Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Cá chép trong hồ bơi qua núi đá an tĩnh, phong cảnh lâm viên phong cảnh tràn ngập nội tình trong sân, bầu không khí trầm mặc kéo dài một đoạn thời gian.
Từ cửa sổ mở ra nhìn vào trong phòng, hai vị đại nhân vật tóc trắng tham lam, sau khi nhận được tin tức đều im lặng hồi lâu.
Thiên hạ đã rơi vào hỗn chiến kịch liệt từ lâu, mặc dù ở phụ cận Tây Thành huyện, một trận chiến đấu nhắm vào cờ đen vẫn như cũ, trong hán tình hình chiến đấu kịch liệt, nhưng sớm muộn gì cũng kết thúc, đây là chuyện không thể nghi ngờ. Lấy lời nói Đái Mộng vi., Mấy ngày trước, lúc giảng bài, đàm luận đại thế thiên hạ, cũng từng nói qua "Mặc dù hắc kỳ chiến thắng..." các loại lời nói, lấy sự minh bạch của hắn, tránh cho chiến mạc rơi xuống, lời nói của hắn xuất hiện sơ hở.
Nhưng trong lòng nghĩ tới kết quả như vậy là một chuyện, phương thức xuất hiện của nó cùng thời gian lại là một chuyện khác. Trước mắt mọi người đều xem quân số bảy Hoa Hạ tràn đầy cừu hận, hung hãn không sợ chết, mặc dù khó có thể tưởng tượng, nhưng Hoa Hạ đệ thất quân mặc dù đối mặt với A Cốt khi đả động cũng có thể không rơi xuống hạ phong, rất nhiều người trong lòng đều có điều quan tâm.
Nhưng dù vậy, viện binh của mười vạn người quyến rũ cùng với mười vạn viện binh của Nhan Hi Duẫn, dùng thời gian một ngày hung hãn đánh tan toàn bộ quân Tây của Nữ Chân Lộ, đồng thời đánh bại chiến quả của Mẫn Hãn và Hi Duẫn, mặc dù ký thác vào huyền học, cũng thật sự khó có thể tiếp nhận.
Mẫn hãn không phải là loại xoàng xĩnh trên chiến trường, hắn là võ tướng thiện chiến nhất thiên hạ này, còn Hi Doãn tuy ở vị trí phó thủ thời gian dài, nhưng cái tên Cốc Thần lại càng tôn sùng kỳ mưu, sùng bái các loại võ công triều Nho như Gia Cát Lượng đứng trước mặt nho sinh., Chỉ sợ là tồn tại còn khó chơi hơn nhiều so với việc hắn tọa trấn phía sau, mấy lần mưu đồ, mặc dù chưa bao giờ chính diện đối mặt với vị tâm ma ở Tây Nam kia, nhưng mấy lần ra tay cách không đã có thể hiển lộ đại khí phách làm cho người ta thuyết phục, hắn thần sắc phấn chấn chạy tới chiến trường, nhưng vẫn như cũ không thể ngăn cơn sóng dữ nổi? Không cách nào áp chế được sự mệt mỏi của hắc kỳ đã được bốn năm ngày trong chiến loạn, còn làm cho Tần Thiệu Khiêm chính diện đánh tan chủ lực?
Thực tế quá mức nặng nề có thể mang đến cho người ta sự trùng kích vượt quá tưởng tượng, thậm chí trong khoảnh khắc đó, chỉ sợ Lưu Quang Thế, Đái Mộng Vi trong lòng đều hiện lên tâm tư không dứt khoát quỳ xuống. Nhưng dù sao hai người đều đã trải qua vô số đại sự., Đái Mộng thậm chí còn đem tính mạng của người thân nhất đánh bạc, trầm ngâm một lúc lâu, sắc mặt biến ảo. Bọn họ đầu tiên là lựa chọn áp chế hiện thực không cách nào giải thích được, ngược lại còn suy nghĩ phương pháp thật sự sống chết.
"Đái công..."
Lưu Quang Thế lên tiếng đầu tiên có chút khàn khàn, hắn dừng lại một chút rồi mới lên tiếng: "Đán công... tin tức này vừa đến, thiên hạ sẽ phải thay đổi."
Đới Mộng khẽ gật đầu: "Đúng vậy..."
"... Hán tử hội chiến, hỗn loạn khó nói, lúc trước đối với chiến quả thủ thắng của hắc kỳ, tiểu chất cũng có suy đoán, nhưng lúc này không thể không thẳng thắn, hôm qua liền phân ra thắng bại, tình huống này có chút kinh người... Ngày hôm trước chạng vạng tối Hi Doãn Chí Hán chiến trường, sáng sớm hôm qua khai chiến,, Một phương lực hiếm thấy tất nhiên sẽ cho rằng mình chiếm được thượng phong, bởi vậy triển khai thế đường chính diện nghênh chiến, nhưng điều này cũng nói nên rằng, quân thứ bảy trải qua mấy ngày chiến đấu, nhân số còn ít, chính là trên chiến trường chính diện, lúc chiến ý mạnh nhất của Đồ Sơn Vệ đã mạnh mẽ đánh đổ hắn... Sau đó đuổi giết loại ít nhất, thậm chí ngay trước mặt đã giết người thiết lập, lại càng không cần phải nói..."
Lưu Quang Thế ở trong đầu thanh lý tình thế, tận lực từng chữ một cân nhắc: "Tin tức như vậy, có thể dọa cho ta và ngươi, cũng có thể dọa chết người khác. Trước mắt xung quanh Lâm Kính còn có ba ngàn người đang chiến đấu, từ huyện Tây Thành đi về phía đông, mấy chục vạn quân đội tụ tập... Đới công, hắc kỳ bất nghĩa, hắn tuy chiến lực mạnh, sớm muộn gì cũng tàn sát bừa bãi thiên hạ, nhưng Lưu mỗ lần này sinh ra đã chết ngoài, chỉ là tâm tư không biết Đới Công, có phải hay không."
Đái Mộng hơi nhắm mắt lại, chợt mở mắt ra, giọng điệu bình tĩnh: "Lưu công, lời lão phu nói lúc trước chưa từng giả mạo, lấy đại thế mà nói, trong vòng mấy năm Võ Triều ta không địch lại cờ đen., Là chuyện tất nhiên, Đới mỗ đã dám đắc tội với hắc kỳ ở chỗ này, sớm đã bỏ mạng từ lâu, thậm chí lấy đại thế mà nói, phía nam trăm vạn người vừa mới thoát khỏi lồng sắt, lão phu liền bị hắc kỳ giết chết tại huyện Tây Thành, đối với sự kinh hãi của thiên hạ nhân, ngược lại càng lớn hơn. Hắc kỳ muốn giết, lão phu sớm đã chuẩn bị sẵn sàng... "
Thần sắc hắn đã hoàn toàn khôi phục lạnh nhạt, lúc này nhìn Lưu Quang Thế: "Đương nhiên, việc này nói suông, sợ khó lòng tin tưởng người khác, nhưng sự tình phát triển sau này, Lưu công công nhìn là được."
Lưu Quang Thế khoát tay áo.
"Có Đới công nói vậy là đủ rồi! Đới công nếu đã thẳng thắn thẳng thắn như thế, Lưu mỗ liền nói thẳng." Hắn ngẩng đầu nhìn sắc trời bên ngoài viện vẫn như cũ lộ ra vẻ bình yên. " Cờ đen đã giành được đại thắng như thế, từ giờ trở đi, phụ cận huyện Tây Thành bắt đầu,, Sợ cũng đem sinh biến loạn. Đới công tự nữ, trong tay tiếp được hơn mười chi quân đội, nhưng thời gian không sâu, người lòng mang quỷ thai sẽ không ít. Những người này ngày thường hàng vàng, tương lai có lẽ cũng sẽ thuận lý thành chương hàng hắc kỳ, ít nhất chém giết trong Truyền Lâm lát tất nhiên khó mà tiếp tục... Đông đảo chuẩn bị, trước mắt liền muốn làm..."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Hắn nói: "Trong hơn mười đội ngũ này, Đới công có thể nắm giữ mấy chi, quen biết có mấy chi, ngày thường có lẽ có chỗ câu thông, đồng ý, giờ phút này chỉ sợ đều phải lần nữa tính. Cũng may Đới công đức thâm hậu, Lưu mỗ cũng có giao tình với thủ lĩnh một số đội ngũ trong đó, ta và ngươi liên thủ, mau chóng thuyết phục khắp nơi., Có lẽ còn có thể bảo vệ thế cục không loạn, đại cục không mất... Trong đó có mấy người, tháng trước từng cùng Lưu mỗ liên kết, trù tính, bọn họ mặc dù sợ hãi hắc kỳ, nhưng chỉ cần có thể nhìn thấy ngươi ta liên thủ, tất nhiên không mất đại nghĩa, ví dụ như Viên Cẩm Văn, Hầu Hiếu..."
Lưu Quang thế nói tới đây, tốc độ nói mau lên. Mặc dù cả đời hắn tiếc mệnh, thất bại rất nhiều, nhưng có thể đi tới một bước này, năng lực suy nghĩ, tự nhiên vượt xa thường nhân. Chiến tích của hắc kỳ đệ thất quân này đương nhiên có thể dọa sợ rất nhiều người, nhưng trong chiến đấu thảm liệt như vậy, bản thân hắc kỳ hao tổn cũng là cực lớn., Từ nay về sau tất nhiên phải trải qua mấy năm sinh tức. Một người Đái Mộng Vi, một người Lưu Quang Thế, cố nhiên không cách nào chống lại hắc kỳ, nhưng một đám người xâu chuỗi lại, sau khi nữ chân đi rồi mưu đồ Trung Nguyên, lại thật sự là tiền đồ khắp nơi làm cho lòng người rung động, so với đầu nhập vào hắc kỳ, tiền cảnh như vậy, càng có thể hấp dẫn người khác.
Dù sao hắc kỳ trước mắt cường đại, hắn mới mạnh mẽ dễ gãy, nhưng vẫn tồn tại, thậm chí là rất lớn. Hơn nữa, sau khi hắc kỳ đánh tan nữ tử Chân Tây Lộ quân đầu nhập vào, không nói đến việc đối phương không chờ đợi, thanh toán không rõ, chỉ là quân quy sâm nghiêm, trên chiến trường có tiến không lùi, đã vượt xa một bộ phận đại tộc, khả năng chịu đựng của dưỡng tôn giả ưu tú.
Trước mắt đầu hàng hắc kỳ, đối phương thừa dịp thời cơ đại thắng, một đám hàng binh bất quá chỉ là một đám người cuối cùng. Ngược lại nếu là đeo theo, Lưu Thủ Trung Nguyên, kinh doanh mấy năm, vừa qua càng thêm dễ chịu., Mấy năm sau cho dù hắc kỳ chưa từng ngã xuống, bản thân sau khi đã khẳng khái đầu hàng trên chiến trường, như vậy càng được hắc kỳ coi trọng. Giết người phóng hỏa thụ an, trước mắt hắc kỳ vênh váo hung hăng, phe mình không đủ năng lực gây phiền phức, cũng là chịu không nổi chiêu an.
Đối với những tâm tư này, Lưu Quang Thế, Đái Mộng hơi nắm giữ rõ ràng như thế nào, chỉ là có nhiều thứ trên miệng tự nhiên không thể nói ra, mà trước mắt chỉ cần có thể lấy đại nghĩa thuyết phục mọi người, đợi đến lúc lấy được Trung Nguyên, Lệ Hành cải cách, Từ Đồ, chưa hẳn không thể đem một đám trứng mềm dưới trướng giải trừ đi, một lần nữa lại phấn chấn trở lại.
Lúc này ngoài viện ánh nắng yên tĩnh, gió nhẹ lướt qua, hai người đều biết đã đến thời khắc khẩn trương nhất, lập tức tận lực khai công công lộ ra át chủ bài. Một mặt khua chiêng gõ trống bàn bạc, một mặt đã gọi tới tùy tùng, tiến đến các quân đội truyền tin tức, trước không nói tới hán trung chiến báo cáo đã., Chỉ đem tin tức hai người Lưu, Đới hai người quyết định liên thủ nhanh chóng tiết lộ cho tất cả mọi người, như vậy, đợi đến lúc hán trung chiến báo ra, có người muốn hai ba mặt đao, cũng có thể chậm một chút, làm cho gã suy nghĩ ba nghĩ rồi đi.
Dưới ánh mặt trời, kỵ sĩ truyền tin xuyên qua đám người phố chợ huyện thành, khí tức nôn nóng đang bùng nổ trong bầu không khí tường hòa. Đợi tới giờ Thân hai khắc, có trinh sát từ ngoài thành tiến vào, thông báo một chỗ quân doanh phía đông có tin tức dị động.
Lưu Quang Thế ngồi xe ngựa ra khỏi thành, xuyên qua đám người quỳ lạy, đàm tiếu. Hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất thuyết phục khắp nơi, để Đái Mộng có thể ổn định tình hình. Nhưng theo hướng lớn mà nói, hành trình lần này hắn chiếm được tiện nghi rồi., Bởi vì hắc kỳ chiến thắng, thủ lĩnh huyện Tây Thành đứng mũi chịu sào, Đới Mộng là người trong cuộc khẩn cấp giải vây nhất, át chủ bài trong quân hắn ở đâu, những đội ngũ nắm giữ chính thức là phương nào, trong tình huống này thì không thể giấu diếm được. Nói cách khác là Đái Mộng Vi đã chân chính giao thủ cho hắn, hắn đối với các thế lực liên hệ và khống chế khắp nơi lại có thể giữ lại.
Có chuyện này, tương lai mặc dù Phục Biện Lương, trùng kiến triều đình không thể không dựa vào vị lão nhân này, địa vị và nắm giữ triều đình trong triều đình của hắn cũng cao hơn đối phương.
Xe ngựa đẩy nhanh tốc độ, trong đầu hắn không ngừng tính toán được mất lần này, tính toán kế hoạch tiếp theo, sau đó lôi lệ phong hành tập trung vào "chiến trường" mà hắn am hiểu.
Giờ khắc này, hỏa diễm cùng loạn động tựa hồ từ lòng đất Tây Thành đốt lên. Hầu hết mọi người còn không biết hình dáng khuếch tán ra.
Thân thể trần trụi...
Lúc nhận được kết quả chiến đấu của người Hán, Ninh Nghị đang đứng trên đỉnh núi, trầm mặc hồi lâu.
Đây là buổi sáng tháng tư hai mươi sáu. Bởi vì tin tức hành quân truyền đi không thuận lợi nên nhóm trinh sát đầu tiên đi về phía nam đưa tin tối hôm qua bỏ lỡ Bắc Hành - Hoa Hạ quân, có lẽ đã chạy tới Kiếm các. Đợt đưa tin thứ hai, binh sĩ đưa tin tìm được đội ngũ do Ninh Nghị chỉ huy, truyền đến đã là tương đối kỹ càng tin tức.
Lúc này gió thổi mây trôi, phía xa có thể đổ mưa bất cứ lúc nào. Trên sườn núi là Hoa Hạ quân đội đang chạy trốn: Sau khi rời khỏi Chiêu hóa, đội tinh nhuệ đội ngũ mỗi ngày hành quân hơn sáu mươi dặm, trên thực tế vẫn bảo trì sức lực tác chiến dọc đường. Dù sao Mẫn Hãn Duẫn đều là địch thủ không thể khinh thường, rất khó xác định bọn họ có thể một mình đặt cược để tiến hành chặn đánh Ninh Nghị hay không, quay ngược lại thắng cục.
Chiêu hóa đến giữa hán trung thẳng khoảng hai trăm sáu mươi dặm, khoảng cách con đường vượt qua bốn trăm dặm. Ninh Nghị và Cừ Chính rời khỏi ngày hai mươi ba này, theo lý thuyết thì tốc độ chạy tới nhanh nhất chỉ sợ cũng phải tới hai mươi chín lần nữa: Nếu như không thể thì liều mạng càng nhanh hơn., Ví dụ như một ngày một trăm hai mươi dặm cưỡng ép hành quân, hơn hai ngàn người này cũng không phải không làm được, nhưng trước khi binh khí nóng phổ cập đến, cường độ hành quân như vậy chạy đến chiến trường cũng chỉ là vô ích, không có ý nghĩa gì.
Tần Thiệu Khiêm suất lĩnh quân thứ bảy từ khai chiến tháng tư mười chín, trận chiến vòng thứ nhất kịch liệt đến gay cấn, Ninh Nghị cùng Cừ Chính ở phía Bắc nhiều hơn là tận nhân sự nghe lệnh trời, rất nhiều người chuẩn bị tâm lý, trước đó cũng đã sớm làm xong.
Cho dù thắng hay bại, cũng là có khả năng.
Nhưng sau khi xác nhận tin tức này, trước sau vẫn có thể khiến người khác cảm thấy cực kỳ chấn động. Ninh Nghị đứng giữa núi, bị cảm xúc khổng lồ kia bao phủ, tập võ của hắn rèn luyện nhiều năm vẫn chưa đứt đoạn, chạy nhanh như bay nhưng lúc này lại như mất đi sức mạnh, tùy ý để tâm trạng bị cảm xúc kia chi phối, lảo đảo đứng hồi lâu.
Là người thắng, hưởng thụ thời khắc này thậm chí còn là quyền lợi chính thức. Từ thời khắc đệ nhất Nữ Chân Nam trở xuống, đã qua hơn mười năm, khi đó Ninh kị mới vừa sinh ra, hắn muốn bắc thượng, bao gồm cả người nhà của Đàn nhi ở bên trong đều đang ngăn cản, hắn cả đời đều tiếp xúc rất nhiều chuyện, nhưng đối với binh sự, sức chiến tranh cuối cùng vẫn chưa bắt được, thế sự sóng lớn mà đến, chẳng qua chỉ là kiên trì tiến lên mà thôi.
Sau hơn mười năm trằn trọc cuối cùng cũng đánh tan được ước ao khó gặp và mong Duẫn.
Sau khi hán trung thành chém giết cũng như ngựa, một đám nữ tướng lãnh che chở ít khi bỏ trốn vào trong hán tử. Duy nhất còn có chiến lực là Hi Vu doãn trong ngoài bố trí phòng tuyến, điều động đội tàu, chuẩn bị đào vong., Đội quân truy sát một đường giết vào trong hán, đêm đó nữ chân nhân phản kháng gần như thắp sáng nửa tòa thành trì, nhưng lượng lớn nữ chân quân sĩ gan lớn cũng liều mạng chạy trốn. Đám người Hi Duẫn buông tha ngoan cố chống đỡ, hộ tống ít người và một số bộ phận chủ lực lên thuyền đông tiến, chỉ để lại một ít binh sĩ cố gắng tập kết binh khí chạy trốn.
Trên chiến trường Hán Trung, đội ngũ Kim Quốc tán loạn, có chừng mấy vạn người, Hoa Hạ quân tiễn một ít, nhưng đại bộ phận, cuối cùng từ bỏ truy đuổi cùng tiêu diệt. Trên thực tế trong trận đại chiến thảm liệt này, số người của Hoa Hạ đệ thất quân hi sinh đã vượt qua một phần ba, trong hỗn loạn bỏ chạy cũng không ít, cụ thể con số còn đang thống kê, về phần trọng thương nhân hai lăm ngày nay vẫn chưa có khả năng tiêu diệt.
Sau khi Mẫn Hãn rời đi, quân thứ bảy cũng không còn sức đuổi theo.
Tình hình chiến đấu thảm thiết không thể nào thuật lại trên trang giấy nho nhỏ.
Cừ Chính Ngôn từ một bên đi tới, Ninh Nghị đưa tin tình báo cho hắn. Cừ Chính sau khi xem xong thì gần như vô thức giơ nắm đấm lên, sau đó cũng đứng đó ngẩn người chốc lát, rồi mới nhìn về phía Ninh Nghị: "Cũng vậy...Lúc trước có dự liệu, trận chiến này qua đi..."
"Người chết quá nhiều..." Ninh Nghị nói.
Đối với những lời này của Ninh Nghị, Cừ Chính có điểm không tiếp tục được, chiến tranh tự nhiên sẽ có thương vong, quân thứ bảy lấy bất mãn hai vạn người để đánh tan khó khăn, hi Doãn mười vạn đại quân, chém giết không tính toán., Bỏ ra đại giới như vậy cố nhiên tàn khốc, nhưng nếu cái giá như vậy mà không chịu trả, vậy quá mức ngây thơ rồi. Hắn nghĩ tới đây, Ninh Nghị lại nói thêm một câu: "... Chết tiệt." Lúc này hắn mới hiểu ra hắn nghĩ tới một số người khác, về phần vị nào, cũng không cần đoán nhiều.
Lập tức nói: "Có cần để đội ngũ dừng lại nghỉ một chút, nói cho bọn họ tin tức này không?"
Ninh Nghị lắc đầu.
"Tiếp tục đi, coi như là kéo luyện."
Hắn nói xong, cũng chạy chậm về phía trước. Lá cờ phất phới, đội ngũ thật dài xuyên qua núi non. Mây trên bầu trời xa xa quay cuồng, như trời mưa, nhưng giờ phút này trời quang mây, ánh mặt trời từ trên trời chiếu xuống.
Như thế, đội ngũ lại tiếp tục đi trong mây đen và mưa gió mấy ngày, đến ngày thứ bốn mươi chín, Ninh Nghị đến gần hán, lúc lướt qua sườn núi, Tần Thiệu Khiêm dẫn người từ bên kia tới nghênh đón, hắn vẫn như cũ một mắt, một thân băng vải, thương thế chưa khỏi hẳn, đầu tóc cũng hỗn loạn, chỉ là khí tức của thuốc trị thương nở nụ cười phóng khoáng, duỗi tay phải không bị thương ra nghênh đón Ninh Nghị.
"Chúng ta thắng. Cảm thấy thế nào?"
"Ngoại trừ đẹp trai thì không có gì để nói."
Trong giọng nói của Ninh Nghị mang theo tiếng thở dài, hai người ôm nhau. Qua một hồi, Tần Thiệu Khiêm đưa tay lau mắt, mới khoác lên vai hắn, đoàn người đi về phía quân doanh cách đó không xa.
Tiếng chiêng trống thắng lợi đã vang lên.
....
Đến đầu tiên, Ninh Nghị nhìn thương binh trong doanh Thương Binh, sau đó là họp họp, đối với tình hình chiến đấu hội tụ, thuật lại đối với hán trung, thậm chí đối với tình huống mấy trăm dặm phụ cận tụ họp, kể lại. Nửa thiên hạ liên tục mấy ngày liền chồng chất cùng một chỗ, vòng thứ nhất này báo cáo lộn xộn, hoàn toàn không còn.
Ninh Nghị đã trải qua hơn nửa ngày hội nghị, sau khi hiểu rõ được toàn bộ cục diện trong Hoành Quan, đầu óc cũng có chút rã rời. Tới gần chạng vạng tối, hắn tới bên ngoài sườn núi của quân doanh rồi ngồi xuống, mặt trời còn chưa chuyển sang màu đỏ, gần đó là quân doanh., Cách đó không xa là trong đám người Hán, dấu vết chém giết của chiến loạn trên thực tế đã rút đi, người bị thương nằm trong doanh địa, người hy sinh đã vĩnh viễn không thể thấy được, mới qua vài ngày mà thôi. Tri thức như vậy khiến người ta thương cảm. Ninh Nghị chỉ có thể tưởng tượng, vị trí của mình, mấy ngày trước còn từng trải qua xung kích vô cùng kịch liệt.
Tần Thiệu Khiêm từ một bên tiến lên, y phất mở tùy tùng, đứng ở một bên: "Đánh đại thắng trận, vẫn nên ăn mừng một chút."
"Người chết quá nhiều, vốn nên sống sót, mặc dù không đánh nhau trong trận này..."
"Không có trận chiến này, cả đời bọn hắn khó chịu... Quân thứ bảy hai vạn người, phương pháp luyện binh vốn cực đoan, tâm huyết bọn hắn đều bị vắt kiệt, vì trận đại chiến này mà sống, vì báo thù, đại chiến Tây Nam sau này., Đương nhiên đã hướng thiên hạ chứng minh sức mạnh của Hoa Hạ quân, nhưng không có trận chiến này, hai vạn quân thứ bảy, không sống nổi, bọn họ có thể sẽ biến thành ác quỷ, nhiễu loạn trật tự trong thiên hạ. Có trận đại thắng này, những người may mắn còn sống sót, có lẽ sẽ sống tốt..."
Tần Thiệu Khiêm trầm mặc chốc lát rồi vỗ vỗ bả vai Ninh Nghị: "Những chuyện này cần gì ta phải nói, trong lòng ngươi đều hiểu rõ. Mặt khác, hiếm hoi lắm mới chịu cùng Hi Duẫn nguyện ý triển khai quyết chiến là bởi sở dĩ ngươi tạm thời không thể nào đến Hán Trung, sau khi ngươi tới thì bọn họ lập tức rời đi., Ngươi không đến mới có thể đánh, cho nên bất luận như thế nào, đây cũng là chiến đấu phải do quân thứ bảy độc lập hoàn thành, hiện giờ kết quả này, vô cùng tốt, ta rất vui mừng. Phụ huynh trên trời có linh, cũng sẽ cảm thấy vui mừng."
Ninh Nghị trầm mặc, đến lúc này lại cười cười: "Lão Tần nếu ở trên trời có linh, e rằng không đánh nhau với ta."
"Vậy thì sao, ngươi đã vô địch thiên hạ rồi, hắn không đánh được ngươi."
"Ngươi nói cũng đúng."
Ninh Nghị trả lời như thế, Tần Thiệu Khiêm ngồi xuống ở một bên, giống hệt như mười lăm tháng tám năm trước, Tông vọng cùng Quách Dược sư đánh tới, trước khi Tần Thiệu Khiêm lĩnh binh khí nghênh địch, bọn họ ngồi xuống một bãi cỏ, mặt trời phía trước màu đỏ hồng. Ngày đó là tháng bốn mươi chín năm chấn hưng Nguyên.
Trong quân doanh cách đó không xa, có tiếng hát của binh sĩ truyền ra. Hai người nghe xong một hồi, Tần Thiệu Khiêm mở miệng:
"Tiếp theo thế nào... Làm hoàng đế?"
Tất cả đều có thể chạm tay vào.