Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Kình khí nóng dâng lên giữa bầu trời, tiếng gió gào thét, thổi qua dãy núi phập phồng trong tầm mắt.
Dãy núi đầu mùa đông lọt vào mắt thanh xám, nhấp nhô nhấp nhô giống như một hải dương kỳ dị, con đường giữa sơn lĩnh như cự long phá vỡ hải dương, theo quân đội tiến lên lan tràn về phía trước. Rừng cây xa xa nhấp nhô trống trải, trong rừng ẩn giấu vực sâu cắn người.
Thục địa địa thế hùng kỳ, Lý Bạch từng nói: Thục Đạo khó hơn Thượng Thanh Thiên. Nhưng trên thực tế, bị hình dung làm khó dễ con đường Thanh Thiên này, đã tiến vào cửa ải Giải Đạo.
Kiếm Các hướng tây, Kim Ngưu đạo đi về phía bắc, hậu thế được xưng là một nơi núi Long Môn đứt gãy, thuộc về rãnh trời chân chính. Kiếm Sơn lớn nhỏ đi về phía nam, mặc dù đường xá gập ghềnh, đoạn nhai rậm rạp, nhưng Kim Ngưu đạo xuyên sơn qua lĩnh vực, không ít dịch trạm, thôn xóm bám vào bên đường, tiễn đưa thương khách, trong núi cũng có thể có thợ săn ra vào.
Trong quá khứ, có thể đi xuyên qua những dãy núi gập ghềnh như vậy, dù sao cũng chỉ là những thợ săn già cỗi không có nhà ở gần đây mà thôi. Núi rừng dày đặc, địa hình gập ghềnh, người bình thường vào rừng không lâu, liền có thể lạc đường trong núi, không cách nào quay lại nữa. Mười tháng trung tuần, đợt chiến đấu quy mô đầu tiên đã bộc phát trong địa hình như vậy.
Khí cầu nóng bay lên không hoặc là tháp treo trên cao, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy động tĩnh nổ tung xuất hiện ở khe núi nơi xa trong rừng rậm.
Hoa Hạ quân trinh sát tùy thân mang theo vật nổ như đạn pháo, nữ trinh sát quân cũng mang theo hỏa lôi có thể dùng lửa đốt cháy bên người. Trừ hai cái này dẫn tới tiếng vang kịch liệt, đa số trong rừng đa số chém giết ngoại giới cũng không dễ dàng nhìn thấy., Chỉ là sẽ có tiếng kêu thảm thiết từ xa xa truyền đến, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy trong rừng dâng lên sương mù, hoặc là không biết từ xa xa truyền đến "Ầm" tiếng vang, trên đường lớn bộ đội liền biết rõ tên kia đang tiến hành chém giết.
Mấy ngày đầu, trong rừng phát sinh, tuy rằng xảy ra chiến đấu kịch liệt nhưng phân tán ra, hai đội ngũ giao thủ cẩn thận dò xét lực lượng của đối thủ, gần như nổ tung lẻ tẻ gần một ngày, ngẫu nhiên vài chục người bị thương rút khỏi khu rừng, nữ trinh sát cầm đầu liền báo cáo quan tước của Hoa Hạ quân chiến lực.
Những trinh sát này đều là những lão binh tinh nhuệ nhất trong số các nữ Chân Quân, bọn họ hoặc là thợ săn được rèn luyện ra trong hoàn cảnh nghiêm khắc nhất của phương Bắc, hoặc là những chiến sĩ may mắn còn sống sót trong biển máu Thi Sơn, cảm giác nhạy cảm, thả vào trong núi rừng bất luận là tìm đường sống hay là tìm đường sống., Vẫn là giết Hùng Hổ, đều không nói chơi. Mà rất nhiều người trong quân rất có danh vọng, trong đội ngũ nào đều là tâm phúc được tướng lĩnh tín nhiệm. Dư thừa ban đầu liền vận dụng những người tâm phúc này, một là tín nhiệm bọn họ, hai là vì được phản hồi chuẩn xác nhất.
Phản ứng lần đầu giao thủ với người bị thương và đội trinh sát lui về phía sau nhanh chóng truyền về, Hoa Hạ quân trinh sát mấy năm phát triển ở Tây Nam đối với vùng núi của Xuyên Thục không có chút xa lạ nào, nhóm đầu tiên tiến vào rừng núi mà cùng trinh sát tinh nhuệ của Hoa Hạ quân giao thủ đạt được một chút chiến quả, thương vong cũng không nhỏ.
Mấy ngày đầu ma sát, kỳ thật không cách nào phán đoán chuẩn xác thương vong: Nhưng tình huống như vậy cũng không ngoài dự tính của nữ chân thượng tầng —— trong xung đột quy mô nhỏ dưới trăm người, cho dù là quân đội võ triều cũng thường có thể đánh ra chiến tích hai mắt, hán nhân không thiếu dũng nghị chi sĩ, huống chi là chém giết qua Lâu thất cùng từ chối không mất.
Hai mươi, những trinh sát được an bài trước đó lần lượt tiến vào núi, đối với những trinh sát không thuộc phái nữ này, cao tầng quân đội mở ra thưởng cực cao: Giết một binh sĩ hắc kỳ được thưởng trăm quan, quan quân thì ở đây cơ sở tăng lên, ngay cả cấp trên cũng có mẫu ruộng, chức quan thậm chí là tước vị phong thưởng, bắt sống gấp ba.
xã hội võ triều bần phú chênh lệch lớn, người bần khổ một năm tiêu phí không quá mấy quan tiền, từ huyện lệnh tám phẩm bổng lộc mười lăm quan, đã tương đối giàu có. Nơi này bình thường một đầu người liền giá trị trăm quan đồng, trinh sát lại phần lớn là tinh nhuệ trong quân, giết lên mấy cái bả vai mang theo hoa, liền cả đời không lo giàu có.
Bộ trang phục vàng bạc dùng để đặt ở bên cạnh mấy dịch trạm trên đường, làm người hoa mắt, đây là tất cả trinh sát trực tiếp có thể lĩnh. Về phần quân đội trên chiến trường, ban thưởng đầu cho quân công của các quân, sau khi đánh xong thống nhất phong thưởng, nhưng trên cơ bản cũng không kém giá đầu lĩnh đội trinh sát, mặc dù chết trận sa trường, chỉ cần quân công của quân đội đến chỗ, ban thưởng sẽ tới các nhân gia.
Luận về phần thưởng như vậy, "Mua xong toàn bộ đầu người Hoa Hạ quân, tiền bạc mà Nhan Tông Hàn cần tiêu ít nhất là mấy ngàn vạn. Nhưng hắn không ngại.
Liêu quốc còn tại thời điểm, võ triều hàng năm cho Phó Liêu quốc ngân tệ chỉ là ngân tệ đã qua trăm vạn quan, mà dựa vào mậu dịch võ triều vừa chuyển tay, lại kiếm lời gấp bội. Năm đó Đồng Quán chuộc Yến vân thập lục châu, cùng các gia tộc lớn nhỏ ở Bắc Địa, các lộ quan lại góp nhặt tài vật giá trị mấy ngàn vạn quan, kết quả hắn phạt có công, thu phục Yến vân, thanh danh đại chấn, mấy ngàn vạn quan tài vật này mọi người chẳng phải vẫn sẽ từ trên tay bách tính trở về sao.
Đến khi Kim quốc san bằng Trung Nguyên, hủy diệt võ triều, phá gia diệt tộc dọc đường, vàng bạc và nô lệ có thể bắt được vàng bạc để sản xuất ở Bắc Địa đâu chỉ số đó. Nếu có thể dùng vàng bạc ngàn vạn quan tiền bạc mua được Hoa Hạ quân, lúc này đám người Tông Hàn, Hi Duẫn đúng là sẽ không keo kiệt chút nào.
Đây là trận chiến cuối cùng quyết định thiên hạ.
Lợi ích và vinh quang khổng lồ như vậy không chỉ là trinh sát, thậm chí các binh sĩ tầng trung cũng đều đang xoa tay, rục rịch.
Hai mươi hai, trinh sát trong Thương Mãng Sơn kia đột nhiên xảy ra xung đột kịch liệt, nữ chân nhân đưa binh lực vào, binh lực Hoa Hạ quân đầu tư vào cùng một tiết điểm lựa chọn gia tăng.
Từ lúc bắt đầu buổi chiều hai mươi hai, giữa dãy núi gập ghềnh có thể nhìn thấy rõ ràng xung đột đặc thù nhất, cũng không phải thỉnh thoảng truyền đến tiếng nổ, mà là khói đen cùng núi lửa từ trong rừng bay lên: Đây là giao thủ trong hoàn cảnh hỗn loạn trong rừng rậm hỗn loạn sau khi giao thủ., Không ít người lựa chọn sách lược đảo lộn cục diện, một ít ngọn lửa xoay chuyển rồi tan biến, cũng có một ít lửa núi đã lan tràn trong hoàn cảnh khô ráo của mùa đông, gió Bắc gào thét nổi lên thanh thế to lớn.
Khói đặc cuồn cuộn bay múa trong núi, vết tích thiêu đốt hơn mười dặm bên ngoài đều có thể thấy được rõ ràng, động vật ở trong rừng chạy trốn tứ tán, trong lúc bộc phát chém giết liền triển khai trong tình huống hỗn loạn này.
Đại hỏa trong rừng đa số do người biển nguy nga, Liêu đông nhân, Hán quân trinh sát dẫn tới.
Tuy rằng phần thưởng lớn do Nữ chân nhân treo ra khiến đám tinh nhuệ trong quân đội cao nhân gan lớn không kịp chờ đợi tiến vào núi giết địch, nhưng khi tiến vào trong rừng rậm Thương Mãng kia, thật sự triển khai đối kháng với quân nhân Hoa Hạ, áp lực cực lớn mới rơi xuống người mỗi người.
Núi rừng Xuyên Thục xem ra rộng lớn bao la, am hiểu chạy trong núi xác thực có thể tìm được rất nhiều con đường, nhưng địa hình gập ghềnh dẫn đến những con đường này đều lộ ra chật hẹp mà nguy hiểm. Chưa gặp địch tất cả đều dễ nói, một khi gặp địch, sẽ triển khai chém giết kịch liệt và quỷ quyệt nhất.
Lấy mười người làm một tổ, vốn Hoa Hạ quân trinh sát được huấn luyện trong rừng mặc đa số là trang phục màu sắc giống như sơn lâm, trên người mỗi người đều mang theo thủ nỏ uy lực lớn. Đột nhiên gặp phải mười tên thành viên từ các hướng khác nhau phong tỏa con đường, chẳng qua là từ các góc độ khác nhau bắn tới đợt nỏ thứ nhất cũng đủ khiến người ta sợ hãi.
Trừ nỏ tiễn ngoại, mỗi người mang theo hai ba quả đạn bổng, trên đường hẹp như gặp phải bạo tạc như vậy, thật khiến người tiến thối lưỡng nan.
Ngoài các vật như thủ nỗ, hỏa lôi, mười tên thành viên đều có các loại trọng và phối hợp khác nhau, một số thành viên tiểu đội mang theo móng vuốt như thép, có thể khiến người ta giống như viên hầu lên núi, tổ luân phiên, cũng có một ít tiểu tổ tinh nhuệ mang theo đánh lén thương đi về phía trước, bọn hắn chiếm lĩnh chỗ cao, lợi dụng kính quan sát, phát tín hiệu hướng tiểu đội phụ cận phát tín hiệu.
Trong trinh sát Nữ Chân dĩ nhiên cũng có Hải Đông Thanh, có không ít thần xạ thủ trăm bước xuyên qua Dương, có người am hiểu leo trèo lên Sơn lĩnh hiểm phong, nhưng dưới sự phối hợp của tiểu đội Hoa Hạ quân thành hệ thống, ngày hôm nay đội ngũ trinh sát đầu tiên gặp địch đã gặp phải thương vong lớn.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Hàng trăm hàng ngàn trinh sát đội trên đường lớn đi vào khe núi còn có vẻ chen chúc náo nhiệt, tiến vào rừng núi, lựa chọn những con đường khác nhau phân tán ra, thỉnh thoảng còn gặp phải nữ trinh sát tinh nhuệ đi vào núi vài ngày rồi rút lui. Bọn họ là thân ảnh của quân đội sinh lực thay thế đi lên., Mấy trăm tiểu đội tác chiến của Hoa Hạ quân cũng đã lần lượt đánh tới, đến xế chiều, trong rừng chém giết hỗn loạn, một số trinh sát may mắn còn sống phóng hỏa lên, một số ngọn lửa cháy hừng hực.
Một phần thuộc đội trinh sát của phe Nữ Chân khóc cha mắng mẹ, bọn họ ở trong rừng này đương nhiên "Người đông thế mạnh", nhưng mỗi đội ngũ có chiến lực cao có thấp, phong cách khác nhau, điều phối lẫn nhau cùng tiến độ cũng có khác biệt. Một ít bộ đội đang chém giết ở phía trước, mắt thấy hỏa diễm phía sau lại lan tràn tới...
Mà mặt khác, mỗi tiểu đội chiến đấu đặc biệt của Hoa Hạ quân đã có kế hoạch đại khái từ trước, đây là khai chiến sơ kỳ, liên hệ chặt chẽ giữa tiểu đội với nhau, điều phối đội ngũ hạch tâm chiếm lĩnh các khu vực trên cao, tiến thoái có trật tự, trên cơ bản chưa xuất hiện đội ngũ mạo hiểm quá mức.
Những ngày qua, tuy rằng đã từng gặp phải những lão binh lợi hại, thợ săn của đối phương, có người đột nhiên xuất hiện, một mũi tên nhắm yết hầu, có người ẩn nấp trong đống lá khô, giết người bạo khởi, sinh ra không ít thương vong, nhưng lấy trao đổi mà nói, Hoa Hạ quân từ đầu đến cuối chiếm được tiện nghi to lớn.
Dựa theo thống kê kế tiếp, hai mươi hai người, nữ trinh sát chết chém giết trong rừng ước chừng sáu trăm người, Hoa Hạ quân thương vong hơn trăm người. Hai mươi ba, hai mươi bốn, thương vong của song phương đều giảm bớt, tổng thể trinh sát tuyến của Hoa Hạ quân đẩy ra, nhưng cũng có vài nữ trinh sát quân càng thêm quen thuộc núi rừng, chiếm lĩnh mấy điểm quan trọng phía trước trong rừng. Đây là tổn thất nho nhỏ trước khi khai chiến.
Dư lại thích ứng với tình huống này, đối với tác chiến trên núi điều chỉnh vài điều chỉnh, nhưng nói tóm lại, đối với một bộ phận quân sĩ phụ thuộc tác chiến, hắn cũng sẽ không quá mức để ý.
Hai mươi lăm, mấy vạn quân đội thống lĩnh rời khỏi huyện thành Hoàng Minh đã chuẩn bị xong, mấy ngàn nam nhân tù binh bị đuổi về phía tường thành.
Huyện Hoàng Minh vốn là dịch trạm ở chỗ này, tiểu trấn nhỏ phát triển cũng không phải là thành kiên cố. Tường thành của nó cao bất quá ba trượng, đối mặt sơn khẩu tổng dài bốn trăm sáu mươi trượng, cũng chính là hậu thế một ngàn năm trăm mét. Tường thành từ đất trống trải một mực uốn lượn đến sườn núi phía nam., Địa thế sườn núi khá dốc, làm cho một đoạn phòng ngự cùng một góc giáp bên dưới hình thành một cái "Lưu", mấy cỗ xe đẩy đá cự ly khá xa, kể cả pháo sáng ở chỗ này bày ra, phụ trách ngửi khói nóng cũng cao bay trên đầu tường thành bên này.
Phía bắc tường thành có sáu bảy khe núi tiếp giáp, nhưng gần tường thành cũng có đường nhỏ. Theo tù binh bị đuổi đến, binh sĩ trên đầu thành cao giọng hô to, để những tù binh này chạy về hướng thành bắc cầu sinh. Nữ chân nhân phía sau tự nhiên sẽ không cho phép, bọn họ đầu tiên là dùng mũi tên đem tù binh chạy về phía nam, sau đó nâng đại pháo lên, ném vào trong đám người phía bắc.
Đám người gào khóc, chen chúc đi về phía tường thành, mũi tên, hòn đá, đạn pháo rơi vào đám người phía sau, nổ tung, kêu thảm thiết, hỗn tạp cùng một chỗ, mùi máu tươi lan tràn ra bốn phía.
Đám tù binh chen chúc đến dưới tường thành mới xem như là thoát ly tầm bắn đạn pháo, phóng xa, bọn họ đứng dưới thành la hét hy vọng Hoa Hạ quân mở cửa thành, có người hy vọng ném dây thừng lên trên, nhưng binh sĩ Hoa Hạ quân trên tường thành không hề cử động, một số người chạy về phía thành bắc, cũng có người chạy về sườn núi gập ghềnh ở phía thành nam.
Trên thực tế, lúc này chỉ có Thành Bắc giản cùng con đường nhỏ giữa tường thành là thông đạo chạy trốn duy nhất. Trong trận của nữ chân quân, rút ngắn tốc độ lẳng lặng nhìn đám tù binh một mực bị đuổi tới phía dưới tường thành, ở giữa cũng không có địa lôi nổ tung, đám người bắt đầu chen chúc về phía bắc, hắn ra lệnh cho người đuổi nhóm tù binh thứ hai khoảng chừng một ngàn.
Trong đám tù binh hỗn tạp là một đội cung tiễn chừng trăm người, bọn họ dùng đám đại hán yểm hộ rút ngắn khoảng cách giữa tường thành, bắt đầu bắn tên về phía đám tù binh chạy trốn dưới tường thành bắc, một ít mũi tên lẻ tẻ rơi vào trên đầu tường thành.
Bàng Lục An hạ lệnh nã pháo.
Ba phát đạn pháo từ trên tường thành của huyện thành Hoàng Minh gào thét bay ra, rơi vào trong đám cung thủ hỗn tạp. Lúc này nữ chân nhân cũng có thưa thớt hướng phía sau tù binh chạy trốn nã pháo, ba phát đạn pháo này bay tới, xen lẫn trong một mảnh tiếng kêu la cùng khói thuốc súng cũng không thu hút, rút ngắn tốc độ ngay tại chỗ lập tức vỗ vỗ đùi, trong mắt có hương vị khát máu.
Hắn phất tay ra lệnh cho bộ hạ thả ra nhóm tù binh thứ ba.
Nhóm tù binh này cũng có ngàn người, khác với lúc trước chính là, nữ chân nhân thả ra mấy chục thang mây thô để làm giá cho đám tù binh này.
"... Muốn trốn về hướng bắc, các ngươi không qua được! Tường thành phía trước huyện thành không cao, quân cờ đen tự cho mình là Hoa Hạ, các ngươi chỉ cần lên đó, bọn họ sẽ không giết người! Mang cầu thang chạy trối chết! Chạy chậm, coi chừng pháo đại pháo của nữ chân nhân!"
Kẻ bị bắt làm tù binh đứng trước mặt la hét là một tên quan lại võ triều, trên người hắn mang theo máu tươi, mặt mũi bầm dập truyền đạt ý tứ của đám tù binh cho nữ chân nhân. Trong đám tù binh có một lượng lớn người kéo cửa nhà, khiêng thang xe khóc lóc chạy về phía trước. Có người ôm đứa nhỏ, trong miệng không nghe ra ý nghĩa cầu xin tha thứ.
Giờ khắc này, quân sĩ Hoa Hạ trên tường thành đang đặt tấm chắn, đao thương, ván cửa xuống đám người dưới thành, để phòng ngự mũi tên. Mắt thấy trên chiến trường có người khiêng thang mây đi tới, Bàng Lục An cùng với Tham mưu trưởng Quách Sâm cũng chỉ trầm mặc chốc lát.
"... Bảo người hô lời, bảo bọn hắn không nên mang theo thang mây. Trong đám người có gian tế, không nên trúng kế của nữ chân nhân."
Quách Sâm hạ lệnh như thế, sau đó lại truyền lệnh cho pháo binh bên kia: "Đánh dấu khoảng cách."
Binh sĩ hô to trên đầu thành dốc sức liều mạng chạy về phía trước.
Phía trên "Chiến trường", không có binh sĩ, chỉ có đám người chen chúc chạy trốn, đám người la hét, đám người khóc thút thít, mùi máu tươi bốc lên, xen lẫn trong khói thuốc súng và nội tạng.
Đây là bắt đầu từ "Ôn Nhu" nhất toàn bộ chiến trường, trong mắt lướt nhanh mang theo cuồng nhiệt khát máu, nhìn tất cả những thứ này.
Đối với nữ chân nhân mà nói, đây chỉ là một trận đồ sát đơn giản thậm chí còn không buông tay ra, nhưng hắn hưởng thụ tiến thoái lưỡng nan của địch nhân, đồ vật mà tướng lĩnh đối diện biểu lộ ra —— bất luận là quả quyết hay là phẫn nộ đều sẽ làm cho hắn cảm thấy thỏa mãn.
Đối với Hoa Hạ quân mà nói, đây cũng là thử thách tàn khốc trên thực tế nhưng tâm lý lại vô cùng bình thường, từ thời Tiểu Thương Hà rất nhiều người đã trải qua, đến bây giờ, lượng lớn binh sĩ cũng phải trải qua một lần nữa.
Nữ chân nhân quét ngang thiên hạ, nếu cần bắt tù binh thì hàng trăm hàng ngàn vạn, đối với bọn họ mà nói căn bản không đáng kể chút nào, vội vàng đuổi theo bọn họ, tàn sát bọn họ. Nếu binh sĩ trên tường thành bởi vậy mà biểu hiện ra tay hoặc là sơ hở, sau ngàn vạn người này, tốc độ sẽ tăng lên rất nhanh, đám người Tông Hàn sẽ không để ý đến chuyện có mười vạn, trăm vạn người xông tới, chém giết trước trận địa.
tù binh ôm thang mây bị đuổi tới, kéo khoảng cách gần, bắt đầu tụ hợp vào nhóm tù binh phía trước. Binh lính la lên trên tường thành kiệt sức. Bàng Lục An hít một hơi.
"Nã pháo."
Trên tường thành, binh sĩ hạ xuống cây đuốc, khẩu pháo phát ra tiếng vang ầm ầm, đạn pháo từ trong ánh lửa bắn ra, bay tới phía trên biển người kia.
Sau khi đạn pháo bắn ra, lại là phát nữa, tiếp theo là phát ra khí thế ngất trời, một số người bị bắn bay ra ngoài, có người gãy tay chân, kêu khóc thảm thiết.
"Ha ha ha ha..." nhổ Ly Ly tốc trên chiến trường cười rộ lên, tiếp theo mệnh lệnh đâu ra đấy.
Các phương hướng trên chiến trường, xe đá bắt đầu thừa dịp hỗn loạn đẩy về phía trước, pháo trận đẩy mạnh, nhóm tù binh thứ tư bị đuổi ra... Trong đại doanh của Nữ chân nhân, đột nhiên (Thiên phu trưởng), Bình Lý cùng một đám bộ hạ chỉnh chuẩn xong, cũng đang chờ xuất phát.
Đây là chiến tướng tiên phong đã trải qua trăm trận của nữ chân nhân, khi A Cốt vẫn còn chiến đấu, trong lòng vẫn còn bằng phẳng chính là dũng cảm rút lui khỏi lòng dưới trướng. Lần tấn công này Hoa Hạ quân, đối với Tông Hàn, Hi Duẫn mà nói có ý nghĩa trọng đại, rất nhiều người cũng đem tư cách chinh phục thiên hạ cuối cùng trở ngại để quan sát, nhưng dùng binh cẩn thận, chuẩn bị cũng không có nghĩa là mọi người trong quân đã mất đi nhuệ khí lúc trước.
Đối mặt huyện Hoàng Minh gặp trở ngại này, sau khi nhanh chóng bày ra trận thế, vẫn còn bằng phẳng xin lệnh chủ tướng, hy vọng có thể trong trận chiến này dẫn đầu lên trước, cướp đoạt làm Lâu thất, từ chối không thiếu những công lao đầu tiên cho trận chiến báo thù của nguyên soái, rút lui đồng ý.
Theo từng đám tù binh bị xua đuổi đi, trận hình của Nữ Chân quân cũng đang chậm rãi đẩy mạnh. Buổi trưa khoảng cách giữa tầm bắn, xe đá tầm xa nhất lục tục đẩy Hoàng Minh huyện thành vào phạm vi công kích., Bên phía Hoa Hạ quân sung sướng thi triển công kích đầu tiên là ném xe về phía doanh trại của Nữ Chân, còn nữ chân nhân thì nhanh chóng cố định khí giới triển khai phản kích. Lúc này, dân chúng có thể từ huyện Hoàng Minh từ tiểu đạo bắc chạy khỏi chiến trường còn chưa tới mười một, trên chiến trường đã hóa thành máy xay thịt của bình dân.
Một khắc sau đó, thời gian buồn bực và mệt mỏi trỗi dậy trên chiến trường bùng phát ra đợt cao trào đầu tiên. Thiên nhân đội thủ lĩnh thẳng tắp thay đổi trang phục, kéo theo một nhóm bình dân bắt đầu đẩy mạnh về phía tường thành. Hắn dự định phân địa điểm công kích, phân nhánh ngàn người thành mười nhóm, tự bất đồng đường đánh tới phía trước.
Rút lui kỵ binh cưỡi trên ngựa chiến, ánh mắt bình tĩnh nhìn chiến trường, một khắc nào đó, lông mày của hắn hơi nhăn lại.
Trên chiến trường vẫn la hét ầm ĩ, xe đá song phương tấn công lẫn nhau, cỗ xe đá mà nữ chân nhân dựng lên đã bị đập vỡ năm cỗ, mà dưới tường thành Hoàng Minh huyện thành, không biết bao nhiêu người bị cự thạch bay tới lăn thành thịt vụn. Tảng đá bay múa mang đến phá hoại to lớn, một khắc cũng không dừng lại. Nhưng trên tường thành của Hoàng Minh huyện thành, một thời gian nào đó, bầu không khí như đột nhiên yên tĩnh trở lại.
Cảm nhận được sự yên tĩnh trong giây lát này.
Bàng Lục An đứng trên tường thành, đột nhiên vọt tới trước, y cầm lấy kính vọng, nhanh chóng quét mắt qua chiến trường. Một ít binh sĩ cũ đang canh giữ ở đầu tường Hoa Hạ cũng như cảm giác được điều gì đó, bọn họ dựa vào tấm thuẫn che chắn mà nhìn ra bên ngoài, bộ phận trong quân đội không có quá nhiều kinh nghiệm nhìn những binh lính cũ đã trải qua động tĩnh của tiểu Thương Hà.
"Hắc hắc... mẹ nó, cuối cùng, về, qua, qua, qua, đến..."
Trường đao bị rút vỏ, trong cổ phát ra tiếng vang, bị đè nén đến tận xương tủy, lan tràn ở đầu tường là khí tức dữ tợn như đồ tể.
"... Đã tới rồi, muốn bắn pháo không?"
Tường thành của huyện Hoàng Minh chỉ có ba trượng, nếu kẻ địch tới gần, có thể nhanh chóng lên thành tác chiến. Ánh mắt Bàng Lục An đảo qua nơi bị bốn phía máu tanh, tiếng gào khóc thê lương tràn ngập khắp chiến trường, hàm răng nghiến lại.
"... Trước tiên phải thấy máu đã."