Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Giờ Tỵ, sau khi trận chiến ở phụ cận đoàn sơn vang lên, trận địa phía nam của cổ thành Hán Trung Cổ Hán, Hoa Hạ quân đã đánh lui hai vòng do Nhan Hi Doãn chỉ huy. Khói lửa màu đen lay động trong gió, sóng nhiệt nổ mạnh thiêu đốt không khí và bùn đất trên chiến trường khô ráo, thi thể chiến mã chất đống trên mặt đất.
Sau khi Nhan Hi Doãn nhận ra có gì đó không đúng.
Khoảng cách từ dãy núi đến giữa nam giới hơn mười dặm, các loại hỗn loạn quy mô nhỏ cùng chém giết đang lần lượt triển khai, từ bản trận của Tông Hàn xuất phát đi theo thám báo trong đường đi gặp phải chặn giết, gần cửa phía tây Hán Trung Thành, hai đội liên đội của Hoa Hạ quân lại triển khai đánh lén đại thành tác chiến, cách đây không lâu gây ra một cơn hỗn loạn, binh sĩ đưa tin từ phía tây tới không dễ dàng vào thành.
Nhưng đến giờ phút này, trên tường thành dâng lên hơi nóng, đã có thể mơ hồ quan sát được chiến hỏa cùng loạn cục cách đó hơn mười dặm.
Giờ Tỵ ba khắc, Nhan Nhiêm Xích từ trong thành Hán đi ra, đến quân doanh của nữ tử phía đông nam báo cáo tin tức về phía tây của Nhan Hi Duẫn. Chiến trường bên này đang trong thời gian nghỉ ngơi, sau khi Nhan Hi Doãn Doãn ngồi trên ngựa chiến nghe xong Nhan Hâm xích nói chuyện, ấn chứng lẫn nhau với nỗi nghi hoặc trong lòng hắn. Sau đó ông lão nhắm mắt lại, hít sâu một hơi.
"Địa điểm quyết chiến của chúng ta được định tại đây, địa điểm quyết chiến của đối phương được định tại dãy núi..." Hắn thì thào nói một câu, sau đó mở mắt nhìn về phía trước, "Ngươi triệu tập ba ngàn binh sĩ có thể chiến, ra khỏi thành phía tây, trợ giúp đại soái, dặn dò thủ lĩnh trong thành, hán trong thành, có thể nhượng bộ, nhường ra một nửa."
Nhan Xích ngẩn người, sau đó khom người lĩnh mệnh, quay đầu đi.
Lão nhân đưa tay đặt lên trường kiếm bên hông, giờ phút này hắn đã hoàn toàn hiểu, bắt đầu từ sáng sớm, hắn phát động hai vòng thế công mãnh liệt, trận địa đối diện Hoa Hạ quân sĩ, đều là do binh lực không đủ đẩy ngược trở về.
Trên chiến trường như vậy, khi đối thủ dựa vào một số ít binh lực để đẩy lui vài đợt tấn công cũng không có gì kỳ quái, nhưng khi đánh hắn thật sự vào đầu Hi Doãn Doãn, là do Hoa Hạ quân tập kích không ngừng từ đêm hôm qua đến nay, là bọn họ dưới tình huống giữ lại lý trí, chỉ lưu lại một ít hành vi binh lực ở đây.
Quân bảy Hoa Hạ, cho dù cả nhánh quân đều đi về phía tây tiến công đoàn núi, cũng chỉ hơn một vạn người mà thôi.
Có một số thứ đang đập hắn trong đầu.
Đây là đầu mối từ rất nhiều năm trước đã phát giác được, đó là thứ mà mấy năm trước hắn lần đầu tiên đưa mắt nhìn về phía Tây Bắc Tiểu Thương Hà bắt đầu nảy mầm. Quân đội phản nghịch của Võ Triều Thí Quân tạo phản, sau đó ở trên Đổng Chí Dương đánh tan người Tây Hạ, hắn mơ hồ nhận ra đây là uy hiếp tiềm tàng., Hạt giống đã nảy mầm xấu, mặc dù dưới sức nặng khổng lồ của Kim Quốc, hạt giống này quá mức nhỏ bé, nhưng hắn vẫn như cũ phái người đi qua, chiêu hàng đối phương, về sau lại tiến hành tiêu diệt đối phương.
Sự ngoan cường của Tiểu Thương Hà nằm ngoài dự liệu của hắn. Tuy rằng hắn chưa từng tới Tây Bắc nhưng sau đó lục tục thu thập tin tức ở bên kia, trong kinh nghiệm tác chiến tích cả đời của hắn, Tiểu Thương Hà thể hiện ra rất nhiều thứ khiến hắn cảm thấy nghi hoặc.
Đội quân kia vốn nên sớm tan vỡ.
Nữ chân nhân đồng dạng là từ trong nghịch cảnh cực đoan giết ra đội ngũ, nhưng mặc dù thay thế đội ngũ lúc trước A Cốt suất lĩnh, Tiểu Thương Hà đều làm cho người ta cảm thấy mê hoặc, huống chi, hai nhánh quân đội lại có tướng mạo hoàn toàn khác nhau.
Từ sau khi đại chiến ba năm của tiểu Thương Hà kết thúc, Lâu thất, hy sinh không mất cũng đánh thức rất nhiều người của Tông Hàn. Bọn họ và Hi Duẫn cùng với Hi Duẫn một đạo coi trọng trọng trọng điểm của Tây Nam., Do đã có lần Nam chinh này, lúc này bọn họ đều đã là lão tướng thân kinh bách chiến, có người chỉ lấy kinh nghiệm tích lũy trên chiến trường, cũng có người đọc thuộc sử sách, nghiên cứu binh pháp. Nhưng bộ dạng Tây Nam Hoa Hạ quân thể hiện ra không có bất cứ bộ sử sách hay binh pháp nào.
Chuyện thảm bại của Tây Nam, mỗi lần bọn họ nhận thức được, khi quyết chiến với quân thứ bảy của Hoa Hạ, hắn đều mơ hồ cảm nhận được, một số thứ đã hoàn toàn hiện ra trước mặt hắn.
Những ngày qua, cảm giác như vậy càng ngày càng nặng nề đánh hắn. Trong đầu hắn đang nhắc nhở hắn, hắn đang đối mặt với Tông Hàn., Là tình huống khác với bất cứ tình huống gì trong quá khứ -- từ khi bọn họ mở cửa chính của võ triều lần đầu, trong lòng người Võ Triều có lẽ cũng gặp phải sự kinh ngạc tương tự, nhưng người thiện chiến ở trong rất nhiều sử sách, người thiện chiến đều có ghi chép. Chỉ có lần này, hắn đối mặt với Tông Hàn, chỉ sợ là thứ chưa từng có trên sử sách.
Trong tiềm thức như vậy, biểu tượng bất hòa "cịch thịch" gõ lên đầu hắn. Đối diện nên sớm tan vỡ, nhưng không có, đối diện không nên chiến đấu như vậy, nhưng tình huống lại xuất hiện, hắn không thể dự liệu được hậu quả khi mình gặp phải chiến đấu.
Nhưng ngoại trừ trận chiến, đã không cách nào nghĩ được.
Hắn đã già rồi.
Mọi người luôn học tập lúc còn thiếu, khi còn thanh niên trải qua, đến tuổi trung niên, trí giả đại khái đã xem hết thảy trên đời, cho dù chưa từng đích thân tới, đại bộ phận người cũng có thể biến một thành ba, giống như học cách thức hưng thịnh trên tay Ninh Nghị ở Tây Nam, mặc dù rất nhiều đồ vật mới đang xuất hiện, nhưng nguyên lý cơ bản, hắn luôn hiểu được, đó cũng không phải là thứ không thể lý giải được.
Nhưng giờ khắc này, hình dáng hắc ám tựa hồ đã từ đáy biển dâng lên.
Thùng thùng ——
Hắn có thể loáng thoáng nghe được thanh âm như vậy.
Nhưng ngoại trừ trận chiến, hắn đã không còn lựa chọn nào khác.
Nếu như mình có thể nhanh chóng đột phá trận địa Hoa Hạ quân doanh nam môn, liền có thể can thiệp vào quyết định của trận chiến.
Để Nhan Nhiêm Xích suất lĩnh tinh binh trong nội thành rời đi là vì muốn cho Hắc kỳ quân ngoài Nam Môn vào một đường lui, nhân số bọn họ không nhiều, khi trận địa bên này không chống đỡ nổi, bọn họ giết vào trong Hán Trung thành, Hi Duẫn có thể thẳng tiến tới đoàn sơn.
Về phương diện binh pháp, chỉ cần vận dụng chút năng lực là hắn đã làm xong.
Không lâu sau đó, ngoài cửa nam thành Hán Trung, lại một nhóm tiến công bắt đầu, mãnh liệt xông vào trận thế bài sơn đảo hải, đạn pháo bay múa, sương khói che khuất cả mặt trời.
Trần Hợi nghênh đón.
Thùng thùng ——
Khuôn mặt của thời đại mới đang gõ vào trong đầu mọi người.
Sau khi Nhan Duẫn ra sức tấn công.
....
Đoành núi, Nhan Tông Hàn trong chiến trận cũng thấy rõ bộ dạng của Hoa Hạ đệ thất quân chính thức triển khai tấn công.
Tấn công khổng lồ như thủy ngân trút xuống, bóc ra bên ngoài đại quân Nữ Chân, chém giết lan tràn, phần lớn binh sĩ kim quân chạy tán loạn khắp núi đồi: Tông Hàn trầm mặc quan sát tất cả, mặc dù trước đó hắn đã suy đoán rất nhiều thứ, nhưng tán binh trận với quy mô lớn như vậy tấn công, đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến.
Trước mặt Hoa Hạ quân công kích, kết trận chiến đã hoàn toàn mất đi tác dụng. Đối mặt với chiến trận mấy chục người xông tới, uy lực mũi tên bị hạ xuống thấp nhất, hơn nữa khi đối phương vọt tới gần, mình cũng chỉ có thể tổ chức đội ngũ tiến hành công kích: nếu như muốn nhàn nhã chờ lao, mấy chục người đối diện ném lửa quay đầu chạy, bên mình tổn thất một mảng lớn.
Chỉ có thể xung phong nghênh đón.
Nhưng nếu như dùng trăm người trận công kích, sau một lần tác chiến, đội ngũ này có lẽ sẽ mất đi chỉ huy, chiến sĩ không bị quân trận cuốn theo trận hình phân tán sẽ tận lực tìm chỗ trốn đi hoặc là lựa chọn chạy trốn., Không muốn binh sĩ chạy trốn thường tụ tập lại một chỗ, như vậy sẽ biến thành bia cho lửa, bọn họ thường không cách nào ứng phó với phản công của Hoa Hạ quân. Loại nữ chân bộ đội mất đi trận hình này thậm chí không thể lui về phía sau, không có trận hình lui về phía sau sẽ biến thành một đống chạy trốn quy mô lớn.
Đội quân Hoa Hạ này sẽ không xuất hiện tình huống như vậy, đây là chênh lệch cơ bản nhất. Trước thời kỳ chiến đấu, đội ngũ trăm người phe mình bị quăng ra ngoài, chỉ vẻn vẹn hai mươi người đã bị chính diện giết tan, cũng có đội ngũ của Hoa Hạ quân đang nghênh kích lại bị hai bên tấn công, đội bách nhân nhanh chóng sụp đổ.
Nữ chân nhân không phải là không có chuẩn bị tâm lý tác chiến của tán binh, lúc ở Tây Nam, bọn họ cũng đã gặp tình huống tương tự. Nhưng đến lúc này, đối mặt với công kích quy mô nhỏ có hiệu quả cao cường của Hoa Hạ quân, bên mình đã kém mấy tầng.
Hơn mười thậm chí trên trăm điểm công kích hội tụ thành một cơn sóng biển mênh mông, nhưng Tông Hàn có thể nhìn ra, đối phương chỉ xuất động mấy ngàn người. Bên mình có thể tung ra binh lực gấp mấy lần đối phương, nhưng mỗi điểm ứng phó cũng không linh hoạt bằng đối phương.
Hắn đương nhiên không ngồi chờ chết, giờ Tỵ hai khắc, tình hình chiến đấu bên ngoài đã bắt đầu trở nên hỗn loạn, hậu duệ Cao Khánh suất lĩnh hai ngàn thiết kỵ từ phía bắc cuồn cuộn xông ra, ý đồ càn quét toàn bộ chiến trường, mà mặt đông bắc, phía tây nam mỗi đội dự bị mỗi đội chuẩn bị mãnh liệt tiến đến, xâm nhập vào bản trận của nữ tử.
Hai ngàn kỵ binh của duệ Cao Khánh tạo thành ngăn chặn và đả kích nghiêm trọng đối với quân Hoa Hạ, mặc dù lượng lớn quân đội Hoa Hạ phụ cận nhanh chóng tập kết, lấy hỏa lôi, trường thương làm ra phản kích, nhưng vẫn có vài đội ngũ bị kỵ binh này nhấn chìm, trao đổi trên chiến trường càng gần hơn một đổi một phần.
Khi trước đây là con số buồn cười, nếu đối mặt với chiến trường thậm chí là đối mặt với võ triều, nữ thật có hai ngàn thiết kỵ nhiều lúc có thể quyết định thắng bại của một trận chiến, thường thường khi đối mặt với bộ binh kết trận quy mô lớn, bọn họ sẽ lựa chọn tránh đi., Nhưng chỉ cần trận hình bộ binh rối loạn, xung kích của bọn họ đủ để tiêu diệt quân trận mấy vạn người. Nhưng giờ khắc này, đối mặt với quân số phân tán của Hoa Hạ, một đổi một so sánh, không ngờ lại trở thành đòn sát thủ duy nhất.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Buổi trưa, kỵ binh trùng kích lọt vào ngăn chặn, hậu duệ Cao Khánh trở về đội ngũ, một phần đội ngũ Hoa Hạ quân xé ra từng tầng từng tầng đội ngũ nữ chân, tới gần hạch tâm tám ngàn người của bản trận pháp Kim Binh, chém giết càng thêm kịch liệt, một phần bộ phận quân đội Hoa Hạ tạm thời dừng lại, hoặc là bắt đầu trợ giúp đồng bạn bên cạnh.
Binh phong cuồn cuộn, một trận bạo tạc nổ tung, trong gió bay thoang thoảng mùi vị tử vong. Ở phía bên phải trong tầm mắt, Hoa Hạ quân triển khai tranh đoạt trận địa của một nữ chân nhân trên đồi núi, một đội ngũ thân binh lĩnh mệnh tiến đến trợ giúp., Phía trước tầm mắt, cờ đen đang dần dần tụ tập thành sông lớn cuồn cuộn. Trong núi bên trái, thân ảnh đám tàn binh từng mảnh từng mảnh tuôn về dãy núi. Tông Hàn đứng dưới soái kỳ của hắn, lù lù bất động, chỉ thỉnh thoảng nói chuyện với Hàn Thác ở bên cạnh.
"Mấy chục người có thể thành trận, sau khi phân tán có thể ứng biến... Bọn họ làm như thế nào..."
"Nghe nói bọn họ thậm chí để mỗi một vị binh sĩ đọc sách biết chữ..."
"Chiến trận binh pháp, phần lớn là vô dụng..."
Bắt đầu từ mấy ngàn năm trước, bởi vì đủ loại đặc tính quân đội, sinh ra đủ loại binh pháp. Ngàn vạn người bước đi trên chiến trường khó khăn, bởi vậy cần phải dùng điểm trống quy hoạch bước đi; khi vô số chiến sĩ triển khai trận thế, một người chen chúc người còn lại., Cho dù có người khiếp đảm muốn chạy trốn, cũng căn bản không thể hành động; số ít người có thể tiếp nhận một mệnh lệnh sau đó tận lực thực hiện, liền có thể trở thành quan quân, càng nhiều chiến sĩ chỉ là bị đại quân cuốn theo mà thôi, nếu có thể để cho mấy ngàn người tiến về phía trước mà không loạn, thường đều là mấu chốt của binh pháp.
Hơn ngàn người ngươi hành động vụng về, hành động của ta hơi lưu loát một chút, liền có thể vòng được mặt bên của ngươi, khiến ngươi không kịp phản ứng, sinh ra hỗn loạn: Chỉ có binh sĩ có cảm ứng nhất, thân binh có thể thoát ly chiến trận mà không loạn, không trốn, không lười biếng, bọn họ có thể trở thành trinh sát, rất nhiều lúc, trinh thám cũng quyết định mấu chốt thắng bại trên chiến trường.
Mà Hoa Hạ quân đem hơn vạn người quăng tới khắp núi đồi khắp nơi.
Bọn họ không cần trống chút nào, không cần cả đội, không cần phải cuốn theo... binh pháp quá khứ, từ nay về sau không còn dùng nữa. Tông Hàn biết, mấy chục năm qua hắn đã tích lũy được tất cả, ở đây đã rơi vào khoảng không.
Đây không phải là phân thắng bại trong binh pháp.
Đây chính là tinh nhuệ binh lực đón đầu nghiền ép mà thôi.
Cho dù là Đồ Sơn vệ đệ nhất thiên hạ trước kia, giờ phút này cũng không sánh bằng Hoa Hạ đệ thất quân trước mắt.
Hắn có thể biết được những người như Ninh Nghị, Tần Thiệu Khiêm làm được những gì, hắn chỉ là không hiểu, đối phương làm như thế nào mà có thể làm được mà thôi.
" kề vai sát cánh trước ai..."
Một khắc nào đó, trong cổ họng hắn khô khốc mở miệng, sau đó dừng lại một hồi lâu, bởi vì trong gió truyền đến âm thanh chiến trường. Hàn Lập chắp tay chờ đợi trước, một lát sau, nói: "Đại soái, có lẽ là đến lúc đột phá vòng vây." Hắn thấy rõ ràng những thứ này, đông đảo nữ tướng lĩnh, trong mấy ngày này, chẳng lẽ không thấy rõ ràng sao.
Tông Hàn lắc đầu, trong gió truyền đến tiếng hò hét của Hoa Hạ quân, giọng nói hò hét mơ hồ: "Giết người ít thấy..."
Trong đầu của hắn vang lên cảnh tượng hơn mười năm trước, đó là lần đầu tiên Kim quốc xuôi nam, bọn hắn gõ cửa Nhạn Môn quan, một đường bẻ cành khô tiến về phía nam, hán nhân tiến hành chống cự yếu ớt vô lực, một số người ngoan cường chống cự bị giết, treo xác thành trì. Khi đại quân tiến đến Lam Châu, lần đầu tiên có một đội ám sát cơ hồ là lần đầu tiên, đem phong mang đâm tới trước mặt hắn.
Đó là một trong những đạo quán ở Vụ Châu, dẫn đầu là một lão giả tóc trắng xoá, lão vung đại thương, mang theo mấy chục hán nhân hiệp khách xung phong liều chết tiến vào, trong biển người vây kín đại quân máu tươi cuồn cuộn. Mũi thương của lão giả kia đâm tới trước mặt lão, gần như đâm thành công, nhưng cuối cùng, những người này bị bao phủ trong quân đội vây giết.
"Sát Mẫn Tỵ Thước —— " Lúc ấy những hán nhân kia, chính là như vậy kêu gọi.
Nhiều năm về sau, có lẽ cũng có rất nhiều người từng hô hoán như vậy, nhưng Tông Hàn đều không nghe thấy. Thời khắc này, âm thanh kia lại từ xa truyền đến, phảng phất cách hơn mười năm thời gian, lại lần nữa xung phong liều chết trước mắt. Tông Hàn ngẩng đầu, trong mắt thiêu đốt ngọn lửa.
" kề vai sát cánh trước ai... Ngươi xem..."
Hắn chỉ về phía đông.
"Đó là Tần Thiệu Khiêm."
Giờ phút này, quân đội nữ thật vẫn chiếm ưu thế về nhân số. Mấy chục năm qua, lão nhân không phải là cừu non mềm yếu, đại đa số thời điểm lão đã quen với sư tử, nhưng cho dù đang ở thời khắc bất lợi, lão cũng không bỏ qua bất cứ cơ hội nào.
Giờ ngọ sắp hết, cự thú động.
....
"Hảo nhi lang! Theo ta xung trận —— "
Trong trận bản của Kim quân, mặt mày vung vẩy theo ông lão rút kiếm, gầm thét lên.
....
Trước, trung, ba hướng sau, một đội ngũ Hoa Hạ quân mãnh liệt lao tới.
Trâu trưởng Thành vung vẩy trường đao, toàn thân nhuốm máu, rơi vào thế hạ phong.
"Sát Mẫn Thiểu Thước —— "
....
Tiếng hò hét hợp thành sóng triều mãnh liệt, khí thế từ trước đến nay chưa từng có oanh tạc cùng một chỗ ——