Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mặt trời chiều sắp sửa lặn, thì trên Trường Giang Bắc Đỗ Khê trấn, ánh lửa sáng lên.
Nguyên bản trong đại trạch bằng đá xanh cổ hương cổ xưa hôm nay đã nổi lên tinh kỳ, nữ tướng lãnh, thiết phù đồ tinh nhuệ ra vào trong tiểu trấn. Tại ngoại vi trấn, quân doanh liên miên một mực lan tràn đến bờ sông phía bắc cùng bờ sông phía nam.
Tầng lãnh đạo của Bắc Khải Chân Đông quân lúc này đóng quân ở Giang Bắc, mỗi ngày chúc mừng cùng tiếng huyên náo, đợi trăm vạn hán nô bị Nam Hành bắt đi qua sông. Mãi cho đến mấy ngày nay, bầu không khí náo nhiệt mới hơi lạnh xuống.
Có tin tức tình báo liên quan tới Tây Nam truyền đến, lấy Tông Phụ, các tướng lĩnh cao tầng cầm đầu Tông Quỹ đang tiến hành một lần lại một lần Phục Bàn và suy diễn, hơn nữa theo tin tức hoàn thiện tiến hành điều chỉnh điều kiện nhận thức. Cách xa hơn ba ngàn dặm, những tướng lĩnh Đông Lộ này một lần truyền tin khiến chiến thắng trở lại cảm thấy không thể giải thích được.
Mặc dù từ trước tới nay, quân đội hai mặt, đồ vật, "Triều đình" đều trực tiếp đối kháng hoặc gián tiếp nhau, nhưng đột nhiên nghe thấy đám người Tông Hàn gặp phải sự cản trở cực lớn ở phía Tây Nam, đám tướng lĩnh đông lộ quân cũng không khỏi sinh ra cảm giác thỏ chết cáo khóc. So với loại cảm giác này càng mãnh liệt hơn, là bọn hắn không cách nào nắm chắc được mặt Tây Nam, không cách nào lý giải được sự mê hoặc và bất an của đồ vật.
Mặc dù ở vào trạng thái đối lập, ngẫu nhiên sinh ra va chạm lớn nhỏ, thỉnh thoảng châm chọc khiêu khích một phen, nhưng đối với thực lực của đám người Tông Hàn, Hi Duẫn, các tướng lĩnh của Đông Lộ quân đều tự nhận là có khái niệm. Chính là tính tình ngạo mạn, thấy Hi Doãn là người ngoài mạnh trong cưỡng ép, hắn vẫn luôn công nhận đám người Tông Hàn, Hi Duẫn lợi hại, nhiều lắm cũng chỉ là bản thân hắn cảm thấy không kém mà thôi.
Nhan công ba vạn người bại dưới tay Ninh Nghị, toàn quân bị bắt, trừu bảo bị giết chết trước mặt Tông Hàn. Đối với yêu pháp mà Ninh Nghị sử dụng, kẻ thắng ngoài ba ngàn dặm là khó mà tưởng tượng được, cho dù trên tình báo sẽ dùng hỏa khí mới của Hoa Hạ quân để trình bày, nhưng trước mặt đám người Tông Phụ, Tông Quảng, cũng sẽ không tin trên đời này có tồn tại hỏa khí vô địch.
Đương nhiên, có lẽ có hỏa khí mới, nhưng đồng thời có thể không thích hợp đối phó, tâm ma Ninh Nghị giảo hoạt trăm lần, cuối cùng khiến cho ba vạn người toàn diệt thảm bại, chuyện này cũng phải quy tội cho Tông Hàn. Hi Duẫn không được điều phối... Phân tích như vậy mới là hợp lý nhất.
Có Tông Hàn, Hi doãn trấn giữ, nữ tử thật sự là Tây Lộ quân hiển nhiên đã từng tung hoành thiên hạ chi địa. Nhưng ở phía đông, ngoại trừ Tông Phụ, Tạp là thân phận vương tử chưởng quân, tư lịch không thể so với Tông Hàn., Những kẻ làm phó tướng như Hi Duẫn, dưới trướng bọn họ phần lớn đều là những lão tướng lúc trước đi theo nữ Chân Quân Thần Nhan Tông chinh chiến. Thường ngày đối với Tông Hàn, Hi Duẫn khẳng định cùng tôn trọng một chuyện, nhưng nếu đối phương chiến bại, mọi người ở đây đều vào theo, nhưng lại không cho rằng khi đối mặt với chiến cuộc như vậy, nhất định sẽ thất bại.
"... Toàn quân cây cầu xa bị diệt, nhiều nhất là Bảo Sơn Đại vương liều lĩnh tiến lên!"
Trong thời gian mấy ngày, phân tích mấy ngàn dặm bên ngoài cuộc chiến, ánh mắt rất nhiều người, cũng đều tinh chuẩn mà độc ác.
"...Khách quân tác chiến, đối mặt với kẻ gian xảo nham hiểm nổi danh khắp thiên hạ tâm ma, hoàn toàn công khai lựa chọn chính là đột nhập toàn quân. Ba vạn nhân mã từ bỏ địa lợi mà qua sông, biết rõ Ninh Nghị chậm rãi điều binh để dụ dỗ, hắn lại tự cho rằng binh lực hùng hậu, trực tiếp nghênh đón. ngạo mạn mà tuyển chọn chiến trường mà Ninh Nghị tỉ mỉ lựa chọn, cho rằng nhiều người là có thể thắng, hắn tưởng Ninh Nghị là kẻ ngốc sao..."
"... Muốn ứng đối hỏa khí, lúc trước đã có rất nhiều kinh nghiệm, hoặc là tuyển lấy Âm Vũ Thiên Tiến Quân, hoặc là lợi dụng khinh kỵ đi vòng qua phá trận. Ta chưa từng thấy bảo sơn đại vương có an bài như vậy, bại vật này tự chịu..."
"... Ba vạn người chiến bại trước mặt Ninh Nghị đúng là đại sự dao động quân tâm của Ninh Nghị, nhưng như vậy là không thể đánh sao? Nhìn trên báo cáo này viết cái gì đây! Nói khoác một chút! Ta chỉ nói một chút: Nếu hỏa khí trên tay Ninh Nghị thật sự có khả năng hủy thiên diệt địa, sau kiếm các sơn đạo uốn lượn, hắn giữ sơn khẩu giết người là được rồi. Nếu thật sự có hỏa khí như vậy ở trong tay ta, Kim Quốc ta tính là cái gì, sang năm sẽ đánh tới Vân Trung Phủ..."
"Ta thấy sao... Nửa năm tới cũng đủ để bình vân rồi..."
"Đường xá xa xôi, xe thuyền mệt mỏi, ta có vũ khí hủy thiên diệt địa như vậy, lại còn lao sư viễn chinh, trên đường phải ngắm phong cảnh một chút mới được... Hay là sang năm, nói không chừng còn chưa tới, chúng ta đầu hàng thôi..."
Một đám tướng lĩnh đối với tình báo Tây Nam truyền đến hoặc là trêu chọc phẫn nộ, nhưng chân chính sau tin tức này ẩn giấu một ít tin tức công khai.
Dòng nước trào lên, nhìn như bình thường dưới mặt nước.
Xuyên qua cửa sổ thủy tạ, Nhan Tông San nhìn chăm chú vào mặt sông nơi xa xa đang dần dần trở nên tối tăm, thuyền thuyền khổng lồ vẫn còn đang đi trên mặt sông cách đó không xa. Kẻ ăn mặc cực ít, bị ép nhảy múa nữ tử triều võ công bị sai đi, huynh trưởng tông phụ ở trước bàn ăn trầm mặc.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"... Tin tức hai ngày nay truyền đến, ta thủy chung... Có chút khó tin, Bảo Sơn bị giết trước trận, Tông Hàn Nguyên Soái... Lại bắt đầu quay đầu đào vong. Tứ đệ, đây không phải là tính tình của hắn, ngươi đã bao giờ thấy tình cảm hãn hãn như vậy? Hắn là... anh hùng giống như đại huynh."
Tông Bính nhìn bên ngoài: "...Hắn già rồi."
"... Trước đó thấy hắn, cũng không cảm giác được những thứ này. Ta vốn tưởng rằng cuộc chiến Tây Nam, hắn đã có quyết tâm không chết không thôi..."
"Hắn già rồi." Tông Phốc lặp lại: "Già rồi, cố cầu hắn ổn thỏa. Nếu chỉ là một chút thất bại nhỏ, ta thấy hắn sẽ dũng cảm tiến về phía trước, nhưng hắn gặp đối thủ ngang sức cùng lực, Ninh Nghị đánh bại Bảo Sơn, trước mặt giết chết hắn. Sau khi chết con trai, Tông Hàn ngược lại cảm thấy... Nữ tử ta thực sự đã gặp phải đại địch chân chính, hắn cho rằng mình là tráng sĩ đoạn cổ tay, muốn bảo toàn lực lượng bắc quy... Hoàng huynh, đây chính là già rồi."
"Cũng đúng." Tông phụ suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Lúc phụ hoàng khởi sự, bất luận đối mặt với địch nhân lợi hại thế nào, cũng chỉ là xông lên thôi, còn có đại huynh... Mấy năm trước bọn họ, nào gặp được cục diện tất thắng, hiếm khi chinh chiến cả đời, đến lúc đó cũng có khả năng là... Ai, ta vốn tưởng rằng Cốc thần sẽ khuyên bảo hắn, lần này sao lại..."
"Cốc Thần thì thế nào!" Tông Hiền quay đầu lại, ánh mắt phẫn uất: "Ta cho hắn ba vạn kỵ binh, hắn không mang về cho ta xem ta đối phó hắn thế nào!"
Trong lòng Tông Phụ, Tông Hàn, Hi Duẫn vẫn còn dư uy, lúc này đối với hai chữ "Đối phó" ngược lại cũng không có hứng thú. Tông Phốc vẫn còn suy nghĩ chốc lát, nói: "Hoàng huynh, mấy năm nay trên triều văn thần càng nhiều, có vài tiếng động, không biết ngươi đã từng nghe qua chưa."
"Văn thần không phải nhiều, lúc này giao hảo với người lớn..."
"Hi Tâm Mộ Hán học, Hán học chưa chắc đã chào đón hắn." Tông Hiền cười lạnh. "Đại Kim Thiên Lý ta lập tức được thiên hạ, chưa chắc có thể lập tức trị thiên hạ, muốn trị thiên hạ, cần tu văn trị nhân công. Ngày thường nói Hi Doãn Doãn Hán học sâu sắc, chẳng qua là vì trong đám các huynh đệ thúc bá hắn đọc sách nhiều hơn một chút, nhưng sau khi Đại Kim được thiên hạ, tứ phương thần tử tới hàng, Hi Duẫn... Hừ, hắn chẳng qua chỉ là người hiểu võ học, là người có thể đánh được mà thôi!"
"..." Tông Phụ nghe vậy, gật đầu nhẹ.
"Nói lập tức nhận được thiên hạ, không thể lập tức trị thiên hạ, đang nói cái gì? Đại Kim, sự già nua của chúng ta cũng trôi qua một thời gian, ước mong hãn hữu, bao gồm cả huynh đệ chúng ta, bao gồm cả Hi Duẫn... Những năm này chinh chiến chém giết, nếu nói binh lực càng ngày càng nhiều, vũ khí càng lúc càng tốt, nhưng chính là để đối phó với một võ lâm, kéo dài so với Liêu quốc lâu hơn, vì sao?" Hắn dừng một chút: "Tông Hàn, vóc dáng của Hi Duẫn, chậm rãi cũng đã qua thời gian..."
Tông Hiền cau mày.
"Ngày xưa, phụ tá dưới trướng ta từng nói qua với ta việc này. Chúng ta không cần quan tâm đến Tây triều đình, đồ vật của lão hủ sớm muộn gì cũng sẽ tan thành mây khói. Cho dù lần này xuôi nam, lúc trước Tông Hàn, Hi Duẫn làm ra tư thái hung hãn, huynh đệ chúng ta đều cảm thấy được. Trong miệng bọn họ nói muốn đánh một trận định thiên hạ, kỳ thật có chỗ nào không phát giác: Thiên hạ này quá lớn, chỉ dùng sức, một đường chém giết, từ từ đi không thông. Tông Hàn, Hi Duẫn, đây là sợ hãi."
Tông phụ cũng nhíu mày: "Có thể chinh chiến chém giết, nhưng vẫn phải dũng mãnh."
"Là phải dũng lực, nhưng khác biệt rất lớn so với lúc trước." Tông Phẩm nói, "Lúc ta và ngươi còn nhỏ, vẫn còn chơi tuyết trong núi lớn, những người bên cạnh chúng ta đều là những nữ hán tử chân chính trong nhà không có vật gì, trong mùa đông phải chịu đói bụng, lúc đó vẫy tay một cái., Ra ngoài chém giết liền chém giết, bởi vậy nữ tử ta mới thật sự đánh ra cái danh hiệu vạn lần không thể địch lại. Nhưng đánh mấy chục năm này, Liêu quốc đánh xuống, mọi người đều có gia thất của mình, có vướng bận, lại đến lúc chiến đấu, vung tay lên, liều mạng cũng ít đi."
Tông Yến cười lạnh: "Đám người Tông Hàn, Hi Duẫn coi đây là đại họa diệt đỉnh của tộc nữ chúng ta, cảm thấy mất đi dũng lực này, Đại Kim Giang Sơn ta liền gặp nguy hiểm trong sớm chiều. Nhưng những chuyện này đều là chuyện thường tình của con người, đi tới bước này, chính là một bước này, há có thể vi phạm! Bọn họ cho rằng, không có vật không mang theo kia, liền không có mạng, ta lại không nhìn như vậy, lạc quốc mấy trăm năm, võ triều, làm sao có thể qua đây?"
"Lập tức được thiên hạ, lập tức không thể trị thiên hạ, đây chính là đạo lý trong đó! Người của Kim Quốc chúng ta không có quang côn như hai mươi năm trước không muốn sống, nhưng dũng lực trên chiến trường, hẳn là chỉ có quang côn mới có thể đi ra. Trên chiến trường có quân pháp, có khích lệ, có huấn luyện, quốc gia lớn rồi, còn cái kia... Công pháp giáo hóa, dũng sĩ nguyện vì đại kim của ta, xem chúng ta làm sao tìm ra biện pháp, luyện ra mà."
"Tông Hàn, Hi Duẫn chỉ biết đi về phía trước, bọn họ già rồi, gặp phải đại địch, trong lòng liền không chịu nổi gánh nặng, cho rằng gặp phải họa tâm phúc của Kim Quốc. Nhưng mấy ngày nay ngoại lai đúng lắm, nếu Bảo Sơn không phải dũng mãnh vô mưu như vậy, thế nào cũng phải giao thiên thời địa lợi cho Ninh Nghị, Ninh Nghị sao có thể đánh thắng thuận lợi như vậy! Hắn chính là đổi chỗ khác, không cần dựa vào một cây cầu đơn độc, ba vạn người cũng có thể chạy thoát được!"
"... Hoàng huynh, là lúc này ta mới nghĩ thông những đạo lý này. Trước kia ta nhớ ra, chính mình cũng không muốn thừa nhận." Tông Phốc nói: "Nhưng chiến quả mấy năm nay, hoàng huynh ngươi nhìn xem, Lâu thất gãy cờ đen, không thiếu mất cờ đen, ngân thuật có thể gãy dưới cờ đen, Tông Hàn thảm bại ở Tây Nam, con trai của hắn đều bị giết... Những đại tướng này, ngày thường ở dưới trướng Tông Hàn, người nào cũng lợi hại hơn, nhưng càng lợi hại, càng tin tưởng chiến pháp lúc trước của mình không sai."
"Dựa vào một lời anh dũng dũng dũng tiến về phía trước, cương mãnh tới cực điểm, cố nhiên đánh bại người Liêu, cũng đánh bại Võ Triều, nhưng đối đầu với loại đối thủ cương nhu đồng tế như Ninh Nghị, cuối cùng vẫn là từng người từng người một nếm mùi thất bại. Kỳ thật ta cảm thấy, nói cho cùng, thế đạo thay đổi, bọn họ không chịu thay đổi, bọn họ không chịu thay đổi., Thời gian dần qua, bọn họ cũng đã đi hết con đường. Hai mươi năm trước, bọn họ phất phất tay nói, xông lên a, mọi người đều liều mạng xông lên, hai mươi năm sau, bọn họ vẫn là phất phất tay nói xông lên a, người liều mạng ít, cũng không có cách nào."
Hắn ngày thường tính tình ngạo mạn, lúc này nói xong, chắp tay sau lưng, ngữ khí có vẻ bình tĩnh. Trong phòng hơi có vẻ tịch liêu, hai huynh đệ đều trầm mặc, qua một lúc, tông phụ mới thở dài: "Mấy ngày nay, ta cũng nghe người khác lén nói chuyện, tựa hồ là có đạo lý... Bất quá, tứ đệ à, dù sao cách xa nhau hơn ba ngàn dặm, nguyên nhân tình cảm bên trong cũng khó mà xác định được."
"Ta cũng chỉ suy đoán trong lòng mà thôi." Tông Mãng cười cười: "Có lẽ còn có nguyên do tình cảm khác, vậy cũng không chừng. Ài, cách quá xa, Tây Nam bị nhục, dù sao cũng là roi đánh không theo kịp, rất nhiều việc cần làm, chỉ có thể trở về rồi nói sau. Cho dù thế nào, con đường này của ngươi, cuối cùng cũng coi như may mắn không làm nhục mệnh, đến lúc đó, lại muốn nhìn xem hai người Tông Hàn, Hàn, Doãn Doãn, chúng ta giải thích việc này với bệ hạ thế nào đây."
Y nói tới đây, Tông Phụ cũng không khỏi mỉm cười, sau đó lại lắc đầu ha hả: "Ăn cơm."
Trên thực tế, nói đến chuyện bên kia của Tông Hàn, ngoài mặt Kinh lận của Tông Phụ Tông tuy có lo lắng, các tướng lĩnh cao tầng cũng đều đang nghị luận và thôi diễn tình hình chiến đấu, có liên quan tới khải hoàn chúc mừng cũng dừng lại. Nhưng tâm tình ăn mừng lén lút của mọi người cũng không ngừng lại, chỉ gọi các nữ tử vào trong phòng dâm loạn lấy vui, cũng không tụ tập chúc mừng ở các nơi công chúng mà thôi.
Hai huynh đệ trao đổi ý nghĩ, ngồi xuống uống rượu lấy vui, lúc này đã là đêm mười bốn tháng ba, bóng đêm nuốt hết ánh sáng, trên Trường Giang xa xa điểm lửa đèn lan tràn, mỗi một chiếc thuyền đều vận chuyển trái cây chiến thắng của bọn họ tới. Chỉ là đến đêm khuya, một chiếc thuyền đưa tin nhanh chóng chạy về phía Đỗ Khê bên này, có người đánh thức mứt tông trong cơn buồn ngủ.
Phía nam Trường Giang, xảy ra nhiễu loạn.
Một quân sĩ có tiếng tăm lừng lẫy lẻn vào quân doanh của đại hán bên ngoài Trấn Giang, giết chết một tên đại hán tên là Ngưu Đồ Tung gây ra hỗn loạn. Toàn bộ doanh địa tù binh gần hai vạn binh đều bị mở rộng, Hán nô thừa dịp bóng đêm chạy trốn tứ tán.
"Hắc kỳ?" Nghe đến cái tên này, Huân Lư vẫn hơi ngẩn người.
Sau khi nữ chân nhân tàn sát bừa bãi Giang Nam, dân chúng các nơi tan cửa nát, nghĩa quân tuôn trào chống lại kim kỳ hiệu rất nhiều, nhưng chân chính dám động thủ với kim nhân, hơn nữa bởi vì có chương pháp tổ chức còn có thể thành công, cơ hồ đã không còn. Trong vòng một tháng, có người đánh cờ đen danh hiệu tụ tập lưu dân ở Giang Nam, tông Phối tất nhiên trong lòng biết rõ, nhưng hôm nay đối phương vậy mà chạy tới cứu người, còn gây ra nhiễu loạn...
... Chẳng lẽ hắc kỳ là thật?
Sau một lát, hắn vì sự chần chờ của mình mà thẹn quá hoá giận: "Truyền lệnh lên trướng! Nếu còn có người không muốn sống, ta thành toàn cho bọn họ..."
Mới vừa rạng sáng, mệnh lệnh tiêu diệt đám phỉ và kẻ chạy trốn này đã truyền tới phía nam Trường Giang. Quân đội Kim Quốc chưa qua sông lại bắt đầu chuyển động trên mặt đất phía nam Trấn Giang.
Ba tháng sau, Hoa Hạ Nghĩa Quân do Hà Văn dẫn đầu giết vào doanh địa nữ tử, cứu gần tám ngàn binh sĩ bị bắt làm tù binh tại Giang Nam truyền ra tin tức. Nữ chân nhân bởi vậy triển khai một vòng đồ sát mới. Mà danh hiệu của bè phái công bằng nương theo binh phong và máu tươi đang tàn phá bừa bãi, không lâu sau đã tiến vào trong tầm mắt của mọi người.
Cùng thời khắc đó, một bữa tiệc thê thảm, máu và lửa thật sự đang lan tỏa khắp vùng Tây Nam. Ngay khi tầm mắt của chúng ta hướng về thiên hạ tứ phương, những trận chém giết kịch liệt và xung đột diễn ra, trong sơn đạo kéo dài cả trăm dặm này, không hề có dấu hiệu ngừng lại.
Vì tranh đoạt quốc vận Đại Kim quật khởi, xóa sạch tai họa ngầm cuối cùng của Kim Quốc. Trong mấy tháng qua, Nhan Tông Hàn suất lĩnh đại quân hung hãn xông vào trong vùng núi này, đến thời khắc này., Bọn họ là vì đồ vật giống nhau, muốn dọc theo sơn đạo chật hẹp này chém giết trở về. Lúc tiến vào hung mãnh mà kích động, đợi đến khi rút lui, bọn họ vẫn như cũ giống như dã thú, gia tăng chính là máu tươi, cùng với một ít phương diện thậm chí làm cho người ta động dung.
Bất kể là ở ngoài mấy ngàn dặm mọi người đánh giá cỡ nào, thời khắc này phát sinh ở trong Tây Nam sơn, xác thực có thể gọi là sự chống lại của đám cường giả thời đại này.
"... đĩnh bạch bạch..."
Thời khắc này nhận được tiêu khiển văn chương từ lúc lâm an truyền đến, hỏa quang của "Đế Giang" xẹt qua bầu trời đêm, Hồng Đề bên cạnh quay đầu lại, nhìn qua thư giơ lên, Ninh Nghị phát ra âm thanh kỳ quái.
"Hả?" Nàng hỏi: "Sao vậy?"
"Đùa à... Hung tàn, gian xảo, điên cuồng, bạo ngược... Ta nào có như vậy?"
Cách đó không xa, ngọn lửa trong sơn đạo dưới màn đêm ầm ầm nổ tung, tàn phá bừa bãi thiêu đốt --