Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thái dương ở phía tây đường chân trời, chỉ còn lại một vệt quang điểm cuối cùng. Trên núi gần đó, cả vùng đất đều bắt đầu tối sầm lại.
Tiếng ngựa hí vang, giữa khe núi và bãi bùn có thể nhìn thấy từng đốm lửa nhỏ đang thiêu đốt. Thanh âm đám pháo đài lúc này lại gần mặt đất vào đêm, từ rất gần, làm cho người ta có chút không phân biệt được khoảng cách.
Tiếng nổ vang lên trên lưng núi, ngọn lửa nương theo khói mù xông ra trong chớp mắt, rơi vào vùng đất đen kịt có vẻ đặc biệt chói mắt, nửa người máu tươi, Trần Hợi đi trên mảnh trận địa này cơ hồ bị vụ nổ ảnh hưởng đến, lảo đảo vài bước, bị thi thể một cỗ kim binh vấp ngã một cái, té trên mặt đất đè đầu thi thể bò lên, tay dính đầy máu tươi.
"Cảnh Trường Thanh! Nhìn kỹ pháo của ta, điểm tốt số —— "
Trần Hợi lớn tiếng hô tên doanh trưởng của thủ hạ rồi ra lệnh.
Vốn là kim binh thiết pháo tác chiến trên mặt đất đã sắp đến hồi kết.
Do Hoa Hạ quân chế tạo, thiết pháo được công bố rộng rãi là vũ khí của thời đại, đối với chiến trường dày đặc xung trận mà nói, uy lực của nó vô cùng. Nhưng từ thiết pháo, đinh đuốc xuất hiện, Hoa Hạ quân trên thực tế đang trùng kích trận địa dày đặc., Đương nhiên quân đội thứ bảy cũng có huấn luyện chính đạo, nhưng chủ yếu là để gia tăng kỷ luật và biểu thị chỉnh thể của quân đội, trên phương diện thực tế, nếu dùng đồ nổ đem đối phương trực tiếp nổ tan, phe mình cũng dùng tán binh xung phong, bất cứ lúc nào cũng có thể phối hợp với quy mô nhỏ, đó mới là chiến đấu trọng tâm của quân thứ bảy.
Một vạn tiền phong phổ tra, tổng cộng mang theo hơn hai mươi khẩu pháo sắt, nếu đối mặt với toàn bộ binh sĩ xông tới, tất nhiên có thể tạo thành tổn thương lớn, tiếng nổ kinh người, đối với đại đa số mọi người mà nói đều là một loại chấn nhiếp. Nhưng loại chấn nhiếp này, đối với lão binh Hoa Hạ đệ thất quân mà nói, cơ bản không có hiệu quả.
Nếu thời gian phát triển thêm một chút, so với chiến trường hiện đại, thường thường cũng là tân binh sợ pháo, lão binh sợ thương. Hơn hai mươi khẩu pháo tạo thành trận địa, nếu muốn đồng loạt bắn chết một người nào đó, đương nhiên không có vấn đề quá lớn., Nhưng ai cũng sẽ không làm như vậy. Đối với đơn binh mà nói, ý nghĩa của hơn hai mươi khẩu đại pháo còn kém hai mươi mũi tên, ít nhất mũi tên bắn ra, cung thủ khả năng còn nhắm chuẩn một người nào đó, mà đại pháo cũng sẽ không bắn về phía một người nào đó.
Trần Hợi tổ chức binh sĩ dưới trướng, lấy ban làm đơn vị, đi dọc theo chân núi bên cạnh núi luồn lách, sau đó từng đợt từng đợt phát động tấn công, đại pháo cũng không có tác dụng ngăn trở bao nhiêu, song phương đầu tiên là lấy lá đuốc, hỏa lôi công kích lẫn nhau, sau đó ở trận địa thiết pháo chém giết thành một mảnh. Hoa Hạ quân bắt đầu tiến hành chiến thuật chém đầu, mà Kim Binh cũng tổ chức chống cự ngoan cường.
Làm một quân đội hoành ép thiên hạ ba mươi năm một lần, mặc dù gần đây gặp phải thất bại, hao tổn đại tướng, nhưng sĩ khí Kim quân cũng không có binh bại như núi đổ, kiêu ngạo trong ngày thường, khốn cảnh trước mắt chồng chất lên, tuy có người khiếp đảm chạy trốn, nhưng cũng có không ít kim binh bị kích phát lên dũng khí, ít nhất trong chém giết quy mô nhỏ, vẫn có thể coi là đáng kể.
Thế cho nên Trần Hợi mới đoạt được mảnh trận địa này, tốn không ít sức lực, mà ngay thời khắc chiến cuộc đã định sẵn, cũng có binh sĩ chân chính cầm đuốc liều mạng công kích. Vụ nổ vừa rồi chính là do một chiến sĩ chân chính đốt một thùng thuốc nổ trên mặt đất trận pháo tạo thành, vụ nổ lan đến, hai họng pháo phụ cận cũng bị hất bay, mắt thấy đã không thể dùng được nữa.
"Cứu trị thương cho mọi người!"
"Xây dựng phòng tuyến —— "
"Thử pháo —— "
Trần Hợi đi trên trận, ra lệnh, có người từ xa đi tới, cầm theo một cái đầu người: "Đoàn trưởng, giết sạch."
"Ném cho chó ăn!"
Hắn nói xong, đám tàn binh trên chiến trường vẫn còn chạy tứ tán, bờ Gia Lăng giang xa xa, chém giết trên chủ chiến trường vẫn còn tiếp tục. Tầm mắt phía đông vang lên tiếng động, Trần Hợi giơ kính viễn vọng lên, một luồng lửa xuất hiện ở cuối tầm mắt đông: Trên đồi núi cách xa bãi bùn nhìn nhau, hỏa đuốc của đội mã đội nối thành một đường.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Tám người đến rồi. Đại pháo chuẩn bị!" Trần Hợi bình tĩnh hạ lệnh: "Có mang theo trường thương, đội công binh đi xuống trợ giúp Hầu lữ trưởng."
....
Dung nhan hoàn toàn không đầu nhập vào chiến trường trước tiên.
Hắn suất lĩnh đội ngũ tổng cộng có hai vạn người, trong đó có hơn ba ngàn người là kỵ binh. Quân đội của hắn cách Phổ Tra không xa, vốn nửa ngày liền có thể đầu nhập chiến trường, tốc độ của đội kỵ binh đương nhiên càng nhanh hơn —— thời gian này vốn rất sung túc, nhưng không ngờ tới tình huống chiến tranh bên này lại kịch liệt đến mức độ này.
Trên đường, hắn nhận được tổng cộng năm lần tình báo về chiến trường, hai lần đầu coi như bình thường, sau đó một lần khẩn cấp, cuối cùng binh sĩ của Hoa Hạ quân bị đánh bại tại chiến trường. Thế công sắc bén đến mức làm da đầu người ta tê dại, hắn suất lĩnh kỵ binh xuất hành, đưa chiến trường vào thời khắc đầu tiên, hắn bảo mã đội dừng lại.
Trước mắt chính là cảnh tượng một mảnh tán loạn hỗn loạn, mắt thấy trên bó đuốc bên này, một bộ phận kim binh chạy tứ tán đang tiến đến bên này, rải tám phần lệnh cho thân vệ thu thập đám tàn binh, đồng thời kêu người tới hỏi thăm tình huống. Không lâu sau, liền có từng hạng tin tức tụ tập tới.
Một vạn quân tiên phong Phổ Tra, đã gần như sụp đổ, đại lượng binh sĩ bị Hoa Hạ quân tách ra, hắn mang theo thân vệ bản trận chuyển về bờ Gia Lăng Giang, ý đồ lưng dựa nước sông thủ, đánh ra thế Ai binh đập nồi dìm thuyền.
Trong lúc binh sĩ nói chuyện, Phổ Tra đang ở bờ Gia Lăng Giang phía trước chờ đợi cứu viện, mà trước mắt, trận địa hỏa pháo đã bị Hoa Hạ quân bắt lại, kim binh tán loạn vô trật tự trong màn đêm này, mà đội ngũ tác chiến của Hoa Hạ quân rõ ràng kết thành từng dòng nước lũ., Trong lúc chiến đấu hỗn loạn như thế, bọn họ đều vô thức tập hợp lại, ôm đoàn, những tập đoàn này đều không lớn, nhưng đối với kim binh tán loạn, mỗi một tập đoàn đều như hung thú cắn người, đang thôn phệ từng lớp lực lượng còn có thể phản kháng trong tầm mắt.
Trong đó tập hợp lớn nhất rõ ràng đã phát hiện bọn họ đến, ngay dưới sườn núi có pháo trận tụ thành một tuyến dài, trường thương tập thành rừng, trước thương lâm có một hàng binh sĩ tựa hồ đang điên cuồng đào móc mặt đất.
Đội ngũ bộ binh này cũng chỉ có hai ba ngàn người, bọn họ là người đầu tiên chuẩn bị cùng kỵ binh chiến đấu tại trận địa, ngăn cản đường đi của mình nhằm hướng Gia Lăng Giang cứu người, nhưng làm tám phần tự nhiên minh bạch, hành động như vậy nhanh chóng và kiên quyết, đội ngũ này thật là đáng sợ.
Còn có nhiều tin tức đáng sợ hơn nữa, ẩn chứa tin tức quân sĩ điều tra nhanh chóng tan vỡ nguyên nhân, đã được hắn tổ chức sơ bộ, khiến cho hắn cảm thấy răng non đều có chút chua xót.
Nếu như vào mười năm trước, hắn sẽ không chút do dự đem kỵ binh dưới trướng đầu nhập vào chiến trường.
Đương nhiên, trước mắt thời gian để hắn do dự và chờ đợi cũng không nhiều.
Hắn nhanh chóng ban bố vài mệnh lệnh dưới mặt đất, thứ nhất là lệnh cho thân vệ dưới trướng thu nạp và tổ chức binh lính bỏ trốn, khôi phục chiến lực, thứ hai là làm cho người ta nhanh chóng xông về phía Gia Lăng Giang đưa tin, lệnh phổ điều tra không được do dự nữa, dùng tốc độ nhanh nhất phá vòng vây phía đông, tụ hợp với phe mình. Đồng thời, hắn gọi một tên thân binh đứng bên cạnh quan trọng nhất, bảo hắn nhanh chóng trở về đại doanh phía sau, để cho hắn chuyển hướng về chiến trường Tông Hàn và phát hiện vấn đề.
"Mau đi, không thể chậm trễ nữa."
Hắn nói như thế.
Quay đầu nhìn lại, trong rừng núi, giữa rừng cây, đất trũng, bãi bùn trên chiến trường, thưa thớt điểm điểm điểm quang hỏa, mặt trời đã triệt để rơi xuống, đối với kỵ binh mà nói, đương nhiên không phải thời cơ xông trận tốt nhất. Nhưng không thể không xông lên, không thể không trong vận động tìm sơ hở của đối phương.
Đây là con đường duy nhất...
....
Trời đã vào đêm.
Đại doanh của Tông Hàn dựng lên doanh trướng giữa vùng núi, chiến mã lao vùn vụt ra vào, khiến màn đêm trở nên náo nhiệt.
Chiến tranh đã lấy một phương thức bất ngờ, tương đối thuận lợi bắt đầu. Chiến hỏa là bắt đầu nhen lửa buổi chiều, đầu tiên phát sinh chiến đấu chính là bên trong sơn khu của đập Dương, thám báo chém giết đang mở rộng, nhưng song phương vẫn chưa rõ ràng bắt được chủ lực của đối phương, mà sau đó không lâu là bên bờ Gia Lăng Giang phía tây của huyện Di Dương truyền đến chiến báo, bắt đầu rải tám hướng về phía trước trợ giúp.
Lần này Nhan Tông Hàn có thể vận dụng chủ lực, ước chừng chín vạn người —— đây căn bản là gia đình cuối cùng của Tây Lộ quân. Chín vạn người chia thành năm tập đoàn, giám sát quân đội vạn, rải tám vạn, hậu duệ Cao Khánh hai vạn, thiết lập cũng một vạn, cuối cùng còn hơn hai vạn, do Tông Hàn tự mình suất lĩnh, coi như trung quân áp trận.
Phổ Tra cùng quân đội rải tám là từ đường bắc tiến quân, phía nam chủ yếu do duệ Cao Khánh phụ trách, đội quân thiết lập cũng từ phương hướng Chiêu Hóa tới, thứ nhất phụ trách trợ giúp duệ duệ Cao Khánh, thứ hai là vì ngăn trở đường kiếm các của quân số Hoa Hạ thứ bảy xuôi nam. Năm nhánh quân đội hiện nay đều ở trong phương viên trăm dặm, cách nhau mấy chục dặm, nếu muốn trợ giúp, kỳ thật cũng tương đối nhanh chóng.
Hoa Hạ quân tổng số mấy vạn, chiến lực tất nhiên kinh người, nhưng bên này Nữ Chân tọa trấn, phần lớn là đại tướng một mình đảm đương một phương, công thủ đều có chương pháp, chỉ cần không quá chủ quan, hẳn là sẽ không bị Hoa Hạ quân tìm được chỗ trống ăn sạch sẽ.
Đám người Tông Hàn, Hàn Phó đầu tiên đương nhiên là nghĩ như vậy, từ binh pháp mà nói, đương nhiên cũng không có vấn đề gì quá lớn.
Sau khi đêm xuống, tình báo truyền tới, trên phương hướng đập Dương cũng không có đột phá quá lớn, thủy duệ Cao Khánh cũng chỉ dùng ổn thỏa làm phương châm, một mặt mở rộng tìm kiếm, một mặt đề phòng đánh lén - hoặc là Hoa Hạ quân đột nhiên phát lực tập kích Kiếm Các. Mà ở phía Gia Lăng Giang, chiến đấu đã vang lên.
"... Nếu đoán không sai, giám tra bên bờ Gia Lăng Giang lấy binh lực bảo thủ tác chiến làm chủ, trước mắt hẳn là đã cuốn lấy nhánh Hoa Hạ quân này, rải bát đương trường hẳn là đã chạy tới. Bây giờ nói không rõ chính là, bờ Dương chưa từng chính thức đánh nhau, chủ lực Hoa Hạ đệ thất quân sẽ tập trung tại mặt trời, muốn lấy ưu thế binh lực đánh tan đoạn đường phía bắc này của chúng ta."
Vào đêm, Hàn Lập trước tiên ở trong đại trướng phân tích khả năng này với Tông Hàn, Tông Hàn cũng biểu thị tán đồng.
"Hoa Hạ quân hiện giờ quan tâm nhất là tình hình chiến đấu của Kiếm các, thực hư thì thật sự là hư. Tần Thiệu Khiêm dứt khoát đặt chủ lực của mình ở phía bắc cũng không phải là không thể." Tông Hàn nói như thế, "Tuy nhiên trước nay làm tám trận tác chiến vẫn rất ổn trọng, giỏi về độ thế, cho dù giám sát không địch lại Hoa Hạ quân số bảy cũng có thể ổn định trận thế. Hôm nay chúng ta cách nhau không xa, một khi nhận được báo cáo, sáng sớm khởi binh, đêm tối kiêm trình, ngày mai cũng có thể cắn được Tần Khiêm."
Lửa trại cháy hừng hực trong đại doanh, cơm tối mới ăn chưa được bao lâu, một đợt chiến báo mới truyền đến, xác định Hoa Hạ quân xuất hiện ở phương hướng thái dương đại khái là bảy ngàn đến một vạn người, (Phổ tra không muốn nói đối thủ quá ít), hơn nữa chiến lực đối phương hung mãnh, Phổ Tra chuẩn bị để bảo vệ đối phương, giữ vững đối phương.
Báo cáo chiến đấu này đã báo trước sau khi rải xong sẽ truyền về đại doanh, thời gian đã rất lâu, nhưng sau khi nghe xong miêu tả về chiến trường, trước đó Hàn Lập đều cho rằng Phổ Tra là ứng đối chính xác, thoáng yên tâm. Nhưng không lâu sau, thân vệ rải tám người cưỡi chiến mã, chạy nhanh vào đại doanh.
Trong đại trướng, Tông Hàn và thân vệ vừa nghe đám thân vệ kia kể về cảnh tượng rải tám lần trước khi đến chiến trường: xế chiều giờ Tý mới vừa vặn tiếp địch, giờ Tuất một khắc, thao Tra suất lĩnh một vạn đại quân cơ hồ đã bị đánh tan hoàn toàn, chỉ còn sót lại hơn hai ngàn người bị ép ở ven bờ Gia Lăng, đi đến tình huống gọi là đập nồi dìm thuyền. Nói cách khác, trong khoảng hai canh giờ, dưới kim thông thường của Phổ Tra tác chiến, tám ngàn người đã bị đánh tan.
"Điều này sao có thể..."
Tông Hàn đã vỗ bàn đứng lên.
Thân vệ quỳ gối: "... Tướng quân bảo ta trở về báo lại đại soái, Hoa Hạ quân cực kỳ am hiểu chém đầu tác chiến trên chiến trường. Giao thủ với tướng quân Phổ Triệu chính là bảy ngàn người của đệ nhất quân Hoa Hạ, trong đó chiến sĩ mỗi người đều có thể rời khỏi đại đội chiến đấu, khi tướng quân tiến vào chiến trường, mấy ngàn người bị đánh tan dưới trướng tướng quân cũng không thành quân, xét nguyên nhân trong quân mạnh mẽ, mưu tính, phàm là người phát hiệu lệnh, một khi bị chiến sĩ Hoa Hạ quân xuất hiện, giết sạch, quân ta như rắn mất đầu, chỉ có thể chạy tứ tán, còn Hoa Hạ quân kia, gần như không sợ chém đầu chút nào, trước khi chiến pháp như thế, chưa từng thấy, đạo tướng quân, việc này nếu như không có đối phương, ta có cơ hội thắng..."
Thân vệ bi thương kêu lên một tiếng, hắn biểu lộ ra sự lo lắng cùng sợ hãi lúc đó. Khi phát hiện đặc điểm này, rải Bát Linh đã mơ hồ cảm thấy chuyện đáng sợ này.
Khi quân Nữ Chân Tây lộ tiến vào Kiếm Môn quan, chém giết tới Tử Châu, quân năm Hoa Hạ còn phải mượn quan ải phòng thủ, mặt khác cũng có một số tân binh, phương thức tác chiến thuần túy vẫn chưa thể hiện hoàn toàn. Nhưng đến lúc được Tông Hàn chủ động phát động tấn công ở bên ngoài, hai bên đều không lưu thủ hoặc đùa bỡn nữa, tất cả quân bài tẩy đều bị lật tung lên.
Hiện giờ chế độ quân đội hiện đại có ưu thế nghiền ép quân chế cổ đại, đã trực tiếp đẩy tới trước mặt Tông Hàn và Hàn Tuyệt. Tông Hàn và Hàn Túc chậm rãi đứng lên trước, bọn họ nhìn đồ án cắm trên bản đồ, suy diễn chiến trường vào thời khắc này, đã hoàn toàn sửa đổi.
Từng tầng từng tầng da gà nổi lên mang theo cảm giác mát lạnh từ đáy lòng lan tràn ra.
....
Bên bờ Gia Lăng, bị Phổ Tra của hai vị sư đệ nhất sư Hoa Hạ quân công kích, trong đêm hôm nay cũng không có đột phá đến địa phương cùng tung hoành Bát Hợp Lưu.
Người phụ trách ngăn cản kỵ binh rải rác là hơn hai ngàn người do lữ trưởng Hầu Liệt Đường dẫn đầu, cộng thêm Trần Hợi trên sườn đồi bên cạnh, trên đường Phổ Phổ Tra sắp sửa xuất hiện cản trở.
Mà Tề tân nghĩa suất lĩnh đội ngũ cùng thân vệ phổ tra giết thành một mảnh, bốn phía kim binh tán loạn, khắp nơi đều là tràng diện hỗn loạn, kỵ binh tám phần không thể đột nhập vào trong kim binh cứu người, ở trong tầm mắt hai bên đã có thể nhìn thấy địa phương, Hoa Hạ quân cứng rắn chém sát giám sát, nhen lửa soái kỳ của hắn.
cứu viện thất bại, rải tám con đường trong lúc vận động quyết đoán rút lui về phía sau, bộ binh dưới trướng hắn, lúc này cũng đang lục tục tập trung về phía này.
Cộng thêm việc thu thập binh khí tán loạn, binh lực rải lên trên tám bàn là gấp ba lần đối phương. Thậm chí hắn còn mang theo một nhánh kỵ binh, nhưng giờ khắc này, có muốn chủ động tấn công hay không, có chút do dự.
Trong bóng đêm, kim binh tứ tán, hắn đã đến được hơn bốn ngàn canh giờ, một số binh lính không mất đi ý chí chiến đấu, bọn họ thậm chí còn có thể đánh, nhưng trong bốn ngàn người này, không có tướng lĩnh cao tầng...
Từ mạnh mẽ yên tĩnh đến mưu phản, thủ lĩnh của hơn bốn ngàn quân đang bị Hoa Hạ quân tác chiến không ngừng xung kích, giết sạch người sống sờ sờ, một số binh lính sau khi tìm không thấy người phát hiệu lệnh thì mờ mịt bị tách ra. Bọn họ còn không rõ chuyện này đáng sợ, cảm thấy mình nguyện ý tiếp tục tác chiến...
Trong bóng đêm, Hoa Hạ quân ở ngọn núi đối diện rơi vào tầm mắt tung hoành, đáy lòng phát lạnh. Đó như là một thanh đao của yêu ma ra khỏi vỏ, mang theo mùi máu tanh, kích động, tùy thời đều muốn chọn người mà cắn. Hắn chém giết nửa đời, chưa từng thấy quân đội như vậy.
Bảy ngàn người kia, hẳn là, triệt để điên rồi.
"Chuẩn bị tiến công..." Hắn nói.
....
Gió đêm gào thét bay lên, nó tắt một ít hỏa diễm, lại thổi lên một ít hỏa diễm khác.
Trong dãy núi phương hướng đập Dương, tác chiến sắp triển khai.
"Nếu Ninh Nghị tới đây, sẽ nói chúng ta là phá gia chi tử." Dứt bỏ kính viễn vọng, ở chỗ Tần Thiệu khiêm tốn trong hắc ám sơn, thấp giọng cười nói: "Nhưng tướng quân bách chiến tử... Tráng sĩ mười năm trở về..."
Cách cái chết của phụ thân và huynh trưởng hơn mười năm...
....
Bốn tháng mười chín, cảnh tượng nữ chân nhân chưa từng ngờ tới, đã xuất hiện trước mặt bọn họ. Đối mặt với hơn chín vạn người vây quanh, Hoa Hạ quân số bảy đã triển khai tư thái đối xứng không giữ lại chút nào, một đao kinh người đã bổ xuống, chém đứt vỏ ngoài, chặt đứt huyết mạch, xé rách cơ bắp, đao này chém ra, liền thẳng đến chỗ sâu trong xương tủy, nhào vào ——
Đây là khởi đầu của trận quyết chiến.