Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Các vị, thời điểm quyết chiến, đã đến rồi."
Bốn tháng mười chín, đại long sơn gần huyện Khang huyện, ánh trăng sáng tỏ, xuyên qua cửa sổ nhà gỗ, từng ô từng ô một chiếu vào.
Trong nhà gỗ có bó đuốc đang bốc cháy, không lớn lắm, ánh lửa cùng ánh sao hội tụ cùng một chỗ, Tần Thiệu Khiêm đã động viên làm tướng lãnh thứ bảy vừa mới tập hợp được.
"Đã qua hơn mười năm." Hắn nói, "Trong thời gian hơn mười năm qua, Trung Nguyên rơi vào tay giặc, đồng bào của chúng ta bị ức hiếp, bị đồ sát, chúng ta cũng vậy, chúng ta đã mất đi chiến hữu, chư vị đang ngồi đây phần lớn cũng mất đi người thân, các ngươi còn nhớ rõ dáng vẻ của mình... thân nhân không?"
Bên ngoài phòng, chiến sĩ của Hoa Hạ, đệ thất quân đã tập kết trong một đống lửa.
"Ta còn nhớ rõ dáng vẻ của cha ta." Hắn nói: "Năm xưa ở võ triều, địa phương tốt a, cha ta là làm phụ ở triều đình, vì giữ lễ, đắc tội Hoàng đế, cuối cùng trên đường chết đi, huynh trưởng của ta là một con mọt sách. Huynh trưởng của ta thủ Thái Nguyên canh giữ hơn một năm, triều đình không chịu phát binh cứu ông ấy, cuối cùng bị nữ chân nhân chặt đứt, đầu treo trên tường thành, có người đem đầu ông ấy trở về... Ta không nhìn thấy."
"Chỉ là... hơn mười năm, bộ dáng của bọn họ, ta nhớ rất rõ ràng, dáng vẻ của Biện Lương, ta cũng nhớ rất rõ ràng. Mẫu thân của huynh trưởng, trước mắt vẫn còn là một củ cải nhỏ, hắn lớn lên ở Kim quốc, bị một kim nhân chặt một ngón tay. Hơn mười năm trôi qua... Hồi đó ta vẫn còn là trẻ con., Là cả ngày đi chơi gà đi chó trong thành, nhưng đứa nhỏ bây giờ, muốn bị chặt đầu ngón tay, nói không đầy đủ, nó lớn lên bên phía nữ chân nhân, ngay cả lời nói, cũng không dám nói a..."
Ngựa và lừa kéo xe lớn từ trên núi chuyển xuống, trên xe kéo đạn pháo và các loại binh giới. Từ rất xa, cũng có một ít bách tính tới đây, nhìn bên cạnh núi.
Tần Thiệu Khiêm nhìn vào đám tướng lĩnh này.
"Có người nói, sau đó sẽ bị đánh, chúng ta bị đánh... Ta nhớ hơn mười năm trước, khi nữ chân nhân lần đầu xuôi nam, ta theo ta nói chuyện ven đường, giống như chạng vạng tối của Võ Triều. Lập Hằng nói, quốc gia này đã nợ, ta hỏi hắn làm sao trả được, hắn nói lấy mạng ra trả. Nhiều năm như vậy, không biết đã chết bao nhiêu người, chúng ta một mực trả nợ, đến bây giờ..."
Gió thổi qua đống lửa bên ngoài chiếu rọi ra từng dáng người kiên cường. Trong không khí có khí tức lạnh thấu xương đang tụ tập. Ánh mắt Tần Thiệu Khiêm đảo qua mọi người.
"Từ Hạ thôn... Từ Hạ thôn đến Đổng Chí Kiệt... Tây bắc đến Tiểu Thương Hà... Hàng ngày nữa... Lại đến đây... địch nhân của chúng ta, từ Quách Dược sư... Đến đám gia binh triều đình... Từ người trong Hạ cung đến Lâu thất, từ chức không mất... Từ Tiểu Thương Hà ba năm trở lại đây, Nhan Tông Hàn, Nhan Hi Duẫn... Có bao nhiêu người đứng bên cạnh các ngươi? Bọn họ theo các ngươi một đường xung phong, ngã xuống trên đường..."
"Hơn mười năm trước, khi chúng ta đề cập đến nữ chân nhân, như là một thần thoại. Từ xuất hà điếm đến Hộ Bộ Đạt, bọn họ đánh bại người của quốc gia không ai bì nổi, mỗi lần đều lấy ít thắng nhiều. Còn Võ Triều chúng ta, nghe nói người của Liêu quốc đến, đều cảm thấy đau đầu, huống chi là nữ chân tuyệt đối không thể địch. Đồng Quán năm đó suất lĩnh hơn mười vạn người Bắc phạt, đánh không lại bảy ngàn vạn binh sĩ, bỏ ra mấy ngàn vạn lượng bạc, mua bốn châu của Yến vân mười sáu châu trở về..."
Hắn nhớ lại năm đó, cười cười: "Đồng vương gia à, năm đó một tay che trời, tất cả chúng ta đều phải quỳ gối trước mặt hắn, mãi cho tới khi lập tức giết chết Chu Ngọc. Đồng Quán ngăn ở phía trước, lập Hằng một cái tát đánh vào đầu hắn. Người khác bay lên, đầu đâm vào bậc thang của điện Kim Loan, bộp bộp."
"Năm đó, chúng ta quỳ xuống nhìn Đồng vương gia, Đồng vương gia quỳ xuống nhìn hoàng đế, hoàng đế quỳ xuống nhìn người, người quỳ xuống nhìn nữ chân... Vì sao nữ chân nhân lại lợi hại như vậy? Tại Hạ thôn năm đó, chúng ta không biết, đại quân Biện Lương thành trăm vạn nhân khẩu, bị tông vọng mấy vạn nhân mã đánh tan không thành quân, đó là chênh lệch xa xôi đến nhường nào. Rất nhiều người chúng ta luyện võ cả đời, chưa từng nghĩ tới, giữa người và người lại có sự khác biệt lớn như thế. Nhưng hôm nay!"
Thanh âm của Tần Thiệu Khiêm giống như lôi đình rơi xuống: "Sắc tắc này còn không? Giữa chúng ta và Nhan Tông Hàn xong, là ai đang sợ hãi..."
Ngoài cửa sổ, ánh lửa chập chờn, gió đêm như hổ gầm, xuyên núi qua núi.
"... Quân số năm của chúng ta, vừa đánh bại bọn họ ở Tây Nam, Ninh tiên sinh giết con của Tông Hàn. Trước mặt bọn họ, giết chết Đạt Khuyết, giết dư thừa. Trần Phàm giết được Ngân Thuật ở đầm châu, nhưng tiếp theo, đệ đệ tăng tốc, vĩnh viễn không thể ra khỏi Kiếm các! Trên tay những người này dính đầy máu của hán nhân, chúng ta đang đòi lại bọn họ từng chút một..."
"Quân năm đã ở trong hoàn cảnh gian nan nhất đối kháng Tông Hàn, chuyển bại thành thắng, chư vị Hoa Hạ quân, binh lực của bọn họ đã vô cùng khẩn trương, rút lui phi thường khẩn trương liều chết bảo vệ Kiếm Các, không muốn để cho hai nhánh quân của chúng ta nối thành một mảnh., Tông Hàn cho rằng chỉ cần ngăn cách Kiếm Các, bọn họ đối mặt với chúng ta ở bên này chính là binh lực ưu thế. Chủ lực của bọn họ gần mười vạn, chúng ta bất quá chỉ có hai vạn người, cho nên hắn muốn thừa dịp Kiếm Các chưa bị phá, đánh bại chúng ta, cuối cùng cho trận đại chiến này một cái công đạo..."
Khóe mắt của hắn hiện lên sát ý: "Nữ chân nhân ở Tây Nam, đã là tướng bại quân, nhuệ khí của bọn họ đã mất, nhưng Tông Hàn, Hi Duẫn không muốn thừa nhận điểm này. Như vậy đối với chúng ta, có một tin tức tốt và một tin tức xấu, tin tức tốt là chúng ta đang đối mặt với một đám bại quân chi tướng; tin xấu là năm đó ngang trời xuất thế, đánh hạ một nhóm quân đội tràn đầy không thể địch giúp nữ chân nhân, đã không còn ở đây rồi..."
"Chúng ta, Hoa Hạ đệ thất quân, đã trải qua bao nhiêu thời gian tôi luyện đến hôm nay. Vì sao giữa người và người khác lại có sự chênh lệch lớn như vậy? Chúng ta đem người đặt vào cái lò lớn này đốt, để cho người ta chạy trên mũi đao, nhảy vào trong biển máu, chịu nhiều đau khổ nhất, trải qua rèn luyện khó khăn, các ngươi đã đói bụng lắm rồi., Sống sót qua áp lực, nuốt qua lửa than, chạy qua bão cát, tới nơi này... Nếu là năm đó, nếu như là ở Hộ Bộ tơi, chúng ta sẽ đánh nát Nhan A Cốt, đánh chết ngay đầu quân đội..."
"Nhưng hôm nay, chúng ta chỉ có thể ăn chút cơm nguội."
Hắn nói tới đây, ngữ điệu không cao, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, trong miệng có sự đè nén của máu tanh, các tướng lĩnh trong phòng ngồi nghiêm chỉnh, mọi người nắm chặt song quyền, có người nhẹ nhàng lắc lắc cổ, phát ra những âm thanh rất nhỏ trong màn đêm lạnh lẽo. Tần Thiệu Khiêm dừng lại trong chốc lát.
"Suy nghĩ lại một chút, người đã chết rồi! Suy nghĩ đi nghĩ lại những tên hung thủ gây ra chuyện xấu này! Bọn hắn có mười vạn người, bọn hắn đang hướng chúng ta tới! Bọn hắn muốn thừa dịp nhân lúc nhân thủ chúng ta không nhiều, chiếm chút tiện nghi! Vậy thì để cho bọn hắn chiếm tiện nghi này! Chúng ta muốn đánh nát vọng tưởng cuối cùng của bọn hắn, chúng ta phải đánh nát đầu chó của Nhan Tông Hàn, binh mã Đại Nguyên Soái này!"
"Tất cả đều có!"
Tướng lĩnh trong phòng đứng dậy.
Ánh mắt Tần Thiệu Khiêm đảo qua bọn họ.
Ánh trăng ngoài cửa sổ lạnh lẽo, cũng đang đảo qua tầng tầng quan sơn của nhân gian, có một số ảnh hưởng như sóng lớn đẩy ra, tướng lĩnh đi về phía binh sĩ, từng tầng từng tầng động viên, sau đó trinh sát quân đội bắt đầu hành động, sau đó là chủ lực, bễ nghễ. Quân thứ bảy không giống với quân đội khác, bọn họ không có vẻ cuồng nhiệt ngoài mặt, máu chỉ cháy trong thân thể. Thời khắc quyết chiến, đã tới.
"Chúng ta —— xuất chinh."
Mũi binh như dòng sông lớn vỡ đê, dâng lên mãnh liệt!
....
Tông Hàn đã rất ít khi nhớ tới cánh đồng rừng và cánh đồng tuyết kia.
Hổ Thủy (Tây Nhĩ Tân Thành) không có bốn mùa, Tuyết Nguyên nơi đó thường xuyên làm cho người ta cảm thấy, bốn mùa trong sách miêu tả là một loại huyễn tượng, nữ chân nhân từ nhỏ lớn lên ở nơi đó, thậm chí còn không biết ở nơi nào trong thiên địa, sẽ có bốn mùa thay đổi khác biệt với quê hương.
Biết quá nhiều là một loại thống khổ.
Tông Hàn là con trai trưởng của quốc gia trao đổi, tuy con gái thật sự là một tiểu bộ lạc bần cùng, nhưng làm con trai của quốc gia, chắc chắn sẽ luôn có đặc quyền như vậy, sẽ có đàn Tát tri thức uyên bác giảng giải đạo lý trong thiên địa cho hắn. Hắn may mắn có thể đi tới phía nam, kiến thức và cảm nhận được tư vị của mùa hè Liêu quốc.
Đây là mùi vị đau đớn.
Có một khoảng thời gian, hắn thậm chí cảm thấy, nữ nhân sinh ra trong trời đất băng tuyết như vậy, là một loại nguyền rủa trời cho bọn họ. Khi đó tuổi hắn còn nhỏ, hắn sợ trời tuyết, mọi người thường đi vào trong tuyết địa, vào đêm không trở lại, người khác nói, hắn sẽ không bao giờ trở về nữa.
Trong trời băng tuyết có sói, có gấu, mọi người dạy cho nó phương pháp chiến đấu, nó đối với sói và gấu đều không cảm thấy sợ hãi, nó sợ hãi chính là băng tuyết không cách nào chiến thắng, quái vật khổng lồ tràn ngập ác ý giữa bầu trời, cương đao cùng phóng thương của nó, đều không thể làm tổn thương mảy may vật ấy. Từ lúc còn nhỏ, mọi người trong bộ lạc liền dạy nó, muốn trở thành dũng sĩ, nhưng dũng sĩ không cách nào thương tổn phiến thiên địa này, mọi người không cách nào chiến thắng được vật không bị thương tổn.
Mặc dù trở thành dũng sĩ mạnh nhất nhưng trước mặt kẻ địch, hắn vẫn là con sâu cái kiến bất lực.
Thẳng đến năm mười hai tuổi, hắn theo các đại nhân tham gia lần thứ hai săn bắn, trong gió tuyết, hắn cùng các đại nhân thất lạc. Bầu trời ác ý khắp nơi đè ép thân thể của hắn, tay của hắn ở trong băng tuyết đông cứng, đao thương của hắn không cách nào bảo hộ hắn. Hắn một đường tiến lên, gió tuyết đan xen, cự thú sẽ cắn nuốt hắn từng chút một.
Mãi đến khi phía chân trời còn thừa một luồng ánh sáng cuối cùng, hắn phát hiện dưới một gốc cây có một cái bọc nhỏ bằng gỗ xếp chồng lên nhau. Đó là nơi không biết có một thợ săn nữ thật nào tạm thời nghỉ chân, Tông Hàn bò vào, trốn trong không gian nho nhỏ, uống nốt ngụm rượu cuối cùng mang theo người.
Cuồng phong gào rít, hắn co rút trong không gian kia, cuộn thành một đoàn.
Hắn cứ như vậy ở chung với gió tuyết một buổi tối, không biết từ lúc nào, gió tuyết bên ngoài đã dừng lại, yên tĩnh như nước, hắn từ trong phòng đi ra ngoài. Rửa ra tuyết đọng, thời gian đại khái là rạng sáng., Phía trên rừng cây có đầy sao trời, bóng đêm trong vắt như được rửa sạch, khoảnh khắc đó, phảng phất toàn bộ đất trời chỉ có một mình hắn, bên cạnh hắn là một chỗ tị nạn được chất đống củi nho nhỏ. Dường như hắn đã hiểu, thiên địa chỉ là thiên địa, thiên địa cũng không phải là cự thú.
Thiên Minh ngày hôm sau, hắn từ chỗ đống củi này xuất phát, cầm lấy đao thương của hắn, hắn ở trong cánh đồng tuyết săn giết một con sói, uống máu sói, ăn thịt, trước khi trời tối, tìm được một chỗ thợ săn nhỏ khác, tìm được phương hướng.
Hết thảy đều rõ ràng trắng trợn bày ra trước mặt hắn, giữa thiên địa trải rộng nguy cơ, nhưng thiên địa không hề có ác ý, người chỉ cần tiến lên giữa đống củi và một đống củi là có thể chiến thắng tất cả. Từ đó về sau, hắn trở thành chiến sĩ xuất sắc nhất của Nữ Chân tộc, hắn nhạy cảm phát hiện, cẩn thận tính toán, dũng cảm giết chóc. Từ một đống củi, đi đến một chỗ khác đống củi.
Từ xưa đến nay, nữ chân nhân chính là sống sót trong thiên địa nghiêm khắc như vậy, chiến sĩ xuất sắc luôn giỏi tính toán, tính toán sinh mệnh, cũng tính đến chết.
Mấy năm sau, A Cốt muốn cử binh phản chiến. Liêu quốc là quái vật khổng lồ nắm trong tay trăm vạn đại quân, còn bên cạnh A Cốt chỉ có hơn hai ngàn binh sĩ có thể lãnh đạo. Mọi người sợ hãi uy thế của Liêu quốc, thái độ đều tương đối kín kẽ, duy chỉ có Tông Hàn là lựa chọn phương hướng giống A Cốt.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Nếu phiến thiên địa này là kẻ địch, vậy toàn bộ chiến sĩ đều chỉ có thể ngồi chờ chết. Nhưng thiên địa cũng không có ác ý, lại cường đại long và voi, chỉ cần nó sẽ bị thương tổn, vậy nhất định có phương pháp đánh bại nó.
Không lâu sau đó, A Cốt dùng hai ngàn năm trăm người đánh bại một vạn hải quân kịch liệt, chém giết cảm tạ mười phần, cướp đoạt Ninh Giang châu, bắt đầu hành trình huy hoàng mấy chục năm sau...
Hồi tưởng lại quá khứ, chuyện này cũng đã là chuyện bốn mươi năm trước rồi.
Trong thời gian này, hắn rất ít khi nhớ tới gió tuyết đêm qua. Hắn nhìn thấy tâm tình cự thú chạy vội qua, sau đó tinh quang như nước, vạn vật trên thế gian này, đều dịu dàng tiếp nhận hắn.
Ngồi trên sườn núi, Tông Hàn mở mắt, phía trước là doanh trướng lan tràn, tinh hoả trên bầu trời như dệt, mặt đất ấm áp, dãy núi vắt ngang, thoạt nhìn hoàn toàn không có chút ác ý nào. Ở đây, mọi người không cần từ một đống củi đi tới một đống củi khác, không cần tìm kiếm một gian phòng nhỏ trước khi trời tối, nhưng khi hắn đi ra ngoài rạng sáng, cuối cùng lại trông thấy Bắc Phong đang gào thét lẫm liệt.
Nếu như tính toán không được khoảng cách đến gian phòng nhỏ tiếp theo, mọi người sẽ chết trong gió tuyết.
Thiếu niên bốn mươi năm trước nắm chặt trường mâu, ở trong thiên địa này, hắn đã nhìn thấy vô số cảnh tượng hưng thịnh, giết chết vô số cự long và voi nguyên, gió tuyết nhiễm tóc bạc. Hắn cũng sẽ nhớ tới đồng bọn trong gió tuyết lạnh thấu xương này, buộc tội trong bát, bài ca, ô nhã buộc, A Cốt đánh, Dung Lỗ Cổ, Tông vọng, Lâu thất, từ chối không mất... Đến hôm nay từng đạo thân ảnh này cũng đã ở lại một địa phương nào đó trong gió tuyết tàn phá bừa bãi.
Nhưng nữ tử tiếp tục đi về phía trước, tìm kiếm gian phòng nhỏ tiếp theo để tránh né gió tuyết, còn hắn thì ăn máu thịt của cự thú trên đường đi. Đây chính là chân tướng của thiên địa.
Sáng tháng bốn mươi chín, trinh sát phía trước quân đội đã quan sát được phương hướng điều chuyển của quân đội Hoa Hạ, cố gắng chạy trốn về phía nam, nhưng lúc xế chiều, chứng minh phán đoán này là sai, chưa đến ba khắc, hai đội trinh sát quy mô lớn của quân đội Vu Dương đã cuốn vào chiến đấu, quân đội phụ cận lập tức bị hấp dẫn ánh mắt, tới gần trợ giúp.
Nhưng ngay sau đó không lâu, Kim Binh tiên phong phổ biến kiểm tra phụ cận huyện Giả Dương cách đó trăm dặm, đệ tứ sư quân Hoa Hạ, chủ lực dọc theo một đường kim quân của Tần Lĩnh, song phương nhanh chóng tiến vào phạm vi giao chiến, cơ hồ đồng thời phát động tấn công.
Tông Hàn Binh chia ra mấy đường, khởi xướng cho quân thứ bảy của Hoa Hạ nhanh chóng vây kín, hy vọng trước khi Kiếm Môn quan bị Ninh Nghị đánh tan sẽ lấy nhiều đánh ít, đặt ưu thế cục bộ bên ngoài Kiếm Môn quan. Hắn là người chủ công phương, theo lý mà nói thì quân thứ bảy của Hoa Hạ sẽ tận lực lui thủ trước bốn lần mình, phòng ngự nhưng không ai ngờ được chính là: Quân thứ bảy đã đánh tới.
Buổi chiều hôm nay, Hoa Hạ quân công kích vang vọng rừng núi phụ cận huyện Dương, hai con cự thú đánh nhau...