Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ánh trăng lạnh lẽo, sao sáng đầy trời.
Giữa vùng núi tiền tuyến Tây Nam và Tử Châu, bầu không khí quỷ dị đang lan tràn ra hàng chục vạn người.
Quân đội cũng là một xã hội, chiến quả vượt quá lẽ thường đột nhiên phát sinh, tin tức lan truyền, mọi người cũng sẽ lựa chọn cách đối mặt với nó đủ loại thái độ khác nhau.
Kinh ngạc, phẫn nộ, mê hoặc, tìm chứng cứ, ngơ ngơ ngác, không hiểu... Cuối cùng đến tiếp nhận, ứng đối, ngàn vạn người sẽ có ngàn vạn biểu hiện.
Đêm xuống, bó đuốc vẫn lan tràn trong núi như cũ, không khí trong doanh địa đều xơ xác tiêu điều, nhưng ở những nơi khác, vẫn có chiến mã đang chạy băng băng, có tin tức đang trao đổi, thậm chí có quân đội đang điều động.
Bên trong nội bộ Kim quân, các nhân viên cao tầng đã tiến vào cuộc gặp mặt, có người tự mình đi đến Sư Lĩnh, cũng có tướng lĩnh vẫn đang bố trí các loại như cũ.
Tiền tuyến tụ tập thanh tú đối diện với Sư Lĩnh, lúc con trai tới gần, một trận chiến bộc phát ở phía tây bắc chân núi vẫn còn giới nghiêm - ý đồ nữ chân bộ đội vòng qua đường vòng tập kích, gặp phải đội tuần tra của Hoa Hạ quân, sau đó lại có mấy cỗ quân sĩ tham dự chiến đấu. Phía trước cánh cửa vắt ngang, nữ chân quân cũng đang tổ chức một trận tập kích ban đêm.
Lúc vội vàng đến quân doanh Tú Khẩu, Ninh Hi nhìn thấy chính là cảnh tượng chiến đấu kịch liệt trong đêm tối: đại pháo, thủ lôi, mũi tên mang lửa tung hoành ngang dọc một bên núi, binh sĩ bôn ba giữa doanh địa và tiền tuyến, hắn tìm được Cừ Chính chịu trách nhiệm chiến sự bên này, đối phương đang chỉ huy binh sĩ tiến lên tiền tuyến trợ giúp, sau khi hạ lệnh mới đến gần hắn.
"Ninh Hi, sao lại tới đây." Đuôi lông mày Cừ Chính vẫn cau lại, lời nói kiên định. Hai người cung kính với nhau, Ninh Hi nhìn ánh lửa ở tiền tuyến nói: "Tám tám phần là bí quá hóa liều."
"Có hai nhóm trinh sát từ phía bắc đi xuống, xem ra đã bị chặn lại. Nữ chân nhân được ăn cả ngã về không khó dự đoán, ba vạn người trên cầu nhìn xa không hiểu thấu, chỉ cần không có ý định đầu hàng, trước mắt khẳng định đều sẽ có hành động, nói không chừng thừa dịp chúng ta chủ quan bên này., Ngược lại một lần hành động đột phá phòng tuyến, vậy ít nhiều có thể quay về một thành." Cừ Chính nhìn về phía trước, "Nhưng cũng chỉ là bí quá hóa liều, hai đội ngũ phía bắc vòng không qua kịp, tấn công chính diện, thoạt nhìn xinh đẹp, thật ra đã có sức lực vô lực."
Ninh Hi gật đầu, thật ra hắn cũng không tiếp xúc nhiều với tiền tuyến, lúc này tiền tuyến kịch liệt vang lên, đại khái điều chỉnh lại nhận thức trong lòng: hóa ra đây vẫn là vẻ hữu khí vô lực.
Sau đó ngượng ngùng cười cười: "Mong cầu xa đánh xong, phụ thân bảo ta tới bên này nghe một chút cách nhìn của Cừ thúc thúc, Ngô bá về bước tiếp theo tác chiến... Đương nhiên, còn có một chuyện, đó là sự tình bình kị, hắn hẳn là đang hướng bên này dựa vào, ta thuận đường đến gặp hắn..."
Cừ Chính gật đầu, bất động thanh sắc nhìn về hướng chân núi phía tây chiến trường, sau đó mới tới vỗ vỗ bả vai Ninh Hi, dẫn hắn đi một bên làm lều gỗ nhỏ của chỉ huy: "Nói như vậy, buổi chiều ngươi nhìn cầu rút lui."
"Ừm, ta đi theo tiểu đội phòng thủ phía xa nhìn xem, về sau lại tham dự áp giải tù binh, sau khi trời tối mới khởi hành đi về hướng bên này."
"Được, vậy ngươi kể tỉ mỉ cho ta nghe về quá trình chiến đấu và đạn pháo đi."
Buổi chiều đương nhiên cũng có những người khác báo cáo tình huống trận chiến Vọng Viễn Kiều cho Cừ Chính, nhưng tình huống truyền lệnh binh làm gì có ai ở hiện trường. Ninh Hi là trưởng tử Ninh Nghị hiểu rõ hơn nhiều. Cừ Chính kéo Ninh Hi vào trong lều đổ một chén nước cho hắn. Ninh Hi cũng thuật lại toàn bộ tình huống cầu xa, lại đại khái giới thiệu một phen về thuộc tính cơ bản của "Đế Giang", Cừ Chính cân nhắc một lát, cùng Ninh Hi thảo luận một chút xu thế của toàn bộ chiến trường, đến lúc này, động tĩnh trên chiến trường kỳ thật cũng đã dần dần lắng xuống.
bí quá hóa liều nhưng chưa từng chiếm được tiện nghi, liên tiếp rút lui. Hoa Hạ quân thì không đuổi theo.
Lúc này đã gần nửa đêm, Ninh Hi và Cừ Chính giao lưu không lâu sau đó, trong đám người đang tác chiến trở về, thấy được nửa số Ninh kị nhuốm máu. Thiếu niên này so với những người khác còn thấp hơn một chút, đang chạy theo một cáng cứu thương, trên cáng là một tên lính bị thương nghiêm trọng, bụng đang không ngừng chảy máu, vẫn cố kỵ động tác thành thạo nhanh chóng để cho đối phương cầm máu.
Doanh trại thu phục thương binh thì cách đó không xa, nhưng trên thực tế, sau mỗi trận chiến đại phu đi theo quân đội luôn không đủ số lượng. Ninh Hi xắn tay áo lên bưng một chậu nước nóng đi về phía Ninh Cố.
cáng vải được đặt xuống, Ninh Hi cũng buông nước ấm đưa tay hỗ trợ, thà rằng ngẩng đầu nhìn thoáng qua -- nửa gương mặt hắn dính đầy vết máu, trên trán cũng có vết trầy xước —— Kiến thức huynh trưởng đến, liền cúi đầu tiếp tục xử lý thương thế của thương nhân. Hai huynh đệ không nói gì mà hợp tác.
Thấy một màn này, Cừ Chính mới quay người rời khỏi nơi đây.
Trên thực tế, Ninh kị cùng đội ngũ đi theo Mao Nhất Sơn, hôm qua hắn còn ở phía Bắc xa, đây là lần đầu tiên hắn liên lạc được với bên này. Tin tức phát đi cầu xa đồng thời phát đi., Cừ Chính nói bên này cũng ra lệnh, để đội người ly đội này nhanh chóng tụ hợp về phía cửa khẩu. Đám người Mao Nhất Sơn và Ninh Kỵ đang nhanh chóng chạy về phía tú khẩu. Lần đầu tiên ở trên núi Tây Bắc phát hiện ra nữ chân nhân, bọn họ cũng trùng hợp ở ngay gần đó, nhanh chóng tham dự chiến đấu.
Lúc Ninh Hi tới đây, Cừ Chính cố kỵ có thể an toàn trở về hay không, trên thực tế còn chưa hoàn toàn nắm chắc.
Đã theo quân đội, y đội gần hai năm, bản thân Tiểu Ninh cố kỵ chữa thương cũng không thua kém gì các quân y khác. Ở phương diện này Ninh Hi cũng từng được chuyên môn dạy bảo, trong lúc hỗ trợ cũng có thể trợ giúp nhất định. Nhưng thương thế trước mắt quá nặng, cứu chữa một hồi, ánh mắt đối phương dần dần ảm đạm.
Mấy năm nay Ninh Hi đi theo đám người Ninh Nghị, Trần Gù học tập chính là bày mưu tính kế ở phương hướng cao hơn, thực tế tàn khốc như vậy là cực ít. Vốn y còn cảm thấy huynh đệ mình nhất định có thể đồng tâm hiệp lực cứu được đối phương., Nhìn thấy thương viên kia dần dần chết đi, trong lòng có cảm giác thất bại to lớn dâng lên. Nhưng Tiểu Ninh ngoan quỳ ở một bên chỉ im lặng trong chốc lát, nó thử dò xét hơi thở cùng nhịp tim của người chết, xoa xoa đôi mắt đối phương, sau đó liền đứng lên.
"Ca, chúng ta qua bên kia hỗ trợ."
Ninh Hi phản ứng lại, đi theo sau.
Hai huynh đệ hợp tác với nhau, sau đó cứu một gã trọng thương, lại làm băng bó cho một gã trọng thương. Khắp nơi dưới lều quân đều là quân y, xử lý, nhưng không khí khẩn trương đã yếu bớt đi nhiều. Hai người lúc này mới đến bên cạnh rửa tay và mặt, chậm rãi đi về phía quân doanh.
Trong bầu trời đêm đầy sao.
Ninh Hi nhìn đứa em trai mới bốn tuổi bên cạnh, như biết hắn. Ninh Độc quay đầu nhìn xung quanh: "Ca, mới nhất tỷ đâu, sao không tới cùng huynh?"
"Nàng đang nhìn cầu xa bên kia dẫn nữ binh hỗ trợ, cha bảo ta tới nói chuyện với bọn Cừ thúc thúc, thuận tiện nhìn ngươi." Ninh Hi nói xong, lúc này mới nhớ tới một chuyện, lấy từ trong lòng ra một cái bọc nhỏ: "Đúng rồi, lần đầu để ta mang cho ngươi một cái bánh gạo, đã nguội hết... Ta cũng đói rồi, mỗi người chúng ta ăn một nửa đi."
"Sơ Nhất tỷ cho con, sao con có thể ăn một nửa?"
"Cho ngươi một con đường không có công lao cũng có khổ lao a. Ai da, ngươi muốn một nửa hay một nửa nhỏ?"
"Ta là người tập võ, đang mọc thân thể, phải lớn."
"Ngươi không biết đạo lý Khổng Dung nhường nhịn sao?"
"Ta biết a, anh đây nếu là ngươi, ngươi muốn lớn hay nhỏ?"
"Ta đương nhiên phải nói là tiểu nhân."
"Cho nên ta phải lớn, ha ha ha ha..."
"Ha ha ha ha..."
Huynh đệ nói tới đây đều nở nụ cười. Thuật này là một trong những kinh điển của Ninh gia, có khả năng xuất xứ từ Ninh Nghị. Hai người nâng nửa mét bánh, ngồi xuống một bên đất trống quân doanh.
"Ca, nghe nói cha xuất thủ ở cầu xa?"
"Ừm, cha đã đem gia sản ra, sáu ngàn người đánh đổ ba vạn người bảo lãnh, thương vong chúng ta không lớn. Nữ chân nhân phải đau đầu rồi."
"Lợi hại như vậy, làm sao mà đánh được đây?"
Tối kỵ một buổi tối là hành quân, về sau còn tham gia chiến đấu, đối với tin tức cầu xa cũng chỉ là sau đó lẻ tẻ lắng nghe vài câu, Ninh Hi liền kể tỉ mỉ một lần nói rõ với hắn:
"... Nghe nói, lúc chạng vạng tối, phụ thân đã phái người tới quân doanh Nữ Chân Chân, chuẩn bị tìm Tông Hàn nói chuyện một chút. Trận chiến ba vạn tinh nhuệ, thật ra nữ chân nhân đã không còn gì để đánh nữa rồi."
Trong lúc nói chuyện, hai huynh đệ đã ăn xong bánh gạo, lúc này Ninh Độc ngẩng đầu hướng về phía Bắc chỗ hắn vừa rồi vẫn đang chiến đấu, lông mày cau lại: "Xem ra, đám chó vàng không có ý định đầu hàng."
"Tiêu hóa tin tức cầu xa, dù sao cũng phải mất một khoảng thời gian, nữ chân nhân lúc đầu bí quá hoá liều, nhưng chỉ cần chúng ta không để cho bọn họ sơ hở, sau khi tỉnh táo lại, bọn họ chỉ có thể ở phía trước đột ngột lùi lại chọn một hạng. Nữ chân nhân từ trong Bạch Sơn Hắc Thủy giết ra., Thời gian ba mươi năm đều là tiện nghi gặp dũng giả cùng thắng, không phải không có nguy hiểm đột ngột, nhưng nói tóm lại, khả năng lớn nhất vẫn là lựa chọn lùi lại... Đến lúc đó, chúng ta sẽ một đường cắn hắn, nuốt hắn."
Ninh Cố đã lăn lộn trong chiến trường một thời gian, tuy rằng cũng có thành tích, nhưng dù sao tuổi tác của hắn vẫn còn chưa tới, đối với sự việc chiến lược ở phương hướng lớn khó mà lên tiếng.
Ninh Hi mỉm cười: "Lại nói tiếp, có một điểm có lẽ có thể chắc chắn, nếu các ngươi không bị triệu hồi tú khẩu, đến ngày mai phỏng chừng sẽ phát hiện Lý Như Lai bộ quân đang nhanh chóng rút lui. Mặc kệ tiến hay lùi, đối với nữ chân nhân mà nói, đám đại hán quân này đã hoàn toàn không còn giá trị, chúng ta dùng hỏa tiễn bắn ra, đoán chừng sẽ toàn diện phản chiến, hướng về phía nữ chân nhân kia."
Ninh Độc mở trừng hai mắt, chiêu trò đột nhiên sáng bừng lên: "Thời điểm này toàn quân lùi lại, chúng ta ở phía sau chỉ cần có mấy người xung phong, hắn sẽ không chịu nổi chứ?"
"Nói thì nói vậy, nhưng điều quan trọng nhất tiếp theo là tập trung lực lượng tiếp nhận cô đọng của nữ chân nhân, cắt đứt vọng tưởng của bọn họ. Một khi bọn họ bắt đầu rút lui, thời điểm cắt thịt là tới. Còn nữa, phụ thân đang định khoe khoang trước mặt Mẫn hãn, lúc này ngươi đừng để nữ chân nhân bắt được." Ninh Hi nói tới đây, bổ sung thêm một câu: "Cho nên, ta tới để theo dõi ngươi."
Dưới tinh quang, ánh mắt lạnh lẽo u buồn, mặt dập xuống.
Lúc này, đã là sáng sớm của một năm ba tháng sơ khai, hai huynh đệ đồng thời đứng trong quân doanh nói chuyện đêm hôm đó, ở một bên khác, nữ chân nhân cũng chưa bao giờ lựa chọn một lần thảm bại đột nhiên xuất hiện mà đầu hàng. Nhìn về phía cầu xa, mấy ngàn Hoa Hạ quân đang trông coi hai vạn tù binh vừa bại, trong núi cách đó hơn mười dặm, Dư thừa đã dẫn theo một đội ngũ đi cả đêm về hướng bên này.
Chờ ở phía trước bọn họ, là Hoa Hạ quân do đám người Hàn Kính chủ trì ngăn chặn một vòng khác.
Trong rừng cây hắc ám ở tiền tuyến Sư Lĩnh, cũng có lẻ tẻ trinh sát xung đột quỷ quyệt, đêm nay không ngừng bộc phát, nữ chân nhân đang thiêu đốt thử mỗi loại thủ đoạn đột phá, đối ứng với một đội ngũ mà Hoa Hạ quân âm thầm tiến vào phía đông Sư Lĩnh.
Đêm có gió, nức nở lướt qua núi.
Tiểu đội kỹ công dưới sự trợ giúp của trinh sát tinh nhuệ, ở biên giới chân núi dựng thiết giáp, có người đã tính toán phương hướng.
"...Trình độ kiểm tra... Tây qua bốn mươi ba độ, phóng ra ba mươi lăm độ, định khoảng cách ba trăm năm mươi trượng... Hai phát..."
Kình khí nóng bay trên ngọn núi Sư Lĩnh, trong bóng tối đứng trên khí cầu nóng, cũng đã là vài tên quan cao cấp Bàng Lục An và Hoa Hạ quân. Mỗi người bọn họ đều có kính vọng, có người xoa xoa tay, lẳng lặng chờ đợi một khắc vũ khí biểu diễn.
Trong quân doanh của Kim Nhân, đèn đuốc thắp sáng, một khắc sau, hỏa tiễn đạn kéo theo một cái đuôi sáng ngời, từ sườn đông của quân doanh bay lên.
Vụ nổ lật tung lều trại trong doanh trại, dấy lên một ngọn lửa lớn. Trong quân doanh của Kim nhân náo nhiệt hẳn lên, nhưng vẫn không khiến cho doanh trại biến loạn quy mô lớn hay nổ tung - đây là biểu tượng mà đối phương đã sớm có chuẩn bị. Không lâu sau đó, lại có thêm vài mũi tên lửa gào thét hạ xuống quân doanh của Kim nhân, tuy rằng không cách nào tạo thành hiệu quả một trận quyết định, nhưng gây nên thanh thế kinh người.
Đội trinh sát nữ chân nhân lộ ra phản ứng, song phương ở trong núi giao thủ ngắn ngủi, như vậy qua một canh giờ, lại có hai mũi hỏa tiễn từ một hướng khác bay vào trong doanh địa Kim nhân.
Dưới sự bao phủ của trăng sao, một đêm nhìn như yên tĩnh, còn có không biết bao nhiêu xung đột và ác ý muốn bùng nổ ra.
Chỉ cần có một chút khả năng, song phương sẽ không cho đối phương bất cứ không gian nào để thở dốc cả.
Đám người Tông Hàn, Cao Lễ Duệ, Hàn Khốn trước, rút lui tốc độ, mặt mũi hoàn mỹ cũng như ngựa, Đạt Huy tụ tập trong doanh trướng phía sau Sư Lĩnh. Mọi người đang tính toán biến số và khả năng trận chiến sắp tới, Đạt Dục lực chủ được ăn cả ngã về bay vào bình nguyên, nhổ tốc độ tỉnh táo để phân tích tác dụng và sơ hở của vũ khí mới của Hoa Hạ quân.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Tông Hàn cũng không nói chuyện nhiều. Hắn ngồi trên ghế ở phía sau, phảng phất như nửa ngày, vị nữ chân tướng cả đời tung hoành đã già đến mười tuổi. Hắn như một con sư tử già nua nhưng vẫn còn nguy hiểm, tưởng tượng lại những gian nan trắc trở trong cuộc đời mình, tìm kiếm lực lượng, trí tuệ và sự tương phản hiện lên trong mắt hắn.
Vài chục năm trước, từ khi nữ chân nhân chỉ có mấy ngàn người ủng hộ, tất cả mọi người đều sợ hãi nước Liêu, duy chỉ có hắn và Nhan A Cốt là kiên trì được quyết tâm. Bọn họ ở trong thời gian lịch sử chìm nổi nổi nổi, bắt được một cái mấu chốt của sự hưng vong của tộc đàn, vì vậy quyết định mấy chục năm hưng thịnh của nữ tử. Thời khắc trước mắt, hắn biết lại đến lúc giống nhau.
Thời khắc này đột nhiên xuất hiện, thậm chí lúc tụ tập người kiệt xuất bên cạnh như hậu duệ khánh yến. Có lẽ đám người Hàn Lập trước tiên đều khó có thể ý thức được điểm này. Nhưng Tông Hàn là người nhiều năm cõng quần tộc hưng suy, dường như ở trong cõi u minh., Toàn thân người ta run rẩy, da gà nổi da gà nổi lên cảm thụ liền hàng lâm xuống. Đáng sợ chân chính thậm chí không phải nhi tử của mình bị bắt, mà là ba vạn người kia chiến bại căn bản sẽ quyết định được vận mệnh tương lai của toàn bộ Kim Quốc.
Tông Hàn thậm chí không cách nào lý giải hoàn toàn dự triệu này. Hắn ở trong bóng tối nhìn thấy đạn tiễn bay vào quân doanh rồi nổ tung. Quả thật nó có thể có nhược điểm như vậy. Nhưng đi tới chiến trường lớn, mặc dù có nhược điểm như vậy, khoảng cách giữa nữ thật và quân Hoa Hạ cũng có thể biến thành một cái rãnh trời không cách nào vượt qua.
Thậm chí khoảng cách như vậy, có khả năng vẫn đang không ngừng kéo giãn.
Hi Duẫn từng nói với hắn về khả năng học cách thức của Tây Nam, Tông Hàn cũng không hoàn toàn lý giải —— thậm chí bản thân Cốc thần, có lẽ cũng không ngờ tới một màn có khả năng phát sinh trên chiến trường Tây Nam này. Trong đầu hắn hiện lên ước nguyện ban đầu của Nam chinh: đời tiếp theo của nữ chân nhân đã bắt đầu sa vào chuyện cười nhàn nhạt., Có lẽ một ngày bọn hắn thậm chí sẽ biến thành hình dạng võ triều năm đó, hắn và đám người Hi Duẫn duy trì huy hoàng cuối cùng của nữ tử Hi Duẫn, hi vọng trước khi Dư Côn diệt hết sẽ giải quyết mối họa tâm phúc ở Tây Nam.
Đã không còn kịp thời gian nữa rồi sao? Đi về phía trước có bao nhiêu hi vọng?
Sau khi lui về sau, có lẽ Kim quốc sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội...
"...Nhưng phàm là hết thảy hỏa khí, đầu tiên nhất định là sợ Vũ Thiên, bởi vậy, nếu phải ứng phó loại hỏa khí này của đối phương, đầu tiên cần vẫn là ngày mưa dầm liên miên... Bây giờ là mùa xuân, phía tây nam âm vũ kéo dài, nếu có thể nắm bắt được thời cơ này, cũng không phải là không có khả năng chiến thắng... Mặt khác, Ninh Nghị lúc này mới lấy ra vật này, có lẽ chứng minh, hỏa khí này hắn cũng không nhiều lắm, chúng ta lần này đánh không lại Tây Nam, ngày sau tái chiến, hỏa khí như thế này có khả năng liền phô thiên cái địa..."
"... Không biết là đối phương cố ý dẫn chúng ta tiến vào..."
"... Nếu là như vậy, ngay từ đầu bọn họ không giữ nước mưa, Hoàng Minh, chúng ta cũng vào rồi. Hỏa khí này của hắn nếu như vô cùng vô tận, đến dưới thành Tự Châu, một trận chiến mà chắc chắn có gì khó khăn, mấy chục vạn người, có thể chịu được bao nhiêu của hắn chứ?"
"... Lời ấy cũng có lý."
Tất cả mọi người còn đang bàn luận, trên thực tế, bọn họ cũng chỉ có thể dựa theo hiện trạng mà bàn luận, muốn gặp mặt thật, muốn lui binh các loại lời nói, cuối cùng bọn họ cũng không dám nói ra. Tông Hàn vịn cái ghế, đứng lên.
"Từ năm ngoái khai chiến, đến bây giờ tính ra đã có hơn bốn tháng, đại quân chúng ta một đường tiến về phía trước, muốn san bằng Tây Nam. Nhưng vấn đề về đánh không lại, phải một đường rời khỏi Kiếm Môn quan, là từ đầu đến cuối đều chưa làm qua."
Tông Hàn nói tới đây, ánh mắt chậm rãi quét qua tất cả mọi người, trong trướng bồng yên tĩnh đến mức gần như nghẹt thở. Chỉ nghe hắn chậm rãi nói: "Làm một cái đi... Nhanh chóng rút lui, làm thử xem."
Du duệ Cao Khánh, ánh mắt đám người dời khỏi cấp tốc trầm xuống, thâm thúy như giếng cổ, nhưng không nói gì, Đạt Huy nắm chặt nắm đấm, thân thể run rẩy, thiết lập cũng cúi đầu. Qua một hồi, thiết lập cũng được ngựa đi ra, quỳ xuống trong lều vải.
"Nhi thần, nguyện làm hậu nhân của đại quân."
Khí tức tái nhợt hàng lâm nơi này, đây là tất cả tướng lĩnh Kim Quân cũng chưa từng nếm qua mùi vị, vô số ý niệm trong đầu, ngũ vị tạp trần cuồn cuộn trong lòng bọn họ, bất cứ quyết định cẩn thận nào cũng không thể làm được như vậy vào đêm nay, Tông Hàn cũng không trả lời lời lời lời thỉnh cầu của ngựa, hắn vỗ vỗ bả vai con trai, ánh mắt thì chỉ nhìn về phía trước lều vải.
"Lúc bình minh đã cho người báo đáp Hoa Hạ quân, ta muốn cùng Ninh Nghị kia nói chuyện."
Đây là lần đầu tiên trong mấy chục năm trở lại đây, xung quanh quân doanh của nữ chân nhân không khí có chút khí lạnh. Nếu nhìn từ phía sau, trong đêm tối xung đột này, tín hiệu thay đổi thời đại khiến rất nhiều người trở tay không kịp, có vài người rõ ràng cảm nhận được sự chênh lệch cực lớn và chuyển biến, nhiều người còn phải mất mấy chục ngày, thậm chí mấy tháng sau cũng dần dần nhấm nháp hết thảy.
Lúc này trời sáng, Dư lĩnh quân định cứu viện cầu cách xa phát hiện quân đội đã trở về. Ô Vũ trở về, tiền tuyến Hoa Hạ quân vẫn canh giữ như kim loại, không có kẽ hở nào để tìm. Nữ tử này đã hồi phục tin tức Hàn Hàn và Ninh Nghị gặp mặt "Nói chuyện đôi chút", gần như cùng lúc đó có một số tin tức khác được truyền vào đại doanh của hai bên.
Trong ánh mặt trời sáng sớm, Ninh Nghị tỉ mỉ xem qua tin tức gấp gáp truyền đến, lúc buông xuống tin tình báo, hắn thở dài một hơi thật dài. Trong tin tức này vừa có tin tức mau chóng, cũng có tin dữ.
Những năm gần đây, báo đáp nhanh chóng cùng tin tức, thật ra đa số đều tương tự, báo đáp nhanh gọn tất nhiên cũng theo đó, nhưng tin dữ chưa chắc sẽ mang đến báo đáp nhanh chóng. Chiến tranh chỉ có trong tiểu thuyết mới khiến người ta hùng hồn dõng dạc, trong hiện thực, có lẽ chỉ có đả thương người và đả thương người khác.
Trận chiến trường sa, thắng lợi. (Chưa hoàn toàn tích tụ)