Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Gió thu hoang vu thổi lên trên đồng cỏ, cột khói đen đốt cháy thi thể bay lên bầu trời, mùi thối của thi thể lan tràn khắp nơi.
Sau đại chiến, Giang Trữ được bao phủ trong tử khí tối tăm mờ mịt.
Trong thành thị, Trương Đăng kết màu cùng khua chiêng gõ trống, không che nổi vẻ buồn bã trên đồng nguyên bên ngoài. Trước đó không lâu, quân đội trăm vạn xung đột ở đây, tản mạn khắp nơi, có rất nhiều người chết trong tiếng pháo nổ và chém giết, binh sĩ may mắn còn sống sót có các loại phương hướng khác nhau.
Có một bộ phận tướng lĩnh hướng binh sĩ dưới trướng Võ Triều lần nữa quy hàng.
Có một số tướng lĩnh hoặc người dẫn đầu mang theo huynh đệ tới từ những nơi tương đồng, đi tới những nơi hẻo lánh tương đối phú thứ.
Có binh lính đã sớm không còn dũng khí trong trận đại chiến này, sau khi mất đi biên chế, kéo theo thân thể đói khát và mỏi mệt, một mình đi lên đường về nhà.
Đám người rời đi càng như tượng trưng cho thời loạn lạc, trong thời gian vài ngày, lan tràn trên mấy trăm dặm đường bên ngoài thành Giang Ninh, giữa vùng núi đều là đào binh tán loạn.
Trong quá trình được nữ chân nhân nuôi dưỡng, bọn lính đã sớm không còn vật tư sinh hoạt, lại trải qua một trận huyết chiến của Giang Trữ, các binh sĩ lưu vong không thể tín nhiệm võ lâm, cũng e ngại nữ chân nhân trên đường đi, chém giết vì cầu ăn nhanh chóng phát sinh.
Mang theo đám người chấp niệm ngã trên đường, binh lính đói khát tuyệt nghệ tránh né và săn giết đồng tộc giữa đồi núi, một số thì muốn nhanh chóng rời khỏi tập đoàn binh sĩ khu vực chiến trường bắt đầu thôn phệ tán binh xung quanh. Ở giữa lại xảy ra không biết bao nhiêu chuyện thê thảm, khiến người ta tức lộn ruột.
Phần lớn binh sĩ đầu hàng mới quân trong thời gian ngắn cũng không được an trí thích đáng. Mấy tháng vây thành cũng bỏ lỡ thu hoạch vụ thu, lương thực trong Giang Ninh thành cũng sắp tới đáy rồi, đám người Quân Vũ và Nhạc Phi dùng ý chí đánh đập nồi dìm thuyền giết ra, trên thực tế cũng là tuyệt vọng tới cực điểm phản kích, đến lúc này, niềm vui sướng thắng lợi còn chưa hoàn toàn rơi vào đáy lòng, vấn đề mới đã đón đầu đập tới.
Số lượng hơn bốn mươi vạn thậm chí còn tăng lên, binh sĩ Nguyên Võ Triều đầu tiên muốn lấy rất nhiều lương thảo, quân tư, dược vật, nhưng trong thời gian ngắn Quân Vũ không thể nào gom đủ nhiều người như vậy được.
Mà trải qua mười một năm nghiên cứu ác chiến mười một tháng, thi thể bên ngoài Giang Ninh thành đang chồng chất dịch bệnh, ngay trong doanh trại tụ tập của đám người lúc trước, nữ chân nhân thậm chí ba lần bốn lượt tàn sát toàn bộ doanh trại thương binh., Sau đó phóng hỏa đốt cháy toàn bộ. Trải qua chiến đấu lúc trước, mấy ngày sau thậm chí thu thập thi thể và đốt cháy đều là một vấn đề, trong Giang Ninh thành dự trữ vật tư phòng dịch như đá xám, trong hai ba ngày sau khi đại chiến kết thúc, đã nhanh chóng thấy đáy.
Đây đều là chuyện nhỏ. Ở mặt thực tế thật sự nghiêm khắc, vấn đề lớn nhất là sau khi bị đánh bại vẫn còn đại quân Nhan Tông trốn về hướng Thái Bình Châu.
Mặc dù trong lúc trăm vạn người đang xôn xao phản công thì bị Trấn Hải, lưng còng hai nhánh quân đội đón đánh đau đầu của nữ chân đại quân một lần bị tổn thất nặng nề, chạy trốn chật vật không chịu nổi, nhưng Nhan Tông vẫn còn sống., hạch tâm của quân đội Nữ Chân cũng không bị đánh sụp. Một khi đám người Tông Phụ, Tông Lư trọng chỉnh cờ đánh tới, lại không dùng chính sách cao ép người đối phó với Võ triều hàng quân, lần nữa bị cắn trên thành Giang Ninh, chỉ sợ vĩnh viễn mất đi cơ hội cuốn lấy trăm vạn người liều mạng phá vòng vây.
Thậm chí mấy chục vạn quân đội đầu hàng trở lại, đều sẽ trở thành gánh nặng nghiêm trọng của quân võ một phương: Trong thời gian ngắn nhóm quân nhân này khó mà sinh ra bất kỳ chiến lực nào, thậm chí thu bọn họ vào trong Giang Ninh thành đều là hạng nhất mạo hiểm, những người này ở ngoài thành bị đói bụng hai tháng, lại không phải người Giang Trữ, một khi vào thành lại nhịn đói chịu đói, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ phải vào trong thành chiến đấu, đem thành trì bán đi xin một miếng thức ăn.
Khói đen không ngừng, ngày lên trăng xuống, mấy chục vạn người vận chuyển không ngừng trên tàn tích chiến trường, lều trại cũ kỹ và nhà lều kết kết thành lại dựng lên, trên trán Quân Vũ buộc khăn trắng, ra vào ngoài thành, trong mấy ngày đều nghỉ ngơi ngắn ngủi, quan lại các cấp dưới trướng gã thì càng bận rộn không ngừng.
Sau khi đại chiến thắng lợi, sứ giả du lịch các nơi trong Võ Triều đã được phái ra ngoài, sau đó có các loại cứu chữa, trấn an, chỉnh đốn... Sự vụ phát ra, đối với bách tính trong thành muốn cổ vũ thậm chí là chúc mừng, đối với bên ngoài thành, mỗi ngày cơm canh, các loại dược vật xuất ra đều là sổ sách như nước chảy.
Trận đại chiến thắng lợi này ba ngày sau, đã bắt đầu hướng ánh mắt về phía các phụ tá tương lai nhìn lên các loại quan điểm. Hai mắt Quân Vũ đỏ bừng, phủ đầy tơ máu. Đến chạng vạng tối tháng chín mười một này, Thẩm Như Hinh đến lầu thành tặng cơm cho Quân Vũ, thấy hắn đang đứng ở trong trời chiều đỏ bừng, trầm mặc nhìn về phía xa.
Thẩm Như Hinh tiến lên thỉnh an, Quân Vũ trầm mặc hồi lâu, vừa rồi mới phản ứng lại. Nội quan dọn bàn ở trên thành, Thẩm Như Hinh bày đồ ăn đơn giản. Quân Vũ ngồi trong ánh mặt trời, kinh ngạc nhìn bát đũa cùng vài cọng rau trên bàn, ánh mắt càng thêm đỏ như máu, cắn răng nói không ra lời.
Trong thành mơ hồ có tiếng chiêng chúc mừng truyền đến.
Thẩm Như Hinh nói: "Bệ hạ, dù sao cũng là thắng lợi, ngài sẽ lập tức kế đế vị Định Quân hiệu, sao..."
Quân Vũ vung tay cầm đũa ra: " Kế vị kế vị! Nào có hoàng đế như ta! Ta nào có mặt mũi làm hoàng đế!"
Phản ứng của hắn dọa cho Thẩm Như Hinh nhảy dựng, vội vàng đứng dậy nhặt đũa lên, nhỏ giọng nói: "Bệ hạ, làm sao vậy?" Hai ngày trước thắng lợi, Quân Vũ mặc dù mỏi mệt nhưng cũng cao hứng, đến trước mắt, lại giống như bị cái gì đè sập.
"... Chúng ta phải bỏ thành đi." Quân Vũ im lặng một lúc lâu, vừa buông bát cơm xuống, nói một câu như vậy, hắn lảo đảo đứng dậy, lảo đảo đi tới cửa gian phòng trong thành, ngữ khí bình tĩnh nói: "Ăn chưa đủ."
"... Đánh bại nữ chân nhân, một chút cũng không cướp được sao?" Thẩm Như Hinh nhẹ giọng hỏi.
"Mấy chục vạn người giết tới, con đói cũng giống như quỷ đói, có thể cướp được không phải là bị chia, mà là bị nữ chân nhân đốt... Cho dù có thể lưu lại hậu cần của tông phụ, cũng không có tác dụng quá lớn, ngoài thành hơn bốn mươi vạn người chính là vướng víu. Nữ nhân đến, nơi đó chúng ta cũng không được đi. Phía tây nam là Thái Bình Châu phụ tá, hướng đông, Trấn Giang đã là phế tích, đi về phía nam cũng chỉ có thể đón đầu đụng đầu nữ chân nhân, đi về phía bắc qua sông dài, ngay cả thuyền chúng ta cũng không đủ..."
Quân Võ nói: "Chúng ta chậm mất ba tháng, uy thế của võ triều đã mất, Giang Nam là nhiều nhất, cho dù có người trung thành tận tâm đầu hàng, chúng ta cũng không thể ở lại nơi này lâu. Nữ tử chiếm lợi ích thu hoạch, đại thế đã thành, bọn Nhạc tướng quân cũng đều nói., Ta chỉ có thể chạy trốn, quyết không thể lại bị nữ chân nhân vây khốn, nếu không bất luận thủ ở bất kỳ nơi nào, cũng chỉ có thể chờ nữ chân nhân đại thế càng tăng... Ta liều mạng, đánh thắng trận, lại chỉ có thể chạy. Như Hinh, ngươi biết sau khi ta chạy, dân chúng Giang Trữ sẽ như thế nào không?"
Hắn đi ra từ cửa, vọng đài thành lầu cao, có thể nhìn thấy tường thành phía dưới, cũng có thể thấy phòng ốc san sát và nhà dân trong thành Giang Ninh nối tiếp nhau, trải qua một năm huyết chiến, tường thành dưới ánh tà dương trở nên nguy nga, áo giáp binh lính đứng ở đầu tường đã cũ, lại như có khí tức tang thương vô cùng kiên định.
"Từ nhỏ ta đã lớn lên ở Giang Ninh, vì thái tử mười năm, đa số thời gian đều ở Giang Trữ, ta liều chết bảo vệ Giang Ninh, dân chúng nơi này xem ta như người một nhà — bọn họ, có một số người tin tưởng ta như là người tín nhiệm con của mình, cho nên qua mấy tháng, trong thành khó hơn nữa bọn họ cũng không nói một câu khổ. Chúng ta phá nồi dìm thuyền, đánh tới trình độ này, nhưng mà ta... kế vị trước mắt bọn họ... Sau đó lại chạy mất?"
Gã nói đến đây, ánh mắt buồn bã, Thẩm Như Hinh đã hoàn toàn hiểu ra, nàng không cách nào cân nhắc những chuyện này, chuyện như vậy đối với nàng cũng là ác mộng không cách nào lựa chọn: "Thật sự... giữ không được sao?"
"Trong thành không có lương thực, dựa vào ăn người có lẽ có thể giữ vững nửa năm, ngày thường nói, Ngô ăn xin nếu chết, hoặc có một tuyến sinh cơ, nhưng nếu đánh tới trình độ này, một khi vây quanh Giang Ninh, mặc dù Ngô ăn xin mua giá băng, bọn họ cũng sẽ không dễ dàng trở về." Quân Võ nhắm mắt lại, "Ta chỉ có thể tận lực sưu tập thuyền, đưa người qua trường giang, mỗi người chạy trốn đi..."
Hắn đứng trên Vọng Đài một hồi, ánh chiều tà lưu chuyển, dần dần lưu lại chút tàn hỏa. Ánh đèn trên dưới thành phát sáng lên, chiếu sáng hình dáng thành thị, trên tường thành có hàn quang thiết y, trong thành trì tiến vào phòng xá cổ hương cổ, nước chảy và cầu nhỏ trên Tần Hoài Hà, những thứ hắn sống từ nhỏ, năm đó Ninh Nghị cũng từng có ánh mắt mới lạ nhìn qua.
"Ta biết... Cái gì là đúng, ta cũng biết nên làm thế nào..." Giọng nói của Quân Vũ từ trong họng phát ra, hơi khàn khàn. "Năm đó... Lão sư nói chuyện với thủ hạ của hắn ở Hạ thôn. Nói, các ngươi liều mạng một lần, đánh thắng một trận là rất khó, nhưng đừng tưởng như vậy là có thể chiến thắng được., Các ngươi phải thắng mười lần, thắng trăm lần, trải qua trăm lần ngàn lần khó khăn, những chuyện này mới kết thúc... Ngày thứ bảy đó, ta cho rằng ta không đếm xỉa đến điều gì thì cũng nên kết thúc. Nhưng hiện tại ta hiểu rõ, như Hinh a, đánh thắng là gian nan nhất, tiếp theo còn có cả trăm ngàn lần khó khăn ở phía trước cơ... Ta nghĩ thông suốt rồi..."
"Nhưng cho dù nghĩ thông suốt..." Hắn cắn chặt răng: "Bọn họ cũng thực sự quá khổ."
Quân Vũ nhớ tới mũi tên bay tới bên ngoài Trấn Giang Thành, lúc bắn vào bụng, gã nghĩ tới 'Nhưng như vậy', gã cho rằng gã sẽ không sợ hãi phía trước nữa cũng sẽ không thương tâm nữa, nhưng sự thật đương nhiên không phải như vậy. Sau khi vượt qua cửa ải khó khăn một lần, rốt cuộc gã đã thấy được hiểm trở trăm lần ngàn lần phía trước. Chạng vạng tối này, chỉ sợ đây là lần đầu tiên gã làm đế vương rơi nước mắt.
Đêm hôm đó, hắn nhớ tới sự tồn tại của sư phụ, gọi người tới nghe ngóng, hỏi thăm tiến độ của hắn: Lúc trước trong doanh hàng binh ở ngoài Giang Ninh thành, người phụ trách liên lạc và kích động âm thầm phát hiện ra hoạt động của một thế lực khác, lúc đại chiến mở ra, có rất nhiều người không rõ thân phận tham dự vào việc đầu hàng tướng lĩnh, binh lính xúi giục làm việc.
Sau đại chiến, Quân Vũ liền an bài người phụ trách tiến hành liên lạc với đối phương, hắn vốn nghĩ lúc này mình đã kế vị, rất nhiều chuyện không giống trước kia, liên lạc tất nhiên sẽ thuận lợi, nhưng kỳ quái là, qua mấy ngày nay, vẫn chưa liên lạc được với thành viên "Trúc Ký" của sư phụ.
Vào buổi tối ngày chín mười ba, Quân Vũ ở trong phủ đệ đã thấy một gã hán tử gầy còm được mọi người dẫn dắt tới, người này tên là Giang Nguyên, vốn là thành viên trung tầng của Hoa Hạ quân.
Trong lúc nói chuyện với đối phương, Quân Vũ mới biết, lần này võ triều tan vỡ quá nhanh, vì bảo vệ một số người trong đó, Trúc Ký cũng đã bất chấp bại lộ thân phận tại hành động., Nhất là trong lần đại chiến này của Giang Trữ, người dẫn đội vốn được Ninh Nghị phái đi phụ trách tình huống bình an đã qua đời, lúc này một người khác ở phương diện Giang Ninh phụ trách việc phụ trách phục vụ và trọng thương hôn mê, lúc này còn chưa biết có thể tỉnh lại hay không, một số người còn lại sau khi lục tục liên lạc, đã quyết định gặp mặt Quân Vũ.
Quân Vũ gật đầu. Trong lời kể đơn giản của đối phương, hắn có thể đoán được trong đó đã xảy ra bao nhiêu chuyện.
"... Vốn dĩ, lần đầu tiên Ninh tiên sinh phát ra gian lệnh, phái ra những người như chúng ta, hy vọng có thể kiên định ý chí kháng kim của mọi người trong Võ Triều. Nhưng hôm nay xem ra, chúng ta không thể làm hết trách nhiệm của mình, ngược lại còn đi theo đám người Nhan Hi Duẫn..."
Trong lúc Giang Nguyên nói chuyện, Quân Vũ khoát tay áo: "Chuyện này không liên quan đến các ngươi, năm đầu các ngươi xuất động, phúc Lộc lão anh hùng xuất động, giúp chúng ta rất nhiều việc, sĩ khí quân sĩ đại chấn, cũng không phải là nói ngoa. Chỉ là thành sự cần chúng ý thành thành thành, chuyện xấu chỉ cần mấy con chuột, chính võ triều có mất, không trách các ngươi được."
"Bệ hạ thông tình đạt lý, phúc của võ triều." Giang Nguyên kia mặt không biểu tình, chắp tay nói cám ơn.
"...Tây Nam Ninh tiên sinh các ngươi, trước kia đã từng dạy ta rất nhiều thứ, bây giờ... Ta muốn đăng cơ, rất nhiều chuyện có thể trò chuyện, vừa rồi ta đã sai người đi lấy dược vật tới, các ngươi ở chỗ này không biết có bao nhiêu người, nếu cần hỗ trợ gì, có thể mở miệng. Ta biết lúc trước các ngươi phái rất nhiều người ra, nếu cần ăn, chúng ta còn có chút..."
"... Ăn vẫn còn đủ." Giang Nguyên chắp tay, con mắt run rẩy: "Người đã không còn nhiều lắm."
Những lời này của hắn ngắn gọn mà tàn khốc, Quân Vũ há to miệng, không thể nói được gì, đã thấy Giang Nguyên vốn mặt không biểu tình kia cười mạnh, giải thích: "Thật ra... Hầu hết đại bộ phận người vào cuối tháng năm đã đi tìm trường sa, chuẩn bị tác chiến, ở bên này phối hợp tác chiến với hai đội người... Ăn vẫn còn no."
Quân Vũ gật đầu một cái, võ triều cuối tháng năm đã thấy xu hướng chán chường, tháng sáu toàn tuyến bắt đầu sụp đổ, sau đó Trần Phàm đột kích sa trường, Hoa Hạ quân đã chuẩn bị sẵn sàng khai chiến toàn diện với nữ tử. Hắn hẹn gặp đám người Hoa Hạ quân., Vốn trong lòng còn chút hi vọng, hy vọng lão sư lưu lại một chút hậu thủ ở đây, có lẽ mình không cần lựa chọn rời khỏi Giang Ninh, còn có những con đường khác có thể đi... Nhưng đến lúc này, song quyền của Quân Vũ gắt gao đặt trên đầu gối, đè nén tâm tư mở miệng xuống.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Nhưng ngược lại áp lực trong lòng được cởi bỏ đi rất nhiều.
Thiên hạ này trước khi sụp đổ, còn ai dư dả đây? Lão sư Hoa Hạ, lão sư Tây Nam, có nam nhân nào mà không phải đi từ trong tuyệt địa tới đây chứ?
"Ta mười lăm lên ngôi... Nhưng Giang Ninh đã thành tử địa, ta sẽ cùng bọn Nhạc tướng quân ngăn cản nữ tướng quân, tận lực rút lui tất cả dân chúng trong thành, chư vị hỗ trợ quá nhiều, đến lúc đó... xin tận lực bảo trọng, nếu có thể, ta sẽ sắp xếp cho các ngươi một chiếc xe thuyền rời đi, không được cự tuyệt."
Tháng chín mươi lăm, Quân Vũ đăng cơ ở trong Giang Ninh thành làm đế, định niên hiệu là "Chấn Hưng".
Tân Quân kế vị, trong Giang Ninh Thành người người tấp nập, đèn hoa như rồng. Quân Võ ngồi trên long liễn hắn đã quen thuộc đi qua, nhìn đám người hoan hô ven đường không ngừng, duỗi tay nắm lấy long bào, dưới ánh mặt trời, trong lòng hắn chỉ cảm thấy bi ai, giống như bị đao cắt...
Cùng lúc đó, vòng thứ nhất chém giết, thành trì phụ cận sa trường sớm đã máu chảy thành sông.