Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mùi khói thuốc súng phiêu tán, mùi máu tràn ngập trong mũi miệng, loại cảm giác không thoải mái kia, cả đời cũng khó mà quen thuộc.
"Nhãi ranh" thanh âm lui lại truyền đến, Mao Nhất Sơn mới cầm tấm chắn hướng về phía bên kia núi chạy tới, tiếng chém giết vẫn tiếp tục ở sườn núi bên kia, nhưng không lâu sau, liền truyền đến âm thanh địch nhân tạm thời lui bước.
"Lục soát thi thể! Mang hỏa lôi của bọn họ nhặt lại cho ta!"
Một mặt Mao Nhất Sơn đi tới tảng đá lớn chế tạo điểm cao, một mặt dùng thanh âm khàn khàn ra lệnh: "Còn có mấy khẩu pháo?"
"Còn có ba môn hạ nhỏ."
"Kéo dài đến phương bắc, kẻ địch xông về phía trước liền cho ta lỗ hổng do tập hợp hỏa lôi trường thạch thủ! Để cho bọn họ không kết được trận!"
"Hỏa lôi tận lực cấp cho phía nam! Tiểu Tiết! Hoả lôi của Kim Cẩu chọn chỗ ném cho ta, uy lực từ trên xuống dưới cũng không tệ. Lồng đuốc của chúng ta tập hợp lại xem còn được bao nhiêu!"
"Ai cũng điểm từng người bên cạnh ——"
" cấp cứu —— bao vây trước đã ——"
Trong tiếng la, hắn cầm kính vọng nhìn xuống dưới núi, giữa khe núi phụ cận lúc nào cũng có binh mã của nữ chân nhân, khí cầu bốc lên trên bầu trời, nhìn thấy khí nóng kia, Mao Nhất Sơn liền có chút nhíu chặt lông mày.
"Mẹ kiếp —— "
Khai chiến đến nay, khí cầu nóng hai bên đảm nhiệm công tác quan sát đều có, khi đi qua trận địa chiến, cả hai đều phải cảnh giác cảnh giác xung quanh. Nhưng từ cục diện chiến trường xen kẽ lẫn nhau, hơi nóng trở thành vị trí rõ ràng, hơi nóng của ai bay lên đều khó tránh khỏi gây chú ý cho trinh sát, thậm chí không lâu sau sẽ gặp phải đại đội mạnh mẽ.
Trước mắt đội nữ chân nhân này dám đem quả cầu này treo ra, một mặt nghĩa là bọn họ quyết tâm phải nắm chắc tình huống, ăn tươi một đội người trên núi của mình, mặt khác, hoặc là bởi vì bọn họ còn có mưu tính khác, bởi vậy không hề kiêng kỵ khí cầu nóng nữa.
Vô luận thế nào, đối với mình bên này cũng không phải chuyện tốt.
Không lâu sau đó, có người đi lên báo cáo, binh sĩ vẫn có thể tác chiến, còn có hạng ba trăm chín mươi sáu.
"... Mặt khác, phía đông vách núi không tốt, không có biện pháp di chuyển."
"Không nghĩ về phía đông nữa, người ở trên trời treo quả cầu khí đấy."
Mao Nhất Sơn nhìn bầu trời một chút, thời gian vừa qua giữa trưa, chịu đựng đến ban đêm mới có thể phá vòng vây, cũng có chút xa vời. Tiêu ký trên bản đồ đơn giản cũng biểu hiện, chung quanh khả năng không thể nhanh chóng chạy tới viện quân.
Hắn nhớ tới những nhân viên tham mưu đã truyền tin vào ngày hôm qua, mệnh lệnh của đối phương là "Nhị tháng hai mươi ba trước khi chạng vạng này đến Bạch Hổ Bí, trong thời gian thời gian thời gian chiến đấu cho phép, cùng với hai vị bằng hữu của một phái cùng tập kích điều khiển nhân viên cánh bên sườn, sau khi ra lệnh xong, tên sát thủ còn xách lên: "Rút lui tốc độ, rút lui.", Chủ lực của hai đội của Đạt Huy trước mắt đều đã ổn định lại gót chân. Trong các bộ lạc tham mưu có một phỏng đoán, rất có thể bọn họ sẽ tiến hành xuyên xen vào quy mô lớn để đẩy chiến tuyến ra phía trước. Một khi qua đường Lôi Cương, Tông Khê, phía trước sẽ càng nhiều hơn, khi nữ chân nhân tiến hành tập kết quy mô lớn sẽ chiếm ưu thế."
"Cho nên nếu thật sự gặp phải thì phải nhớ giữ được sự linh hoạt. Địch tiến vào ta lui, địch mệt ta nhiễu, ăn không được thì lên."
Lời này nói ra vẫn là vào hôm qua, khả năng dự tính tham khảo còn phải qua mấy ngày nữa mới phát sinh, kết quả đến hôm nay, thời điểm đội dẫn đội Mao Nhất Sơn đi xuyên qua đã gặp phải đại đội quân ngoài dự liệu.
Vũ Thủy giết người trong vòng lừa gạt, nhân số đoàn bổ sung của Mao Nhất Sơn còn không nhiều, đã tới mấy nhóm tân binh, lại đánh trận hai tháng, thành viên một mực ra mặt bốn trăm người. Đội ngũ nữ chân trước mặt có khả năng vượt quá hai ngàn, trinh sát giao thủ một bên núi liền rút lui, ai ngờ trong lúc rút lui vừa vặn bị một đội ngũ nữ chân khác chen ngang ngăn ở chính giữa.
Từ phản ứng của đối phương mà nói, chuyện này có thể xem như là một việc cực độ trùng hợp ngoài ý muốn, nhưng vô luận như thế nào, hơn bốn trăm người sau đó bị vây ở trên núi gần một canh giờ, đối phương tổ chức vài đợt công kích, sau đó bị đánh lui ra.
Đội ngũ này vây quanh hơn bốn trăm người, phía dưới quân đội Kim Quốc cũng có chút hưng phấn, hơi nóng bốc lên, chính là đề phòng bọn họ chạy trốn. Đối với một núi Mao Nhất Sơn mà nói, đây cũng là kinh nghiệm thường xuyên bên bờ sông, rất khó không ướt giày.
Chính nguyệt xuất đầu Hoàng Minh huyện thất thủ, sau khi xuân tiết kết thúc, Mao Nhất Sơn đã nhanh chóng triệu hồi tiền tuyến, vì vậy mà chạy trốn khỏi kế hoạch tuyên truyền. Hắn dẫn đoàn đội đi dưới nước suốt một tháng, sau đó thừa dịp sương mù phủ xuống, lại tiếp tục triển khai hành trình ức hiếp đội quân yếu thế của đối phương.
Đây là sự bắt giữ chính xác đối với đội quân đơn độc của Kim Quốc mà trinh sát tinh nhuệ ủng hộ. Trong vòng nửa tháng trước, một tháng Mao Nhất Sơn đã đánh bốn trận, một trận là mai phục, hai trận là trong một lần công kích giành được thắng lợi, Mao Nhất Sơn còn giết một tên tướng lãnh đại hán quân đã không còn nhiều lắm trong quân đội của Nữ Quân. Còn lại một trận chạy trốn, nhưng cũng không khó khăn.
Đến trận thứ năm này, bị ngăn ở giữa.
"Địch nhân lại tới rồi -- "
Có tiếng hô vang lên.
"Mẹ kiếp, chà đạp áo khoác mới của lão tử!"
Mao Nhất Sơn thấp giọng mắng một câu. Hắn đẹp đẽ dễ thương lại bảo ấm áo bào quân ấm là Ninh Nghị cho, đối phương lần thứ nhất công kích là không lên núi, lần thứ hai xung phong chơi thật, Mao Nhất Sơn cầm đao thuẫn đi qua, áo khoác dính máu, nửa bên áo đã thành màu đỏ tươi. Lúc này hắn nhớ tới, mới đau lòng muốn chết, cởi áo khoác cẩn thận đặt trên mặt đất, sau đó cầm binh khí tiến lên.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Chú ý cục diện, có cơ hội, chúng ta đi về phía nam một lần, ta xem tiểu tử phía nam tương đối yếu."
Khi doanh trưởng thủ hạ tới, Mao Nhất Sơn nói một câu như thế, doanh trưởng gật đầu cười ha hả: "Đoàn trưởng, nếu muốn phá vòng vây, ngươi, áo khoác của ngươi cho ta mặc nhé, ngươi mặc quá quen mắt đi, ta giúp ngươi mặc, hấp dẫn... chó vàng chú ý."
"Ngươi mặc qua ta còn phải trở về không?"
"Xem đoàn trưởng ngươi nói kìa, không... Không giận quá..."
"Cút."
Tiếng la giết đã lan tràn tới.
Thân thể trần trụi...
Mặt trời treo trên bầu trời dần dần đi về phía tây, cũng không như khói đặc phiêu tán trên dãy núi, cũng có tồn tại cảm giác.
Hòn đá dần dần bị máu tươi nhuộm đỏ, nổ tung khói thuốc súng cũng từng mảnh nở rộ, buổi chiều dời đi về chạng vạng tối, quân đội Hoa Hạ trên đỉnh núi tiến hành hai lần phá vòng vây, nhưng cuối cùng không có kết quả. Trải qua xung phong, ngược lại có hơn mười lần.
Cắn răng, cả núi lông nằm rạp trong bụi mù màu đen, cảm giác tê liệt từ cánh tay phải và bên má truyền tới - cảm giác như vậy cũng không chính xác, trên người hắn có vô số vết thương, trước mắt đều chảy máu, lỗ tai vang lên ong ong, không nghe thấy gì cả, khi bàn tay chuyển tới mặt, hắn phát hiện nửa lỗ tai của mình đã trở nên mơ hồ rồi.
"A —— "
Hắn như dã thú kêu một tiếng, thanh âm xa xa như từ trên đỉnh núi phụ cận truyền tới. Trong khói Tiêu còn có thanh âm khác, cách đó không xa trên sườn cỏ, là một binh sĩ Hoa Hạ quân bị hỏa dược nổ tung nhuộm đen nửa thân thể, cách đó không xa là một tên lính Hoa Hạ., Một chân của hắn đã gãy mất, máu tươi đang chảy ra ngoài, nửa người nửa mặt đều có các loại vết thương, Mao Nhất Sơn nhìn thấy tay của hắn đang vung vẩy, sau đó mới nghe được tiếng kêu thảm thiết tựa hồ rất xa.
Địch nhân vừa rồi phát động công kích, Mao Nhất Sơn dẫn đội công kích lăng lệ ác liệt đánh lui đối phương, nhưng hỏa lôi của nữ chân nhân vẫn như cũ tạo thành tổn thương nhất định. Địch nhân vừa mới thối lui, người chung quanh cũng đang tìm tới, Mao Nhất Sơn thương nhân xông tới, ý đồ ôm lấy đối phương, khuôn mặt thương viên vặn vẹo đến cực điểm.
Đầu của Mao Nhất Sơn vẫn còn vang lên ong ong, tiếng la có vẻ xa xôi, thê lương mà hỗn loạn, hắn biết đây là tiếng kêu của đồng bọn trước mặt. Đối phương giơ tay nắm chặt y phục của hắn, một núi lông nhìn thấy con mắt màu đỏ của hắn đều phồng ra, trong miệng là màu đỏ, khuôn mặt bị những vết rách lan tới lúc này cũng có màu đỏ.
"Cho ta thống khoái ——"
Mao Nhất Sơn cố gắng kéo người lên, nhưng nghe xong hai lần mới hiểu lời đối phương nói. Lời này rút cạn lực lượng của hắn trong thời gian ngắn ngủi. Hắn lăn xuống đất, ngẩng đầu nhìn xuyên qua khói thuốc súng về phía chân núi. Sau một lát, hắn vung tay lên đánh một quyền lên đầu mình, sau đó sáp lại gần người bị thương.
"Còn có cái gì muốn dặn dò!?"
"A ——" Thương viên la lên.
"Còn có cái gì muốn dặn dò -- "
"Đoàn trưởng, cho ta được chết thống khoái..."
"Được —— "
Mao Nhất Sơn kêu lên, hắn nhìn thương nhân kia, thương nhân vẫn đau tới mức nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn, cả người run rẩy. Sau một giây nhìn nhau, Mao Nhất Sơn rút đao chém xuống.
Sau đó hắn đứng lên từ khói thuốc tiêu, trở về, có người theo sau, sau đó có người đi theo đoàn người lên, kiểm tra thương thế cho Mao Nhất Sơn, xử lý tai hắn. Mao Nhất Sơn ngồi xuống tảng đá lớn trên núi, nhìn tình huống chung quanh định sắp xếp, mặt khác, thân thể cũng đang đau đến phát run.
"Đánh lui mười hai lần rồi -- " Doanh trưởng chạy tới nói chuyện, một bên Mao Nhất Sơn vừa run vừa nhìn hắn, doanh trưởng kia sửng sốt một lát, lại hô to, Mao Nhất Sơn mới gật đầu.
"Không nhất định có viện binh đến!"
"Chí đến tối nay! Nói một chút —— nói không chừng có biện pháp!"
"Không chừng thằng ranh con lại nhận ra chúng ta đến đây!"
"Cái gì?"
"Biết lão tử giết nhầm rồi -- "
"... Ừm." Doanh trưởng suy nghĩ một chút: "Buổi tối ta sẽ mặc y phục của ngươi..."
"Đừng nghĩ nữa —— "
"Tiểu Khí -- "
Hai người đều đang hô.
Lần công kích thứ mười ba của địch nhân đã đến.
Ác chiến vẫn còn tiếp tục, nhân viên giảm xuống trên đỉnh núi thực tế đã hơn phân nửa, phần lớn còn lại đều bị thương, trong lòng núi Nhất Mao minh bạch, viện binh khả năng sẽ không tới. Lần này hẳn là gặp phải tiền đột trước quy mô nữ chân nhân, chủ lực mấy vị sư sẽ phản kích ngay lập tức tập trung tại mấy vị trí quan trọng, chó vàng muốn lấy được địa bàn, bên này sẽ khiến hắn trả giá đắt.
Bên mình, trinh sát không qua được, viện quân phụ cận khả năng cũng không đuổi kịp. Dựa theo mệnh lệnh ngày hôm qua, bọn họ hẳn là đều đi theo hướng Bạch Hổ Bí, chính mình vừa vặn bị vây lấy —— nếu không phải vận khí kém, vốn là nên tự chạy trốn, sau đó trở về đội ngũ.
Mỗi một trận chiến dịch đều khó tránh khỏi có một hai tên xui xẻo như vậy.
Hắn nhớ tới lúc tuổi tác, lúc hài tử gặp nhau, tình cảnh hài tử, những người khác trong quân đội, không nhận được đãi ngộ tốt như hắn, bọn họ thậm chí không có cơ hội trở về cáo biệt người nhà ——Như vậy cũng tốt, có lẽ bởi vì có hành trình như vậy, trước mắt ngược lại hắn cảm thấy... có chút không nỡ.
Hốc mắt ướt đẫm trong nháy mắt, hắn cắn chặt hàm răng, nuốt vào lỗ tai, đau đớn trên đầu xuống, sau đó cầm đao đi về phía trước.
Biến cố, thời khắc chém giết kịch liệt nhất đột nhiên bộc phát...
Thân thể trần trụi...
Hai tháng hai mươi ba, tại ngọn núi vô danh biên Tây Nam này bao quanh Mao Nhất Sơn, một nhánh quân đội đi đường là quân đội tinh nhuệ do Liêu đông hán nhân tạo thành. Tướng lĩnh tên là Doãn Hãn, thủ hạ tổng cộng có hơn một ngàn năm trăm người.
Phía bên kia ngọn núi là hai đội kim binh gần ba ngàn người.
Hơn bốn trăm Hoa Hạ quân trên núi tiến hành chống cự tương đối ương ngạnh, điểm này cũng không ngoài dự liệu của hai lần tiến công. Địa hình một ngọn núi tương đối hẹp, trong lúc nhất thời khó đột phá, hai là sau khi chiến đấu bùng nổ không lâu, mọi người liền nhận ra sự kiện Hoa Hạ quân ở trên núi - những nữ chân nhân khác có lẽ không hiểu lắm, nhưng sau khi Hoa Hạ quân giết thì lại có tuyên truyền nhất định, trong kim binh cũng có người nhận ra.
Đây là công lao lớn, nhất định phải bắt được.
Sau khi làm xong dự định này, đám vây công ngay từ đầu đã lựa chọn phong kín con đường đi chung quanh đỉnh núi này, sau đó từng bước tăng cường thế công.
Lần tiến công thứ mười lần. Trong lần tiến công thứ mười ba, Doãn mồ hôi đã lộ ra sơ hở.
Sơ hở của hắn cũng không hề hướng lên núi.
....
Phía bên kia núi, Trịnh Thất Mệnh và hơn hai mươi người Ninh kỵ đang chạy vội tới, ngồi xổm trong bụi cây gần nửa canh giờ.
Ban đầu bọn họ chỉ có hơn mười người, bắt đầu từ sáng sớm, liền gặp được nữ chân quân đội đi tới, sau đó đội ngũ còn mang thương viên chạy trốn, cùng nữ trinh sát truy sát truy nã mê tàng, nửa đường tụ hợp một đội trinh sát bảy người, thẳng buổi chiều phát hiện ác chiến trên đỉnh núi này.
"Nữ chân nhân bị làm sao vậy?"
"Có động tác lớn rồi."
"Vì sao hôm nay chúng ta gặp nhau..."
"Chúng ta đứng quá gần..."
"Nữ chân nhân có âm mưu..."
Dọc theo đường đi mọi người bàn tán sôi nổi, gặp phải chiến trường mới dừng lại. Bọn họ chỉ số người bên cạnh, biết đây là một trường mạo hiểm cực độ, một số thành viên cũng có băn khoăn đối với tồn tại thà kiêng kỵ, nhưng vẫn kiên kỵ tham dự.
"Giết người đến, ta không kéo chân mọi người chứ? Chỉ có mấy người này, thêm một người, thêm một phần cơ hội, xem trên núi cứu người quan trọng nhất, có phải hay không?"
Thân ba khắc xuất hiện tại ngày hôm nay (Buổi chiều bốn rưỡi). Mồ hôi của Doãn Hồng đã khiến sau lưng của hắn hơi mỏng, lộ ra trước mặt tiểu đội ngũ này.
"Giết đi."
Mọi người phủ phục mà ra.
Cho dù là nhược điểm quân trận, nhân số của Doãn Hãn vẫn nhiều hơn đội quân nhỏ vốn thà kiêng kỵ này, nhưng đây là cơ hội tốt nhất.
Thời khắc này, Ninh kị dưới chân núi cũng vậy, một núi lông trên núi cũng tốt, đều hết sức chăm chú vì mấy chục ngọn núi trước mắt, mấy trăm tính mạng liều mạng mà chém giết, còn không có bao nhiêu người ý thức được, trước mắt bọn họ chính là biến cố lớn nhất của chiến dịch Tây Nam này.
Tại Nguỵ Châu, vào lúc giữa trưa ngày này, Ninh Nghị cũng đã nhận được tin tức nữ chân nhân xuất hiện dị động quy mô lớn. Chỉ huy tiền địch tập trung binh lực trước tiên, nghênh đón mấy đường binh của đối phương.
Ninh Nghị không hề khoa tay múa chân trước tin tức này, có một số việc hắn đã sớm ẩn ẩn phát hiện từ vài ngày trước. Thậm chí từ lúc hắn còn biết được, tất nhiên sẽ tồn tại một thời khắc nào đó, có một số việc muốn vận hành toàn diện. Ngày hôm nay, hắn cũng đã chuẩn bị cho một số chuyện, chuẩn bị kỹ càng.
Trong thành Tử Châu, không ít binh lực đang tập kết, một số thứ đang rời khỏi kho quân bị.
Lôi Cương, Tông Khê là đường nét vô hình ở phía trước thành Tử Châu, qua tuyến này, núi rừng bắt đầu giảm bớt, địa hình thích hợp cho đại quân đoàn chuyển dời sẽ bắt đầu xuất hiện, nữ chân nhân sẽ một lần nữa chiếm lại ưu thế binh lực của bọn họ.
Qua đoạn tuyến này, bọn hắn muốn một lần nữa trở lại Kiếm Môn quan...
—— càng thêm gian nan.
Ninh Nghị đi tới sân huấn luyện của quân đội.
....
Trịnh Thất mạng, thà giết hướng quân trận nơi Doãn Hãn đang ở.
Tiếng thương kích thích vang lên, vào đúng thời khắc đó, ý đồ hoàn thành trảm thủ.
Một lát sau, trên đỉnh núi có người chú ý tới biến hóa của quân trận ở phía nam.
Có người chạy về phía Mao Nhất Sơn, hô to. Mao Nhất Sơn giơ kính vọng lên, nhìn thoáng qua.
Doanh trưởng từ bên cạnh hắn xông tới: "Nhanh! Đột phá vòng vây..."
"Một doanh... Ba doanh, đều có! Xung phong phía nam..."
Một chỗ khác trên núi, binh sĩ trên khí cầu nóng cũng phát hiện biến cố bên này, quân đội của nữ chân nhân điên cuồng tập kết.
" Nhị doanh Nhị Liên! Theo ta cản phía sau —— "
"Xông —— "
Mao Nhất Sơn không có bà bà, chiến sĩ trên núi như mãnh hổ sổng chuồng, mãnh liệt xông xuống chân núi. Mao Nhất Sơn chạy ra một đoạn, quay đầu lại: "Này —— "
Bên cạnh còn có chiến sĩ lao xuống, ở một bên khác của núi, nữ chân nhân đang điên cuồng xông lên. Trên đỉnh núi, doanh trưởng đứng ở đó, phất phất tay với hắn, trong tay của hắn, cầm theo Mao Nhất Sơn quên mặc áo khoác quân đội.
Doanh trưởng nhìn núi lông, khiến ông thoải mái, hơn nữa quân đội xinh đẹp mặc áo khoác vào, đừng nói, sau khi mặc vào thật đúng là có chút thần khí.
"Ta chặn phía sau."
Cuối cùng cả đời, doanh trường không có áo khoác của tướng quân trả lại cho hắn.