Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ánh nắng tươi sáng, trên đường về phía huyện Hoàng Minh, khắp nơi đều là người.
Đội y y học đi về phía trước, đội hậu cần, từ trên chiến trường Hoàng Minh huyện đưa dân thường tới, người bị thương, đội quân truyền tin trước sau chạy đi truyền tin... Các loại thân ảnh, tràn ngập trên đường quanh co, tiếng hiệu lệnh, tiếng khóc, tiếng kêu tụ thành một mảnh.
"Các đội tiến lên sát bên phải! Phải! Phải! Hương Hương, bên này là bên phải, nhường đường một chút..."
Hồng Tụ Chương chịu trách nhiệm khơi thông giao thông ở giữa đường hô to, miễn cưỡng duy trì toàn bộ thông lộ thông suốt.
Trong quá trình tới lui, các loại quân nhân đã sớm chỉ huy qua huấn luyện, không có quá nhiều áp lực. Khó chỉ huy tự nhiên là bình dân triệt hồi trên chiến trường Hoàng Minh huyện, bọn họ mới trải qua một màn kinh khủng nhất trong cuộc đời, có rất nhiều người mang máu trên người, có lẽ còn phải trải qua trùng kích người nhà chết đi., Có người ngơ ngác ngác ngác ngác đi về phía trước, cái gì cũng không nghe được, ngẫu nhiên có người lảo đảo đón đội ngũ đối diện, sau khi chạm phải, nằm trên mặt đất khóc lớn.
Hồng Tụ Chương chịu trách nhiệm khơi thông liền ra lệnh người đỡ bọn họ trở về trong đội ngũ.
Trong một số ít tình huống, những người mất đi lý trí này thậm chí sẽ lớn tiếng ồn ào cùng người khác, lúc này cũng chỉ có thể dùng một ít biện pháp cưỡng chế. Mặc dù không phải nhân đạo, nhưng trước mắt tự nhiên là cần thiết.
Bởi vì trước đó đã chuẩn bị tốt các loại án mạng, lúc này mặc dù có đủ loại ma sát xuất hiện, nhưng chậm trễ sự tình lỡ, dù sao một lần cũng chưa từng xuất hiện qua.
Đoạn đường này đi về phía huyện Hoàng Minh huyện Tử Châu, dù sao cũng đã tương đối tốt rồi. Lúc này nữ chân nhân đi vào Kiếm Các một đoạn, tao ngộ tự nhiên càng có nhiều phiền toái hơn. Ở trong các vụ án do quân tham mưu Hoa Hạ làm ra, nhân số ít ỏi phe mình vẫn chiếm tiện nghi trên phương diện giao thông.
Trên mặt đất trải rộng giữa đường, doanh trại phụ trách thu lưu bình dân kéo dài ra.
Bình thường võ triều có thể may mắn còn sống sót từ chiến trường huyện Hoàng Minh đi tới bên này, đầu tiên tiếp nhận chính là trông giữ và cách ly. Trong quá trình này, Hoa Hạ quân an bài lượng lớn nhân viên tuyên truyền cho bọn họ trước, để cho bọn họ trước tiên chỉ rõ trong đám người có thể là một bộ phận nữ gian tế, trải qua một lần như vậy, sau đó mới bị đưa đến nơi tụ cư phía sau.
Trong hàng chục vạn pháo hôi, chỉ cần nữ tướng lãnh hơi có chỉ số thông minh, đều sẽ trộn lẫn gian tế vào bên trong, những gian tế này, quá nửa cũng là đầu hàng thành viên hán tử. Thái độ bọn họ mơ hồ, lựa chọn khó khăn, nếu Hoa Hạ quân chiếm thượng phong, bọn họ thậm chí đều nguyện ý gia nhập bên này, nhưng tại trong sự biến hóa bên ngoài của nữ chân nhân, những người này cũng đều là tùy thời có khả năng nhảy ra quả bom.
Dù sao mạng của Hán quân cũng không đáng tiền, tiện tay nhét người vào quân đội đưa đến đối diện, người đau đầu chỉ có thể là địch nhân.
Nếu ta là bại hoại, ta nhất định sẽ làm như vậy — tuy rằng cho tới nay đều là người tốt, nhưng Ninh Nghị đối với chuyện này cũng coi như là có lòng.
"... Trên chiến trường Hoàng Minh, tiến công toàn diện lúc chiều chưa lúc nào đã được phát động vào... Lấy quyền tiên phong trong Mãnh An Nhiên dẫn theo ngàn người trèo lên thành, công thành không có kết quả, đội quân ngàn người này khó mà rút lui, nhanh chóng ra lệnh cho đại hán quân tiên đội phát động tổng công, công kích chính diện gặp phải doanh binh ngăn chặn, tử thương thảm trọng..."
Trên ngọn núi bên cạnh đại đạo có tháp cao sừng sững, Ninh Nghị và tiểu đội tuần tra một đường bò lên. Từ ngọn núi bên này nhìn về phía trước, huyện Hoàng Minh đang nằm ở cuối rừng cây chập chùng mơ hồ có thể thấy được, sâu trong dãy núi còn có cột khói bốc lên - Sơn Hỏa vẫn còn đang lan tràn -- Từ Thiếu Nguyên nơi thư tịch ghi lại tình hình chiến đấu hôm qua.
"... Vì cứu viện cho đội trưởng Ninh Lý bằng phẳng, sau đó rút lui ba lần phát động công kích quy mô lớn, hơn nữa còn hạ lệnh nã pháo vào bình dân, đảo loạn toàn bộ thế cục trên chiến trường. Nữ chân nhân lại lần nữa tới gần tường thành huyện Hoàng Minh, lên thành tác chiến, tạo thành một ít tổn thương... Bàng sư trưởng truyền tin tức tới đây, hai mươi lăm ngày, quân ta thương vong chỉ có trăm người, đa số là do cự thạch bọn họ ném tới tạo thành thương vong với bom."
"... Mà nữ chân quân thương vong ước chừng vượt quá năm ngàn người, sau khi bộ phận này bị công kích ba lượt đầu tiên thì xuất hiện hiện hiện hiện tượng chạy tán loạn với quy mô lớn. Quân pháp đội của nữ chân nhân cũng giết vài người, ngoài ra, lúc đó rút pháo ra lệnh cho dân thường..."
"Một so năm mươi!" Nghe thấy con số này, Ninh Hi trong đội ngũ khó nén nổi hưng phấn. Ninh Nghị khẽ mỉm cười: "Mấy kẻ chết đa số là quân đội của người Hán."
Tham mưu trưởng Lý Nghĩa ở một bên lúc này gật gật đầu: "Vẫn chưa là nữ nhân tinh nhuệ, liều mạng tấn công thành với hắn, có ý định thừa nước đục thả câu. Nhưng đa số thủ hạ của Bàng Lục An đều là lão binh, bọn hắn lên thành không chiếm được bất cứ tiện nghi nào. Nhìn thấy cảnh này., Rút lui tốc độ lập tức ra lệnh cho Hán quân cùng những binh sĩ phụ thuộc khác tiến công một cách no nê, sau đó lại nã pháo lên chiến trường, khuấy đảo cục diện. Một là để đội quân tinh nhuệ của Ngột Lý Bình có thể đục nước béo cò lui xuống, hai là hắn muốn thăm dò lực sát thương của đại pháo trên tường thành."
Lý Nghĩa nói tới đây, nhìn Ninh Hi: "Ở giữa đã để lộ ra một suy nghĩ then chốt, Ninh Hi, nàng có nhìn thấy không?"
Ninh Hi nhíu mày suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: "Bọn họ, bọn họ... có thể chấp nhận tổn thất như vậy?"
"... Chứng tỏ bọn họ không coi thường chúng ta." Ninh Nghị thở dài, vỗ vỗ bả vai đứa trẻ: "Nữ chân nhân đã thuận phong hai ba mươi năm rồi, trong lòng bọn họ, nên cảm thấy mình là quân đội mạnh nhất thiên hạ. Tâm trạng như vậy là đương nhiên., Trên lý thuyết bọn họ sẽ không tiếp nhận quá nhiều tổn thất, dùng loại tiên phong cao cấp như Ngột Lý Bình làm đợt công kích thứ nhất, có loại tâm lý này thể hiện. Nếu hết thảy đều bình thường, quân đội vẫn còn nguyên vẹn dừng chân trên tường thành, hai mươi lăm ngày, huyện Hoàng Minh hẳn là sẽ bị công phá."
"Nhưng tình huống như vậy không xuất hiện, lập tức tăng tốc để pháo hôi của hán quân xông về phía trước, sau đó liên tục phát động ba đợt tấn công, đẩy tiến công chiến trường đến bão hòa, sau đó lại tiếp tục tiến công., Không dùng chủ lực tinh nhuệ, hy sinh thương vong cực lớn để triệt tiêu... Nói rõ chí ít trong mắt những nữ tu sĩ cao tầng như Nữ Chân Quân, cho rằng cần phải dùng tổn thương như vậy để tìm hiểu cực hạn chiến lực của Hoa Hạ quân. Điều này chứng minh bọn họ không coi thường chúng ta trong trận chiến này, thậm chí còn xem trọng chúng ta rất nhiều, mới phát động chiến dịch này ở Tây Nam."
Ninh Hi gật đầu, Lý Nghĩa Tử nói: "Tông Hàn và Hi Duẫn cho rằng, sự quật khởi của nữ chân nhân đã đến đỉnh phong, bên trong đã có vấn đề mục nát, mà trước mắt Hoa Hạ quân quật khởi trong đám người Hán vẫn đang không ngừng tăng lên, tình huống như vậy tiếp tục diễn ra., Nữ tử thực sự sẽ có họa vong quốc, vì vậy bọn họ đối đãi với chiến dịch Tây Nam trường tồn là quan trọng nhất. Hoàng Minh chiến đầu tiên có thể biết, bọn họ có thể tiếp thu tốc thắng, nhưng cũng có thể tiếp nhận chiến lực hai bên cách xa nhau, khả năng phải chịu đựng, như vậy mới là phiền toái lớn nhất."
Ninh Nghị đưa mắt nhìn về phía doanh trại dân chạy nạn phía dưới: "Bình dân thương vong bao nhiêu?"
"Đệ nhị sư thống kê chính là con số đại khái, toàn bộ một ngày bị trục xuất trước đây, đại khái khoảng một vạn năm đến một vạn tám, cuối cùng chúng ta cứu được..." Từ Thiếu Nguyên nhìn lại thống kê, nhìn phía dưới một chút, "Hơn ba nghìn sáu trăm người. Trong đó thương vong hơn bảy trăm người."
Đội ngũ bên cạnh tháp nhìn xa trầm mặc chốc lát, Ninh Nghị sau đó cười rộ lên: "Lại nói tiếp, thời kỳ đầu tham mưu bộ lạc thảo luận kế hoạch, Trần Điềm giúp nữ tử này suy nghĩ một chiến lược rất bẩn thỉu, hắn cho rằng, khi nữ chân nhân công Tây Nam, thiên hạ đều thuộc về bọn họ, bọn họ có thể đem quân Hán quân đầu hàng nhét vào trong pháo hôi dân tị nạn, chúng ta không thể không đón, muốn lọc ra ngoài lại vô cùng phiền toái."
"Có lý do này, Trần Điềm nói, nữ chân nhân có thể cân nhắc tại Tương Hồ, Xuyên Thục xua đuổi tới trăm vạn, thậm chí mấy trăm vạn dân thường, xét nhà, cướp đi lương thực và đồ vật gì đó, sau đó từ miệng Kiếm Các xua đuổi trăm vạn, hai trăm vạn thậm chí ba trăm vạn đến bên chúng ta, làm pháo hôi cũng được, trực tiếp tiễn cũng được, nữ chân nhân chỉ cần cân nhắc mở ra một thông lộ, chúng ta căn bản không tiêu hóa được. Không đến một năm, tất cả chúng ta đều chết kiệt..."
Doanh trại dân chạy nạn dưới sườn núi nhìn thật thê thảm, nhưng chuyện như vậy chẳng qua chỉ là mở đầu mà thôi. Trong miệng Ninh Nghị nói tới chuyện của Trần Điềm, bầu không khí sôi nổi, trong nụ cười mang theo cảm thán, Lý Nghĩa cũng lộ ra nụ cười phức tạp. Ninh Hi cau mày suy nghĩ chốc lát: "Nếu thực sự là như vậy, vậy phải làm sao bây giờ... Nhưng Chu Quân Võ Tài ở bên cạnh Trường Giang vén rèm che lại..."
"Nơi này đánh không nổi, bất kể là miệng Kiếm các hay là các nơi sơn khẩu Kim Ngưu đạo, nữ chân nhân chỉ cần bảo vệ được, trăm vạn bình dân nhất định không thể quay về."
"Vậy... có biện pháp nào ứng đối không?"
"Dương mưu rất khó ứng phó." Ninh Nghị cười nói: "Khi Trần Điềm nói ra, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm. Chuyện này khả năng rất nhỏ, bởi vì phát triển mong đợi không thể khống chế, nữ chân nhân bất cứ lúc nào cũng có thể phát động mấy chục vạn trên trăm vạn đại quân., Cũng không cần phải đánh loại uất ức này, nhưng nếu như bọn họ thực sự sợ đến mức này, vừa liều mạng đưa người vào trong, mọi người thật sự khóc cũng không được, khả năng vỡ bàn là vô cùng lớn... Vì sao trong bộ lạc tham mưu đều nói Trần Điềm mang một bụng ý xấu đây, là một cặp trời sinh với Cừ Chính."
Ninh Nghị nhìn xuống phía dưới trại tị nạn. Nói xong câu này, ánh mắt mới dần dần nghiêm túc lên.
" lạc quan không nổi, huyện Hoàng Minh so với năm mươi huyện, nói là bão hòa công kích. Trên thực tế, tiến công của nữ chân nhân căn bản không có bão no, tinh nhuệ lên sân khấu, toàn bộ pháo sắt ném đá đẩy lên., Toàn bộ thương vong kéo gần hơn. Tốc độ rút ngắn là Nữ Chân Lão Tướng, nếu đã chuẩn bị tâm lý, rất nhanh sẽ tìm được điểm giới hạn lực lượng phòng ngự của huyện Hoàng Minh. Phía bên kia suối nước mưa, trong mê hoặc bất động, cũng đang chờ động thủ, đến lúc đó đối với chúng ta mới là khảo nghiệm chân chính."
Ninh Nghị nhìn chiến báo kia, sau đó đưa tay lên trên búng một cái, cười khổ giao lại cho Lý Nghĩa: "Ai, xem đi, còn có kẻ đòi nợ ở phía sau. Trước khi chiến đấu đã lặp đi lặp lại nhiều lần nói, cho ta tiết kiệm một chút đạn pháo. Hai tên Bàng Lục An và Lý Đông, bại gia một ngày, pháo nổ lên hơn năm ngàn người, đây là chuyện vũ khí đã phát tác không được rồi... Quay đầu hợp kế, báo cáo đã đánh tới rồi, báo ra vấn đề đạn pháo không đủ với chúng ta."
Trong Hoa Hạ quân, sự tình thuần chiến bộ và sự quản lý của các tầng lãnh đạo quân đội, Ninh Nghị mặc dù phụ trách thao túng cả cục diện, thỉnh thoảng cũng phân tích một phen, trực tiếp nhúng tay không nhiều. Nhưng quân nhu cần hậu cần, các loại vật tư sản xuất, huy động, điều phối, điều phối lại còn được Ninh Nghị điều đi. Lúc trước phân tích tình hình chiến đấu Hoàng Minh, Ninh Nghị nói thì nghiêm túc, trên thực tế lo lắng còn không nhiều, lúc này bị người ta đòi tiền, Ninh Nghị lại sụp đổ bả vai, cực kỳ tức giận.
"Mấy năm tích góp đều móc ra rồi, ngày đêm không đêm làm việc, ta ở đâu lại cho bọn họ thêm... Từ thiếu Nguyên, trở về viết một bức thư mắng chết bọn họ, kế hoạch chính là kế hoạch, nhiều thì không." Y vỗ vỗ hai tay, "Được rồi, ta biết ngay, trận chiến này ba tháng, tất cả đều phải đi theo gió Tây Bắc."
Phía trước dãy núi trùng điệp, đường uốn lượn, Ninh Nghị trên núi nói những lời này còn mang theo những ý cười này. Ninh Hi ở bên cau mày vắt óc suy tính sổ, đến chỗ yên tĩnh, mới tìm phụ thân hỏi thăm: "Cha, đồ vật thật sự không đủ sao?" Ninh Nghị nhìn con trai dần dần trưởng thành này, cũng buồn cười: "Đi, dẫn cha tính sổ đi."
Đến xế chiều, hai cha con mới trở về trụ sở chỉ huy, cầm bàn tính tính chôn đầu tính sổ. Bàng Lục An đánh một ngày liền bắt đầu ỷ vào chiến tích xin thêm vật tư. Kỳ thật, muốn có nhiều thứ, đâu chỉ có đội quân này.
Trong nhiệm vụ điều phối trước trận chiến, vật tư của các quân đều đã phân chia rõ ràng, sau này sau mấy tháng sản lượng cũng đã phân chia xong. Trên tay Ninh Nghị chỉ lưu lại một chút, nhưng mỗi một nhánh quân đội cũng muốn từ trên tay Ninh Nghị móc ra, trong thời gian ngắn đã khiến Ninh Nghị than thở vỗ bàn, cũng chính là chuyện này.
Chuyện chiến đấu cùng nữ chân nhân này, đối với hắn mà nói, cảm giác như một địa chủ già nua bị con trai cầm đầu phân chia gia sản vậy, có cảm giác thê lương cả đời tiếp tục nửa quân cũng không còn sót lại chút gì. Thỉnh thoảng hắn bị báo cáo của các quân đến phát cười, trong đau khổ mà vui vẻ.
Đương nhiên trong chuyện này mọi người cũng không có tư tâm, thậm chí loại đánh cờ này cũng phi thường cần thiết. Điều Ninh Nghị có thể làm cũng chỉ là thỉnh thoảng phát tài chửi mắng các sư trưởng bọn họ phá sản, sau đó lại đến phía sau đốc thúc công nhân làm tăng thêm điểm, đốc thúc công việc tuyên truyền không ngừng cổ vũ mọi người phát huy năng lực của mình. Thỉnh thoảng hắn tự giễu bản sắc bổn gia Hắc tâm tư của mình, xem như đã phát huy đến cực hạn rồi.
Dù vậy, số lượng vật tư vẫn rất lớn. Mấy năm trước vì duy trì hoạt động của Đăng Tam huyện, trên cơ bản có thể bán được tất cả. Việc buôn bán của đại tông là đạn sắt, bị Ninh Nghị đè ở trên tay chính là lá đuốc. Đánh hạ thành đô bình nguyên xong thì dư dả một chút, bắt đầu toàn lực chuẩn bị chiến tranh, nhưng tóm lại quân tư lượng vẫn không nhiều lắm, dù sao trận chiến này cũng là đánh nhau sớm rồi.
Hai phụ tử ở trong phòng tính sổ nửa buổi chiều, đến lúc ra cửa, bên ngoài đang tuyên truyền cùng chúc mừng Hoàng Minh huyện một đổi năm mươi đại thắng. Đội ngũ tuyên truyền gõ chiêng đánh trống qua, vẻ mặt của Ninh Hi tựa như là một đứa con ngốc nhà chủ nhà mình đột nhiên phát hiện nhà mình trống không, vẻ mặt có chút chột dạ và xấu hổ.
"Đều là tiền... sản xuất." Ninh Nghị cảm khái một phen, vỗ vỗ bả vai con trai: "Thành Đô có một cái xưởng mới, ta định cho ngươi đi học, những quản lý này mới là quan trọng nhất trong tương lai."
"... Ta, ta không đi." Ninh Hi phản ứng lại: "Cha, cha lại gạt ta."
"Nói đều là sự thật." Ánh mắt Ninh Nghị thành khẩn mà bình tĩnh. "Nhưng mà ngươi có suy nghĩ của riêng mình, cũng tốt, vậy thì cứ ở lại Tử Châu đi."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Vẻ mặt Ninh Nghị không lộ ra chút sơ hở nào. Hai mươi sáu ngày nay, huyện thành Hoàng Minh lại trải qua một vòng đại chiến. Bàng Lục An giảm bớt tần bắn pháo, thương tổn trên chiến trường đã giảm bớt. Mặc dù không bắn pháo nhưng chiến lực trên đầu thành Hoàng Minh vẫn kiên cường hơn sắt thép. Đây mới chỉ là khai cục chiến tranh, rút ngắn kết quả công kích và đưa một phần kết quả truyền về mỗi vị trí đầu lĩnh quân đội của Nữ Chân.
Lúc đội trinh sát trong núi giao phong nổi lên hỏa hoạn lại càng lan tràn khắp nơi, so với sáu phần trao đổi, đối với những thuộc hạ vì tiền thưởng mà vào núi là một mối uy hiếp cực lớn khó có thể thừa nhận. Mặc dù cao tầng Nữ Chân đã hạ lệnh không dễ dàng phóng hỏa, nhưng một khi bị tập kích, trước mắt sống chết ai còn quản được mệnh lệnh, vô luận đục nước béo cò quay đầu chạy trối chết, phóng một mồi lửa đều là sách lược đầu tiên lựa chọn.
Trinh sát Hoa Hạ quân tạm thời lựa chọn duy trì chiến tuyến án binh bất động, một bộ phận trinh sát nữ tinh nhuệ thì bắt đầu thích ứng tác chiến với Hoa Hạ quân, ngẫu nhiên trước khi xông chiếm vị trí mấu chốt thì bị lửa lớn của mình ngăn cách, sau khi trở về mắng mẹ không ngừng, một bộ phận thì vĩnh viễn không thể trở về.
Tất cả mọi người hiểu rõ, mở đầu thăm dò cùng giằng co sẽ không kéo dài quá lâu, một khi thăm dò xong, người chờ đợi Hoa Hạ quân tất nhiên sẽ là nữ nhân quy mô lớn, cường độ cao liên tục công kích, hai bên giao chiến oanh tạc, cho dù ngươi lên ta, nữ chân nhân cũng tuyệt đối không ở thế yếu. Quan trọng nhất là bất luận nhân lực vật lực, bọn họ có thể đổi được.
Hai mươi sáu ngày hôm nay đã xử lý xong mọi chuyện, Ninh Nghị lấy bức thư viết thư cho người nhà phía sau, viết như vậy vào trong thư của Tô Đàn Nhi:
Ta phát hiện, sau khi hài tử lớn lên, còn lâu mới đáng yêu như lúc còn bé, nói cho Ninh Khang, Ninh Sương, Ninh Ngưng, cha thích các nàng nhất, ca ca của các nàng đều không mừng như vậy.
Ừm, Ninh Hà còn nhỏ, nhưng cũng rất đáng yêu như bọn họ.
....
Sau đó không lâu Tô Đàn Nhi cũng viết thư tới:
Hôm qua nhận được thư của Hi nhi, đạo ngươi luôn muốn lừa hắn đi ra phía sau, thật sự là có chút Trần Hủ tập khí, hắn phải làm một thanh niên dễ chịu, đạo ở phương diện này không nên học theo ngươi.
Hắn tự mình phân biệt, trong lòng ta cảm thấy cao hứng, đương nhiên, trong thư lại mắng hắn.
Ngươi cũng đừng để hắn ta tức giận nữa.
....
—— ta sẽ nổi giận với hắn!
—— thật cao hứng nha!
Tin tức của Ninh Nghị bị thê tử làm cho tức giận đến mặt mũi đen thui.
Nhưng đối với chiến tranh, những chuyện vui vẻ này thật khó diễn tả bằng lời.