Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Hai tháng, thiên hạ có mưa.
Phía thượng du dòng sông, băng trôi lưu động. Tuyết Giang Nam bắt đầu tan rã.
Tấn Địa, đường núi trong tuyết vẫn gồ ghề khó đi như trước, nhưng bên ngoài đã dần dần từ trong khí tức của Nghiêm Đông thức tỉnh, các nhà âm mưu đã sớm mạo hiểm rét lạnh hành động hồi lâu, ngày xuân dần trôi qua, vẫn chưa phân ra thắng bại, cuối cùng lại trở lại trong Tu La trường chém giết nhau.
Đối với hết thảy, Lâu Thư Uyển đã có thể thong dong đối đầu.
Sau khi quan sát qua nhà kho chứa hạt giống, nàng ngồi lên xe ngựa, đi về phía chủ lực của Ngọc Lân đại doanh. Ngoài xe còn có mưa nhỏ, bên cạnh xe ngựa là "Bát Tí Long Vương" sử dụng gậy đồng, điều này khiến cho Lâu Thư Uyển không cần lo lắng quá nhiều nguy hiểm bị ám sát, mà có thể chuyên tâm lật xem tình báo trong xe đã tụ họp lại.
Qua năm tháng, nàng hơi mập lên một chút, có lẽ cũng đã lớn thêm vài phần, trước kia quần áo cuối cùng cũng có thể chống đỡ được rồi. Đương nhiên, trước mặt người ngoài, Lâu Thư Uyển đã quen với tác phong làm việc, như vậy có thể gia tăng uy nghiêm của nàng. Chỉ là thỉnh thoảng không có người, nàng sẽ hiện ra bộ mặt yếu ớt.
Một ngày này, sau khi cầm lấy tin tình báo lật xem vài trang, trên mặt của nàng có xuất hiện tình huống thoáng qua giật mình.
Tin tức các nơi quy về có lớn có nhỏ, khiến thần sắc nàng hoảng hốt chỉ là mấy hàng chữ, báo cáo là trong mùa đông, trong một huyện thành nhỏ bị đông cứng đến chết đói, một tên thân dân vì bệnh thương mà chết, cũng được ghi danh.
Cái tên này, gọi là từng có trong lòng.
Lâu Thư Uyển cầm lấy tin tình báo, tư duy thoáng có vẻ hỗn loạn, nàng không biết đây là tình báo về ai., Đối phương có mục đích gì. Mình đã bao giờ dặn dò ai đối với người này càng thêm chú ý sao? Tại sao phải đặc biệt thêm cái tên này? Bởi vì hắn tham dự tác chiến với nữ chân nhân, về sau lại xuất ra lương thực trong nhà cứu nạn dân? Cho nên thương thế của hắn chuyển biến xấu đến chết, người ở dưới cho rằng mình sẽ có hứng thú biết một người như vậy sao?
Sao cái tên này lại xuất hiện ở đây?
Tư duy của nàng đi quanh chỗ này trong chốc lát, xem qua một trang, xem qua mấy hàng lại trở về xác định một chút nội dung mấy hàng chữ này.
Từng có trong lòng.
Trước khi khai chiến, nàng nằm trong địa phận khác của tướng quân nên không chú trọng tới phong độ bản thân, sau đó nghiêm trang thổ lộ tiếng lòng với nàng. Hắn tham dự chiến đấu với Liêu Nghĩa Nhân, sau đó không lâu trên chiến trường bị mất hai chân. Nàng từng thấy vị trung niên hôn mê trên cáng cứu thương trong số người lui lại, nàng quá bận rộn, cũng không có tiếp tục chú ý nữa.
... Thời gian bắt đầu, sau khi trở lại hậu gia, khi thương thế bị chặt đứt hai chân hắn lúc tốt lúc xấu, hắn xuất gia dự trữ lương thực tại mùa đông này cứu nạn dân gần Tấn Ninh, tháng giêng này không có gì lạ, hắn bởi vì thương thế chuyển biến xấu, cuối cùng cũng chết đi.
Ánh mắt của Lâu Thư Uyển lạnh lẽo, mím chặt môi, nàng nắm chặt nắm đấm nện lên vách xe ngựa hai cái.
Phía trước, ngự giả cùng Sử Tiến đều quay đầu lại, sử dụng âm thanh ra vào: "Lâu đại nhân."
"... Không có việc gì."
Lâu Thư Uyển lật xem tin tình báo trong tay qua một trang.
Nếu là Hàng Châu hơn mười năm trước, chỉ là câu chuyện như vậy, đều có thể khiến nàng lệ rơi như mưa. Nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy, cảm xúc nồng đậm sẽ bị hòa tan: Có lẽ sẽ càng bị nhiều thứ nặng như núi ép chặt, người còn không kịp phản ứng, sẽ phải vùi đầu vào chuyện khác.
Tin tức tình báo lại lật qua một trang, chính là tin tức về chiến cuộc Tây Nam, đây là hạch tâm của cả thiên hạ chém giết lẫn nhau, mấy chục vạn người xung đột sinh tử, đang bùng nổ kịch liệt. Một tháng sau, toàn bộ chiến trường Tây Nam hừng hực và hỗn loạn, trong tình báo hội họp cách xa mấy ngàn dặm có rất nhiều chi tiết, dây chuyền cùng chiêu thức, đều khó có thể phân biệt rõ ràng.
Chính vì vậy, trước khi sự tình kết thúc, Lâu Thư Uyển đối với những tin tức này cũng chỉ nhìn qua, cảm thụ trong đó xung đột cực nóng. Nam nhân kia, quân đội kia đang làm ra sự thán phục kịch liệt, đối mặt với hai ba năm trôi qua., Trong khoảng thời gian hai ba mươi năm này, quân đội Nữ Chân không ai có thể chống lại ở Liêu Quốc, Tấn Nguyên, Giang Nam, chỉ có hắc kỳ này là đang phản kích mãnh liệt. Không thể nói là phản kháng, quả thật đó là thế lực ngang nhau.
Nàng một lần cảm thấy ái mộ và thích người nam kia.
Mặc dù nói chỉ là trong bóng tối mê luyến, dị dạng tâm tình... Nàng mê luyến cùng hâm mộ nam nhân này bày ra thần bí, thong dong cùng cường đại, nhưng nói thật, vô luận nàng lấy tiêu chuẩn như thế nào để phán xét hắn, trong những ngày trước, nàng xác thực không có đem Ninh Nghị trở thành tồn tại chính thức so sánh với toàn bộ Đại Kim.
Có lẽ là khoảng cách tiếp cận một khoảng cách nhất định để xoá bỏ cảm giác thần bí, tính toán và vận trù của Ninh Nghị khiến người ta cảm thấy da đầu tê dại, than thở dừng lại. Cho đến hôm nay, Lâu Thư Uyển đã thay thế vào vị trí địch nhân của đối phương., Cũng sẽ cảm thấy bất lực. Nhưng vô luận như thế nào, những thứ này luôn có dấu hiệu để lần theo, sử dụng âm mưu nói rõ thực lực bản thân hắn cũng không cường đại, luôn có khi vì vậy mới kiếm đi thiên phong, hắn vì sự tình dòng dõi giận dữ giết vua, cũng bị rất nhiều người cho là vội vàng, thiếu cân nhắc hành vi thiếu sót.
Xét cho cùng, sự mạnh mẽ của hắn có rất nhiều hạn chế. Nếu như hắn thật sự đủ mạnh, năm xưa hắn đã không hãm sâu tới Hàng Châu, nếu quả thật đủ mạnh mẽ., Tô gia sẽ không bị Lương Sơn tàn sát một nửa, nếu như thật sự đủ mạnh, hắn có thể bảo vệ được Tần Thìn, cũng không trơ mắt nhìn Tần Thìn mất mạng. Chính là bởi vì một loạt này không đủ mạnh, sau khi Ninh Nghị nổi giận giết vua, chỉ có thể vội vàng dời về hướng Tây Bắc, cuối cùng thừa nhận chém giết và đào vong của Tiểu Thương Hà ba năm.
Kỳ thực xét cho cùng, sự cường đại của hắn cuối cùng có dấu vết cụ thể. Nhưng sự cường đại của nữ chân nhân, lại là sự nghiền ép toàn bộ thiên hạ. Cũng chính vì vậy, trong quá khứ, mọi người luôn cảm thấy Hoa Hạ quân so với nữ tử thật sự kém hơn một bậc., Nhưng mãi đến lúc này, rất nhiều người -- ít nhất là Lâu Thư Uyển bên này, đã thấy rõ ràng. Trong trận đại chiến ở Tây Nam này, Hắc kỳ quân là đối thủ cùng đẳng cấp với Tây Lộ quân Kim Quốc thậm chí còn chưa từng có, đánh ra một quyền nặng khó mà ngăn cản đối phương.
Công kích như vậy nếu rơi vào người mình, thì chính mình bên này... Có lẽ không tiếp nổi.
Một tháng sau, tình hình chiến sự đã đến hơn hai tháng tuổi, trong tin tức tình báo truyền đến, chỉ có thể nhìn ra đường nét đại khái.
Vốn dĩ trong dự tính và suy tính của mọi người, thì Hoa Hạ quân với binh lực ở thế yếu sẽ áp dụng thủ thế trong trận đại chiến này, lấy công sự gia tăng thêm nhân số không đủ, huyện Hoàng Minh, nước mưa ngăn chặn một lần liền xác minh suy đoán này. Nếu như phương châm như vậy kéo dài ra., Sau khi huyện Hoàng Minh bị đột phá, Hoa Hạ quân sẽ ký thác khả năng thủ thắng lên thành phòng thủ yết châu. Trong quá trình nữ chân nhân tiến lên, lấy một ít tinh nhuệ không ngừng tập kích quấy rối, chiếm được tiện nghi, đánh chắc lui sẽ là thượng sách trong đó.
Nhưng không nên xuất hiện chiến tranh bên ngoài quy mô lớn, bởi vì cho dù là ưu thế địa hình, tiến công của Hoa Hạ quân hơi chiếm ưu thế, nhưng đôi khi chiến đấu bên ngoài không dễ khống chế như phòng thủ chiến. Trong mấy lần tiến công, một khi bị đối phương bắt được sơ hở, cắn một cái, đối với Hoa Hạ quân mà nói, chỉ sợ là tổn thất khó có thể thừa nhận.
Nhưng mà trong tin tình báo truyền đến, bắt đầu từ một tháng trung tuần, Hoa Hạ quân lựa chọn mô hình tác chiến chủ động như vậy. Từ huyện Hoàng Minh, nước mưa đi tới Tử Châu còn năm mươi dặm nữa, từ khi quân đội nữ thật vượt qua mười lăm dặm, đợt tấn công đầu tiên đã xuất hiện, vượt qua hai mươi dặm, quân đội Vũ Thủy Khê Quân Hoa Hạ thừa dịp sương mù biến mất mà rút lui, bắt đầu cắt ngang đường tiến công.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Quân đội của nữ chân nhân càng đi về phía trước, trên thực tế khoảng cách mỗi một nhánh quân đội kéo dài càng lớn, quân đội phía trước định làm vững vàng, dọn dẹp đường núi quen thuộc, phía sau quân đội vẫn đang lục tục chạy tới, nhưng quân của Hoa Hạ quân bắt đầu tiến công đơn độc giữa núi.
Lúc này hai con đường Hoàng Minh huyện và Vũ Thủy khê bắt đầu hợp nhất, đường rẽ chung quanh núi bắt đầu nhiều lên, một tháng sau, Hoa Hạ quân liền tịch mịch sương mù cùng đường rẽ trong núi phát động tiến công., Trong thời gian mười ngày, chiến đấu với nữ chân nhân đã diễn ra hơn tám ngàn lần, có ba lần thành công đánh tan quân đội của nữ chân nhân, tiêu diệt hơn sáu ngàn quân. Có một lần song phương không kịp lui lại mà đã trở thành trận địa chiến quy mô lớn.
Thậm chí trong một tháng hai mươi bảy này, ba vị sư phụ Hoa Hạ quân thậm chí còn thể hiện ý đồ muốn tập hợp tập kích bất ngờ của Duyên Sơn vệ, nhưng bởi vì tốc độ phản ứng nhanh chóng, một lần bại lộ rõ ràng hướng đi của quân sĩ Hoa Hạ đã đến gần hai vạn, lựa chọn lui lại. Tin tức tình báo về trên đương nhiên rất hời hợt., Nhưng có thể tưởng tượng, nếu động tác rời đi hơi chậm một chút, thí dụ như lưu lại cho Hoa Hạ quân thời gian hơn nữa ngày, bọn họ rất có thể sẽ chỉ huy đội Ai binh bộ này triển khai một lần quyết chiến.
Lâu Thư Uyển có chút không nghĩ ra, Hoa Hạ quân biểu hiện ra tự tin như vậy, dựa vào cái gì.
Mới hai tháng đầu, quân đội nữ chân nhân đã vượt qua khoảng cách hai mươi lăm dặm của Tử Châu. Lúc này, quân đội chia làm ba đầu hướng về phía trước, ba vạn người từ Vũ Thủy khê xuống, rải tám phần là chủ trì, đường phía sau cũng có ba vạn nhân mã, hoàn mỹ dẫn đội quân Phục Cừu quân do Duyên Sơn vệ chủ thể kéo tới gần hai vạn hạch tâm. Càng nhiều quân đội còn đang ở phía sau không ngừng đuổi theo.
Sơn đạo về phía trước ở một mức độ nhất định đã cắt đứt đội quân Nữ chân nhân, tuy ba cái đầu hô ứng lẫn nhau nhưng lúc này vẫn lựa chọn đóng quân cố thủ, từng bước làm doanh. Bọn họ lấy doanh địa làm trung tâm thả ra binh lực., Trinh sát, quen thuộc với việc nắm giữ địa hình núi rừng xung quanh. Nhưng một khi đội quân quy mô lớn tiến lên, khó lòng bước lên. Từ nơi này bắt đầu đi tới trước, bộ đội dò xét đầu tiên, hầu như không cách nào đứng vững trên con đường càng xa hơn được.
Tin tình báo Tây Nam lúc tấn địa vẫn còn là tháng hai mươi sáu, chỉ đến ngày mùng bảy, liền có hai cỗ tiên phong tiên phong bị Hoa Hạ quân tập kích, không thể không xám xịt lui về phía sau. Lúc tình báo phát ra, còn có một đội hơn ba ngàn nữ nhân chân trước bị Hoa Hạ quân cắt ngang đường lui, đang bị vây đánh viện binh...
Tình huống vô cùng kịch liệt nhưng lại giằng co. Lâu Thư Uyển không cách nào đánh giá được hướng đi của hắn, mặc dù Hoa Hạ quân anh dũng thiện chiến, dùng phương thức như vậy một tát một cái tát đánh thẳng vào mặt nữ chân nhân, lấy binh lực của hắn liệu có thể duy trì được bao lâu? Ninh Nghị rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì, hắn sao có thể đơn giản như vậy chứ? Tông Hàn trước mặt hắn đâu rồi?
"... Giả thần giả quỷ... Cũng không biết có bao nhiêu người là thật."
Cầm lấy tình báo trầm mặc hồi lâu, Lâu Thư Uyển mới thấp giọng tự nói một câu.
Tâm tư của nàng có thể dừng lại vì trận đại chiến ở Tây Nam này, nhưng cũng không thể bỏ quá nhiều tinh lực truy cứu tình hình chiến sự phát triển mấy ngàn dặm bên ngoài. Hơi nghĩ một chút, Lâu Thư Uyển xốc lại tinh thần để báo cáo những thứ khác. Trong vùng đất Tấn cũng có chuyện của nàng, đang muốn xử lý.
Hôm nay gần chạng vạng tối, xe ngựa đi về phía trước đã tới doanh địa của Ngọc Lân, bầu không khí trong quân doanh đang có vẻ nghiêm túc, đám người Lâu Thư Uyển đi vào đại doanh, nhìn thấy Ngọc Lân đang báo cáo không lâu.
Vị tướng lĩnh thân kinh bách chiến này hơi nhíu mày, trong ánh mắt lộ ra khí tức bất tường. Lâu Thư Uyển đi lên phía trước: "Trầm tròn xảy ra chuyện gì vậy? Lê Quốc đường tìm được chưa? Lại phản bội rồi à?"
"Huyện Miểu bị tàn sát..."
"......."
Con mắt Lâu Thư Uyển mở to một chớp mắt, sau đó dần dần híp lại: "Liêu Nghĩa Nhân... thật sự cả nhà chán sống sao? Lê Quốc đường đâu? Thủ hạ làm sao cũng hơn ba ngàn người ngựa, đồ ta cho hắn đều cho chó ăn rồi sao?"
"Lê quốc đường chết rồi, đầu cũng bị chặt, treo trong huyện thành. Còn nữa, nói chuyện không phải do Liêu Nghĩa Nhân làm."
"Đầu bị chặt, nói không chừng là kim thiền thoát xác." Lâu Thư Uyển cau mày, đối với những chuyện khác, trong khoảnh khắc này nàng đầu tiên chú trọng là khả năng phản bội. Đương nhiên, sau một lát nàng tỉnh táo lại: "Cụ thể xảy ra chuyện gì?"
"... Tìm được một số người may mắn sống sót, nói có một đám thương nhân từ nơi khác tới, trên tay có thể kiếm được nhiều loại mầm, liên hệ với Đường Đường Lê Quốc. Đường Lê Quốc cho người vào huyện thành, đại khái mấy chục người, sau khi vào thành đột nhiên gây khó dễ, giết ngay tại chỗ Lê Quốc đường., Đánh lui thân vệ bên cạnh hắn, mở cửa thành... Phía sau có bao nhiêu người không biết, chỉ biết huyện Mi tàn sát ba ngày, người báo tin không chạy ra ngoài." Vu Ngọc Lân nói tới đây, hơi dừng lại một chút, "Người sống sót nói, nhìn cách ăn mặc của những người kia, giống như man tử phương Bắc... giống người thảo nguyên."
Lâu Thư Uyển suy nghĩ một lát: "Mười mấy người đoạt thành... Ban định xa sao?"
Vu Ngọc Lân nói: "Thủ hạ của Liêu Nghĩa Nhân không có loại người này, hơn nữa Lê tướng quân cho nên mới mở cửa. Ta cảm thấy hắn xác định đối phương không phải là thủ hạ của Liêu Nghĩa Nhân mới thật sự muốn làm cuộc làm ăn này - hắn biết chúng ta thiếu một loại mầm mống."
"... Tiếp theo điều tra." Lâu Thư Uyển nói: "Cho dù nữ chân nhân thật sự cho hắn viện binh, cũng sẽ không quá nhiều, hoặc là hắn thừa dịp mùa đông tìm người trợ giúp... Hắn nuôi được, chúng ta có thể đánh bại hắn."
Trong mắt nàng lệ khí dần bình tĩnh: "Chỉ cần Lê Quốc Đường không làm phản, chúng ta cũng phải báo thù cho hắn."
Bên ngoài lều vẫn đổ mưa nhỏ, sắc trời âm u, gió cũng lạnh. Cơ hồ cùng lúc đó, Liêu Nghĩa Nhân cách đó mấy trăm dặm thấy đầu của Lê Quốc đường.
Đây là thời điểm bắt đầu của một năm nay.