Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Cương kỳ đảo loạn, trong vũng máu, chiến mã phát ra tiếng kêu thê lương, mùi tanh nồng nặc bốn phía. Bầu trời phía tây, đám mây lửa thiêu đốt thành tro tàn cuối cùng. Cự thú khổng lồ bóng tối như có sinh mệnh, đang há cái miệng khổng lồ nuốt hết chân trời.
Một bên tầm mắt là tường thành như ngọn núi nhỏ vắt ngang mở ra, bên kia bóng tối, chiến đấu trong thành vẫn còn tiếp tục, mà trên đồng bằng bên này, nguyên bản các đại doanh nữ thật sự chỉnh tề đang bị hỗn loạn và bừa bộn bao phủ, từng chiếc xe đá đổ sụp xuống đất, ánh lửa sau khi nổ tung vẫn còn cháy hừng hực.
Tại những nơi bị ánh lửa thẩm thấu, thân ảnh trong hỗn loạn bị chiếu rọi ra ngoài, các binh sĩ khiêng cáng cứu đồng bọn cụt chân gãy khỏi trướng bồng, trong khí giới được cứu ra, ngẫu nhiên có thân ảnh lảo đảo từ trong đống người hỗn loạn thức tỉnh, chiến đấu quy mô nhỏ liền bộc phát, nữ binh sĩ chân chính chung quanh vây quanh, chém ngã thân ảnh địch nhân trong vũng máu.
Không lâu trước đó, một trận chiến hung ác bộc phát tại đây, lúc này chính là chạng vạng tối. Sau khi hoàn toàn xác định vị trí của thái tử quân vương, Nhan Hi Doãn Doãn đang truy kích, đột nhiên lưng cõng quân năm ngàn tinh kỵ, phát động tấn công kịch liệt về phía phòng tuyến bên cạnh đại doanh của Nữ Chân.
Nữ chân nhân vạn quân tụ tập ở Trấn Giang, vì cầu công thành, công sự phòng ngự cũng không nhiều. Nhưng đối mặt với kỵ binh đột nhiên giết tới, cũng không phải là không phòng bị, bộ binh nhanh chóng tập kết trận hình, hỏa pháo tận khả năng thay đổi phương hướng, trên lý thuyết mà nói, quân đội chỉ cần có chút lý trí thì đều lựa chọn chống cự hoặc lui bước, nhưng kỵ binh giết tới chỉ là hơi chuyển hướng trên cánh đồng, sau đó liền dùng tốc độ nhanh nhất phát động xung phong.
Trong tám chín năm này, đội kỵ binh đầu quân lưng còng đầu nhập vào đội ngũ kỵ binh lớn nhất có thể là một trong những đội quân tinh nhuệ nhất của võ triều, nhưng Đồ Sơn Vệ tung hoành thiên hạ, chưa từng bị khinh thường như thế, đối mặt với đội kỵ binh đến đây, phương trận không chút do dự kẹp lên, sau đó song phương đều đánh cược thảm thiết với chém giết, trùng kích đội ngũ ngựa hơi quanh co, cày ra mảng lớn huyết lộ bên cạnh trận.
Mặt trời ngả về tây, một bộ phận chiến mã bị che mắt tựa như tiêu hao phẩm xông về phía trận doanh Nữ Chân, bộ binh xuống ngựa đuổi giết, thân hình Nhạc Phi như máu, một đường bổ giết tới., Định xông về phía soái kỳ của Nhan Hi Duẫn. Khi đối diện với Nhan Hi Duẫn lập tức hiểu ý đồ điên cuồng của tướng lĩnh đối diện - hai bên từng giao thủ với Tương Phiền, lúc đó Hộc quân còn ở thế yếu trước mặt Đồ Sơn Vệ, bị đánh lui vài lần. Giờ khắc này, râu tóc hắn dựng đứng, nâng kiếm lên.
"Nhạc Bằng cử - Hoàng khẩu tiểu nhi, ta róc thịt ngươi!"
Lúc này Trấn Giang thành đã bị phá, đôi tay Nhan Hi Duẫn nắm chắc thế cục võ triều, nhưng sau đó Đồ Sơn Vệ bị ngăn cách trong Trấn Giang thành ít nhiều khiến hắn không còn mặt mũi nào nữa - Đương nhiên đây cũng chỉ là chuyện nhỏ. Trước mắt nếu chỉ là một số tướng lĩnh võ triều vô năng khác, chỉ sợ Hi Duẫn cũng sẽ không cảm thấy bị vũ nhục., Đối với vũ nhục của côn trùng, chỉ cần nghiền chết đối phương là đủ, nhưng Nhạc Phi này trong tướng lĩnh võ triều, lại có thể coi là ánh mắt như đuốc, dùng binh đắc pháp danh tướng.
Lúc này mặc dù một nửa đám Đồ Sơn Vệ đều đã tiến vào Trấn Giang, những người bên ngoài thành đi theo bên cạnh Hi Duẫn, vẫn còn ít nhất hơn một vạn hai ngàn nữ tinh nhuệ, bên cạnh còn có một số hàng ngũ Ngân Thuật, Nhạc Phi lấy năm ngàn tinh kỵ liều mạng giết tới, mục đích chiến lược vô cùng đơn giản, chính là muốn ở dưới thành trực tiếp chém giết mình, lấy áp lực của Trấn Giang đã thua trận.
Loại mạo hiểm bỏ cuộc sinh tử này còn có thể kéo theo cả nhánh quân đội đi theo, quan sát đương nhiên làm cho người ta tán thưởng, nhưng trước mắt, một tiểu tướng quân tiền bối lại làm ra tư thái như vậy với mình., Chỉ có chút ít vả mặt. Hắn một mặt tức giận, mặt khác cũng kích thích huyết tính hung hãn lúc trước tranh đoạt thiên hạ, tại chỗ tiếp nhận quyền chỉ huy của tướng lãnh, cổ vũ sĩ khí nghênh đón, thề phải chém tiểu bối râu hùm vai hổ này xuống ngựa, để lại đội ngũ thiện chiến nhất của võ triều ở trên chiến trường.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi không đến nửa canh giờ, trên vùng đất hoang vu này phát sinh một lần đối chiến kịch liệt nhất trong toàn bộ chiến dịch trấn Giang, song phương giao phong như sóng máu ngập trời ầm ầm giao nhau, rất nhiều mạng người lập tức bốc hơi, cõng quân hung hãn mà không sợ hãi tiến mạnh., Phòng thủ của Đồ Sơn Vệ như tường đồng vách sắt, một mặt ngăn cản quân nhu tiến lên, một mặt từ bốn phương tám hướng vây tới, ý đồ muốn hạn chế không gian đối phương di chuyển.
Trong thời gian ngắn ngủi này, Nhạc Phi dẫn đầu đội ngũ tiến hành thí nghiệm mấy lần, cuối cùng toàn bộ chiến đấu và giết chóc đi ngang qua doanh địa của nữ tử thật, binh sĩ tổn thất gần một nửa trong lần đột kích quy mô lớn này, cuối cùng cũng chỉ có thể cướp đường rời đi, mà không thể lưu lại Đồ Sơn tinh nhuệ của quân lưng còng lại thương vong càng thảm thiết. Cho đến khi đội kỵ binh dính đầy máu tươi kia nghênh ngang mà đi, cũng không có đội quân nào dám truy sát.
Sắc mặt Nhan Hi Duẫn từ phẫn nộ dần dần trở nên âm trầm, cuối cùng cắn răng bình tĩnh trở lại, thu dọn tàn cuộc bừa bãi. Mà đã có một kích liều mạng của quân nhu, kế hoạch đuổi theo quân đội Quân Vũ cũng bị trì trệ lại.
Từ trấn Giang đi về phía nam, tràn đầy đám người chạy nạn, sau đêm xuống, điểm điểm hỏa quang tại con đường, nguyên dã, bờ sông như trường long lan tràn. Một số bách tính ở bên đống lửa nghỉ ngơi một chút, không lâu sau lại khởi hành, hi vọng tận lực nhanh chóng rời khỏi mảnh chiến trường hung hãn này.
Nhạc Phi cùng Thái tử hộ vệ nghe người không ngừng tụ hợp, thời gian đã gần đến nửa đêm. Trong trận đại chiến thảm liệt lúc trước, trên người gã cũng có vài chỗ thụ thương, giữa bả vai, trên trán cũng trúng một đao, hiện giờ toàn thân đều là máu tanh, bao lấy không nhiều băng vải, khí tức xơ xác tiêu điều, khiến người ta nhìn mà sợ hãi.
"Thần cứu giá chậm trễ." Nhạc Phi và Văn Nhân Bất Nhị sớm đã quen biết, chỉ khách sáo một chút: "Lúc trước nghe nói điện hạ bị trúng tên, bây giờ thế nào rồi?"
"Điện hạ bị thương không sâu, hơi tổn thương phủ tạng, cũng không đáng lo. Chỉ là mấy ngày nay nữ chân công thành tới nay, điện hạ mỗi ngày chạy đi cổ vũ sĩ khí, chưa từng chớp mắt, tiêu hao quá mức, e là phải nghỉ ngơi mấy ngày mới được." Nghe người ta nói: "Điện hạ hôm nay còn đang hôn mê, chưa tỉnh lại, tướng quân có muốn tới xem điện hạ không?"
"Quốc có vua này là đại may mắn của võ lâm, điện hạ hôn mê, bay trên người đầy máu tanh, không thể bỏ qua. Chỉ tiếc... chưa giết xong Nhan Hi Duẫn..."
Hai người đi trong quân doanh, nghe nói có người nhìn xung quanh: "Ta nghe nói có một vị tướng quân võ dũng, giết chết A Lỗ Bảo, khiến người ta phấn chấn, chỉ là... dùng nửa số kỵ binh đánh thẳng về phía Nhan Hi Duẫn, trong quân doanh có nói tướng quân quá mức lỗ mãng..."
Hai người đều có quan hệ với Ninh Nghị, cũng đều là tâm phúc dưới trướng thái tử, nghe người lúc này thấp giọng nói ra lời này cũng không phải là trách cứ, trên thực tế là đang mật báo cho Nhạc Phi. Sắc mặt Nhạc Phi nghiêm túc mà âm trầm: "Đã xác định được tin tức Hi Doãn Công Trấn Giang, ta liền đoán được sự tình không đúng., Vì vậy hơn năm ngàn kỵ binh lập tức chạy tới, đáng tiếc vẫn chậm một bước. Hai tin tức Trấn Giang và thái tử bị thương truyền đến Lâm An, thiên hạ sợ có đại biến, ta suy đoán tình thế nguy cấp, bất đắc dĩ phải hành động lần này... Cuối cùng vẫn là may mắn. Nghe nói Nhân huynh, thế cục kinh thành thế nào, còn phải nhờ ngươi suy tính một phen..."
Nhạc Phi thân là tướng lãnh, có thể phát hiện thế cục trong nháy mắt thay đổi, hắn đem lời này nói ra, nghe nói người không khỏi sắc mặt cũng ngưng trọng hẳn lên: "... Hai ngày sau phá thành, thái tử chạy khắp nơi, cổ vũ tâm khí mọi người, tướng sĩ trong Trấn Giang dùng mạng, trong lòng ta cũng có cảm xúc. Đợi đến khi thái tử bị thương., Xung quanh có quá nhiều người, không bao lâu sau không chỉ có quân đội bày ra tư thái Ai binh trạng, anh dũng xông lên phía trước, dân chúng khóc gào, dồn dập phóng tới quân đội Nữ Chân. Ta biết lấy tin tức phong tỏa làm đầu, nhưng tận mắt thấy cảnh tượng này, cũng không khỏi cảm xúc dâng trào...Hơn nữa, cảnh tượng lúc đó, tin tức cũng thật sự khó có thể phong tỏa."
Hắn dừng một chút: "Sự tình hơi chút lắng xuống, ta kể lại chuyện người tu luyện đưa đến Lâm An, cũng báo cho tướng quân trận trảm A Lỗ Bảo chiến tích, hôm nay cũng chỉ hy vọng phủ công chúa vẫn có thể khống chế tình thế... Việc Trấn Giang, đương nhiên thái tử lòng mang chấp niệm, không chịu rời đi, nhưng thân là cận thần, ta không thể tiến gián gián khuyên can., Cũng đã từng quá phận, việc này nếu có ngày tạm thời lắng lại, ta sẽ dâng tấu thỉnh tội... Kỳ thật nhớ lại, năm ngoái lúc khai chiến, công chúa điện hạ đã từng dặn dò ta, nếu có một ngày thế cục nguy hiểm hầu như không còn, hy vọng ta có thể cưỡng ép mang thái tử ly khai chiến trường, bảo hộ hắn chu toàn... Lúc ấy công chúa điện hạ đã dự liệu được..."
Hắn nói tới đây, có chút thống khổ nhắm hai mắt lại, kỳ thực là cận thần, nghe người không biết lựa chọn thế nào là tốt nhất. Nhưng mấy ngày nay, hành động của Quân Vũ cũng khiến người ta động dung. Đó là quá trình một người trẻ tuổi chân chính và lột xác thành nam nhân, đi qua bước này, tiền trình của hắn không cách nào hạn lượng, tương lai làm vua, chắc chắn là vĩ giả anh tài mà người nho gia tha thiết ước mơ, nhưng trong chuyện này tự nhiên ẩn chứa nguy hiểm.
Phân lượng ở giữa, nghe người khó có thể lấy hay bỏ, cuối cùng cũng chỉ có thể dùng ý chí quân võ làm chủ.
Nhạc Phi thở dài: "Nghe nói Nhân huynh không cần như vậy, theo lời Ninh tiên sinh nói, chuyện trên thế gian này chủ yếu là nỗ lực của tất cả mọi người trên thế gian. Thái tử cũng tốt, ta và ngươi cũng tốt, đều đã cố gắng hết sức. Suy nghĩ của Ninh tiên sinh lạnh như băng, tuy rất chính xác nhưng cũng rất chính xác., Không để lại bất kỳ gương mặt nào, năm đó cùng sư phụ của ta, suy nghĩ của ta không giống nhau, sư phụ tính tình cương trực, vì thiện ác niệm mà bôn tẩu cả đời, cuối cùng độc đáo chết đi., Tuy thất bại nhưng nghĩa vô tư, chỉ vì sư phụ lão nhân gia hắn tin tưởng, trong thiên địa ngoại trừ nhân lực ra, còn có tinh thần và chính khí siêu việt hơn người. Hắn rất ít khi phản đối, trong lòng tin tưởng, võ triều truyền quốc hơn hai trăm ngàn năm, đầm được ngàn vạn, thế nhân cuối cùng cũng sẽ san bằng thế đạo này mà thôi."
Trên người hắn loang lổ vết máu, nói tới đây, khẽ mỉm cười: "Sư phụ qua hơn mười năm, tinh thần của người vẫn còn ảnh hưởng tới thế nhân. Hiện nay Võ Triều tuy rằng hiện ra loạn tượng, hỗn loạn không chịu nổi, nhưng ta vẫn luôn tin tưởng, đến cuối cùng, mọi người sẽ cho thiên hạ một đường sinh cơ."
Nói xong lời này, Nhạc Phi vỗ vỗ vai người nghe thấy đều trầm mặc một lúc, cuối cùng cười rộ lên. Hắn quay đầu nhìn về phía ngoài quân doanh có từng đốm lửa: "Cuộc chiến ở Trấn Giang đã định, nhưng vẫn có hơn mười vạn dân chúng đang chạy trốn về phía nam. Nữ chân nhân lúc nào cũng có thể đồ sát. Nếu điện hạ tỉnh lại, tất nhiên hy vọng có thể nhìn thấy bọn họ một đường bình an, bởi vậy đội ngũ từ Trấn Giang Nam rút lui, lúc này vẫn đang phòng bị việc này."
"Đương nhiên là thế." Nhạc Phi gật đầu, chắp tay sau đó nói: "Chủ lực dưới trướng ta cũng sắp tới, tất nhiên sẽ không để chó vàng làm tổn thương tới bách tính Võ Triều ta. Văn Nhân huynh, thiên hạ này cuối cùng vẫn có hi vọng, mong rằng ngươi có thể dễ nhìn Cố điện hạ, bay sẽ dốc hết toàn lực đoạt lại chính khí trong thiên hạ từ trong tay chó vàng."
Trong ánh sáng lờ mờ, hai người đều đã mệt mỏi chắp tay mỉm cười. Lúc này, trinh sát đưa tin, sứ giả đã lục tục chạy trên con đường phía nam...
Thân thể trần trụi...
Trước khi đi, đêm tối thâm trầm như mực.
Tần Ngọc từ trong ác mộng giật mình tỉnh lại, hắn lặng lẽ xuống giường, thắp đèn, ngoài cửa truyền đến tin tức khẩn cấp thì mới có thể vang lên tiếng gõ.
"Quần áo của ngươi ở trên tấm bình phong..."
Không tìm được ngoại bào, Tần Ngọc mặc nội sam liền muốn đi mở cửa, thanh âm lão thê trong giường truyền ra, Tần Ngọc gật đầu một cái: "Ngươi ngủ đi." Cửa mở ra, hạ nhân đầu bên ngoài đưa tới một phong thư, Tần Ngọc tiếp nhận, đóng cửa lại, liền trở về lấy ngoại bào.
"Một hồi ta tới, ngươi ngủ một chút."
Hắn thấp giọng lặp lại một câu, mặc áo choàng vào, cầm đèn dầu đi đến một góc phòng ngồi xuống, vừa rồi vạch ra tin tức.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Hắn xem đi xem lại tin tức này một hồi thật lâu, ánh mắt mới dần dần mất đi tiêu cự, cứ như vậy ngồi trong góc, trầm mặc giống như dần dần chết đi. Không biết từ lúc nào, lão thê từ trên giường đi xuống: "... Ngươi có chuyện khẩn cấp, ta bảo hạ nhân bưng nước cho ngươi."
Tần Ngọc nhìn vợ lão, đang muốn nói gì đó, lại không biết nên nói thế nào, qua hồi lâu, hắn nhấc trang giấy trong tay lên: "Ta nói đúng, võ triều này xong rồi... "
Trước kia Tần Ngọc cũng thường càu nhàu như vậy, lão thê cũng không để ý tới hắn, chỉ là sau khi nước nóng rửa mặt tới, Tần Ngọc chậm rãi đứng lên: "Ừm, ta muốn rửa mặt chải đầu, phải chuẩn bị... Đợi lát nữa sẽ qua."
"Đi đâu?"
"Vào cung." Tần Ngọc đáp, sau đó thì thào tự nói: "Không còn cách nào, không có cách nào rồi..."
Dưới sự trợ giúp của lão thê, hắn cẩn thận chỉnh lý mái tóc bạc, khuôn mặt trong gương lộ ra chính khí mà cương nghị, hắn biết mình phải đi làm chuyện không thể không làm, hắn nhớ tới Tần Tương Nguyên, không bao lâu sau lại nhớ tới Đường Tư Nột, nói: "Ngươi xem ta và Đường Khâm Tỳ, cũng có vài phần tương tự..."
Lão thê cũng không rõ hắn đang nói gì.
Chỉ một lúc sau, trong cung đã có người tới, Tần Ngọc đi theo. Xe ngựa rời khỏi Tần phủ, trên đường phố vang lên tiếng động trời càng ngày càng lớn. Thành Lâm An vẫn tối đen như trước, từ nay về sau không còn sáng nữa.