Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tháng chín, Thu sắc cẩm tú, trên đại địa Tam Tương, thế núi trập trùng kéo dài, lá cây màu xanh lá màu vàng cao thấp cùng một chỗ, trên núi có dòng sông chảy xuyên qua, bờ sông là nông địa đã thu hoạch, thôn xóm nho nhỏ, phân bố ở giữa.
Trong thảo mộc trong núi, loáng thoáng có người tụ tập, một mảnh nước đọng do nước chảy mà thành, đá vụn lộn xộn, chín bóng người tụ tập tại một khối, Cừ Khánh cầm đầu đặt mấy khối đá nhỏ cấu tạo đơn giản trên mặt đất bên cạnh, lời nói trầm thấp.
"... Tin tức đã xác định, đuổi theo đến đây tổng cộng có hơn một ngàn người. Phía trước cũng có một hai ngàn người giết tới ở Bình Giang, nhìn qua có vẻ như Lưu lên tiếng đi theo hai người Đại Nha là lựa chọn tốt nhất rồi. Chúng ta có thể chạy về hướng tây, nhưng bọn họ là địa đầu xà, một khi đụng đầu, chúng ta sẽ rất bị động, cho nên trước tiên phải đánh chết Lưu Nãi rồi mới đi qua bên này đã."
"... Lưu Tĩnh lên tiếng có hơn một ngàn người, phía trước có khoái mã hơn sáu mươi người, dẫn đội tên là Vương Ngũ Giang, nghe nói là quan mãnh tướng, hai năm trước hắn mang theo thủ hạ đánh thổ phỉ trên Lô Vương Trại, tiên thân tiên sĩ sĩ, tướng sĩ dùng mạng, bởi vậy thủ hạ đều rất phục hắn... Vậy lần này còn không sai biệt lắm là quy củ cũ..., Đội ngũ của bọn họ từ bên kia đi tới, đường núi trở nên hẹp, phía sau không nhìn thấy, phía trước sẽ chắn lại đầu tiên, hỏa pháo đánh ra bảy tấc trước. Lý Kế, ngươi xếp hàng phía sau, làm ra thanh thế, Tả Hằng phụ trách phối hợp tác chiến..."
"... Bọn họ xem như người địa phương, hơn một ngàn người đuổi theo đội quân hai trăm người chúng ta, lại chưa từng cởi bỏ, đã đủ cẩn thận... Chiến cấp vừa mở, phía sau núi không nhìn thấy, hai lựa chọn của Vương Ngũ Giang, hoặc là quay lại viện binh hoặc là định ra xem. Nếu hắn định ra bất động., Lý Kế, Tả Hằng, các ngươi tận lực ăn tươi sau đó, đem người đẩy lên phía trước, Vương Ngũ Giang một khi bắt đầu động, chúng ta xuất kích, ta cùng Trác Vĩnh Thanh dẫn đội, đem mã đội tách ra, trọng điểm chiếu cố Vương Ngũ Giang."
"... Nơi này chịu trách nhiệm ngăn chặn, Vu Sâm, Đinh Hỏa, cung nỏ đều chuẩn bị, ai muốn xông lên cứu thì cứ đuổi theo đánh ai..."
Trong tiếng nói chuyện trầm thấp nhanh chóng, Cừ Khánh đã an bài xong, mấy ban, bài dài đơn giản gật đầu, nhận mệnh lệnh rời đi, Cừ Khánh giơ kính vọng nhìn chung quanh đỉnh núi, trong miệng còn thấp giọng nói chuyện.
"... Vương Ngũ Giang mục đích truy kích, tốc độ không thể quá chậm, mặc dù sẽ có trinh sát thả ra, nhưng nơi này khả năng tránh thoát rất lớn, mặc dù tránh không được, nhưng Lý Tổ Văn ở trên núi chặn đường, chỉ cần giết chết tại chỗ, Vương Ngũ Giang sẽ không kịp phản ứng. Trác huynh đệ, đổi mũ."
Nói xong, gã cởi xuống bọc quần áo nhỏ bên cạnh ném qua một bên. Trác Vĩnh Thanh tiếp lấy bọc quần áo, ném bọc quần áo bên cạnh cho Cừ Khánh, trong bọc quần áo có đeo một chiếc mũ.
Giờ phút này ở trong bao quần áo tiếp theo của Cừ Khánh, trên đỉnh khoác mũ sẽ có một đám Trường Anh màu đỏ tươi, đây là dấu hiệu cho thấy đội ngũ Trác Vĩnh Thanh tự xuất thành đều có. Vừa đến đàm phán với người, khi đàm phán, Trác Vĩnh Thanh mang theo cao quan Hồng Anh này, phía sau khoác áo choàng đỏ máu, đối với ngoại giới nói là chiến lợi phẩm chém giết Lâu thất năm đó, hết sức kiêu ngạo.
Đợi đến khi trên đường gặp tập kích hoặc dụ địch, Trác Vĩnh Thanh cùng Cừ Khánh luân chuyển cái mũ kia, xuất thành đã chín tháng nay, đội ngũ bọn họ bị tập kích nhiều lần, lại gặp không ít giảm nhân viên, hai người cũng là mạng lớn, may mắn sống sót. Lúc này trên người Trác Vĩnh Thanh, thương thế chưa lành.
Hắn mở ra bọc quần áo do Cừ Khánh ném tới, mang theo nón trụ có tính bảo hộ, quơ quơ cổ. Hơn chín tháng gian khổ, tuy rằng trong bóng tối còn có một nhánh đội ngũ thủy chung không ngừng bảo hộ bọn họ, nhưng lúc này mọi người trong đội ngũ, kể cả Trác Vĩnh Thanh cũng đã tràn đầy tang thương, lệ khí bốn phía.
"Cũng tốt, ngươi dẫn Vương Ngũ Giang tới đây, ta tự tay làm thịt hắn... Mẹ của ngươi lên tiếng, ngoài mặt thì cười hì hì rồi quay đầu phái người đến, Hán gian, ta nhớ kỹ..."
Địch nhân còn chưa tới, Cừ Khánh cũng không lấy mũ giáp Hồng Anh ra, chỉ thấp giọng nói: "Hai lần đàm phán trước, người trở mặt tại chỗ đều chết không hiểu ra làm sao. Lưu trêu chọc là đoán được trong bóng tối có người mai phục, đợi đến khi chúng ta rời đi., Hậu chiêu trong bóng tối cũng rời đi, hắn mới phái người truy kích, phỏng chừng nội bộ đã bắt đầu thanh tra chỉnh tề... Ngươi cũng đừng xem thường Vương Ngũ Giang, gia hỏa này năm đó mở võ quán, được xưng là đao đầu tiên ở Tương Bắc, võ nghệ cao cường, rất mạnh mẽ."
"A..." Trác Vĩnh Thanh ngẫm nghĩ, "Đao thứ nhất Tương Bắc, khí phách như vậy... so với Lưu Đại Bưu năm xưa thì sao? So với Ninh tiên sinh thì..."
"Ặc, chính là vì Miêu Cương có Bá Đao trang, cho nên phiến Lục Lâm này vài chục năm qua không có người nào dám lấy tên là Hồ Tương đệ nhất đao. Nhưng so với Ninh tiên sinh thì..." Cừ Khánh không biết nghĩ tới điều gì, trên mặt lộ ra thần sắc phức tạp trong nháy mắt, sau đó phản ứng lại, khẳng định nói: "Ừm, đương nhiên cũng không bằng."
"Ta biết ngay mà..." Trác Vĩnh Thanh tự tin gật đầu, hai người ẩn nấp trong hào quang kia, phía sau còn có lùm cây rậm rạp che lấp, một lát sau, vẻ mặt Trác Vĩnh Thanh nghiêm trang trên mặt sụp đổ, nhịn không được phì cười. Cừ Khánh gần như cũng đồng thời nở nụ cười, hai người thấp giọng cười một hồi.
"Sau khi trở về ta phải nói chuyện này cho Ninh tiên sinh nghe." Cừ Khánh nói.
"Vù vù..."
"... Đến lúc đó, một chiêu Luân Thiên Ấn của hắn đánh vào trên mặt của ngươi, hậu quả là ngươi biết lấy cười cấp trên, chính là chết giống như Lục Đà... "
"Khặc khặc khặc khặc..."
Trác Vĩnh Thanh cuối cùng không nhịn nổi nữa, đầu đụng vào mặt đất, ôm bụng run rẩy một hồi lâu. Ninh Nghị trong Hoa Hạ quân thích giả mạo cao thủ võ lâm chỉ lưu truyền trong số ít người, xem như là "Thủ lĩnh kỳ lạ" chỉ có người ở tầng cao có thể lý giải mà thôi, mỗi lần nói chuyện với nhau., Đều có thể giảm bớt áp lực. Mà trên thực tế, bây giờ Ninh tiên sinh trong toàn bộ thiên hạ, đều là nhân vật số một số hai, Cừ Khánh Vĩnh Thanh lấy những chuyện lý thú này ra trêu chọc, trong lồng ngực cũng tự có một luồng hào tình.
Ánh mặt trời chiều dần nghiêng đi, trong con đường dưới dãy núi, bộ đội truy kích nổi lên bụi mù, đi vòng qua bên này, phía trước là mã đội võ trang, trung bộ, phía sau là bộ binh đã hơi mất đi hình thái, bụi cây rậm rạp trên núi, trong bụi cây Hoa Hạ quân binh sớm đã quen với đủ loại hình thức chiến đấu, liền đại khái minh bạch tố chất của đối phương ở trên dạng như thế nào.
Lướt qua bụi cỏ che chắn, Cừ Khánh giơ tay phải lên, ngón tay im ắng cong xuống.
Ba.
Hai,
Một...
....
Tiếng pháo vang lên ầm ầm.
Trác Vĩnh Thanh lau gò má đất vàng, ánh mắt đã hoàn toàn bình tĩnh lại, đè chuôi đao xuống.
Trên sơn đạo, là huyết quang ngập trời...
Thân thể trần trụi...
Phía tây bắc động đình, huyện kiếm Hoa Dung.
Dựa vào đường núi trùng trùng điệp điệp đi xuyên qua, quân doanh phía trước nhìn lại, Lưu Quang Thế vén rèm xe ngựa lên, ánh mắt thâm thúy nhìn lá cờ võ triều đang phiêu đãng trong quân doanh.
Không bao lâu, đoàn xe đến quân doanh, tướng lĩnh sớm đã chờ ở bên trong nghênh đón, dẫn đám người Lưu Quang Thế vào doanh trướng, đại tướng đóng ở nơi đây tên là Nhiếp Triều, tinh binh dưới trướng hơn bốn vạn, dưới sự bày mưu chiếm lĩnh của Lưu Quang Thế đã hơn hai tháng.
Xuyên qua Hoa Dung đi về phía đông, tiến vào khu vực động đình. Lúc này Lưu Quang thế quân hơn ba mươi vạn, chiếm cứ một mực khu vực phía bắc động đình hồ, chỉ là động đình với Nam Nhạc Dương vẫn là nơi các nơi tranh đoạt, cát trường về phía nam lúc này bị Trần Phàm chiếm cứ, nữ chân nhân không đến, sợ là không có ai đuổi đi được.
Hồ đình đình, chính là hậu phương Lưu Quang thế kinh doanh, một khi võ triều hoàn toàn sụp đổ, tiền tuyến không thể thủ, đại quân Lưu Quang thế gia nhập khu vực hồ tử thủ, luôn có thể kiên trì một đoạn thời gian. Nhiếp triều chiếm lấy Hoa Dung, mấy lần mời Lưu Quang thế đến tuần tra, Lưu Quang thế một mực kinh doanh phía trước, đến lúc này, rốt cuộc mới sắp xếp xong các hạng mục phương bắc gặp ít người, chạy tới.
Từ Tương Phiền lui về phía nam, tận lực tản đại quân ra phía bắc động phủ, dùng khí lực lớn nhất, bảo vệ trái cây thu hoạch tốt nhất, mấy tháng qua, Lưu Quang Thế bôn ba bốn phía., Tóc hầu như đã trắng hết, thần sắc cũng có chút mỏi mệt. Sau khi lên trướng, hắn đối với các tướng lĩnh dưới trướng Nhiếp triều đều động viên, đợi mọi người thối lui, Nhiếp triều lại lấy ra danh sách sổ sách giao cho Lưu Quang Thế xem qua, Lưu Quang Thế nhìn lại một lần trong ánh mắt chăm chú của Nhiếp triều.
Một khắc nào đó, hắn vỗ mạnh đầu, nhẹ giọng nói: "Văn khai a, ngươi có từng nghĩ tới những chuyện tiếp theo sẽ xảy ra hay không?"
Nhiếp triều chữ viết mở ra, nghe thấy chủ soái hỏi, chắp tay nói: "Võ nhân chúng ta, chết ở nước mà thôi."
"Ừ." Lưu Quang Thế gật nhẹ đầu: "Cho nên ngươi mới nghĩ, dẫn theo người, giết tới Giang Trữ cứu giá."
Hai tay Nhiếp triều vẫn chắp ở nơi đó, lúc này ngây ngẩn cả người, bầu không khí trong đại trướng trở nên nghiêm túc, hắn cúi đầu: "Đại soái minh giám, quân sĩ Võ Triều chúng ta sao có thể ở thời khắc này, mắt thấy thái tử bị nhốt trong tuyệt địa, thấy chết cũng không cứu. Đại soái nếu đã biết rõ, lời nói liền dễ nói hơn nhiều..."
"Ngươi có biết, các ngươi đều sẽ chết trên đường không?"
"Không phải ta một mình tiến lên, không phải một quân tiến lên, không phải chỉ mình ta chờ chết trên đường, chỉ cần chết đủ nhiều, liền có thể cứu được Thái tử... Lúc trước chúng ta nản lòng uể oải, chính là vì... Phía trên vô năng, văn thần chính trị loạn, cho nên thiên hạ suy nhược đến tận đây. Lúc này đã có minh quân như Thái tử, giết vào Giang Trữ, chống lại nữ tử mấy tháng mà không nói bại, chúng ta há có thể không chết."
"Ngươi có biết, khuyên ngươi là phụ tá xuất binh, sớm đã đầu phục nữ chân nhân rồi không?"
Nhiếp Triều hơi ngẩn người.
Lưu Quang Thế lấy từ trên người ra một chồng thư tín, đẩy về phía trước: "Đây là... Hắn và nữ chân nhân tư thông, ngươi xem thư một chút."
"Dung khoáng thế nào rồi? Lúc trước hắn nói muốn về nhà bái mẫu thân..." Nhiếp triều cầm lấy thư tín, run rẩy mở ra xem.
"Hắn bái biệt mẫu thân là giả, đối đầu với nữ chân nhân là thật, lúc bắt hắn, hắn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại...đã chết rồi." Lưu Quang thế đạo. "Nhưng chúng ta đã tìm được những thư này."
"Dung khoáng và mạt tướng quen biết từ thuở nhỏ. Hắn muốn nối đầu với nữ chân nhân, không cần ra ngoài. Hơn nữa đã có thư truyền đến, vì sao lại mượn cớ thăm mẫu thân ra ngoài mạo hiểm?"
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Khi đó là hắn đã muốn dàn xếp cho người nhà mình, lại thuận đường gặp người nối đầu rồi gặp mặt một lần. Nhiếp tướng quân, nơi này của ta có toàn bộ văn thư điều tra và quá trình, chính là sợ ngươi không tin, đều đã mang đến."
"Mấy thứ này, há không phải là giả mạo chứ?"
"Sao ngươi có thể nghi ngờ ta như vậy?" Tướng quân tóc bạc nhìn hắn.
Nhiếp triều nhìn lại: "Chỉ vì... Dung Khoáng nói có lý, là mạt tướng... muốn đi cần vương."
"Hồ đồ." Lưu Quang Thế gằn từng chữ một: "Ngươi trúng kế của nữ chân nhân rồi."
Trong đại trướng an tĩnh lại, ánh mắt hai tên tướng quân giằng co, qua một hồi lâu, Nhiếp triều cầm những tín hàm kia, mắt lộ vẻ bi ai.
"Dung mạt tướng... Suy nghĩ một chút."
Lưu Quang Thế gật nhẹ đầu, đợi Nhiếp triều lùi lại bên cạnh cửa mới mở miệng: "Nhiếp tướng quân, bản soái đã tới, không phải là không chuẩn bị gì, mặc kệ ngươi quyết định cái gì... Mời nghĩ lại."
"... Phải."
Nhiếp Triều chậm rãi lui ra ngoài.
Trong đại trướng sáng lên ánh sáng, sau khi buông rèm xuống lại tối xuống, Lưu Quang Thế lẳng lặng ngồi, ánh mắt lắc lư, nghe thanh âm bên ngoài, một lát sau, có người tiến đến, là phụ tá đi theo.
"Thế nào rồi?"
"Xem ra... Nhiếp tướng quân còn chưa có cử chỉ vọng động."
"Như vậy là tốt rồi..." Lưu Quang Thế nhắm mắt lại, thở phào nhẹ nhõm, chỉ nghe thấy phụ tá kia nói: "Chỉ cần hôm nay vô sự, Nhiếp tướng quân xem ra sẽ không phát động. Nửa tháng sau, đại soái có thể đổi lấy hắn..."
"Ai..."
Đáp lại phụ tá là Lưu Quang thế gian trùng trùng, mỏi mệt thở dài...
....
Từ khi Chu Ung chạy trối chết mấy tháng đến nay, toàn bộ thiên hạ, cơ hồ đều không có chỗ nào yên bình.
Phụ cận sa trường sa, quanh khu vực động đình, xung đột và xung đột to to nhỏ nhỏ dần dần bộc phát, tựa như giọt nước nhỏ vào trong dầu, chảo dầu kia liền đùng đùng không ngừng quay cuồng.
Những va chạm ma sát này cũng không phải xung đột quân sự quy mô lớn mà là thiên hạ suy nghĩ, nhân tâm khác nhau không ngừng va chạm, đám người muốn cầu tự vệ, bàng hoàng thất thố, mọi người anh dũng hào hùng, theo ba trôi... Dưới sự thao túng của các thế lực khắp nơi, dần dần bắt đầu tỏ thái độ, bắt đầu bộc phát vô số quy mô chém giết.
Bắt đầu từ tháng bảy, thuyết khách của Hoa Hạ quân đang hành động, thuyết khách của nữ chân nhân đang hành động, người thuyết khách của Lưu Quang thế giới đang hành động, mọi người tâm hoài võ triều tự phát hành hành động, xung quanh cát dài, từ đầm châu (Diệp Dương) từ đời sau đến Bình Giang, đến Tương Âm, đến Lâm Tương, thế lực lớn nhỏ chém giết đã không biết bao nhiêu lần.
Tháng bảy trung tuần, Bình Giang tri phủ gặp gỡ hai lần ám sát, bị dọa đến mức treo quan mà đi.
Tháng bảy hạ tuần, gần sông La Sơn lấy danh nghĩa trấn thủ võ lâm, Lâm Tương, được tôn là hơn ba trăm người mang đao của Ma Y xã, thái độ quan phủ là phụ thuộc Lưu Quang Thế, quân đội trấn áp trong thành, chém giết máu chảy thành sông.
Tám tháng, Tương Âm trấn giữ hơn bảy ngàn quân phòng ngự của hơn ngàn tướng quân bị nữ gian tế chân chính và ngưu Bảo Nguyên Kiến phủ Trường Tri báo cáo là phụ thuộc vào nữ tử, kẻ phản kháng cũng lập tức khởi nghĩa, trong thành chém giết suốt hai ngày, non nửa tòa thành đều bị thiêu hủy, sau đó đầu người phản kháng bị treo trên tường thành.
Trung kỳ tám tháng, tuần hoàn tám tháng... xung đột không ngừng, trên thực tế cũng là biểu hiện dữ dội của tất cả mọi người sau mùa thu và cướp đoạt vật tư. Trần Phàm mặc dù chiếm được cát dài, nhưng tổng số quân đội Miêu Cương vốn không nhiều, bảo vệ thành trì đã là cực hạn, vài đội ngũ tác chiến thu được từ Giang Nam sinh động, cướp đoạt không ít vật tư thắng lợi, cũng thuyết phục được một phần thế lực đối với thân nhân của Hoa Hạ quân.
Nhưng mà, đến đầu tháng chín, ba chi đại hán quân đầu hàng vốn trú tại phía tây đường Giang Nam tổng cộng mười bốn vạn người bắt đầu xuất phát về hướng sa trường doanh, lực lượng lớn nhỏ xung quanh tranh đấu dần dần tiêu tán. Biểu hiện, hoặc là không biểu hiện ra thái độ lại thực sự là thế lực đầu hàng nữ tử thật, lại dần dần nhiều hơn.
....
Mặt trời chiều ngã về tây, trên núi tràn ngập khói lửa, mùi máu tanh phiêu tán.
Binh lính đào vong tản ra phương xa, hoặc là bị xua đuổi đến mức chạy qua cánh đồng, nhảy vào dòng sông nhỏ gần đó, trôi dạt xuống hạ du, trên chiến trường tán loạn thi thể, binh sĩ ghìm chặt chiến mã chạy loạn, có tù binh bị thương và tù binh kiểm kê, bị đạn pháo bắn trúng người quân mã đang hấp hối, đâm vào mũi thương.
Trác Vĩnh Thanh mặc áo giáp dạng đầu người, tay cầm đầu người, đi lên sườn núi, Cừ Khánh ngồi bên cạnh mấy cỗ thi thể, nửa người đều là máu, đại phu tùy quân đang băng bó vết thương bên trái thân.
"A, đau chết mất..." Hắn nhe răng hít một hơi lạnh.
Trác Vĩnh Thanh gỡ cái mũ sắt đỏ trên đầu hắn xuống: "Không chết là tốt rồi, đoạt được chút ít ngựa, có thể chở ngươi đi."
"Phải nhanh chân lên... Ngươi cầm đầu người làm gì?"
"Đao thứ nhất Tương Bắc, cho ngươi xem."
"Xúi quẩy..." Cừ Khánh nhếch nhếch miệng, sau đó lại nhìn đầu người nọ: "Được rồi, đừng có cầm đầu đi khắp nơi, mặc dù là người của Lục Lâm, trước kia vẫn là một anh hùng hảo hán, hành hiệp trượng nghĩa, tiếp tế tế hương, trừ sơn phỉ cũng là người dũng mãnh dũng mãnh. Đi tìm Lưu Trớ Chú, Phùng Chấn bên kia đã thăm dò tình báo, đến thời điểm kịch liệt nhất, vị hảo hán này, có thể cân nhắc tranh thủ."
"Nói cách khác, hắn mang theo hơn một ngàn người đuổi giết tới, cũng có khả năng buông tha chúng ta." Trác Vĩnh Thanh cầm đầu người nọ lên, bốn mắt nhìn nhau.
"..." Cừ Khánh liếc hắn một cái, sau đó nói: "Đau chết mất."
Vấn đề của Trác Vĩnh Thanh tự nhiên không có đáp án, hơn chín tháng qua, sinh tử mấy chục lần, bọn họ không có khả năng đem an nguy của mình đặt ở khả năng nho nhỏ này. Trác Vĩnh Thanh cắm đầu đối phương lên cây gậy ven đường, khi lại tới thì thấy Cừ Khánh đang tính toán thế cục phụ cận.
"Sùng Dương Lưu lên tiếng, Bình Giang Vu Nha, hai bên nếu xâu chuỗi tốt đầu thai, một mảnh này liền liền liền liền, hơn trăm dặm địa, mấy vạn quân dân a. Tên Vu Đại Nha này, thoạt nhìn mãng tử xuất thân nghĩa khí phóng khoáng phóng khoáng, loại chuyện này đến cuối cùng - hắn muốn lấy ngươi làm đầu danh trạng, ở trước mặt nữ chân nhân hảo nhãn duyên... "
Trác Vĩnh Thanh ngồi xuống: "Bọn Quách Bảo Hoài giết tới khi nào?"
"Năm vạn người Quách Bảo Hoài, Vu Cốc sinh bốn vạn người, lại thêm Lý Đầu Hạc bốn vạn người, ba phương hướng, Vu Cốc Sinh đến trước, đoán chừng năm đến bảy ngày sau, có thể tiến vào Bình Giang nhất tuyến, chỉ là Hán quân, hiện tại có mười bốn vạn, hơn nữa còn lục tục ngo ngoe, hơn nữa còn đầu hàng thành... Phía chúng ta, chỉ có hơn một vạn năm ngàn người, cùng với đám tán binh chúng ta du dũng..."
Cừ Khánh vẽ bản đồ trên bùn đất, vẽ tới đây, quay đầu nhìn lại, chiến trường nho nhỏ phía dưới đã nhanh dọn dẹp sạch sẽ, thương viên bên mình cơ bản được cứu chữa, nhưng vết tích thiết huyết sát phạt cùng thi thể ngổn ngang sẽ không tiêu trừ. Lời trong miệng hắn cũng nói đến đây, không biết vì cái gì, hắn cơ hồ bị thế cục xa vời trong miệng làm cho tức giận.
"Mẹ nó, cuộc chiến này làm sao mà đánh được..." Cừ Khánh tìm ra lời mắng người thường dùng trong đó.
Trác Vĩnh Thanh cũng cảm thán: "Đúng vậy."
Hai người ở đó than thở một hồi, cũng không lâu lắm, đội ngũ đã chỉnh đốn xong, liền chuẩn bị rời đi, Cừ Khánh dùng chân lau đồ họa trên mặt đất, dưới sự nâng đỡ của Trác Vĩnh Thanh, khó khăn xuống ngựa.
"... Còn năm đến bảy ngày nữa, Phùng Chấn ở bên kia đoán chừng đã khiến hắn chú ý rồi. Bọn ta đi vòng qua đám súc vật Vu Đại Nha kia, xem có thể tìm cách đem gã làm không..."
"Nghe lời ngươi."
"Ngươi cũng nghĩ đi, ngươi dùng đầu óc lúc nào vậy, Trác huynh đệ, ta phát hiện sau khi ngươi đi ra càng ngày càng lười, thời gian ở Trương thôn không phải như vậy..."
"Cừ đại ca đây là ta tín nhiệm ngươi."
"...Được rồi, lần sau ngươi đội mũ đỏ, được lắm, ta không đoạt với ngươi, dù sao đầu óc ngươi cho dù bị bắn một pháo, cũng không tính là tổn thất lớn của Hoa Hạ quân chúng ta."
"Ha ha ha ha..."
Ánh chiều tà hạ xuống phía chân trời, vừa mới trải qua đội ngũ chém giết đến cuối cùng ngã về phía đường núi bên kia, tiếng cười hào sảng cùng tiếng cười sang sảng của Trác Vĩnh Thanh cũng theo làn gió chạng vạng tối truyền đến.
Tháng chín trung tuần, đây chỉ là một góc xung quanh trường sa vô số cảnh chém giết khốc liệt. Không lâu sau, nhóm đầu lĩnh hán quân đầu hàng có tới mười bốn vạn người đã đến nơi này, phát động thế công đầu tiên với hơn một vạn người.
Nhưng không lâu sau đó, đợt tấn công đầu tiên thực sự là do Trần Phàm phát động đầu tiên.