Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Tiếp theo thế nào... Làm hoàng đế?"
Mặt trời chiều dần xuống tới dốc cỏ, Tần Thiệu khiêm tốn mở miệng, lời nói này có vẻ tùy ý, nhưng đương nhiên cũng có ý vị bất thường. Cho dù là ai đi nữa, có thể dùng ngữ khí hời hợt bàn bạc về chủ đề liên quan tới Hoàng đế, bản thân bao hàm ý vị bất thường.
Ninh Nghị nhìn quân doanh phía trước, không nhìn hắn. Một lát sau mới mở miệng nói: "Ngươi có biết... đây là trạng thái hoàn mỹ nhất thế giới là lúc nào không?"
"Hả?"
"Lúc nhỏ ta rất thích làm xong một việc. Tỷ như đọc xong một quyển sách, biết rõ là có thể nghỉ ngơi, rửa chén xong sẽ không làm gì nữa. Nàng thỏa mãn chờ mong của thế giới, hơn nữa toàn thân trống rỗng, sau này lớn lên ta cũng theo đuổi cảm giác này, theo đuổi sự tình đã làm xong một chút, nghỉ ngơi một chút. Nhưng dần dần nàng sẽ phát hiện, mọi chuyện làm thế nào cũng không hết..."
Ngữ khí của Ninh Nghị đầy cảm khái, Tần Thiệu Khiêm nhíu mày rồi nói tiếp: "Nhưng mà... từ đầu ngươi đã ở rể..."
Ninh Nghị trầm mặc chốc lát: "... so sánh một chút đi."
Tần Thiệu Khiêm gật đầu: "A."
"... Từ nữ chân nhân lần thứ nhất nam hạ đến bây giờ, hơn mười năm, thật vất vả mới có một trận thắng. Chúng ta hi sinh rất nhiều, liên lạc với hơn mười năm qua hi sinh, càng làm cho người ta cảm thán, từ nơi này đi về phía trước., Còn sẽ có vô số phiền toái, nhưng ít nhất, thời khắc trước mắt là hoàn mỹ, chúng ta tin tưởng những hy sinh trong quá khứ đều có ý nghĩa của nó, tin tưởng rằng trong tương lai sẽ có vô hạn hi vọng. Loại cảm động thuần túy này, cả đời cũng chỉ có thể có vài lần mà thôi, ngươi xem mặt trời hạ xuống... Tần lão nhị ngươi đánh bại Tông Hàn là ngày nào?"
Chú ý tới ánh mắt của Ninh Nghị, Tần Thiệu Khiêm sờ sờ cằm, nói: "Nhị Thập Tứ..."
"Hai mươi tư...Hôm nay là ngày hai mươi chín..." Ninh Nghị gật đầu, "Thời gian năm ngày, Tần lão nhị ngươi đã ăn mừng thắng lợi, đưa tiễn chiến hữu, nên cười cười, nên khóc đến phát khóc, ngươi còn trang bức bài đăng khắp thiên hạ, khoe khoang một vòng... Hôm nay ta mới đến, nhìn thấy thương nhân, mở một ngày, đầu óc vẫn còn xấu, ngồi ở đây xem mặt trời hạ xuống... Ta đã nghĩ rất nhiều lần rồi, ta phải hát, chính là cút đi Trường Giang đều là nước, nhớ kỹ đi..."
"Ừm, lúc cha ta chết con gọi người hát đó."
"Không sai." Ninh Nghị giơ tay về phía mặt trời chiều: "Trồn cuộn nước sông đổ về Đông, bọt nước đào hết anh hùng... Không đúng... Thành bại... Quay đầu lại, ong ong ong... Núi xanh vẫn còn đó, mấy lần chiều tày trời đỏ..."
Hắn nhìn Tần Thiệu Khiêm, ánh mắt Tần Thiệu Khiêm chuyển sang một bên, một lát sau, hắn đưa tay vỗ tay, Ninh Nghị cầm cục đất trên mặt đất ném thẳng lên đầu hắn.
Cảnh tượng nghiêm túc lúc đầu biến thành hai vị đại nhân vật cầm khối đất ném mạnh xuống, những thân vệ đi theo phía trước cách đó không xa đều cảm thấy có chút bất đắc dĩ, không biết có nên lên giúp đỡ hay không. Ném tới lần thứ ba, bởi vì Ninh Nghị không cẩn thận cầm bùn nhão trên mặt đất ném lên mặt Tần Thiệu Khiêm, hai người đành phải đi đến bên dòng suối bên cạnh rửa tay rửa mặt. Tần Thiệu Khiêm vỗ vào tro bụi trên mặt áo khoác: "Được rồi, hai ngày nữa nói chuyện sau vậy."
Ninh Nghị lắc đầu: "Không cần, đến lúc hàn huyên một chút..." Sau đó lại bổ sung thêm một câu: "Dù sao bầu không khí cũng bị ngươi phá hỏng mất rồi."
"Ra vẻ."
"Nam nhân."
Hai người thuận miệng nói, hướng một bên sườn núi chậm rãi mà đi. Ninh Nghị suy nghĩ chốc lát, lần này là mở miệng đầu tiên.
"Vấn đề của chúng ta vốn dĩ rất nghiêm trọng, nhân thủ thưa thớt, dự bị không đủ, trận chiến Tây Nam bên kia đánh xuống, lực lượng dự trữ đã tới đáy, hán trung bên này lại đi một nửa, có thể chịu đựng được lý niệm chính trị Hoa Hạ, thả ra ngoài dùng Lại viên, lão sư các loại nhân tài, đều đã ít lại càng ít, ngươi bên này lại không cẩn thận đem hán trung đánh xuống, đi về phía nam hơn ngàn dặm, ta là xảo phụ không biết gạo, vừa rồi cũng đang phát sầu... "
Tần Thiệu Khiêm mỉm cười: "Lấy chiến tích của Hoa Hạ quân hôm nay mà hô to một tiếng, cảnh đẹp bốn phía, người mới không đến nữa đâu."
Ninh Nghị lắc đầu: "Vấn đề ở chỗ quá nhanh. Hoa Hạ quân là bần hàn mới có tiền, lần này tất cả những người thân thích nghèo túng xung quanh đều phải tới cửa, đa số nơi này đều là người đầu cơ, một số ít là người có kiến thức chân chính, có lý tưởng chính trị, đều là người từ nho gia đi ra, lý tưởng của bọn họ., Cũng đều được xây dựng trên cơ sở của Nho gia quân quyền trước kia. Trước kia ở Hoa Hạ quân, ta có thể từ từ thảo luận ảnh hưởng, bây giờ không được, địa phương lớn như vậy, khắp nơi đều là chỗ trống, không thể không dùng người được, bây giờ dùng thì là người khác... phải sứt đầu mẻ trán một thời gian rồi..."
"Chúng ta vừa rồi đang nói đến chuyện làm Hoàng đế." Tần Thiệu Khiêm hơi nhíu mày nhắc nhở.
"Xem hội nghị ta khai tử bọn hắn..." Ninh Nghị lẩm bẩm trong miệng, lúc này khoát tay áo: "Chuyện làm Hoàng đế không quan trọng, địa phương lớn như vậy, cải cách lớn như vậy, năng lực phân biệt dân chúng lại không có đi lên, mấy chục đến trăm năm trong thời gian đó..., Bất kể chơi như thế nào cũng nhất định chỉ có thể tập quyền, đương gia chính là người trong đương gia, đơn giản là đổi cái tên khác, trưởng chủ trì của thượng trưởng... Trước đó chúng ta đã tán gẫu, mấu chốt quyết định diện mạo cơ thể, thường thường không ở chỗ lão đại kêu cái gì, mà là chọn người nối nghiệp như thế nào."
"... Vị trí Thái tử của Ninh Hi cứ như vậy mà biến mất..." Tần Thiệu Khiêm cảm thán một câu.
Ninh Nghị cười nói: "Huynh đệ một hồi. Ngươi thích lời này, hoàng đế đầu tiên này có thể để ngươi làm được mà."
Sau khi leo lên sườn núi, Tần Thiệu Khiêm nhíu mày liếc nhìn Ninh Nghị, một lát sau mới nói: "Ngươi nói chuyện phiếm như vậy dọa người đến mức nào."
"Nếu ngươi có thể không từ chối lao động mấy năm, sau đó lui xuống, không mất một tấm gương tốt. Kỳ thật từ thế tập trở lại thiền nhượng, ngàn năm không có cục diện mới, ta có thể tin tưởng cũng không nhiều." Ninh Nghị nói tới đây, bật cười: "Đương nhiên nếu có người không xuống, có lẽ phải gặp đao của dưa hấu, ta chưa chắc có thể đè ép được nàng."
Ninh, hai người Tần Phi bắt đầu hợp tác Thí Quân, cũng đã hơn mười năm lịch trình, trong thời gian này, các loại lý niệm, suy nghĩ, tương lai cũng đã trò chuyện qua rất nhiều lần, có vài lời nói cũng không cần phải vướng bận. Tần Thiệu Khiêm nhớ tới sự cấp tiến của những lý niệm này của Tây Qua, lúc này liền nở nụ cười, sau đó mới nghiêm mặt nói: "Nói đến cùng, ngươi định đổi xưng hô thế nào?"
Ninh Nghị trầm mặc chốc lát: "Phương diện chính trị, đại diện cho nhân dân đại diện cho con đường đại hội, ngươi cảm thấy thế nào?"
"Cái này là do ngươi định đoạt, ta không có ý kiến... Tuy nhiên, trước kia sau khi tán gẫu, ta cũng đã nhắc qua với những người khác về ngươi mấy ý nghĩ của ngươi, phần lớn cảm thấy, nếu như không có giết Hoàng Đế, quân chủ ngươi đề cập lập hiến, Hư Quân sẽ càng thêm bình ổn."
"Hoàn toàn ngược lại." Giọng nói của Ninh Nghị trầm xuống: "Thể chế trên, đại bộ phận các quy tắc ban đầu, để Hoàng đế lui về phía sau, từ đó để người cầm quyền chân chính dùng người làm chủ, nghe qua rất đẹp, trên thực tế quá mức lý tưởng hóa, không có quá nhiều khả năng thao tác. Đạo lý ở chỗ chúng ta, tư duy quân quyền thâm nhập vào nhân tâm., Bất quá chiến loạn mười mấy năm, chúng ta nói chính là sau này cũng không cần hoàng đế nắm quyền, nhất thời có thể làm được, chỉ cần một vị Đế vương có dã tâm, đăng cao một tiếng, lập tức chính là khôi phục, quy về gốc, phần lớn quần chúng của chúng ta, là chờ mong Minh Quân."
"Ừm." Tần Thiệu Khiêm gật gật đầu. "Lúc trước ngươi nói qua, hai đảng thậm chí là nhiều đảng chấp chính thống thì sao? Thật ra hơn mười năm trước, lúc Thí Quân tạo phản vừa rồi, ngươi đối với việc này nghe được có chút ưa thích, loại chế độ này có thể bảo đảm sự bình ổn của chính quyền, có lẽ thực hiện được Đại Đế của thiên thu bách đại cũng không chừng. Hôm nay... Xác định không cần nó nữa?"
"... Điều kiện ở mọi phương diện đều còn chưa đủ đâu." Ninh Nghị lắc đầu, "Cách chơi của nhiều phe, có thể thể hiện một quy luật về bản chất của nhân quyền từ cổ chí kim, cũng chính là quyền lợi ngang với trách nhiệm, hơn nữa trách nhiệm là điều kiện tiên quyết về quyền lực, từ xã hội nô lệ đến phong kiến., Xét cho cùng đều là dân chúng càng ngày càng có khả năng phụ trách, gánh vác trách nhiệm trên vai, sau đó lại được phát hiện thêm một chút quyền lực. Hôm nay chúng ta thành lập một hệ thống, cũng sẽ sản sinh đặc quyền, xét căn cơ, ngươi chỉ cần chịu trách nhiệm nhiều, quyền lợi của ngươi nhất định sẽ lớn."
"... Một khi thực hành nhiều bè phái chơi, mức độ phóng thích quyền lực lớn nhất, vậy yêu cầu dân chúng phải tự tham dự vào tố chất trong chính trị. Trước kia là hoàng đế phải quyết định, hôm nay tất cả đều phải làm cho mọi người, như vậy có mấy hệ thống cần thiết, đều phải được xây dựng. Hệ thống tin tức mạnh khỏe nhất nhất phải có, quốc gia phát sinh chuyện gì, quốc gia phát sinh cái gì, đã xảy ra chuyện gì., Bách tính phải biết, không chỉ biết rõ, mà còn phải đảm bảo hiệu quả thời gian. Một quốc gia lớn như vậy, tin tức truyền bá, nhất định phải có quyết định đột phá. Chuyện xảy ra ngoài ngàn dặm, bên này lập tức phải biết..."
Hai người chậm rãi tiến về phía trước, Ninh Nghị nói đến đây, Tần Thiệu Khiêm nhìn về phía bên này một cái: "Ngươi đang nghiên cứu thứ ở trong viện đặc biệt kia..."
"Vẫn còn sớm." Ninh Nghị cười một tiếng: "... Cho dù giải quyết xong vấn đề tin tức và tin tức, dân chúng đánh giá sự việc là một yêu cầu cứng nhắc, chuyện xảy ra ngoài ngàn dặm, chúng ta nên đối phó thế nào thì nên xử lý như thế nào., Ngươi cần phải có thái độ đứng đắn, có một phương pháp tương đối chính xác. Tư duy hạch tâm của xã hội chúng ta là cơ sở về đạo lý, phần nhiều là nhìn thấy người giết đầu gọi tốt, vậy nhất định không chơi nổi, hệ thống coi như dựng lên, không bao lâu nữa nhất định cũng sẽ sụp đổ. Những chuyện này trước kia cũng đại khái đã từng tán gẫu qua."
"Rất nhiều năm trước ngươi đã nói qua, hệ thống khởi động sẽ khiến cho một số người bắt đầu nghĩ đến sự tình."
"Sẽ có tiến bộ." Ninh Nghị gật đầu: "Nhưng xã hội của chúng ta nếu muốn đủ tiêu chuẩn đó, thì phải cần cách mạng... cách mạng triệt để."
Hai người đứng trên đỉnh núi nho nhỏ, nhìn bầu trời phía xa bị nắng chiều nhuộm đỏ, giống như một trận hỏa hoạn. Ninh Nghị nói: "Thời gian nửa năm tiếp theo, hội họp ở phía Tây Nam, muốn thảo luận đều là những thứ này. Ta đã sớm cùng ngươi nói rõ ngọn nguồn. Có ý kiến gì, ngươi cứ việc nói đi."
Tần Thiệu Khiêm nhìn vầng mặt trời kia: "Hơn mười năm trước, sau khi giết Hoàng đế, trên đường đi Tiểu Thương Hà, lần đầu tiên ngươi nói với ta chuyện này với bọn Trần Phàm. Hơn mười năm nay, trong những chuyện này lại có rất nhiều lần kể về hắn, ta có ấn tượng rất sâu sắc... Hơn mười năm trước, khi lần đầu tiên ngươi nói tới chuyện này..., Lời nói dõng dạc nhất, bọn Trần Phàm nghe được cũng kích động nhất, nhưng lần kế tiếp, ngươi đều nhíu mày nhất là vì những chuyện này, phát sầu, lo lắng cũng càng ngày càng nhiều..."
"Nhưng cũng vì vậy, ta đã nói với Trần Phàm, ngươi thật sự muốn làm chuyện này..." Hắn cười cười, dừng một chút: "Thí Quân vài chục năm, mọi người theo ngươi đi tới đây. Thành thật mà nói, suy nghĩ của ngươi về chuyện này... ", Có đôi khi sẽ khiến người ta không theo kịp, nhưng nói tóm lại, đi đến hôm nay đều là ngươi đúng. Chuyện tiếp theo... Ta nói không được, hơn mười năm trước lúc ngươi nói với chúng ta, ta đã nói rồi, đó thực sự là chuyện tốt, khiến người ta có đọc sách, khiến người ta hiểu chuyện., Để cho người ta có thể nắm chắc mạng sống của mình... Nhưng ngươi lo lắng vô cùng nhiều, có đôi khi, thật ra chúng ta không quá có thể nhìn thấy những băn khoăn này, cũng không rõ ràng nỗi băn khoăn của ngươi từ đâu mà ra. Đầu trâu già, Trần Thiện đều là những người kia, ngươi để cho bọn họ phân ra, một số ý nghĩ của dưa hấu, ngươi ngăn chặn không để cho nàng động đậy., Đối với lý niệm người bình đẳng, chúng ta vốn cho rằng ngươi sẽ đẩy quy mô lớn ra, ngay từ đầu hình như ngươi cũng nói muốn thông qua mấy động tác lớn để thúc đẩy bọn chúng, nhưng đến bây giờ còn không... Kỳ thật chúng ta vẫn cảm thấy lạc quan đấy. Đương nhiên, quan trọng nhất là trong lòng ngươi biết rõ, kế tiếp, vẫn là ngươi làm chủ đi."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Tần Thiệu khiêm tốn nói chuyện một phen, vừa là tỏ thái độ, cũng là cổ vũ. Kỳ thật mặc dù đi theo con đường võ tướng, nhưng Tần gia đời đời làm văn, Tần Thiệu Khiêm khi còn bé đương nhiên cũng đọc đủ thứ thi thư, đã được dòng chính tay Tần Hạo dạy bảo, đối với rất nhiều thứ mà Ninh Nghị đã giảng giải, y đều có thể lý giải được. Vân Hà phía xa thiêu đốt càng thêm đỏ rực, Ninh Nghị nhẹ gật đầu, trầm mặc hồi lâu.
"Kỳ thật, nói một câu không dễ nghe chút nào, trận náo động này, kéo dài thời gian quá ngắn..."
"Hả?" Tần Thiệu Khiêm nhíu mày.
Ánh mắt Ninh Nghị đầy phức tạp: "Động tĩnh hơn mười năm, cái chết của ngàn vạn người là một chuyện cực kỳ quan trọng. Nhưng xét từ trên hoành quan, thời gian hơn mười năm này rất khó chứng thực sự yếu kém của chế độ quân chủ., Bởi vì trên thực tế mà nói, nó quả thật là một con đường thành thục hơn nữa đã trải qua luận chứng duy nhất. Thiên hạ ngàn vạn người, có thể tiếp nhận đổi mấy vị Hoàng đế, nhưng rất khó tưởng tượng nếu không có Hoàng đế, một khi đến chính quyền thay thế, dã tâm của các gia tộc vẫn sẽ tuôn ra."
"Vậy... Bao nhiêu năm mới đủ?"
"Có lẽ là một trận biến hóa hơn trăm năm, mọi người không ngừng tìm đường, không ngừng tìm kiếm, dùng vô số sự thật máu để chứng minh con đường không thông qua, mới có con đường mới đi ra..."
Trong con mắt khiêm tốn của Tần Thiệu có chút hoang mang. Qua một hồi, hắn duỗi ngón tay vuốt vuốt vị trí bên cạnh bịt mắt, híp mắt lại: "Chúng ta dù sao cũng không có biến cố trăm năm qua a, ngươi nói cứ như thấy qua chuyện gì rồi... Ngươi chưa từng thấy qua biến loạn cả trăm năm như thế này."
Ninh Nghị nở nụ cười: "Đúng vậy, chưa từng thấy."
"Chỉ có mười mấy năm, đã rất khổ rồi, cái đầu của ngươi không biết đang suy nghĩ cái gì..."
Tần Thiệu Khiêm bật cười, lúc này trên đỉnh núi có gió thổi qua, hai người tìm tảng đá lớn gần đó ngồi xuống. Hơn mười năm qua, thỉnh thoảng lại nảy sinh một ít suy nghĩ đối với Ninh Nghị, Tần Thiệu Khiêm không cách nào lý giải nổi, có đôi khi biểu hiện của y rất có tính chiêm ngưỡng trước đó., Có đôi khi lại lạnh lùng khiến người ta líu lưỡi. Tình huống trước mắt đã thế này rồi, náo loạn trăm năm, không ngừng tìm đường còn không ngừng va chạm, chế độ của Quân vương cũng không còn dùng được nữa, sau đó khiến cho tất cả mọi người trong thế giới đều tán đồng về một số quan niệm mới, vậy thì sẽ náo loạn ra sao? Trong lịch sử của Hán gia cũng có mấy lần náo loạn lớn, cuối cùng chẳng phải đều do chế độ của Quân chủ giải quyết rồi sao.
Hắn nghe thấy giọng nói của Ninh Nghị vang lên: "Không có trăm năm làm loạn luận chứng là một chuyện xấu, đương nhiên cũng là chuyện tốt... Cho nên hôm nay ta định đi một con đường khác để bức một số ý tưởng xuất hiện. Đây là một con đường khác chôn mười mấy năm trước, bây giờ nhìn lại rõ ràng hơn một chút."
Hắn nói: "Bối vật và vốn là một trục xuất cường đại nhất, một mặt là phát triển các cách thức, xúc tiến các loại sự vật mới xuất hiện, hệ thống thương nghiệp mới, hệ thống thương nghiệp tư bản nghiền nát hệ thống thương nghiệp cũ, dùng tinh thần khế ước bảo đảm tư bản mở rộng, đồng thời lấy quy luật khế ước tinh trùng kích tình pháp xử lý..."
Tần Thiệu Khiêm chớp chớp mắt, có chút hoang mang.
Ninh Nghị tiếp tục nói: "Vốn cũng không phải là thứ tốt. Khi chúng ta cho nó khuếch trương dưới khung khế ước không hạn chế, dần dần, để làm phường thị mở rộng, để lợi nhuận gia tăng, hệ thống thương nhân sẽ bắt đầu trùng kích chế độ đất đai cũ. Để công nhân trong xưởng làm việc đầy ắp., Chúng nó sẽ dùng đủ loại thủ pháp để nông dân phá sản, để gia tăng lợi nhuận, chúng nó sẽ dùng đủ loại biện pháp khiến công nhân tăng ca, giảm bớt lương, bóc lột bọn họ, lúc đó, mọi người phải bắt đầu đánh nhau."
Lời nói của Ninh Nghị vô cùng lãnh khốc, tựa như đang nói đến tương lai, thế cho nên lúc này Tần Thiệu Khiêm đều nhíu mày. Lời nói kia cứ tiếp tục như vậy.
"Hôm nay chúng ta nói cho mọi người biết, mọi người đều bình đẳng, bọn họ không biết cái gì gọi là bình đẳng, cũng không biết như thế nào là lợi dụng bình đẳng, đợi đến khi vốn liếng bắt đầu ăn thịt người, bọn họ sẽ nhớ tới còn có nhân quyền, còn có thanh đao bình đẳng này, bọn họ sẽ bắt đầu hô hào như vậy, bắt đầu đi phố xá., Đi du hành sẽ gây bạo động, chỉ khi nào bọn họ thật sự đứng ra vì lợi ích này, bọn họ mới thật sự hiểu được cái gì gọi là nhân quyền. Lúc đó, chúng ta bảo vệ bọn họ, chúng ta thúc đẩy bọn họ, bình đẳng và quyền lợi mới có thể thật sự sinh căn trong lòng bọn họ."
"......."
"Chúng ta không có địch nhân gây rối và không cách nào chống cự được trăm năm, vậy chỉ có thể dùng vốn liếng để bạo ngược, luận về tình Ôn Tình của dân chúng. Ngươi nói không biết vì sao ta không đẩy suy nghĩ của bọn họ ra, một là trong mười năm này đều bị mọi chuyện đẩy đi, không có thời cơ tốt, hai là đẩy ra cũng vô dụng, quyền lợi bị bố thí không phải là quyền lợi., Muốn bảo vệ quyền lợi của mình, bọn họ nhất định phải chọn phe, phải tỏ thái độ, phải quý trọng... Như vậy giai đoạn đầu, chúng ta xúc tiến sự phát triển của thương nghiệp và tư bản, hậu kỳ chúng ta sẽ dẫn dắt lời cầu khẩn của bọn họ, mấy chục năm tiếp theo, có lẽ hoàn thành chuyện này là đủ rồi."
"... Đây là điều ta có thể nghĩ ra, có thể làm cho dân bản địa và quyền lợi sinh ra trong lòng mọi người, con đường duy nhất có thể thực hiện..."
"...Còn về phần còn lại, thậm chí bao gồm cả kẻ làm lão đại, cách chơi gì đều là chuyện chờ đợi..."
Hai bóng người ngồi trên tảng đá, ngữ điệu nói chuyện phiếm cũng không cao. Núi non thổi mây trôi, ráng mây đỏ cuồn cuộn, quét tới phía vùng đất này.
Thân thể trần trụi...
Hai người ở trên đỉnh núi, sau đó lại hàn huyên hồi lâu, cho đến khi mặt trời rốt cục bị quần sơn phía tây nuốt hết, bầu trời đêm nổi lên sao trời, hai người trở lại quân doanh ăn cơm, còn đang trò chuyện, đang bàn luận. Bọn họ ở nhà ăn thắp nến, nói như vậy nửa đêm, Tần Thiệu Khiêm trở về nhà cầu một chuyến, vừa rồi cầm được một phần tình báo, khi nói về chuyện của Đới Mộng vi, nhưng sau đó lại bị một chuyện khác mà Ninh Nghị nói ra dọa cho hoảng sợ.
Cuối tháng tư, đại chiến sơ định, khí tức mùa hè dần dần sáng tỏ, ngay sau đó Ninh Nghị cùng Tần Thiệu khiêm tốn nói chuyện, thậm chí mấy chục, thậm chí trên trăm năm kế hoạch, vô số tồn tại, dưới bối cảnh như vậy đã bắt đầu rối loạn rồi...