Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Nửa đêm, phía dưới Tử Châu bắt đầu có mưa nhỏ, mưa bụi mờ mịt bao phủ mặt đất.
Đoàn người theo dõi nơi đóng quân của Vệ lên tường thành, trong lúc nhất thời cũng không có xuống. Ninh Nghị nhìn ra ngoài qua cửa sổ trên tường thành, chỉ còn sót lại vài điểm sáng nhỏ trên tường thành đêm mưa.
Cứ cách mấy chục thước một điểm quang mang, phác họa ra hình dáng mơ hồ của thành trì. Binh lính đề phòng khoác áo tơi, dọc theo tường thành đi về phía xa, dần dần bao phủ trong bóng tối, thỉnh thoảng còn có tiếng người nhỏ vụn truyền đến.
Tường cao bao quanh, kiến trúc thành thị lờ mờ kéo dài về phía xa, trong ban ngày tường gạch ngói xám, trang viện lớn nhỏ rơi vào giờ phút này đều dần dần tan thành một khối. Vì bảo vệ thành, trong phạm vi hơn mười trượng gần tường thành vốn không nên xây phòng, nhưng võ triều thừa thắng hai trăm năm., Ở phía Tây Nam Tử Châu chưa từng có binh họa, hơn nữa trên đất chỗ yếu đạo, buôn bán phát đạt, dân cư dần dần chiếm cứ hết thảy trong tầm mắt. Đầu tiên là nhà nghèo, về sau cũng có sân nhà giàu.
Trận chiến sắp đến đã dọa chạy ba phần người trong thành, cư dân ở gần tường thành phía bắc được ưu tiên khuyên giải, nhưng trong sân nhỏ lớn nhỏ, có thể nhìn thấy ít điểm đèn, cũng không biết là chủ nhân bắt đầu đêm hay là làm gì, nếu cẩn thận ngóng nhìn, trong tiểu viện gần đó còn có chủ nhân vội vàng rời đi là dấu vết vật phẩm còn sót lại.
Hai gã phu canh mang theo đèn lồng, tránh né dưới mái hiên ngoài sân không người ở.
Cách lần đầu tiên Nữ chân nhân xuôi nam, hơn mười năm trôi qua, máu tươi, chiến trận, sinh tử... Từng màn kịch luân phiên diễn ra, nhưng đối với đại bộ phận người trên đời này, sinh hoạt của mỗi người vẫn bình thường như trước, cho dù chiến loạn buông xuống, quấy nhiễu mọi người, vẫn có củi gạo dầu muối ngày mai.
Trước khi tới Tử Châu, Ninh Nghị đã nhận được tin tức thất bại phát từ Giang Nam.
Từ lúc Hoa Hạ quân giết ra khỏi phạm vi của Lương Sơn, sau khi tiến vào bình nguyên Đô, từ trước tới nay kiếm các đều là bước tiếp theo chính là bước tiếp theo của chiến lược, đối với việc tranh thủ và du thuyết của Tư Trung mà nói, thì từ đầu đến cuối đều đang tiến hành.
Tư Trung thấy người này trung thành với võ triều, làm người có trí tuệ nhưng không thất lễ hòa hợp, ngày thường Hoa Hạ quân giao lưu với ngoại giới, bán vũ khí, hơn phân nửa sinh ý đều phải qua tuyến kiếm các này. Đối với việc cung ứng quân chính quy cho quân đội võ triều., Tư Trung từ trước đến nay luôn cho thuận lợi, đối với một số gia tộc, thân quán, thế lực địa phương muốn hàng riêng, đả kích của gã tương đối nghiêm khắc. Mà đối với cách phân biệt và năng lực lựa chọn của hai loại sinh ý này, đã chứng minh vị tướng lĩnh này trong đầu có đại cục quan tương đương.
Tổng quan toán bộ lạc Hoa Hạ đối với Tư Trung, quan sát tổng thể của quân đội này là thiên hướng chính diện, cũng chính vì vậy Ninh Hi và Ninh Khắc cũng sẽ cho rằng đây là một vị tướng lĩnh đáng giá để tranh thủ. Nhưng trong thực tế, phân chia thiện ác đương nhiên sẽ không đơn giản như vậy, chỉ riêng Tư Trung hiển thị trung thành với thiên hạ lê dân vẫn là trung thành với chính thống Võ Triều chính là một chuyện đáng để kiểm kê.
Tóm lại, hơn nửa năm vừa qua, thông qua Tư Trung hiển lộ, rời khỏi Xuyên Tứ Lộ công kích nữ chân nhân vẫn là chuyện thuận lý thành chương, một vạn người của Lưu Thừa Tông cũng chính là một trong những người phối hợp đi về phía Từ Châu dưới Tư Trung Hiển - cái này phù hợp với lợi ích căn bản của võ triều. Nhưng đến nửa năm sau, võ triều vi, Chu Ung Ly thế, triều đình chính thống còn chia làm hai, thái độ Tư Trung Hiển có chút dao động.
Ở giữa còn có tình huống phức tạp hơn.
Tư Trung Hiển bản Chiết Giang Tú Châu, phụ thân của hắn hơn mười năm trước Tư Văn Trọng một lần từng đảm nhiệm Binh Bộ Thị Lang, cả gia đình sau khi làm quan vẫn sống ở Bình Giang phủ —— tức là đời sau Tô Châu. Nữ chân nhân công phá kinh thành, Tư Văn Trọng mang theo người nhà trở lại quê hương ở tú châu.
Tháng bảy, Nhan Hi chấp nhận quân đội Nữ Chân tấn công Tú Châu, sau khi thành bị phá mời Tư Văn Trọng ra chức thượng thư của Lễ bộ, sau đó phái Tư Văn Trọng đến Kiếm Các khuyên hàng. Lúc đó Giang Nam và Hoa Hạ quân nhân thủ đã không còn nhiều lắm., Ninh Nghị ra lệnh tiền tuyến làm ra phản ứng, sau khi cẩn thận tìm hiểu kỹ lưỡng thì xử lý. Hắn đã lặp lại những việc cần phải cẩn thận trong mệnh lệnh, không nắm chắc thậm chí có thể từ bỏ hành động, nhưng cuối cùng nhân viên tiền tuyến vẫn quyết định ra tay cứu người.
Trận hành động này, bên phía Hoa Hạ quân mất năm người, người của Tư gia cũng có thương vong. Sau khi báo cáo hành động và kiểm tra ở tiền tuyến trở về, Ninh Nghị liền biết kiếm các đàm phán với trời cao, đang không ngừng nghiêng về phía nữ chân nhân.
Cứ đến lúc này, Ninh Nghị không khỏi kiểm tra thiếu hụt khi tổ chức xây dựng. Hoa Hạ quân mô phỏng theo một số đường nét của hoa trong hậu thế, nhưng cụ thể chi tiết lại khác nhau rất nhiều.
Xét về bản chất mà nói, trục chính của quân đội Hoa Hạ bắt nguồn từ sự quản lý hệ thống của quân đội hiện đại, quân pháp sâm nghiêm, hệ thống giám sát nghiêm ngặt, quản lý tư tưởng từ trên xuống dưới, nó lại càng giống với quân đội lính sáng đại hoặc là trồng hoa của hiện đại. Về phần đội quân hồng lúc đầu, Ninh Nghị không cách nào mô phỏng ra hệ thống tín ngưỡng của nó không dời đi được.
Cái thế giới mà Ninh Nghị từng ở, Trung Quốc ở thời gần đây tồn tại quá nhiều thứ không thể sao chép được. Thời đại đó, phía Tây là nơi phát triển của khoa học kỹ thuật mỗi ngày một tháng mới. Tư duy và hệ thống chính trị của Trung Quốc lạc hậu, vượt qua hơn một trăm năm khuất nhục và thống khổ khi tiến vào cốt tủy, vô số người không ngừng chạm tường và tìm kiếm con đường, cuối cùng mới tạo ra được một nhánh quân đội có cấp bậc tín ngưỡng không có sản lượng kiên định đến như vậy.
Võ Triều từng trải qua sự khuất nhục, còn quá ít, hơn mười năm va chạm vào tường vẫn không thể khiến cho mọi người ý thức được cần phải đi một con đường khác cực kỳ cấp thiết, cũng không cách nào khiến vài loại tư duy va chạm, cuối cùng kết quả cuối cùng đưa ra: Thậm chí thời gian xuất hiện giai đoạn thứ nhất cùng học tập còn chưa đủ. Về phương diện khác, Ninh Nghị cũng không thể từ bỏ hắn một mực nghiên cứu cách mạng, tư chất tư cách nảy mầm.
Bởi vì những nguyên nhân này, Hoa Hạ quân mới cùng lão Ngưu quyết liệt, cũng bởi vì nguyên nhân này, Hoa Hạ quân ở một số phương hướng càng giống công ty lớn ở hậu thế, cho dù Ninh Nghị cũng tiến hành một lượng lớn lý niệm "Hoa Hạ" tuyên truyền., Nhưng chân chính chống đỡ tất cả, là hệ thống chuyên nghiệp vượt qua thời đại, phương pháp làm việc chuyên nghiệp, trải qua lần lượt thắng lợi, các nhân viên làm việc trong quân đội có ý chí chiến đấu sục sôi, cũng có tinh thần chủ nghĩa vĩ đại gần như kiêu ngạo.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Đối với loại tinh thần này, Ninh Nghị đã tiến hành chỉnh đốn lượng lớn tinh thần, nhưng đương nhiên hiệu quả có hạn. Không có khuất nhục trăm năm, không có vô số thất bại., Không có một lần tàn sát bốn hai, cũng không có luôn ở thế xấu cùng sự quẫn bách trong hoàn cảnh này, lòng tin không nghi ngờ, bồi dưỡng không ra cái loại kiên trì và nghiêm túc ẩn sâu trong cốt tủy kia. Đánh tan Lục Kiều sơn nhẹ nhõm lấy được hơn phân nửa bình nguyên, một phần nhỏ Hoa Hạ quân nhân đối với nữ chân nhân thậm chí đều có cảm xúc miệt thị.
Một năm qua đối ngoại công tác, tỷ lệ thương vong cao hơn Ninh Nghị mong muốn. Dưới tình huống như vậy, dõng dạc cùng tráng liệt không còn là chuyện đáng để tuyên truyền. Mỗi một loại chủ nghĩa đều có lợi hại của nó, mỗi một loại tư tưởng đều sẽ dẫn ra các phương hướng và mâu thuẫn khác nhau, mấy năm qua, người thật sự quấy nhiễu tư duy của Ninh Nghị, vẫn luôn là những mối liên quan và chuyển biến của những chuyện này.
Làm thế nào để mọi người có thể lý giải và hiểu sâu sắc tính bắt buộc của việc tiếp thu học cách thức và xã hội, làm sao để cho chủ nghĩa tư chất nảy mầm nảy nở, làm sao đồng thời từ từ suy nghĩ " Nghiệp Chủ Nhân" và "Bình đẳng", làm cho tư duy chủ nghĩa tư chất của mình tiến vào con đường trục lợi cực đoan, vẫn có thể ngăn cản một loại trật tự tương đối ôn tình...
Mà chuyện của Tư Trung Hiên cũng quyết định hướng đi của cả thiên hạ đại thế.
Thánh Nhân bất nhân, coi dân chúng như cỏ rác. Mãi đến ngày hôm nay đi vào Tử Châu, Ninh Nghị mới phát hiện, điều làm hắn rối loạn và lo lắng nhất không hoàn toàn là những đại sự trong thiên hạ.
Tin tức có quan hệ với Ninh Kỵ truyền đến khiến hắn vốn lo lắng là con thứ hai nhìn thấy thế đạo hỗn loạn, bắt đầu trở nên hung tàn dễ giết. Ninh Hi chịu truyền tin tức này về, e rằng lo lắng trong lòng cũng chính là như vậy. Đợi sau khi gặp mặt, trẻ con thẳng thắn nói ra lại khiến Ninh Nghị hiểu rõ ngọn nguồn sự việc.
Làm võ giả, sau khi nhìn thấy sự mê hoặc của thế đạo, tiểu hài tử đã nhạy cảm nhận ra được con đường trở nên cường đại, dã tính trong tiềm thức chính là từ trong phạm vi an toàn do phụ huynh biên chế ra. Muốn trải qua chiến đấu, muốn trở nên cường đại, muốn tại thời điểm đối phương đánh liều mạng, tiếp nhận khiêu chiến bình đẳng.
Đây là tâm tư đáng khen ngợi.
Đoạn đường này của Ninh Nghị cũng đang một đường chém giết.
Hắn ta không phải kẻ liều mạng thật sự.
Từ ụ tàu ngoài thành Giang Ninh đến sau Thí Quân chính diện chống lại Nữ chân nhân, vô số lần liều mạng, cũng không phải vì hắn trời sinh đã không đặt tính mạng mình vào mắt. Ngược lại, hắn không những tiếc mạng mà còn quý trọng hết thảy trước mắt.
Nhưng trải qua vô số lần nói cho hắn biết, nếu thật sự phải chém giết với người trong thế giới hung tàn này, đem tính mạng đi ra chỉ là điều kiện cơ bản. Người không có điều kiện này, sẽ thua xác suất càng cao., Xác suất thắng càng ít. Hắn chỉ là bình tĩnh tăng xác suất thắng lợi, lợi dụng lý trí tàn khốc, áp chế sợ hãi nguy hiểm, đây là bản năng rèn luyện lặp đi lặp lại trong đời trước. Không đem mạng ra liều, hắn sẽ càng thua nhiều hơn.
Bất kể là thịnh thế hay là loạn thế, thế giới này vận hành bản chất, thủy chung đều chú trọng tuyển chọn xếp hạng, mặc dù trong thực tế thao tác có duy trì tính chất và phức tạp, nhưng tính chất căn bản, kỳ thật không thay đổi.
Trên đời này tồn tại đời thứ hai của phú nhị đại, đây là biểu hiện kéo dài tính chất.
Trên đời này phải xử lý tốt chuyện này, không chỉ phải nỗ lực suy nghĩ hành động, còn phải có phương pháp chính xác phương pháp, đây là sự thể hiện phức tạp.
Đối với Dung tài mà nói, rất nhiều thứ trên đời này được quyết định bởi vận khí. Một người nào đó lựa chọn đúng hướng nào đó, cho nên hắn thành công, thời cơ và vận khí đều có vấn đề... Nhưng trên thực tế, người quyết định lựa chọn chính thức, là hết lần này tới lần khác nghiêm túc quan sát và suy nghĩ quy luật của thế giới.
Tại tầng cao nhất của thế giới này, đều là người thông minh cố gắng suy nghĩ, lựa chọn phương hướng chính xác, sau đó đánh bạc ra kết quả tính mạng của mình. Mặc dù Ninh Nghị tiếp xúc với một thế giới tương đối thái bình, mỗi một nhân sĩ thành công, tư gia, lãnh đạo, cũng phần lớn đều có đặc thù của tinh thần: Chủ nghĩa hoàn mỹ, cố chấp, quán tính, từ đầu đến cuối luôn tự tin, thậm chí còn có khuynh hướng phản nhân loại...
Người bình thường định nghĩa tâm lý khỏe mạnh chẳng qua chỉ là di tình và mềm yếu đối đãi với mọi người như sủng vật mà thôi. Mọi người trong thịnh thế thông qua trật tự nâng lên điểm mấu chốt, khiến cho mọi người dù thất bại cũng sẽ không quá mức khó xử, đối ứng chính là con đường trên trần nhà ép thấp cùng đi lên trên., Mọi người bán ra "có khả năng" mà mình cũng không cần thiết, đổi lấy ổn thỏa và vững vàng có thể lý giải. Thế giới là thần kỳ như vậy, bản chất của nó không hề thay đổi, mọi người chỉ là sau khi hiểu được quy tắc thì tiến hành điều chỉnh như vậy.
Ninh Nghị đối với tất cả điều này rõ ràng là trắng xóa, cho nên y đã đánh giá tính mạng của mình.
Tới bây giờ, đã đến lượt con hắn.
Tiểu Ninh cố mười ba tuổi muốn lựa chọn "có khả năng", buông bỏ ổn thỏa cùng đi, loại ý nghĩ này không thể hiện tại lỗ mãng đi chịu chết, nhưng chắc chắn quyết định lựa chọn của hắn sau này khi đối mặt với nguy hiểm, thật giống như lúc trước hắn lựa chọn chém giết với địch nhân mà không phải được bảo hộ vậy. Ninh Nghị biết rõ, mình cũng có thể lựa chọn cách bóp chết hắn ở đây. Loại phương thức này, tự nhiên cũng tồn tại.
Đêm hôm đó, dưới tàng cây của y quán Ngân Hạnh, hắn hàn huyên rất lâu, nói về chỉnh trang sư phụ, nói tới phụ thân của Tây qua, nói về chuyện của mình., Ninh Nghị cũng không có ý định bóp chết hắn. Hắn chỉ là cùng hài tử ước pháp tam chương, hy vọng hắn nghĩ đến mẫu thân trong nhà, học y đến mười sáu tuổi. Trước đó, khi đối mặt với nguy hiểm phải lùi về sau một chút. Sau đó, hắn sẽ ủng hộ bất cứ quyết định gì.
"Hi vọng hai năm sau, đệ đệ của ngươi sẽ phát hiện, tập võ không cứu được người Trung Quốc, nên đi làm đại phu hoặc là viết tiểu thuyết đi."
Sau khi trò chuyện với Ninh Nghị, Ninh Nghị đã từng nói đùa với trưởng tử như vậy một lần. Nhưng trên thực tế, mặc dù Ninh kị làm đại phu hoặc là viết thư, tương lai bọn họ sẽ phải đối mặt rất nhiều hung hiểm, cũng không hiếm thấy chút nào. Với tư cách là con trai và người nhà của Ninh Nghị, bọn họ từ đầu đã phải đối mặt với nguy hiểm lớn nhất.
Mấy năm trước Ninh Hi, hoặc nhiều hoặc ít cũng có kẻ rục rịch trong lòng, nhưng hắn là trưởng tử, phụ mẫu, người bên cạnh từ nhỏ dư luận cùng không khí đã cho hắn phương hướng vòng qua, Ninh Hi cũng tiếp nhận phương hướng này.
Cuối cùng dưới sự trợ giúp của đám người Trần Gù, Ninh Hi biến thành người tương đối an toàn, mặc dù không có trực tiếp hung hiểm và đổ máu như Ninh Nghị, điều này sẽ khiến năng lực của y không đủ toàn diện, nhưng cuối cùng sẽ có phương pháp bù đắp. Mà mặt khác, có một ngày y phải đối mặt với nguy hiểm lớn nhất, cũng có thể vì vậy mà trả giá đắt.
Mấy năm nay đối với ngoại giới, tỷ như Lý tần, Tống Vĩnh Bình nói tới những chuyện này, Ninh Nghị đều có vẻ thản nhiên mà lưu manh, nhưng trên thực tế, mỗi khi tưởng tượng như vậy dâng lên, hắn đương nhiên cũng không tránh khỏi cảm xúc thống khổ. Nếu những đứa trẻ này thật sự xảy ra chuyện, mẫu thân của bọn chúng sẽ đau lòng ra sao?
Đàn nhi luôn luôn kiên cường, có lẽ vì vậy mà ngã xuống. Tiểu Chử vốn luôn ôn nhu thì như thế nào đây? Cho đến bây giờ, Ninh Nghị vẫn có thể nhớ rõ, hơn mười năm trước khi gã vừa mới đến, nha hoàn nho nhỏ đã nhảy nhót tưng bừng, dáng vẻ hệt như một người đang đi trên đường....
Mấy năm tiếp theo, sợ rằng ngạc nhiên, đám trẻ Ninh Kha cũng sẽ dần dần khiến hắn đau đầu.
Mặc dù thiên địa có thay đổi lớn đến mấy, bọn nhỏ cũng sẽ đi theo quỹ tích của mình, từ từ lớn lên, từ từ trải qua mưa gió. Đêm hôm đó, Ninh Nghị đứng trên lầu nhìn Tử Châu trong bóng tối, trầm mặc hồi lâu.
Quay đầu nhìn lại một chỗ khác, vượt qua vùng đất trống bên ngoài Tử Châu, xa xa trong tháp canh gác trên núi, còn lóe lên quang mang rất nhỏ, khắp nơi đều là công việc xây dựng công việc phòng ngự, đang trong đêm tối mưa, thư cái...
Thân thể trần trụi...
Mặc dù trời đất có lật ngược thế nào, bọn nhỏ cũng sẽ đi theo quỹ tích của mình, từ từ lớn lên, từ từ trải qua mưa gió...
Tại Tây Nam tên là Ninh kị thiếu niên đưa ra quyết định trực diện mưa gió, tại này thiên hạ cách một ngàn dặm bên ngoài hài tử, sớm đã bị mưa gió cuốn lấy, tại trên đường loạn lạc rồi.
Vũ Kiến - Mục An Bình mới sinh ba năm, năm nay tám tuổi rưỡi, khoảng cách đến buổi tối mất cha mẹ kia đã qua hơn hai năm. Hắn được Lâm Tông ta đổi tên bình an, cạo một cái đầu trọc nhỏ, một mình đi vào trong loạn thế, cũng đã hơn một năm.
Kiến dưỡng suốt mười một năm tháng, bình an mặc quần áo lam lũ về lại Châu đã từng sinh sống nhiều năm, cũng đã tìm không thấy phòng phụ mẫu đã từng ở. Tại nữ tử thực tập kích, Tấn Địa phân liệt, không ngừng kéo dài trong binh họa, bộ dáng của Châu đã hoàn toàn thay đổi hoàn toàn., Nửa tòa thành trì đều đã bị thiêu hủy, đám ăn mày gầy trơ cả xương sống trong thành trì này. Lúc xuân hạ, nơi này một lần xuất hiện thảm kịch dịch tử mà ăn, đến mùa thu, hơi hòa hoãn một chút, nhưng vẫn như cũ che không được cỗ khí tức vong tử bên ngoài thành trì kia.
Tiểu hòa thượng quần áo tả tơi tìm kiếm trong thành hai ngày, cũng không tìm được ký ức lúc trước dành cho cha mẹ, đồ ăn đã hết sạch. Hắn lén lút chảy nước mắt trong gian nhà cũ nát trong thành, ngủ suốt một ngày, nỗi lòng mờ mịt lại đến đầu đường xó chợ. Lúc này, hắn muốn nhìn thấy sư phụ duy nhất trên đời này, nhưng sư phụ từ trước tới giờ chưa từng xuất hiện.
Ngoài đường cách hắn hơn mười trượng, Lâm Tông ta mặc một bộ tăng bào thùng thình, đang đưa một túi bánh bao màu vàng thô cho võ giả gầy trơ xương trước mặt.
Không lâu sau, võ giả đi theo sau lưng tiểu hòa thượng, đến chỗ không người, rút đao trên người ra.
Bình An quay đầu lại, nước mắt vẫn còn treo trên mặt, ánh đao lay động con mắt của hắn. Bước chân của tên ác nhân gầy gò kia bỗng ngừng lại, cái túi bên cạnh đột nhiên bị phá, một ít thức ăn rơi xuống đất, đại nhân và hài tử đều không khỏi ngẩn người...
Trong góc phố, Lâm Tông ta chắp tay trước ngực, lộ ra nụ cười.
Báo hổ vì đi săn, phải mọc nanh vuốt, cá sấu vì tự vệ, muốn mọc ra lân phiến; đám viên hầu đi ra rừng cây, xây dựng côn bổng...
Trong mưa gió, máu tươi của con người sẽ chảy xuống. Trước khi chết, mọi người chỉ có thể cố gắng biến hóa bản thân càng thêm kiên cường.
Vật cạnh tranh thiên chọn, kẻ thích hợp sinh tồn.