Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vùng đất Tấn, thế núi nhấp nhô nối tiếp nhau với khe núi thấp, đã vào đêm, trên đỉnh núi đầy sao trời. Bên cạnh tảng đá lớn trên đồi, một đống lửa đang thiêu đốt, chuột núi cắm trên cành củi đang bị lửa nướng ra mùi thịt.
Trong nồi sắt nhỏ bên cạnh, canh thịt chuột cũng đã chín. Một lớn một nhỏ, cách nhau cực xa, hai bóng người ngồi cạnh đống lửa, một bóng người nho nhỏ đổ một bát màn thầu khô vỡ vào trong nồi.
Một lát sau, bánh bao vỡ đã được phát ra, một bóng người nho nhỏ đang dùng tiểu đao cắt thịt chuột, sau đó múc hai bát canh thịt đang ngâm trong màn thầu, bưng một chén canh thịt lớn cho nửa bên thịt chuột to như mỡ.
"Sư phụ, ăn cơm."
"Ừ." Bóng người cao như núi khẽ gật đầu, nhận bát canh, sau đó lại đặt thịt chuột lên trước mặt đứa trẻ: "Nhóc già nói, nghèo văn võ, phải tập võ nghệ, gia cảnh phải giàu có, bằng không thì quyền không còn sức lực. Lúc thân thể con lớn, ăn nhiều thịt hơn."
"Nhưng... Sư phụ cũng phải có sức a, sư phụ mập như vậy..."
"Lúc sư phụ rời đi, đã ăn mảnh rồi."
"Ăn mảnh..."
"Ban ngày ta lén lút rời đi, ở chỗ ngươi không nhìn thấy được có rất nhiều thứ. Những chuyện này ngươi không biết."
Bóng người mập mạp bưng chén canh lên, vừa nói chuyện vừa uống một ngụm, đứa bé bên cạnh rõ ràng cảm thấy mê man, hắn bưng bát: "... Sư phụ gạt ta đúng không?"
"Ngươi cảm thấy, sư phụ sẽ không cõng ngươi ăn cái gì đó?"
"Ách..."
Tuy rằng hài tử còn chưa lớn, nhưng trải qua phong sương lâu năm, trên mặt có rất nhiều lỗ hổng bị gió cắt qua, cho nên lúc này cũng không hiện ra bao nhiêu mặt đỏ, thân ảnh to béo vỗ vỗ đầu của nó.
"Những ngày qua, mặc dù thời điểm đối địch ngươi có tiến bộ, nhưng ngày thường tâm địa vẫn quá mềm yếu, hôm trước ngươi cứu mấy đứa trẻ kia, rõ ràng là lừa ngươi ăn uống, ngươi còn hào hứng bừng bừng tìm thức ăn cho bọn chúng ăn., Sau này muốn nhận ngươi làm đầu lĩnh, cũng bất quá là muốn dựa vào ngươi nuôi bọn họ, về sau ngươi nói muốn đi, bọn họ âm thầm tính toán muốn trộm đồ của ngươi, nếu không phải vi sư nửa đêm tới đây, nói không chừng bọn họ đã lấy đá gõ lên não ngươi... Ngươi quá lương thiện, cuối cùng vẫn là ăn thiệt thòi."
"...Nhưng sư phụ không phải bọn họ."
Hài tử thấp giọng lầu bầu một câu.
"Vi sư khác bọn họ có bao nhiêu khác biệt? Bình an, ngươi xem một thân thịt mỡ của vi sư trưởng như vậy, chẳng lẽ là ăn đất lại phải không? Thiên hạ đại loạn, kế tiếp càng thêm loạn, đợi đến khi không chống đỡ nổi, đừng nói là thầy trò, ngay cả cha con, cũng có thể phải ăn lẫn nhau., Một năm qua, các loại sự tình ngươi đều đã gặp, vi sư ngược lại sẽ không ăn ngươi, nhưng từ nay về sau ngươi không nên ngây thơ, nhìn thấy ai cũng không nên ngây thơ, trước tiên đem lòng người coi như là xấu xem, nếu không sẽ phải chịu thiệt thòi lớn."
"Ừm."
Hài tử cầm chén canh che miệng của mình, ùng ục ục ăn, trên mặt của hắn thoáng có chút ủy khuất, nhưng hai năm qua tại Tấn Địa Ngục đi tới, ủy khuất như vậy cũng không tính là gì.
Sau khi ăn xong, hai thầy trò đi một vòng quanh tảng đá lớn trên sườn núi, một mặt đánh quyền, lúc đầu còn có vẻ thoải mái, sau khi nhiệt thân hoàn tất, quyền giá dần dần kéo ra., Quyền thế trên tay trở nên nguy hiểm. Thân ảnh khổng lồ kia tay như cối xay, cước pháp như cối xay, vừa đi, thân hình như vòng xoáy nguy hiểm, dung nhập vào suy nghĩ phát lực của Thái Cực Viên Chuyển, lại có thân ảnh mập mạp cả đời sở ngộ, đã là công phu đứng đầu thiên hạ này.
Trẻ con phía sau khi tiến lên cố nhiên vẫn chưa có uy thế như vậy, nhưng quyền trong tay như khuấy động nước sông lớn, chậm thực nhanh, giống như chậm rãi trầm, giơ tay nhấc chân cũng là khí tượng của danh sư cao đồ. Nội gia công pháp trụ cột là muốn mượn công pháp điều động khí huyết toàn thân đi về hướng nào đó., Mấu chốt nhất là trước hơn mười tuổi, mà căn cơ của thằng nhóc này, trên thực tế đã gần đến lúc hoàn thành, tương lai đến lượt thiếu niên, thời kỳ thanh niên trai tráng, một thân võ nghệ tung hoành thiên hạ, đã không còn nhiều vấn đề nữa.
Nhưng thân ảnh mập mạp của Lâm Tông ta đặt kỳ vọng đối với hài tử cũng không chỉ tung hoành thiên hạ mà thôi, quyền pháp sáo lộ sau khi đánh xong lại có thực chiến, hài tử cầm trường đao nhào về phía sư phụ to béo. Dưới sự không ngừng uốn nắn cùng khiêu khích của Lâm Tông ta, giết càng ngày càng lợi hại.
"Vi sư dạy ngươi lâu như vậy? Chỉ có chút võ nghệ này..."
"Nghĩ lại Giang Bắc tam đồ kia làm thế nào làm nhục ngươi! Giết người ngươi muốn cứu, còn muốn ép ngươi ăn cứt! Vi sư ở ngay bên cạnh, vi sư lười hỗ trợ..."
"Vi sư cũng không phải người tốt! Thật sự là không có ăn, ngươi cũng phải bị ta nhét kẽ răng, xuất đao xuất đao xuất đao... Đao này không tệ, ngươi xem, ngươi hướng về phía cổ vi sư... "
"Ngươi cũng không phải thứ tốt lành gì..."
Quá chiêu hô quát trong tiếng quát này dần dần sinh ra hỏa khí, tên nhóc con tên gọi Bình An hai năm qua cũng giết không ít người, có chút bất đắc dĩ, có chút là cố ý đi giết. Vừa đến chân hỏa, trong mắt cũng tràn ngập lệ khí, hét lớn hướng sư phụ trước mắt, đao đao đao đều hướng về chỗ yếu hại của đối phương.
Lâm tông ta cười ha ha: "Không sai! Sinh tử đánh nhau không cần lưu thủ! Nghĩ lại lửa giận trong lòng ngươi đi! Nghĩ lại những tạp chủng ngươi nhìn thấy kia! Vi sư đã sớm nói với ngươi, công phu vi sư do thất tình lục dục dục động, dục niệm càng mạnh, công phu liền càng lợi hại! Đến a, người đều ô uế! Tự nhiên dẫn Minh Vương Nghiệp Hỏa đốt sạch thế gian, mới có thể thanh tịnh chi thổ..."
Cương phong gào thét, Lâm tông ta và đệ tử cách nhau quá xa, cho dù bình an có tức giận hơn nữa, tự nhiên cũng không cách nào tạo thành thương tổn đối với hắn. Sau khi đối chiêu này kết thúc, hài tử thở hồng hộc, toàn thân gần như thoát lực, Lâm tông ta bảo hắn ngồi xuống, lại dùng Minh Vương trong Ma ni giáo giáng thế kinh giúp hắn ổn định tâm thần. Chỉ chốc lát sau, hài tử khoanh chân ngồi xuống, nhập định nghỉ ngơi, Lâm tông ta cũng ở bên cạnh, khoanh chân nghỉ ngơi.
Dưới ánh sao chiếu rọi bóng đêm dần dần sâu, một con rắn trắng trợn từ bên cạnh đi tới, bị Lâm Tông ta vô thanh vô tức bóp chết, đặt ở một bên, đợi đến đêm khuya, thân ảnh to lớn kia bỗng nhiên đứng lên, không chút tiếng động đi về phương xa.
Vương Nan Đà cưỡi ngựa đi tới giữa sườn núi đã ước định, nhìn thấy thân ảnh Lâm tông ta chậm rãi xuất hiện ở bãi núi loạn thạch, cũng không thấy quá nhiều động tác, giống như nước chảy mây trôi xuống.
"Chúc mừng sư huynh, đã lâu không gặp, võ nghệ lại tiến bộ."
Ánh mắt Lâm tông ta quét qua Vương Nan Đà, sau đó chỉ cười một tiếng: "Người già, có đấu pháp già, tinh tiến thì chưa chắc. Nhưng gần đây dạy trẻ con, xem tuổi tác của hắn lực yếu, thiết lập thân ở nơi này, lại có chút tâm đắc cảm ngộ, sư đệ ngươi không ngại đi thử xem."
"Ta cũng già rồi, có vài thứ, tâm tư tìm lại từ đầu cũng có chút nhạt, cứ như vậy đi." Vương Nan Đà mái tóc dài nửa trắng, từ khi đêm đó bị Lâm Xung phế bỏ cánh tay thiếu chút nữa đâm chết, võ nghệ của hắn đã bị phế hơn phân nửa, cũng không có bao nhiêu tâm tư cầm lên. Có lẽ cũng là bởi vì gặp phải đại loạn thiên hạ này, cảm ngộ được nhân lực có nghèo, trái lại tâm tro nguội đứng lên.
Có điều ở bề ngoài, sau khi Lâm tông ta đặt tâm tư lên người truyền nhân, Tấn Địa Đại Quang Minh giáo mặt ngoài sự vật, vẫn như cũ do Vương Nan Đà khiêng lên, cứ cách một đoạn thời gian, hai người liền có chạm mặt nhau, liên hệ với nhau có hay không.
"Sự tình võ triều, sư huynh đã rõ ràng chưa?"
"Đúng vậy." Lâm Tông ta gật đầu, thở dài một tiếng: "Chu Ung kém quá muộn rồi, Giang Ninh là tử địa, e rằng vị tân quân kia cũng sẽ vì vậy mà hy sinh quốc gia, Võ Triều đã không còn, nữ chân nhân lại lấy binh của cả nước phát động Tây Nam, tình hình của Ninh Ma Đầu bên kia cũng là độc lực khó chống đỡ nổi. Thiên hạ này, cuối cùng cũng phải mất hết toàn bộ."
Tuy hắn thở dài, nhưng trong lời nói vẫn có vẻ bình tĩnh - có một số việc phát sinh, cố nhiên có chút khó có thể tiếp nhận, nhưng những năm gần đây, đông đảo đầu mối sớm đã bày ra trước mắt, từ bỏ Ma ni giáo, sau khi chuyên tâm dạy đồ, Lâm tông ta kỳ thật vẫn luôn chờ đợi những ngày này đến.
Thiên hạ suy vong, giãy dụa hồi lâu, cuối cùng mọi người không thể cứu vãn.
"Ninh ma đầu kia trả lời Hi Duẫn, đúng là rất kiên cường."
"Ninh Lập Hằng... Hắn đáp lại tất cả mọi người, đều rất kiên cường, cho dù là nhìn không tới người của hắn, cũng không thể không thừa nhận, Kim điện hắn giết vua, một đời nhân kiệt. Đáng tiếc, Võ Triều đã mất. Năm đó hắn ở Tiểu Thương Hà, đối đầu với trăm vạn đại quân thiên hạ, cuối cùng vẫn phải chạy trốn khỏi Tây Nam., Kéo dài hơi tàn, bây giờ thiên hạ đã định, nữ chân nhân lại không coi hán nhân là người khác. Giang Nam chỉ là quân đội thường lệ đã có hơn hai trăm vạn, hơn nữa nữ chân nhân xua đuổi và cướp đoạt, tiến về phía nam lấp vào trăm vạn người, ba trăm vạn người, năm trăm vạn người... Thậm chí một ngàn vạn người, ta thấy bọn họ cũng không có gì đáng tiếc..."
Hắn nói tới đây, thở dài một tiếng: "Ngươi nói xem, Tây Nam làm sao chịu nổi? Bây giờ không phải thời kỳ của tiểu Thương Hà nữa, khắp thiên hạ đánh một mình hắn, hắn cũng không còn chỗ trốn."
Vương Nan Đà trầm mặc chốc lát, thở dài một tiếng: "... Tuy nhiên, gần đây tin đồ của họ Lâu đang phát động, muốn đến cái châu phản kích, nàng cùng ta bắt chuyện, ta mới đến tìm sư huynh ngươi thương nghị."
"Huyền nữ giáng thế..." Lâm tông ta gật đầu. "Theo nàng ấy đi, võ triều sắp kết thúc rồi, chẳng biết lúc nào Nữ chân nhân sẽ quay về, đến lúc đó sẽ là tai họa ngập đầu. Ta thấy nàng cũng đang sốt ruột... Vô dụng thôi. Sư đệ à, ta không hiểu chuyện quân vụ chính vụ, làm khó ngươi rồi, việc này không cần lo cho nàng ta, đều để nàng ta đi thôi..."
Thiên hạ đại loạn, Lâm Tông ta xuất thủ mấy lần, muốn thu được cái gì, nhưng cuối cùng thất bại trong gang tấc, lúc này hắn nản lòng thoái chí, Vương Nan Đà cũng hoàn toàn nhìn ra được. Trên thực tế, Lâm tông năm đó muốn liên hợp lực lượng của Lâu Thư Uyển lấy run trong lửa., Làm ra một huyền nữ giáng thế, sau đó không lâu bên trong Đại Quang Minh giáo "Đầu hàng huyền nữ" cùng "Minh Vương" nhất hệ liền hiện ra dấu hiệu kháng lễ, đến lúc này, trong giáo chúng Lâu Uyển có tên là Huyền Nữ, ở trong dân gian cũng có danh tiếng nữ tướng, hiền tướng xinh đẹp, thế hệ Minh Vương trên cơ bản đều đầu nhập dưới sự chỉ huy của Huyền Nữ.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Tấn địa hôm nay, Lâm tông ta không đồng ý. Lâu Thư Uyển muốn mạnh hơn, bên này, đối đầu với cao thủ đệ nhất thiên hạ, ngoại trừ cưỡng ép ám sát, chỉ sợ cũng không còn cách nào khác. Mà cho dù muốn ám sát Lâu Thư Uyển, đối phương đi theo Long Vương sử tiến, cũng không phải là Lâm tông ta nói giết là giết được.
Sư huynh đệ ở trong núi đi một lát, Vương Nan Đà nói: "Vị sư điệt bình an kia, gần đây dạy dỗ thế nào rồi?"
"Có thiên phú, có nghị lực, chỉ là tâm tính còn kém rất nhiều. Thiên hạ hung hiểm như vậy, hắn tin người hơn nhiều."
"Dù sao cũng vẫn là một đứa con nít."
"Đúng vậy, từ từ sẽ tốt hơn." Lâm Tông Ngô cười cười: "Mặt khác, hắn vẫn luôn muốn trở về tìm phụ thân."
"Lúc mới cứu hắn, không phải đã quay về Châu Châu tìm rồi sao?"
"Dù sao cũng chưa từng tìm được, gần đây tập võ nghệ, lại muốn một đường tìm về."
"Phía Châu Châu bên kia một mảnh đại loạn..."
"Cho nên đây cũng là chuyện tốt, thiên tướng giáng đại nhiệm vụ cho người Thư Nhi, trước hết phải lao vào gân cốt, làm cho cơ thể đói khát, không còn chút sức lực nào... Ta không ngăn cản hắn, tiếp theo sẽ đi theo hắn." Lâm Tông Ngô đứng trên sườn núi hít vào một hơi. "Ngươi xem hiện tại, tinh đấu đầy trời này, lại qua mấy năm nữa., E là sẽ không còn nữa rồi, đến lúc đó... Ngươi và ta có lẽ cũng không còn, sẽ là thiên hạ mới, triều đại mới... Chỉ có hắn mới có thể sống sót trong thời loạn thế này, sống vui vẻ sáng sủa, còn những kẻ tay cầm chân trước đại thế thiên hạ này, cuối cùng sẽ dần bị đại thế nghiền nát... Ba trăm năm ánh sáng, ba trăm năm ám, thiên hạ võ triều ngồi quá lâu, là thời điểm loạn lạc này rồi... "
Vương Nan Đà đắng chát nói không ra lời.
Lâm Tông thở dài.
"Trước có loạn của an sử, có ngũ lung hoa... tràng hán nhân loạn thế này, có lẽ vừa mới bắt đầu..."
Thân thể trần trụi...
Cũng màn đêm như vậy, Tây Bắc phủ châu, gió bất tường thổi qua nguyên dã.
Ánh lửa thỉnh thoảng sáng lên, có tiếng kêu thảm thiết cùng ngựa hí vang lên, dưới bầu trời đêm, quân kỳ cùng mã đội đang quét ngang đại địa.
Trên triền núi phía bắc Hoàng Hà, phủ châu thành dễ thủ khó công lúc này đang lâm vào ngọn lửa lớn lốm đốm lốm đốm.
Một đêm này, chém giết đã kết thúc, nhưng vẫn chưa ngừng tàn sát. Ở quảng trường phủ đệ cao nhất của phủ châu, tướng sĩ dòng chính Tây gia quân Tây gia máu chảy thành sông, từng cái đầu người đã được xây dựng thành kinh quan, nửa người nhuốm máu có thể bị trói ở trên cây cột trước quảng trường, bên cạnh hắn, người của cải gia, đầu của con cháu đang rải rác từng cái từng cái một trên đất.
Có người đang trong gió đêm cười ha hả: "... Khổ cầu ngươi cũng có ngày hôm nay! Ngươi phản bội võ lâm, phản bội Tây Bắc! Nghĩ không ra, hôm nay ngươi cũng nếm trải hương vị này —— "
Tiếng khóc thê lương của nữ quyến bị bẻ gãy vẫn còn cách đó không xa truyền đến, hướng về phía nam nhân trung niên đang cười ha hả trên quảng trường. Hắn nắm lấy một cái đầu người trên mặt đất, một cước đạp vào mặt có thể gãy, gãy đến mức miệng đầy máu tươi, một mặt gầm nhẹ một mặt ở trên cây cột giãy dụa, nhưng đương nhiên không làm nên chuyện gì.
"... Nhìn đầu tiểu nhi tử của ngươi xem! Rất tốt, ha ha... Đầu của con trai ta cũng bị nữ chân nhân chém đứt như vậy! Tên phản đồ này! Súc sinh! Đồ khốn kiếp! Hôm nay võ triều cũng sẽ diệt vong! Ngươi trốn không thoát đâu! Ngươi trốn không thoát đâu! Ngươi nhìn ta đi! Ngươi muốn giết ta? Muốn cắn chết ta? Tâm trạng của ta với ngươi giống nhau như đúc! Tên gia nô họ Tam, lão súc sinh kia..."
Tiếng gầm thét của nam nhân trung niên này truyền ra từ trong gió, hưng phấn gần như phát điên.
Từ sau sự sỉ nhục tĩnh bình, Chủng Sư Đạo, tất cả các chủng sư đều chết trên con đường kháng kim, Chu Ung kế vị xuôi nam, từ bỏ Trung Nguyên, ý chí cải gia kháng kim vẫn chưa quá mãnh liệt. Về sau Tiểu Thương Hà đại chiến, nữ chân nhân khí thế hung hãn, ngụy trang cũng mấy trăm vạn, cải gia chính thức hàng kim.
Đợi đến khi trận chiến Tây Bắc kết thúc, Hoa Hạ quân cùng với Tây Bắc chủng loại dân chúng còn sót lại mang theo một bộ phận bách tính rời đi Tây Bắc. Nữ chân nhân giận lây sang việc khác, liền đem toàn bộ Tây Bắc đồ sát thành vùng đất trống.
Nữ chân nhân tổn thất hai tên đại tướng khai quốc ở Tây Bắc, không dám gặp rủi ro này, thu lực lượng vào Lân, phủ, Phong Tam Châu, chỉ cầu tự vệ. Đợi đến khi dân chúng Tây Bắc chết không sai biệt lắm, lại bộc phát thi ôn, ngay cả ba châu này cũng bị liên lụy, từ đó về sau, dân chúng Tây Bắc còn lại đều quy về cờ bẻ nhà.
Có người cảm thấy may mắn vì mình vẫn còn sống trong trường hạo kiếp kia, đương nhiên cũng có oán niệm trong lòng - mà nữ chân nhân, Hoa Hạ quân đều đã rời khỏi hôm nay, oán niệm này cũng tự nhiên trở lại chuyện của cải.
Tây Bắc mấy năm sinh tức, trong bóng tối phản kháng vẫn có, mà mất đi danh nghĩa chính thống của võ triều, lại ở Tây Bắc tao ngộ thảm kịch thật lớn quy co rụt lại, đám hán tử Tây Bắc luôn luôn dũng mãnh đối với việc cải gia, trên thực tế cũng không có tin phục. Đến cuối năm nay, sáu tháng, kỵ binh cuồn cuộn tự tung hoành phương hướng, nhảy ra khỏi núi., Quân Tây cố nhiên đưa ra chống cự, khiến cho địch nhân chỉ có thể lang thang ở ngoài thành ba châu, nhưng đến tháng chín, rốt cuộc có người liên hệ với kẻ xâm lược bên ngoài, phối hợp với thế công của đối phương, phát động một lần, mở cửa phủ châu.
Thế lực phản kháng cầm đầu chính là trung niên hán tử của đám Trần Sĩ trước mắt, hắn vốn là quan viên của võ triều đặt tại Tây Bắc, người nhà bị bào mòn khi nữ nhân càn quét Tây Bắc, về sau đầu hàng, lực lượng phản kháng hắn lãnh đạo giống như nguyền rủa, từ đầu đến cuối theo đối phương, xua đi không được, đến lúc này, nguyền rủa này rốt cuộc cũng có thể tràn ra trước mắt.
"A a a a a... Ôi ôi ôi ôi ôi..."
Có thể giãy dụa, gào thét ầm ĩ, thanh âm phát ra không biết là gào thét hay cười thảm, hai người còn đang điên cuồng giằng co, đột nhiên, chỉ nghe tiếng nổ vang ầm ầm truyền đến, sau đó là oanh oanh oanh oanh oanh tất cả năm tiếng pháo nổ. Tại rìa quảng trường này, có người đốt hỏa pháo, bắn đạn pháo về hướng dân cư trong thành.
Gió nổi lửa, trong tiếng nổ mạnh, chỉ thấy bên cạnh quảng trường, người chinh phục giang tay ra, đang cười to hưởng thụ tiếng nổ ầm ầm này. Lá cờ của hắn tung bay trong bóng đêm, cổ ngữ cổ xưa kỳ quái lan tràn.
"Có vũ khí như vậy mà cũng thua, các ngươi... đáng chết tất cả!"
Cổ ngữ, mười ba cánh.
—— bản chép gỗ kết hợp.