Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mùa hè xây dựng mười một năm, phía tây Trương thôn, xây ba tòa nhà tương đối quy mô, lầu các có kết cấu của mỗi tầng ba tầng, bùn đất và gạch đỏ, tầng ngoài rửa tro đá màu trắng, khảm cửa sổ thủy tinh trong suốt. Ba tòa lầu xếp thành hình chữ phẩm vây quanh quảng trường phía trước.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Bởi vì Ninh Nghị chủ trì, lầu các hoàn toàn không giống với phong cách phòng ốc của thế gian hiện nay, chỉ là thủy tinh khảm nạm trên cửa sổ đều có giá trị không nhỏ. Có lẽ xuất phát từ một loại ác ý nào đó, lầu ba phòng khách đơn giản được gọi là "Trương thôn số một", "Trược số hai" và "Số ba".
Lâu lầu cởi mở với bên ngoài, lầu một trưng bày các loại thành quả khoa học, diễn đạt theo nguyên lý, lầu hai là các loại tư duy các loại sách vở và tư duy phát triển trong Hoa Hạ quân, kiêm cả đại sự kỷ niệm quán, lầu ba là Lâu Công, vốn chuẩn bị cấp cho bộ lạc buôn bán Hoa Hạ quân quản lý, bày ra sản phẩm buôn bán tương đối thành thục, nhưng đến lúc này, tác dụng lại bị sửa chữa một chút.
Cuộc hành trình này của Hoa Hạ quân rất không dễ dàng, vì nuôi sống chính mình, thủ đoạn thương nghiệp đã có tác dụng rất lớn. Mà mặt khác, trong những năm này, tư tưởng của Hoa Hạ quân đắp nặn, tất nhiên có đề pháp "Bình đẳng" làm cơ sở, nhưng ở mặt thực tế mà nói, đề xướng khế ước tinh thần, căn cứ vào cách sống của cách chết, nghiên cứu đường sống của sinh vật triều chính và tư bản chủ nghĩa cũng là một con đường bắt buộc phải đi.
Căn cứ vào những ý nghĩ này, sau khi rời khỏi Lương Sơn, thành lập một bộ hàng trưng bày cùng kỷ niệm quán như vậy, giới thiệu sơ bộ Hoa Hạ quân cho người khác xem là chuyện phi thường cần thiết, bộ lạc thương nghiệp cũng có thể dựa vào biểu hiện như vậy để nâng đỡ chút sinh ý, đồng thời công khai diện mạo của Hoa Hạ quân với ngoại giới.
Sau khi rời khỏi phạm vi Lương Sơn, toàn bộ hệ thống quân đội Hoa Hạ vô cùng bận rộn, tiếp quản các nơi, mở rộng quân luyện binh, hơn nữa các địa phương cơ sở cũng phải theo kịp, sau khi kiến thiết kế sửa chữa công trình mặt mũi kéo dài tương đối. Ở ba tòa lầu này, Ninh Nghị lại không hề cân nhắc qua thẩm tra độ mỹ., Trực tiếp dùng sơ bộ ngắn gọn của hậu thế, đại khí, phong cách thực dụng, với bối cảnh thương nghiệp vô lương của hắn, mọi thứ của công trình phòng ốc, sau khi vơ vét công tác, nhìn qua cũng có một loại lực xung kích "Tương lai".
Chỉ là đến một năm này, mùa hè đã xây xong ba tòa lầu, phòng bày biện đầy đủ, quân họa Nữ chân nhân đã lửa sém lông mày. Lâu phòng chuyên buôn bán nặng nề đầu tiên đi về hướng tuyên truyền chính trị.
Vì ứng đối với sự xuất hiện của nữ chân nhân, toàn bộ Hoa Hạ quân trên bình nguyên thành đô bình đều đang đẩy về phía trước. Khu vực lúc trước không bị Hoa Hạ quân chiếm lĩnh cố nhiên lấy Tử Châu cầm đầu, nhưng ngoại trừ Tử Châu, còn có hơn mười thành trấn nhỏ ở phía bắc của toàn bộ bốn phương thành, lúc này cũng đã nhận được thông điệp của Hoa Hạ quân.
Thời điểm này, tuy ngoại giới còn chưa sinh ra chiến đấu quy mô lớn, nhưng bầu không khí lại không chút ôn nhu. Hoa Hạ quân tinh nhuệ chia làm mấy nhóm, binh lực tiền tiêu đồng thời du thuyết, khuyên bảo. Bảy tháng tám tháng sau., Những thành trấn này lần lượt đầu hàng - dưới bối cảnh như vậy, không ai cho rằng Hoa Hạ quân tiếp tục hạ thủ lưu tình với kẻ chống cự. Tất cả mọi người đều hiểu, nếu tiếp tục đóng vai cứng rắn, trước khi Nữ chân nhân đến, Hoa Hạ quân sẽ san bằng mọi thứ trước mắt mà không chút lưu tình.
Ngoại trừ mấy lần chống cự quy mô nhỏ trong xác suất, trong tám tháng theo Nguỵ Châu đầu hàng, bốn đường sông Trừ Kiếm Các này là lối ra bắt buộc, lần lượt đều đã tiến vào bản đồ Hoa Hạ quân, các loại quyền lực, chính vụ giao nhận đều đang tiến hành chiêng trống.
Nhưng đối với quan viên vốn phụ trách quản lý các nơi, Hoa Hạ quân vẫn chưa dùng tới một đao cắt, chính sách thay thế toàn bộ bàn tròn, sau khi tiến hành một cuộc thử thách đơn giản, một số người hợp cách, đối với quân Hoa Hạ cũng không mâu thuẫn quá lớn, tiếp tục tiến vào giai đoạn huấn luyện.
Toàn bộ quá trình huấn luyện cũng đơn giản, địa phương lấy Trương thôn làm trung tâm. Đầu tiên là ba tòa lầu này đi tham quan đại khái hình dáng, sau đó theo thứ tự vào nhà máy, cơ quan, khu thành, quân doanh đối chiếu, tiếp theo trở lại Trương thôn tiến hành một đợt giới thiệu đại cục, lúc này có thể đặt câu hỏi, cũng có thể thỉnh cầu tư liệu trong lầu tham khảo, cuối cùng tiến vào đơn giản thi đấu.
Toàn bộ quá trình ước chừng bảy ngày, mục đích là để những quan viên này hiểu rõ cấu trúc cơ bản của Hoa Hạ quân, thao tác chính sự và tương lai chờ mong, phương hướng lớn không thể hoàn toàn ủng hộ cũng không sao, chỉ cần có thể lý giải, phối hợp là được. Chỉ cần tiến vào hệ thống, tương lai tự nhiên sẽ có rất nhiều học tập, giám sát, đồng ý, thanh lý chế cơ chế.
Ánh mặt trời cuối thu vẫn có vẻ tươi sáng, đứng trong phòng tầng hai của lầu một, Liêu Khải khách vẫn không nhịn được đưa mắt nhìn về phía cửa sổ bên cạnh. Trên các loại đồ vật như Lưu Ly Bình sớm đã có, nhưng có chút trân quý, về sau Hoa Hạ quân cải tiến vật này, khiến màu sắc càng thêm trong suốt., Thậm chí bôi thủy ngân phía sau lưu ly óng ánh, bởi vì vật này dễ vỡ, Xuyên Tứ Lộ Sơn vận chuyển gian nan, ở ngoại giới, lưu ly kính là trân vật trong mắt các gia đình giàu có. Hai năm gần đây, một số nơi có thói quen lấy nó làm vật dụng cần thiết để gả.
Nhưng ở chỗ này, lưu ly long lanh như vậy, vậy mà lại trực tiếp biến thành cửa sổ sử dụng. Ánh nắng cây cối bên ngoài, những người đi đường gần đó ở sông không thể nhìn thấy gì, điều này làm cho Liêu Khải tân vẫn luôn đảm nhiệm huyện lệnh huyện huyện Miểu Châu cảm thấy một loại xa hoa.
Bất quá, sau khi đi vào Trương thôn sáu ngày, bởi vì một đường tham quan, đối với sự tình trước mắt, Liêu Khải tân trừ cảm giác xa hoa ban đầu, lại có một chút tâm tình phức tạp.
"... Vẫn như cũ trở lại làm giấy, ngày đầu tiên chư vị đến chỉ biết đại khái, trải qua mấy ngày đi lại, chư vị đã rõ, chuyện này liền đơn giản hơn nhiều, trong phòng này, đối với cải tiến và hiệu suất của cải tiến phương pháp tạo giấy., Một bản đầy đủ đều ghi chép ở đây, đồng thời mọi người thấy cũng có bước cải tiến của phương pháp tạo giấy mấy trăm năm trước... Chúng ta cố ý đánh dấu năm tháng... Đến bây giờ, hiệu suất chế tạo giấy của chúng ta tăng lên mười hai lần, đây chỉ mới là cải tiến hơn mười năm, hơn nữa còn tiếp tục... Nhưng trước đó, quá trình cải tiến phương pháp tạo giấy kéo dài mấy trăm năm, cũng không có thành quả mười năm như chúng ta... "
"... Đây không phải là trong phường thị tích lũy đã đến trình độ nhất định, tất cả tiến bộ chỉ phát sinh ở nội bộ Hoa Hạ quân, đây là lực lượng của cách thức học..."
Liêu Khải tân khách đưa mắt nhìn người vừa lên tiếng, người kia ngồi xe lăn, khuôn mặt không mấy già nua nhưng mái tóc đã trắng bệch. Đối với thân phận người này Liêu Khải tân cũng không dám khinh thường, hắn gọi là Tần Thiệu Du, chính là một gã con cháu họ Tần thiếu chút nữa đi theo dòng dõi Tần gia gây khó dễ năm đó, khi cường nhân đến đây., Hắn bị đánh gãy hai chân, vì Hoa Hạ quân mới may mắn sống sót đến nay. Hiện nay ba tòa lâu các là diện mục của Hoa Hạ quân do hắn quản lý, mỗi một nhóm người ngày thứ sáu trở lại Trương thôn, đều do hắn dẫn dắt tiến hành giải thích, một số nghi vấn của người khác, hắn cũng sẽ ở ngay trước mặt giải đáp.
Khoảng cách năm đó Ninh Nghị nổi giận giết chết Chu Ngọc đã hơn mười năm, trong hơn mười năm này, Ninh Nghị cố nhiên bị Võ triều coi là người đại nghịch trên cột trụ sỉ nhục, nhưng đối với công lao dòng dõi của Tần Nguyên phê bình, lại vẫn luôn thay đổi. Mấy năm nay bởi vì Chu Ung nắm quyền, một đôi con gái dẫn dắt dư luận của hắn, thực chất đã khẳng định công tích của Tần Tín Nguyên rất lớn.
Vị thái độ già nua kia gánh vác trách nhiệm đối kháng với nữ tử, cứu vớt thiên hạ. Con trai lớn Tần Thiệu và Thái Nguyên canh giữ hắn, thà chết chứ không khuất phục, cũng là anh hùng. Chẳng qua khó khăn như vậy mà đánh lui được Nữ Chân, sau khi gian thần trên Cảnh Hàn triều vì kiêng kỵ dòng dõi của Tần Phi, liên thủ hãm hại lòng trung thành, Hoàng đế bị gian thần che khuất, cũng làm ra chuyện sai lầm.
Dư luận như vậy đã khôi phục rất nhiều thanh danh cho Tần Tương, nhưng đương nhiên, dù vậy, Ninh Nghị không quân không cha, trong dư luận võ triều cũng là người đại nghịch bất dung, mọi người đàm luận xong, cũng chỉ nói y nên đối phó với gian thần Thái Kinh Đồng Quán, nhưng tuyệt đối không nên giết Quân Vân Vân.
Cứ như vậy, Tần Thiệu Du ngược lại đã trở thành lựa chọn tốt nhất để luận bàn với người trong Võ triều. Lúc trước khi thành chu hải đến đàm phán với Tống Vĩnh Bình, Ninh Nghị liền lôi kéo Tần Thiệu Du đi cùng lột da. Hiện giờ ở đây, thân phận của Tần Thiệu Du tự nhiên cũng có thể chấn nhiếp mọi người, hắn giới thiệu cho mọi người biết giấy làm tịch, lại giới thiệu sự phát triển của lưu ly tinh tế, sau đó lại có thuyền, cầu, con đường, bùn đất, sắt các loại phương tiện độ và nguyên liệu khác nhau.
Sau khi đi hết lầu hai, phía cuối gian nhà là một thang xe bằng nước rộng rãi, Tần Thiệu Du Du ngồi xe lăn, chỉ có thể thông qua công trình tương tự " thang máy" ở hậu thế này, có người muốn giúp hắn đẩy xe lăn, hắn cũng lắc lắc tay cự tuyệt, mọi hành động đều phải dựa vào chính mình.
"Năm đó... Cũng là năm sau của Cảnh Hàn triều, bá phụ trở lại tướng mạo, ta liền đến kinh thành, lăn lộn với một đám ăn chơi trác táng. Nếu có bằng hữu năm đó đến kinh thành, có lẽ còn nhớ một vị Biện Lương "Hoa Thái Tuế" khi đó. Khi đó ta không có tiền đồ, muốn theo người ta hoành hành bá đạo ở kinh thành, nhưng không lâu sau, Ninh Nghị đến kinh thành, bá phụ liền bảo ta tiếp đãi hắn..."
"... Trước đây trong miệng mọi người là Ninh tiên sinh, cũng là một người tuyệt vời. Thân phận con rể của hắn đối xử với người khác thân thiết, nhưng cho dù "Hoa Hoa" ở trước mặt hắn cũng không chiếm được chỗ tốt. Sau đó lại xảy ra rất nhiều chuyện, ta đi theo bên cạnh hắn, học được vài thứ. Cảnh Hàn mười năm, Hữu Tướng phủ chủ trì cứu trợ thiên tai ở Bắc Địa, Ninh tiên sinh bày mưu tính kế, phát động lượng lớn thương nhân đến khu tai ương, ép giá lương thực xuống... Tình cảnh lúc đó, thật là khiến người ta nhiệt huyết sôi trào..."
"Tư thái của người trong ta, chư vị chớ thấy ta già cả, nửa đầu tóc bạc, trên thực tế là do tư chất không đủ, mỗi ngày tiếp xúc chư vị trong Võ Triều đều là rồng phượng trong loài người, ta không dám chậm trễ, chỉ cần học nhiều đồ vật, tốn nhiều thời gian..."
"Trong Hoa Hạ quân, bình đẳng cùng chư vị nói, kỳ thật cũng đơn giản, các vị đều thấy được, tạo giấy ấn thư, sau khi hiểu rõ cách thức, hiện nay hiệu suất gia tăng hơn mười lần, sản nghiệp còn lại, thậm chí trồng trọt, ngư ông săn., Cũng có phương thức không ngừng cải tiến, nuôi gà, gà gà gà, thịt gà cung ứng trong nông trại cũng tăng lên nhiều... Bất cứ chuyện gì đều có phương pháp cải tiến, ngày thường chư vị học sách, cực kỳ gian nan trở thành người đọc sách, có người hiểu lý, có người hiểu, có người không hiểu, cho nên Thánh nhân viết, dân có thể làm việc này, không thể nào biết được. Chỉ vì mọi người đều biết rõ, toàn bộ không có khả năng."
"Nhưng hiện nay chư vị thấy được, chúng ta lại có thể ở một ngày nào đó, lệnh thiên hạ người người có sách đọc, có sách đọc xong, đều có hy vọng hiểu lý. Đến lúc đó, người cùng người, mặc dù hoàn toàn bình đẳng rất khó, nhưng khoảng cách kéo ngắn, lại là chuyện có thể dự đoán."
Tần Thiệu Du Du dùng hai tay đẩy xe lăn đi về phía trước, một bên có người hỏi: "Đến lúc đó người người xuất sĩ làm quan, ai làm ruộng?"
Nghe xong vấn đề này, Tần Thiệu Du cũng không hoang mang, động tác trên tay đều không chậm lại, cười nói: "Nếu như mỗi người đều có thể đọc sách, trên đời tất nhiên sẽ có một loại diện mạo khác, người làm quan không hề cao hơn người bình đẳng, lại chỉ là nhân viên chính vụ bình đẳng, có người đánh cá săn, có người trồng trọt, có người buôn bán nhân loại, có người buôn bán., Có người dạy học hành, đến lúc đó đương nhiên cũng có người giỏi quản lý, giỏi về vận may, chức vụ quản lý chuyển ty. Mấy ngày nay, các vị đều đi lại được chứng kiến, nhân viên chính vụ trong quân Hoa Hạ ta đối với dân chúng, nghiêm cấm lời nói hung ác, vênh mặt hất hàm sai khiến, chính là căn cứ theo nguyên tắc này mà đến."
"Đương nhiên, đối với việc này, trong Hoa Hạ quân cũng từng nhiều lần thảo luận, có liên quan tới những năm gần đây nghị luận đoạt được, trong lầu hai cũng có đại lượng tồn tại, Ninh tiên sinh cũng đã mấy lần giải thích và tưởng tượng, đối với chuyện này hứng thú, có thể đi mượn đọc sách thảo luận."
Tần Thiệu Du mỉm cười: "Đương nhiên, thế sự gian nan, con đường phía trước không dễ, căn cứ vào sự phát triển của cách vật học, thời gian nhiều chuyện chắc chắn sẽ long trời lở đất, cho dù là trong số rất nhiều ý tưởng của lầu thứ hai cũng chỉ là tích lũy trong mười năm mà thôi, không nhất định phải là như vậy., Cũng không phải đáp án, chư vị nếu sau khi xem qua sẽ có nhiều ý nghĩ, trong Hoa Hạ quân sẽ tiến hành thảo luận theo định kỳ như vậy, nếu có cái nhìn sâu sắc, thậm chí cũng sẽ truyền lên cho Ninh tiên sinh tự mình giải đáp, thậm chí còn triển khai tranh luận... Tiếp đó, chúng ta nhìn lại đối với việc chọn lựa thực vật, dục chủng và thành quả..."
Tòa lầu ba của Trương thôn, ngày đầu tiên mọi người đi vào tham quan, đối với rất nhiều lý luận, lúc đó không hiểu lắm, trải qua mấy ngày tham quan và giải thích, trong lòng kỳ thật cũng có đường nét đại khái. Đến ngày thứ sáu lại quay đầu, Tần Thiệu Du Du Du đã giải thích rõ ràng, toàn bộ Hoa Hạ quân hiện giờ, hình ảnh trong tương lai dần dần được dựng lên, trong lòng mọi người rung động, chậm rãi tăng thêm.
Tần Thiệu Du đã từng nói qua một số lượng lớn tư liệu lưu lại trong lầu hai, một vài vấn đề thô thiển thì mọi người sẽ không nhắc lại nữa. Không lâu sau đó mọi người chuyển vào lầu thứ hai, lầu một bảo tồn chính là chiến tích và lịch trình xây dựng của Hoa Hạ quân một đoạn đường từ đó tới nay —— trên thực tế, trong đó còn bày ra một sự tình có liên quan đến sự căn nguyên của Tần Kế thừa, thậm chí từ đó về sau Tần Tương Nguyên bắt nguồn từ đó đến cái chết của Tần Phi., Tình hình võ triều, thí quân của Ninh Nghị vân vân, không ít chi tiết đều bị bại lộ kỹ càng, đương nhiên, một phần này, Tần Thiệu Du Du ở trước mắt vẫn phải lễ phép tránh đi.
Hắn ngồi xe lăn đi về phía trước, một mặt nói: "Mới đầu tiếp đãi mấy lần, kỳ thật vẫn có người hỏi, Hoa Hạ quân tướng thổi những thứ này sặc sỡ như vậy, rất nhiều chuyện, cuối cùng chỉ có thể ở mấy căn phòng xinh đẹp này nhìn thấy., Bao gồm cả cửa sổ lưu ly kia, xây ba tòa lâu đài bằng sắt thép, chung quy không phải ai cũng có thể dùng được... Thế nhưng tới nơi này, hy vọng chư vị có thể chú ý, Hoa Hạ quân ta từ hơn mười năm trở đi, vẫn luôn giãy dụa trong hoàn cảnh ác liệt nhất..."
"Chúng ta ở Tiểu Thương Hà, gian nan phát triển cùng Thanh Mộc trại, khai khẩn kiến thiết... Không lâu sau, Tây Hạ tiến đến, chúng ta ở Tây Bắc, đánh tan Tây Hạ, về sau đối kháng với nữ chân nhân, cơ hồ toàn bộ trăm vạn đại quân Trung Nguyên tiến công... Chúng ta chém giết Lâu thất, chém giết từ chối không mất, Tây Bắc chuyển tới Lương Sơn, đồng dạng, ở trong núi cực kỳ gian nan mở ra một con đường..."
"Trong hoàn cảnh như vậy, chúng ta vẫn bảo trì nhiều chuyện phát triển như vậy, đến khi chúng ta rời khỏi Lương Sơn, thì còn bao lâu nữa? Cục diện đã ổn định lại, có một năm hay không? Chư vị bằng hữu, nữ chân nhân đến chinh phục Trung Nguyên, Giang Nam, đánh bại toàn bộ võ lâm, tiến về phía Tây Nam. Dựa vào việc nữ chân nhân chinh phục Thục địa, các ngươi sẽ như thế nào..."
Tần Thiệu Du Du đẩy xe lăn vào trong một cuốn sách lịch sử: "Lại xem lại những phát triển này một chút, nếu như chúng ta đánh bại được Nữ chân nhân, nếu như để cho chúng ta ở một nơi hơi lớn một chút —— không giống như Tiểu Thương Hà hẻo lánh, không giống như là một nơi cằn cỗi như Đăng Tam huyện —— giống như là một nơi bình nguyên rộng lớn, không cần phải lớn hơn nữa! Chúng ta phát triển ba năm, năm năm, phát triển., Sẽ biến thành dáng vẻ thế nào, suy nghĩ một chút, đến lúc đó toàn bộ thiên hạ, ai có thể ngăn cản người của Hoa Hạ ta, phục hồi y quan nhà Hán ta... Ta tin tưởng, đây cũng là cảnh tượng mà bá phụ năm đó mơ tưởng..."
Ánh mặt trời từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào, mọi người tham quan xong lầu thứ hai này, liền đến giữa trưa, để Tần Thiệu Du Du dẫn hơn hai mươi quan lại của võ triều đến ăn cơm. Cơm trưa là mô hình thức tự do phẩm chất đơn giản nhưng cũng rất ngon miệng, sau khi ăn cơm trưa, Liêu Khải tân đi ra phía ngoài phơi nắng., Trong đầu vẫn là một mảnh hỗn loạn, hắn thông qua con đường chính thức đi đến huyện lệnh, nói tự nhiên cũng là nhân trung long phượng, thời gian mấy ngày đã đủ để hắn thấy rõ một cái hình dáng lớn, nhưng muốn tiêu hóa rung động này, vẫn như cũ cần thời gian.
Không bao lâu đã có quan viên, lại viên ra thấp giọng nói chuyện với hắn. Nói đến nhiều nhất, vẫn là chuyện không lâu sau đó, hạch tâm chiến tranh là Kiếm các, hay là ở Dực Châu, là Hoa Hạ quân có thể chống đỡ, hay là nữ chân nhân cuối cùng có thể được thiên hạ, những vấn đề này đều là trọng yếu trong nghị luận.
Trong lúc này mọi người lại nhắc tới vị Ninh tiên sinh kia, quảng trường này xa xa có thể trông thấy bên sân nhỏ của vị Ninh tiên sinh kia, nghe nói lúc này Ninh tiên sinh vẫn còn là Trương thôn, liền có người nhắc tới giao thông của Trương thôn, thành một mảnh giao thông bình nguyên.
"... Hoa Hạ quân từ khi nhập chủ thành đến nay, giúp đỡ tai họa, các thương nhân trợ hành liền có lợi, đứng đầu là tu đường, hiện nay lấy Trương thôn làm trung tâm, các dịch đạo chủ yếu đều tu luyện một lần, thông suốt bốn phương. Ninh tiên sinh tọa trấn ở Trương thôn, chính là lựa chọn tốt nhất. Lúc đại chiến, mặc dù phía sau có người lòng mang quỷ thai, phản ứng ở đây cũng là nhanh nhất, quân không thấy mấy năm trước nơi đây còn là bãi hoang vắng, hôm nay cây cầu đều xây bốn chỗ..."
Trong tiếng nghị luận của mọi người, đương nhiên cũng không tránh khỏi vì những chuyện này mà tặc lưỡi than thở, có thể đi tới nơi đây, cho dù trải qua mấy ngày tham quan, ngược lại không thể lý giải đối với Hoa Hạ quân, đương nhiên cũng sẽ không nói ra trước mắt, chỉ cần cuối cùng không làm quan trong Hoa Hạ quân, cho dù nhất thời bị giám thị, ngày sau vẫn có thể thoát thân. Hơn nữa, nếu thật không nói lý tưởng, chỉ nói thủ đoạn, Ninh Nghị sáng lập một phen bản lĩnh cơ nghiệp như vậy, cũng thật sự khiến người ta bội phục.
Sau một hồi thảo luận như vậy, Tần Thiệu Du Du từ không xa không tới, gã đã tham gia thảo luận trong phạm vi nhỏ. Gã cười tủm tỉm, đội tóc trắng bù xù hưởng thụ thái dương sâu thu, sau đó gã lại mỉm cười nói về chủ đề mà mọi người quan tâm: "Lúc trước các ngươi đang nói về Ninh tiên sinh? Đáng tiếc hôm nay không gặp được gã."
Trong lòng mọi người lấy làm lạ: "Chẳng lẽ chúng ta còn có thể gặp được Ninh tiên sinh trước mặt?" Có người thậm chí động tâm tư, nếu thật sự có cơ hội nhìn thấy người nọ, hành động nguy hiểm...
Lại thấy Tần Thiệu cười nói: "Mọi chuyện bên này đều đã an bài thỏa đáng, đại chiến xảy ra ở phía trước... Hôm qua hắn đã khởi hành đi đến tiền tuyến Tử Châu rồi."
Tần Thiệu Du nói rất bình tĩnh, Liêu Khải Tân nghe được những lời này, nhớ tới mấy ngày nay tham quan quân doanh của Hoa Hạ quân, thân ảnh Hổ Bí chi sĩ, trong lòng cảm thấy sợ hãi, ngây ngốc cả nửa ngày, thấp giọng nói: "Ninh tiên sinh... đi tiền tuyến? Nếu nữ chân nhân đánh tới, bao vây Nguỵ Châu... Địa phương bốn lộ ngàn dặm... Sợ là không đủ..."
Lúc này bọn họ còn chưa hoàn toàn gia nhập vào Hoa Hạ quân, đương nhiên Liêu Khải tân biết rõ việc này không nên hỏi kỹ, nhưng y nguyên nhịn không được chậm rãi nói ra. Tần Thiệu Du híp mắt, liếc mắt nhìn hắn một cái: "Không có việc gì."
Hắn nói: "Chỉ cần Xuyên Tứ Lộ còn, Hoa Hạ quân vẫn còn, Tông Hàn... sẽ không vây được Tử Châu."
Thân thể trần trụi...
Ninh Nghị rời khỏi Trương thôn, là buổi chiều tại tháng chín hai mươi ba, tháng chín hai mươi bốn, kỳ thật đã sắp đến Ngu Châu.
Ngăn chặn đại quân Nhan Tông Hàn xong, cố gắng xác định lộ trình trăm dặm giữa Kiếm Các và Nguỵ Châu là đã được định ra trước. Đương nhiên lý tưởng nhất là mở rộng kế hoạch ngăn chặn địch nhân ở Kiếm Các, nếu Kiếm Các không thể quy hàng cũng khó mà đoạt được thì đem tiền tuyến định ở Tử Châu.
Mặc dù nói từ phía nam đến Tử Châu, thành một đường đều là địa bàn Hoa Hạ quân kinh doanh hai năm, nhưng trên thực tế, vượt qua Lý Châu, Thành Đô Bình Nguyên mênh mông vô bờ. Đến lúc đó cho dù có thể chính diện đánh tan Nhan Tông Hàn, mấy chục vạn đại quân thủ hạ của hắn vẫn có năng lực chỉ huy xuất sắc như cũ, đem nữ thần cầm đầu một trận tán loạn., Rất dễ dàng đánh thành một trận hỗn loạn, thậm chí người ta còn ỷ vào ưu thế binh lực chiếm cứ các thành nhỏ, sau đó xua đuổi dân chúng chém giết tứ phía, thậm chí đi làm điểm khẩu quyết đều là những chuyện nối sông, quân đội Hoa Hạ bị dồn binh lực, chỉ sợ cuối cùng sẽ bị đánh cho sứt đầu mẻ trán.
Ninh Nghị khởi hành là bởi vì hai mươi ba lần lượt truyền đến hai tin tức.
Trong đó có một con ở khu Giang Nam, có một hành động cứu viện liên quan mật thiết tới khu vực du thuyết Tư Trung, tuyên bố thất bại.
Mà một hành động khác diễn ra ở Tử Châu là một hành động ám sát tỉ mỉ, kéo dài đến bên người vẫn cố kỵ. Ninh kị một lần bị thích khách của đối phương bắt được.
Mãi đến khi hắn bị bắt đến ngoại thành Nguỵ Châu, mấy tên thích khách tụ hợp, vị đệ tử Ninh gia vẻn vẹn mười ba tuổi này mới dùng đoản đao trong tay áo cắt ra dây thừng, bất ngờ nổi lên. Trước khi viện thủ đến, hắn một đường truy sát thích khách, lấy các loại thủ đoạn chém giết sáu người.
Ninh Nghị gạt Tiểu Hống, lên đường, đi về phía Tử Châu.