Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vũ chấn hưng tháng tư năm đầu, từ lúc Ninh Nghị nổi giận Thí Quân, đánh ra lá cờ Hoa Hạ, đầu mùa hè năm thứ mười ba, trên đời này có rất nhiều thường thức bị phá vỡ kịch liệt.
Thời gian tiếp tục gần hai năm, lần thứ tư Nam chinh của Kim Quốc đã tiến vào giai đoạn kết thúc. Trong thời gian này, chiến dịch Tây Nam nhìn như đã bị vô số người chú ý trong thiên hạ sắp kết thúc. Võ Triều tiến công từ phía đông Kim Quốc đã rơi vào tay giặc, sụp đổ, thảm kịch khiến người ta phải chịu cảnh toàn bộ thiên hạ quỳ lạy Kim nhân đau đớn bóp cổ tay, nhưng cũng không nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Trong quá trình đại chiến Kim Võ, võ triều từng có hành vi ngu xuẩn, cũng từng chống cự bi tráng, nhưng vô luận là trước khi chiến đấu, mọi người đều rõ ràng, trong trận đại chiến này võ triều chính là kẻ yếu. Thất bại của kẻ yếu làm người thở dài, đau lòng, nhưng đại đa số người trong thiên hạ ít nhất cũng từng nghĩ tới một hai cảnh tượng như vậy.
Đối với hắc kỳ của Tây Nam, thời gian dài mọi người không muốn nhìn chăm chú nó. Ấn tượng của mọi người trong Võ Triều đối với nó ít nhiều cũng có chút sai lệch. Mặc dù là rất nhiều thế lực đã từng giao thương nhiều lần với Tây Nam, nhưng với một lần cuộn mình trong Tây Nam Lương Sơn, hơn mười vạn người cũng rất khó đánh giá cực cao. Vả lại "cực cao" này nhiều lắm cũng chỉ ngang hàng với Võ Triều mà thôi.
Mặc dù là ở Kim Quốc, phần lớn đám người cũng không có nghiêm túc lo lắng về uy hiếp của " Cờ đen". Mặc dù năm đó phát sinh đại chiến ở Tây Bắc làm Kim Quốc tổn thất hai viên đại tướng, nhưng sau đó dù sao chiến thắng của Kim Quốc cùng với kết cục tàn sát của Tây Bắc. Chính thức uy hiếp chỉ có Tông Hàn, Hi Doãn và những cao tầng Kim Quốc khác, suy nghĩ của bọn họ cũng dừng lại ở chỗ "không muộn". Đến lượt Nam chinh thứ tư., Quân chủ đông lộ công võ triều, mục đích quân tướng tây lộ đặt ở phía tây nam. Đã có Tông Hàn, Hi Duẫn chú ý như vậy, người khác cũng không còn lo lắng về tai họa ngầm của cờ đen nữa.
Tông phụ tông quỹ chinh Nam Vũ, còn có thể sẽ thất bại mà về, công cốc mà về, nhưng mục tiêu mà quân Tây Lộ để mắt chính là đám cướp võ triều hung hãn đang trốn trong núi - cơ bản khả năng tránh được.
Mọi người nhìn chăm chú vào trận chiến giữa Kim Võ mênh mông cuồn cuộn, chăm chú nhìn quá trình Nam Vũ Liệt giải vây, đối với việc Tây Lộ quân đẩy mạnh, phần lớn bọn họ đều ôm tâm lý tương đối thoải mái dễ chịu. Nếu như nói quá trình chiến tranh trong võ triều có thể chống đỡ được từng trận đánh cược đặc sắc, chiến sự phát triển ở phía Tây Nam trong một thời gian dài chỉ có thể trở thành đánh cuộc trong thời gian dài: khi nào Tông Hàn sẽ đánh nát Yến Châu., Đánh tan thành đều khi nào, khi nào đánh tan cái gọi là Hoa Hạ đệ ngũ quân, khi nào chiến thắng trở về... Đến đầu năm đó, đánh cuộc như vậy có lẽ có thể điều chỉnh được, nhưng phương hướng lớn vẫn như cũ không có bao nhiêu thay đổi.
Mãi đến khi vị tâm ma Tây Nam kia giống như một vị đại sư ảo thuật lật tung lá bài tẩy trong tay hắn.
Không ai ngờ trong thời gian rất lâu chỉ có mấy chục vạn Hắc kỳ quân cơ sở như vậy lại ẩn chứa lực lượng to lớn như vậy. Nửa năm sau, Tây Lộ quân tiến vào Kiếm các, át chủ bài trong tay Tâm Ma chỉ là một tấm thong dong mà chậm rãi lật ra. Tông Hàn suất lĩnh Tây Lộ quân chỉ cho rằng phải đối mặt với một hồ nước nhỏ không ngừng xâm nhập.
Nhưng đến năm nay, nhất là bắt đầu từ tháng hai, bài trong tay tâm ma bắt đầu trở nên kịch liệt, thậm chí một lá còn kịch liệt hơn. Hồ nước nho nhỏ dao động, địa hỏa đang tích súc, đám người Tông Hàn đã xâm nhập vào trong đó, nhìn thấy dung nham như thể đập vào mặt, chuẩn bị đối kháng với đám người ao nhỏ, đối mặt với núi lửa bắn ra.
Hai tháng nhìn cầu xa, đến ba tháng một đường truy đuổi, hết thảy thường thức đều ở trước mắt vỡ tan, mọi người vốn tưởng rằng hắc kỳ kia chỉ là người phản kháng bất kham trong võ triều, giống như Điền Hổ, nhiều nhất là Phương Tịch và Điền Hổ lợi hại đến cực đoan —— nhưng không nghĩ tới, giờ khắc này hắc kỳ biểu hiện ra, đã vượt qua sự quật khởi của nữ tử chân chính, " Mãn tràn đầy lực lượng đáng sợ tuyệt đối không thể địch."
Đáng sợ nhất chính là, lực lượng như vậy vẫn chưa thấy đáy. Nếu nói trong vòng hai ba tháng Tây Nam xuất hiện hỏa khí là do sự đột phá của dâm kỹ tinh xảo, đến thời điểm Tông Hàn gửi gắm hy vọng vào trong trận quyết chiến cuối cùng, mọi người mới bất ngờ thấy được một màn thậm chí còn vượt qua lực lượng dâm kỹ xảo kinh người.
Mười chín tháng tư, trong ghi chép và tổng kết hậu thế, đây là thời khắc quân chế ở hiện đại và sự tín ngưỡng của quân đội ở hiện đại triển lộ ra sức mạnh đáng sợ kia, theo quân số thứ bảy do Tần Thiệu Khiêm suất lĩnh xông về phía trước, một lần mang theo tín niệm "Ti binh" vẫn bảo trì trên tố chất của đơn binh, nữ chân quân thời đại này, trong lúc vội vàng không kịp đề phòng, cơ hồ bị hung hăng nện ngã lăn trên mặt đất. Đây là biểu hiện của hai vạn người Hoa Hạ quân đối mặt với Kim quân chín vạn người.
Ý chí chiến đấu kinh người, phối hợp với chiến trường xuất sắc, trình độ tổ chức siêu cao, trong dã chiến được thể hiện ra, chiến lực gần như là cương đao cắt đậu hũ. Buổi chiều tháng tư mười chín, quân tiên phong phổ tra suất lĩnh như gặp phải cối xay lớn, trong chiến thuật Trảm Thủ quy mô lớn không thể kháng cự mà tan vỡ.
Trước khi tác chiến, trong thời đại này bọn họ cũng là quân đội cứng rắn như sắt thép, nhưng sắt thép bị cứng rắn nghiền nát, sau đó mặt mày căng phồng, thậm chí có thể nghe được tiếng vỡ vụn thanh thúy kia.
Chiến đấu kịch liệt diễn ra trong đêm hôm đó.
Ở hậu thế rất nhiều năm, biểu hiện nhằm vào biểu hiện của kim nhân trong trận đại chiến này, đánh giá thường sẽ theo hai phương hướng.
Một người cho rằng lúc này quân Nữ Chân đã xuống dốc, nhất là sau khi đã trải qua chiến bại ở phía Tây Nam, lòng quân đội của hắn đã sụp đổ hoàn toàn, bởi vậy sức chiến đấu đối với quân đội thứ bảy Hoa Hạ biểu hiện ra cũng phải giảm bớt vài cái rồi mới cân nhắc, dùng cách nói của Tần Thiệu Khiêm lúc đó, có lẽ chính là ăn một bữa cơm lạnh còn lại của quân đội thứ năm.
Mà còn có một loại đồn đại khác cho rằng, biểu hiện ở chỗ này đối với quân đội Hoa Hạ dựa vào chiến lực đỉnh cao của hiện đại quân chế. Kim binh được đám người Tông Hàn dẫn dắt cũng trong thời gian nhất định., Thúc giục lực lượng đỉnh phong thuộc về quân đội phong kiến. Đây là sự kiêu ngạo còn sót lại của quân đội Nữ Chân tung hoành khắp thiên hạ hơn ba mươi năm. Sau khi trải qua trận thua ở Tây Nam, gian nan đi theo con đường về Bắc gian nan tiến lên., Cuộc chiến giữa người Hán lại lần nữa kích phát ra ý chí bi thương nhất định - lúc Tây Nam đào vong, chỉ sợ giác ngộ đối với cao tầng các loại tướng lĩnh cấp cao như rút ngắn tốc độ cực ít, quý tộc trong lòng, đến Hán trung hạ tầng mới dần dần cảm nhận được loại sợ hãi có khả năng không thể quay trở về.
Ý niệm ái binh như vậy đã kích phát chiến lực của bọn họ ở một mức nhất định. Mà ở cao tầng trong quân đội, biểu hiện của mấy tên tướng lĩnh cũng vô cùng bắt mắt, thậm chí giống như hào quang mà bọn họ thiêu đốt phát ra. Trong đó có trường hợp như là bị lộ mặt vậy., Sau khi nghĩ cách cứu viện Phổ Ba không có kết quả, hắn lựa chọn củng cố trận địa phòng ngự, ngày thứ hai dẫn đầu kỵ binh liều mạng tập kích, tạo thành phiền toái không nhỏ cho Hoa Hạ quân.
Còn người phản ứng lợi hại nhất có lẽ là Nhan Tông Hàn trong đêm hôm đó. Sau khi nhận được tin tức tung tám mệnh thân vệ đưa về không lâu, vị nữ tướng chân chính đã chinh chiến thiên hạ hơn bốn mươi năm liền lặng yên điều động quân đội, chuẩn bị phòng ngự tập kích đêm, thậm chí bố trí mai phục phản kích., Lúc này ở ngoài ba mươi dặm giằng co với đệ nhị sư Hoa Hạ đệ thất quân vốn là hậu duệ của Cao Khánh, một trận chém giết kịch liệt, trên núi thậm chí dấy lên từng mảnh đại hỏa, nhưng sau đó đã chứng minh đó là hư chiêu của Hoa Hạ quân.
Tần Thiệu Khiêm thống lĩnh lực lượng chủ lực của sư phụ thứ hai, đi dọc theo con đường núi trong đêm này hơn mười dặm, vào buổi tối tháng tư hai mươi tháng tư, mọi người mệt mỏi thèm ngủ nhất thì phát động tấn công Tông Hàn đại doanh, Tông Hàn trong một đêm này ứng đối chuẩn xác giống như dã thú. Bản thân hắn trắng đêm không ngủ., Cũng lệnh cho tướng sĩ trong quân doanh chuẩn bị tốt để nghênh chiến, Hoa Hạ quân tấn công, sau đó rơi vào cạm bẫy. Đây là cảnh tượng đẹp nhất đối với kim binh trong đại chiến.
Nhưng tố chất quân đội Hoa Hạ quân cũng cực kỳ kinh người, một đội liên quân phụ trách tiến công phía trước đầu tiên phát giác được, bắt đầu phân binh canh gác, bố trí kim binh không thể bao vây đại đội Hoa Hạ quân. Một phút trước sau khi giao chiến bắt đầu, tiền phong của Hoa Hạ quân từng vì pháo và hỏa công mà rơi vào thế yếu, nhưng sau đó liền triển khai sự phản kháng ngoan cường cùng phá vòng vây.
Trong lúc chiến đấu, hai bên đều thể hiện ý chí chiến đấu kinh người. Trước sau Hàn Túc và Hàn Lập lần lượt đi tới tiền tuyến đốc chiến, khi phát hiện thủ lĩnh của địch thủ, một số đội ngũ Hoa Hạ quân bị vây nửa vòng., Thậm chí lớp lớp một lần triển khai tập kích hạch tâm đối phương. Cái này bỏ ra hi sinh nhất định, vẫn không có được chiến quả. Mà theo Hoa Hạ quân rút lui, khí thế kim binh dâng cao triển khai truy kích, sau đó không lâu gặp phải phản công của Hoa Hạ quân, thượng thiên kim quân bị đánh tan trong bóng đêm.
So với tổn thất sau khi Hoa Hạ quân bị phục kích lúc trước, sau đó chiến đấu còn khiến kim binh thương vong nhiều hơn. Tông Hàn dĩ nhiên đã hiểu được sức chiến đấu khủng bố của Hoa Hạ quân, từ đó tạo nên tầng tầng lớp lớp phòng ngự.
Chiến đấu đêm nay dường như cũng chứng minh được suy đoán của Ninh Nghị lúc trước. Đương nhiên Hoa Hạ quân có tố chất chiến đấu kinh người, cũng thông qua đám người tham mưu tập trung trí tuệ, nhưng vận dụng chỉ huy và chiến thuật trên chiến trường so với tung hoành chém giết mấy chục năm qua., Sau khi trải qua vô số khảo nghiệm, tướng lĩnh Kim Quốc vẫn còn sống sót, vẫn có chỗ không bằng. Bàng Lục An bị mất đi huyện Hoàng Minh, bắt nguồn từ lý do này, một đêm Tần Thiệu Khiêm đánh lén không có kết quả, cũng vì vậy mà đến đây.
Bất quá, Kim Tướng lớn hơn chiến thuật, Hoa Hạ quân sở trường thì chiến lược hiện tại. Ninh Nghị thiện về vận trù, quân đội hiện đại kỷ luật cộng với tàn khốc luyện binh, đã được chế tạo tư chất quân tư chất thứ bảy đủ để xóa đi một chút tỳ vết của chiến thuật. Cho dù một ngàn người vây quanh năm trăm người, năm trăm người chỉ cần đảo ngược một ngàn người là được.
Một đêm qua đi, Tần Thiệu Khiêm phân ra hơn một nửa đội ngũ cấp tốc đi về phía Bắc, phối hợp với việc đệ nhất sư tiến công hợp kích đến mức bộ mặt có chút mất cân bằng, cố gắng ổn định lại trận tuyến, định dùng ưu thế hỏa pháo., Sau khi kéo cục diện trận địa phòng ngự của quân đoàn lớn vào. Cùng lúc đó, hậu duệ Cao Khánh, Tông Tấn doanh phía Bắc, Tần Thiệu Khiêm dẫn binh đánh vào con đường trong đó. Tông Hàn huy động lượng lớn tướng lĩnh cấp thấp, dùng thế công kịch liệt mà kéo dài, triển khai từng đợt chém giết với quân Hoa Hạ.
Trước khi Hoa Hạ quân bộc lộ chiến lực kinh người, Tông Hàn vẫn chưa lựa chọn lui lại, lúc này mới thật sự là tử lộ. Mặc dù chiến lực của Hoa Hạ đệ thất quân đã rất mạnh, nhưng bất quá chỉ có hai vạn người, vị nữ tướng này thật sự biết, chỉ có cắn chặt răng, hao tổn là cách duy nhất.
Hắn, Hàn Lập trước tiên, đám hậu duệ Cao Khánh Quốc đã toàn lực duy trì tổ chức tổ chức quân đội, chia nhân số ra làm một đối thủ quy mô nhỏ, từng vòng từng vòng khởi xướng liên tục tấn công Hoa Hạ quân: Lúc này bọn họ đã chiến đấu trên cục bộ ít hơn, nhưng chỉ cần không tiến hành một loại quyết chiến quy mô bảo vệ, Tông Hàn đã quyết định, cho dù dùng ưu thế nhân số, cũng phải tiêu hao chi Hoa Hạ quân này.
Trong phạm vi phương viên trăm dặm, hai đội quân giao thoa hỗn loạn, hai bên một điểm một điểm, một đỉnh núi triển khai tranh đoạt, chiến lực Hoa Hạ quân ngoan cường., Nhưng nữ chính lại bị đám người Tông Hàn, Khánh Dung điều khiển, binh lực dày đặc mà phản ứng nhanh chóng. Mỗi lần đánh tan một đội ngũ, đối phương điều động hai chi đội tới, đánh tan hai chi đội., Phía sau chắc chắn có hai đội ngũ đang đợi tác chiến... Xưa nay phong cách chiến đấu của nữ chân nhân luôn thô bạo, bốn mươi năm qua cũng chỉ là một đợt tấn công ngầm đã giải quyết phần lớn kẻ địch trong thiên hạ này. Nhưng sau bốn mươi năm khống chế quân đội, Nhan Tông Hàn bất đắc dĩ phải trải qua một cuộc khảo nghiệm khác, không ai ngờ hắn có thể dùng phương thức như vậy để ứng phó với khảo nghiệm này.
Quân đội mấy vạn người cơ hồ bị hắn cắt thành đơn vị trăm người, Tông Hàn như đánh cờ ném những bộ đội này đến các nơi, một số bộ đội bị hạ lệnh, một số bộ đội khác thì tương đối linh hoạt mệnh lệnh., Trong quân, mỗi một gã mạnh mẽ, mưu đồ khắc chế đều ở trước mặt hắn nhận được mệnh lệnh tương đối cụ thể. Tin tức trên chiến trường đã bị trì hoãn, nhưng đám người Tông Hàn dựa vào kinh nghiệm chiến trường nhiều năm cùng với phản ứng của các tướng lãnh cao tầng còn lại trên chiến trường, dự đoán thế đi của chiến trường.
An bài một bộ phận thất bại, nhưng phương hướng tác chiến lớn đều bị vị lão nhân này dự đoán trước, tại mấy khu vực tác chiến cường liệt, viện binh của nữ chân nhân liên miên không dứt, khiến Hoa Hạ quân đều cảm thấy một lần mỏi mệt.
Dựa theo ghi chép mấy năm sau, trong trận quyết chiến giữa hai bên, đã có binh sĩ của Nữ Chân Quân chứng minh Nhan Tông Hàn ba ngày không ngủ, hai mắt đỏ bừng, râu tóc bạc trắng." Ông lão vai mang hi vọng nửa vách tường của Kim Quốc này đã tiêu hao bản thân tới cực hạn.
Mà Hoa Hạ quân lúc đầu đánh lén thất bại, liền đổi thành hình thức tác chiến càng thêm thong dong, mặc dù độ kịch liệt của chiến đấu cực cao, lần lượt xuất kích, tác chiến, phân binh, chuyển dời cũng cực kỳ nhiều lần., Nhưng phương diện tham mưu bộ lạc cũng không hoảng loạn, hai vạn người ở phương hướng lớn vẫn duy trì khả năng hô ứng và chỉnh thể lẫn nhau, mỗi lần tiến công đều lấy cái giá nhỏ nhất đánh tan đối phương —— nếu như Nhan Tông Hàn đã thể hiện ra sự cẩn thận ứng đối, không thể trực tiếp đâm đầu vào chỗ chết của vua, vậy Hoa Hạ quân dứt khoát hóa thành vô số lỗ nhỏ, vượt qua từng đợt thắng lợi của bộ lạc, gặm nhấm đối phương đến mức tinh thần tan vỡ.
Gần hán trung, " Hán quân" vượt qua trăm vạn. Hoặc giả là thủ lĩnh của bọn họ - đang xem trận chém giết điên cuồng này ở nín hơi thở. Nhưng tin tức biến hóa so với năng lực nhận thức hiện thực của bọn họ còn nhanh hơn. Từ bốn tháng tư mười chín đến hai mươi ba buổi sáng hôm nay., Mọi người ở ngoại giới căn bản không cách nào thấy rõ được chiến hỏa của phía tây trong hán tử rốt cuộc là thiêu đốt như thế nào. Nhiều lắm chỉ có thể biết, các túc tướng kim nhân đang dùng hết toàn lực thiêu đốt bản thân mình., Ý đồ thiêu rụi địch nhân khủng bố trước mắt, mà tiến công của Hoa Hạ quân như một lần nện xuống trọng chùy, đang thử dập tắt ngọn lửa lớn của Kim Quốc. Hai bên chém giết đều vượt quá mức thường thức quá khứ...
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Giữa trưa cùng ngày, sau khi quân số bảy của Hoa Hạ tiến hành cải trang, ngụy trang thành một nữ chân quân, cướp đoạt Nam Môn của Hán Trung Nam, buổi chiều ngày hôm đó, tiêu điểm mà hai nhánh quân đội tranh đoạt được chuyển dời tới đây. Chiến hỏa vốn dây dưa tây đột nhiên khuếch tán, ầm ầm đã biến toàn bộ người đàn ông thành biển lửa...