Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Buổi chiều ba tháng đầu tiên, Ninh Nghị và Nhan Tông Hàn đã chạm mặt Sư Lĩnh, cơn gió đi không nhanh không chậm.
Trong lều gỗ nhỏ phía trước trận địa, ngẫu nhiên có người của hai bên đi qua, truyền lại ý chí của nhau, tiến hành đàm phán sơ bộ. Phụ trách nói chuyện với nhau một bên là duệ duệ Cao Khánh, một bên là Lâm Khâu, khoảng cách với Ninh Nghị tuyên bố muốn làm thịt hộ cá biệt đại khái có khoảng một giờ, một mặt nữ tử chân chính đang dốc hết toàn lực đưa ra điều kiện, uy hiếp, đe dọa, thậm chí bày ra tư thái ngọc vỡ, ý đồ cứu vãn nạn.
Thậm chí dưới tình huống chỉ có hai người hai bên, Cao Khánh Duẫn còn có ý định bắt chuyện cùng Lâm Khâu, đầu tiên là thăm dò tình huống gia cảnh đối phương, sau lại thử thăm dò tình huống gia cảnh, sau lại hứa hẹn lấy trọng lợi, ý đồ để đối phương phóng xuất ra một ít tin tức giới hạn, nhưng Lâm Khâu không bị lay động.
"Người nhà của ta, phần lớn chết trong cơn đại loạn của Trung Nguyên, món nợ này nằm trên đầu nữ chân nhân các ngươi, không tính là oan uổng. Trước mắt ta còn có một tỷ tỷ, mù một con mắt, Cao tướng quân có hứng thú, có thể phái người đi giết nàng."
Lâm Khâu thay thế Ninh Nghị đàm phán ngồi ở đó, đối mặt với hậu duệ cao khánh, ngữ khí bình tĩnh mà băng lãnh. Cao Khánh hậu duệ liền biết, đối với người này hết thảy uy hiếp hoặc lợi dụ đều không có ý nghĩa quá lớn.
Hơn mười năm sau khi Trung Nguyên rơi vào tay giặc, đại bộ phận người Trung Nguyên và nữ tử đều tràn ngập huyết cừu khắc cốt ghi tâm. Thù hận như vậy là lời nói và quỷ biện không thể không chạm tới, hơn mười năm qua, bên phía Nữ Chân đã quen với sự hèn yếu của địch nhân trước mặt, nhưng đối với hắc kỳ, bộ dạng này đều không thể thực hiện được.
Nếu đối mặt với những thế lực khác của võ triều, tiền bối Cao Khánh còn có thể dựa vào tâm hư hoặc không kiên định của đối phương, lấy lợi ích cực lớn đổi lấy vô tình rơi vào tay đối phương. Nhưng trước mặt hắc kỳ, nữ chân nhân có thể cung cấp cho lợi ích vô nghĩa.
Đám người này khi lâm vào tình trạng ngàn cân treo sợi tóc đã có thể ném ra "thiếp người như thế, ai vân hán đã chết" loại câu nói tràn ngập ý vị bút lông lá này. Mười năm trước Ninh Nghị có thể ở Tây Bắc chém giết Lâu thất, có thể ở trên đầu thành Duyên Châu cơ hồ là tuyệt cảnh chém giết không tha. Đến trước mắt, hắn nói sẽ đánh nát đầu người bảo đảm hoàn toàn có thể đánh nát đầu người nghiêng bảo vệ.
"... Trung Nguyên sa sút, ngươi và ta là địch hơn mười năm, ta bị Đại Kim bắt giữ, không chỉ là tù binh trước mắt, trong Đại Kim cảnh ta vẫn có thành viên hắc kỳ như ngươi, hoặc là anh hùng của Võ Triều, gia quyến. Phàm là những người mà các ngươi có thể đưa ra tên đều có thể trao đổi, kiềm chế hoặc là do người của ta đưa ra một danh sách để trao đổi bảo vệ mình."
Về phương diện đại doanh Nữ Chân, cuối cùng lại do hậu duệ Cao Khánh đưa ra phần đề nghị này: "Ta biết nếu việc này phải tiến hành, tất nhiên sẽ kéo dài, nhưng chỉ cần lưu lại mạng sống. Với quan hệ của hắn và đại soái, chúng ta không có chuyện gì không thể thương lượng. Cần gì phải giết hắn vào hôm nay... Việc này ngươi không thể quyết định, hy vọng Ninh Nghị có thể quay lại quyết định."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Phía trước trận địa truyền lệnh binh tới lui lui, đủ loại đề nghị cùng đáp lại cũng tới lui lui, mọi người trong đại doanh Nữ Chân cũng không lãng phí một canh giờ không khí áp lực này., Một mặt mọi người đưa ra đủ loại điều kiện khiến Hắc kỳ động tâm: Thậm chí nhanh chóng nhớ lại danh sách tù binh Hoa Hạ quân có giá trị, đưa tới trận địa trước mặt làm thẻ cược cho hậu duệ Cao Khánh; mặt khác, các loại tin tức trong doanh địa cũng không ngừng phát ra chung quanh.
Tông Hàn đứng trước doanh trướng, nhìn bóng người trên đài cao phía đối diện với vẻ mặt lo lắng, tóc trắng bay lượn trên không trung.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Trong quân doanh của Hoa Hạ cũng có từng đội từng đội lính truyền lệnh từ phía sau đi ra, chạy về từng bộ đội quân Hoa Hạ đã mệt mỏi như trước.
"... Nói cho duệ nhân Cao Khánh, không thể thương lượng."
Có đề nghị thương lượng thứ sáu truyền đến, sau khi Ninh Nghị nghe xong liền trả lời như vậy, sau đó phân phó đám người tham mưu: "Toàn bộ đề nghị đối diện, đều đáp lại theo đề nghị này."
"Có nên để bọn hắn không tiếp tục truyền đề nghị trở về không?"
"Đương nhiên phải truyền trở về." Ninh Nghị ngồi dậy khoác áo khoác vào. "Bản thân truyền tin chính là một loại thăm dò, vì cứu nghiêng bảo vệ, phương diện Nữ chân nhân đưa ra con bài, không phải còn có không ít tình huống chúng ta không biết sao. Mặt khác, cũng nên cho bọn họ một chút hy vọng."
Nói xong, hắn đi ra khỏi phòng.
Dọc theo con đường xuyên qua sườn núi, xuyên qua trận địa quân doanh Hoa Hạ đang bày trận sẵn sàng đón quân địch, Ninh Nghị đi dọc theo cầu thang bước lên đài gỗ đơn giản. Xích Bảo đang bị áp giải ở trên đỉnh đầu, khuôn mặt y đầy máu, trong miệng thiếu mất mấy cái răng, khóe mắt cũng bị đánh vỡ, đang bị trói trên mặt bệ đá quỳ gối. Người phương bắc là hán tử phương bắc, mặc dù bị đánh cho chật vật, nhưng lúc này nhìn phía trước, kỳ thật cũng có một cỗ khí tức bi tráng cương liệt.
Bên kia trận địa, thật ra loáng thoáng có thể thấy bóng dáng Nữ Chân trước đại trướng, Nhan Tông Hàn ở bên kia nhìn con trai mình, bảo vệ hai người ở đây nhìn cha mình.
Ninh Nghị đứng ở một bên, cũng đứng ở xa xa nhìn chốc lát, sau đó thở dài.
"Đúng vậy a, loại chuyện chiến tranh này, thật sự là tàn khốc... Ai nói không phải chứ."
Hắn nói xong bèn móc một chiếc khăn tay ra, xoa xoa đôi mắt lườm lườm máu tươi, sau đó ném khăn tay ra. Phía bên kia doanh địa của Nữ Chân đang truyền ra một loạt động tĩnh lớn. Ninh Nghị cầm một cái giá gỗ, ngồi xuống.
"Bên phía các ngươi trao đổi rất nhiều điều kiện, hy vọng có thể đổi được ngươi. Huynh trưởng của ngươi đang điều binh khiển tướng, muốn chính diện giết tới cứu ngươi. Phụ thân ngươi cũng hi vọng uy hiếp như vậy sẽ có hiệu quả, nhưng bọn hắn cũng biết, giết tới... chính là chịu chết."
Phía dưới đài gỗ, binh sĩ xơ xác tiêu điều, Hoa Hạ quân sớm đã chuẩn bị để nghênh chiến, cũng không vì đối phương phô trương thanh thế mà khinh thường.
Tà Bảo quay đầu nhìn về phía Ninh Nghị, Ninh Nghị kéo đứt mảnh vải ngăn chặn miệng gã. Hán tử mới nghịch bảo không thuần thục nói: "Đại Kim, sẽ báo thù cho ta."
Ninh Nghị lắc đầu: "Vấn đề lớn nhất ở trước mặt các ngươi là làm sao mà chạy trở về ngọn núi này được. Lao sư viễn chinh, thâm nhập địa phận địch nhân, lại đi về phía trước, các ngươi không thể trở về. Hôm nay trước mặt phụ huynh ngươi giết ngươi, phụ huynh của ngươi lại chỉ có thể lựa chọn lùi lại phía sau. Kế tiếp, sĩ khí nữ chân nhân sẽ giảm xuống nghìn trượng. Một người không tốt, các ngươi đều rất khó lui về Hoàng Minh huyện và Vũ Khê."
Ánh mắt Tà Bảo hơi ngẩn người. Hắn bị áp giải lên đài cao này, đối với vận mệnh kế tiếp, có lẽ có chỗ để tưởng tượng. Nhưng Ninh Nghị nhẹ nhàng nói cho hắn biết sự thật sắp chết, ít nhiều cũng tạo thành một chút xung kích đối với hắn. Một lát sau, hắn bật cười ha hả.
Ánh mắt Ninh Nghị hờ hững, gã cầm kính hiệu nhìn phía trước, không để ý đến tiếng cười lớn của tà bảo lúc này. Chỉ nghe nghiêng miệng cười một trận, nói: "Tốt, ngươi muốn giết ta, tốt! Tấn công khinh địch mạo tiến, tổn binh giảm tướng xây dựng sai lầm lớn, đang nên lấy cái chết tạ tội. Ninh Nghị, ngươi đừng quên! Đại Kim Cơ nghiệp của ta dưới tình huống yếu thế nào mà giết ra! Vừa vặn dùng máu của một mình ta, phấn chấn sĩ khí Đại Kim ta, phá nồi dìm thuyền Ai binh tất thắng, ta ở dưới cửu Tuyền chờ ngươi!"
"Đừng động một chút thì nói cái gì mà bi binh." Ninh Nghị buông kính vọng xuống: "Cái gọi là nạn binh tất thắng, là để tất cả binh sĩ đều hiểu, mình ở vào hoàn cảnh xấu, hơn nữa không dốc sức liều mạng chỉ có thê thảm mới xuất hiện. Các ngươi hôm qua còn cảm thấy ta là thiên hạ đệ nhất thiên hạ., Cướp tiền lương thực muốn cướp của nữ nhân về hưởng thụ, ngươi mang theo ba vạn đại quân muốn tới giết ta, hôm nay bỗng nhiên nói các ngươi không phải thiên hạ đệ nhất, hơn nữa còn trở thành binh sĩ bi thương. Ai mẹ ngươi, nói chuyện này ra, mọi người không khởi doanh chạy trốn thì trách."
"Mong cuộc chiến ở cầu xa, ba vạn người một trận chiến hết mực, chính diện các ngươi đã không còn cơ hội, nhưng bây giờ biết rõ điểm này, chỉ là phụ huynh ngươi cùng một số ít người ở tầng lớp cao tầng. Phụ thân ngươi là người hiểu rõ sự thật, sẽ chết bao nhiêu người mới là chuyện cần suy nghĩ của hắn. Đương nhiên, ta hi vọng phụ huynh của ngươi thật sự có thể kích khởi lên ý chí Ai binh, vì đại quân điện mà lưu lại nơi này, có thể giết cả nhà các ngươi ba người, trong lòng ta sẽ thoải mái hơn nhiều."
Hắn nói tới đây, cầm kính vọng lại cười: "Ngươi dùng phong cách thô kệch trong tinh tế, đầu óc coi như hữu dụng, ta nói những lời này, ngươi nhất định đều hiểu."
Tà Bảo trầm mặc chốc lát, lại lộ ra nụ cười mang máu: "Ta tin tưởng phụ thân và huynh đệ của ta, bọn họ là anh hùng cái thế, gặp khó khăn cỡ nào đều có thể đi qua. Ngược lại là Ninh Nhân Đồ, muốn giết cứ giết, ngươi tìm ta nói những chuyện này, giống như tiểu nhân đắc chí, cũng thật khiến người ta cảm thấy buồn cười."
Ninh Nghị không cho là khinh thường, gật đầu một cái: "Mệnh lệnh của bộ lạc tham mưu đã phát ra, điều kiện đàm phán ở tiền tuyến là thế này, hoặc là dùng ngươi để đổi lấy thành viên bị bắt của Hoa Hạ quân..." Hắn đơn giản nói sơ qua về vấn đề khó khăn mà tông Hàn gặp phải.
"Đúng như ta nói, chiến tranh rất tàn khốc, nhìn cha ngươi xem, hắn một đường Lam Lũ đi tới đây, cuối cùng phải chịu nỗi thống khổ mà Bạch Phát Tiên đưa cho người tóc đen., Cả hai đều đã liều mạng chém giết cả đời, cuối cùng quỳ ở đây, nhìn thấy nữ tử các ngươi thật sự đi vào ngõ cụt... Cuộc chiến Tây Nam không có kết quả, Tông Hàn và Hi Duẫn trở lại Kim Quốc, các ngươi cũng sắp biến thành thịt trong miệng của Tông Phụ Tông rồi. Thế nhưng trong hơn mười năm này, đã trải qua rất nhiều đau đớn cho các ngươi."
"Phụ thân nhìn con chết, nhi tử thu liễm hài cốt cho phụ thân, phu thê chia lìa, cả nhà tử quang... Sau khi xảy ra nhiều chuyện như vậy, để cho các ngươi cảm nhận được thống khổ, là cá nhân ta, là một loại tôn trọng và hoài niệm đối với người gặp nạn. Xuất phát từ lập trường của nhân đạo, thống khổ như vậy sẽ không kéo dài quá lâu, nhưng ngươi cứ chết trong tuyệt vọng đi. Tông Hàn và những người khác của ngươi, ta sẽ mau chóng đưa tới gặp ngươi."
"Ha ha ha ha..." Tà Bảo hiểu ra, miệng cười rộ lên: "Nói không sai, Ninh Nghị, chính là ta đã giết rất nhiều người của các ngươi, vô số người Hán chết trên tay của ta! Vợ con bọn họ bị ta gian dâm dâm, có cái là cùng làm! Ta cũng không biết có làm cùng thân nhân của ngươi hay không! Ha ha ha ha, Ninh Nghị, ngươi nói đau lòng như vậy, khẳng định là có người nào đó bị ta giết chết, làm đi? Nói cho ta cao hứng một chút, ta nói với ngươi..."
Hắn nói tới đây, đang định làm ra dáng vẻ cao hứng bừng bừng tiếp tục nói. Ninh Nghị đưa tay nắm lấy cằm hắn, rắc một tiếng bẻ gãy cằm hắn.
Khuôn mặt Tà Bảo vặn vẹo dữ tợn, đau đến toàn thân phát run, Ninh Nghị lấy ra lau lau máu tươi và nước miếng trên tay: "Đúng vậy a, đánh trận chính là như vậy, người thua trận tất cả, người thắng cũng chỉ thắng được ngồi đây tưởng nhớ chiến hữu, ngươi nói... cũng có lý."
Hắn nhìn về phương xa, cùng vờn quanh một đường lặng lẽ, không nói thêm gì nữa. Qua một lát, có người bắt đầu lớn tiếng tuyên án "Giết người", "Gian dâm", "Trùng hỏa", "Thi ngược"... đủ loại tội ác. vân vân vân.
....
Du duệ Cao Khánh phịch nắm tay xuống bàn gỗ: "Nếu mà chênh lệch bảo đảm chết, tất cả quân nhân Hoa Hạ quân may mắn còn sống sót của Đại Kim ta đều sẽ chết! Đợi đại quân của ta về Bắc, sẽ giết chết từng người từng người một!"
Lâm Khâu nhẹ gật đầu: "Chúng ta còn hai vạn người có thể đổi."
"Ngoại trừ Tà Bảo, ai cũng không đổi! Ngươi nhanh chóng đi nói cho Ninh Nghị, nếu giết tà bảo, ta sẽ để các ngươi hối tiếc không kịp..."
"Được." Lâm Khâu gọi binh tới truyền lệnh: "Ngươi còn có gì cần bổ sung, ta bảo hắn cùng nhau chuyển đạt."
"Tà bảo không thể chết —— "
Tiếng la của duệ nhân Cao Khánh, gần như muốn truyền tới đài cao đối diện.
....
Trong doanh địa của nữ tử thật sự, ngựa được trang hoàng trọn vẹn đã tụ tập xong, khổ sở thỉnh chiến trước mặt Tông Hàn.
"... Nếu như trên miệng lưỡi đàm phán không có kết quả, nói không chừng Ninh Nghị thật sự muốn giết người. Phụ vương, không thể đem toàn bộ hy vọng phó thác đàm phán a. Nhi thần tự mình dẫn đầu quân đội, làm một cuộc đánh cược cuối cùng... Không cứu được nghiêng bảo vệ, từ nay về sau ta đều không thể an giấc a phụ vương —— "
Tông Hàn chắp hai tay sau lưng nhìn đài cao, đôi môi mím chặt, không nói một lời.
Đám người Hàn Phó Gia trước tiên không có ở bên ngoài lều lớn này, bọn hắn đang dưới mệnh lệnh của Tông Hàn làm ra những an bài khác và điều phối đại quân, vô số mệnh lệnh phát ra khẩn trương. Đến một khắc sắp tới giờ Dậu, nhưng cũng có người từ trong lều đi ra, xa xa nhìn về phía đài cao kia.
Mặc dù trong mấy năm qua, Hoa Hạ quân sớm đã có các loại ác ý đối với nữ tử, nhưng trên chiến trận giết chết Lâu thất, từ chối chuyện này, cùng tình huống trước mắt, vẫn có chỗ khác biệt.
Trước mặt Tông Hàn, giết chết con trai hắn, đây là sỉ nhục cũng là khiêu khích, là chuyện chưa từng xảy ra trong mấy chục năm qua. Con trai của Tông Hàn trước khi chết, có thể liên lụy vô số lợi ích. Dù sao trong mấy chục năm qua, Tông Hàn chính thức nghiền ép anh hùng toàn bộ thiên hạ.
....
Tây Nam ngày dài tháng, gần tới giờ Dậu, mặt trời Tây Trầm phá vỡ tầng mây, nghiêng nghiêng nghiêng phun ra ánh sáng trắng bệch về phía bên này, nhìn cầu xa, Sư Lĩnh, tú khẩu...Ninh Nghị và từng đội quân thống lĩnh đang truyền ra.
"... Đợi sau trận chiến ở cầu xa, con đường tiến về phía trước của nữ chân nhân đã rất gần, tiếp theo nhất định phải tìm đường lui, nhưng các bộ tộc của quân ta không thể phớt lờ. Dưới sự suy diễn có khả năng nhất, chắc chắn nữ chân nhân sẽ phát động một cuộc tiến công quy mô lớn. Mục đích tiến công của nàng là để điều quân đội của hán nhân đến khu vực tiền tuyến, sau đó điều đội ngũ nữ tử đến đó rút lui vị trí tốt nhất..."
"... Vì vậy tất cả các đội của ngươi đều phải chuẩn bị thật tốt cho việc tiến công, không loại trừ việc gặp phải nữ tử tinh nhuệ giả tạo, đập nồi dìm thuyền khả năng. Mà trong lúc chuẩn bị đánh tan đợt tấn công đầu tiên của địch, tổ chức tinh nhuệ chuẩn bị tốt mọi kế hoạch đột ngột, tiêu diệt, từ tú khẩu đến suối nước mưa, Sư Lĩnh cho đến hoàng minh, trong tương lai mấy ngày nữa đều trở thành khu vực mấu chốt để tiêu diệt chiến tranh, nhất định phải kiên quyết chuẩn bị cho chiến đấu và quy hoạch..."
"... Đối với quân sĩ Hán, áp dụng chiến lược dùng chiêu hàng, xua đuổi, xúi giục chính là chiến lược, đối với các yếu đạo, quan ải muốn tiến hành một cách kiên quyết cắt ngang, tranh thủ thời gian với quân địch, cắt đứt đường lui..."
"... Các bộ phận tình báo, trinh sát vận dụng hết thảy lực lượng, liên lạc, liên lạc, thúc đẩy tất cả khả năng phản lại, mặc dù không thể xúi giục, nhưng cũng phải đem tình huống trận chiến này rõ ràng truyền tới trước mặt đối phương..."
"... Nhị sư nhị lữ, trong trận chiến kế tiếp, chịu trách nhiệm đánh tan bộ hạ của Lý Như Lai..."
"Ngũ Sư, chịu trách nhiệm tấn công quân đội phía trước, phối hợp với Cừ Chính ngôn, Trần Điềm đi xuyên qua hướng dòng nước mưa, cố gắng tạo thành áp lực cực lớn cho địch nhân, khiến chúng không cách nào dễ dàng xoay người..."
"...Các bộ lạc cầu xa..."
Các loại mệnh lệnh, từ chỉ huy đến sư, từ lữ khách đến đoàn, từng tầng từng tầng một được phân phát xuống dưới. Vào thời khắc này sau khi cuộc chiến Vọng Kỳ Kiều kết thúc, các bộ đội cũng tiến vào càng thêm khắc nghiệt, trong trạng thái rục rịch, đao thương mài bén, thương nhấp nháy, nhìn mặt sông gần cầu xa, trông coi thuyền tù binh tuần tra...
....
Ánh chiều từ trên ngọn núi chiếu xuống.
Trong lều nhỏ, duệ duệ Cao Khánh đang nín thở, Ninh Nghị bên đài cao đã đi xuống. Cửa chính doanh trại bên kia trận địa, cũng mặc áo giáp, cầm thương chạy ra khỏi doanh trại, hắn ra sức chạy trốn, lớn tiếng la hét.
Trước đại trướng, hai mắt Tông Hàn không chớp, không nhúc nhích, nắm chặt hai tay. Rất nhiều người từ các phương vị khác nhau nhìn lại.
Thật ra trong lòng không ít người còn có chút may mắn, đây là tư thái giả vờ của Ninh Nghị.
Có lẽ hắn sẽ giữ kín chuyện tào lao ở lại, đổi lấy càng nhiều lợi ích hơn.
Hay là, hắn để cho mặc kẻ địch sống sót, hai bên đều có thể có thêm một con đường.
Dù sao, đây là quốc chiến, lãnh đạo lý trí, đều nên lưu lại một chút đường lui.
Hỏa Thương Quản thật dài nhắm ngay ót của Tà Bảo, ánh chiều tà là màu xanh biếc, chiều tà đi không nhanh không chậm.
Phanh ――
——
——
Đầu Tà Bảo nổ tung, thân thể ngã xuống.
Có tiếng gầm giận dữ và tiếng gầm gừ vang lên trong chiến trường, tiếng người trong doanh địa của nữ Chân Võng bùng nổ. Ninh Nghị nghe tiếng gào thét phẫn nộ, mấy năm gần đây có vô số tiếng gào thét phẫn nộ, hắn nhắm mắt lại hít thở không khí một ngày dài.
"Đem đầu người... Tặng cho cha hắn..."