Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Hương đàn lượn lờ, ánh nến mơ hồ theo sóng biển hơi phập phồng.
Nàng nhìn thấy mặt biển màu xanh lam, ánh sáng long lanh của Mã Não, khi thân thể quay lại thì phía dưới hải dương chính là vực sâu cực lớn không thấy điểm cuối.
Bóng tối thâm thúy mà khủng bố kia khiến người ta sợ hãi, bên tai truyền đến tiếng hỗn loạn như ảo giác, có bóng người màu vàng nhào vào trong nước.
Trong nháy mắt khi thân thể ngồi dậy, tiếng ồn ào từ từ rút đi, trước mắt vẫn là khoang thuyền đã dần quen thuộc, mỗi ngày sau khi hun khói một chút hương thơm, một điểm sáng, ngoài cửa sổ có sóng biển chập trùng.
Bên ngoài khoang thuyền truyền đến tiếng sột soạt rời giường.
"Điện hạ, ngài tỉnh lại rồi?"
"Không có việc gì, không cần vào."
Chu Bội trả lời một câu, ngồi yên lặng trên chiếc giường lấp lánh ánh nến một hồi, nàng quay đầu nhìn sắc trời bên ngoài, sau đó mặc lên y phục.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Lúc xuống giường đi ra ngoài gian, thị nữ Tiểu Tùng cũng đã lặng lẽ dậy, hỏi thăm Chu Bội có muốn bưng nước rửa mặt hay không, sau đó đi theo nàng ra ngoài.
Xuyên qua khoang thuyền, đèn lồng màu da cam đang sáng, một mực kéo dài tới boong thuyền. Rời khỏi khoang thuyền, bầu trời trên biển vẫn chưa sáng, sóng lớn nhấp nhô trên mặt biển, tinh nguyệt như dệt thành màu xanh xám trong suốt trên bầu trời, cuối tầm mắt trời cùng biển rộng vô biên hòa làm một thể.
Quay đầu nhìn lại, đèn lồng to lớn của thuyền rồng mê ly, như là cung điện đang đi trên mặt biển.
Mười năm trước, vì để thuận tiện cho Chu Ung chạy trốn, vô số thợ thủ công hợp lại mười mấy chiếc thuyền lớn, lại tiến hành cải tạo các loại, xây dựng chiếc xe này thật lớn, mặc dù trên mặt biển gió lớn cũng giống như Long cung trên biển. Di cư về yên bình, thuyền Long dừng lại trên bến tàu của Tiền đường, lại tan vào đủ loại thợ thủ công tinh xảo, ở trong màn đêm bình tĩnh này, quay đầu nhìn lại, thật là to lớn mà ung dung.
Nhưng trong lòng của Chu Bội, lại khó có nửa điểm tâm tình chập chùng.
hạm đội Long thuyền khổng lồ, đã trôi nổi trên biển ba tháng, rời khỏi bình an là mùa hè, bây giờ lại gần trung thu, trong thời gian ba tháng, trên thuyền cũng đã xảy ra rất nhiều chuyện, cảm xúc của Chu bội từ tuyệt vọng đến trái tim đã chết, ngày tháng sáu cuối cùng, thừa dịp phụ thân tới đây, thị vệ xung quanh tách ra, chu bội từ mạn thuyền nhảy xuống.
Sau đó, thân ảnh đầu tiên nhảy xuống biển, lại là Chu Ung mặc hoàng bào.
Bắt đầu từ nữ chân nhân nam trở về, Chu Ung kinh hãi, thân hình gầy gò như da bọc xương, hắn ngày xưa tung tăng dục vọng, đến bây giờ, thể chất càng lộ ra yếu ớt, nhưng vào ngày sáu tháng này, theo nữ nhi nhảy xuống biển, không có bao nhiêu người có thể giải thích phản xạ điều kiện của Chu Ung trong nháy mắt kia: Hắn luôn sợ chết nhảy xuống biển.
Trên thực tế, biển nhảy của hắn không làm nên chuyện gì, nếu không phải về sau có thị vệ nhao nhao nhảy biển cứu hai người lên, chỉ sợ hai người cha con đều sẽ chết đuối trong biển rộng.
Nhưng cũng bởi vì một hành động như vậy, sau khi được cứu lên, hận ý của Chu Bội đối với Chu Ung dần dần hóa thành càng phức tạp. Nàng ở trong phòng khóc nửa ngày, không muốn gặp Chu Ung nữa, nhưng Chu Ung sau đó cũng dần dần mắc bệnh ngã, đầu tiên là bệnh nhỏ, đến cuối tháng bảy trung tuần dần tăng thêm, đến lúc này, đã tê liệt giường bệnh, không cách nào xuống giường được.
Dưới tình huống như vậy, bất luận là căm hận hay khinh bỉ, đối với Chu Bội mà nói, tựa hồ cũng biến thành đồ vật trống rỗng.
Nàng ngồi trên boong thuyền dưới bầu trời đêm, lẳng lặng nhìn một mảnh tinh nguyệt, gió biển mùa thu thổi tới, mang theo hơi nước cùng mùi tanh, thị nữ Tiểu Tùng lẳng lặng đứng ở phía sau, không biết từ lúc nào, Chu Bội hơi nghiêng đầu, chú ý tới trên mặt nàng có lệ.
Nàng nhường chiếc ghế dài ra một chỗ, nói: "Ngồi đi."
"Nô tỳ không dám."
"Ngươi là cháu gái Triệu tướng công sao?"
"... Ừm." Thị nữ Tiểu Tùng lau nước mắt: "Nô tỳ... chỉ nhớ tới bài thơ gia gia dạy."
"Ta nghe được... biển lên trăng sáng, chân trời cùng lúc này... Ngươi cũng là đệ nhất thư hương môn, lúc trước tại Lâm An, ta có nghe người ta nói qua tên của ngươi." Chu bội nghiêng đầu nói nhỏ, Triệu Tướng công trong miệng nàng chính là Triệu Đỉnh, từ bỏ lúc bình an, Chu Ung triệu bọn Tần Ngọc lên thuyền, cũng đã triệu Triệu Đỉnh, nhưng Triệu Đỉnh chưa từng tới, chỉ đưa vài tôn nữ tương đối có tiền đồ trong nhà lên Long thuyền: "Ngươi không nên là nô tỳ..."
Nàng nói như vậy, Triệu Tiểu Tùng sau lưng không kìm nén được nỗi lòng, càng khóc lên kịch liệt, đưa tay lau nước mắt. Chu bội cảm thấy bi thương: Nàng hiểu vì sao Triệu Tiểu Tùng lại thương tâm như vậy, trăng thu lẫn sóng, gió biển lặng. Nàng nhớ tới nước biển dâng lên, Thiên Nhai cùng nhau, nhưng người nhà và gia gia, chỉ sợ đã chết dưới đồ đao của nữ chân nhân. Toàn bộ Lâm An, lúc này chỉ sợ cũng sắp tắt đèn.
Thương tâm kịch liệt gắt gao nắm chặt tâm thần nàng, khiến trái tim nàng đau đớn như bị thiết chùy to lớn đè ép, nhưng trên mặt Chu Bội đã không còn bất kỳ cảm xúc gì, nàng lẳng lặng nhìn trời và biển phía trước, chậm rãi mở miệng.
"Nếu ta nhớ không lầm, khi Tiểu Tùng tới Lâm An đã có danh tiếng nữ nhân, năm nay ngươi mười sáu tuổi chưa? Có từng đồng ý với nhau, có quan tâm người trong lòng không?"
Triệu Tiểu Tùng thê lương lắc đầu, Chu Bội thần sắc lạnh nhạt. Đến một năm nay, tuổi của nàng đã gần ba mươi, hôn nhân bất hạnh, nàng vì nhiều chuyện bận rộn, trong nháy mắt thời gian hơn mười năm đã hết sạch, đến lúc này, một đường vội vàng cũng hóa thành một mảnh trống rỗng tồn tại. Nàng nhìn Triệu Tiểu Tùng, mới mơ hồ nhìn thấy hơn mười năm trước mình vẫn là thiếu nữ.
"Không có cũng tốt, gặp phải năm tháng tình yêu như vậy, cuối cùng khó tránh khỏi biến thành thứ đả thương người. Lúc ta bằng tuổi của ngươi, ngược lại rất hâm mộ trò chơi những tài tử giai nhân lưu truyền nơi phố phường. Hồi tưởng lại, chúng ta... Lúc rời khỏi Lâm An, là mùng năm tháng năm đầu, buổi trưa ngày thứ năm chứ? Giang Ninh hơn mười năm trước, có một bài thơ thơ buổi trưa, không biết ngươi đã từng nghe qua..."
Chu bội nhớ lại tác phẩm của bài thơ kia, chậm rãi ngâm xướng: " Mồ hôi hơi nhỏ lấp lánh, sáng sớm tắm trưa lan lan. Hương lưu trướng ướt át Tình Xuyên. Thải chỉ quấn nhẹ cánh tay hồng ngọc, phù nhỏ treo mây xanh. Giai nhân gặp nhau... Một ngàn năm..."
Nàng đem từ ngữ mê người này ngâm nga đến cuối cùng, thanh âm dần dần không thể nghe được, chỉ là khóe miệng nở một nụ cười: "Đến bây giờ, sắp trung thu, lại có Trung thu từ...Khi nào trăng sáng có, đem rượu hỏi trời xanh... Không biết hôm nay là năm nào...."
Tiếng ngâm này vừa hát vừa nhẹ nhàng êm ái vang lên trên boong thuyền, Triệu Tiểu Tùng biết tác giả của bài thơ này, những từ này cũng được lưu truyền trong miệng các tiểu thư khuê các đại gia khuê các, chỉ là từ miệng trưởng công chúa mà Triệu Tiểu Tùng chưa bao giờ nghe qua.
Nàng nhìn công chúa phía trước, chỉ thấy sắc mặt nàng vẫn bình tĩnh như nước, chỉ là trong tiếng từ tựa hồ ẩn chứa vô số thứ. Nàng bây giờ còn chưa thể hiểu được, đó là hơn mười năm trước, thanh âm yên tĩnh cùng phồn hoa như nước chảy...
Tiểu Tùng nghe giọng nói đó, cảm giác thương cảm trong lòng dần bị lây nhiễm, không biết từ lúc nào, nàng vô thức hỏi một câu: "Điện hạ, nghe nói vị tiên sinh năm xưa thật sự là sư phụ ngài?"
Đây vốn không phải chuyện nàng nên hỏi, vừa dứt lời, chỉ thấy trong ánh sáng như sáng như tối kia, trưởng công chúa vẫn giữ vẻ bình tĩnh đè lên trán, trong phút chốc nước mắt đã rơi xuống như bánh xe.
Tin tức trên lục địa được truyền tới mấy ngày trước.
Đối với tình thế nguy cấp trước mắt, Chu Ung trước đó cũng không chuẩn bị tốt chuẩn bị chạy trốn, hạm đội Long thuyền đi vội vàng, ban đầu trong thời gian, sợ bị nữ chân nhân bắt được tung tích, cũng không dám tùy ý cập bờ, đợi trên biển phiêu bạt hơn hai tháng, mới hơi dừng lại, phái ra nhân thủ lên đất liền tìm hiểu tin tức.
Tin tức kia hồi tưởng lại là bốn ngày trước, sau khi Chu Ung xem xong, liền thổ huyết hôn mê, sau khi tỉnh lại triệu Chu Bội đi qua, đây là lần đầu tiên hai cha con Chu Bội nhảy biển sau tháng sáu gặp nhau.
Lúc này Chu Ung ốm đau tăng lên, gầy đến da bọc xương, đã không cách nào rời giường. Hắn nhìn qua đồ nhanh, đưa cho nàng tin tức, trên mặt chỉ có vẻ đau thương dày đặc. Ngày đó, Chu Bội cũng xem hết những tin tức kia, thân thể run rẩy, dần dần khóc lóc.
Từ khi Chu Ung bỏ chạy về an toàn, toàn bộ tháng năm, thế cục thiên hạ trong hỗn loạn đã chuẩn bị kịch biến, đến cuối tháng sáu, đã hiện ra hình dáng. Giữa sáu tháng tháng, đông đảo thế lực ở võ triều đều đã bắt đầu tỏ thái độ. Trên mặt ngoài, đại bộ phận quân đội, Đốc phủ đều vẫn giữ khẩu hiệu trung thành với Võ triều, nhưng theo quân đội nữ chân quét ngang các nơi, số lượng người Dịch Lam dần dần nhiều lên.
Trong tình huống như vậy, Giang Nam chi địa đứng mũi chịu sào, tháng sáu, trọng trấn phụ cận An Gia Hưng bởi vì từ chối đầu hàng, bị phản bội và nữ chân trong quân đội ứng ngoại hợp phá, nữ chân nhân đồ thành mười ngày. Cuối tháng sáu, Tô Châu vọng phong hạ xuống, các trọng trấn lưu vực Thái Hồ lần lượt tỏ thái độ, về phần tháng bảy, khai thành đầu hàng hơn phân nửa người mở thành.
Từ bờ sông đến Lâm An, đây là nơi trung tâm giàu có nhất của võ triều, kẻ ngoan cố chống cự chỉ là càng lúc càng yếu ớt. Tình huống võ tướng đã từng bị quan văn võ triều đề bệnh nặng, lúc này rốt cuộc tại toàn bộ thiên hạ bắt đầu hiển hiện, ở đường phía tây Giang Nam., Quan viên quân chính vì mệnh lệnh không cách nào thống nhất mà bạo phát biến loạn, Vũ tướng Hồng đô dẫn binh giết vào phủ Cát Châu, tống tất cả quan viên vào tù, kéo cờ hiệu hàng vàng lên, mà tại phúc lập lộ, hai đội quân đã an bài ở chỗ này chuẩn bị đối phó.
Từ khi Tương Dương đi về phía Nam, Lưu Quang Thế tiến vào khu vực động phủ, bắt đầu ra quyền thu nhận, đồng thời xung đột với quân đội đặc biệt và cờ đen ở phía Bắc của Miêu Cương xâm lấn cát trường. Trong tình huống vô số người trong thiên hạ vô số thế lực trùng trùng điệp điệp bắt đầu, mệnh lệnh của nữ tử này đã hạ xuống., Khu sử toàn bộ quân đội võ triều đã hàng vàng, bắt đầu rút doanh tây tiến, binh phong chỉ thẳng cờ đen, một trận đại chiến quyết định thiên hạ thuộc về ai đã lửa sém lông mày.
Mà dưới tình huống như vậy, quyền hành từng thuộc về Võ Triều, trước mắt tất cả mọi người đều ầm ầm sụp đổ.
Một vương triều bị diệt, có thể sẽ trải qua thời gian mấy năm, nhưng đối với Chu Ung cùng Chu bội mà nói, hết thảy, hỗn loạn to lớn, khả năng đều không phải là trọng yếu nhất.
Vào tháng bảy, Quân Vũ đã từ chối tất cả mệnh lệnh của triều đình An An, kỷ nguyên quân nghiêm chỉnh, không lùi không hạ. Cùng lúc đó, mười mấy vạn binh sĩ dưới trướng Tông Phụ tụ tập ở đây, kể cả đại hán quân đầu hàng ban đầu, cũng lục tục đầu hàng., Quân đội võ triều bắt đầu phát động tấn công mãnh liệt về phía Giang Trữ, đến cuối tháng bảy đã lục tục đến gần Giang Ninh, tổng số binh sĩ tấn công đã lên tới trăm vạn người, ở giữa thậm chí có hơn phân nửa đội ngũ từng lệ thuộc vào chỉ huy và quản hạt của thái tử quân, sau khi Chu Ung rời đi, trước sau phản chiến.
Nhan Tông phụ họa một tiếng, cho dù Giang Ninh là một tòa thiết thành, hắn cũng muốn hòa tan nó thành một nồi nước thép.
Thiên hạ biến loạn đang phát sinh kịch liệt, nữ chân nhân tây tiến thì vừa mới bắt đầu, thế là tại sáu tháng bảy, một cái Giang Ninh thành, hóa thành trung tâm đại chiến kịch liệt nhất toàn bộ thiên hạ. Võ Triều đã sụp đổ, chỉ có Thái tử Võ Triều, dẫn dắt theo mấy nhánh quân của Trấn Hải, giống như sân nhỏ đã bị phá hủy cự thú tuyệt vọng, ở trên phế tích này, là sự phản kháng ngoan cường mà bi tráng.
Phía trước nó, địch nhân vẫn như thủy triều mãnh liệt cuốn tới.
Không ai biết ngoan cường như vậy có thể chống đỡ đến một khắc nào tương lai.
"Ta thật có lỗi với Quân Vũ... Trẫm thật có lỗi.... Con trai của trẫm..."
Có lẽ là hôm đó đầu biển đã mang đi sinh mệnh lực của hắn, cũng đã mang đi sự sợ hãi của hắn. Khoảnh khắc đó, Chu Ung lý trí dần khôi phục, trong tiếng khóc của Chu Bội, chỉ lẩm bẩm nói những lời này.
Buổi chiều ngày hôm đó, hắn triệu tập quần thần trong tiểu triều đình, quyết định tuyên bố thoái vị, đem ngôi vị hoàng đế của mình truyền lại cho quân võ tại hiểm địa, cho hắn sự trợ giúp cuối cùng. Nhưng không lâu sau, bị quần thần phản đối. Đám người Tần Ngọc đưa ra các loại cách nhìn thực tế, cho rằng việc này đối với quân võ triều đều có hại vô ích.
Chu Ung liền ở trong quần thần cãi vã cùng huyên náo, bất tỉnh đi.
Mà Triệu Tiểu Tùng cũng hôm đó biết rõ Lâm An bị giết, tin gia gia và người nhà của mình có lẽ đều đã chết thảm...