Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Hai tháng hai mươi tám, giờ Ngọ, trên bầu trời Tây Nam, gió cuốn mây bay.
Trên chân núi có từng quả cầu khí nóng bay lên, chiến tranh quy mô lớn nhất phát sinh tên là Tú Khẩu, hai nơi Sư Lĩnh, binh sĩ Hoa Hạ quân đã tập kết dựa vào hỏa pháo cùng đường núi, chống lại nữ tử thật rút nhanh tốc bộ, rải tám bộ hai đường cường công. Vì chiến tranh dâng lên khói bụi và hỏa diễm, vài dặm bên ngoài đều có thể thấy rõ ràng.
Mười dặm về hướng đông nam trên chiến trường Sư Lĩnh, trong tầm mắt có một nhánh núi nhỏ chập chùng, nhưng phần lớn là đất bằng, một dòng sông nhỏ do dòng suối tụ lại chảy qua. Sau khi rời khỏi Tử Châu, đi ngang qua nơi này, qua cầu đá sau vào núi, đều là những con đường gập ghềnh. Thương nhân hàng năm tháng thông qua cửa kiếm đã chuyển vật tư ra Ngoại giới Lý Châu, lại vận dụng vật chất Xuyên Thục ra mảnh núi lớn này, bởi vậy cầu đá trên đường sông xa nổi danh.
Chiến tranh, hai bên đã tụ tập phía nam cầu đá.
Chỉ dẫn theo sáu ngàn người Ninh Nghị không giở trò, cũng vì vậy mà trong tay hắn cầm ba vạn đại quân nghiêng về phía trước. Quân đội của hắn đã bày trận bên bờ sông, ba vạn người, ba ngàn kỵ binh, tinh kỳ lẫm liệt. Ngẩng đầu lên, là tình thiên hiếm thấy của hai tháng hai Tây Nam.
Trên gò đất đối diện, sáu ngàn quân sĩ Hoa Hạ ở ngay trước mắt, bao gồm cả những nhân vật đã nghe qua rất lâu - Tâm Ma Ninh Nghị, cũng đang đứng trên gò đất phía trước. Nhan mặt hoàn toàn thoải mái, ba vạn sáu ngàn đánh sáu ngàn, hắn không có ý định để cho người này còn có cơ hội chạy trốn.
"Chung quanh rất mới, nhìn không giống như là bị đào qua, khả năng không có địa lôi." Phó tướng tới, nói một câu như vậy. nghiêng Bảo gật gật đầu, nhớ lại quá khứ sưu tập tình báo với Ninh Nghị, gần ba mươi năm qua là nhân vật xuất sắc nhất trong đám Hán Nhân.", Không chỉ am hiểu bày mưu, trên chiến trường cũng có thể đánh bạc tính mạng, chiếm được một đường sinh cơ. Mấy năm trước trong một lần Kim Quốc tụ hội, cốc thần điểm bình phẩm đối phương, từng nói: "Xem nội tình, tương tự như Bảo Sơn."
Sáu ngàn người, đánh bạc tính mạng, bác một đường sinh cơ... Đứng đối diện với hành vi ngu xuẩn này, vừa mê hoặc vừa có thể cảm thấy bị vũ nhục to lớn, bản thân cũng không phải vui sướng kéo dài hạnh phúc.
Đương nhiên, loại vũ nhục này cũng làm cho hắn tỉnh táo trở lại đặc biệt. Đối kháng loại phương pháp chính xác này, không phải là tức giận, mà là lấy công kích mạnh nhất đánh đối phương rơi xuống đất, để hắn hậu chiêu không kịp phát huy, giết hắn, đồ sát người nhà của hắn, sau đó có thể hướng về xương sọ của hắn phun một ngụm nước miếng!
Đi theo dưới trướng Tà Bảo, trước mắt có bốn tên đại tướng. Hề Liệt, hoàn toàn Nhan Cốc Lộc hai người vốn dưới trướng của Chiến Thần Lâu Thất đại tướng, sau khi Lâu thất đi, Duyên Sơn vệ liền lấy hai vị tướng lĩnh này làm chủ. Ngoài ra, từ chức không mất, hai người Ôn Tung cũng là người sống sót trong cuộc chiến Tây Bắc năm đó, bây giờ có thể cầm bộ binh, ôn hoà lĩnh kỵ binh.
Đội quân dưới trướng, ký ức có liên quan tới khuất nhục và khuất nhục đã khắc vào cốt tủy mọi người, dùng màu trắng làm cờ, đại biểu quyết tâm vĩnh viễn không lùi bước mà đầu hàng của bọn họ. Luyện binh mấy năm nay chính là vì đối mặt con chuột đáng hổ của Ninh Nghị này, đem Hoa Hạ quân hoàn toàn chôn vùi.
Một ngày này, sáng sớm ý thức được quyết đấu ở trước mắt đã được các tướng lĩnh mời ra quần áo của hai vị đại soái ngày xưa, ba vạn người hướng về áo quan trầm mặc, sau đó kéo khăn trắng trên trán mới rút trại đi tới phía đối diện cầu cách xa này. Ninh Nghị không chịu qua sông, phải đặt chiến trường ở bên bờ sông, không có vấn đề gì, bọn họ có thể thành toàn cho hắn.
Thời khắc này đến chính ngọ, đội quân mang khăn trắng trên trán đều không có khí thế thấp hơn đội quân hộ vệ hai mươi năm trước.
Các tướng quân chạy băng băng trước trận, nhưng không hò hét, càng không cần nói tỉ mỉ.
Thân thể trần trụi...
"Cho nên mấu chốt nhất là... phiền toái nhất chính là làm sao dạy con."
"Ta cảm thấy, đánh là được rồi."
"Cho nên mới nói các ngươi... không hiểu giáo dục, đây là chuyện rất chú ý, đánh hư thì làm sao bây giờ? Tiểu hài tử cũng có lòng tự tôn, để lại cho hắn bóng ma tâm lý thì làm sao bây giờ? Nói ngược lại thì rời nhà đi thì phải làm sao? Không thể tùy tiện liền đánh, chuyện này đối với tương lai của bọn họ đều có ảnh hưởng đấy..."
"Hai người nhà ta, khá tốt a..."
"Nhà ta cũng vậy."
Gió nhẹ nhàng thổi qua núi, sau khi nhận được một tin tức, Ninh Nghị đang nhẹ giọng nói chuyện với đám người Đỗ Sát bên cạnh.
Không khí chiến trường sẽ khiến người ta cảm thấy khẩn trương, mấy ngày qua, thảo luận kịch liệt trong Hoa Hạ quân cũng vẫn xảy ra, kể cả đám người Hàn Kính, Cừ Chính, đối với toàn bộ hành động, cũng có nghi kị nhất định.
"Sáu ngàn đánh ba vạn, vạn nhất xảy ra vấn đề thì làm sao bây giờ, ngài là người chủ tâm của Hoa Hạ quân, một lần thất bại này, Hoa Hạ quân cũng sẽ thua."
Hay có lẽ:
"Cho dù có nắm chắc nhất định, hao tổn trên người Nhan Diện bảo vệ, có phải có chút lãng phí hay không, bằng không đợi đến lúc Tông Hàn hoàn toàn ra mặt, lại chính diện tiến hành hội chiến một lần nữa. Dù sao... cũng không nhất định có thể diệt trừ toàn bộ."
Hai ngày trước, khi Tông Hàn rời khỏi cấp tốc quân đội, Cừ Chính cũng từng đề xuất ý nghĩ có nên sửa đổi chiến lược hay không. Ninh Nghị suy tính một hồi, cũng đều phủ quyết. Tông Hàn xuất hiện chính là để phân tán lực chú ý giúp che chắn, sẽ xông lên đầu tiên, thủy chung vẫn là đội ngũ bảo vệ mình. Nếu mình không đánh, Tông Hàn cũng sẽ không cho một cơ hội lý tưởng khác có cơ hội chiến đấu.
Trong quá trình nghị luận và nghi ngờ này, một sự kiện khác khiến Ninh Nghị có chút quan tâm. Bắt đầu từ hai mươi ba, tiền tuyến tạm thời mất đi liên hệ với Ninh Tàn, tuy rằng trong đợt sóng đầu tiên của nữ chân nhân có không ít đội ngũ tạm thời mất liên lạc, nhưng nếu lúc mấu chốt thà rơi vào tay đối phương, vậy thì quá cẩu huyết rồi.
Hắn lo lắng cùng mưu tính rất nhiều chuyện, ngược lại không nghĩ tới việc trước mắt sẽ xuất hiện tình huống mất liên lạc mấu chốt này. Đến hôm nay, tiền tuyến bên kia mới truyền tin tức, đám người Ninh kị chém đầu lĩnh đội mồ hôi của Liêu Đông, cứu được Mao Nhất Sơn, sau đó mấy ngày trằn trọc tìm kiếm cơ hội trong núi, hôm trước tập kích một đội ngũ đại hán mới liên tiếp đưa tin tức ra.
Trong mấy ngày nay, nghe nói Ninh Độc lòng dạ độc ác, trước sau chém giết hai gã tướng lĩnh quân địch... Đây quả thực là tin tức khiến người ta cảm thấy phiền phức, đám người trong nhà đem một đứa trẻ mười ba tuổi luyện thành bộ dạng thế nào rồi.
Phải nhanh kết thúc trận đại chiến này, nếu không trong nhà sẽ xuất hiện một tên Ma Vương giết người rồi...
Tâm tư của hắn ngược lại lại buông lỏng xuống, xác nhận tin tức bình an bình an vào trong ngực, thở dài một hơi: "Nhưng cũng tốt." Hắn ngẩng đầu nhìn về phía đối diện khí thế hùng hổ, cờ Côn Bằng như biển, ba vạn đại quân: "Cho dù hôm nay ta chết ở đây, ít nhất hài tử trong nhà sẽ tiếp tục đi đường."
"Hai đứa nhỏ nhà chúng ta, từ nhỏ đã đánh, đánh đến chết, hiện tại cũng như vậy. Biết chuyện..."
"... Người thô kệch."
Đối thoại ngắn gọn trong thần sắc bất đắc dĩ của Ninh Nghị đã kết thúc. Hắn hỏi thời gian, giờ ngọ hai khắc, tiếng trống vang lên, trận địa đối diện, trong đội quân nữ chân đảm nhiệm nhóm quân đội dò xét đầu tiên, ươn chừng năm ngàn người bắt đầu đi về phía trước, bộ binh phía trước, đạn pháo ở bên cạnh. Bên kia, ba ngàn kỵ binh tinh chậm rãi đi về phía chiến trường phía nam.
Bản trận đại quân phía sau cũng từ từ tiến tới.
Động tác của ba vạn người, mặt đất như vang lên tiếng sấm.
Ninh Nghị giơ tay ra ra lệnh, quân đội đồng thời tiến lên.
Thời khắc này, khoảng cách giữa hai bên là một ngàn hai trăm mét, sau khi quân trận khổng lồ ba vạn người kéo dài, lại rộng gần một dặm.
Cung tiễn bắn ra cự ly cực hạn là hai trăm mét, hữu hiệu sát thương thì giảm xuống một trăm hai mươi mét, hôm nay khoảng cách hỏa pháo cũng không sai biệt lắm. Một trăm hai mươi mét, tốc độ chạy của người trưởng thành sẽ không vượt quá mười lăm giây.
Cũng có sàng nỗ và cung của các đại tướng đặc chế, có thể sát thương tới ba trăm mét.
Bình thường mà nói, khoảng cách trăm trượng, chính là một hồi đại chiến chuẩn bị tốt nhất tuyến đường máu đầu tiên. Mà càng nhiều vận may cùng phương pháp dụng binh, cũng chấn động theo tuyến này, tỷ như trước tiên từ từ đẩy mạnh, sau đó đột nhiên ép tới, hoặc là lựa chọn phân binh, cố thủ, để đối phương làm ra phản ứng tương đối. Mà một khi kéo gần trăm trượng, chính là một khắc chiến đấu bắt đầu.
Khoảng cách một dặm, dưới tình huống Liệt trận tiến lên, song phương còn có thời gian nhất định làm điều chỉnh và chuẩn bị. Ba vạn chiến trận trong tầm mắt dần dần mở rộng, hoa hạ quân ở phía trước xếp thành một đường dài, ba hàng bày trận giao thoa nhau, trên tay đều cầm hỏa thương dài hẹp, hàng đầu trên hỏa thương có chứa gai, không có binh sĩ cầm đao, lưng đeo đại đao sau lưng.
Tổng cộng có hơn bốn ngàn năm trăm người cầm hỏa thương, trong đội ngũ có thiết pháo đi song song.
Mặt bên của đội ngũ, một nhóm hỏa thương đối với đội ngũ bảo vệ phía trước chính là đội ngũ đánh cờ "Hoa Hạ đệ nhất quân công", đội ngũ chủ thể có hơn mười chiếc xe lớn hình rương, hôm nay phương diện kỹ thuật Hoa Hạ đảm nhiệm công ty Lâm Tĩnh Vi, Công Tôn Thắng đều ở trong đó.
Tùy đội là nhân viên kỹ thuật, là binh lính, cũng là công nhân, trên tay không ít người, trên người có trang phục quân đội màu vàng cổ xưa, trên tay một số người thậm chí trên mặt còn có dấu hiệu bị bỏng và ăn mòn.
Cảnh giới đệ nhất quân công của Hoa Hạ quân, viện nghiên cứu tên lửa, trong thời gian dài sau khi Hoa Hạ quân thành lập, Ninh Nghị ủng hộ tổ chức này là lớn nhất, theo góc độ khác mà nói, cũng là nơi hắn trực tiếp khống chế và chỉ đạo về phương hướng nghiên cứu. Rất nhiều kỹ thuật viên trong đó đều là những lão binh.
Ninh Nghị là người có năng lực động thủ mạnh nhất trong số các tướng quân trước đây, binh sĩ tư duy mạnh chuyển hướng về phương diện này, ở tầng cơ sở còn lộ vẻ chưa đủ, nhân thủ cũng ăn rất chặt, để những binh lính này tự mình thao tác, có thể ở mức độ giảm huấn luyện người mới xuống một mức nhất định mà sinh ra hao tổn. Đương nhiên, nếu như tình hình chiến đấu căng thẳng, bọn họ cũng sẽ tiến thêm một bước vào trong chiến đấu.
Ninh Nghị đi theo đoàn người này tiến về phía trước, lúc tám trăm mét, đi theo Lâm Tĩnh, bên cạnh Công Tôn Thắng chính là hàng rào chuyên môn phụ trách hỏa tiễn - đây là một vị tóc rối bù, đầu bên phải còn vì vết bỏng của đầu lâu để lại kỹ thuật tinh khiết trên đỉnh đầu hói, ngoại hiệu " Quyển mao ngốc" nghiêng đầu nói: "Không sai biệt lắm, không sai biệt lắm."
Xe ngựa ngừng lại.
"Có nắm chắc không?" Ninh Nghị cầm kính hình nhìn về phía trước, lúc này cũng không khỏi có chút lo lắng hỏi một câu.
"Được rồi, dù sao làm thí nghiệm cũng không tính là đủ, chiếu theo cách nói của Ninh lão sư, theo lý mà nói, chúng ta...chúng ta vẫn có khả năng xảy ra vấn đề. Ninh, Ninh lão sư, ngài đứng xa một chút, nếu như... nếu tình huống ngoài ý muốn nhất xuất hiện, một phần trăm khả năng, nơi này đột nhiên nổ, nổ..."
"Được rồi, dừng, đã hiểu."
Vẻ mặt Ninh Nghị chất phác, bàn tay ấn lên không trung. Một bên thậm chí có người nở nụ cười, mà càng nhiều người, đang làm việc từng bước từng bước.
Có năm cỗ xe lớn bốn bánh được dỡ bỏ, mỗi hai bánh xe phối với một cái giá sắt hình dáng hàng rào, đặt nghiêng trên mặt đất phía trước, công nhân dùng cột sắt chống lên, cố định năm cỗ xe khác, trường đồng làm bằng sắt dài đến ba mét được khiêng ra, đặt trên từng hàng chữ khảm.
Chiến trận vẫn đang đẩy mạnh, Ninh Nghị giục ngựa tiến lên, bên người có rất nhiều người là thành viên mà y quen thuộc Hoa Hạ quân.
Vì trận chiến này, Ninh Nghị đã chuẩn bị hơn mười năm, cũng dày vò hơn mười năm trong đó. Trong thời gian hơn mười năm, đã có rất nhiều đồng bọn của quân nhân Hoa Hạ bên cạnh y chết đi. Từ lúc bắt đầu, từ Hạ thôn đến ba năm ở Tiểu Thương Hà, tới bây giờ, y đã mai táng bao nhiêu anh hùng vốn sống sót, chính y cũng đếm không xuể.
Với tư cách là một thế giới càng tốt hơn, thông minh và lợi hại hơn nữa, hắn vốn có được càng nhiều cảm giác ưu việt hơn. Nhưng trên thực tế, trước mặt những người này, hắn không có quá nhiều cảm giác ưu việt. Mười mấy năm qua, có rất nhiều người cho rằng hắn ngạo mạn, có năng lực cứu vớt càng nhiều người. Nhưng bên cạnh hắn, những người đã tận tâm tận lực cứu vớt, cuối cùng đều phải chết đi.
Thời gian ở Tiểu Thương Hà, hắn chôn vô số chiến hữu, đến Tây Nam, có rất nhiều người đói bụng, mang thịt mỡ vào trong phòng chiến trường tinh luyện không nhiều dầu, binh sĩ phía trước chết trận, những người trong các cơ quan phía sau bị nổ chết, bị nổ chết cũng không ít, có ít người trúng độc mà chết, nhiều người bị độc tính ăn mòn làn da.
Sự cố bạo tạc một lần xảy ra, một tên lính bị nổ đến hai cái chân đều gãy nát, ngã trong vũng máu, làn da trên mặt cũng không còn, hắn nói nốt một câu cuối cùng: "Bọn họ chịu được..." Hắn chỉ chính là nữ chân nhân. Cả nhà vị binh sĩ này già trẻ, đều đã sớm chết dưới đao của nữ chân nhân.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Bây giờ tất cả mọi người đều lẳng lặng đem những thành quả này nâng lên.
Trong quá trình nghiên cứu khoa học tiến triển, đầu tiên Ninh Nghị muốn đột phá chính là thuốc súng, chế pháp sau khi thành công, muốn sản vật phẩm phổ biến, cơ sở thủy chung không cách nào đạt tới, thậm chí gây ra không ít ngoài ý muốn. Về sau phương hướng tuyển chọn là cay đắng, nhưng đến nay vẫn không có con đường chuyên nghiệp phổ biến.
Toàn bộ thể lực, nhân thủ vẫn quá ít.
Vậy không thể làm gì khác hơn là từ từ cải tiến chế tạo và tìm cách thủ công, sau khi chế thành, địa phương hắn lựa chọn vận dụng là hỏa tiễn đạn. Trên thực tế, cách thiết kế của hỏa tiễn đạn cơ bản đã có ở Võ Triều, trong lịch sử của Tống triều, hỏa tiễn của Tống triều chuyển động chảy vào Ấn Độ, về sau lại bị người châu Âu cải tiến, trở thành hỏa tiễn phu Khang Kiềm đạn, suy nghĩ của Ninh Nghị cũng thay đổi, trên thực tế cũng tương tự như vậy. Càng có đạn pháo càng tốt, tầm bắn càng chính xác hơn, con đường càng chính xác hơn.
Nhiều năm như vậy, đến nay một năm cầu xa bảo vệ hoàn mỹ như ngày này, loại hỏa tiễn thiết chế bằng phẳng ba mét này, tổng cộng sản lượng là sáu trăm mười bảy viên, một bộ phận sử dụng hỗ trợ thuốc nổ, một bộ phận sử dụng cay đắng lấp đầy. Thành phẩm được Ninh Nghị đặt tên là "Đế Giang".
Hai quân tiền phong cách nhau bảy trăm mét, hoàn Nhan Bảo giương kính vọng mục lên, thấy được chênh lệch giá trị: "Biết bọn họ có âm mưu..." Nhưng vô luận là âm mưu gì, thứ lợi hại đến cỡ nào, giờ khắc này hắn có thể lựa chọn chỉ là lấy ba vạn đại quân đẩy đổ hết thảy đối phương.
Cùng thời khắc đó, ba vạn nữ chân nhân trên toàn bộ chiến trường, đã bị hoàn toàn nạp vào tầm bắn.
Nữ chân nhân đẩy mũi nhọn tiến vào năm trăm mét tuyến, bản trận ba vạn người cũng tiến vào phạm vi khoảng sáu trăm mét. Hoa Hạ quân đã dừng lại, lấy tư thế ba hàng bày ra bày trận. Binh sĩ hàng trước chà xát tay chân, trên thực tế bọn họ đều là chiến sĩ thân kinh bách chiến, nhưng trong thực chiến với quy mô lớn, đây là lần đầu tiên mọi người sử dụng hỏa thương trong thực chiến. Tuy huấn luyện rất nhiều, nhưng có thể sinh ra chiến quả rất lớn hay không bọn họ còn chưa rõ ràng.
Trên bầu trời mây trắng nhẹ nhàng trôi qua, nhìn xa cầu, hai mươi tám, giờ ngọ ba khắc, có người nghe được tiếng gió gào thét sau lưng truyền đến, có quang mang lướt qua bầu trời bên cạnh. Ngọn lửa đuôi màu đỏ mang theo khói đen dày đặc, bay lên bầu trời.
Mỗi kệ chữ công có năm ô, nhưng vì không có gì bất ngờ nên mọi người lựa chọn ra sách lược tương đối bảo thủ bắn ra. Hai mươi đạo quang mang bắn về các phương hướng khác nhau. Nhìn thấy quang mang kia trong nháy mắt, da đầu hoàn mỹ cũng run lên, cùng lúc đó, trong năm ngàn quân tiên phong ở phía trước, tướng lãnh vung xuống chiến đao.
"Xông —— "
Có hai đạo quang mang rơi xuống hướng chỗ quân trận này, chủ thể thuốc nổ là gần đây chế tạo cay đắng. Vĩ Diễm trong đám người xuyên vào trong nháy mắt, tiếng nổ mang theo nhiệt độ cao hơn ba ngàn độ trút xuống đám người...