Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Màn đêm buông xuống, ánh sáng trong sơn thôn sáng lên, thưa thớt, trên cốc bình bên hồ nước có một đám hài tử đang chạy tới đuổi đánh đánh, lão nông ngồi ở bên phòng nói chuyện phiếm tay cầm tẩu thuốc, thỉnh thoảng gõ lên bậc thang đá xanh bên cạnh. Đông Trụ cùng hộ vệ cũng ở dưới đại thụ bên hồ, ngồi xuống, tán gẫu một hồi.
"... vốn là vậy, cũng cho rằng cô gia này là bộ dạng yếu đuối trong lời đồn đại, bất quá càng về sau càng cảm thấy không đúng lắm. Thư sinh đương nhiên vẫn là thư sinh, phải có bộ dáng này mới đúng, bây giờ ở thành Giang Ninh, nói đến cô gia trong nhà tên là Ninh Lập Hằng., Có ai mà không biết. Tiểu tử nhà ta hiện giờ cũng đang đọc sách ở học đường, năm ngoái còn bị Tống Mậu Tống tri châu khen ngợi, chậc... Lão Cảnh gia ta cho tới bây giờ đều là mắt không biết, nếu không phải là Tô gia, tiểu tử kia nào có cơ hội đọc sách biết chữ, nếu không phải cô gia, tiểu tử kia làm sao có thể để người như Tống tri châu khích lệ..."
Linh đường cách đó không xa huyên náo, thị vệ vỗ vỗ đùi, nói về những chuyện này với gã đánh xe Đông Trụ.
"Ngươi không biết đó thôi, người cô gia kia tính tình thật khiêm tốn, hắn không thích nổi bật, cũng không thích cùng những tài tử mua danh chuộc tiếng ra ngoài uống rượu, uống rượu gì đó, đối với nhị tiểu thư, cũng thật là tốt. Ngươi xem cùng hắn đi tới đây là những ai., Lý Liên Lý Đức mới, đây mới là đại tài tử chân chính...hắn lên lớp bằng cách nào? Hắn chưa bao giờ nổi nóng, không nói một câu nặng lời, đám tiểu tử kia đâu có quy củ gì cả, chỉ là đọc sách hay lắm, cho dù như vậy, bọn họ tốt hơn mấy tên tiểu tử kia nhiều..."
"Cảnh Liệt đại chữ ta không biết, vốn cũng chỉ cho là tiên sinh nghiêm khắc, năm ngoái còn bị Tống tri châu khen, ta thật cao hứng. Sau này có một ngày tiểu tử kia trở về, nói đến chuyện trong lớp, ta mới cảm thấy có chút không đúng. Tiên sinh tính tình rất tốt không so đo với đám tiểu tử các ngươi., Tên nhóc các ngươi không thể không tự giác a, treo lên hung hăng đánh một trận, sau đó cô gia còn đặc biệt nói với ta một lần, nói không cần như vậy. Đây mới là khí độ của bậc đại nhân, lấy đức hành phục người, lấy tài học phục người..."
"Trước kia tiên sinh nghiêm khắc, đám tiểu tử kia lắc đầu đọc sách, cũng vô dụng thôi. Bây giờ đám tiểu tử đó làm ầm ĩ, rất phục cô gia, cả ngày nói chuyện với người khác chính là tiên sinh nói gì đó, tiên sinh của chúng ta vừa nói gì đó, ha ha ha ha..., Có mấy lần tiểu tử kia chạy tới trước mặt ta nói những lời này, ha ha... ngẫm lại cũng thấy có lý. Ngươi xem, lần này tới thôn này, bái phỏng nhà này gia tộc, nói chuyện làm việc phải tiến thối, không kém gì đại lão gia cả. Ngay từ đầu có lẽ không nhìn ra được, từ từ đã cảm thấy đây thực sự là có chỗ tốt của học vấn, trong nhà cũng không có mấy ai so được với cô gia..."
Cảnh Liệt bề ngoài rất dũng mãnh, lại khiêm tốn hòa nhã với người mình, nói tới câu này cũng không nhanh. Đông Trụ ngồi ở bên cạnh nhìn chỉ như con cháu của hắn, lúc này hơi trầm mặc, sau đó mới nói: "Nghe nói cô gia mới vừa vào phủ đã bị người ta đánh, đúng không?"
"Ừm, Tiết Tiến kia của Tiết gia, đại khái là thừa dịp không ai làm một viên gạch... Mẹ kiếp, lúc ấy không ai nhìn thấy, nếu lúc đó ta tóm được, cho dù sau lưng hắn là Tiết gia, cũng phải đánh hắn gần chết rồi cáo quan không chừng... Bất quá sau này cô gia cũng hung hăng làm nhục hắn một phen, ha ha... À đúng rồi, khi đó ngươi nên tiến vào phủ rồi..."
"Ừm." Đông Trụ gật đầu, "Mới vào trong phủ không lâu, nghe người ta nói qua, nhưng cũng không rõ lắm. Nhưng... Cảnh thúc, nếu cô gia lợi hại như vậy, vì sao ngài lại ở rể?"
Cảnh Liệt suy nghĩ một chút: "Chuyện này có chút phức tạp, thứ nhất là lão thái công và ông chủ của cô gia từng có ước định, thứ hai là bây giờ Tô gia cơ sở khá vững chắc, nhị tiểu thư cũng có bản lĩnh, tính tình cường hãn. Không biết lúc trước đàm phán như thế nào, kỳ thật chúng ta cảm thấy có thể là... Ha ha, trước khi thành thân, là... Ha ha..., Nhị tiểu thư từng lén đi xem cô gia, dung mạo của nhị tiểu thư, khí chất đều là tốt nhất... Không biết giữa bọn họ có chuyện gì xảy ra, dù sao, cô gia đã đáp ứng... Không nói nhị tiểu thư, liền nói mấy nha đầu bên cạnh nhị tiểu thư, Uyển Nhi thân mến, xinh đẹp cũng tốt, Hạnh nhi nha đầu kia... Nha đầu xinh đẹp cũng rất mạnh mẽ, chính là quá mạnh mẽ..."
Trong ba nha hoàn, Kính Nhi tri kỷ, xinh đẹp hoạt bát, Hạnh Nhi là tỷ tỷ lớn hơn một tuổi, có lúc lại cãi nhau với người ta. Cùng Cảnh Liệt cũng vì chút chuyện nhỏ mà cãi nhau vài lần, hai bên cũng không để ở trong lòng, nhưng nói ra cũng tự nhiên có chút buồn cười. Lúc này nói xong, Cảnh Liệt vỗ vỗ vai hắn.
"Nhị tiểu thư đối đầu với cô gia đúng là một trời một vực. Tô gia sau này nhất định là Nhị tiểu thư tới đón. Ngươi còn trẻ, làm tốt nhé. Về sau nếu có thể làm một quản sự..."
Một phen cổ vũ như thế, Đông Trụ gật đầu đồng ý. Không lâu sau, đêm tối đã phủ xuống, người bên Linh đường ra vào, ban đêm đám nông hộ vô sự tụ tập lại, càng thêm náo nhiệt. Thời gian trôi qua, sau đó lại dần dần ít đi, Đông Trụ thỉnh thoảng đi qua xem một chút, thiếu nữ tên là Tiểu Kiệt ở bên trong, cô gia ngẫu nhiên còn ở đó, thỉnh thoảng thì không có.
Đông trụ là năm ngoái mới tiến vào Tô phủ, đối với hắn vốn đang ở nông thôn mà nói, có thể tiến vào nội thành, tiến vào trong một đại hộ lớn như vậy làm việc, đối với tất cả những gì nhìn thấy, đều có cảm giác "Rất lợi hại, rất mới lạ".
Từng cái từng cái quy củ, những quản sự kia tựa hồ cái gì cũng hiểu, những người còn lại, vô luận tuổi tác lớn nhỏ, tựa hồ đều phi thường lợi hại, ngẫu nhiên nghe bọn họ nói đến ai, đó là ai, địa vị cao bao nhiêu, hoặc là nghe nói trong thành có liên quan đến văn nhân tài tử truyền thuyết. Tóm lại, cảm giác giống như hắn không cách nào sánh kịp.
Thường nghe người trong phủ nói, nhị tiểu thư mới là người lợi hại nhất trong phủ - đương nhiên, trừ mấy lão gia ra thì hắn không có cơ hội gặp nhị tiểu thư lợi hại, nhưng mấy nha hoàn bên cạnh nhị tiểu thư đã gặp qua nhiều lần.
Cô gái thường hay cười, huấn luyện người tới cũng rất xinh đẹp là Côn Bằng Nhi, mặc dù nhìn qua nhỏ hơn hắn, nhưng thấy vẫn phải xưng hô "Tiểu Yến tỷ", chuyện này cũng là đương nhiên., Người ta lợi hại như vậy. Gọi là xinh đẹp, khi phân phó sự tình thì có vẻ yên tĩnh nghiêm túc, không có biểu cảm gì, không cười, nhưng nổi giận đến sắc mặt âm trầm cũng có chút khiến người ta sợ hãi. Hạnh Nhi tỷ khi phân phó sự tình thường thường ôn hòa ôn hòa., Nhưng thỉnh thoảng tranh cãi với những người còn lại một chút cũng rất đáng sợ, có một lần thấy nàng cãi nhau với một quản sự ba phòng, một người nói chuyện, quyết không nhượng bộ... Rõ ràng nàng cũng là nha hoàn a, lại dám tranh luận với quản sự lợi hại như vậy, đến cuối cùng còn thắng, chuyện này làm cho Đông Trụ cảm thấy thật sự lợi hại.
Tương đối mà nói, tương đối khiến cho Đông Trụ chú ý vẫn là tiểu triện tỷ kia, kỳ thật cũng không có nói gì nhiều, có mấy lần nàng tới phân phó chuyện rồi đi, bất quá lúc ở trong phủ, thường thường có thể nhìn thấy nàng, ngẫu nhiên thấy nàng vừa đi vừa duỗi lưng, lười biếng., Miệng lẩm bẩm gì đó, thỉnh thoảng nhìn thấy nàng một đường chạy chậm, thỉnh thoảng lại thấy nàng đi theo bên cạnh cô gia kia, hắn liền cảm thấy... điệu cười của Tiểu An tỷ thật là đẹp mắt, đương nhiên, trừ cái đó ra, cũng không có bao nhiêu ý tưởng khác.
Đêm hôm Trung Thu Kiếm Tông, lái xe ngựa đưa nàng ra ngoài, nhưng cũng không thể nói gì, chỉ nói cho nàng tên của mình. Về sau nàng vẫn nhớ, trong phủ có mấy lần thấy, nàng đã bắt chuyện với mình, hơn nữa xưng hô là "Đông Trụ ca ca", mấy lần này hắn đều không trả lời được, sau đó rất ảo não.
Trong phủ cũng có một số nô bộc truy cầu sự tình của nha hoàn nào đó, nhưng chuyện như vậy không nằm trong suy nghĩ của hắn. Tam nha hoàn của Nhị tiểu thư, thân phận trong phủ không khác gì quản sự, bây giờ hắn đã không thích ứng với từ " túy nhiệm", cũng sẽ không cảm thấy thân phận mình là đương nhiên., Lần này Tiểu Kiệt phải trở về, phân phó nó đến đánh xe, buổi sáng hôm đó nó vốn muốn nói mấy câu an ủi, thế nhưng miệng lưỡi kém cỏi, cuối cùng đến lúc lên đường cũng không thể nói ra.
Đến thôn Nam Đình mấy ngày nay, trong lòng luôn có chút trống trải, kỳ thật việc hắn phải làm cũng không nhiều, nuôi ngựa, bảo dưỡng xe ngựa một chút mà thôi. Thỉnh thoảng cùng Cảnh Hộ Viện một chỗ hầu hạ cô gia đi thăm các người. Cô gia thật lợi hại, nếu là mình, cảm giác sẽ không nói những lời đó, nghe giản đơn vài câu, nhưng cảm giác chính là chuyện đương nhiên, như Cảnh hộ viện nói, người có học vấn, được người tôn kính cũng là đương nhiên.
Tiểu Phù tỷ sẽ ngủ cùng cô gia một gian phòng, chuyện này cũng là đương nhiên, hắn cũng không cảm thấy có cái gì không ổn. Nhưng tâm tư có chút vắng vẻ lúc nào cũng rất khó ức chế. Thời gian trôi qua, trời tối rồi, hắn đi qua xem, cô gia cùng Tiểu Kiệt đều không ở trong linh đường., Vì vậy một đường trở về nơi nghỉ ngơi, lúc đi ngang qua tiểu viện bên cô gia, trông thấy bên trong đèn sáng. Hắn đứng ở bên ngoài nhìn một hồi, bóng dáng cô gia ngồi trước cửa sổ, đại khái là chữ gì đó, thân ảnh Tiểu An tỷ tựa hồ không ở bên trong.
Chuyển qua tiểu viện an bài cho mình và Cảnh Hộ Viện ở, mới phát hiện bên kia xe ngựa có động tĩnh, hắn nghi ngờ đi qua, Tiểu Kiệt mặc áo trắng từ bên trong bò ra, tay cầm vài thứ, khi gặp hắn, gật đầu một cái: "Đông Trụ ca."
"Ách, Tiểu An tỷ... A, ta còn tưởng là ai chứ..."
"Cô gia mấy ngày nay ăn không ngon lắm, lúc trước ta chuẩn bị một ít đồ ăn, đưa cho nó ăn." Tiểu Kiệt gật đầu cười cười, trong tay là mấy cái bánh và mấy loại trái khô, sau đó đưa cho một cái: "Đông Trụ ca đói bụng không? Cũng ăn một cái đi."
"Ặc, ta, ta..."
"Cầm lấy." Tiểu Kiệt mỉm cười bỏ bánh vào tay Đông Trụ, sau đó phất tay: "Vậy ta về phòng trước, Đông Trụ ca gặp lại, ngày mai phiền ngươi rồi."
"Không, không... Không phiền..." Đông Trụ cầm cái bánh kia, trong lòng có rất nhiều lời muốn nói, nhưng không nói được, đành nhìn bóng người kia đi qua cái sân nhỏ kia.
Kỳ thật thoạt nhìn nàng cũng không có tươi cười như ngày thường, thân ảnh xem ra có chút bi thương. Tuy nhiên đến trước cửa phòng, vẫn có thể nhìn thấy nàng dừng một chút, khóe miệng nhếch ra một nụ cười, sau đó, đẩy cửa đi vào.
Bóng cắt của hai người chuyển động bên trong, Đông Trụ cầm cái bánh nướng kia trong tay, kinh ngạc nhìn hồi lâu, sau đó cắn một miếng nhỏ. Bánh này bình thường đối với hắn mà nói có lẽ cũng là mỹ vị., Nhưng lúc này hương vị tựa hồ cũng không tốt lắm, hắn chỉ nhìn bóng người trong quầng sáng đối diện kia, thể vị cũng không mãnh liệt nhưng bất luận thế nào cũng có một chút tình cảm, mơ màng màng, mê hoặc, lạc trong màn đêm Hạ này..." Đây là chuyện của địa chủ lão tài a..."
Trong phòng, Ninh Nghị cảm thán, phân tán bánh và trái khô trên bàn thành hai nửa, một nửa đẩy về phía Tiểu Hống bên kia: "Ăn không quen đồ ăn của người ta chuẩn bị nhiệt tâm, nửa đêm canh ba nha hoàn mang đồ tới vụng trộm ăn, loại hành vi này bị người ta biết sẽ cảm thấy thế nào?"
"Bị người ta biết cũng không sao a, kỳ thật cô gia quả nhiên lợi hại đấy, rõ ràng không thích ăn, ngồi ở đó còn có thể ăn mãi..."
"Ách, ta không thích ăn rất rõ ràng sao?"
"Tiểu Kiệt nhìn ra được, người ngoài khẳng định sẽ không nhìn ra đâu." Tiểu Kiệt cười cười: "Ta đã ăn no rồi, cô gia không cần đưa ta nữa."
"Mặc kệ có ngon hay không, tóm lại dốc hết sức liều mạng, ta cũng ăn no rồi. Nếu ngươi đã giành được, vậy thì chịu trách nhiệm mỗi người một nửa tiêu diệt, không được lãng phí."
"Vậy ta muốn non nửa là được rồi."
Tiểu Kiệt cầm lấy bánh và trái cây ném về phía Ninh Nghị, Ninh Nghị lắc đầu thương lượng: "Không được, lấy ra quá nhiều, lần này ta chịu thiệt, chúng ta có thể dựa theo tỉ lệ mà tính, chia năm phần, Tiểu Kiệt ngươi dù thế nào cũng chia thành hai phần như thế này... viên này quá lớn, đổi viên nhỏ!"
Giống như thương nghị đàm phán đang ở trên bàn khẩn trương kịch liệt tiến hành, Tiểu Tỳ cầm quả lớn kia, cùng với hai quả nhỏ khác đặt ở cùng một chỗ kháng nghị: "Không thể như vậy được, quả lớn này đều bằng hai quả rồi..."
"Vậy ngươi xuất ra cái phân cách khá đáng tin cậy a, ta cảm thấy mấy cái bánh này cũng không phải là lớn, ngươi xem, khối kia của ngươi hiển nhiên tương đối nhỏ, đúng không... Như vậy không tốt, ngươi cố ý chiếm tiện nghi."
"Cô gia muốn đem cái lớn nhất thả ra thì phải mang theo hai cái tiểu nhân!"
"Ta có một cách khác."
"Hả? Cái gì... Ô..."
Tiểu Kiệt há miệng, Ninh Nghị ném viên đá lớn kia vào trong: "Được rồi, bây giờ lớn không có, lần này thì tương đối tốt rồi, chúng ta không tính viên kia lớn..."
"Ô, nấu đến ngây cả người, không cần ăn tươi cũng không tính, ta ăn..." Tiểu Kiệt một bên gian nan nhai nuốt, một bên kháng nghị.
"Ngươi ăn xong thì tính thế nào, là ngươi ăn tươi. Hơn nữa lời nói của ngươi cũng không tròn, còn học người đàm phán, ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì... Chậc, dù sao nghe không hiểu. Được rồi, kế tiếp ta sẽ tiếp tục phân chia, ngươi có quyền đưa ra ý kiến, tất cả ý kiến ngươi đưa ra, ta đều sẽ đưa ra tham khảo..."
Không có việc gì làm, cũng chỉ có thể tìm vài chuyện nhàm chán giải trí một phen, hai người cứ như vậy lôi kéo phân chia đồ ăn ở trong phòng. Đợi đến khi phân cho rõ ràng, Tiểu Kiệt mới phát hiện mình ăn hơn phân nửa, nàng xưa nay cũng là tiểu nha hoàn tinh minh có tài năng, chỉ là đối đầu với Ninh Nghị cũng không có cách nào., Chỉ có thể lẩm bẩm "Cô gia khi dễ người", sau đó cởi quần áo lên giường, ngủ vào trong, quyết định không để ý tới hắn nữa, nhưng không lâu sau Ninh Nghị đã ngủ say, nàng không nhịn được mà dịch tay vào giữa, cầm lấy tay Ninh Nghị.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Tối hôm đó yên lặng qua đi, canh giờ thứ hai đã được chôn cất cho người chết. Vốn buổi trưa ngày hôm sau trong thôn còn có cơm nước, nhưng cân nhắc nguyên nhân những ngày này, nạn dân đi qua bên Giang Trữ, có thể về sớm một ngày, sau khi hạ táng tế lễ, đám người Ninh Nghị liền cáo biệt mọi người, chuẩn bị lên đường.
Giờ Tỵ, ánh mặt trời trên trời vừa mới trở nên nóng rực, xe ngựa rời Nam Đình thôn, chạy lên đường về sơn đạo của Giang Ninh. Khí trời trong núi nặng nề, không lâu sau, nơi xa xa hình như có mây đen bắt đầu tụ tập...