Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Chạng vạng tối mặt trời đỏ, lại hóa thành đầy trời sao, biến thành ráng mây vần vũ trong ban ngày.
Tây Nam vọng cầu xa đại thắng, tin tức binh sĩ Tông Hàn hoảng hốt bỏ chạy đến bốn tháng đã lục tục lan truyền khắp Giang Nam và Trung Nguyên.
Trận chiến quyết định được xu thế thiên hạ, tới giờ đã hiện ra phương hướng hoàn toàn trái ngược với dự đoán của đa số mọi người. Chiến lực và ngoan cường của Hoa Hạ quân khiến rất nhiều người kinh ngạc. Có người ngạc nhiên, có người sợ hãi., Có người cảm thấy phấn chấn từ chiến quả như vậy, cũng có người cảnh giác. Nhưng bất kể thái độ và tâm tình như thế nào, chỉ cần là người có chút tư cách khiêu vũ trên mảnh sân khấu thiên hạ này, không ai có thể thờ ơ với hắn, hờ hững đối mặt, nhưng đã không thể cãi lại.
Mặc dù cách mấy ngàn dặm, nhưng hai đội ngũ trên Lương Sơn vẫn vô cùng phấn chấn, cỏ dại cỏ dại khắp nơi gia nhập, thậm chí dưới sự chỉ đạo của Chúc Bưu, Hoa Hạ quân của Lưu Thừa Tông và Vương Sơn Nguyệt, Tiết Trường Công chỉ huy Quang Vũ quân, còn vì trận đại thắng này gây ra hai lần ma sát và ẩu đả quy mô nhỏ, khiến người ta dở khóc dở cười.
Cách xa bảo vệ Nhan Xương là vì Lương Sơn rục rịch, tăng cường lực phòng ngự đối với Trung Nguyên, đề phòng những người này bị tình hình chiến đấu Tây Nam cổ vũ, bí quá hóa liều gây ra đại sự.
Càng xa hơn ở bên trong Kim Quốc, ảnh hưởng quy mô lớn đang dần dần được chuẩn bị. Trong mây, sau khi tin tức đầu tiên truyền đến, cũng không được mọi người công khai, chỉ lặng lẽ lưu truyền trong một phần cao hộ Kim Quốc. Sau khi biết được Tây Lộ quân chiến bại, một số đại gia tộc khai quốc đại kim lôi Hán nô trong nhà ra, giết một nhóm, sau đó tàn côn đến nha môn nộp tiền phạt.
Có tin tức bi thảm liên quan tới việc Tây Lộ quân rút lui sau đó, còn phải mất thêm thời gian nữa mới có thể truyền về từ Tây Nam cách đây mấy ngàn dặm. Đến lúc đó, một phen sóng gió cực lớn sẽ xuất hiện ngay trong nội bộ Kim Quốc.
Tấn địa.
Đội ngựa xuyên qua sườn đồi chập chùng, đi về phía thung lũng bên kia sơn lĩnh, trong xe ngựa của Lâu Thư Uyển vén rèm lên, thấy được phía dưới mơ hồ còn có khói đen và dư hỏa.
Ngọn lửa tàn sát thôn trang cùng ruộng lúa, quân đội phụ cận đã tới, cứu vớt những thứ còn có thể cứu vãn được ở những nơi hỗn độn. Càng tiếp cận, càng có thể nghe được tiếng khóc trong gió rõ ràng.
"... Súc sinh."
Nàng nắm chặt nắm đấm, chửi rủa một câu như thế.
Đây là chuyện xảy ra trong vòng ba tháng.
Nếu như không phải chuyện phát sinh vào mùa xuân này, có lẽ Lâu Thư Uyển đã nhận được càng nhiều cổ vũ từ đại chiến Tây Nam. Nhưng giờ phút này, việc tấn công đột nhiên bị tập kích quấy nhiễu, trong lúc nhất thời sứt đầu mẻ trán.
Trong hai tháng mùa đông, mùa đông đã tan rã, bên Lâu Thư Uyển và Liêu Nghĩa Nhân vừa chủ trì cuộc chiến tranh đoạt tấn công vừa rồi lại lần nữa vang lên. Lần này, viện quân dị tộc bên phía Liêu Nghĩa Nhân đột nhiên xuất hiện, dùng thủ đoạn như vậy để nhổ trừ hai huyện trấn của Lâu Thư Uyển ra, thủ đoạn đối phương hung tàn, giết người không ít. Sau khi điều tra một phen, bên này mới xác nhận kẻ tham gia tiến công rất có thể là người thảo nguyên một đường giết tới từ Tây Hạ.
Cổ tay đám lính đánh thuê dị tộc mới xuất hiện này rất linh hoạt, hơn nữa đối với chiến đấu, tàn sát mãnh liệt, bọn họ phá thành hai lần, đều giả trang thương nhân, liên lạc cùng thủ vệ trong thành, sau khi được cho phép lấy một ít tinh nhuệ cướp đoạt cửa thành, sau đó tàn sát và đốt giết. Chỉ từ trên chiến đấu cướp bóc cửa thành của đối phương, có thể xác định quân đội này đúng là tác chiến tinh nhuệ trong vòng năm tháng này.
Đoạt thành trong vòng hai tháng đã khiến phe Ngọc Lân cảnh giác, đến cuối tháng thứ hai, sự tác chiến của đối phương đã bị trở ngại. Sau một lần bị phát hiện, ba tháng đầu, đội quân này lại dùng đánh lén đội tuần tra, truyền tin tức, thủ đoạn tuần tra hai huyện trấn nhỏ trước sau. Cùng lúc đó, bọn họ còn tập kích dân chúng bình dân Hổ Vương quản lý, triển khai tập kích thảm thiết không người.
Đội ngũ nhỏ dùng chiến lực linh hoạt, thợ săn tinh nhuệ tiến hành xen kẽ ở thôn trấn bên này, thừa dịp đêm tối tập kích thôn xóm, quan trọng nhất là thiêu hủy phòng ốc, thiêu hủy ruộng lúa mạch. Chiến đấu như vậy phương thức lược, trong quá khứ chiến tranh, cho dù Liêu Nghĩa Nhân cũng tuyệt đối không dám sử dụng, nhưng trong ba tháng, bên này trước sau gặp phải hơn mười lần tấn công như ong vỡ tổ.
lúa nhỏ mùa đông thường là gieo từ năm tháng tám chín trước, đến năm tháng năm thu hoạch, đối với Lâu Thư Uyển mà nói, là một nhóm thu hoạch mấu chốt nhất để phục hưng tiến vào đất liền. Liêu Nghĩa Nhân cũng là đại tộc bản địa, trên chiến trường tranh đoạt ngươi chết ta sống, nhưng luôn chỉ vào đánh bại đối phương, có thể sống tốt hơn, ai cũng không đến nỗi đi vào ruộng lúa mạch của dân chúng phóng hỏa, nhưng người thảo nguyên đến, mở ra con sông tiên thủy như vậy.
Trong vòng hai ba tháng, Ngọc Lân tập kết quân đội, lại khôi phục hai tòa thành, nhưng quân đội bên ngoài, khu vực gần bình nguyên cũng bị đội quân nhân mã thảo nguyên tập kích quấy rối. Bọn họ sử dụng tài nghệ xuất sắc nhất tề, tập kích quân đội tương đối yếu thế, một vòng bắn xoay người bỏ chạy, kéo giãn khoảng cách lại một vòng xạ kích, chỉ bóp nhuyễn hồng tử, tuyệt đối không mạnh mẽ gặm cứng xương, tạo thành phiền toái nhất định với trình độ của Ngọc Lân.
Làm tướng lãnh dẫn binh nhiều năm, đối với Ngọc Lân cùng không ít người có thể nhìn ra được, sức chiến đấu của người thảo nguyên không hề yếu, bọn họ chỉ là thói quen áp dụng chiến pháp như vậy. Có lẽ bởi vì Tấn Địa tồn vong không liên quan gì đến bọn họ, Liêu Nghĩa Nhân đã mời bọn họ tới đây., Bọn họ liền dựa theo uy hiếp không ngừng chọc vào dao găm. Đối với bọn họ mà nói, đây là tác chiến nhẹ nhàng và tương đối thoải mái, nhưng đối với đám người Ngọc Lân, Lâu Thư Uyển mà nói, cũng chỉ có tâm tình phẫn uất bất bình.
Duy nhất có thể an ủi được bên này là, bởi vì thế lực của Liêu Nghĩa Nhân ở chiến trường chính diện đã hoàn toàn không địch lại được Ngọc Lân tiến công. Nhưng đối phương áp dụng chính là thủ thế, mặc dù hết thảy thuận lợi, phải đánh tan Liêu Nghĩa Nhân., Chỉ phục hồi toàn bộ Tấn Địa cũng mất gần nửa năm. Nhưng không ai biết nửa năm sau người trên thảo nguyên này sẽ gây ra bao nhiêu sự tình điên cuồng, cũng rất khó hoàn toàn xác nhận, nếu như đám gia hỏa này quyết tâm muốn tấn công, sẽ xuất hiện tình huống như thế nào.
Sau khi song phương tiếp xúc ma sát và điều tra, tình hình chiến đấu của Tây Nam truyền tới khắp nơi. Năm lần phụ trách sự vụ bên này đề tỉnh Lâu Thư Uyển, mặc dù tại Tây Bắc giết thành đất trắng, đối với tình huống Tây Hạ cũng không có quá nhiều người chú ý, nhưng trước khi tới Tấn địa, Ninh tiên sinh đã từng dẫn người đi Tây Hạ, dò xét qua những động tĩnh có liên quan tới người giải cứu thảo nguyên này.
Để cho thế lực mà Ninh Nghị âm thầm chú ý, bản thân đây chính là một loại tín hiệu và ám hiệu. Lâu Thư Uyển cũng vì vậy mà càng thêm coi trọng, nàng hỏi thăm triển khai Ngũ Ninh Nghị đối với đám người này cái nhìn như thế nào, có đối sách hay không, Triển Ngũ lại có chút khó khăn.
"... Lần đó Ninh tiên sinh tới đây chỉ an bài về Hổ vương, có lẽ chưa từng nghĩ tới đám người này sẽ đưa tay vào vấn đề ban đầu, cũng không nói cho người khác biết..."
Trong lòng Lâu Thư Uyển đang phiền muộn, nghe thấy câu trả lời như vậy, lông mày nhíu lại: "Cút, Hắc kỳ quân các ngươi cũng như tên Ninh Nghị kia, ăn uống ngon lành nuôi dưỡng các ngươi, một chút tác dụng cũng không có!"
Nàng gặp chuyện có liên quan tới Ninh Nghị liền muốn mắng vài câu, có lúc thô tục không chịu nổi, Triển Ngũ cũng bất đắc dĩ. Đặc biệt là năm ngoái sau khi đối phương viện trợ, đám người Hoa Hạ quân tay ngắn tay mềm miệng trước mặt nàng, chỉ có thể xám xịt rời đi. Mặt mũi là cái gì, sớm đã không sao cả.
Cách nhìn của Ninh Nghị đối với người thảo nguyên không thể nào biết được, năm con thi triển chỉ được viết thư tạm thời báo cáo tình hình ở đây. Bên phía Lâu Thư Uyển thì triệu tập đám người Ngọc Lân, bảo bọn họ đề cao cảnh giác, chuẩn bị sẵn sàng đánh nhau cứng rắn. Đối với Liêu Nghĩa Nhân..., Tận lực dựa vào tốc độ nhanh nhất để giải quyết, người trong thảo nguyên tuy rằng tạm thời chiến pháp trơn trượt, nhưng cũng phải có suy nghĩ trong lòng muốn đánh liều cùng đối phương, hết thảy phương pháp chế ngự sách lược du kích của đối phương, hiện tại phải làm rồi.
Thế là thu hồi nắm đấm, đối với việc chỉnh thể tác chiến của Liêu gia, còn bị đẩy tới thời hạn tháng tư. Trong khoảng thời gian này, đám người Lâu Thư Uyển triển khai phòng ngự bảo mật bên ngoài lãnh địa, nhưng cảnh tượng thôn trang bị tập kích, vẫn thỉnh thoảng sẽ bị báo cáo tới.
Mỗi một ruộng lúa bị thiêu hủy cùng thôn xóm, đều giống như ở trong lòng Lâu Thư Uyển động đao. Dưới tình huống như vậy, nàng thậm chí mang theo thân vệ của mình, đem đầu mối chính trị ép tới tiền tuyến. Dự bị tấn công còn một đoạn thời gian, âm thầm chiêu hàng cùng thuyết phục đám người Liêu Nghĩa Nhân bên kia cũng đang khua chiêng gõ trống tiến hành., Khói lửa nơi Tấn địa đang lay động, tới đầu tháng tư, bầu không khí xơ xác tiêu điều. Bởi mọi người bỗng phát hiện, người thảo nguyên chen ngang quấy rối, từ cuối tháng ba, chẳng biết tại sao lại ngừng lại.
Một thời gian dài trầm mặc, có lẽ chính là chuẩn bị cho đợt tiến công kế tiếp, Lâu Thư Uyển ý thức được điểm này lệnh quân đội tăng cường cảnh giác, đồng thời để người phía trước tìm hiểu tin tức. Không lâu sau, tin tức vô cùng quỷ dị từ trong đội quân bên Liêu gia truyền tới...
....
Phía bắc cương dương, huyện Huy, nhà tổ tổ của Liêu Nghĩa Nhân, vẫn tiếp tục ở đây hỗn loạn như trước.
Người trong thảo nguyên đột nhiên gây khó dễ.
Thời gian là vào lúc chạng vạng tối của tháng ba, do gia chủ Liêu gia dẫn đường tổ chức một buổi tối ở trong đại trạch này. Không lâu sau đó, đội kỵ binh của Mông Cổ triển khai công kích quân doanh ở phụ cận, bọn họ bắt được các tướng quân, cướp lấy các loại cao điểm của nội viện Liêu gia., Người Mông Cổ khống chế Liêu gia đã được bốn ngày, bởi vì lúc trước đã có sắp xếp, quân bị phụ cận bị cướp sạch không còn gì, rất nhiều người trong thảo nguyên tới, kéo đi bọn họ lúc này coi trọng nhất là hỏa dược, đạn dược các loại.
Tuy rằng thoạt nhìn đã sớm dự mưu, nhưng trong toàn bộ hành động, người Mông Cổ vẫn biểu hiện ra rất nhiều chỗ vội vàng, lúc đó rất khó xác định vì sao bọn họ lại chọn thời điểm như vậy để làm khó Liêu gia. Nhưng vô luận như thế nào, trong bốn ngày sau đó..., Liêu gia đại trạch trình diễn đủ loại sự tình thảm không người, Liêu Nghĩa Nhân lúc ấy còn chưa chết, ở hậu thế cũng không có ai đồng tình. Nhưng tại tuần hoàn bốn tháng tư, gã cùng một số người Liêu gia một lần trong trạng thái mất tích, bởi vì thế lực Liêu gia lâm vào hỗn loạn, lúc đó cũng không có ai chú ý đến hướng đi sau cướp bóc của Liêu gia.
Đầu thứ hai tháng tư, đội kỵ binh mông lung rời khỏi Liêu gia, quân doanh phụ cận đã bị tàn sát, đến sơ tam., Nhóm thứ nhất phát hiện thi thể Liêu gia đầy đất, bắt đầu sơ ngũ, mọi người lần lượt hướng về phía Lâu Thư Uyển chuyển hướng ý nghĩ đầu hàng. Lúc ấy mọi người còn đang hỗn loạn không hiểu tại sao lại phát sinh những chuyện này, cũng như cũ không cách nào thấy rõ tình huống phát sinh sau này. Người Mông Cổ đi nơi nào rồi? Có ý thức truy xét sơ ngũ sau đó mới triển khai, mà hồi báo khiến người khiếp sợ là mười năm sau mới truyền đến.
Rất nhiều năm sau, mọi người mới dần dần từ trong miệng người sống sót, chỉnh lý lại hình dáng của mình...
Không ai biết, buổi chiều ngày thứ ba tháng hai mươi bảy, lần lượt tên là bản chép gỗ xếp tên, hai gã tướng lãnh Mông Cổ ở trong phòng của Tấn Địa kinh động tới cửa sổ bên ngoài, là một con chim nhỏ bay qua, còn là một vị thân tộc Liêu gia trong lúc vô tình đi ngang qua. Nhưng tóm lại, lệnh chuẩn bị ra tay không lâu sau sẽ phát ra.
Thời gian ba tháng đi tới Tấn Địa, người Mông Cổ một bên tác chiến, một bên hiểu rõ tỉ mỉ tình huống toàn bộ thiên hạ lúc này. Lúc này bọn họ đã biết tồn tại ở Tây Nam còn cường đại hơn, đánh tan kẻ địch Nhan Tông Hàn. Bản chép gỗ và Xích lão Ôn nghị luận chính là bước tiếp theo bọn họ chuẩn bị, sự tình bởi vì động tĩnh bên ngoài mà quá sớm.
Đầu tư tư tức, quân đội mông lung mang theo một đám người Liêu gia như những gia súc miệng nhỏ đi về phía bắc. Bọn họ đã tra hỏi đầy đủ tin tức, mấu chốt nhất của hành động là trong ngày thường vài tên quản sự và trực thuộc thân tộc tham dự sinh ý của Liêu gia. Đầu tiên, một đội buôn ngựa kéo cờ Liêu gia đi về phía bắc của Trung Nguyên... Nhạn Môn quan.
Nữ chân nhân khống chế Nhạn Môn quan, trên thực chất khống chế Trung Nguyên, bởi vì Trung Nguyên suy bại, hai bên thương lữ lui tới không nhiều, nhưng luôn có. Liêu gia là một trong những thế lực có tư cách thông thương, hơn nữa ở chỗ bọn người Lâu Thư Uyển, Vu Ngọc Lân triển khai kiên quyết đối kháng, địa vị Liêu gia ở trong quân phiệt địa phương, rất cao.
Đây là một đội ngũ lớn do hơn hai trăm người tạo thành, hàng hóa được chuyển đến rất nhiều, hàng hóa nhiều., Cũng có nghĩa là quân đội đóng giữ cửa quan sẽ nhiều hơn. Vì vậy song phương tiến hành bàn bạc hữu hảo: Đội ngũ của Vệ Quan đang làm khó dễ một phen, người Liêu gia dẫn đầu nhanh chóng ném ra một đống trân bảo để hối lộ đối phương - nôn nóng như vậy vốn không phải tầm thường, nhưng nữ tướng lãnh chân chính thủ vệ Nhạn Môn quan đã lâu ngâm mình ở khắp nơi hiếu kính và nước bóng loáng khắp nơi, trong lúc nhất thời cũng không phát hiện điều gì khác thường.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Hơn hai trăm người từ đại môn Nhạn Môn quan tiến vào, trong hơn hai trăm người này, đi theo phía sau sẽ có không ít người nổi danh cổ đảo, theo thứ tự là: Bản chép gỗ hợp, Xích lão Ôn, Mộc Hoa Lê, Bác Bác Thuật, Thác Lôi, Hợp Chấn Nhi cùng với Thiết Mộc Chân...
Càng nhiều kỵ binh, đang lặng lẽ chờ đợi ở trong dãy núi phía nam Nhạn Môn quan...
Đây là thời khắc nữ chân nhân phòng thủ phía sau.
Mãnh hổ giương nanh múa vuốt. Binh phong của người Mông Cổ, ngay sau đó không lâu, xuyên qua toàn bộ Yến vân mười sáu châu, thẳng tắp trong mây...