Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trời mưa, lúc xe ngựa rời khỏi con đường phụ cận, vén rèm quay đầu lại nhìn đại trạch Tô gia trong đêm mưa, có thể nhìn thấy, đại khái cũng chỉ là bên dưới mái hiên vẫn còn sáng hai cái đèn lồng mà thôi, còn lại phần nhiều là đường viền sân nhà tối đen, trong hình dáng kia ngẫu nhiên có ánh sáng nhạt dâng lên, Tịch Quân thở dài.
"Sớm biết như vậy ngươi đã không nghe, bất quá..." Hắn thì thào nói một câu, trên mặt lộ ra một nụ cười: "Vậy thì đừng tưởng không nói trước..."
Có liên quan tới Hoàng thương, sau khi Ninh Nghị xuất hiện, gã đã mở miệng nói vài câu. Đương nhiên, bởi vì không biết Ninh Nghị có biết rõ ràng chuyện này không, cuối cùng cũng nói bóng nói gió một chút cảm giác, vô luận như thế nào, ý tứ hẳn là đã truyền tới. Gã có thể làm được việc trước mặt Tô Đàn Nhi, điều nên làm, tóm lại chỉ là nhiều như vậy mà thôi.
Xe ngựa từ bên này rời đi, trong viện bên kia, Ninh Nghị cũng đã cùng Tô Đàn Nhi, xinh đẹp hai người đi tới tiểu viện cách đó không xa chờ đợi dùng cơm. Ninh Nghị đối với sự tình cung dẫn đã sớm có chút phát giác, nhưng cũng không rõ ràng mấu chốt trong đó., Lúc này cũng không nghe thấy nửa phần đầu hai người nói chuyện, đơn giản chỉ là nghe Tô Đàn Nhi nói đến tình huống quốc gia, vừa rồi mở miệng trêu chọc một phen. Lúc này Tô Đàn Nhi liền cười giận dữ nói: "Những lời thiếp thân vừa nói, hơn phân nửa rõ ràng là lần trước tướng công thuận miệng bàn luận, lúc này ngược lại lại là thiếp thân không yêu quốc... Tướng công cũng không phải người tốt."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Ngôn cảnh không giống nhau, ngươi không thể một mực mà luận." Ninh Nghị cười nói đùa trong mưa to, chỉ một đường đi về phía sau của nàng.
Đi ra ngoài vài ngày, sau khi trở về, cảm giác cũng không có biến hóa gì nhiều so với lúc trước, mặc dù cảm giác có chút bất đồng với Tiểu Kiệt, nhưng buổi tối mọi người vẫn ăn cơm nói chuyện cùng một chỗ., Nói về chuyện mấy ngày nay đi Nam Đình thôn. Sau khi hộ vệ và Đông Trụ rời khỏi, đám người Ninh Nghị và Tô Đàn Nhi cũng cầm dù về tiểu viện nhà mình. Kính Nhi xinh đẹp bận rộn với việc đốt nước ấm dùng cho rửa mặt, trong ngoài trong ngoài của Hạnh Nhi quét dọn, Tô Đàn Nhi trở lại phòng, tiếp tục xử lý sổ sách mà trước đó Tịch Quân Quân vẫn còn xử lý.
Mưa to như trút nước trong sân, Ninh Nghị đứng dưới mái hiên nhìn một hồi, ngẩng đầu nhìn về phía đối diện. Lúc này, cửa sổ gian phòng bên kia của Tô Đàn Nhi đang mở ra, bóng dáng của nữ tử liền ở cạnh bàn trước cửa sổ miêu tả tính toán, ngược lại cũng không khác gì cảnh tượng ngày thường. Lúc chuẩn bị trở về phòng, mới thấy Hinh Nhi đứng ở phía sau, bưng lấy một chậu nước nóng nhỏ.
Ngày thường mỹ nhi cho người ta cảm giác kỳ thật tương đối văn tĩnh, nhưng quan hệ cùng với Ninh Nghị ngược lại cũng không tệ, lúc này cười cười: "Cô gia đêm nay đi ngủ sớm một chút."
Ninh Nghị suy nghĩ một chút rồi nói: "Ừm?"
"Cô gia chưa trở về mấy ngày, tiểu thư luôn ngủ muộn. Kỳ thật chỉ là trong phòng mà thôi, nhưng ta và Hạnh Nhi tỷ cũng không khuyên được."
Nàng nói xong, khẽ cúi đầu, bưng chậu nước đi sang bên cạnh.
"Chậc." Ninh Nghị quay đầu nhìn bóng người trong cửa sổ, nhún vai: "Vậy ta cũng không khuyên được."
Ban đêm lại xem sách trong phòng một lát, đại khái tính toán thời gian đến nửa đêm, ánh đèn đối diện vẫn còn sáng. Ninh Nghị suy nghĩ một chút, buông sách xuống, thổi tắt đèn đuốc, đi ngủ. Trong phòng bên kia, Tô Đàn Nhi ngẩng đầu nhìn lại, trên tay còn đang lật giở sổ sách, hơi nhíu mày.
Nàng nâng cằm nhìn thoáng qua, ánh mắt không nhịn được nhìn qua gian phòng tối tăm kia, một lát sau, lại lật qua một trang, sau đó lại đưa tay, khép lại sổ sách.
Không sai biệt lắm, tắt đèn đi ngủ. Nàng nghĩ như thế.
Trong phòng nha hoàn bên cạnh, mỹ nhi mặc quần áo mỏng manh từ trong cửa sổ thò ra thân thể, nhìn sang cửa sổ của Ninh Nghị đối diện, lại quay đầu nhìn cửa sổ bên Tô Đàn Nhi, nằm nhoài trên bệ cửa sổ cảm thán một tiếng: "Cô gia thật lợi hại..."
Cuối cùng một hồi âm thanh sột soạt vang lên, trong sân cũng yên tĩnh trở lại, chỉ có tiếng mưa sa vẫn còn tiếp tục... Cũng vào buổi tối này, võ triều ngoài ngàn dặm ở đây không có một chút mây đen nào, bóng đêm tươi đẹp quyến rũ., Dường như trên Huyền Nguyệt lộ ra hi vọng đang toả ra ánh sáng lạnh như ngọc, tinh quang lấp lánh, hội tụ thành ngân hà rộng lớn như đai lưng bằng lụa. Thành trì dưới bóng đêm vẫn náo nhiệt như cũ, chợ và thanh lâu., Trong trạch viện to to nhỏ nhỏ, đèn đuốc vẫn sáng trưng như cũ. Ngự phố náo nhiệt nhất trong thành một mực thông tới cửa chính Hoàng cung Tuyên Đức Môn, từ nơi này nhìn qua, đường phố rộng rãi, ánh đèn khắp thành, Hoàng thành cao ngất bên kia cũng bao phủ trong một ngọn đèn.
Hoàng thành tuy đã đóng cửa, nhưng phong độ tối nào cũng như vậy. Có rất ít người biết có một sự kiện trọng đại cực kỳ bí mật đang diễn ra trong Hoàng thành đêm nay.
Dưới trướng Trung Thư môn, hiện giờ một vài vị đại thần nóng tay có thể bỏng đang tụ tập ở đây, Lý Cương, Đồng Quán, Ngô Mẫn, Đường Sát, Cảnh Nam Trọng, Trương Tể xương, Tần Ngọc., Cao Cầu, Chu Thực... Đương nhiên, hiện giờ chức quan của những người này cũng có lớn có nhỏ, cũng có đoàn thể nhỏ của từng người, lúc này chính là thời gian một bí mật mà nghị sự trọng đại, ba người tụ ở một bên, vừa uống trà nghỉ ngơi, vừa nghị luận một ít chuyện, thanh âm tuy nhỏ, trên thực tế trong lòng kích động không cách nào ức chế.
"Trước đó không lâu có người đưa quốc thư tới, yêu cầu phải thảo luận về vấn đề tuổi tác, thậm chí còn nguyện từ bỏ chuyện Võ Quán ta xuất binh cùng phạt. Chuyện này, chắc hẳn bọn họ cũng đã đi theo con đường bên ngươi rồi chứ?"
"Quả thật có việc này, khi ta còn ở thượng triều Liêu sứ kia hỗ trợ nói chút lời tốt, đưa tới rất nhiều lễ vật, trong đó một cái lư hương cũng thực là quý, còn lại... A, cũng chỉ là rải rác..."
"Liêu nhân cuống lên, phải chờ đến lúc bọn hắn sốt ruột, thật không dễ dàng a..."
"Mạch hở răng lạnh, ta vẫn cho rằng lần này không xuất binh, nữ chân nhân bây giờ chiếm thượng phong, một khi bị diệt, làm sao biết tiếp theo không phải võ triều của ta?"
"Việc này quá mức nguy hiểm, nữ chân nhân quá ít, một khi tiêu diệt, trên dưới toàn quốc này, binh sĩ có thể dùng cũng chỉ mười vạn, còn phải duy trì thế cục, há có thể ngàn dặm phạt, lại tấn công Võ Triều ta?"
"Hạng sư đạo bây giờ cũng là loại quan điểm này, nó nói với người, không phải liên tục kim phạt, lần này chính là phạt tiền, chỉ vì Liêu quốc và Võ Triều huynh đệ chúng ta đã hơn trăm năm, bây giờ Kim quốc mới là bang hổ lang, mặt khác còn có Đặng Minh Vũ..."
"Nói bậy, giao cận công, từ xưa đã như vậy, nào có đạo lý viễn công cận giao? Lần này thu hồi Yến vân chỉ thời hạn, mấy trăm rồi. Nếu có thể thành công, chúng ta... đều sẽ vang danh lịch sử..."
"Hạng sư đạo đó mới là thật sự hồ đồ..."
"Sộ quốc số đã hết, chúng ta nên thuận theo thiên mệnh mà làm việc... Võ Triều sắp có rồi."
"Đáng tiếc Đồng đại nhân gần đây chuẩn bị xử lý chuyện Phương Tịch..."
"Một kẻ hoạn quan..."
"Câm miệng! Nhỏ giọng một chút!"
Thanh âm ông ông ông, tự mình nghị luận. Nhưng vô luận như thế nào, lúc trước do Đồng Quán thúc đẩy đề nghị liền kim phạt trên mặt ngoài, lúc này dĩ nhiên đã vượt qua giai đoạn đầu, tiến vào chi tiết thương nghị.
Phục bút chân chính có lẽ đã được định dưới liên minh Hắc Thủy bảy năm trước, đặc biệt là bốn năm trước, đích thân Liêu Quốc Mộ Quốc trị giá bảy mươi vạn đại quân phạt tiền, kết quả bị Nhan A Cốt đánh xong hai vạn chiến sĩ cơ hồ bị diệt hoàn toàn vì hộ bộ cương, ngay cả kim kháng phong gào thét trong nước cũng tăng vọt. Mặc dù cũng có một bộ phận người cho rằng Võ Triều không nên tham dự chiến tranh này, hoặc là liên tục kháng kim, ví dụ như danh tướng Tây Bắc.
Hoặc là Đặng Minh Vũ Chấp Chính của Xu mật viện cũng đã góp lời vì chuyện này, đại ý là: "Cái gì mà "Cải yếu công mới", ta thấy chính là nên giúp đỡ mạnh mẽ. Bây giờ quốc gia thế không mạnh, tài lực thiếu, dân lực nghèo nàn, cục diện này mọi người đều biết, nhưng không ai dám nói. Ta không hiểu: "Cùng cường giả là láng giềng, chẳng lẽ tốt hơn so với yếu kém?" Cao Lệ quốc quốc thì vụng trộm nói: "Tán làm quốc gia huynh đệ, tồn tại có thể an biên, kim là quốc gia hổ lang, không thể giao!"
Đương nhiên, hôm nay, bảo trì quan niệm này cũng chỉ là tiểu dân. Từ khi Thạch Kính Cương bị mất đi Yến Vân mười sáu Châu đến nay đã có hơn hai trăm năm, có thể thu hồi Yến vân, dụ hoặc như vậy là Hoàng đế nào cũng không kháng cự được.
Cho dù bây giờ nhận thấy nguy cơ, đám người kia cũng bắt đầu xin Võ triều giúp đỡ, thậm chí còn bằng lòng hủy bỏ tiền bạc làm điều kiện để Võ Tiều liên thủ kháng Kim. Nhưng bắt đầu từ mấy năm trước, Võ Triều vẫn luôn phái người trên biển liên hệ với Kim nhân, qua lại mấy lần., Lúc này đây kim nhân phái tới vài tên sứ giả, rốt cuộc đã có câu trả lời tương đối chính xác, kế tiếp cũng là bên này thương nghị điều kiện đàm phán, sau đó phái người đi qua, đại khái là đã tiến vào khâu chính thức đàm phán.
Lần này Kim Quốc sứ tới chẳng qua là biểu đạt ý đồ gật đầu, không có một chút quyền lực bàn bạc nào. Bên này thương nghị xong, vẫn phải phái người đi Kim Quốc, tự mình vả mặt lẫn nhau. Lúc này mọi người còn đang ở trong hoàng thành thương nghị., Tại một tửu lâu gần Ngự Nhai, lúc này hai gã Kim Quốc sứ đoàn đang uống rượu, trong đó có một người là trung niên khoảng bốn mươi tuổi, người còn lại chừng hai mươi tuổi, trên người đều có khí chất nhanh nhẹn dũng mãnh của nữ chân nhân., Chỉ là trung niên nhân nhìn ra bên ngoài đường, ánh mắt có chút phức tạp. Hai người bọn họ xem ra chỉ là người đi theo trong tiết đoàn, không có địa vị gì, lúc này cũng không có tiến cung theo, nhưng lúc này đối thoại, ý vị lại có chút không tầm thường.
"Cốc Thần đại nhân lần này đến, vì sao không dứt khoát hiện thân, sớm ký vào ước định kia. Kể từ đó, Võ Triều xua quân về bắc, những con chó khế Đan kia tất nhiên trái gậy phải yếu, chúng ta bên này, cũng đỡ một chút gánh nặng."
Nếu là người chân chính hiểu rõ tình huống Kim Quốc tới nghe danh xưng này, đại khái sẽ bị hai chữ "Cốc Thần" hù dọa. Thần cốc của hoan Đô chi tử, lại tên Nhan Hi Duẫn, chính là người mưu sĩ trọng yếu nhất bên cạnh Nhan A Cốt, người này từ khi A Cốt khởi binh phản bội tới nay, rất nhiều đại sự đều có sự tham dự của hắn, không chỉ có quân đội hơi mạnh mẽ mà còn là quân đội của Nhan Cốt., Hơn nữa cũng là văn sĩ nổi danh của nữ tử. Mấy năm trước A Cốt đã xưng Đế, cho rằng nữ tử thật sự không có văn tự của mình, để hắn chế tạo một bộ văn tự nữ thật, hắn phỏng theo bức họa của hán nhân năm ngoái tạo ra bộ văn tự này, hiện giờ đã bắt đầu phổ biến bên trong Kim Quốc, lúc này hắn nhìn ánh đèn bên ngoài, nhưng lại lắc đầu.
"Tuy chúng ta lúc mới bắt đầu khởi binh đã cân nhắc đến viện thủ của võ triều, nhưng việc này chính là đưa ra đầu tiên của võ triều, vừa là võ triều có cầu chúng ta, chúng ta đương nhiên không thể biểu hiện quá mức bức thiết. Ta đến đây từ Trung Nguyên, chỉ là vì muốn nhìn một chút võ triều phồn hoa, phong độ và phong độ... Lúc này những gì ta thấy, đã không uổng chuyến đi này rồi. Ngươi nhìn cảnh tượng nơi này, Liêu quốc năm kinh so sánh với chúng ta vẫn không bằng a."
"Không có Lý Dã lại cảm thấy quá mức xa xỉ, mềm mại không có nửa điểm nhanh nhẹn dũng mãnh. Cốc Thần đại nhân, kỳ thật trong đội ngũ đi theo lần này có vài người nói, Võ Triều này, trừ xa xỉ ra, những chỗ còn lại thực sự không thể lấy được, bọn họ bị người bịp ức hiếp trăm năm., Không hề xây dựng cây, chúng ta liền kết minh với nó, sợ cũng không có ích lợi gì, tuy nhiên cũng có thể hấp dẫn một chút tầm mắt, nhưng thực sự có cũng không có cũng không có, liền không có bọn chúng, nữ tướng sĩ ta cũng có thể đánh bại Liêu quốc, lúc này vô duyên vô cớ bị bọn hắn chia một chén canh đi mà thôi... "
"Đừng tự đại." Nhan Hi Duẫn nhíu mày: "Nơi trung nguyên Võ Triều chiếm cứ, đất đai rộng lớn bác, trước khi con gái ta thật sự còn chưa xuất hiện, hán nhân đã sống ở đây ngàn năm, mặc dù mấy năm nay bọn họ bị người ta ức hiếp, nhưng nếu thực sự là tích lũy đến loại trình độ này, người Liêu chẳng phải đã sớm chiếm đoạt bọn họ sao? Làm sao còn có thể do bọn họ phát triển đến trình độ như vậy?"
Hắn lắc đầu, kỳ thật trong ánh mắt, cũng có chút không xác định thành phần: "Mấy năm nay ta tạo chữ, chuyên nghiên cứu văn hóa của hán nhân, càng nghiên cứu sâu sắc, càng kính nể gốc gác của nó sâu không lường được. Không có Lý Dã, chính là bệ hạ, nhị quốc chính trị đại nhân, khi nói tới võ triều, trong lòng cũng có kính sợ, quốc gia Trung Nguyên, không thể khinh thường. Một khi chúng ta liên thủ đánh hạ Liêu quốc, giáp giới nhau, liền có thể trở thành địch nhân, đối với kẻ địch của ngươi, há có thể khinh thường?"
Hắn nói xong những lời này, ánh mắt lại lần nữa nhìn ra bên ngoài cảnh đêm phồn hoa. Người trẻ tuổi tên là Lý Dã cúi đầu trầm tư, nếu là người ngoài sợ thế nào cũng không thể thay đổi suy nghĩ tri thức của hắn, nhưng Cốc Thần đại nhân trước mắt lại khác, hắn không chỉ có võ dũng hơn người, quân lược, trí tuệ cũng siêu quần, lời nói của hắn tất nhiên đều có đạo lý.
Nghĩ như vậy, không biết Lý Dã cũng đưa ánh mắt nhìn ra bên ngoài, bắt đầu suy nghĩ xem những hán tử này rốt cuộc lợi hại tới mức nào.
Có lẽ một ngày... có thể gặp được trên chiến trường.
Hắn nghĩ như vậy.
Đêm hôm khai phong, nhiều năm sau, có lẽ sẽ có người nhớ lại, ở trong sử sách có một chỗ. Đương nhiên, đây cũng chỉ là một sự tình nho nhỏ phát sinh trong rất nhiều năm tiếp theo, mọi người đều làm những chuyện bọn họ cho là chính xác.
Phương Tịch cùng với một ít nghĩa quân tạo phản ở phía đông nam võ triều bắt đầu lan tràn ra xung quanh, danh tướng Đồng Quán đang đề xướng liên tài phạt tiền đồng thời cân nhắc lấy thế lôi đình đem cục bùn chân này bình định sau đó xua quân lên bắc, Hoàng đế chờ thu phục Yến vân, trả lại sơn hà cho ta., Sau đó lại chậm rãi chăm lo tác chiến, lúc này thân đang ở Biện Lương, Nhan Hi Duẫn, thân ở tiền tuyến kháng chiến, Nhan A Cốt đánh xong, đang lo lắng về sự trợ giúp và thế cục sau này của Võ Triều Bắc., Nữ thật sự nhân khẩu, quân đội đều quá ít, nếu như bắt được Liêu quốc, bọn họ phải làm thế nào để duy trì cân bằng cùng Võ Triều, để tiếp theo không đến nỗi bị Võ Triều thôn phệ... Đương nhiên, những chuyện này Ninh Nghị một cái cũng không biết.
Hắn đang ngủ, đến sáng dậy thì đã lên giường, thấy mưa to đã ngừng, chỉ chạy bộ như thường lệ. Dựa theo phương pháp luyện tập hô hấp của Lộ Hồng Tiên giáo trên đường, đi tới trước tiểu lâu của Nhiếp Vân Trúc, uống chén trà., Nói chuyện. Dù sao cũng là mấy ngày không gặp, thoáng hàn huyên, hai người yên lặng ngồi một lát, Nhiếp Vân Trúc suy nghĩ nên nói với hắn thế nào với Tần lão đã biến thành nghĩa phụ của mình. Lúc Ninh Nghị cầm lấy ấm trà rót cho mình, một bàn tay cầm chén trà cũng từ phía sau đưa tới.
"Oa, cho ta một ly đi."
Tay của nữ tử trắng nõn mà tinh xảo, Ninh Nghị hơi ngẩn người, đổ chén lên. Sau đó hắn quay đầu lại nhìn một chút, nữ tử mặc một bộ quần áo tựa hồ là Nhiếp Vân Trúc đang ngồi trên bậc thang hai cấp phía sau, giơ chén trà lên vù vù thổi vài cái rồi từ từ uống xuống.
Hai người hẳn đã quen biết nhau, Nhiếp Vân Trúc quay đầu lại hơi kinh ngạc mở miệng, nhưng trong lúc nhất thời không biết có cần thiết giới thiệu, một lát sau, Nguyên Cẩm Nhi đặt chén trà xuống, chép chép miệng, phát hiện Ninh Nghị vẫn đang nhìn nàng, miệng mấp máy, trừng mắt, thân thể ngửa ra sau: "Nhìn ta làm gì!"
"Ồ." Ninh Nghị chớp mắt, gật gật đầu, sau đó quay sang đi uống trà, không nhìn nàng nữa, một lát sau mới nhún vai. "Ngày hôm qua trông thấy một nữ nhân từ dưới sông bò lên, lại mưa to, toàn thân ướt đẫm, khụ... chắc không phải là ngươi."
Giọng điệu kia lạnh nhạt vô sự. Trong nháy mắt Nguyên Cẩm Nhi trợn tròn hai mắt, Nhiếp Vân Trúc hơi "Ừm" một tiếng, quay đầu nhìn nàng, nàng vẫn nhớ kỹ tình cảnh Nguyên Cẩm Nhi vào cửa kia, sau đó lôi kéo nàng đi tắm, nàng đã ngủ thiếp đi, vì không muốn nàng nhiễm phong hàn, hay là chính mình cởi quần áo Cẩm Nhi ra lau chùi thân thể cho nàng.
Hai mắt Nguyên Cẩm Nhi chớp chớp nhìn Nhiếp Vân Trúc: "Đương nhiên không phải là ta rồi!" Sau đó nàng kéo váy đứng dậy chạy mất. Nhiếp Vân Trúc cao hơn nàng một chút, váy cũng dài hơn, lúc chạy vào bên trong thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Nhiếp Vân Trúc tức giận cười, quay đầu lại nhìn Ninh Nghị. Ninh Nghị vẫn thản nhiên uống trà, sau đó liếc mắt nhìn nàng một cái... rồi lại liếc nàng một cái..." Ngươi nhìn ta như vậy làm gì? Nàng ta đã nói không phải là nàng ta!"
"... Đăng đồ tử."
Nhiếp Vân Trúc cầm lấy chén trà, quay mặt qua một bên...