Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mặc quân phục màu vàng, cõng hòm thuốc cùng đao thương, thà rằng nhìn thấy tường thành phủ Ngu Châu cổ xưa phía trước quân đội.
Vũ Kiến khám phá mười một tháng chín, một năm Chu Ung chết đi, thà kiêng từ mười ba tuổi đi lên mười bốn, dần dần biến thành thiếu niên.
Thời gian hai năm qua, theo quân đội mà đi đã thấy đồ vật còn nhiều hơn mười một năm.
Hắn sinh ra trong lần đầu tiên nữ chân nhân đi về phía nam điểm thời gian, mùa thu Cảnh Hàn mười ba năm. Đến năm Cảnh Hàn thứ mười bốn, Thí Quân Ninh Nghị tạo phản, người một nhà đi tới Tiểu Thương Hà, hắn mới chỉ có một tuổi. Lúc đó phụ thân mới kịp đặt tên cho hắn, Thí Quân tạo phản, vì thiên hạ kiêng kỵ. Xem ra có chút lạnh lùng, trên thực tế là cái tên tràn đầy hào hùng.
Khi còn bé ở sông Tiểu Thương Hà, trong hoàn cảnh như Thanh Mộc trại, dần dần, quân đội lại bắt đầu chuyển hướng tới núi Tây Nam. Cũng bởi vậy, thà từ nhỏ đã nhìn thấy, đa số là hoàn cảnh cằn cỗi, cũng là hoàn cảnh tương đối đơn thuần. Cha mẹ, huynh đệ, địch nhân, bằng hữu, đủ loại người đều có chút rõ ràng.
Theo quân đội Hoa Hạ giết ra khỏi núi nghỉ mát, tiến vào bình nguyên Đô, thà kiêng kỵ gia nhập đội quân y, chu vi mới dần dần trở nên phức tạp. Hắn bắt đầu nhìn thấy đồng cỏ lớn, thành thị lớn, tường thành nguy nga, những lâm viên san sát san sát, những người nghèo khó cực kỳ, ánh mắt mọi người chết lặng, sinh sống trong thôn nhỏ nhịn đói chết dần dần... Những thứ này, cùng với trong phạm vi của Hoa Hạ quân nhìn thấy rất khác nhau.
Trong thời gian hoạt động của đội quân y, có đôi khi sẽ cảm nhận được cảm kích và thiện ý bất đồng, nhưng cùng lúc đó, cũng có đủ loại ác ý đột kích.
Từ lúc Ninh Nghị giết Chu Ngọc hơn mười năm qua, thiên hạ này đối với Hoa Hạ quân, đối với cả nhà Ninh Nghị vẫn chưa từng đứt đoạn. Hoa Hạ quân đối với việc chỉnh trị và quản lý nội bộ có hiệu quả lớn, một số âm mưu và ám sát, rất khó đưa tới bên cạnh người nhà của Ninh Nghị., Nhưng theo thời gian hai năm khuếch đại, đám người Ninh Hi cố sinh hoạt trong thiên địa, chung quy cũng không có khả năng co rút lại trong phạm vi nhỏ. Trong chuyện này, Ninh kị gia nhập quân y đội tuy rằng trong phạm vi nhất định bị phong tỏa tin tức, nhưng không lâu sau vẫn thông qua đủ loại con đường truyền ra ngoài.
Trong một năm mười ba tuổi cố kỵ, hắn tổng cộng gặp phải chín lần âm mưu ám sát, trong đó hai lần phát sinh trước mắt, mười một hai tháng, hắn lần thứ nhất ra tay giết người, tháng bảy lại có một lần, tới hôm nay, thiếu niên chưa đầy mười bốn tuổi, trên tay đã có ba mạng.
Đối với việc tự mình ra tay giết địch nhân, chuyện này cũng không tạo thành xung kích quá lớn đối với tâm lý của hắn, nhưng trong thời gian một hai năm, cảm thụ được rất nhiều chuyện phức tạp trong thiên địa, vẫn làm cho hắn trở nên có chút ít im lặng, ít nói.
Từ khi còn bé, vật tư trong nội bộ Hoa Hạ quân đều không tính là quá tràn đầy, hỗ trợ cùng tiết kiệm vẫn luôn là chuyện trong Hoa Hạ quân đề xướng, thà kiêng kị từ nhỏ đã thấy, là mọi người ở trong hoàn cảnh gian khổ nâng đỡ lẫn nhau, các bậc cha chú sẽ chia sẻ tri thức và cảm ngộ với thế giới này, chia sẻ cho những người khác trong quân đội, đối mặt với địch nhân, chiến sĩ trong Hoa Hạ quân luôn ngoan cường bất khuất.
Sau khi tiến vào bình nguyên Đô, hắn phát hiện phiến thiên địa này cũng không phải như vậy. Cuộc sống đầy đặn mà giàu có, mọi người qua cuộc sống Miểu Thứ, xem ra có học vấn Đại Nho phản đối Hoa Hạ quân, không ai rõ căn cứ, khiến người ta cảm thấy phẫn nộ., Ở phía dưới bọn họ, nông hộ sống cuộc sống ngây ngô ngô, bọn họ sống không tốt, nhưng đều cho rằng đây là chuyện đương nhiên, một phần mọi người cuộc sống gian khổ, thậm chí đối với thành viên Hoa Hạ của hạ hương tặng y dược để làm thuốc, ôm thái độ căm thù địch nhân.
Những người này vì sao sống như vậy? Ninh cố nghĩ không rõ ràng. Một hai năm qua, đối với địch nhân trăm phương ngàn kế muốn giết hắn, ngẫu nhiên giả trang thành người đáng thương muốn ra tay với hắn, hắn đều cảm thấy là chuyện đương nhiên.
Trong Hoa Hạ quân giáo dục đối với địch nhân như Nghiêm Đông lãnh khốc vô tình là cực kỳ đúng chỗ, thà kiêng kị từ nhỏ đã cảm thấy kẻ địch tất nhiên là giảo hoạt mà thô bạo, thích khách đầu tiên thật sự trà trộn vào người hắn là một tên lùn, thoạt nhìn giống như một cô bé vậy., Lấp vào trong đám người nông thôn để xem bệnh, một đồng bạn khác trong đội ngũ của nàng bị phát hiện, tên lùn đột nhiên làm khó dễ, chủy thủ gần như đâm trúng cổ nàng, ý đồ bắt nàng làm con tin chạy trốn.
Thích khách đánh giá thấp đám người bị Lục Hồng Đề, Lưu Tây qua, Trần Phàm, Đỗ Sát liên thủ huấn luyện ra thiếu niên. Lúc dao găm đâm tới còn thà thuận thế đoạt đao, trở tay bổ xuống liền cắt đứt yết hầu đối phương, máu tươi phun lên y phục của hắn, hắn còn lùi lại hai bước, tùy thời chuẩn bị chém giết đồng bạn của đối phương.
Đối với những tao ngộ này hắn cũng không hoang mang, sau đó huynh trưởng lão vội vàng tới an ủi cũng chỉ làm cho hắn cảm thấy ấm áp, nhưng cũng không cảm thấy cần thiết. Ngoại đầu thế giới phức tạp làm cho hắn có chút hoang mang, cũng may đơn giản trực tiếp một chút, cũng sắp đến.
Nửa năm xây lũy trong mười một năm, thế cục trên bình nguyên thành đô bình đã trở nên cực kỳ khẩn trương, võ triều đang sụp đổ, đại chiến giữa nữ chân nhân và Hoa Hạ quân sắp biến thành sự thật. Dưới bối cảnh như vậy, Hoa Hạ quân bắt đầu thôn phệ và tiêu hóa toàn bộ bình nguyên thành đô bình nguyên.
Hoa Hạ quân bắt đầu xây dựng chín năm, bắt đầu giết ra phạm vi dãy núi lạnh, vốn dự định là thôn tính bốn đường sông, nhưng về sau bởi vì nữ chân nhân xuôi nam, Hoa Hạ quân vì tỏ thái độ, binh phong công phá thành đều ngừng lại trong phạm vi Tử Châu.
Mạc Châu nằm ở vị trí Đông Bắc một trăm dặm, vốn là thành lớn thứ hai trên bình nguyên, trọng trấn thương nghiệp, vượt qua Nguỵ Châu thêm một trăm dặm là cửa ải quan trọng nhất để khống chế địa bàn của Xuyên Thục: Kiếm Môn quan. Theo sự bức bách của nữ chân nhân, những địa phương này cũng trở thành địa điểm quan trọng nhất trong đại chiến sắp tới.
Hai năm trước, Hoa Hạ quân nhập xuyên dọa chạy một đám dân bản địa, về sau chiến hỏa chí bi châu dừng lại, không ít thân sĩ địa phương thân cận Đại Nho ngược lại định cư tại Nguỵ Châu, tình huống thoáng giảm bớt một số người bắt đầu buôn bán với Hoa Hạ quân, Nguỵ Châu trở thành trung tâm chuyển động giữa hai thế lực, trong thời gian ngắn ngủi một năm phát triển đến vui vẻ phồn vinh.
Đến năm nay được nửa năm, ngũ quân Hoa Hạ bắt đầu đẩy mạnh tới Tử Châu, thương thảo các thế lực cũng theo đó bắt đầu, trong lúc này tự nhiên cũng có không ít người phản kháng, công kích, chỉ trích hưu binh của Hoa Hạ quân năm trước, nhưng trước khi nữ chân nhân giết tới, tất cả mọi người đều rõ ràng, những chuyện này không phải kháng nghị đơn giản là có thể giải quyết.
Cũng bởi vậy, mặc dù gần bảy, tám tháng qua, các thân sĩ hào tộc phụ cận Tử Châu thoạt nhìn náo loạn dữ dội, nhưng tháng cuối Hoa Hạ quân vẫn thuận lợi bàn bạc chuyện Nguỵ Châu cùng Hoa Hạ quân hợp nhất không có điều kiện, sau đó đại quân vào thành, binh bất huyết nhận bắt được Nguỵ Châu.
Tháng chín mười mốt, Ninh kỵ mang hành lý theo nhóm quân đội thứ ba vào thành, lúc này quân số thứ năm Hoa Hạ có ba đoàn năm ngàn người đã bắt đầu đẩy về phía Kiếm Các, doanh binh quy mô đóng giữ Hộ Châu, ở xung quanh tăng cường công sự phòng ngự, một số sĩ thân ở Nguỵ Châu, quan viên, dân chúng bình thường thì bắt đầu rút khỏi hậu phương rộng lớn của Bình Nguyên.
Trong tình thế như vậy, bên trong ngoài cổ thành tại Hộc Châu, bầu không khí khẩn trương lẫm liệt, mọi người chú ý tới chuyển động từ Nam sang Nam, đầu đường đông người chen chúc, vẻ mặt vội vàng, bởi vì một bộ phận vệ thú tuần tra đã bị quân đội Hoa Hạ tiếp quản, nên toàn bộ trật tự cũng không mất đi khống chế.
Đối với bầu không khí như vậy ngược lại còn cảm thấy thân thiết, hắn theo quân đội xuyên qua thành thị, y đội theo quân đội tạm thời sắp xếp trong một y quán phụ cận thành Đông quân. Chủ nhân y quán này vốn là phú hộ, đã rời đi, tiền cửa hàng phía sau cửa hàng y quán., Quy mô không nhỏ, trước mắt ngược lại có vẻ yên tĩnh, thà ở trong phòng cất kỹ bao đồ, như thường lệ đánh bóng ba thanh đao dài hoặc ngắn trên người, chưa đến chạng vạng tối, đã có thiếu nữ mặc phục quân mặc lam tới tìm hắn.
Thân hình thiếu nữ cao hơn một cái đầu thàn thàn, tóc ngắn chỉ tới bả vai, có thời đại này cũng hiếm thấy, thậm chí thanh xuân và vẻ xinh đẹp ly kinh phản đạo. Nụ cười của nàng ôn nhuận, nhìn thiếu niên ngồi trong góc sân mài đao, trực tiếp bước tới: "Ngươi đừng kiêng kỵ nữa, trên đường mệt không?"
"Chị dâu." Ninh cố cười rộ lên, lấy nước giếng rửa sạch con dao găm còn chưa dài bằng ngón tay, khi đứng lên con dao găm đã biến mất trong tay áo, nói: "Không mệt chút nào."
"Đại ca của ngươi kêu ta dẫn ngươi đi ăn cơm chiều. Hắn ở hộ tịch thành bắc, chuyện nhiều lắm."
Thiếu nữ này chính là Mẫn sơ vị hôn thê của Ninh Hi, năm nay mười bảy tuổi.
Với tư cách là con trai trưởng của Ninh Nghị, hai năm qua Ninh Hi đã bắt đầu từng bước từng bước tham dự công tác vận chuyển của toàn bộ bàn. Công việc kinh doanh có nhiều, tập võ phòng thân đối với hắn mà nói khó mà chuyên chú, dù sao Mẫn Nhất, hai người Ninh Nghị mới được xem là đệ tử chân truyền của Lục Hồng Tiên., Ninh Hi lớn hơn Ninh Cố bốn tuổi, nhưng về mặt võ nghệ, thân thủ mơ hồ đã bị mười bốn Ninh Nhất không kiêng kỵ truy bình, ngược lại Mẫn Sơ Nhất xem ra là ôn hòa, Võ nghệ lại vững vàng hơn so với Ninh cố kỵ. Hai người một đạo tập võ, tình cảm như tỷ đệ, nhiều lúc cục diện giữa Ninh Độc và Mẫn Nhất còn nhiều hơn so với huynh trưởng.
Hai người thả đồ tốt, xuyên qua thành thị một đường đi về phía bắc. Hộ tịch Hoa Hạ quân thiết lập tạm thời ở phụ cận Nguỵ Châu phủ nha, bởi vì hai bên giao dịch mới vừa hoàn thành, hộ tịch thẩm tra đối chiếu làm việc vội vàng làm việc., Vì ổn định hậu phương, Hoa Hạ quân quy định người muốn rời thành phía nam trước tiên tiến hành hộ tịch thẩm tra, điều này khiến cả con phố trước phủ nha đều lộ ra huyên náo, mấy trăm quân nhân Hoa Hạ đều ở phụ cận duy trì trật tự.
Địa điểm làm việc của Ninh Hi ở trong một quán trà gần đó, hắn đi theo Trần Đà Tử tiếp xúc với nội bộ mật thám và gián điệp của Hoa Hạ quân đã hơn một năm, nhân sĩ Lục Lâm thậm chí là nữ chân nhân đối với mấy lần ám sát thà kiêng kỵ đều bị hắn ngăn cản lại. Hiện giờ Ninh kị so với huynh trưởng thấp hơn không ít đã có chút bất mãn với việc này., Mình cho rằng chuyện như vậy cũng nên tham dự vào, nhưng sau khi nhìn thấy huynh trưởng, thiếu niên mới từ hài tử lột xác thành tựu có chút cao hứng, kêu lên: "Đại ca." Cười rất là xán lạn.
Sau đó hai huynh đệ đi vào thỉnh an Trần Đà Tử, Ninh Hi báo cáo giả, đổi lại liền dẫn đệ đệ đi hồng lâu nổi danh nhất Tử Châu ăn uống một chút tâm tư. Huynh đệ hai người ngồi trong góc đại sảnh, Ninh Hi có lẽ là kế thừa thói quen của phụ thân, có chút hiếu kỳ đối với mỹ thực nổi danh. Ninh kị mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng bụng dạ lại không quá nặng., Một năm qua hắn chém giết ba tên thích khách, có lúc mặc dù cũng cảm thấy sợ hãi, nhưng nhiều hơn là giống như phụ thân cảm giác mình đã vô địch thiên hạ, khát vọng chiến tranh phía sau, thoáng ngồi ổn định, liền bắt đầu hỏi: "Ca, nữ chân nhân đến khi nào?"
"Thế cục của Lợi Châu rất phức tạp, sau khi La Văn đầu hàng, quân đội của Tông Hàn đã bị ép ra bên ngoài, bây giờ còn chưa biết được." Ninh Hi nhỏ giọng nói, giơ tay điểm vào thực đơn: "Bánh thủy tinh của nhà này nổi tiếng nhất, tới hai bát đi?"
"Ca, do huynh định đoạt." Ninh Độc kéo ghế ngồi gần một chút, vắt hai tay lên mặt bàn, như một học sinh nghiêm túc. "Ca, chúng ta đi Kiếm Các lúc nào?"
"Thịt nướng có thể nướng tới, nghe nói cắt ra rất mỏng, ta nghe nói đã nhiều lần rồi." Ninh Hi liếm môi một cái.
"Ca, chừng nào chúng ta đi Kiếm Các?" Ninh Độc lặp lại một lần.
Ninh Hi bỏ thực đơn xuống: "Ngươi làm thầy thuốc đừng nghĩ tới chuyện chạy tiền tuyến."
"Ta có thể giúp đỡ, ta trị thương đã rất lợi hại rồi."
"Đầu tiên, cho dù có lấy được Kiếm Các, cha cũng không định để ngươi đi qua." Ninh Hi nhíu mày, sau đó thu hồi ánh mắt trên thực đơn: "Thứ hai, chuyện của Kiếm Các không đơn giản như vậy."
"Tư Trung không chịu hợp tác với chúng ta? Thật sự là một hán tử..." Ninh Độc bắt chước giọng điệu của đại nhân nói.
Đại chiến sắp đến, bên trong quân Hoa Hạ thường xuyên có hội nghị cùng thảo luận, thà rằng Ninh cố kỵ ở quân đội, nhưng với tư cách con trai của Ninh Nghị, dù sao vẫn có thể tiếp xúc với các loại tin tức phát ra, thậm chí là dựa vào phân tích nội bộ.
Kiếm Môn quan là nơi Thục Địa Hùng quan, binh gia tất tranh. Nó mặc dù thuộc quyền quản hạt của Lợi Châu, nhưng quân thủ vệ Kiếm Môn quan do hai vạn quân chủ lực cấm chế tạo thành, thủ lĩnh Tư Trung tinh minh sáng suốt làm việc. Ở Kiếm Các có quyền hành chính cực kỳ độc lập. Nó vốn là cửa ải quan trọng phòng ngừa Hoa Hạ quân xuất xuyên.
Nhưng cho tới bây giờ, Hoa Hạ quân cũng không có ý đồ cưỡng ép xuất xuyên, cùng Kiếm các phương diện, từ đầu đến cuối không có xung đột lớn. Năm nay, năm nay, đám người Nhan Hi Duẫn ở kinh thành thả ra ý đồ tấn công Tây Nam, Hoa Hạ quân thì lại phóng ra thiện ý, mặt khác phái đại biểu cùng Kiếm các thủ vệ Tư Trung Hiển, sĩ thân trưởng Trần gia cùng mọi người thương lượng chuyện cùng phòng ngự nữ tử.
Trong tin tức tình báo của Hoa Hạ quân, đối với Tư Trung thấy người này khá cao, cho rằng hắn trung thành với võ triều, lo nước khó, thương cảm dân chúng, trong thời khắc mấu chốt —— đặc biệt là lúc nữ chân nhân hoành hành không cố kỵ, hắn là đáng để tranh thủ, cũng có thể nghĩ ra người lý lẽ.
Nghe nói nửa năm trước câu thông như vậy khá thuận lợi, Ninh Cố cũng có thể giao phong chính diện với nữ chân ở Kiếm Các - Kiếm Các là một người giữ quan hệ hùng quan vạn người, nếu như có thể như vậy đối với người binh lực không đủ như Hoa Hạ quân mà nói, có thể là lợi ích lớn nhất, nhưng xem thái độ của huynh trưởng, chuyện này lặp đi lặp lại nhiều lần.
Phản ứng đầu tiên của Tư Trung này là vẻ ngoài ngoan cố, tình nguyện độc nhất diện diện tông Hàn cũng không nguyện liên thủ với Hoa Hạ quân. Nhưng sau khi nói xong câu này, huynh trưởng nhíu nhíu mày, ánh mắt vẫn nhìn thực đơn: "Cho ngươi một chân heo nhỏ đi."
"Tư Trung Chính muốn đầu hàng?" Ninh Độc nhíu mày: "Không phải hắn là người hiểu chuyện à?"
"Tình huống rất phức tạp, không chỉ đơn giản như vậy, bây giờ thái độ của Tư Trung trở nên hơi kỳ quái." Ninh Hi khép thực đơn lại: "Vốn dĩ đã muốn nói cho ngươi biết những chuyện này, ngươi đừng gấp như vậy."
Ninh Độc gật đầu, ánh mắt thoáng có chút âm trầm nhưng lại yên tĩnh trở lại. Hắn vốn không được hoạt bát, một năm qua càng trở nên an tĩnh, lúc này hiển nhiên đang thầm tính toán suy nghĩ của mình. Ninh Hi thở dài: "Được rồi, nói cho ngươi chuyện này trước đã."
Ninh Hi khẽ gật đầu, thuận tay rót trà, tiếp tục nói: "Hai tháng gần đây Võ Triều không được tốt, ngươi cũng biết mà. Nữ chân nhân khí thế ngất trời, nhiều người vây quanh chúng ta như vậy. Bao gồm cả Lý Châu, vốn cảm thấy đánh một trận lớn nhỏ lấy được cũng được, nhưng sau đó không ngờ binh không huyết nhận lại đi vào, đạo lý chính giữa, ngươi nghĩ thông được không?"
Ninh Độc hất cằm: "Trong thiên hạ chỉ có chúng ta mới có thể đánh với nữ chân nhân, đầu nhập vào chúng ta còn hơn là đầu nhập vào nữ chân nhân."
"Đây là một bộ phận, chúng ta ở giữa có rất nhiều người nghĩ như vậy, nhưng nhị đệ, nguyên nhân căn bản nhất là, Nhĩ Châu cách chúng ta gần, bọn họ nếu không đầu hàng, nữ chân nhân trước khi tới đây, sẽ bị chúng ta đánh rơi. Nếu thật sự ở giữa, bọn họ là đầu nhập chúng ta hay nương nhờ vào nữ chân nhân, thật sự khó nói."
"... Cho nên Tư Trung Chính muốn đầu nhập vào nữ chân nhân? Không phải chỉ là giết một tên cẩu hoàng đế vô dụng thôi sao! Bọn họ hận chúng ta như vậy!"
Con mắt Ninh kị trợn tròn, lửa giận bừng bừng, Ninh Hi lắc đầu cười cười: "Không chỉ có những thứ này, nguyên nhân chủ yếu nhất là nửa tháng trước trong thư phụ thân đưa cho ta nhắc tới. Thời điểm nhị đệ, võ triều vẫn còn, người của triều đình võ nói là xua hổ nuốt sói., Nói cắt bớt bầu không gian phía tây ngàn dặm cho Nữ chân nhân, để nữ chân nhân đến đánh chúng ta, cách nói này nghe rất thú vị, nhưng không ai dám làm như vậy, cho dù có người nói ra, phía dưới bọn họ cũng phản đối rất kịch liệt, bởi vì đây là một chuyện vô cùng mất mặt."
"...Nhưng đến hôm nay, mặt của hắn thật sự đã mất hết rồi." Ninh Tư nghiêm túc lắng nghe, vừa nãy Ninh Hi nói ra câu nói này, hắn nói: "Tới ngày hôm nay, Võ triều thật sự sắp xong đời rồi, không còn mặt mũi nữa, bọn họ muốn mất nước. Lúc này, rất nhiều người bọn họ nhớ tới chúng ta cùng Nữ chân nhân liều mạng lưỡng bại câu thương, hình như cũng thật sự rất không tồi."
Ninh Độc trừng mắt, há hốc mồm, không nói ra lời gì. Dù sao tuổi tác của hắn vẫn còn nhỏ, năng lực lý giải hơi chậm một chút. Ninh Hi hít một hơi, lại thuận tay mở công thức món ăn ra, ánh mắt hắn thường xuyên nhìn xung quanh, hạ thấp giọng xuống:
"Hai tháng gần đây, nhắm vào phụ thân, ý đồ ám sát của mẫu thân, bắt đầu nhiều lên, đây là một phần thế gia của Võ Triều trước kia tổ chức, bọn họ biết võ triều sắp tiêu vong, cũng biết đại chiến Tây Nam sắp tiêu vong, bọn họ hi vọng chúng ta cùng nữ chân nhân, có một số đại thù bất tử không thôi, thí dụ như sau khi bắt cóc ta và ngươi, giết rồi ném vào trong đại doanh của nữ chân thật. Bởi vậy, khi cha ta đối mặt với nữ chân nhân, sẽ mất lý trí. Nửa tháng trước, chúng ta đến Nguỵ Châu, bắt một đám gia hỏa, bọn họ muốn động thủ với cẩm di, bởi vì Cẩm di ngẫu nhiên ra ngoài chỉ huy biểu diễn, bọn họ muốn bắt được dì đi trong đại doanh của Cẩm di..."
Ngón tay cố kỵ chộp vào bên cạnh bàn, chỉ nghe ca một tiếng, đường vân trên bàn gỗ hơi nứt ra, thiếu niên đè nén âm thanh: "La di đã không còn một đứa con!"
Khóe mắt Ninh Hi cũng đỏ lên, nhưng lời nói vẫn bình tĩnh như cũ: "Đám gia hỏa này, hiện tại đang rất không vui. Nhưng nhị đệ, nói chuyện này với ngươi, không phải để ngươi trút giận với bàn, tức giận thì tức giận. Từ nhỏ đã cảnh cáo chuyện quan trọng nhất của chúng ta, ngươi không nên quên."
"Ta biết." Ninh Độc hít một hơi, chậm rãi buông bàn ra: "Ta tỉnh táo lại rồi."
"Tức giận là động lực, nhưng quan trọng nhất là, tỉnh táo quan sát hiện thực, khách quan đối mặt với nó, hệ thống phát huy sức mạnh của mọi người, ngươi mới có thể phát huy năng lực lớn nhất, phá hoại đối với địch nhân là phá hoại lớn nhất., Bọn họ không vui nhất, cũng là khó chịu nhất... mấy tháng nay, nguy hiểm bên ngoài đối với chúng ta cũng rất lớn, lăng châu mới là nơi quy phục, phức tạp hơn cả phía nam, ngươi giữ vững tinh thần... Còn Tư Trung lặp đi lặp lại nhiều lần rất có thể cũng là vì nguyên nhân như vậy, nhưng bây giờ không dám chắc, nghe nói trước đó còn đang nghĩ cách."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Ừ." Ninh Độc gật nhẹ đầu, cố nén lửa giận đối với thiếu niên chưa tới mười bốn tuổi mà nói cực kỳ gian nan, nhưng trong hơn một năm lịch lãm của quân y đội cho hắn sức mạnh thật sự gặp phải. Hắn không thể không nhìn đồng bạn bị trọng thương bị cắt mất chân tướng., Không thể không thấy mọi người chảy máu tươi mà chết đi, thế giới này có rất nhiều thứ vượt qua nhân lực, cướp đi sinh mệnh, bi phẫn lớn lao cũng bất lực, rất nhiều lúc ngược lại sẽ khiến người ta đưa ra lựa chọn sai lầm.
"Hai mươi ngày trước, tỷ tỷ ngươi cũng bị thương, máu chảy nửa đêm, gần đây vừa vặn... Cho nên chúng ta phải ăn nhiều một chút, cả nhà chính là như vậy, đồng bạn cũng vậy, ngươi mạnh mẽ một chút bình tĩnh, người bên cạnh có thể ít bị thương. Có cần chúng ta kiểm tra lại những thứ chúng ta chưa từng ăn này một lần không?"
"...Ca, huynh đừng nói đùa, chỉ điểm huynh thích thôi." Ninh Độc cười cười qua loa, trong tay siết chặt nắm tay, một lát trôi qua, cuối cùng vẫn nói: "Nhưng tại sao? Bọn họ đều đánh không lại nữ chân nhân., Nơi bọn họ bị nữ chân nhân chiếm, tất cả mọi người đều đang chịu khổ! Chỉ có chúng ta mới có thể đánh bại nữ chân nhân, chúng ta còn tốt hơn người bên cạnh, quân đội ra ngoài giúp người ta khai hoang, chúng ta ra ngoài xem bệnh, cũng không thu tiền... Bọn họ tại sao còn hận chúng ta chứ! Chúng ta so với nữ chân nhân còn đáng ghét hơn sao? Ca, trên thế giới làm sao lại có người như vậy sống sót chứ!"
Hắn vỗ bàn tay không lớn lên mặt bàn: "Ta hận không thể giết sạch bọn chúng! Bọn chúng đều đáng chết!"
Ninh Hi im lặng trong chốc lát, sau đó đưa thực đơn tới chỗ đệ đệ: "Thôi bỏ đi, chúng ta gọi chút đồ ăn trước..."