Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Khi quân thứ bảy của Hoa Hạ và Nhan Tông Hàn đốt lên ngọn lửa ở phía tây bình nguyên Hán Trung Nguyên, khói lửa trên kiếm các vẫn luôn cháy dữ dội trong mấy ngày.
Cừ Chính Ngôn cũng không hoàn thành kế hoạch cướp Kiếm Các trong vòng ba ngày.
Đối mặt với sinh tử chí đã nảy sinh, gã mang theo giác ngộ dị thường kiên định, từ trên phương diện binh lực, Cừ Chính vẫn chưa chiếm được ưu thế mà tiến độ leo núi cũng không nhanh: Từ trong lịch sử mà nói, có thể đột phá được thành trì phía trước thì từ từ cũng đã là chiến tích độc nhất rồi., Hơn nữa sau khi chiến đấu, Hoa Hạ quân với tư cách là phe tiến công vẫn duy trì ưu thế nhất định, lấy binh lực của Kiếm các so sánh cùng với hỏa khí, cũng đã là tình huống gần như kỳ tích.
Dưới tình huống đạn pháo nhỏ vẫn chưa quyết định đột phá, Cừ Chính dẫn đầu đội ngũ này, rất khó từ đường núi Tây Nam chật hẹp lôi ra lượng lớn hỏa pháo tiến hành công kiên cố. Trọng điểm mang theo mấy chục phát hỏa tiễn đạn tất nhiên có thể chiếm được ưu thế nhất định trong lúc đối công, nhưng số lượng quá ít không cách nào quyết định hướng đi của toàn bộ chiến cuộc.
Mà nhổ nhanh một khẩu hỏa pháo đặt ở các nơi trên sơn lĩnh, một khi xu hướng suy sụp, lập tức châm lửa, thùng sắt nổ tung, chống cự kiên quyết như vậy, khiến cho ý đồ cướp đoạt hỏa pháo của Hoa Hạ quân sau khi công kích lên cũng khó mà thuận lợi được.
Ngoại trừ số ít hoả tiễn "Đế Giang", Cừ Chính chỉ có một ưu thế duy nhất, đó là thủ hạ của hắn đều là quân tinh nhuệ trong tinh nhuệ, một khi tiến vào hỗn chiến là có thể ép cho binh sĩ của đối phương phải chịu đòn. Nhưng dù vậy, hắn cũng ý thức được khó có thể trở về nhà mà đầu hàng cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp, chiến sĩ kim binh cũng không dễ dàng vứt bỏ giới binh mà đầu hàng.
Cừ Chính vẫn luôn am hiểu chạy cương ti, sau khi thấy rõ tư thế chống cự nhanh chóng, liền bỏ qua kế hoạch tập kích của kỳ binh trong trận chiến này. Trước mặt loại cấp bậc cao như lão tướng rời rạc đùa bỡn tâm cơ rất có khả năng làm chính mình ngã xuống trên chiến trường.
Những nhân tố tổng hợp này, sau đó chiến đấu ở Kiếm Các trở thành một trận chiến thảm thiết nhưng lại trở thành một trận chiến tương đối nghiêm trọng. Mỗi lần Hoa Hạ quân tiến công phân biệt một điểm, sau đó bài trừ một điểm, từng bước từng bước tiến về phía đỉnh núi, một khi tổ chức phản công, một khi rời xa tổ chức phản công., Bên này cũng tổ chức phòng ngự trầm ổn, không ngừng chiêu trò với nhau. Cừ Chính tất nhiên không chiếm được tiện nghi quá nhiều binh pháp, mấy tổ chức đột ngột phản công, thậm chí công pháo quy mô lớn cũng bị Cừ Chính thong dong ngăn cản, hóa giải từng cái một.
Rất nhiều năm sau, lần này song phương đều chỉ huy mấy ngàn người tiến hành công thủ, sẽ một lần lại một lần xuất hiện trong lịch sử chiến tranh. Song phương tại đây thường xuyên giao phong kịch liệt mà đều làm hết khả năng.
Đây là trận chiến rút ngắn tốc độ từ Kim Quốc túc tướng trong đời sau cùng, một mặt thái độ hắn lấy việc đập nồi dìm thuyền đối mặt với hết thảy, thủy chung tỉnh táo hướng về mặt đất lại từng bước lui về phía sau, tử vong tướng sĩ., Phòng tuyến bị áp súc, mặt khác, cho dù thực lực chiến đấu song phương nghịch chuyển đã như Thái Sơn áp đỉnh bức tới trước mặt, vài điểm mấu chốt trong đó của hắn vẫn như cũ tổ chức phản kháng kịch liệt, thiết lập cạm bẫy xảo diệu cùng với đối sách phục kích.
Nhiều như mấy chục năm trước theo A Cốt khởi sự cùng nữ tướng lãnh, mặc dù đang diệt đạo tuyệt vũ trụ, bên người một thuận buồm xuôi gió, bọn họ đã từng sa vào đạo nhạc, nhưng đối mặt với thế cục suy sụp, bọn họ vẫn lấy ra phản kháng phiến thiên địa này như năm đó, đối mặt với tình thế cực lớn lãnh tĩnh phản kháng, ý đồ ngạnh sinh xé mở một đường sinh cơ trong phiến thiên địa này.
Nhưng lần này, mỗi một tia hi vọng của Cừ Chính đều được dập tắt.
Mà cùng lúc đó, Cừ Chính Ngôn cùng với Hoa Hạ đệ ngũ quân đối mặt trong Kiếm các, trên thực tế cũng là cực kỳ lo âu.
Ở bên ngoài kiếm các, Hoa Hạ đệ thất quân đã truyền về trạng thái và ý đồ của Nhan Tông Hàn ngo ngoe muốn động, còn tham mưu của quân thứ bảy đã chuẩn bị ứng đối chính diện. Một mặt là quân thứ bảy đang đối đầu trực diện với đội ngũ Tông Hàn. Đây là cơ hội cuối cùng của quân thứ bảy đối đầu trực diện với đội kỵ binh Tông Hàn., Mặt khác, cũng là vì ứng đối vì bị phản loạn của Đới Mộng làm cho cục bộ thất bại: Nếu không đánh trận này, kể cả Tề Tân Hàn, bao gồm cả lực lượng phản kháng của đám hán quân kia, đều sẽ vô cùng khó chịu.
Ninh Nghị có thể xem hiểu được tình huống cần thiết ở giữa, nhưng mặt khác, mặc dù trước kia trong lúc tỷ võ, luận chứng chiến đấu cùng chiến thuật, có lẽ chiến lực của đệ thất quân có tính toán, nhưng diễn tập và thảo luận là một loại tình huống, chân chính kéo đến chiến trường vạn biến trong nháy mắt lại là một trường khác. Hai vạn đánh chín vạn, một lần không thể rơi vào bẫy của đối phương, khả năng toàn quân bị diệt cũng là có, hơn nữa cũng không nhỏ.
Theo sự công kích của Cừ Chính Ngôn đối với Kiếm Các đã được triển khai, binh lực nội bộ của Tây Nam đệ ngũ quân cũng đã tiến hành điều động từng tia từng tia một. Ninh Nghị giống như đang keo kiệt quỷ vật tiến hành một bước kéo dài cấu trúc binh lực vốn căng thẳng cực kỳ, một mặt tận lực tổ chức càng nhiều binh sĩ tiến lên, mặt khác, sau khi rút ra hơn một ngàn binh lực vốn đã kiếm xong, chuẩn bị đi vào Kiếm Các.
Toàn bộ quá trình tranh giành từng giây, trong vòng ba ngày đã hoàn thành an bài và an bài mới. Ở giữa, có chút không cách nào nói an trí ở hậu thế một lần bị người lên án, Ninh Nghị đem binh lực giảm bớt tập trung tại mấy chỗ tù binh doanh trông coi., Đồng thời cũng có tình huống vũ trang tăng cường binh lực phụ cận (Thậm chí còn tăng cường lực lượng phòng dịch dịch), khi âm mưu bộ lạc báo cáo như vậy có thể để tù binh nắm lấy cơ hội, nảy sinh biến cố. Câu trả lời của Ninh Nghị là: "Có biến cố, vậy xử lý náo loạn đi."
Đối mặt với thế cục khẩn trương và không thể khống chế ở bên ngoài Kiếm Môn quan, ứng đối như vậy cho thấy Ninh Nghị đã chuẩn bị sẵn sàng giết chóc quy mô lớn, nhất là những binh lực đã giảm bớt xung quanh doanh trại của những tù binh bị bắt làm tăng cường lực lượng phòng dịch cùng với việc phát ra sổ sách phòng dịch., Càng chứng thực thêm phỏng đoán này. Đây là vì ứng đối sự xuất hiện của đại lượng thi thể trong núi ẩm ướt, phát giác được động tĩnh này, chiến sĩ Hoa Hạ quân, trong mấy ngày này, tăng độ khẩn trương lên một cấp bậc.
Cùng điều động binh lực chính là Hầu Ngũ, Hầu Nguyên Cương, những người chịu trách nhiệm trông coi tù binh, có ý thức hướng về nhân vật "Thủ lĩnh" trong đám tù binh để lộ ra toàn bộ cấu trúc sự kiện. Nhất là Ninh Nghị hời hợt ra lệnh "làm sạch sẽ" được mọi người thông qua đủ loại phương thức công bố.
Binh lực của Hoa Hạ quân đúng là đã nắm lấy vạt áo rồi, nhưng vị Tâm Ma kia đã buông lỏng nhân từ, chuẩn bị sử dụng thủ đoạn đối phó tàn khốc hơn... Tin tức như vậy được truyền đi giữa những thành viên cao tầng trong đám bị bắt làm tù binh, vì vậy bầu không khí trở nên khẩn trương và nghiêm túc hơn. Tử vong hay phản kháng, đây là lựa chọn cuối cùng mà một bộ phận kim nhân bị bắt giữ cả đời...
Bốn tháng hai mươi, Cừ Chính ngôn cũng không đánh hạ Kiếm Các đúng hạn. Ninh Nghị nổi nóng, gọi người đi tiền tuyến truyền tin một câu: "Ngươi hỏi hắn một chút, có muốn tự mình tới hay không?"
Cuộc chiến giữa Kiếm Các kết thúc, vào buổi chiều tháng bốn mươi hai tháng tư, đã bị ép đến tuyệt địa, cho phép toàn bộ Kim Binh còn lại hướng Hoa Hạ quân đầu hàng, sau đó dẫn theo tám tên thân vệ phát động xung phong.
Đây là lần công kích cuối cùng của hắn, chiến sĩ Hoa Hạ quân sĩ phụ cận triển khai chính diện nghênh địch, thân vệ của hắn bị Hoa Hạ quân từng người chém giết, một vị tên Vương Đốn Hoa Hạ quân xếp dài cùng rút ngắn tốc độ chém giết. Song phương trong lúc chiến đấu đều đã bị thương, nhưng tốc độ rút ngắn cuối cùng bị Vương Thương chém giết trong vũng máu.
Ninh Nghị suất lĩnh hơn một ngàn hai trăm người, cũng là tới Kiếm Các vào buổi chiều. Kiếm Các cách hán tử này hơn ba trăm dặm, cân nhắc đường đi uốn lượn, muốn đến chiến trường chỉ sợ phải lặn lội khoảng năm trăm dặm. Hắn ra lệnh cho hơn một ngàn hai trăm quân sinh lực xuất phát đầu tiên, dùng tốc độ nhanh nhất tập kích Chiêu Hóa: "Nói xong Nhan Tông Hàn, ta giết tới đây."
Ban đêm, hắn cũng ở Kiếm Các, nhận được tin báo chiến bộ nhất từ bình nguyên Hán Trung Bình truyền đến. Ninh Nghị và Cừ Chính trợn mắt há hốc mồm: "Đùa gì vậy, bộ dạng hiếm thấy này mà cũng đùa giỡn, sao có thể chơi được!"
Cừ Chính Ngôn không hiểu ý tứ " chánh thao" chỉ là cảm thán: "Ý chí của đám nữ chân nhân này rất kiên quyết." Trong cục diện chiến đấu lâm thế, hoặc là tráng sĩ đứt cổ tay, hoặc là thất bại thảm hại. Nhưng Tông Hàn cũng không có như vậy, binh lực một loạt đánh ra, liền muốn tiêu hao quân số bảy Hoa Hạ. Ý chí như vậy nếu đặt trên người Võ Triều Nhân năm đó, sớm đã không có Nam lần thứ hai của Kim Quốc xâm lấn rồi.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"... Tông Hàn không muốn tiến hành cuộc quyết chiến quy mô lớn. Hắn ném binh lực ra như vậy, mỗi đội binh sĩ khi lần đầu tiên tiếp chiến sẽ có chút sức chiến đấu, một khi bị đánh sụp., Chỉ có thể dựa vào ý chí muốn về nhà của những nữ chân nhân này mà kiên quyết ra sao. Ta đoán có lẽ Tông Hàn đã thiết lập một mục tiêu trung kỳ, nói cho những người này biết sau khi bị đánh bại thì tập hợp ở đâu, rồi dùng tướng lĩnh trung tầng dẫn dắt đám tàn binh, nhưng chiến lực của đám tàn binh có hạn... Ta cảm thấy..., Ngay từ đầu hắn có lẽ sẽ khiến người ta cảm thấy binh lực cuồn cuộn không ngừng, nhưng sau một mức độ nhất định, toàn bộ cái giá sẽ sụp đổ... Tần tướng quân bên kia cũng thấy được khả năng này, cho nên dứt khoát lựa chọn lấy bất biến ứng vạn biến, một lần chậm rãi đánh... "
Trên bản đồ, Cừ Chính nói suy đoán toàn bộ phương hướng chiến sự, khoảng cách quá xa, phỏng đoán như vậy chưa chắc hữu dụng, nhưng nói tóm lại, quân thứ bảy không rơi vào bẫy rập trực tiếp băng bàn, trên tổng thể mà nói còn có thể thong dong tác chiến, như vậy cũng làm giảm bớt lo lắng của Ninh Nghị.
"Đám phá gia chi tử này..." Thỉnh thoảng chửi như vậy, giọng điệu của hắn cũng dễ nghe hơn nhiều.
Hai mươi ba rạng sáng, trước hừng đông, một ngàn hai trăm Hoa Hạ quân nhân lúc bóng đêm đánh lén, phá tan cổ thành trước mắt do Hán quân trấn thủ.
Sau khi Nữ chân nhân rời đi, trấn thủ nơi này có chừng hơn hai vạn nhân mã, nhưng tiến công không gặp bất cứ sự chống cự nào, bọn họ dường như đã sớm đoán được Hoa Hạ quân sẽ đến, khi đội tiên phong Hoa Hạ quân dùng dây thừng nhanh chóng leo lên tường thành, hầu như không trải qua chém giết, thủ vệ trong thành đã nhìn cờ đen mà quỳ.
Căn cứ thẩm vấn sau đó, một phần hán quân thủ lĩnh áp giải vàng bạc còn sót lại trong thành, đêm qua đã ra khỏi thành chạy trốn.
Sau khi đánh hạ đội ngũ Kiếm Các nghỉ ngơi và hồi phục, Ninh Nghị, Cừ Chính triệu tập tám trăm đội quân sinh lực vẫn còn có chiến lực, Bắc dâng Chiêu hóa cùng tiền phong hội hợp.
Giữa trưa ngày hôm đó, doanh trường thứ hai trong ba doanh trại lớn thứ bảy của Hoa Hạ, Phạm Hoành An dẫn đội lừa gạt cửa thành phía nam: Nhìn từ trên, lúc này Tông Hàn đang suất lĩnh mấy vạn đội ngũ bị búa tạ của Hoa Hạ quân đập cho nát bấy, một bộ phận binh sĩ Kim Quốc sau khi thất bại thì chạy trốn về phía hán tử bên này, bởi vì trước đó đã suy tính đến thất bại, nữ chân nhân không có khả năng cự tuyệt những binh lính thất bại này.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, hệ thống tuần hoàn được Tông Hàn dệt ra đã có một số hoạt động. Chung quy lại vẫn là tồn tại vấn đề. Phạm Hoành An từ chỗ trống này, sau khi cướp được cửa thành bắt đầu xây dựng trận địa. Buổi chiều ngày hôm đó, Trần Hợi suất lĩnh bảy trăm người chạy như điên về phía này. Hắn cũng có chủ ý trong việc đánh đàn ông, nhưng lại bị Phạm Hoành An nhanh chân đến trước một bước.
Sau đó là đám hậu duệ Cao Khánh Môn dẫn đội từ Tây Môn vào thành, Tông Hàn, rải Bát, thiết lập cũng đám người ngựa cũng chạy tới bên này. Xế chiều ngày hôm đó Tần Thiệu cũng chạy tới trong đám người Hán, đám người đang không ngừng tụ tập, trong thành Hán triển khai chiến đấu ngõ hẻm, ngoài thành thì bắt đầu chuẩn bị trận địa chiến.
Chạng vạng tối hôm nay, Nhan Hi doãn suất lĩnh đội thuyền trùng trùng điệp điệp xuất hiện trên mặt sông phía đông của hán tử, hắn suất lĩnh quân đội gia nhập tác chiến: Đây là lực lượng hơn vạn người của Nữ Chân Tây Lộ quân cuối cùng có thể vận dụng, biết được bên này khai chiến đầu tiên., Hắn liền buông xuống kế hoạch vây công sung túc Hàn quanh quẩn xung quanh Tương Phiền, điều khiển đội tàu nghịch hán nước tây tiến, thời khắc này sự xuất hiện của hắn đã mang đến áp lực cực lớn cho quân thứ bảy trong chiến trường.
Từ năm ngoái đến nay, sự tồn tại của Nhan Duẫn là khiến quân thứ bảy đau đầu nhất. Cho dù quân số thứ bảy có chiến lực mạnh mẽ, nhưng đối phó của Hi Duẫn vẫn là hoàn toàn chính xác và khó chơi nhất. Lúc đầu quân số thứ bảy cường đại tấn công Chiêu Hóa, cùng Đồ Sơn vệ triển khai một vòng chém giết, nhưng Hi Duẫn điều động mấy chục vạn đại hán pháo hôi, liền lệnh cho quân thứ bảy tiến công mà không công mà lui., Đến năm nay hắn điều khiển Tương Phàn thế cục, lại lệnh cho mấy vạn hán quân bị gãy kích trầm sa, thậm chí Vu Tề mới còn mạo hiểm cực lớn xông quân ngàn dặm, cuối cùng cũng rơi vào bẫy rập, lực lượng phản kháng xung quanh Tương Phiền bị quét sạch sành sanh.
Đối mặt với kẻ địch như vậy cũng giống như Ninh Nghị, tuy rằng lực chiến đấu không sợ hãi, nhưng không ai biết lúc nào sẽ rơi vào một cái hố, về tâm lý, tóm lại vẫn sẽ có áp lực xuất hiện.
Nhưng cũng may tin tức ở một vòng khác cũng đã truyền đến.
Hoa Hạ đệ ngũ quân đánh tan Kiếm Các, chém giết rời khỏi cấp tốc, sau đó tan rã. Ninh Nghị và Cừ Chính đang dẫn đầu đội ngũ, chạy như điên về phía hán tử, một khi bị vị tâm ma này bắt được đuôi, hy vọng cầu xa chi bại có thể tái diễn bên bờ sông của hán thủy.
Ba tháng hai mươi bốn, phía đông hán thủy, lấy nam, nam, Tương Phiền các đội ngũ Hán quân vẫn không cách nào từ trong tình báo đoán được Hoa Hạ đệ thất quân cùng Tông Hàn đại đội rốt cuộc là bên nào chiếm thượng phong, nhưng tin tức Ninh Nghị giết phá Kiếm Môn quan đã khuếch tán về phía ngàn dặm trong phạm vi.
Lúc này, đám người Đới Mộng còn chưa hoàn toàn hoàn thành việc Chân hống trọng đối với đại lượng nữ nhân phía Nam, đã được tiếp nhận, về sự tích "Cứu vớt trăm vạn lê dân" của hắn, cũng chỉ dừng lại ở giai đoạn đầu tuyên truyền. Ngày hôm nay, bọn họ tụ tập ở gần huyện Tây Thành, chạm mặt các tướng lãnh đại hán mà Đái Mộng Vi thuần phục không lâu, đều âm thầm trao đổi tin tức.
"Tâm ma giết ra khỏi Kiếm Các...Triều nam giết qua..."
Khi mọi người nói tới chuyện này thì sắc mặt và giọng điệu của mọi người đều tái nhợt và nghiêm túc...