Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vũ Chấn hưng nguyên năm thứ ba tháng, lấy chiến tranh cầu xa làm điểm thay đổi, chiến dịch Tây Nam liên tục kéo dài suốt bốn tháng, tiến vào thời kỳ phản công chiến lược của Hoa Hạ quân.
Tranh đoạt con đường, chém giết cùng trao đổi tù binh "Hòa bình" đồng thời triển khai. Mặc dù là mấy trăm tù binh trao đổi, nhưng về phương diện Kim Quốc sàng lọc danh sách vẫn như cũ phí không ít công phu. Sau khi đàm phán bắt đầu ngày thứ ba, các bộ tộc Hoa Hạ quân an bài bốn đường binh lực hướng về huyện Hoàng Minh, suối nước mưa kéo dài, đả thông con đường truy kích.
Quân đội phương diện chính nữ tử điều phối cũng đồng dạng nhanh chóng, lúc quân đội Hoa Hạ tiến lên, quân đội Kim Quốc dựng cờ trắng lên, bày ra một trận toàn diện tiến công, hình dáng bi binh đập nồi dìm thuyền. Mấy ngày đầu, tư thế như vậy cực kỳ kiên quyết, mấy khu vực mấu chốt của cục bộ, Nữ Chân quân một lần triển khai cường công, thế công kịch liệt mà nhỏ vụn, xen kẽ khuyển nha.
Nếu từ phía sau nhìn về phía trước, lão luyện như vậy thủ đoạn giả vờ bị mê hoặc rất nhiều người: Đương nhiên cũng không thể thuần túy nói là giả bộ, nếu là kim nhân thật sự không muốn sống, nhất định phải bất chấp tất cả đột nhập vào bình nguyên Đô Bình, như vậy thời gian dài đến xem kim nhân tất nhiên có khả năng không thể về nhà., Nhưng ít nhất trong thời gian ngắn, vẫn có thể tạo ra một lượng lớn phiền toái cho quân Hoa Hạ - cũng bởi vì thủ đoạn như vậy, nên Hoa Hạ quân mấy tháng trước động tác tương đối cẩn thận, mà bởi vì thái độ của Kim quân cho thấy rất chân thật, nên việc xúi giục đám Hán tướng Lý Như Lai làm việc ngược lại, trên thực tế cũng bị kéo dài.
Cục diện như vậy tự nhiên không thể kéo dài quá lâu. Ba tháng mới bắt đầu, theo đội ngũ tác chiến đặc biệt của Hoa Hạ quân vẫn luôn kiên cường ổn định, nữ chân nhân ở tiền tuyến cục diện, liền không cách nào kéo dài được nữa. Ngày hôm nay, theo đội quân tiền tuyến nhanh chóng phát động tổng tấn công, chủ lực Kim quân bắt đầu lui về phía sau, một khắc con dao găm đã thấy chiến trường Sơn Trung Sơn cách đó mười dặm lập tức sôi trào lên.
Từ Sư Lĩnh đến mũi thanh tú, quân đội tiến công gặp phải bắn pháo dày đặc, còn lại nửa số hỏa tiễn được phê chuẩn sử dụng, mấy vạn hán quân bị chặn ở chiến trường phía trước, chống đối với Hán quân, lúc này trở thành một bộ phận mấu chốt trên chiến trường.
Sớm vài ngày phát sinh đại chiến cầu xa, mặc dù trong Kim quân đại lượng binh sĩ tầng chót còn không rõ ý nghĩa thế nào, Hán quân càng bị nghiêm ngặt phong tỏa tin tức ngăn cách., Nhưng bọn người là tướng lĩnh cao cấp Lý Như Lai, đối với toàn bộ sự việc này đến chân mạch vẫn rất rõ ràng. Nếu như ngay từ đầu nghe nói nữ chân nhân muốn rút lui, bọn họ còn nửa tin nửa ngờ, nhưng đến ngày này, ý đồ chân thật của nữ chân nhân đã bắt đầu trở nên rõ ràng.
Tấn công quy mô lớn ở tiền tuyến khiến thanh thế cuồn cuộn, thể diện hoàn toàn đối với đám người Lý Như Lai cũng cực kỳ nghiêm khắc, nhưng dưới gián điệp của Hoa Hạ quân vận hành, tin tức cần thiết cũng đưa tới vài tên tướng lĩnh mấu chốt.
Đối với lần phản sách này, điều kiện của Hoa Hạ quân thực ra cũng không quá khoan dung. Một khi tất cả quân Hán đều phải lập tức gia nhập chiến trường, phụ trách hoàn thành phản công đội Kim quân, bao vây và tiêu diệt., Đây là phiên bản đầu tiên trên danh nghĩa của Lương Sơn, hắn cần phải dùng mạng để thay đổi, bởi vì hắn đã ý thức được chiến sự đã tiến vào giai đoạn mấu chốt. Đám người Lý Như Lai lần nào cũng muốn ra giá, nhưng Hoa Hạ quân lại không hề thỏa hiệp.
Phụ trách xúi giục Lý Như Lai, là một viên quan quân Hoa Hạ quân đi theo công tác của Ninh Nghị trong Bí Thư thất, hắn đã hai lần thành công cấu kết Lý Như Lai. Đến ngày thứ sáu, do nữ chân nhân trông coi nghiêm ngặt, vốn lấy thư viết đối với Lý Như Lai phát ra thông điệp cuối cùng, nhưng đối phương thần thông quảng đại, lại ở dưới mí mắt của nữ chân nhân khiến cho Từ Thiếu Nguyên và cận vệ thay đổi thân phận, hai bên có thể trực tiếp gặp mặt nhau.
Sau khi chuyển đạt yêu cầu về mặt Hoa Hạ quân, Lý Như Lai trầm mặt kể khổ, như "Chiến lực của huynh đệ thủ hạ không mạnh", "Kim Cẩu quản lý rất nghiêm, khó có thể biết được động thủ của tất cả mọi người", "Đối đầu với tốc độ "Vân" không khác nào chịu chết", sau này có câu "Chúng ta không hàng, mấy vạn người cản đường, các ngươi cũng rất phiền phức đến uy hiếp", Từ Thiếu Nguyên chỉ lạnh lùng lắc đầu.
"Chỉ huy quân, tổng tham đã quyết định, tối nay giờ Tý, các ngươi không được như vậy, chúng ta phát động tấn công, giết xuyên các ngươi. Các ngươi giả bộ, xuất công không xuất lực ngăn cản đường đi, chúng ta cũng giết xuyên các ngươi. Đây là kế hoạch số hai, dự án đã xong." Từ Thiếu Nguyên nói: "Ngoài ra Ninh tiên sinh bảo ta mang cho ngươi vài câu."
"... Nói."
"Ninh tiên sinh nói, từ xưa tới nay, các ngươi là tướng lĩnh của võ triều, vốn nên bảo vệ Vệ quốc, da ngựa bọc thây, các ngươi không thể làm được. Đương nhiên, các ngươi có lý do của mình, các ngươi có thể nói, mười mấy năm qua, ai cũng không có đánh một trận thắng mỹ lệ trước mặt nữ chân nhân. Nhưng trận thắng này, hôm nay đã có rồi."
"Hoa Hạ quân lấy tính mạng ra một con đường, nếu như các ngươi muốn đi, lấy mạng ra, đem tôn nghiêm và nhân cách mấy chục năm của các ngươi ra thực hiện nghĩa vụ của một quân nhân. Đương nhiên nếu như sự thật chứng minh, các ngươi không cầm được, cảm thấy mình có thể gây thêm phiền phức cho người khác, cái kia chứng tỏ các ngươi không có giá trị sống sót... Nhiều năm như vậy, Hoa Hạ quân chưa từng sợ phiền phức."
Lời nói không chút lưu tình này của Từ Thiếu Nguyên khiến sắc mặt đối phương có chút mất tự nhiên. Lý Như Lai trầm mặc một lúc lâu, người đưa Từ Thiếu Nguyên ra ngoài. Chẳng qua lúc Từ Thiếu Nguyên rời khỏi, hắn cũng nói thêm một câu: "Ngươi cũng về hỏi Ninh tiên sinh xem... Hắn làm việc như vậy, tương lai khi tường đổ, không sợ bị mọi người đẩy à?"
Mỗi ngày sau khi trời tối, trong quân doanh của hán tử, dù sao khởi nghĩa quy mô lớn cũng đã bộc phát, có khoảng một phần tư quân đội lập tức hành động tiến công về phía Kim Quốc quân, còn có một phần tư đội ngũ lần lượt đuổi theo, càng nhiều hơn nữa lâm vào trong hỗn loạn.
Chịu trách nhiệm trông coi quân đội Hán quân, hắn vung tám phần mặt mũi, dẫn đầu đội vệ thân và bộ hạ phản loạn của Lý Như Lai triển khai xung đột, sau đó từ trong vòng vây của Lý Như Lai mà chém giết trùng trùng điệp điệp mà ra.
Bên trong dãy núi Thương Mãng đang diễn ra tranh đoạt kịch liệt. Trong thời gian này, đệ nhất sư, đại bộ phận thành viên của đệ nhị sư đã gánh vác Sư Lĩnh, đôi môi đối mặt với nhiệm vụ ngăn cản nhanh chóng, đệ tứ sư, đệ ngũ sư am hiểu nhất là lực lượng dã chiến công kiên cố, liên hợp với mấy ngàn người mà Ninh Nghị suất lĩnh, tức thì lục tục vùi đầu vào phía sau Kim quân, ngăn cách các đường núi, công kích kiên cố, tiêu diệt đi vào trong tác chiến.
Ba tháng bắt đầu, tại sáu tiết điểm phát động tấn công, có khoảng bảy ngàn người, đến đầu tám, quy mô này mở rộng đến một vạn ba, sơ mười, lục tục tấn công binh lực phía trước đạt tới hai vạn, tiến công bờ trước trực tiếp kéo dài đến vũ thủy khê phức tạp.
Từ cầu nhìn xa đến Kiếm Các, tổng cộng không đến một trăm dặm, tốc độ cưỡng ép quân chỉ cần một ngày là có thể đến, nhưng gần mười vạn Kim Quốc quân cứ vậy bị chặn đứng trên sơn đạo uốn lượn.
Trên thực tế, nhằm vào tình huống rút lui, biết rõ đầu hàng quân đội Kim Quốc và tướng lĩnh cũng không may mà cũng làm ra sự chống cự thê thảm mà ương ngạnh. Lúc này mặc dù Hoa Hạ quân lấy ra hỏa khí đã vượt qua thời đại, nhưng ở trong đường núi địa thế gập ghềnh, lực lượng hỏa khí cuối cùng cũng bị giảm đến mức nhỏ nhất. Binh sĩ Hoa Hạ truy kích dọc theo con đường so với con đường càng thêm gập ghềnh., Vũ khí và vật tư bọn họ mang theo cũng không nhiều, ưu thế bọn họ chiếm cứ chỉ là công chiếm một điểm nào đó là có thể ngăn cản một nhánh đại quân, nhưng ở bộ phận tác chiến, ưu thế về nhân số của kim quân lại lần nữa quay trở về, thậm chí cũng không cần phải e ngại hỏa khí của Hoa Hạ quân.
Bởi vì nhận thức như vậy, trong lần rút lui này, cách làm của Nhan Tông Hàn không phải vội vàng chạy trốn mà là các bộ đội được xây dựng để phân cách cùng động viên Kim Quân. Hắn xác định nhiệm vụ cho mỗi một gã thiên phu trưởng, một khi bị Hoa Hạ quân ngăn cản, lập tức dừng tập hợp binh lực ở phần ưu thế của cục bộ, nuốt trọn bộ phận Hoa Hạ quân này.
Nếu nói theo binh pháp, không thể không thừa nhận ứng đối như vậy là hết sức chính xác, cũng vừa vặn thể hiện cay độc cả đời chinh chiến cùng khó chơi của Nhan Tông. Nhưng hắn chưa từng cân nhắc hoặc cho dù cân nhắc cũng bất lực một chút, một khắc sau khi rút lui khỏi đại quân, trong một khắc Nữ Chân Quân đã bị Nhan A Cốt đánh, đám người thế hệ Nhan Tông Hàn hao phí ba mươi năm mài dũa ra lòng quân địch không đội, cuối cùng cũng bắt đầu tan rã.
Trước khi xâm lấn Tây Nam, khó khăn còn có thể nói là gặp phải địch nhân thế lực ngang nhau - dù sao trước đó Kim quân cũng trải qua một trận chiến gian nan, sự cường đại của địch nhân thậm chí cũng khiến cho bọn họ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào — nhưng giờ phút này, nhân số chiếm giữ đại quân quay ngược lại, vô hình trung đã nói rõ rất nhiều vấn đề.
Một bộ phận tướng lĩnh "có người kiến thức" vẫn như cũ duy trì và cổ vũ sĩ khí. Trên chiến trường bộ bộ lạc, chém giết vẫn cuồng bạo kịch liệt như cũ, nữ chân bộ đội cuồng bạo phóng tới chỗ cản đường Hoa Hạ quân, tướng lĩnh tiên thân làm sĩ tốt, phải rút lui về phía sau mở một con đường, muốn lấy ưu thế binh lực phối hợp với sơn đạo đang lan tràn này thôn phệ từng mảnh từng mảnh đất của Hoa Hạ quân.
Nhưng tình huống đang phát sinh biến hóa vi diệu, cho dù là binh khí lạnh xung phong liều chết, Kim nhân cũng một lần lại một lần thất bại trong trận chiến mà bọn họ vốn am hiểu, hung hãn không sợ chết, nữ chiến sĩ hung hãn bị chém ngã trong vũng máu, một phần bắt đầu trân thị sinh mệnh binh sĩ lựa chọn tán loạn chạy trốn.
Biến hóa như vậy cũng lập tức bị phản hồi vào trong chỉ huy tiền địch của Hoa Hạ quân: Mặc dù nữ chân nhân ứng đối cực kỳ cay độc, một bộ phận tướng lĩnh bày mưu tính kế thậm chí còn xuất hiện trạng thái chủ động hơn trước, chiến đấu chém giết vẫn hùng hổ như cũ, nhưng trong chiến đấu quy mô và phối hợp, thường thường bắt đầu xuất hiện tình huống lỗ mãng có thừa hoặc là hỏng mất nhanh, bọn họ đang dần mất đi sự phối hợp và bền dẻo của nhau.
"... Khi nữ chân nhân đã quen với việc chiến đấu dã man, tính cách con người bắt đầu chú ý tới ưu thế nhân số, nói rõ con đường dưới sườn núi bọn họ đi đã bắt đầu trở nên rõ ràng rồi."
Ngày thứ mười tháng ba, mệnh lệnh và điều động của Ninh Nghị truyền khắp toàn quân, cũng không lâu sau đó truyền tới bên phía Kim quân: "Tiếp theo việc chúng ta phải làm, chính là ở trên sơn đạo một trăm dặm, từng chút từng chút một cạo sạch tôn nghiêm của bọn họ, để cho mỗi người trong bọn họ đều có thể nhận ra rõ ràng, cái gọi là tràn đầy không ai địch lại, đã là chuyện cười của quá khứ rồi!"
Nữ chân nhân với tư cách là quân đội đỉnh phong thời đại này, tố chất đang tan rã, nhưng đối với quân đội bình thường mà nói, vẫn là ác mộng. Ba tháng mười một, ở tiền tuyến rút ngắn tốc độ, tám đội ngũ bỏ ra tổn thất cực lớn, sau đó bắt đầu lui về phá vòng vây, quân đội Hán quân vốn ngăn ở phía sau quấy rối không ngừng biến thành sơn dương trước khi thú vây khốn.
Tuy rằng đã chịu đựng được áp lực của song phương, đám người Lý Như Lai không dám lùi lại mà ngoan cường chống cự, nhưng trải qua một ngày chém giết, rút ngắn tốc độ, rải rác khắp nơi dẫn đội giết xuyên qua đại doanh của Lý Như Lai, dù sao tất cả các bộ tộc Hán quân đều thương vong vô cùng nghiêm trọng.
Đối với Lý Như Lai và các bộ tộc Hán quân mà nói, đây cũng là một chuyện tốt, thậm chí nhiều năm về sau hắn ta cũng từng mở miệng cảm thán: "Người sống sót, cuối cùng cũng có thể giao phó được với Hoa Hạ quân."
Sau khi huynh trưởng dùng Ngân Thuẫn Thuật đưa tin có thể chết, rút khăn trắng ra khỏi trán, tác chiến hung mãnh dị thường. Nhưng theo thủ pháp điều binh của hắn, vị nữ tướng thực sự này vẫn bảo trì tỉnh táo và lý trí cực lớn, hắn dùng hình thức bi binh cổ vũ quân tâm, hợp tác xong với Nhan Bát Hợp Điện, ngoan cường chống cự lại đệ nhất quân năm Hoa Hạ, đệ nhị sư truy kích.
Tình huống sơn mạch phía trước, trong chiến đấu thảm liệt lại dần dần trở nên gian nan.
Đối với lời ác ngôn của nữ chân nhân, trinh sát tác chiến ở trong dãy núi địa thế phức tạp không ngừng kéo dài, trong Tình Thiên ngẫu nhiên có thể nhìn thấy núi lửa lan tràn, khói mù bốc lên, nếu đường Vũ Thiên Sơn ẩm ướt, lại càng khó đi. Con đường thỉnh thoảng bị Hoa Hạ quân bị giết đứt, hoặc chôn xuống địa lôi., Hoặc là một điểm then chốt nào đó trên phương diện chiếm lĩnh Hoa Hạ quân, công thủ phía trước đang tiến hành công kích, quân đội phía sau liền đầy núi đầy thung lũng bị vây khốn trên đường, dưới tình huống như vậy, ngẫu nhiên còn có một thương lạnh từ trong rừng bay ra, bắn trúng tướng lĩnh hoặc là đầu mục nào đó, dưới tình huống đám người chen chúc nhau, căn bản ngay cả tránh né đều trở nên khó khăn.
Dư Dư Dư vẫn như cũ dẫn dắt thám báo và binh sĩ tinh nhuệ chạy trong núi, ngăn cản binh sĩ Hoa Hạ đang truy kích, trong thời gian nhất định cũng tạo thành phiền phức cho quân đội truy kích Hoa Hạ. Ba tháng mười bốn, Dư Dư suất lĩnh đội trinh sát đệ tứ sư đệ tử của Hoa Hạ quân., Đây là đội quân tinh nhuệ trong Hoa Hạ quân, về sau được gọi là "Thắng lợi Anh Hùng Đoàn" - năm ngoái trong Vũ Thủy Khê đánh tan "Thôn Hỏa" bộ lạc tác chiến, đoàn trưởng Thẩm Trường Nghiệp dẫn đầu đoàn người thắng lợi ngăn chặn kẻ địch sau khi rút lui chủ lực, thương vong hơn phân nửa, nửa bước cũng không lùi.
Lúc đó đoàn trưởng Thẩm Trường Nghiệp chiến đấu trong vòng một tháng tại thắng lợi hạp, hi sinh trên chiến trường trên núi, bây giờ người tiếp nhận vị trí của hắn là đoàn trưởng hai doanh là trường Khâu Vân Sinh, gặp phải đám người còn lại, hắn chỉ huy đội ngũ triển khai tác chiến.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Dư lại là lão tướng lĩnh đi theo A Cốt quật khởi, vốn là thợ săn cay độc nhất, Xuyên Sơn Quá Sơn Như giẫm trên đất bằng, kéo cung bắn tên mặc dù ở trong đêm đen cũng có thể chuẩn xác đánh trúng địch nhân. Khâu Vân Sinh xuất thân nông hộ, người nhà ở Trung Nguyên chạy nạn chết đi, sau đó hắn bị Điền Hổ bộ đội chinh binh., Tấn công Tiểu Thương Hà, Hoa Hạ quân sau khi mơ hồ hồ gia nhập, còn sót lại, hắn để cho thủ hạ dựa vào địa hình chính diện tác chiến, bản thân thì dựa vào ưu thế thăm dò trước đó, mang theo một liên đội, vòng qua đường núi hung hiểm ướt át, triển khai thế công.
Sau khi chiến đấu kết thúc, mọi người nhặt được thi thể còn sót lại trong đống người chết.
Tin báo này nhanh chóng truyền khắp toàn bộ chiến trường, đối với quân đội kim sắc đương nhiên chỉ có thể coi là tin dữ.
Đây không phải là tin dữ duy nhất trong ba tháng đấy chứ.
Ba tháng mười sáu, Đạt Huy trong một cuộc chiến binh sĩ tác chiến đã chết.
Hơn bốn tháng thời gian chiến dịch tại Tây Nam, vị nữ tướng lãnh tâm tình nóng nảy này đều nghĩ đến việc báo thù năm đó tại Tây Bắc của Cừ Chính, còn Hoa Hạ quân bên này cũng đã làm ra vài vụ án có tính nhắm vào. Nhưng cuối cùng, chuyện như vậy cũng chưa từng xảy ra, song phương từ đầu đến cuối đều không triển khai trực tiếp đối lập trên chiến trường.
Ngày mười sáu tháng ba này, Đạt Dục thống lĩnh binh sĩ dưới trướng tấn công một tiểu địa điểm tên là Ngư Lĩnh trên con đường, ý đồ đem quân đội Hoa Hạ trên đỉnh núi uy hiếp này bao vây quanh, đuổi ra. Hoa Hạ quân thủ địa lợi, chiến đấu hơn nửa ngày, hơn vạn quân phía sau bị chặn lại, Đạt Huy tự mình lên trận tổ chức ba lần xung phong.
Trong lần tiến công trên đỉnh núi kia, một tên binh sĩ Hoa Hạ quân thân mang trọng thương ngã vào trong vũng máu nổi lên gây khó dễ, lúc ấy bên người Đạt Khuyết còn có tám tên nữ dũng sĩ bảo vệ, nhưng trên phong tuyến vô cùng kịch liệt kia lại có tám tên., Ai cũng không kịp phản ứng, song phương thay đổi một đao, trường đao của Đạt Huy xuyên qua ngực binh sĩ Hoa Hạ quân, một đao của binh sĩ Hoa Hạ kia chém thẳng vào đầu. Mũ giáp bị chém thủng, nửa cái đầu bị bổ văng ra.
Chém giết cũng không vì vậy mà dừng lại, đến đêm hôm đó, Hoa Hạ quân chiếm cứ đỉnh núi mới khó khăn lắm Nữ chân nhân kéo pháo pháo đánh tới rời đi, mà con đường cách phía trước hơn một dặm, sau đó lại bị binh sĩ Hoa Hạ quân chiếm lĩnh, bọn họ đào đường, chôn địa lôi.
Mười vạn người chen chúc trên đường núi lan tràn, giống như một con rắn lớn hình thể quá mức khổng lồ muốn chui qua hành lang quá mức nhỏ bé, mà Hoa Hạ quân mỗi lần tiến công, đều đặt đinh trên thân rắn. Do địa hình ảnh hưởng, quy mô mỗi trận chém giết đều không tính là lớn, nhưng mỗi một lần chiến đấu đều khiến cho con rắn này hầu như dừng lại.
Song phương đều đang chịu đựng tổn thất cực lớn, nhưng theo thời gian trôi qua, quanh quẩn nữ tướng quân là một ngày càng táo bạo, đến giờ phút này càng thêm sốt ruột., Từ lúc tướng lĩnh tới binh lính đến giờ đã ý thức được, thợ săn nguyên bản đã hoàn toàn biến thành con mồi. Đội quân Kim quốc thân hình khổng lồ mà mập mạp bắt đầu nóng lòng chạy trốn, mà quân đội Hoa Hạ nhân số tuy ít nhưng đã nhào tới như giòi trong xương, muốn từng ngụm từng ngụm xé con mồi thành khung xương.