Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong thời loạn lạc, mọi người đi về các hướng khác nhau. Tuy rằng đa số mọi người đều trôi theo dòng nước, ngơ ngơ ngác ngác, nhưng cũng luôn có người đi ngược dòng nước, rút kiếm về phía trước.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Sau khi Chân Tây Lộ quân công phá Tương Phàn, cửa lớn của võ triều mở ra, Tương Phiền đến Kiếm Môn quan ngàn dặm nhanh chóng rơi vào tay giặc. Có rất nhiều người và quân đội quỳ rạp trước mặt nữ chân nhân, không tới nửa năm, thành trì ngàn dặm này đã mở rộng cửa thành cho nữ chân nhân.
Một số người chống cự lúc ấy đã chết, nguyện ý đầu hàng quân nữ thật theo phương thức như vậy đầu nhập danh trạng, nhưng cũng có một số người, là thật sự lựa chọn lá mặt lá trái, yên lặng chờ đợi thời cơ đến.
Từ Tây Nam trở về phương bắc, vượt qua sông dài cũng không phải chỉ có Tương Dương, Phiền Thành, nhưng từ địa lý mà nói, vị trí vị trí của Tương Phiền thật sự rất trọng yếu. Hắn không hề nghĩ tới chuyện nữ chân bộ đội thất bại vẫn luôn tập trung đội thuyền lên đầu Tương Phiền., Khi một số tình huống không thể xuất hiện nhất, khiến cho quân đội đánh lén Tương Phiền, cắt đứt kế hoạch của Nữ chân nhân, từ năm ngoái trở đi, cũng đã xoay tròn trong đầu những kẻ to gan lớn mật.
Kim nhân nhìn cầu quá xa, đả động Lưu Quang thế, Hạ Trung tín, thần kinh đám người Tiếu Trưng, khiến bọn họ nhanh chóng đưa ra lựa chọn của mình. Cùng lúc đó, cũng luôn có một số người bắt đầu liên lạc và thực thi kế hoạch của bọn họ.
Ba tháng bảy, sau khi liên lạc thỏa đáng, Tề Tân Hàn suất lĩnh một đội ngũ xuất phát, dọc theo con đường thăm dò tỉ mỉ tiến về phía trước. Ba tháng bảy, hai mươi bảy, đến dưới chân Phàn Thành, ý đồ nội ứng ngoại hợp, làm ra đánh lén.
Nếu đánh lén thành công, sẽ một lần đả kích cực kỳ trầm trọng cho nữ lộ quân phía tây có ý đồ rút lui. Nhưng tiến triển sau đó lại không thuận lợi.
Ba ngàn người tập kích gần ngàn dặm, lộ tuyến lựa chọn còn ước chừng hậu phương của kẻ địch, trên thực tế toàn bộ hành động là cực kỳ mạo hiểm. Nhưng cân nhắc tới sự ngăn cách giữa Kim quân và Hán quân cùng với hành động lần hành động này là có ý nghĩa trọng yếu., Cuối cùng Tần Thiệu Khiêm cũng phê chuẩn hành động lần này. Việc tuyển chọn đội ngũ tinh nhuệ nhất trong quân đã làm rất nhiều loại dự án – mặc dù âm thầm liên lạc với Hán quân của Hoa Hạ nhưng Hoa Hạ quân cuối cùng không dựa theo kế hoạch này.
Sự thật chứng minh tâm lý như vậy cực kỳ trọng yếu. Khi đến gần Phàn Thành, Tề Tân Hàn đã đem đội trinh sát mạnh mẽ thả ra, hơn nữa còn đến trước mặt Phàn Thành để quan sát tình hình. Trong thời gian ước định, quân đội vẫn chưa tiến vào địa điểm ước định.
Người liên lạc bên trong Phàn Thành thất ước, mà theo đội trinh sát ở thành nam chủ động phát tín hiệu, trên tường thành Phàn Thành có người thả người nhảy xuống.
Nhân viên được sắp xếp trong Phàn Thành định mở cửa, vốn là một tiểu tướng lĩnh Trung Nguyên Hán Quân, nhưng hiển nhiên, tất cả kế hoạch này đã bị nữ chân nhân nhìn thấu, bọn họ áp giải vị tiểu tướng này lên tường thành, lệnh cho hắn lừa gạt Hoa Hạ quân, nhưng người này thả người nhảy lên, cũng hoàn toàn xóa bỏ khả năng này.
An bài trong đội quân nữ chân của Tương Phiền, quân tinh nhuệ ngụy trang quân đội trước chưa xác định hành tung của Hoa Hạ quân, sau khi bắt được nội ứng mới tiến hành điều động quy mô lớn, kể cả hơn vạn binh sĩ Đồ Sơn vệ nhanh chóng chạy ra ngoài thành. Tề Hàn cũng không hoang mang, ba ngàn người nhanh chóng lui về phụ cận Đan Dương trấn ở phía tây nam Phàn Thành, nhân lúc đêm tối mượn địa hình bố trí mai phục.
Hán quân Phàn Thành thấy kim nhân nhìn ra quỹ tích trộm thành, bắt đầu quay người đào vong, chiến ý trở nên kiên quyết, mấy ngàn người nhanh chóng đuổi tới đan dương, mắt thấy một đội ngũ hắc kỳ thối lui vào trong núi, lập tức mãnh liệt tiến lên, ý đồ cướp đoạt địa hình có lợi. Bọn hắn còn chưa lên núi, bọn hắn còn chưa lên núi., Trung đoạn đội hình có Hoa Hạ quân triển khai công kích, cắt đội hình thành hai đoạn. Sau đó, lại một nhánh quân đội mai phục từ sau giết vào, đầu tiên cướp đoạt hỏa dược, xe ngựa, đạn pháo của quân đội mang theo.
Khi Đồ Sơn Vệ chạy tới, đợt đầu tiên là sáu ngàn đại hán quân chạy tới khắp núi đồi bỏ trốn, Hoa Hạ quân chia làm hai nhóm, bày ra pháo trận hình sừng thú trong núi, chờ đợi Đồ Sơn vệ chính diện tấn công.
Tuy Đồ Sơn Vệ là nữ nhân tinh nhuệ, nhưng số người nắm trong tay Hi Duẫn ở bên ngoài Kiếm Các không vượt quá ba vạn, có thể an bài trong Phàn Thành thì lại có thể điều động truy kích, số lượng càng ít. Nếu so sánh với số lượng ngang nhau, Tề Hàn mới đánh tan hai lần Hán quân của mình, liền trực tiếp về phía Đồ Sơn Vệ đang chạy tới khiêu chiến.
Người phụ trách dẫn nhóm Đồ Sơn Vệ này cũng là một mãnh tướng, vừa thấy Hoa Hạ quân có vẻ không coi ai ra gì đã bắt đầu tiến công.
Chiến đấu diễn ra trong đêm đầu tiên kịch liệt dị thường, tuy Hoa Hạ quân mới làm một trận, nhưng sau khi chiếm đất liền bày ra trận hình, thật ra cực kỳ chiếm tiện nghi. Tề Tân Hàn chính vì vậy mà trực tiếp trêu chọc đối phương. Nhưng nữ tướng lãnh dẫn quân cũng không phải là ngu ngốc, đợt tấn công đầu tiên nửa đoạn sau đã ý thức được vấn đề., Chỉ huy đại lượng quân đội ý đồ vây quanh, đồng thời điều phối càng nhiều hán quân phía nam tới chặn đường. Vòng vây của hắn chưa hoàn thành, Tề Tân Hàn đã chiếm được địa hình có lợi vốn đã xem trọng, trước khi trời sáng đã nhanh chóng bắt đầu di chuyển.
Đồ Sơn Vệ đã cắn tới.
Mặc dù bên phía Nữ Chân chiếm ưu thế binh lực, nhưng Tề Tân Hàn dẫn theo ba ngàn người huấn luyện lâu dài ở trên cao nguyên, địa hình gập ghềnh chạy dài như vậy chỉ là chuyện cơm bữa. Bọn họ đi dọc đường núi, ngẫu nhiên gặp phải quân Hán, bất quá một đòn liền tan vỡ. Cục diện như vậy khiến cho một bên nữ tử hai ngày đầu căn bản không nắm bắt được cơ hội. Mọi người chỉ có thể biết, phụ cận Phàn Thành đã náo nhiệt muốn đánh nhau.
Sự tình trên chiến trường đã điểm lên hỏa diễm. Bên ngoài chiến trường, tình huống cũng có vẻ đặc biệt phức tạp.
....
Ba tháng hai mươi chín, Bắc Thiên sắc âm trầm, đại doanh phía tây Kim Quốc.
Tướng lĩnh Kim Quốc bốn mươi ba tuổi vén rèm che, thỉnh an chủ soái: "Lão sư."
Trong lều vải đèn đuốc sáng ngời, chính giữa là một sa bàn to lớn, các loại cờ nhỏ cắm vào các vị trí đối ứng trên sa bàn, trên cờ viết tên các thế lực khác nhau, quân đội, mỗi một ngày theo tin tình báo đến, đều tiến hành một vòng điều chỉnh và cập nhật.
Nửa đầu tóc trắng, gần đây có vẻ gầy gò nhưng tinh thần hoàn toàn khôi phục, Nhan Hi Doãn Doãn ngồi trên ghế phía trước sa bàn, Nhan Xích chú ý tới, trong tay hắn cầm hai lá cờ, đang nhìn có chút xuất thần.
"Lão sư." Nhan Xích đi theo Hi Duẫn nhiều năm, không mấy giúp đỡ được tiểu vương tử Thanh Kiệt trên tường, gia cảnh của Nhan Y Xích cũng không hiển hách, nhưng cũng vì vậy mà thành tích thật lên tới, được coi là đệ tử mà Hi Duẫn cực kỳ tín nhiệm và phụ tá đắc lực. Vừa thấy động tác của Hi Duẫn, hắn đại khái đoán được chuyện gì đã xảy ra: "...Tìm người tới đây sao?"
"Ừ." Nhan Hi Duẫn gật đầu một cái, tay xoay cờ nhỏ có tên, một lát sau khẽ thở dài, nhưng cũng mỉm cười: "Đo Mộng Vi, Vương Trai Nam, ngươi có nhớ hai người này không?"
Nhan Hinh Xích suy nghĩ một chút: "Mang Mộng Vi là Đại Nho của huyện Tây thành, Vương trai nam cũng là nho tướng, năm trước bọn họ đưa đồ, lão sư rất thích, tán gẫu với bọn họ cả buổi... Là bọn họ phản bội sao?"
"Chưa bao giờ thật sự hàng phục, lại có chữ phản bội gì đáng nói. Hi Xích à, vi sư đã sớm nói, nho học bác bác đại tinh thâm, những người đọc sách phía nam này, cũng không phải đều quỳ xuống. Biết là bọn họ, vi sư cũng có chút vui mừng."
"Vâng." Nhan Nhiêm Xích gật đầu. Thật ra Hi Duẫn Hán học tập tinh thần, đệ tử của hắn cũng không yêu thích người đọc sách.
"Ngươi đi xử lý đi."
Một câu đơn giản của Hi Doãn, sau đó lại là vô số gió tanh mưa máu.
....
Sau khi Nhan Nhiêm Xích lĩnh binh xuất ra, trong phạm vi ngàn dặm từ trường giang đến Kiếm Các, thành viên tình báo của Hoa Hạ quân vốn đang ẩn núp cũng nhanh chóng làm ra động tác phản ứng và hành động của chính mình.
Sau khi Nữ chân nhân chiếm lĩnh mảnh khu vực này, giết người đồ thành, kẻ phản kháng chết người hàng đầu, cũng luôn luôn có một ít, hoặc lên núi xuống cỏ xuống, hoặc ẩn nấp trong nạn dân, từ đầu đến cuối đều tiến hành phản kháng của mình. Hán quân, sĩ tộc chính giữa cũng nghiêng về phía Hoa Hạ quân, cũng chính là cầm giữ Đái Mộng Vi, Vương trai Nam cùng Hoa Hạ quân liên lạc, đưa ra kế hoạch cướp đoạt Phàn Thành.
Thế nhưng rất hiển nhiên tầm quan trọng của việc giúp Tương Phàn lăn lộn trên đất, sau khi xong Nhan Hi Duẫn cũng đã sớm dự đoán, thậm chí trước kia đám Hán quân thần phục bên mình cấu kết với cờ đen cũng chưa từng rời khỏi tính toán của hắn. Theo sự biến đổi cầu xa xuất hiện, Tề tân Hàn tới gần Hám Thành, Hi doãn an bài xong xuôi cánh tay phía sau triển khai, bức lui Tề Hàn, đối với tin tức thời trước hơi khôi phục lại, Thân ảnh Vương Trai Nam, cũng tiến vào tầm mắt của Hi Duẫn.
Cùng lúc đó, bộ phận tình báo của Hoa Hạ quân thì bắt đầu cân nhắc về Đới Mộng Vi, trên thực tế đám người Vương Trai Nam chính là khả năng hán gian chính thức. Như vậy khả năng ban đầu sau khi bài trừ, tin tức hành động liền truyền ra bốn phương tám hướng.
Vốn là mai phục các thành trì, trong đám nạn dân, đông đảo anh hùng phúc Lộc cầm đầu, thế lực phản kháng, bắt đầu hành động, mục đích hành động của bọn họ là để liên hợp lực lượng khắp nơi, bắt đầu cứu viện đội ngũ, Vương hai người cùng hai người thân nhân và hai người phản kháng này. Từng trận bạo loạn triển khai trong tiếng hô to, Hoa Hạ quân đồng thời bắt đầu tranh thủ tất cả đội ngũ Hán quân còn lại ngàn dặm, triển khai du thuyết.
Quân cờ của hai bên vẫn hạ xuống, Nhan Hi Duẫn chờ đợi đám phản loạn xuất hiện, cố gắng trấn áp để giết gà doạ khỉ, làm nổ tung và giải quyết tai họa có thể trên đường giải khai Bắc Quy. Còn đối với quân đội Hoa Hạ mà nói, với ba ngàn quân bí quá hoá liều mà nguy hiểm, Tần Thiệu Khiêm liền muốn nhắc nhở tất cả mọi người: thời điểm quyết chiến sắp đến.
....
Thời khắc hỏa tác ngoài Kiếm Môn quan đốt lên, trong Kiếm Môn quan, chém giết kịch liệt vẫn còn tiếp tục.
Huyện Hoàng Minh phía nam, không khí ẩm ướt âm trầm, khói thuốc súng tràn ngập bầu trời, mang theo mùi máu tươi thấm vào mũi mọi người.
Khảit mũ cũng vung vẩy trường đao, la lớn, đang hăng hái chém giết trong tiền tuyến. Hắn không ngừng hoạt động, cổ vũ sĩ khí quân kim.
Hỏa tiễn tên là "Đế Giang" từ trên giá chữ công trên đỉnh núi phát ra, mang theo đuôi lửa kinh khủng gào thét bay đến, rơi vào trong dòng suối cách đó không xa, nổ tung ra. Nhan bố trí cũng lập tức dẫn đầu đội ngũ, nhằm phía đỉnh núi nhỏ đang bị một ít hoa hạ quân chiếm cứ.
Từ ngày hai mươi mốt tháng Vũ Thủy Khê đến Hoàng Minh huyện, hắn đã chiến đấu mấy ngày, khàn cả giọng. Trên thực tế, thời khắc mấu chốt nhất đại quân Tông Hàn rút khỏi Tây Nam cũng đã tới.
Đây là trận chiến gian nan nhất mà hắn gặp phải trong cuộc đời hắn, cũng là lúc lâm vào tuyệt vọng nhất. Vũ Thủy suối ác chiến năm ngày, thiết lập cũng một lần cho là mình sẽ chết trong vùng núi rừng này. Cừ Chính suất lĩnh binh sĩ bất quá hơn bốn ngàn người, tuy rằng đánh ra cờ xí của Ninh Nghị chẳng qua là mưu đồ không thành kế mà thôi., Nhưng đi theo hắn đều là mấy nhánh quân đội tác chiến dũng mãnh nhất trong Hắc kỳ quân, Kim nhân quân từ từ mất tinh thần, chiến đấu chính diện ngày thứ hai liền lộ xu hướng suy sụp. Ngày thứ ba, ngựa cũng bị vây tại sơn đạo chật hẹp, cơ hồ bị hai nhánh quân cờ đen gói sủi cảo.
Nhưng trong kim nhân, còn có dũng sĩ. Đi theo bên cạnh bố trí một phó nhân chế ngạo tác tác chiến gần hai mươi năm, che giấu xa hoa mang theo chiến kỳ thiết lập nên toàn lực phá vòng vây, cuối cùng biệt xá Lãng bị hắc kỳ quân bắn chết, thiết lập cũng may mắn phá vòng vây, chạy thoát.
Một người cả đời mềm yếu rất khó đột nhiên biến thành xương cứng, mà người cả đời cao ngạo cũng không đột nhiên trở nên mềm yếu. Chiến đấu mấy ngày liền, huynh đệ chết rồi, phó tướng chết rồi, đang đột phá vòng vây bên trong., Cùng một người như hắn là chiến mã ưa thích nhất cũng đã chết, binh sĩ bên cạnh phần lớn lộ ra vẻ thê hoảng tuyệt vọng mà trước kia tuyệt đối không thấy được, thiết lập ngược lại quên đi sợ hãi. Sau đó kết binh lực tác chiến lại hai ngày, hỏa lực của Hắc kỳ quân, mũi tên trên chiến trường đều không chạm tới người hắn.
Địa thế nước mưa suối phức tạp, trong thời gian năm ngày, mặc dù mọi người một vòng chém giết chưa phân thắng bại, nhưng ở Kim nhân mà nói, lần chiến đấu này quả thật đã ngăn chặn được tình hình Cừ Chính Ngôn tiếp tục tiến lên, đợi đến khi nước mưa tụ tập quân Hắc kỳ quân càng nhiều, thiết lập mã triệt hồi quân đội lui về phía huyện Hoàng Minh.
Lúc này cũng có lượng lớn quân đội nữ chân đang tràn về phía hoàng minh sơn đạo chật hẹp, Hoa Hạ quân bám đuôi đuổi giết, khiến cho kim nhân thương vong vô cùng nghiêm trọng.
Hơn một tháng trước, khi đến Sư Lĩnh, quân đội tiền tuyến cửa hàng tú lệ tổng cộng có năm vạn quân, gần mười vạn quân chủ lực Kim Quân, còn trên sơn đạo phía sau cũng có hơn ba vạn thương binh, hậu phòng vệ các nơi sau cuộc chiến tìm kiếm cầu khẩn thất bại, đại bộ phận quân Hán lựa chọn đầu hàng, từ Sư Lĩnh, tú khẩu xuất phát gần bảy vạn quân Kim Quân, nhưng tổng số người đi theo đường phía sau cũng lên tới con đường mười vạn người.
Hơn nửa tháng, dưới sự trùng kích luân phiên của Hoa Hạ quân, thương vong của Kim quân, số người mất tích đã gần hai vạn, số lượng người bị thương đã ít đi không có khả năng đầu hàng. Hai mươi lăm đến khi đầu hàng., Hai mươi sáu, thuận lợi thông qua quân đội nữ chân ở cửa Hoàng Minh Sơn ước chừng năm vạn người, còn thừa hơn hai vạn người bị chặn trước đường vào núi. Bởi vì gần huyện Hoàng Minh đã rất khó đi đường vòng, nên Hoa Hạ quân lần lượt triển khai công kích một lần, đánh tan xong lại bắt tù binh.
Sĩ khí của những đội ngũ bị rơi vào cuối cùng này vốn đã xuống dốc, tuy thường chiếm cứ con đường bày ra phòng ngự, nhưng xạ tiễn của Hoa Hạ quân có tầm bắn xa hơn hỏa pháo, thường thường là một đợt hỏa tiễn cùng một vòng xung phong., Cuối cùng đội ngũ nữ chân bắt đầu đầu đầu đầu hàng quy mô lớn. Trong thời gian này, tốc độ nhanh chóng, chiến đấu của đám người tám người trì hoãn tốc độ sụp đổ nhất định, đội ngũ thiết lập từ suối nước mưa cũng gia nhập vào, nỗ lực ổn định quân tâm.
Hai mươi chín ngày nay, một tiểu đội Hoa Hạ quân từ bên cạnh đánh lén chiếm cứ một ngọn núi ven đường, hầu như chặn đứng đường đi của mấy ngàn người, cũng triển khai hai lần tiến công trên núi, tiểu đội của Hoa Hạ quân nhân số cực đoan bị bắn trúng mấy miếng hỏa tiễn, mắt thấy nữ chân nhân mãnh liệt lao tới, cuối cùng vẫn lựa chọn rút lui.
Một mũi tên lửa nổ tung ngay cạnh tảng đá lớn cách đó không xa, bên cạnh hắn có binh sĩ bị hất bay, đội ngũ đã kêu lên khàn cả giọng. Khi đám thân vệ lao tới, hắn vẫn đứng tại chỗ một lúc lâu, sau đó hiểu được, mình lại may mắn sống sót.
Hoa Hạ quân trên đỉnh núi chật vật rút lui.
—— mà mình còn sống.
Hắn nhớ tới rất nhiều người từng được nữ chân nhân gọi là anh hùng, A Cốt đánh, phụ thân, tông vọng, hi Doãn Yến, rút ngắn tốc độ... Vào giờ khắc này, hắn mới đột nhiên hiểu ra mình không bằng bọn họ ở nơi nào. Mình theo đại quân tác chiến hai mươi năm, cũng tự xưng là anh hùng, nhưng trên thực tế, chiến trận mà mình đánh sau khi trưởng thành, kỳ thật phần lớn là thuận gió chiến.
Đánh với phụ thân, Hi Du Duẫn thế hệ kia bất đồng, hậu nhân xem ra bọn họ một đường chém giết khẳng khái phóng khoáng, nhưng năm đó từ Ninh Giang châu đến hộ vệ, một lần dùng số lượng binh lực ít đối với đa số binh sĩ, bọn họ đều như vậy đi tới bên bờ ranh giới sinh tử.
Đến giờ phút này bản thân mới chân chính hiểu được, may mắn còn sống sót là việc gì.
Phía chân trời có mặt trời ảm đạm, trong sơn cốc phủ đầy vẻ lo lắng, nhưng một khắc trước mắt, tất cả đều là người hoạt động. Không lâu sau, hắn thấy hai người rời khỏi con đường đang nhanh chóng đi tới, trên người dính khói thuốc súng và máu tươi cùng nhau gật đầu, không nói gì thêm.
Chỉ cần có thể trở lại Bắc Địa, ta chắc chắn sẽ không để Đại Kim tiêu vong trong tay Hắc Kỳ.
Giờ khắc này, hắn nghĩ như vậy.