Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tuyết rơi như mưa rơi trên bầu trời, bên trong biệt viện không một bóng người đã xuất hiện một hỏa hoạn nho nhỏ.
Nguyên nhân của hỏa hoạn là do gió tuyết thổi rơi một ngọn đèn lồng treo ở hành lang phòng xá, đèn lồng chậm rãi đốt cháy tạp vật ở một bên hành lang đã lâu. Hai vợ chồng ở đây đầu tiên là có chút bối rối, nhưng sau đó trong đêm đông giá rét triển khai hành động cứu hỏa, thiên nga lông lá tuyết rơi xuống, hỏa hoạn nho nhỏ không lâu sau liền bị dập tắt.
Rất nhiều năm sau, trong thời gian khẩn trương nhất của chiến dịch tại Tây Nam, trận hỏa hoạn thần bí này có lẽ sẽ bị một văn nhân hoặc ba dòng chữ viết nào đó từ trong đống giấy cũ lật ra, hóa thành một đoạn quan tuần sử hoặc là một đoạn cố sự âm mưu nào đó thổi lửa đốt lửa., Không có bao nhiêu người chú ý tới biến cố nho nhỏ này. Khi hai vợ chồng đi dọc theo con đường đêm khuya trở về bộ chỉ huy, giữa thiên địa đều tràn ngập hoa tuyết, trên mặt cả hai đều có một lời khó nói nhưng lại có vẻ nhẹ nhõm tươi cười.
—— lưu lại hồi ức.
Đây là chuyện xảy ra vào đêm mười hai tháng mười hai mươi bảy, đến ngày thứ hai, tuyết rơi vẫn không ngừng, núi non chập chùng ở phía tây nam đều được bọc trong ngân trang.
Niên niên quan sắp đến. Từ huyện Hoàng Minh, Vũ Thủy khê chia giới tuyến hướng về phía lăng châu, tù binh bị bắt làm tù binh vẫn tiếp tục vận chuyển -- Hoa Hạ quân vẫn đang tiêu hóa thành chiến quả do trận chiến ở suối nước mưa mang đến. Bởi vì tuyết rơi xuống, một bộ phận nữ tử thật sự bí quá hoá liều lựa chọn chạy trốn vào trong núi, gây ra một chút hỗn loạn, nhưng tổng thể mà nói, đã không cách nào tạo thành ảnh hưởng đối với đại cục.
Mà từ tiền tuyến chiến trường kéo dài tới đường núi Kiếm Các, dần dần quân doanh của nữ chân nhân bị tuyết lớn bao trùm, tràn ngập áp lực, khí tức túc sát điên cuồng.
Trong tuyết lớn lan tràn, trong núi có tiếng chém giết nho nhỏ xuất hiện. Trong gió tuyết, một ít trang giấy theo tuyết rơi ào ào gào thét hướng doanh địa của đại quân Nữ Chân.
Mặc dù trong khoảng trống ở giai đoạn thắng lợi, nhưng Hoa Hạ quân cứ đan xen nhau tấn công cũng không ngừng lại, đám trinh sát mang theo truyền đơn đến gần quân doanh Nữ Chân hoặc là đường núi phải đi qua, hành vi thả ra tờ rơi sẽ xảy ra.
Tờ rơi lại kể lại quá trình trận chiến ở suối nước mưa: Hoa Hạ quân chính diện đánh tan quân đội Nữ Chân, chém giết trong vòng lừa gạt rồi vây công đại doanh Vũ Thủy, đại lượng người Hán đã xuất hiện trên chiến trường, mà căn cứ vào biểu hiện trên chiến trường, nữ chân nhân không xem những đội quân Hán này như người thường... Sau khi truyền đơn, lại thêm phần thưởng đối với hai con trai của Tông Hàn.
Mặc dù không có những truyền đơn này, nhưng ở trong quân doanh của Kim Binh, tình huống cảnh giác cùng cừu thị hán quân cũng đã xảy ra.
Đã mấy ngày trôi qua, Dư Diện xử tử hơn mười tên trinh sát không nghe điều lệnh: Trong bọn họ có rất nhiều người bởi vì cùng Nhâm Hoành xung phong mà chết.
Trong đại chiến lúc trước, để đảm bảo chiến lực những hán quân trinh sát này, bên Kim nhân dùng phương thức tiền thưởng để ra sức sử dụng Hán quân trinh sát. Đây vốn cũng là sách lược chính xác nhất., Nhưng khi Nhâm Hoành tạo ra một con đường đi thông tới hậu phương của Hoa Hạ quân, lại không muốn hướng lên trên báo cáo, một lòng dẫn người đi cướp đoạt "Công lao" này, nhưng thực chất bóp chết Kim binh vốn có thể tìm được "Khả năng".
Nếu không phải hơn hai mươi người chạy đến doanh địa của đối phương động thủ, mà là hai trăm thậm chí hai trăm nữ hảo thủ thì sao? Nói không chừng doanh trại của đối phương đã đại loạn từ lâu rồi, con trai Ninh Nghị hoặc bị bắt hoặc bị giết, mà thông qua đại loạn của thương binh, xông ngược về phía tiền tuyến nước mưa, trận chiến mười chín tháng mười chín có lẽ sẽ có một kết quả hoàn toàn bất đồng.
Dư thừa hành quyết hơn mười tên trinh sát, trong quá trình khống chế quân đội, Đạt Chử đồng thời theo dõi từng tên đại hán quân doanh địa, bắt số lượng lớn thành viên đại quân nhặt được truyền đơn của Hoa Hạ quân tới Minh Chính điển hình, bầu không khí nghiêm trang đè ép không gian sinh tồn của các đại hán quân.
"... Nếu không có đám Nam Cẩu này phản chiến, sẽ không để cho trận chiến Vũ Thủy Khê thất bại!"
Hai mươi tám, doanh trại tập chủ đầy trời tuyết bay mười dặm. Khi tiến vào đại môn doanh, Đạt Huy kéo áo choàng xuống, làm tuyết đọng trên đầu bay lên, trong miệng còn đang cùng tướng lĩnh gặp nhau công kích con ngựa ô hợp trong trận đại chiến này.
Nói theo một góc độ nào đó, cách nói này của hắn, cũng coi như là một trong những suy nghĩ chính của Kim nhân quân. Tướng lĩnh đi thẳng tới, nhìn quân doanh nơi xa của hán tử, vẫy vẫy tay.
"... Nam nhân vô năng đến cực điểm, sớm đã nói, bọn họ cực kỳ khó dùng! Hừ, hiện nay cục diện nước mưa thoáng thất bại, ta xem ra, bọn họ càng không thể tin!"
"... Chiến tranh chém giết, sợ nhất là cản chân sau. Con đường Vũ Thủy khê phức tạp, Nam Cẩu vô năng, bị xông vào liền đại bại chạy tán loạn, cũng chiếm lấy đường phía sau, thế cho nên trên chiến trường điều phối cứu viện cũng không thể kịp thời. Ta thấy a, điều toàn bộ lên huyện Hoàng Minh là tốt nhất, địa thế bên kia rộng rãi một chút, hao tổn một số đạn pháo Hắc kỳ quân..."
"... Hoàng Minh huyện nhiều lắm có thể nhét được mấy người, hôm nay điều năm vạn chó nam lên, Hắc kỳ quân xông tới, nói không chừng còn có không ít người phản chiến. Khi nào bọn họ trở về, ngươi mở cửa là không được?"
"... Theo ta thấy, không thể đánh hạ tường thành không dám trở về, tất cả đều phải chết!"
"... Chỉ là chắp tay đưa cho Hắc kỳ quân. Nếu Hắc kỳ quân cũng không thu nhận, năm vạn người ngăn trên chiến trường, chúng ta cũng không cần đánh tới phía trước."
"... Một đám chuột nhắt! Nam cẩu chính là một hạt giống xấu!"
"... Trong nhà nuôi mười mấy hán nô, làm việc, chỉ biết lười biếng..."
Vài tên tướng lĩnh đạp tuyết đọng, đi về phía quân doanh, trao đổi ý nghĩ như vậy. Tại một chỗ khác, dư âm cùng sắc mặt nghiêm túc đối đầu, hắn nhìn doanh trướng đang lan tràn, nghe vị "Bảo Sơn Đại Vương" thấp giọng nói: "...Trong dụ dỗ dũng nghị có thừa, cẩn thận, tham công liều lĩnh, nếu hắn không chết ở mỏ ưng, lần này thất bại, hắn phải chịu tội lớn nhất!"
"Dù sao hắn cũng đã chết, những lời này, nên ít nói mấy câu." Nghe được nói vẻ mặt nghiêm trang, huynh trưởng cũng đi từ bên cạnh tới.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Trong gió tuyết, đông đảo tướng lĩnh nam chinh lần này đang tụ tập mười dặm.
Tám ngày trước suối nước mưa đột nhiên thất bại, chấn động toàn bộ đại quân Kim nhân nam chinh. Trừ Đạt Châu, còn lại đầu tiên chạy tới suối nước mưa thu thập tàn cục bên ngoài, cơ hồ tất cả tướng lãnh cao tầng đều cảm thấy khiếp sợ đối với tin tức Vũ Thủy khê đột nhiên truyền đến.
Trong âm thầm suất lĩnh ngàn người thân vệ bị chém giết từ miệng của Vũ Thủy Khê Ưng Nham, Hoa Hạ quân đột nhiên xuất kích với binh lực không đến hai vạn người, chính diện đánh tan toàn bộ quân công kích của Vũ Thủy khê, phe mình chiến bại như núi, cuối cùng chỉ mấy ngàn người giữ được nửa doanh địa của Vũ Thủy khê...
Hơn hai tháng qua, trong số các Đại tướng của Nữ chân nhân, trừ việc thống lĩnh các trinh sát chủ trì tiến công ở tiền tuyến, Dư thống lĩnh trinh sát tiến hành phụ trợ, các tướng lĩnh còn lại tuy ở đường giữa hoặc phía sau, nhưng tinh thần đều tập trung, tham dự sự chuẩn bị duy trì và hỗ trợ của toàn bộ chiến trường.
Từ Kiếm Các đến huyện Hoàng Minh, suối nước mưa là con đường dài hẹp gần năm mươi dặm, địa thế gập ghềnh, gian nan khó đi. Trong đó có không ít địa phương đơn sơ, mỗi xe ngựa đi qua., Nước mưa trôi qua liền phải tiến hành gian nan bảo vệ. Nhưng mà theo mưu kế trước của Hi Duẫn, Hàn Lập trước tiên vận hành hậu cần, mấy chục vạn đại quân trong vòng hai tháng mở đường, không chỉ mở đường cho con đường vốn rộng mở gấp đôi, thậm chí tại một số nơi vốn không cách nào thông hành xây dựng nên con đường mới.
Từ ba mươi năm trước, khi nữ chân nhân khởi binh vốn đã dã man, A Cốt đánh, Tông Hàn và những người thuộc thế hệ khác tâm tư linh động, giỏi về rút lấy sở trường của người khác, là tác chiến liên tiếp giữa hai thế hệ., Không ngừng học tập chiến pháp mới. quật khởi mười năm đầu chính là dựa vào ngõ hẹp gặp dũng giả tương chiến thắng Huyết dũng vô địch, trong mười năm dần dần sưu tập thợ thủ công trong thiên hạ, học được cách phối hợp khí giới và chiến pháp. Mãi đến lúc này, Tông Hàn, Hi Duẫn, Hàn, đám người Hàn Lập, Hàn Lập, rốt cục đã làm ra mấy chục vạn người đâu vào đấy.
Đại đa số những người phụ trách mở núi mở đường đều là những người thợ thủ công thuần thục sau khi bị bắt làm tù binh, nhưng quản lý và giám sát những người này chung quy vẫn là các nữ Chân Tướng đứng phía sau. Hơn hai tháng tiền tuyến không ngừng tấn công mạnh mẽ, phía sau có thể giải quyết vấn đề phiền toái lớn nhất trong tình huống như vậy, thật ra tất cả tướng lĩnh đều có thể mơ hồ cảm nhận được lực lượng hùng vĩ của "Nhân Định Thắng Thiên".
Bây giờ đây chính là lực lượng lúc Đại Kim toàn diện động viên!
Hơn hai tháng thời gian qua, tại một ít tướng lĩnh nghị luận, nếu cuộc đại chiến này thật sự kéo dài lâu, bọn họ thậm chí có thể có được sự hào hùng triệu tập Hán nô này "Di di dãy núi Tây Nam".
Cờ đen đối diện có thể kiên trì hai tháng ở huyện Hoàng Minh, nước mưa, phòng ngự kiên cường như thùng sắt, nhỏ nước không lọt, quả thực đáng bội phục. Cũng khó trách năm đó bọn họ đánh bại Lâu thất cùng từ biệt không thiếu. Nhưng đối với hướng đi của đại thế, tại toàn bộ đại quân Kim nhân vẫn có lòng tin đầy đủ.
Nước mưa đột nhiên thất bại, là lúc mọi người tự tin nhất thì một cái bạt tai trùng trùng điệp điệp đánh tới!
Lúc đó tình hình chiến đấu ở tiền tuyến nước mưa sụp đổ nhanh chóng, buổi chiều liền bị đánh tan chính diện, nghe nhầm mỏ ưng bị quân Hoa Hạ chém giết, đông đảo quân đội phá vây không có kết quả. Tin tức khẩn cấp truyền về phía sau là hi vọng có thể cứu viện nhanh chóng đến, không bảo mật, đến sáng sớm được., Ngày thứ hai, lại có tin tình báo khẩn cấp truyền về, Hoa Hạ quân không chỉ đánh tan chính diện quân đội chủ lực, thậm chí vây công Vũ Thủy Khê đại doanh, trước đó đã đánh tan ngoại vi Vũ Thủy Khê doanh, giết chóc tiến quân thần tốc.
Vũ Thủy khê gần năm vạn người, đại doanh lại có địa lợi, trong vòng một ngày, đội quân hắc kỳ không được hai vạn người chính diện cường công đến thảm trạng này, chiến lực của Hắc kỳ quân phải cường đại tới mức nào mới được?
Là lão tướng sát trường chinh phạt cả đời, không ít Kim binh tướng lĩnh sau khi nghe được tin tức này, sắc mặt trắng bệch, đợi đến suy nghĩ thứ hai thật vất vả mới nhận được, mới hoài nghi có nên báo cáo không, hoặc là gặp phải chiến thuật cao siêu cỡ nào trên phương diện cờ đen lại trùng hợp phát huy tác dụng.
Tính khí nóng nảy, thậm chí còn ngang nhiên dùng đao chém ngã một gốc cây bên cạnh quân doanh, miệng la hét: "Chuyện này không có khả năng!" Lập tức phải đi tiền tuyến, chém giết đám trinh sát quân tình loạn quân tâm này. Hắn thật sự không thể tin được kết quả này.
Tương đối bình tĩnh, trang phục hoàn hảo cũng chỉ có thể tỏ vẻ đã tính trước: "Trong đó tất có kỳ quặc."
Không ai có thể tin chiến công như vậy. Ba mươi năm qua, vô luận trong tình huống công bằng hay không công bằng, đây là tư vị mà nữ chân nhân chưa bao giờ nếm qua.
Gần mười năm trước trong Lâu thất, một lần đẩy Hắc kỳ quân Tây Bắc vào thế yếu: Đương nhiên trong ghi chép của Hoa Hạ quân thì thế lực ngang nhau hỗn loạn: Về sau là vì tiểu đội nho nhỏ lệnh cho hắn bị một tiểu đội cờ đen ngoài ý muốn chém đầu, mới khiến cho nữ tử thực sự nếm được thất bại lần đầu tiên trên tay Hắc kỳ quân.
Mặc dù từ chối không mất, nhưng mấy vạn đại quân dưới trướng hắn vẫn hung hăng phá vỡ đại môn của tiểu Thương Hà, bức Hắc Kỳ quân phải chạy trốn về phía nam thê thảm. Trên chiến trường chính diện, quân Nữ Chân cũng coi như là không thể trải qua thảm bại.
Mấy năm sau, tại Đại Kim điều động lực lượng mạnh nhất Nam chinh, đông đảo lão tướng chưa rời khỏi sân khấu, hắc kỳ đối diện lại lộ ra răng nanh kinh người như thế... Tây Nam thật sự sinh ra quân đội càng thêm điên cuồng so với ba mươi năm trước?
Cũng may giải thích tiến thêm một bước, sau đó mấy ngày lục tục kéo đến.
Giữa trưa mười hai tháng mười chín, thói quen mạo hiểm một phen, rốt cục nhịn không được sự xao động hai tháng, suất lĩnh vệ sĩ tự mình ra trận cường công, mấu chốt đột phá là mỏ ưng, hắn trúng gian kế của Hắc Kỳ quân, đội ngũ bị cự thạch lăn xuống chặt đứt, trong hoảng sợ ngã xuống bỏ mình.
Vũ Thủy khê nhiều thay đổi địa hình tạo thành thế công phức tạp, Hoa Hạ quân tinh nhuệ nhất tề xuất, kim nhân lại không thể không tiếp nhận đội ngũ trộn lẫn ác quả của hán quân đội, những đội quân đầu hàng này khi đối mặt đối phương tiến công tất cả đều trở thành gánh nặng. Một số nữ chân tinh nhuệ lúc rút lui hoặc là cứu viện, con đường bị những hán quân này ngăn trở, cho nên vận chuyển chiến trường không kịp, vừa may có cơ hội.
Hơn nữa một số đại hán quân trên chiến trường nhanh chóng quy hàng đối với hắc kỳ, vì ban đêm tại đại doanh đột nhiên gây khó dễ, dẫn đến ngoại vi của Vũ Thủy Khê đại doanh bị phá, tạo thành tổn thương lớn cho chủ lực kim quân tiền tuyến. Bởi vì lừa gạt đã chết trận từ lâu, về sau mặc dù có vài tên trung tầng dũng mãnh liều chết chém giết, bảo vệ non nửa doanh địa bên trong, nhưng đối với chiến cuộc, dĩ nhiên là không có tác dụng gì.
Có những tin tức này, dòng nước mưa tan vỡ, rốt cuộc có giải thích hợp lý.
Trong lời đồn đãi đã chết, khi còn sống hắn là người đứng đầu quân đội, tướng lĩnh có địa vị thấp trong Kim quân không cách nào nói hắn, hơn nữa hy sinh trên chiến trường vốn cũng chỉ có thể lấy vinh dự an ủi. Như vậy nồi lớn nhất chỉ có thể do Hán quân gánh vác. Sau khi chiến tranh, thời gian mấy ngày hắn phải hy sinh trên chiến trường., Các nhánh quân đội từ Kiếm Các đến tiền tuyến còn phải trấn an lòng quân đội, ép xuống xao động, từng quân đội trên đường suối nước mưa lần lượt điều chỉnh phía trước, trên các vị trí còn lại đều được tướng lĩnh chỉnh đốn đội ngũ... Đến ngày thứ hai mươi tám, tuyết rơi tán loạn, mấy tên đại tướng nhận được mệnh lệnh mới bị Nhan Tông Hàn mệnh lệnh triệu hồi về mười dặm tập hợp.
Thời tiết rét lạnh, quân doanh khổng lồ dựa vào thế núi, lưng còng kéo dài giữa chân núi, đám người nhiệt khí cùng tuyết rơi đầy trời. Một số tướng lĩnh tới buổi sáng, một số người từ buổi chiều lục tục đến. Đến chạng vạng tối, Nhan Tông Hàn ở trên khoảng đất trống ngoài lều đốt một đống lửa hừng hực - nơi tụ tập nơi đây, chuẩn bị tuyết rơi lộ thiên.
Nhan Tông Hàn ném khúc gỗ vào đống lửa, nhìn đốm lửa bắn ra, bông tuyết bị lửa lớn ép ra.
Trong tuyết trắng, từng tên tướng lĩnh lần lượt kéo đến: rải tám người, dư thừa đã đến, Đạt Huy đã đến, Hàn Oanh đã đến trước, hậu duệ Cao Lễ đã đến, vẻ ngoài cũng ngựa đến, hoàn mỹ bảo vệ... Còn có một vị khác trải qua nhiều năm chinh chiến đến đây, bọn họ thấy được ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, trong tuyết bay đầy trời tụ tập tại đây.
Thân hình cao lớn của Tông Hàn trầm mặc, hắn lại ném thêm một khúc gỗ vào. Ngọn lửa ập tới ầm ầm, vô số quang diễm bay lên trời.
Không lâu sau, có người quen với hành khúc vang lên trong đám người.
"... Bạch Hổ Sơn Thần của ta ơi, gào thét đi!
Ta là người thắng được vạn người mà lại được thiên sủng!
....
Thần cường đại, nói cho ta biết đi!
....
Người bạn với ta!
Mời nghiêng tai lắng nghe.
....
Hải Đông Thanh của ta giương cánh ——
Tự do bay lượn!"
Xung quanh đống lửa hừng hực phảng phất có vô số thân ảnh, đi theo đáp lại...