thất thủ, suy nghĩ trong lòng tự nhiên cũng là mang theo quân đội của hắn trở về Giang Nam.
—— điều này nguyên bản cũng không phải là đại sự gì, Hoa Hạ quân tác chiến trân quý không nhiều, cũng không mơ ước gì đến năm vạn tạp binh dưới trướng hắn, nhưng trước khi cùng nữ tử kia giao chiến, song phương đã ở bên trong thành Từ Châu nửa năm, vì không để cho những quân đội này kéo chân, tuyên truyền, thẩm thấu vào trong thành., Công tác thu xếp nhất định phải làm. Đợi đến khi rút khỏi Từ Châu, sau khi nhìn thấy chiến lực của Hoa Hạ quân, một số quan quân trung tầng của quân đội Lý hệ đã làm việc hơn nửa năm, chuẩn bị đầu nhập vào Hoa Hạ quân, cũng chính vì vậy, sau khi công tác rút lui, Lý An Mậu trực tiếp bị đoạt quyền, năm vạn người vừa chuyển tay, liền đổi thành cờ đen.
Từ Châu sau khi chỉnh đốn sơ bộ xong, bởi vì thế cục Sơn Đông nguy cấp, đám người Lưu Thừa Tông chuyển chiến Bắc, trợ giúp đám người Lương Sơn, Vương Sơn Nguyệt. Nhưng bởi vì nữ chân đông lộ quân một đường nam một đường cướp đoạt cùng càn quét, Sơn Đông một chỗ bỏ đói ngàn dặm., Lưu Thừa Tông tuy có quân đội, nhưng vật tư không đủ, vật tư trên Lương Sơn cũng cực kỳ bần cùng, cuối cùng thông qua thẻ trúc chạy đến Tấn địa hiệp, mượn một nhóm lương thảo hạng nặng, chèo chống mấy ngàn người vượt Hoàng Hà của Lưu Thừa Tông, đối phó với Nhan Xương trận.
Đội quân mấy vạn Lý hệ mới được thu xếp, đành phải ở lại bờ Nam Hoàng Hà, tự cầu đường sống.
Để lãnh đạo nhánh quân đội này chỉnh biên và cầu sinh liên tục, Lưu Thừa Tông ở bên này lưu lại một đội ngũ hơn hai mươi người am hiểu chính trị, hướng dẫn người dẫn dắt làm sư phó mưu lược trưởng Trâu Húc. Đây là người nổi bật trong số quan quân trẻ tuổi của Hoa Hạ quân., Trong lúc chiến đấu với Tây Hạ, sau này được Ninh Nghị giảng bài và bồi dưỡng, tuy rằng đảm nhiệm chức phó tham mưu trưởng cấp sư, nhưng làm việc rất lưu loát, đã có năng lực độc đương một phương...
....
"Trâu Húc, người này, ấn tượng của ta cũng rất sâu sắc." Gió đêm thổi qua quân doanh ngoài thành Hán trung thành, Tần Thiệu khiêm tốn nói: "Coi như là một trong những người thành tài nhất trong hàng ngũ đệ tử của ngươi, tên tuổi rất chính phái, hành sự rất giống ngươi. Sau khi chiến đấu Tây Hạ, nữ chân nhân đến thị uy, mang theo đầu người của Lư chưởng quỹ, hắn là một trong những người chủ yếu tiếp đãi người này, không kiêu ngạo không siểm nịnh, lúc đó ngươi đã từng nói qua, người này có thể dùng được."
Ninh Nghị gật nhẹ đầu: "Lúc trước một số người trong Tiểu Thương Hà từng xuất ra không ít năng lực xuất chúng, nhưng cho tới hôm nay, số còn lại đã không nhiều lắm, rất nhiều người bất hạnh hi sinh trên chiến trường. Bây giờ Trần Điềm có chức vị cao nhất, hắn hợp tác với Cừ Chính, làm chuyên vụ mưu mẹo., Trần Điềm xuống dưới, chính là Trâu Húc, năng lực của hắn rất mạnh, đã sớm được các tham mưu trưởng, thậm chí sư trưởng dự tính chọn lựa, bởi vì xem như ta dạy dỗ ra, trên thực tế là ta cố ý kéo dài thời gian. Hẳn là biết rõ những chuyện này, cho nên Lưu Thừa tông cho hắn cơ hội độc đương một mặt ở Từ Châu... Ta cũng có chút bất cẩn... "
Tần Thiệu Khiêm gật gật đầu, gã lập lại một lần nữa xem qua tình báo mà Ninh Nghị đã giao cho gã.
Trâu Húc tiếp nhận chi đội này tổng số là năm vạn, là mùa thu tiết mười năm. Đây đã là chuyện của hai năm trước.
....
Nhìn từ góc độ nào, mấy vạn bố trí và bố trí mấy vạn quân dưới trướng Lý An Mậu cũng không coi là nhiệm vụ nhẹ nhàng gì.
Đầu tiên, sau khi Ngụy Tề thành lập, Từ Châu đã là địa bàn ngụy Tề Lưu Hạo, việc xây dựng chính quyền khôi lỗi vốn là ngư ông trạch với Trung Nguyên. Lý An Mậu quan tâm võ triều, lúc đó đã đến, mưu cầu dù sao cũng là quân đội dưới trướng hắn., Quân đội Ngụy quân vốn không có sức chiến đấu, đợi sau này, để mở rộng sức chiến đấu, sử dụng thủ đoạn cướp đoạt thanh tráng, hỗn tạp vô số, sức chiến đấu chỉ vẻn vẹn đỡ hơn đám hán quân hậu kỳ Tây Nam đại chiến một chút.
Lưu Thừa Tông dẫn tám ngàn người cùng phòng thủ Từ Châu, vì cầu ổn thỏa, nhất định phải nắm quyền chỉ huy và quyền khống chế trong tay -- Lý An Mậu tuy rằng nhiệt huyết, nhưng hắn thủy chung trung với võ triều. Từ Châu tử thủ ba tháng, ý tứ của hắn là đem tất cả mọi người đóng đinh ở Từ Châu, một mực thủ đến cuối cùng một binh một tốt, dùng cái tốc độ lớn nhất giảm bớt áp lực phòng tuyến Giang Nam. Lưu Thừa Tông không thể phụng bồi, trực tiếp đánh ngất Lý An Mậu trong khi họp, sau đó đoạt quyền dời đi.
Kể từ đó, mặc dù đã hoàn thành việc chỉ huy quyền chỉ huy, nhưng nội bộ của chi nhánh tạp bài quân này đã hoàn toàn thay đổi đối với sinh thái của toàn bộ quân đội, mọi người còn chưa có thời gian chuẩn bị tâm lý. Đám người Lưu Thừa Tông quyết định hướng Bắc thượng hậu., Để lại cho tổ chức công tác này của Trâu Húc, đó là một nhánh không có đủ lương thảo, không có sức chiến đấu, thậm chí cũng không có đội quân nào đủ lực, nhân số trên mặt chữ cũng gần năm vạn, trên thực tế chỉ là bất cứ lúc nào cũng có thể nổ bom.
Đương nhiên, trong hoàn cảnh lúc đó, thế lực nào trong thiên hạ cũng không có không gian sinh tồn " dể dàng".
Tấn Địa trước sau khi chết Điền Hổ, Liêu Nghĩa Nhân biến cố, đám người Lâu Thư Uyển cũng trốn vào trong núi, khó khăn lắm mới tìm được đường sống.
Chúc Bưu, Vương Sơn Nguyệt mặt vuông trải qua thảm thiết đại danh phủ cứu viện, thương vong thảm trọng, vô số đồng bạn bị bắt, bị đồ sát, Lương Sơn bị vây khốn, tứ phương vô lương, nhịn đói chịu đói.
Đại quân ở Giang Nam, phía đông của đại quân Nữ Chân Đông sắp sửa sụp đổ.
Còn ở Tây Nam, người mà quân chủ lực của quân đội Hoa Hạ phải đối mặt cũng là Tông Hàn. Hi Duẫn suất lĩnh uy hiếp của toàn bộ quân đội mạnh nhất thiên hạ.
Đội quân này chỉ có thể ném ra bên ngoài như một hạt vứt bỏ. Thậm chí ngay lúc đó, Ninh Nghị đối với tương lai năm vạn người này cũng không có quá lạc quan, hắn đối với việc tổ Trâu Húc làm ở cách xa ngàn dặm, đồng thời cũng cho bọn họ một quyền hạn tự do lớn nhất. Trâu Húc khó khăn lắm mới cải biên được quân đội.
Một mặt, trong hơn một năm dài, Trâu Húc liên lạc với địa chủ, các thế lực lớn, áp dụng phương pháp một đánh một, lấy chiến nuôi chiến, tận khả năng thu được tài nguyên bên ngoài để duy trì sự sinh tồn của bản thân.
Về phương diện khác, dưới tình huống không có Lưu Thừa Tông thống lĩnh Hoa Hạ quân chủ lực chống lưng, hắn đối với quân đội tiến hành điều chỉnh chế độ khoa biên cực lớn, đầu tiên là do chiến đấu mà đào thải một bộ phận người, di dời đường xa cũng mất đi một bộ phận người, sau đó là chủ động bỏ cuộc., Cố gắng duy trì chiến lực hạch tâm ở quy mô hơn hai vạn người, hơn nữa nửa đường phân liệt hai lần, thành lũy mười một năm vào mùa đông, đội quân này chuyển chiến ngàn dặm, đầy thương tích, cắm rễ gần Phục Ngưu sơn Lạc Dương Tây Nam.
Có thể đạt được hiệu quả như vậy, năng lực lãnh đạo của Trâu Húc bộc lộ rõ ràng. Lúc đó chiến sự ở Giang Nam đã kết thúc, đại chiến ở phía Tây sắp triển khai, tuy đội quân này dùng chiến đấu dưỡng chiến, đánh ra một số đội quân tinh nhuệ, nhưng thực lực tổng thể so với Nữ Chân Tây Lộ quân vẫn kém hơn rất nhiều., Mà một năm qua chinh chiến không ngớt, thiếu thốn vật tư, nguyên khí bản thân đã bị thương, Ninh Nghị bên này cuối cùng cũng không có ý định đầu nhập vào chiến đấu, mà là để gã nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị ngày sau coi như là lực lượng then chốt để tấn công Lạc Dương, Biện Lương.
Một trận phân liệt kịch liệt bộc phát vào nguyên nguyệt năm nay, lúc ấy tiểu đội làm việc nguyên bản chỉ còn sót lại tám người triển khai giằng co, nghe nói bạo phát quy mô nhỏ "Phản loạn", sau đó bị Trâu Húc cường thế trấn áp xuống. Có hai thành viên trong tiểu đội công tác cùng với mấy chục binh sĩ mang thương tích chạy trốn, lúc ấy Phương Thừa Nghiệp từ phía bắc trở về nhận mệnh lệnh đi đến phụ cận Lạc Dương, tìm hiểu tình huống rồi liên lạc với lực lượng trúc ký đề cập tới trình tự điều tra.
Lúc ấy đại chiến ở phía Tây Nam đang diễn ra gay cấn, Ninh Nghị đang không ngừng tụ tập lực lượng, chuẩn bị cho trận chiến viễn kiều. Đối với biến cố phát sinh gần núi Phục Ngưu, gã trong lúc nhất thời không cách nào phán đoán, chỉ có thể cố gắng giữ bí mật phân phó ngoại bộ vẫn còn dư lực tiến hành kiểm tra theo trình tự. Toàn bộ quá trình điều tra đều được xác minh, trước mắt tại tháng tư đã hết bụi bặm.
Kết quả điều tra cho thấy, lúc này đội ngũ chiếm cứ núi Phục Ngưu Hoa đã hoàn toàn chuyển biến thành nhất ngôn đường do Trâu Húc cầm giữ – đây không phải vấn đề lớn nhất, vấn đề thật sự là ở chỗ này., Trong thời gian gần một năm qua, Trâu Húc đã bị vật muốn và hưởng lạc tâm tình nắm giữ, ở vùng phụ cận Nhữ Châu từng có hành vi giết chết vợ con đoạt vợ, sau khi tới Phục Ngưu Sơn lại cùng đám người Lạc Dương, Thái Thủ doãn Viên coi trọng lẫn nhau, một số lượng lớn vật tư mà ả nhận được, thậm chí cả nữ nhân phát sinh.
Dựa theo kết quả tra xét các phương diện, sau khi đến Phục Ngưu sơn, thân gia địa phương phụ cận huyện thành đã chuẩn bị cho Trâu Húc vài chỗ biệt nghiệp, Trâu Húc trong quân xem ra là chuyện bình thường, nhưng thường xuyên vào thành hưởng lạc. Những chuyện này ban đầu chỉ là mơ hồ bị người phát hiện, bởi vì Trâu Húc trị quân còn nghiêm cẩn, nên không ai tùy tiện nói gì. Đến năm nay mới nguyên nguyệt tới nay., Cuộc chiến ở Tây Nam ngày càng căng thẳng, sau khi tin tức huyện Hoàng Minh bị công phá truyền đến, những thành viên khác của tổ chức công tác cho rằng bản thân không thể ngồi yên xem chiến cuộc phát triển thêm nữa. Nếu như đã thở phào một hơi, thì nên nghĩ cách tiến thêm một bước, cuối cùng hai bên cũng gây khó dễ trên hội nghị, bắt đầu đối chọi gay gắt.
Bản thân Trâu Húc có năng lực rất mạnh, uy thế rất lớn, những người khác trong tổ chức công việc sao có thể là đèn cạn dầu được chứ, sự việc hai bên đã làm sáng tỏ, tổ chức công tác bắt đầu buộc tội Trâu Húc, lúc đó trong tám người đứng về phía Trâu Húc chỉ còn có hai người. Vì vậy Trâu Húc gây khó dễ, giằng co với năm người, sau đó có ba người bị giết, trên trăm binh sĩ Hoa Hạ quân tử trong trận nội chiến này.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Sau khi đám người Phương Thừa Nghiệp tham gia, Trâu Húc đã từng thử một lần bắt hết tất cả những người biết chuyện này, cho nên khả năng phá diệt như vậy mới dừng tay. Y và đám người Phương Thừa Nghiệp gặp nhau một lần, sau đó trục xuất người ra, không giải thích thêm gì nữa. Phương Thừa Nghiệp lập tức gửi tin tức về, Ninh Nghị mới biết được đại chiến kịch liệt ở Tây Nam đang diễn ra ở chính giữa, phía Bắc đã bộc phát ra hành vi biến cố ác liệt như thế.
....
"Ta mang theo bên người chỉ là một phần yếu điểm." Binh lính tuần tra phía trước tiến đến, hướng về Ninh Nghị, Tần Thiệu Khiêm kính cẩn lễ độ, Ninh Nghị cũng lập tức đáp lễ, sau đó nói: "Phương Thừa Nghiệp ở trong khu vực điều tra kia tương đối tường tận, sau khi Trâu Húc nắm giữ năm vạn quân đội., Bởi vì bộ đội của Lưu Thừa Tông đã rời đi, cho nên hắn không có vốn liếng để trấn áp, trong nội bộ quân đội chỉ có thể dựa vào quyền lực ngăn chặn, lục đục với phương thức tướng lãnh tầng trung, lấy quyền chỉ huy duy trì tổ chức. Từ thủ đoạn mà nói, thật ra hắn làm tương đối xinh đẹp."
"Bên ngoài bộ hắn hiểu rõ bản thân không có ưu thế giữa người và người, cho nên hắn luôn liên hợp với một thế lực thân hương đánh một nhóm khác; chiến đấu không ngừng, cho nên có thể bảo trì áp lực bên ngoài, duy trì tương đối ổn định nội bộ; mà trong chiến đấu như vậy, phân cách và tinh giản quân đội, trên thực tế cũng cùng loại với thủ đoạn mà Kim Quốc áp dụng., Nếu như đối với năm vạn tạp binh kia một lần đối đãi bình đẳng, hắn chỉ là một công tác tổ chức hơn hai mươi người, rất khó duy trì quyền lực ổn định. Cho nên hắn cứ liên tục lách cách, quyết định từng tầng một, điều chỉnh từng tầng từng tầng., Quân đội tướng quân cũng phân ra ba sáu chín người, cuối cùng chỉ còn sót lại hơn một vạn quân đội hạch tâm, nhưng chiến lực của cả nhánh quân đã vượt xa năm vạn người trong quá khứ. Năng lực vận chuyển như vậy, nếu như dùng trên chính đạo, có thể làm một phen đại sự."
Ninh Nghị nói đến đây, Tần Thiệu Khiêm mỉm cười, nói: "Có chút mặt mũi, thật đúng là được y bát của ngươi."
"Nói riêng mà thôi, trước kia đúng là có chút giống ta, đầu tiên là dáng dấp, trông rất đẹp trai, đúng không?" Ninh Nghị nói xong, hai người đều cười ha hả: "Sau đó là thủ đoạn hành sự, nhóm người trước kia, đầu tiên cân nhắc đến việc phải làm, thủ đoạn dạy rất cấp tiến, thậm chí có một số thủ đoạn cực kỳ siêu, nhưng làm việc của Trâu Húc không chỉ có hiệu quả, rất nhiều mặt cũng rất khí phách, tương đối chú trọng, đây là chỗ mà ta rất thưởng thức."
Ninh Nghị dừng một chút: "Hơn nữa, về phương diện tư nhân, trước kia tài nguyên thiếu thốn, Trâu Húc có thể chịu được đau khổ, nhưng đồng thời, hắn cũng hiểu được làm việc trong khổ, dưới số lượng tài nguyên có hạn làm sao có thể kiếm được đồ ăn ngon, dưới tình huống không tổn thương gì cả, hắn có ham muốn trọng khẩu phần... Kỳ thật điểm này rất giống ta, bây giờ nghĩ lại, đây là một nhược điểm của ta."
Tần Thiệu Khiêm nói: "Lúc không có đồ ăn, sự đói bụng cũng rất bình thường, tương lai thế đạo tốt rồi, ta cảm thấy những thứ này cũng không có vấn đề gì..." Hắn cũng là một tên ăn chơi trác táng thịnh thế, trước kia cũng đã hưởng thụ qua, lúc này cũng không cảm thấy có gì không đúng.
Ninh Nghị khẽ thở dài, vỗ vỗ bờ vai của hắn, không nói gì về chuyện này nữa.
"Cái mảnh Trung Nguyên kia, nói là cằn cỗi quả thực rất cằn cỗi, nhưng người có thể sống sót, chung quy vẫn có. Trâu Húc một đường liên tục tung hoành, lôi kéo một phương đánh một phương, tiếp xúc với các đại tộc, địa chủ nhiều lần. Năm ngoái mùa thu ở Nhữ Châu có thể xem như là một bước ngoặt., Tiểu thiếp của một hộ gia đình, đáng lẽ nên xem như con gái của nhà quan lại, hai người đền bù cho nhau, về sau bị người ta vạch trần tại chỗ. Trâu Húc có thể là lần đầu tiên xử lý loại chuyện tư nhân này, lúc ấy giết cả nhà người, sau đó đặt cái danh đầu, ai..."
"Sau đó hướng Lạc Dương... kỳ thực, mấy nhà còn sống của Trung Nguyên, trên chiến lực, trước mắt đã bị tước tới cực điểm, một ít thổ tài chủ, một ít đoàn thổ phỉ kết quần mà thôi. Trâu Húc dẫn theo quân đội Hoa Hạ tìm đường sống ở nơi đó., Tuy đánh tới đánh lui, nhưng danh dự vẫn không tồi, hắn kéo một bên đánh một bên, vĩnh viễn không động thủ với ông chủ bên mình. Cho nên đối với những người này, giao phí bảo hộ cho Trâu Húc, dưới thế cục chiến loạn như vậy cũng không phải là chuyện quá khó chịu..."
Tần Thiệu cười khiêm tốn: "Giao phí bảo hộ cho người khác, Hà Như Lôi kéo người lại đây, biến thành người một nhà còn tốt hơn sao?"
Ninh Nghị gật đầu: "Đúng vậy, sự tình ở Nhữ Châu hiện tại khó mà điều tra được, rất khó nói rõ ràng là những người do Lạc Dương doãn dẫn đầu chủ động thiết kế hủ hóa Trâu Húc, còn là Trâu Húc tự nhiên đi tới một bước này. Nhưng nói tóm lại, Trâu Húc đã bài tẩy cùng Phương Thừa Nghiệp., Hắn sẽ không chấp nhận trở lại Hoa Hạ quân, sau đó nhận kết quả xét xử như vậy, chỉ có thể quyết tâm, liên hợp với một số kẻ phá sản của Trung Nguyên làm sơn vương. Bản thân Trâu Húc là người có năng lực trị quân, đối với quy củ nội bộ của Hoa Hạ quân., Thưởng phạt, các loại sự vật cũng đều vô cùng rõ ràng, nếu có đám người Doãn Tùng liên tục thua máu, mà nếu y không bị làm cho trống không, trong vài năm tới, đúng là y có thể biến thành một chi đội quân... phiên bản yếu nhược của quân đội Hoa Hạ..."
"... Ngươi định làm gì?"
"Chuyện cho tới bây giờ, không có khả năng giải thích cho hắn." Ninh Nghị lắc đầu. "Nếu không đem Thang Mẫn Kiệt ném đi Kim quốc, ta thật muốn ném hắn đi Phục Ngưu sơn, đánh lôi đài với Trâu Húc một lần, hiện tại... trước tiên giao cho Phương Thừa Nghiệp, thăm dò tình hình xung quanh. Nếu có thể giải quyết thích thoả đáng đương nhiên là tốt nhất, nếu như không thể, vài năm nữa cùng nhau quét sạch hắn. Thiên hạ này quá lớn, dù sao cũng đã rất nhiều người chạy tới tham gia náo nhiệt rồi."
Hai người dọc theo quân doanh tiến về phía trước, Tần Thiệu Khiêm gật đầu, suy nghĩ một lúc lâu rồi nói: "Ta hiểu ra điều này, tại sao lúc trước ngươi lại rầu rĩ như vậy."
"Thời gian một năm a, không nhìn thấy, nên mục nát cũng sẽ bị hủ hóa... Những năm kế tiếp, đây đều là vấn đề nghiêm trọng nhất mà chúng ta phải đối mặt."
"Đã hiểu... Vào học, họp."
"Nghênh Khiêm đồng chí... giác ngộ của ngươi hơi cao rồi đó..."
Tinh hà lan tràn trong bầu trời đêm, hai người trong quân doanh cười cười nói nói nói nói, mặc dù nói đều là sự tình nghiêm túc, thậm chí quyết định toàn bộ thiên hạ tương lai, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ kề vai sát cánh.
Phía nam quân doanh nước hán chảy xuôi, một trận đại chiến khiếp sợ thiên hạ đã ngừng lại, tung hoành ngàn vạn dặm trên mặt đất Thần Châu, vô số người còn đang yên lặng nghe tiếng gió, tiếp theo ảnh hưởng tiếp theo đang muốn nhấc lên gợn sóng trong đám người, cơn sóng này hội tụ thành sóng lớn, quét sạch hết thảy xung quanh.
Đã mười bốn năm trôi qua kể từ lần đầu tiên nữ chân nhân đi về phía nam, toàn bộ đất trời bị phá nát thành từng mảnh nhỏ, vô số tường thành biến ảo đủ loại cờ xí. Giờ phút này, biến hóa mới sắp bắt đầu.