Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Bình tĩnh lại..."
"Chú ý cái móc!"
"Bất tử vạn năm. Lần này trở về, tất cả mọi người đều là huynh đệ thân thiết nhất của ta."
"Phong quan ban tước, chỗ tốt không thể thiếu của mọi người... Cho nên đều phải tập trung tinh thần, giữ mạng lại!"
Trong gió gầm nhẹ, bóng người phía trước đi xuyên qua vách núi và vách núi, tên là Trâu Hổ hàng binh trinh sát theo đại phú hào lục lâm xông ngang, kéo lấy dây thừng xuyên qua khắp nơi khó đi.
"Nếu như mọi chuyện thuận lợi, lần này chúng ta chiếm được công huân, phong thê hạ tử, mấy đời còn không dùng hết!"
Trâu Hổ trong đầu vang lên, là khích lệ Nhâm Hoành trước khi xuất phát.
Cuộc chiến trinh sát giữa hai người màu đen và kim nhân bắt đầu từ mười tháng hai chính thức bắt đầu, đến hôm nay đã được hai tháng. Trong khoảng thời gian này, đám trinh sát bọn họ đã bị điều động từ trong quân Hán tới đây, thương vong rất lớn.
Được các loại thủ lĩnh khen thưởng, trinh sát tinh nhuệ trên chiến trường, ban đầu cũng từng bộc phát cảm xúc chiến đấu kinh người. Nhưng không lâu sau, xuyên qua rừng cây phối hợp ăn ý, tỉnh táo triển khai từng đợt giết chóc, binh sĩ Hoa Hạ quân liền cho bọn họ đón đánh đau đầu.
Trang phục mê thải tương tự rừng núi, từ trên các chế độ cao an bài giám sát nhân viên giám sát, các đội ngũ điều động phối hợp, bắt lấy cường nỏ địch nhân tập trung xạ kích., Ở trên sơn đạo chôn xuống, càng ngày càng ẩn kín địa lôi, thậm chí từ nơi không biết bao xa bắn ra tiếng thương... Đối phương chuyên chuẩn bị cho tiểu đội chiến pháp, cho những này dựa vào "Kỳ nhân dị sĩ", xuyên sơn qua sơn lĩnh, đám tinh nhuệ tinh nhuệ được dạy cho một khóa.
Chẳng qua là phí học tập, là dùng mạng người để giao phó.
Trâu Hổ suất lĩnh mười nhân đội, trong tất cả đội trinh sát mà bị bài xích xem như vận khí tương đối tốt, bởi vì phụ trách khu vực tương đối đình trệ, kiên trì qua một tháng sau, trong mười người vẻn vẹn chỉ chết hai người, nhưng trên cơ bản cũng không kiếm được bao nhiêu công lao.
Hắn cùng Phúc Huyết Thần quyền Nhâm Hoành lại tiếp xúc hai lần, vị Lục Lâm đại hào này thưởng thức bản lĩnh Trâu Hổ, liền triệu hắn cùng hành động.
Trong các đội ngũ trinh sát, Nhâm Hoành được coi là quan viên rất được nữ chân nhân coi trọng. Người như vậy thường xông lên phía trước, có thành quả, cũng đối mặt với nguy hiểm càng lớn. Đội ngũ dưới trướng hắn vốn dẫn theo một đội ngũ hơn trăm người, cũng săn giết một ít nhân thủ của thành viên Hắc kỳ quân, thủ hạ tổn thất cũng không ít, mà một lần ngoài ý muốn mười hai tháng đầu, mọi người rốt cuộc đã tổn thương nguyên khí thật lớn.
Khi đó, Hoa Hạ quân tổ chức một lần mưa đêm tập kích, hơn ba trăm người tập hợp tại một ngọn núi gồ ghề, sau đó hướng nơi đóng quân tạm thời do nữ chân nhân khống chế giết tới. Có lẽ là bởi vì bình thường đã tiến hành tra xét kỹ càng, trong đêm tối bọn họ nhanh chóng giải quyết biên giới điểm canh gác, tiến vào trong doanh địa bùn lầy, quân doanh đột nhiên bị tập kích, trong lúc nhất thời cơ hồ gây nên xôn xao.
Đây nếu là ở trên đất bằng, trong đêm tối mọi người chạy tán loạn hô loạn giết chóc cơ hồ không có khả năng tụ lại, nhưng địa hình sơn đạo ngăn trở đào vong, nữ chân nhân cũng phản ứng nhanh, hai đội ngũ nhanh chóng ngăn chặn đường đi trước. Hán quân trong doanh tuy rằng gặp phải đồ sát, nhưng cuối cùng vẫn chống đỡ được kéo dài cục diện giằng co.
Hắc kỳ quân thấy kế hoạch thất bại, liền bắt đầu nhanh chóng bỏ chạy vào trong bóng tối, lúc này đường lên núi cũng khó đi, nữ chân trưởng quan cho rằng tốt nhất là ngậm đuôi đối phương đuổi giết một hồi, trong tình huống hỗn loạn này đối phương cũng khó tránh khỏi phải bỏ ra một cái giá lớn, mọi người truy đuổi. Trên núi mấy khỏa đinh sắt thành công phá vỡ mưa, chấn động làm vách núi vốn đã ướt đẫm, biến thành đất đá, rất nhiều người bị nuốt sạch.
Lần này nhóm người Nhâm Hoành tổn thất lớn nhất trong chuyện ngoài ý muốn, đồ tử đồ tôn dưới trướng hắn vốn đã bị tổn thương, lần này qua đi, lại có người phá đảm rời đi, còn lại không tới hai mươi người. Thủ hạ của Trâu Hổ chỉ còn một người may mắn còn sống sót.
Lúc này tác chiến trong núi càng hung hiểm, đám trinh sát đại hán may mắn còn sống sót đã lĩnh giáo hắc kỳ hung ác, sau khi vào núi cũng không dám tiến về phía trước. Có người đề xuất thỉnh cầu rời đi, nhưng nữ chân nhân lấy đường đi rất khẩn trương., Không cho phép lui về phía sau để cự tuyệt sự lui về phía sau của trinh thám - từ bên ngoài nhìn vào cũng không phải là nhằm vào bọn họ, vận chuyển đường núi xác thực càng ngày càng khó, mặc dù là nữ bị thương nhân, lúc này cũng được an bài ở trong quân doanh phụ cận để trị liệu.
Sĩ khí sa sút, không cách nào lui về phía sau, may mắn duy nhất là trước mắt lẫn nhau đều sẽ không vạch trần nhau. Nhâm Hoành xông pha võ nghệ cao cường, lúc trước dẫn theo hơn trăm người, trong chiến đấu cũng lấy được hơn hai mươi Hắc Kỳ nhân đầu là công tích, lúc này người ít, công lao trên đầu mỗi người ngược lại càng nhiều hơn.
Nhưng Nhâm Hoành xông pha lại là người tinh lực dồi dào lại cực kỳ quyết đoán, sau đó trong thời gian qua, hắn kích động và cổ vũ thủ hạ thêm một đám người phú quý, lại lôi kéo mấy tên cao thủ nhập bọn, "Tề Tương thịnh hành". Dường như trước đó hắn đã dự đoán ra một hành động nào đó trước đó., Mười hai tháng sau, nhận được tin tức xác thực nào đó, trong đêm đen mười chín bắt đầu mưa. Nhóm hai mươi bảy người vốn đang ở tiền tuyến, theo Nhâm Hoành triển khai hành động.
Trước khi hành động, không mấy người biết mục đích chuyến đi này là gì, nhưng Nhâm Hoành dù sao cũng là người có mị lực cá nhân thượng vị, hắn trầm ổn thô bạo, tâm tư kín đáo mà quả quyết. Trước khi xuất phát, hắn hướng mọi người cam đoan, lần hành động này bất luận thành bại, đều là lần cuối cùng bọn họ ra tay, mà một khi hành động thành công, tương lai phong quan ban thưởng, không thành vấn đề.
Mọi người biết, đây là muốn làm một chuyện lớn rồi.
Nhưng dưới sự kích động của Nhâm Hoành, Trâu Hổ thầm nghĩ, đời người cũng phải trải qua một cuộc mạo hiểm như vậy.
Bọn họ đi vòng qua sườn núi gồ ghề, tránh được mấy vị trí tháp xa xa. Lúc này trời hoa mỹ, mưa dầm liên miên, rất nhiều nơi ngày thường sẽ bị khí cầu nóng phát hiện, rốt cuộc có thể mạo hiểm thông qua. Trong lúc tiến lên lại phát sinh mấy lần nguy hiểm, lúc đi qua một vách đá, Trâu Hổ suýt nữa rơi xuống vách đá, Nhâm Hoành phía trước đưa tay nắm lấy hắn.
"Cẩn thận làm việc, chúng ta cùng trở về!"
Nhâm Hoành khích lệ hắn như vậy.
Đến trưa, bầu trời vẫn đen kịt như cũ, gió núi gào thét, mọi người dừng lại bên một triền núi. Trâu Hổ thầm hiểu, vị trí của bọn họ đã vòng qua chiến trường tu la ở phía trước, tựa hồ đã đến hậu phương của chiến trường Hắc kỳ quân.
"Chuyện cho tới bây giờ, mục đích chuyến đi này, có thể nói cho chư vị huynh đệ biết."
Nhâm Hoành mở miệng, trong lòng mọi người đều ầm ầm động đậy, chỉ thấy ngón tay của đại phú hộ xanh biếc chỉ về phía trước: "Vượt qua nơi này, trước mặt là doanh địa nơi quân Hắc Kỳ thu phục thương binh, xung quanh lại có tù binh đóng quân. Hôm nay nước mưa bắt đầu đại chiến, ta cũng biết, trong đám tù binh đó cũng đã sắp xếp người gây rối loạn, mục tiêu của chúng ta chính là trong doanh trại bị thương này."
Hắn nói xong lời này, có người liền phản ứng lại: "Chiếu, nếu là trước sau đều loạn lên, chúng ta tiến vào thương binh doanh, muốn bao nhiêu đầu người, đó chính là bao nhiêu đầu..."
Nhâm Hoành cười phá lên: "Ha ha, ngày thường có lẽ ta muốn lấy thêm vài viên đầu người để tranh công, nhưng lúc này huynh đệ lại coi thường Nhâm mỗ. Ta và Ninh Nhân Đồ đã từng quen biết, sắp xếp cho người ở Tây Nam mấy năm, hôm nay ra tay, sao có thể để mấy cái đầu người vào mắt."
Có người đột nhiên sắc mặt trắng bệch: "Xùy, ám sát Ninh Nhân Đồ..."
Hắn vừa nói xong, sắc mặt mọi người đột nhiên thay đổi.
Thí quân Ninh Nghị tạo phản, tâm ma, tên tuổi Huyết Thủ Nhân Đồ đều biết, trong khu rừng xanh ấy có rất nhiều nghị luận với hắn ta. Có người nói thật ra hắn ta không giỏi võ nghệ, nhưng cũng có nhiều người cho rằng võ nghệ của hắn ta không phải thiên hạ đệ nhất, cũng nên là đại tông sư số một số hai.
Năm đó Phương Tịch cũng không giết được hắn, Chu Nhâm cùng hắn lại có tình cảm nhập tâm, hắn hủy diệt Lương Sơn, Lâm Tông Ngô cùng hắn vài lần đối mặt đều chịu thiệt thòi lớn, về sau lại có một chiêu Phiêu Thiên ấn đánh chết Lục Đà. Nếu không phải hắn mưu sát người thực sự quá nhiều, hơn xa số lượng đại tông sư giết người bình thường, chỉ sợ mọi người càng thêm quen thuộc với chiến tích giữa hắn, chứ không phải sự hung ác của Thí Quân.
Mặc dù trong rừng xanh không có nhiều người chính thức thấy qua tâm ma xuất thủ, nhưng hắn thất bại vô số ám sát cũng là sự thật. Lúc này Nhâm Hoành mang theo hơn hai mươi người tới giết Ninh Nghị, tuy nói là hào phóng đáng kính, nhưng không ít người đều sinh ra suy nghĩ chỉ cần đối phương gật đầu một cái, chính mình quay đầu bỏ chạy.
Cũng may trong cơn mưa lạnh, Nhâm Hoành phất phất tay: "Ninh ma đầu trời sinh tính cẩn thận, tuy ta cũng muốn giết hắn rồi vất vả vĩnh viên, nhưng rất nhiều xe chứng giám ở trước mặt, Nhâm mỗ sẽ không lỗ mãng như vậy. Hành động lần này không phải vì Ninh Nghị mà là một ma đầu nhỏ của Ninh gia."
Hắn chỉ vào phía trước: "Thứ tử của Ninh Nghị rất cố kỵ, năm nay mới mười ba tuổi, mấy năm qua Ninh Nghị đã an bài hắn hỗ trợ trong quân y đội, ta tra xét rõ ràng, người này đang ở trong doanh binh bị thương, trong bóng tối sẽ không có nhiều hộ vệ. Hơn nữa ta cũng đánh cược bọn họ không ngờ chúng ta có thể đi qua núi quá rừng, thẳng tới hậu phương. Một khi chiến cuộc xảy ra hỗn loạn, chúng ta đồng loạt ra tay, bắt lấy nhi tử Ninh Nghị, đây chính là đại công của Bát Thiên."
Tiếng gió cổ vũ qua đi, mưa vẫn lạnh như cũ, mặc dù nói đến cuối cùng, từng chữ từng chữ, tất cả mọi người đều ý thức được sự lợi hại của chuyện này, nhiệt huyết dâng lên, trong lòng cũng có cảm giác lạnh lẽo dâng lên.
"Chuyện này... Chúng ta động con của hắn, từ nay về sau đều bị hắn để mắt tới..."
Có người thấp giọng nói ra câu này, ánh mắt Nhâm Hoành quét tới: "Trận chiến trước mắt này, ngươi chết ta sống, chư vị huynh đệ, nếu trận chiến này của Ninh Nghị thực sự gánh vác được, thiên hạ to lớn, các ngươi cho là có đường sống hay sao?"
Sắc mặt mọi người biến ảo, có người ánh mắt kiên định hẳn lên, Trâu Hổ cắn răng: "Chuyện cho tới bây giờ, còn có đường lui sao!"
"Không sai, nếu nữ chân nhân không thắng, chúng ta cũng không còn đường sống."
"Võ triều nát bét về nhà rồi, chính mình muốn chết, thiên hạ đại thế như thế, cuối cùng cũng không ngăn được."
"Không sai, chúng ta một nhóm hai mươi tám người, nhìn qua có bị phát hiện hay không, không có một vị huynh đệ trên đường đi, đây là ý của ông trời."
Sau khi mọi người đã bình tĩnh lại tâm tình, lập tức xuyên qua triền núi, tránh né tầm mắt nhìn của tháp xa đi tới phía trước. Không bao lâu, đường núi xuyên qua sắc trời tối đen xẹt qua tầm mắt, đội quân bị thương xuất hiện ở một nơi cách đó không xa.
Bọn họ lấy vải xám đen làm yểm hộ, một đường đi tới gần, Nhâm Hoành xông ra kính kính, trốn ở một nơi ẩn nấp cẩn thận quan sát, lúc này chiến đấu ở tiền tuyến đã diễn ra gần nửa ngày, phía sau trở nên khẩn trương, nhưng đều đặt sự chú ý ở đầu chiến trường, trong doanh địa chỉ là ngẫu nhiên có thương viên đưa tới, không ít quân y đại phu đều bận rộn trong chiến trường, hơi nóng bốc lên, tìm được bóng người dự đoán...
....
Chiến trường suối nước, Cừ Chính khoác áo tơi leo lên tháp treo trên chân núi, giơ kính vọng quan sát tình huống trên chiến trường, ngẫu nhiên, ánh mắt của hắn lướt qua sắc trời âm u, trong lòng tính toán có chút chuyện.
....
Gần đường núi quanh Vũ Thủy bảy dặm, từng tên binh sĩ nằm sấp giữa thảo mộc ướt đẫm, mượn địa hình ẩn nấp thân ảnh của mình.
Trần Điềm lướt qua từng bóng người, bò lên trước nhất, đoạt lấy kính cấp trong tay quan sát: "Thế nào?"
"Không thay đổi gì so với lần trước, tháp canh phía bắc, người nọ đang ngủ gật..."
Trần Điềm lẳng lặng nhìn: "Tuy là nữ chân nhân, nhưng xem ra thân thể suy yếu... Hừ hừ, nhị thế tổ a..."
Mưa trên chân núi, kéo dài mà xuống, thoạt nhìn chỉ là rừng cây cùng hoang địa giữa sườn núi, mọi người lẳng lặng, chờ Trần Điềm phát ra mệnh lệnh trong dự đoán.
Một khắc nào đó, mệnh lệnh được truyền ra thông qua tai.
"...Chuẩn bị."
....
Mưa phùn dồn dập rơi vào tận xương tủy, thời tiết như vậy không thích hợp vận chuyển thương binh, bởi vậy chỉ có một vài nhân viên bị thương được đưa đến doanh địa phía sau chiến trường.
Thương binh lục tục đưa tới không nhiều, nhưng đại phu trong doanh địa tới chiến trường lúc này cũng ít hơn phân nửa. Ninh Độc tham gia cứu cấp buổi sáng, mắt thấy ba trinh sát trọng thương đã chết trước mắt.
Con số này trước mắt cũng không tính là nhiều, nhưng theo sự tình kết thúc, mùi máu tươi trên người tựa hồ mang theo chiến sĩ chết đi, khiến cho tâm tình của hắn cảm thấy ngột ngạt. Hắn không lập tức đi dò xét lều vải tụ tập các thương binh lúc trước, tìm chỗ không người, xử lý các dụng cụ dính máu lúc trước trong trị liệu, đem cương chế tiểu đao, khâu châm châm, châm châm các loại đồ vật đặt vào trong nước nóng.
Đồ vật còn chưa tắm xong, có người vội vàng tới, lại là phụ cận doanh trại tù binh phát sinh tình huống khẩn trương, quân nhân an bài bên kia đã phản ứng lại, đại phu vội vàng tới liền tìm đến bình kị, xác nhận an toàn của hắn.
"Ta không có việc gì." Ninh Độc suy nghĩ một chút rồi nói: "Đúng rồi, hôm qua bên phía tù binh bị bắt làm tù binh có người bất ngờ bị thương hoặc ăn nhầm đồ vật, bị đưa tới đây sao?"
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Trong suy nghĩ của huynh trưởng và đoàn tham mưu, tự mình chạy đến gần tiền tuyến vô cùng nguy hiểm, bởi vì tiền tuyến sụp đổ ở đây không thể nào an toàn thoát ra được, hơn nữa nếu nữ chân nhân biết vị trí của mình, có thể sẽ phái ra một ít người đến tấn công.
Ví dụ như sắp xếp một số tù binh, sau khi bị bắt giữ lại giả bộ bị thương, bị đưa đến binh doanh để cứu chữa, tới một khắc nào đó, những tù binh bị thương này nhân cơ hội bên này buông lỏng cảnh giác tập trung tấn công. Nếu có thể bắt được con trai của Ninh Nghị, rất có thể đối phương sẽ dùng cách này để cứu chữa.
Đại phu lắc đầu: "Lúc trước đã có lệnh, tù binh bên kia cứu chữa, chúng ta tạm thời mặc kệ, tóm lại không thể lẫn lộn hai bên. Cho nên bên phía tù binh đã phái mấy người thường trú."
Ninh Độc gật đầu, đang định nói chuyện thì bên ngoài truyền đến âm thanh la hét, chính là mấy kẻ bị thương ở doanh địa phía trước, Ninh Kỵ đang rửa sạch đạo cụ, nói với đại phu bên cạnh: "Ngươi đi xem trước, ta đi rửa đồ tốt sẽ tới."
Bên phía doanh trại tù binh không có người đưa tới, khiến tâm tình Ninh kỵ có chút sa sút, nếu không, hắn có thể thử thời vận xem có cao thủ ẩn nấp trong đó hay không. Ninh cố kỵ nghĩ những thứ này, nhìn ra cửa sổ phòng khai thủy nhìn ra ngoài... Trước huynh trưởng cũng từng nói, phòng ngự trong doanh địa luôn có kẽ hở., Chỗ có kẽ hở lớn nhất, phòng ngự yếu nhất, nhiều nhất có thể được chọn làm điểm đột phá. Vì ý niệm này, mỗi sáng sớm hắn đều hướng thương binh doanh chung quanh quan sát một phen, tưởng tượng nếu chính mình là người xấu, nên từ nơi nào xuống tay quấy rối, tiến đến quấy rối.
Lúc này nhìn lại, Ninh Độc có chút nghi hoặc, nhíu mày lại.
Có lẽ nghĩ sai —— hắn buông xuống cửa sổ phòng thủy, quay người đi về phía chậu gỗ chứa khí giới bên cạnh, thay một nồi nước sôi, liền bưng ra ngoài.
Khắp doanh địa đều có người đi qua, nhưng lúc này trong toàn bộ doanh trại thương binh, người đi tới đi lui trong mưa rơi dù sao cũng không nhiều lắm. Một cái tháp canh đã được thay thế, có người từ trên vách đá phụ cận xuống, thay quần áo màu trắng. Thà rằng bưng chậu nước đi qua hai doanh trướng, một bóng người từ phía trước ngã xuống.
Người nọ giơ tay.
Lông mày Ninh Độc giật giật, cũng duỗi tay ra: "Đại ca giúp ta bưng."
Ao nước khẽ nghiêng, nước sôi ào ào đổ xuống trước ngực người nọ.
Người nóng bỏng và nóng bỏng kia giao nhau với nhau, người nọ tựa hồ còn chưa kịp phản ứng, chỉ bảo trì cảm giác khẩn trương to lớn không kêu lên tiếng. Ở bên cạnh người nọ, hai bóng người đều vọt tới phía trước.
Trữ kị lúc này mới chỉ mười ba tuổi, hắn ăn ngon hơn những đứa trẻ bình thường, vóc người hơi cao hơn bạn cùng lứa tuổi, nhưng cũng chỉ mười bốn mười lăm tuổi. Hai bóng người kia gào thét chộp về phía trước, giữa ngón tay mang theo cương phong, tay trái Ninh kị cũng duỗi ra phía trước, nắm lấy hai ngón tay của một người dẫn đầu, kéo một cái, thân thể đã nhanh chóng lui về phía sau.
Hai ngón tay tên thích khách phía trước bị chộp trúng, thân thể ở trên không trung đã bị Ninh cố ý kéo lên, hơi xoay tròn, tay phải Ninh kị rủ xuống, nắm trong tay chính là tiểu đao làm thịt cắt xương người ta, nhanh như tia chớp đâm một đao vào eo người nọ.
Trong chốc lát, người bị dội nước vẫn còn đứng, hai người phía trước tiến vào một người lui, ngón tay thích khách phía trước bị bắt giữ, thân thể đều xoay tròn., Một cánh tay đã bị hài tử trước mắt trực tiếp vặn ra sau lưng, bàn tay tiêu chuẩn bị đặt ở sau lưng. Thích khách phía sau đưa tay bắt lấy, trước mắt đã thành lồng ngực đồng bạn. Thiếu niên kia tay nắm đoản nhận, từ phía sau trực tiếp quấn qua, dán lên cổ, theo sự lui về phía sau của thiếu niên một đao kéo ra.
Máu của đồng bọn phun ra, tên thích khách chậm chân đầy mặt.
Lúc này, Ninh kị đã nhẹ nhàng lui về phía sau hai bước, hắn xoay người trực tiếp đi vào lều tư nhân không có người ở phía sau. Trong cơn mưa phía trước, có bóng người ngã xuống.
Thích khách đánh ra tư thế khẩn cấp về phía sau, có người từ đằng xa đột nhiên phát lực, tóe lên bùn nhão muốn chạy như điên đến, hai tên thích khách thất bại nhào về phía lều vải, trong lều trại bắn ra một mũi tên, thích khách vội vàng né tránh, đoạn ống tên mang theo tiếng xé gió sắc bén lại chói tai, rải lên bầu trời.
"Mẹ nó!"
Người lúc trước bị giội nước sôi, nghiến răng nghiến lợi mắng ra, đã hiểu rõ lần này đối mặt với thiếu niên lòng dạ độc ác. Quần áo của hắn dù sao cũng bị nước mưa thấm ướt, lại cách mấy tầng, nước sôi mặc dù nóng, nhưng cũng không đến mức tạo thành thương tổn lớn. Chỉ là kinh động đến doanh địa, thời gian bọn họ có thể động thủ, khả năng chỉ là một cái chớp mắt.
Bắt được đứa nhỏ này, bọn hắn còn có cơ hội chạy trốn!
Hắn và đồng bọn nhào mạnh về phía lều vải phía trước.
"Đến hay lắm!"
Trong lều vải phía trước, một đạo kiếm quang như lôi đình chém ra, hắn còn chưa kịp phản ứng, toàn bộ cánh tay mang theo máu tươi bay múa giữa không trung.
Ninh Độc như hổ con, giết thẳng ra ngoài!
....
Miệng ưng.
Hai phe công thủ va chạm vào nhau như nước lũ.
Thân ảnh tiếp viện bốc lên mưa gió, từ bên cạnh một đường bò lên nửa núi mỏ ưng, vài nữ trinh sát cũng từ phía dưới điên cuồng muốn bò lên, một ít người dựng thẳng mũi tên lên, ý đồ làm ra khoảng cách ngắn bắn ra.
Một nơi châm lửa trong một khe đá trên mỏ ưng, dây dẫn chôn mấy ngày, giấy bị đặc chế bọc lại, cũng không bị nước mưa làm ướt, người châm lửa kia trèo lên mưa gió, lặp đi lặp lại thử bốc lên ngọn lửa.
Một sợi thừng đặc biệt đeo trên dây thừng sắt vốn đã khảm tại chỗ thiết câu tối tăm, thân hình lay động, hắn lấy dây thừng đi lại trên vách đá, giết về phía nữ trinh sát Chân Sát lợi dụng thiết trảo bò lên.
Chém giết trên vách đá, tại thời khắc này cũng không thu hút.
Trong âm thầm nhìn thoáng qua phía bên kia, lại nhìn xuống cửa cốc phía sau, xác định mức độ phiền phức lúc này, liền không nghĩ nhiều nữa.
"Công —— "
Hắn hạ lệnh như vậy.
Trên mỏ ưng tựa hồ đốt điểm sáng, hai đặc chủng binh ý đồ leo lên vách núi cứu viện rời đi, nữ trinh sát ở phía sau truy sát, muốn bức bọn họ xuống đất bằng phẳng. Trong lúc lừa gạt phất phất tay với bên kia: "Làm thịt bọn họ cho ta."
Một tiểu đội xông tới.
Miệng ưng lặng lẽ đứng sừng sững trong mưa.
Mao Nhất Sơn nhìn qua bên kia, trong âm thầm nói lớn nhìn phong tuyến giao chiến.
Một khắc nào đó, tiếng nổ nặng nề đầu tiên xuất hiện trong nham thạch, sau đó là âm thanh trầm đục vang lên liên tiếp, ánh lửa nặng nề kèm theo khói bụi, giống như vẽ một đường xiêu xiêu vẹo vẹo trên nham thạch cực lớn.
Lúc này kỹ thuật phá hoại của Hoa Hạ quân vẫn không cách nào thuần túy sử dụng man lực để phá hủy hòn đá to lớn kia, bọn họ lợi dụng một vết nứt trên tảng đá chôn chứa hỏa dược, sau khi tiếng nổ vang lên, đại bộ phận người trong đáy cốc chưa kịp tham chiến đã nhìn sang bên kia. Trong câu này không quay đầu, hắn hít một hơi thật sâu, quát lớn: "Tiến công!" Nữ chân nhân phía trước sĩ khí như cầu vồng!
"Được rồi!" Mao Nhất Sơn huy động trường đao, tâm thần trầm xuống. Đúng lúc này, phần giữa mỏ ưng to lớn từ từ nứt ra một khe đá, một lát, cự nham trượt xuống phía miệng hang. Đầu tiên nó chậm rãi di động, sau đó hóa thành tư thế ầm ầm, rơi xuống dưới!
Mặt đất rung chuyển trong cơn mưa, tảng đá lớn mang theo vô số mảnh vỡ, dựng lên một bức tường đá cao hơn miệng hang, tiếng người phía sau còn có thể nghe được, trong giọng nói lẩm bẩm: "Gọi bọn họ bò tới đây cho ta!"
Đáy cốc hình hồ lô, gần ngàn thân vệ trong bậy bạ đều tụ tập ở đây.
Phía trước là tám trăm lá cờ đen do Mao Nhất Sơn suất lĩnh.
Liếc vào trong cầm trường đao lên, hướng chiến tuyến đi tới: "Trận chiến này không có hoa mỹ."
Rất nhiều năm qua, nữ chân nhân chưa bao giờ sợ chiến.
Mao Nhất Sơn lau miệng mũi.
"Giết sạch bọn chúng!"