Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Sự tình Tứ Khánh phường, đã đàm phán thỏa đáng với Dư chưởng quỹ bên kia, mười tháng trước có thể giao hàng cho bọn hắn, về sau cũng không có vấn đề gì, ta có một ý nghĩ..."
Đại viện Tô gia bao phủ mưa to, từng giọt nước như tấm rèm từ mái hiên rơi xuống, trong phòng hội họp đèn dầu sáng ngời, Tịch Quân Ba đang nói với Tô Hương Nhi về tình huống làm ăn tiến triển, sau đó Hạnh Nhi cầm khăn lụa tới lau thân hắn ướt sũng, một lát sau, xinh đẹp Nhi cũng nâng khay trà tiến đến, đặt một chén trà lên trên người Tịch Quân Nhiêm.
"Tịch chưởng quỹ, mời dùng trà."
"Phiền toái cho xinh đẹp." Tịch Quân cười gật gật đầu, sau đó tiếp tục nói chuyện làm ăn với Tô Đàn Nhi: "Nếu như Tứ Khánh phường bên này đã có bước khởi đầu, ta nghĩ có thể ở Viên Châu bên kia lại đầu nhập đại khái khoảng một vạn hai phần, hưng xây dựng xưởng và nhà kho của hai nhà, kể từ đó, lấy Viên Châu làm đầu mối để phát triển xung quanh, có thể mười phần nắm chắc..."
Hắn nói xong, chờ đợi Tô Đàn Nhi bên kia trả lời, vốn sinh ý Tô gia khuếch trương cơ bản cũng đều như vậy, nhưng lúc này Tô Đàn Nhi nhấp một ngụm trà, ngẩng đầu nhìn hắn một cái, thanh âm có chút thấp: "Viên Châu bên kia, mặc dù cũng đã đến thời gian, nhưng cũng không phải là việc quan trọng nhất, lúc này... qua một đoạn thời gian nữa hãy nói đi."
Tô Đàn Nhi thanh âm nhu hòa, câu trả lời như vậy cũng đã nằm trong dự liệu của Tịch Quân Ngô, chỉ là ánh mắt kia làm cho hắn có chút không hiểu. Hắn và Tô Đàn Nhi quen biết nhau thì đối phương mới chỉ là một tiểu cô nương mười hai tuổi, bất quá từ khi Tô Đàn Nhi bắt đầu tiếp xúc sinh ý trong nhà, mấy năm nay, trên danh nghĩa thiếu nữ hiện nay, nữ tử đã có chút làm cho hắn không hiểu.
Đương nhiên, đó cũng chỉ là một chút cảm giác mà thôi. Nữ nhân này tuyệt đại bộ phận tính cách, hắn tự nhận vẫn là rõ ràng, bao gồm áp lực nàng phải chịu, dưới áp lực như vậy đã nỗ lực.
Mấy năm trước, đại khái là mấy người bắt đầu từ Tô Đàn Nhi gần mười bốn tuổi, cùng hắn làm việc cùng vài tên chưởng quỹ còn lại, cùng nhau thương lượng các loại đối sách trong việc làm ăn. Thiếu nữ kia ngẫu nhiên có chủ ý kinh người, đa số thời gian lại hơi có vẻ vụng về, nghĩ ra nhiều vấn đề không thể dùng, lúc bị chỉ ra thì thường cười xấu hổ, sau đó ngạc nhiên nói: "Thì ra như vậy..."
Tính cách của nàng mềm mại khiêm tốn, đối với ai cũng rất hòa nhã, dù thế nào cũng không nổi nóng, hạ nhân làm sai chuyện cũng không giận, người khác bởi vì thân phận nàng là nữ tử mà phong ngôn của nàng cũng không tức giận. Đương nhiên đôi khi cũng sẽ gặp tình huống không biết nên đối phó như thế nào, dù sao cũng chỉ là thiếu nữ mười mấy tuổi. Khi đó nàng không nói gì, trên mặt mỉm cười, miệng cố gắng mím, trầm mặc chờ đợi.
Tâm tình của con người rất kỳ quái, không có ranh giới rõ ràng. Tịch Quân Tamt cũng không biết mình bắt đầu quyết định lưu lại trong tiệm vải Tô gia từ khi nào. Thuẫn Quân Bang khi còn bé gia cảnh không tốt, mẫu thân chết sớm, phụ thân mắc bệnh, hơn nữa còn là tửu quỷ., Hắn từ nhỏ thiên tư thông minh, vốn tưởng rằng học viện sẽ có tiền đồ tốt, về sau đi ban hành giúp công nguyên cũng chỉ vì kiếm chút tiền công nhàn tản để bổ gia dùng, ai ngờ vẫn làm như vậy.
Người thông minh làm gì cũng nhanh, Tịch Quân Uyển là một người tự tin vào một ngành nào đó đều có thể đảm nhiệm, không chỉ là kinh thương. Vì kinh doanh đã lâu, ngươi sẽ dần dần hiểu được lòng người, theo hắn thấy, vạn vật trên thế gian đều không thể rời bỏ những biến hóa của những thứ này, học gì gì đó ngược lại là một chi phụ.
Chỉ là lúc đi bố thí Tô gia, hắn đã hỗ trợ giải quyết mấy đơn hàng, kiếm được tiền cũng đủ gia đình dư dả. Đương nhiên khi đó hắn dự định trở về đọc sách, về sau... Nguyên nhân Tô gia lưu lại cùng cô gái kia có bao nhiêu mối quan hệ rất khó nói, nhưng khẳng định có một phần rất lớn nguyên nhân là như vậy.
Hắn nghĩ cũng rất rõ ràng, bần hàn trong nhà, nếu thật sự đọc sách đi khoa cử kỳ thực cũng rất phiền phức, chỉ là tặng lễ đi các loại quan hệ đều gánh vác không nổi. Mà cảm giác có tiền kỳ thực cũng rất thực tế. Khi đó hắn đại khái tự mình chọn ra một con đường tương đối lý tưởng, hắn ở Tô gia làm công, trở thành chưởng quỹ, đại chưởng quỹ, sau đó ở rể Tô gia, sau khi Tô Đàn Nhi nắm giữ Tô gia, mình có thể cùng nàng cân sức.
Lúc đó hắn cùng thiếu nữ mười lăm tuổi không ngừng học tập kia phối hợp khá ăn ý, Tô Đàn Nhi bày ra một ít Ô Long, hắn cũng có thể vô cùng kịp thời bổ sung sơ hở. Từ khi biết suy nghĩ của Tô Bá Dong và Tô Đàn Nhi, hắn đã hiểu, có một ngày Tô Đàn Nhi cần một vị hôn phu ở rể, hắn hiển nhiên là lựa chọn lý tưởng nhất, hắn cũng không ngại loại chuyện này.
Người vô năng luôn luôn chờ mong thân phận hay nhân tố Tiên Thiên như vậy. Đương nhiên bọn chúng cũng có ảnh hưởng. Nhưng đối với người có năng lực chân chính mà nói, sẽ biết năng lực thực sự của mình thật ra chiếm một phần lớn. Đối với hắn mà nói, tự tin cho dù ở địa phương nào đi nữa., Sẽ có cơ hội bộc lộ tài năng, luôn khiến người ta coi trọng. Bản thân mình xuất thân nhân tố Tiên Thiên như bần hàn nhất định là không sửa được, như vậy, thật ra ở rể cũng không có gì là không thể tiếp thu.
Tô Đàn Nhi sẽ hiểu rõ năng lực của mình, chính mình cũng minh bạch tính cách của nàng, dưới sự ăn ý như vậy, hai người sau khi thành thân cũng sẽ là đồng bạn lý tưởng nhất. Một số người lúc đầu có lẽ sẽ cầm thân phận ở rể mà nói, nhưng không sao cả., Chỉ cần năng lực của hắn được bày ra, người bên ngoài tự nhiên sẽ lau mắt mà nhìn, một năm, hai năm... Sự thực sẽ thay đổi tất cả. Tô Đàn Nhi cũng đeo gông xiềng sau lưng, cũng có thể cắn răng xông về phía trước, mình có cái gì không được?
Chỉ tiếc về sau phát triển vượt quá dự liệu của hắn, Tô gia khẳng định suy nghĩ về hắn. Đương nhiên suy nghĩ tới hắn. Nhưng cuối cùng do lão thái công vỗ bàn, không ngờ lại chọn một thư sinh vô năng như vậy.
Tô gia...chỉ là khống chế vì nam nhân này càng tốt hơn.
Có đôi khi có năng lực quá ngược lại thành một khuyết điểm. Hắn lúc ấy trong lòng trào phúng nghĩ, lại nghĩ, nếu sắp xếp thành thân chính mình, đàn nhi nhất định sẽ không ở ngày đó thành thân mượn cớ chạy trốn.
Trong lòng vốn rất tự tin, biết Tô gia khi còn đang suy nghĩ về Ninh Nghị cũng không có gì lo lắng, về sau đối phương đột nhiên quyết định Ninh Nghị, hắn mới cảm thấy kinh ngạc. Vốn hắn từng có ý định trực tiếp nói với Tô Đàn Nhi về ái mộ trong lòng như vậy., Nhưng đến lúc đó, mới phát hiện ra thiếu nữ này vẫn giữ khoảng cách với người khác, đã từng gọi hắn là "Quân man ca", nhưng sau đó không lâu đã trở thành Tịch chưởng quỹ, hơn nữa còn luôn dùng cách gọi Tịch chưởng quỹ như vậy.
Nàng có lẽ mềm mại ôn hòa, có lẽ linh động khả ái, có lẽ cũng hài hước, nhưng càng nhiều thời điểm, thiếu nữ này kỳ thật vẫn luôn đặt một phần tâm thần ở ngoài sân mà quan sát., Có lẽ một bộ phận kia vẫn cảm thấy thú vị, cảm thấy hiếu kỳ, lúc xem sẽ bật cười đáng yêu, nhưng mà... chính là vẫn luôn bảo trì thái độ bàng quan và học tập. Người thông minh chỉ cần dùng tâm, học cái gì đều là phi thường nhanh, đây cũng là do Tịch Quân Nhiên sớm biết.
Khi đó hắn mới phát hiện, ái mộ có chút không nói nên lời, bởi vì người ta cũng không có thân thiết như trong tưởng tượng.
Hắn cũng là người cao ngạo, nếu như chạy tới nói chuyện, thiếu nữ trên biểu tượng có lẽ vô cùng thân thiết, thậm chí vô cùng thương tâm, chân chính đứng ngoài quan sát trái tim kia lại không coi hắn ra gì, đây là kết quả mà hắn chịu không nổi.
Về sau Tô Đàn Nhi sau khi kết hôn liền bày ra thái độ làm vợ người, đây là chuyện hắn đã sớm dự liệu được. Vấn đề thân phận vốn là nguyên nhân chủ yếu để Tô Đàn Nhi thành thân. Cũng không biết khi thư sinh kia ở cùng nàng sẽ như thế nào, Tô Đàn Nhi sẽ không biểu hiện ra bên ngoài làm cho người ta không vui, chỉ là thư sinh kia khẳng định là nhìn không ra nội tâm của thê tử mình rốt cuộc là như thế nào.
Nghĩ tới cảm giác thú vị, cảm thấy đáng thương, bọn họ thậm chí còn không có phòng chung. Về sau phát triển mặc dù có chút ngoài dự liệu của hắn, thư sinh kia ít nhất vẫn có chút môn đạo trên học vấn. Nhưng vô luận thế nào, tướng mạo phù hợp thần ly là điều chắc chắn, ngoại trừ mình ra, không có người có thể hiểu được Tô Đàn Nhi. Bị nàng giấu sau lưng, áp lực cùng cô độc lâu dài là do bất đắc dĩ bị bức ra tỉnh táo.
Muốn lấy thân phận nữ tử chấp chưởng Tô gia, sẽ phải chịu lực ngăn trở vĩnh viễn, mặc dù khóc cũng sẽ không có người thật sự đồng tình. Mặc dù là chưởng quỹ của thủ hạ, dưới sự bày mưu tính kế trợ giúp của Tô Bá Dung, nhưng trong mỗi lần làm ăn, mỗi lần làm ăn đều không có ai thật sự đồng tình., Vẫn sẽ đi cân nhắc vấn đề chủ gia là nữ nhân. Cho dù nàng không ngừng chứng minh năng lực của mình, đã đến bốn mươi năm mươi tuổi, thậm chí trở thành nhân vật như Võ Tắc Thiên, mọi người vẫn sẽ cân nhắc nàng là một nữ nhân, nàng chỉ có thể ở phía sau này, duy trì một phần tỉnh táo tuyệt đối.
Nghĩ tới có chút băng lãnh, có chút cô độc, có chút đáng thương. Nàng cần một người thật sự có thể mưa rào với nàng. Tịch Quân San thích cảm giác như vậy —— trước mắt hắn cũng chỉ có thể thích tiếp nhận hiện trạng, sự thật đã xảy ra, oán giận vô dụng, cân nhắc làm gì là được.
Có đôi khi hắn cảm thấy bóng người sâu trong nội tâm Tô Đàn Nhi có chút không rõ ràng lắm, nàng cũng đang không ngừng trưởng thành, nhưng vô luận như thế nào, nói theo một ý nghĩa nào đó, Tô Đàn Nhi cơ hồ là do hắn dạy ra, trước mắt mấy năm, tạm thời không mất khống chế đi đâu cả.
Chuyện về Viên Châu, Tô Đàn Nhi đã quyết định, hắn chỉ là thân phận "Chưởng quầy", liền không cần nhiều lời. Tại thời điểm cần thiết, hắn chỉ có thể quyết định., Hai người đều có thể nói chuyện rất hay, lúc này Tịch Quân Dung nói chuyện phiếm cùng Dư chưởng quỹ ở Tứ Khánh phường nghe được vài chuyện thú vị, sau đó lại liên hệ với nạn dân gần đây phân tích một chút chuyện có thể xảy ra ngoài thành. Hắn biết Tô Đàn Nhi bình thường thích nghe cái gì, lúc này Tô Đàn Nhi bưng chén trà vào cũng xác thực nghe nhập thần., Ngẫu nhiên gật gật đầu, truy hỏi vài câu, thần thái hiếu kỳ như thiếu nữ mấy năm gần đây cũng không có thay đổi. Dù sao tin tức cũng không linh thông, rất nhiều tin tức đích xác hữu dụng, Yến Quân Khánh nói ra, thường thường đều là nàng không biết.
Sau đó cũng thuận miệng nói về chuyện có liên quan đến chuyện ba tang của cha Tiểu Bính, nói đại khái lúc nào Ninh Nghị mới có thể trở về. Chuyện này nhắc tới cũng là chỉ đến thôi, ám chỉ sự tồn tại của mình, hoàn toàn khác với Ninh Nghị. Mặc dù thoạt nhìn có một số thứ không có trong lòng đối phương, nhưng tối hôm nay có thể hàn huyên nhiều một chút, ngày mai Ninh Nghị sẽ trở về, hắn hôm nay có chút suy nghĩ, cân nhắc có nên nói ra hay không.
Vào lúc này, Hạnh Nhi cầm cây dù, từ bên ngoài tiểu viện chạy vào, thoạt nhìn có chút vui vẻ, gật đầu cười với Tịch Quân Loan, sau đó chạy đến bên cạnh Tô Đàn Nhi: "Cô gia và bọn Tiểu Kiệt về rồi."
"Thật sao?" Mỹ nhi đứng phía sau Tô Đàn Nhi đầu tiên mở miệng, Tô Đàn Nhi cũng ngẩng đầu lên, trên mặt cười rộ lên, nhưng đồng thời cũng nhíu mày: "Mưa lớn như vậy, đã về muộn như vậy rồi sao? Có mưa không?"
"Cũng không có. A, cột đông đánh xe ướt đẫm, cô gia ở bên ngoài bảo đông cột trước đi tắm rửa, sau đó phân phó phòng bếp chuẩn bị chút đồ ăn. Bọn họ một đường trở về, cơm tối đoán chừng không được ngon."
"Ừm." Tô Đàn Nhi suy nghĩ một chút, "Hạc Nhi ngươi đi bảo nhà bếp chuẩn bị chút cô gia thích ăn, sau đó chuẩn bị một bát cháo nhỏ, bụng ta cũng hơi đói, lát nữa đi qua... Mặt khác chuẩn bị một ít canh Ngân Nhĩ ở Băng Trấn, chủ yếu là để cho Cảnh Hộ Viện cùng Đông Trụ ăn xong buổi tối sẽ tan hết cái mát này., Bọn họ bình thường không thường ăn cái này, nếu ngươi muốn, tự đi chuẩn bị một ít, ta không cần, cô gia cùng Tiểu Kiệt dùng bữa tối, sau này phỏng chừng cũng sẽ không rất muốn ăn cái này... Ách, Tịch chưởng quỹ có muốn không?"
"Ta không cần, nếu bọn Ninh cô gia và Tiểu Kiệt đã trở về, ta cũng không có chuyện gì quan trọng, vậy xin cáo từ."
Thần sắc Tịch Quân Tự Tại cười, Tô Đàn Nhi bên kia cũng gật gật đầu.
"Nếu đã như vậy, ta tiễn Tịch chưởng quỹ."
"Không cần, mưa lớn."
"Không có việc gì, hơn nữa Tịch chưởng quỹ vừa mới nói có liên quan đến kế hoạch Viên Châu, ta còn muốn nghe thêm một chút."
Ngươi thật sự muốn nghe mới lạ... Tịch Quân Ngô thầm cười, nhưng sau đó cầm dù và Tô Đàn Nhi lên, lúc đi ra ngoài, trong miệng nàng vẫn đem một loạt kế hoạch cùng ý tưởng nói ra, bất kể là về phong thổ nhân tình bên Viên Châu hay các loại khớp xương, tư liệu quan viên đều tương đối tỉ mỉ, Tô Đàn Nhi cũng chỉ vừa gật đầu vừa nghe.
Những tiếng mưa rơi vang lên, đôi khi chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy ánh sáng sân nhỏ xa xa, khiến người ta có cảm giác giống như một tòa nhà lớn như vậy của Tô gia, chỉ có ba người bọn họ đang đi trong mưa này. Đến khi tới gần cửa hông mới có thể trông thấy người bên kia vẫn đang chạy vội vào, không khỏi vội vàng, người hầu của hắn cũng đang chờ ở trong một gian phòng bên cạnh. Đến một hành lang không cần bung dù, Tịch Quân hít sâu một hơi.
"Kỳ thật, hơn một năm qua, Tô thị mặc dù phát triển không thay đổi, nhưng mỗi nơi đều đang giữ lại tiền tài, những vật này ta đều là rõ ràng không công. Ngươi đã chuẩn bị, chuyện này quá lớn, ngươi không muốn nói ta vốn cũng không nên nhắc tới. Nhưng mà... thật sự quá lớn, nếu như huyết vốn không có quy, vậy ý nghĩa thế nào, ngươi có nghĩ rõ ràng không?"
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Tô Đàn Nhi dừng bước lại, lẳng lặng nhìn hắn một cái, khẽ mím môi, không nói gì. Ánh mắt kia có chút phức tạp, giống như đang nói xin lỗi không thể nói với ngươi những thứ này, dù sao nàng cũng muốn tổng toàn cục... Tịch Quân Hâm cũng không ngại cái này, chỉ lắc đầu, thở dài một hơi.
"Ta không biết ý nghĩ này của ngươi khi nào, có lẽ mấy năm trước đã suy nghĩ... Ngươi muốn cầm cung chỉ, muốn làm hoàng thương. Điều này... không sai chứ?"
Hắn nhìn Tô Đàn Nhi, hơi dừng một chút.
"Vài năm trước có lẽ tốt hơn một chút, bất quá bắt đầu từ năm ngoái, Tiết gia cũng đã có chủ ý với hoàng thương, hoặc là Ô gia cũng đang suy nghĩ. Ngươi nghĩ, hiện tại gặp phải lúc khó giải quyết nhất, những chuyện này, ngươi biết không?"
Dưới mưa đêm, đây cơ hồ là cảnh cáo nghiêm khắc nhất. Tịch Quân San cân nhắc, là người có tự đến...