Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tiếng cười kéo dài rất lâu, bầu không khí bên dưới chòi hóng mát dường như lúc nào cũng có thể vì cảm xúc của hai bên mà không thể khống chế được mà nổ tung.
Dưới chòi hóng mát chỉ có bốn bóng người, người ngồi trước bàn chỉ có hai người là Ninh Nghị và Tông Hàn. Nhưng bởi vì đứng sau lưng hai bên là hàng trăm, thậm chí hàng vạn nhân dân, thậm chí hàng vạn người, bầu không khí trong khoảng thời gian này lại trở nên đặc biệt vi diệu.
Tông Hàn là dũng giả giết ra từ Bạch Sơn Thủy Hắc Thủy, bản thân đã giết vô số địch nhân trên chiến trận. Nếu như nói lúc trước biểu hiện ra đều là khắc chế cho tướng soái thậm chí vương giả, thì lúc này Ninh Nghị đã thể hiện ra dã tính và dữ tợn của nữ dũng sĩ. Ngay cả Khâu Khâu cũng cảm giác được, dường như vị nữ nguyên soái đối diện này có thể lật tung cả bàn, nhào tới chém giết Ninh Nghị.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Mà Ninh tiên sinh, tuy rằng mấy năm nay trông thì hào hoa phong nhã, nhưng dù ở bên ngoài quân trận, cũng đã từng đối mặt với vô số ám sát, thậm chí là cao thủ giằng co với đám võ giả Chu Tú, Lâm Tông chúng ta. Mặc dù đối mặt với đám người Hàn, Cao Khánh Duẫn, kéo theo hy vọng thắng ở cầu xa mà đến, nhưng từ đầu đến cuối hắn cũng thể hiện ra sự thong dong và áp bức to lớn của Tinh Lạc.
Lâm Khâu nhìn chằm chằm vào hậu duệ cao lễ, nhưng vào giờ khắc này, trong lòng của hắn ngược lại có cảm giác cực kỳ khác thường đang dâng lên. Nếu thời khắc này song phương thực sự hất bay bàn chém giết, hơn mười vạn đại quân, toàn bộ thiên hạ vì tình huống như vậy mà sinh ra biến số, vậy thì thật sự là... quá kịch tính rồi.
Tay Tông Hàn vung lên không trung, phịch phịch đập lên mặt bàn, cầm ống trúc nho nhỏ kia trong tay. Thân hình cao lớn cũng bỗng nhiên dựng lên, nhìn xuống Ninh Nghị.
"... Vì lần Nam chinh này, mấy năm nay, Cốc Thần đã điều tra qua rất nhiều chuyện của ngươi. Bản soái có chút ngoài ý muốn, giết hoàng đế Võ triều, để những người đàn ông nước sôi lửa bỏng mà không thèm để ý tới, đại ma đầu Ninh nhân là người tàn sát., Không ngờ giờ phút này lại có lòng dạ đàn bà như vậy." Trong giọng nói của Tông Hàn mang theo vẻ uy nghiêm khàn khàn cùng khinh miệt: "Một ngàn vạn mạng người nơi Hán địa? Muốn đòi lại nợ máu? Ninh Nhân Đồ, giờ phút này chắp vá những lời nói nhảm này khiến ngươi có vẻ keo kiệt, nếu như tên của Tâm Ma chỉ là mấy câu nói nhảm như vậy, ngươi khác gì phụ nhân! Khiến người ta cười nhạo."
"Đồ, ta sẽ nhận lấy. Nếu ngươi nói, ta sẽ nhớ kỹ. Nhưng ta là Đại Kim, Nữ Chân, không thẹn với thiên địa này." Hắn đi về phía trước hai bước, bàn tay mở ra., "Nhân sinh tại thế gian, thiên địa này chính là khu vực săn bắn! Liêu nhân tàn bạo! Nữ tử chúng ta thật lấy mấy ngàn người hưng sư phản kháng, trong hơn mười năm hủy diệt toàn bộ Đại Liêu! Lại hơn mười năm diệt Võ Triều! Trung Nguyên ngàn vạn mạng người? Nữ chân nhân chúng ta có bao nhiêu người? Cho dù thật sự là nữ nhân chúng ta giết chết, ngàn vạn người, sống ở nơi giàu có! Có thể bị mấy chục vạn quân đội giết chết, không biết phản kháng! Đó cũng là phung phí của trời, chết chưa hết tội."
"Ninh Nhân Đồ, ngươi nói câu này rồi."
Tông Hàn gằn từng chữ một chỉ vào Ninh Nghị.
"Đến hôm nay, trước mặt bản soái ngươi nói, muốn báo thù đòi nợ cho ngàn vạn người? Ngàn vạn nhân mạng kia, ở Biện Lương, ngươi có phần tàn sát, ở Tiểu Thương Hà, ngươi tàn sát càng nhiều, là ngươi giết hoàng đế của Võ Triều., Thế cục võ triều rung chuyển, liền có thắng lợi lần thứ hai của Đại Kim ta về Nam chinh, là ngươi gõ cửa đại môn Trung Nguyên cho chúng ta. Người Võ Triều cầu xin ngươi, bạn tốt của ngươi Lý Liên, cầu xin ngươi cứu mọi người trong thiên hạ, vô số nho sinh khuyên ngươi hướng thiện, ngươi không động đậy, khịt mũi coi thường!"
"Ngươi, để ý tới ngàn vạn người này?"
Tông Hàn chậm chạp, mà kiên quyết lắc đầu.
"Ngươi không quan tâm tới ngàn vạn người, chỉ là hôm nay ngươi ngồi đến đây, không thèm để ý tới ngàn vạn mạng người, muốn cho chúng ta cảm thấy... hối hận không được? Không thể nói từ tận đáy lòng, Ninh Lập kiên định, hành vi phụ nhân."
Bốn chữ cuối cùng của hắn là nói ra, còn Ninh Nghị đang ngồi đó, ánh mắt đầy thưởng thức nhìn ông lão khinh bỉ phía trước. Đợi đến khi thấy đối phương nói xong, y cũng mở miệng: "Nói rất có lực lượng. Gã cao to có một câu, không biết ngươi có nghe qua Ảnh Bích hay không."
"... Nói."
"Quân tử xa bếp." Ninh Nghị nói: "Đây là lời của một vị ở Trung Quốc trước kia có một vị tên là Mạnh Trát nói, quân tử là người cầm thú, thấy hắn sống, không đành lòng thấy hắn chết; nghe tiếng hắn, không đành lòng ăn thịt hắn, là lấy quân tử làm bếp, ý là thịt vẫn phải ăn., Nhưng có một phần lòng nhân thiện rất quan trọng, nếu có người cảm thấy không nên ăn thịt, hoặc là ăn thịt không biết trong nhà bếp đã làm chuyện gì, quá nửa là hồ đồ, nếu ăn thịt, cảm thấy mạnh được yếu nhục chính là chí lý thiên địa, không có phần nhân lành kia... Đó chính là cầm thú."
Hắn ngồi đó, dùng ánh mắt nhìn Tông Hàn cầm thú: "Người của Võ triều, ăn thịt rồi, quên mất trong nhà bếp có đầu bếp đang cầm dao mổ heo, đuổi đồ tể và đầu bếp đi, miệng gọi là hiền lành, bọn họ là đồ ngốc. Khó chơi, ta lại không giống, lúc làm bếp núc xa hơn, ta có thể làm quân tử. Nhưng không có đồ tể và đầu bếp... Ta sẽ tự mình cầm đao xuống bếp."
"Nếu như lương thiện hữu dụng, quỳ xuống cầu người, các ngươi sẽ dừng lại giết người, ta cũng có thể làm hạng người lương thiện, nhưng phía trước bọn họ, không có đường." Ninh Nghị chậm rãi dựa lưng lên, ánh mắt nhìn về phía xa: "Đằng trước của Chu Ngọc không có đường, tiền tuyến của Lý Chi không có đường, Võ Triều thiện lương trước mặt ngàn vạn người, cũng không có đường. Bọn họ đến cầu xin ta, ta khịt mũi, chẳng qua là vì ba chữ không làm được."
"Cho nên từ đầu đến cuối, Võ Triều luôn miệng nói hưng phấn mười năm, kết quả không có ai đứng trước mặt các ngươi, giống như ngày hôm nay, ép các ngươi phải đi tới, bình đẳng nói chuyện với ta. Như Võ Triều làm việc, bọn họ còn phải bị đồ sát một ngàn vạn người, mà từ đầu đến cuối các ngươi cũng sẽ không coi bọn họ là người khác. Nhưng hôm nay, hiếm có, ngươi đứng nhìn ta, cảm thấy mình cao à? Là người của Cao Khánh, ngươi thì sao?"
Hắn nói tới đây, ánh mắt mới chậm rãi quay trở lại gương mặt Tông Hàn. Lúc này bốn người ở đây, chỉ có một mình hắn ngồi: "Cho nên, hiếm thấy, ta không phải có lòng thương hại đối với ngàn vạn người kia, chỉ vì ta biết, muốn cứu bọn họ, không phải dựa vào sự thương hại nổi bật bên ngoài. Nếu ngươi cảm thấy ta đang nói đùa... Ngươi sẽ không đúng với tất cả những chuyện mà ta sắp làm với các ngươi sau này."
Xung quanh im lặng trong chốc lát, sau đó là hậu duệ của Cao Khánh mở miệng khiêu khích nhìn Tông Hàn rồi nở nụ cười: "Lời này đúng là có chút thú vị. Nhưng, ngươi có hiểu gì không..."
"Đương nhiên, trước mắt Cao tướng quân nói là ta miệng lưỡi trắng trợn." Đến lúc này, Ninh Nghị cười cười, phất tay liền gạt bỏ sự nghiêm túc lúc trước: "Sư lĩnh hôm nay, hai vị tới đây không phải là vì ai đã đến bước đường cùng., Chiến trường Tây Nam, nhân số chư vị vẫn chiếm thượng phong, cho dù rơi vào hoàn cảnh xấu, nữ chân nhân mà Bạch Sơn Thủy Hắc Sát giết ra cũng chưa từng gặp qua. Hai vị tới đây, nói trắng ra là bởi vì cầu xa không được tốt, bị bắt giữ nghiêng sang đây nói chuyện."
"Không có vấn đề, sự tình trên chiến trường không ở chỗ miệng lưỡi, nói cũng đủ rồi, chúng ta tâm sự chuyện đàm phán."
Hắn đột nhiên thay đổi đề tài, bàn tay đặt trên bàn, Tông Hàn vốn còn có lời nói khẽ nhíu mày, nhưng lập tức cũng chậm rãi ngồi xuống: "Như vậy rất tốt, cũng nên nói chút chính sự rồi."
"Chính sự đã nói xong rồi. Những chuyện còn lại đều là tạp sự." Ninh Nghị nhìn hắn: "Ta muốn giết con của ngươi."
Hắn gằn từng chữ một nói xong câu này, khẽ quay người chỉ về đài cao phía sau: "Chờ một chút, ở bên kia kia, nhân thủ của ta sẽ áp giải nhan sắc, ta sẽ ở trước mặt tất cả mọi người bên các ngươi, đánh nổ đầu bảo đảm nhan sắc, chúng ta sẽ tuyên bố hành vi của hắn, bao gồm cả tội ác chiến tranh, mưu sát, cưỡng ép, phản nhân loại..."
Lời nói của Ninh Nghị như máy móc, từng chữ từng câu, bầu không khí yên tĩnh đến nghẹt thở. Trên mặt của Tông Hàn và hậu duệ Cao Khánh, lúc này đều không có quá nhiều cảm xúc. Sau khi Ninh Nghị nói xong, Tông Hàn chậm rãi nói: "Giết hắn, ngươi nói gì vậy?"
"Nói chuyện đổi tù binh."
"Ngươi giết người bảo vệ, bàn nữa đổi bắt?"
"Giết con trai của ngươi là hai chuyện khác nhau."
Tông Hàn tựa lưng vào ghế, Ninh Nghị cũng tựa lưng vào ghế. Hai bên nhìn nhau một lát, Ninh Nghị chậm rãi mở miệng.
"Đánh nhau bốn tháng, hán quân bên phía ngươi lục tục đầu hàng nói cho chúng ta biết, tù binh bị ngươi bắt có khoảng chín trăm người. Ta bắt hơn hai trăm người ở cầu xa, hai vạn người này chính là tinh nhuệ trong số các ngươi. Ta nghĩ như vậy: Ở trong bọn họ, chắc chắn có rất nhiều người., Sau lưng có phụ thân đức cao vọng trọng, có gia tộc như vậy, bọn họ là nữ thật sự trung kiên, là người ủng hộ ngươi. Bọn họ vốn nên là người phụ trách tất cả nợ máu của Kim Quốc phụ trách, ta vốn nên giết bọn họ."
"Nhưng hôm nay ở đây chỉ có bốn người chúng ta, các ngươi là đại nhân vật, ta rất lễ phép, nguyện ý làm một số chuyện nên làm với các đại nhân vật. Ta sẽ nhịn lại sự kích động mà ta muốn giết bọn họ, tạm thời đè xuống món nợ máu nên trả, các ngươi quyết định đổi những kẻ nào về. Đương nhiên, các ngươi có thói quen làm phản, trong số tù binh của Hoa Hạ có kẻ tàn phế trao đổi với người bình thường, hai đổi một."
Ninh Nghị đẩy tay phải về phía trước: "Các ngươi sẽ phát hiện việc buôn bán với quân Hoa Hạ rất công bằng."
"Chúng ta phải đổi lại tướng quân Tà Bảo." Duệ Cao Khánh nói đầu tiên.
"Tặng bảo đảm không bán."
"Vậy không có đổi." Anh em Cao Khánh nói.
"Vậy thì không đổi." Ninh Nghị nhìn chằm chằm vào Tông Hàn, không nhìn đám hậu duệ của Cao Khánh, hai tay giao nhau, một lát sau nói: "Sau khi trở về phương Bắc, các ngươi còn phải bàn giao với rất nhiều người, còn phải tách rời nhau với Tông Phụ Tông. Nhưng trong Hoa Hạ quân không có những thế lực đỉnh núi này., Chúng ta đem tù binh đổi lại, xuất phát từ thiện tâm, chuyện này đối với chúng ta là thêu hoa trên gấm, là đưa than sưởi ấm cho các ngươi. Về phần nhi tử, đại nhân vật phải có đại nhân vật gánh vác, chính sự ở phía trước, con chết cũng nhịn được. Dù sao Trung Nguyên cũng có vô số người chết con trai."
Tông Hàn nói: "Con trai của ngươi không chết đấy."
"Lưu sản một cái." Ninh Nghị nói: "Mặt khác, lúc tuổi già các ngươi phái người lén lút tới ám sát con trai thứ hai của ta, đáng tiếc thất bại, hôm nay ta thành công, bảo đảm không chết không thể không. Chúng ta đổi những người khác."
"Không có ai bảo hiểm thì không đổi." Chí nhân Cao Khánh tới gần một bước.
"Vậy thì không đổi, chuẩn bị đánh đi."
Tông Hàn không tỏ thái độ, hậu duệ Cao Khánh nói: "Đại soái, có thể nói những chuyện khác."
"Không có chuyện gì nữa." Ninh Nghị nói.
Tông Hàn nhìn chằm chằm vào Ninh Nghị, Ninh Nghị cũng ngồi ở đó chờ đợi đối phương tỏ thái độ, hậu duệ Cao Khánh lại thấp giọng nói hai câu. Trên thực tế, chuyện như vậy cũng chỉ có thể để y mở miệng, biểu hiện thái độ kiên quyết. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Ninh Nghị nhìn về phía sau., Sau đó đứng dậy: "Dự phòng Dậu, giết con trai ngươi. Vốn dĩ ta cho rằng sẽ có hoàng hôn, nhưng trông thì u ám. Lâm Khâu đang chờ ở đây, nếu muốn bàn thì bàn ở đây. Nếu muốn đánh, ngươi phải về đây."
"Vâng." Lâm Khâu chào hỏi.
Ngón tay Ninh Nghị gõ gõ lên mặt bàn, quay đầu nhìn đám người Tông Hàn và Cao Khánh, sau đó lại liếc mắt nhìn: "Có một số việc, thống khoái tiếp nhận, còn mạnh hơn dây dưa kéo nước. Từ trước đến nay khi chuyện xảy ra trên chiến trường, lời nói của nắm đấm đã bị bẻ gãy, trong lòng ngươi không thừa nhận, làm thêm đau đớn. Đương nhiên, ta là người nhân từ, nếu các ngươi cảm thấy con trai chết trước mặt thật khó mà chấp nhận được, ta có thể đưa ra cho các ngươi một đề nghị."
Thân thể hắn chuyển chính, nhìn hai người, hơi dừng một chút: "Sợ các ngươi nuốt không trôi."
"Nói nghe một chút." Anh em Cao Khánh nói.
"Vậy kế tiếp đừng nói là ta không cho các ngươi cơ hội, hai con đường." Ninh Nghị giơ ngón tay lên: "Thứ nhất, nghiêng người bảo vệ, đổi tất cả tù binh Hoa Hạ quân trong tay các ngươi. Mấy chục vạn đại quân, nhiều người phức tạp, ta không sợ các ngươi giở trò động tay động chân, bắt đầu từ bây giờ., Quân nhân Hoa Hạ trong tay các ngươi nếu còn tổn thất, ta từ chối hai tay hai chân, sống sót trả lại cho các ngươi. Thứ hai, dùng quân đội Hoa Hạ bắt làm tù binh, trao đổi nhìn cầu xa, ta chỉ lấy sức khỏe khỏe của quân nhân mà luận, không chức hàm, đủ cho các ngươi mặt mũi..."
Hắn nói tới đây, bàn tay Tông Hàn phịch một tiếng rơi xuống bàn gỗ. Ninh Nghị không hề bị lay động, ánh mắt đã nhìn chằm chằm trở lại.
"Không nên tức giận, hai quân giao chiến thì ngươi chết ta sống, ta nhất định sẽ giết sạch các ngươi, hiện giờ động thủ là vì sau này mọi người đều có thể chết một cách thể diện. Những gì ta đưa cho ngươi, khẳng định là có độc, nhưng cắn vẫn là nuốt không tha., Đều phải do các ngươi. trao đổi này, ta rất chịu thiệt, Cao tướng quân ngươi cùng với Tằm Tỳ Hưu chơi trò chơi mặt trắng mặt đen, ta không cắt đứt ngươi, cho ngươi đi, ngươi rất có mặt mũi. Kế tiếp không nên cò kè mặc cả nữa. Cứ như vậy đổi cách, tù binh bên các ngươi đều bị bắt làm tù binh, bớt đi một người... Ta giết sạch hai vạn người xây một tòa kinh quan cho đám khốn kiếp các ngươi."
Hắn nói xong, đột nhiên phất tay áo, xoay người rời khỏi nơi này. Tông Hàn đứng lên, Lâm Khâu tiến lên giằng co cùng hai người, ánh mặt trời buổi chiều đều trắng bệch.
Ngay khoảnh khắc Ninh Nghị trở lại doanh địa, quân doanh của Kim binh bên kia đã có rất nhiều truyền đơn từ trong rừng cây bay ra. Lúc này Tông Hàn và hậu duệ Cao Khánh mới đi được một nửa, có người cầm truyền đơn chạy tới. Trên truyền đơn viết là Ninh Nghị đối với Tông Hàn, hậu duệ Cao Khánh đưa ra hai điều kiện " lựa chọn".
Quay đầu lại, trên đài gỗ phía trước Sư Lĩnh, có người bị áp giải tới, quỳ gối nơi đó, đó chính là hoàn toàn mặt mũi.
Hắn đang muốn phản kháng trên đài đấu, nhưng bị quân sĩ Hoa Hạ cầm gậy đánh cho máu chảy đầu rơi, sau đó kéo hắn lên, trói lại.
Giờ phút này là một khắc (Buổi chiều ba ba mươi mốt), cách giờ Dậu (5 điểm), cũng đã không xa nữa.
Đây có lẽ là khoảnh khắc nữ tử thật sự như mặt trời giữa trưa hai mươi năm sau lại gặp phải khuất nhục nhất. Cùng thời khắc đó, còn có chiến báo khiến người ta khó có thể tiếp nhận, trước sau đã truyền tới tay đám người Hi Duẫn, Tông Hàn.
Huynh trưởng rời xa, nữ chân đại tướng ngân thuật có thể, chết trong tay Trần Phàm trong dịch trường sa.
Mà chân chính quyết định xu hướng thắng bại của cuộc chiến Trường Sa, lại là một tiểu nhân vật vốn không có danh tiếng gì truyền lại, cơ hồ tất cả mọi người chưa từng chú ý tới.
Tướng lĩnh Võ Triều, Vu Minh Chu.