Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đại điện sụp đổ đột nhiên xuất hiện.
Vũ Kiến trú mười một năm tháng tư, quyết định trong thời gian mấu chốt nhất của toàn bộ thiên hạ. Giang Ninh đang đại chiến say sưa, cách nơi Tương Phàn cách xa ngàn dặm, mấy chục vạn quân thủ vệ vẫn đang khổ sở chống đỡ cho Nhan Tông.
Năm ngoái sau nửa năm, đoản binh của hai bên bắt đầu hỗ trợ, dưới thế công mãnh liệt của nữ tử, võ triều vẫn thể hiện ra thực lực hùng hậu và nội tình sâu sắc của nó.
Gần mười năm ẩn nhẫn và chuẩn bị, cho dù mất Trung Nguyên nhưng Giang Nam lại thành lập hệ thống kinh tế càng thêm phồn vinh, chống đỡ một thân thể to lớn tương đối cường đại của người khổng lồ. Trong cục diện đại chiến gần một năm sau này, tuy Võ Triều có bại trận., Thường cư thế yếu, nhưng nội tình hùng hậu cùng số lượng binh lính liên tục không ngừng bù đắp tổn thất bại trận, mặc dù phòng tuyến trường giang đã bị phá, nhưng mấy chỗ quan trọng chống đỡ khung xương Giang Nam vẫn tử thủ không lui, thậm chí ở những nơi nào đó có thể tạo thành cục diện ngươi tới ta lui, khiến cho quân đội nữ chân chính bị đẩy đến gần Trường Giang, thật lâu không thể xuôi nam.
Nếu như nói cục diện như vậy chứng minh tổng thể thực lực võ triều vẫn có, sự kiện Trấn Giang cuối tháng tư, có lẽ mới nói rõ sâu sắc các loại ám thương và mâu thuẫn ẩn giấu trong xác người khổng lồ Võ Triều.
Đối với nữ tử này lần đầu tiên xuôi nam hơn mười năm trước, mặc dù trước chiến lực cường đại của nữ chân nhân, trăm vạn quân trong võ triều lập tức bị đánh tan, nhưng rất nhiều người trong thiên hạ này vẫn bảo trì được tôn nghiêm từng thuộc về thượng quốc, chiến bại có thể chạy trốn, nhưng đầu địch cũng không tính là nhiều, chiến lực mặc dù không đủ, phản kháng toàn bộ khu vực trung tâm lại tầng tầng lớp lớp.
Nhưng trải qua hơn mười năm chuẩn bị cùng biến hóa, kháng kim cường tráng càng nhiều chuyển qua nhân khẩu tiều tụy, thư sinh trên mặt giấy bi tráng, mặc dù đối với dân chúng bình thường, sự tình bình thường vẫn luôn là vô cùng nhục nhã. Thanh âm ủng hộ tiền bạc ở xã hội cao hơn một lớp, nhưng nhân sĩ thực quyền thượng tầng võ triều, thế gia quyền thế, có quan hệ với nữ chân nhân, thậm chí tỷ lệ người đầu nhập địch đã gia tăng rất lớn.
Mười năm qua ngươi tới ta đi, một mặt là trạng thái đối lập, một mặt khác là hai bên Kim Vũ cũng không ngừng gia tăng liên hệ. So sánh lực lượng trên khán đài càng trở nên rõ ràng, đại bộ phận người thông minh đều tự có một phen tính toán của mình. Trận chiến đấu cuối tháng tư dưới đáy trấn Giang, so sánh với công và phòng thủ, phần lớn là sự hung hãn va chạm giữa thực lực tổng hợp của song phương.
Đây là một trận chiến khác với tình huống trước đây, mặc dù biểu hiện bên ngoài chỉ là một lần Nhan Hi Duẫn thành công, nhưng bố cục chiến đấu bình thường, năm ngoái đã có mục đích bắt đầu, nữ chân nhân đối với võ triều thẩm thấu, triều đình Lâm An lòng người bàng hoàng, khiến cho tất cả mọi chuyện đều giống như Ninh Nghị phá Lương Sơn phá quy mô lớn.
Đối với tin tức nhanh chóng, mấy vạn thậm chí hơn mười vạn quân vận động, mỗi động tác lớn đều có vẻ phi thường chậm chạp. Trong vòng bốn tháng, đại quân Nhan Hi Duẫn chuyển hướng tới Trấn Giang, đối với loại hành vi được ăn cả ngã về không như hắn đây., Khắp nơi đã ngửi được mánh khóe không tầm thường, chỉ là muốn đuổi theo động tác của hắn, quân đội các phương võ triều cũng cần thời gian dài, mà trong quá trình này, mọi người lại không thể không đề phòng một thương không tầm thường của đối phương.
Đến tháng chín tháng tư, Hi Duẫn bắt đầu chuẩn bị công thành, quân đội chung quanh mới có thể xác định toàn bộ động tác, vây quanh Trấn Giang.
Hai mươi hai, Hi Duẫn tiễn sứ giả ly gián trong Trấn Giang thành Quân Vũ, cùng ngày đó phát ra đại lượng truyền đơn hướng về Trấn Giang thành, sẽ tham dự chín tộc người thủ thành lần này, mà đầu tiên là phong tỏa tin tức người lập công thành Phong Vạn Hộ Hầu khuếch tán ra, cùng lúc đó, không ngừng khuếch tán tin tức của một đại quan nào đó triều đình đã đầu hàng nữ tử thật sự có chứng cứ. Trong bầu không khí như vậy, buổi chiều ngày hôm đó, quân đội nữ chân triển khai toàn lực công thành.
Nhan Hi Doãn công kích mạnh về phía Trấn Giang, cũng đã được ăn cả ngã về không, gần như tất cả đạn pháo có uy lực lớn đều bị ném lên đầu tường, trong lúc oanh tạc Đồ Sơn Vệ không muốn sống mà tấn công bức tường. Lúc này, Trấn Giang Đông Nam., Phía nam đã có hơn hai mươi vạn quân đội khởi hành chạy tới, mà ở trong Trấn Giang thành, đám người Quân Vũ gia tăng độ chấp pháp của đội quân, đồng thời còn áp dụng sách lược tử thủ theo dõi quân đội, trước khi công thành đánh nhau thậm chí còn thay đổi khu vực phòng thủ của mỗi đội ngũ.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Nếu như Hi Duẫn công thành không có kết quả, hắn chỉ huy Đồ Sơn vệ, Ngân thuật có thể, mấy vạn người do A Lỗ Bảo suất lĩnh đều có thể bị đại quân bao vây, cuối cùng táng thân dưới Trấn Giang thành, mà mặc dù thảm liệt phá vòng vây, nhưng sau khi bỏ ra đại giới, sĩ khí võ triều nhân vì vậy tăng cao, mà nữ chân nhân lần thứ tư Nam chinh, cũng chỉ có thể chấm dứt cuộc chiến thảm khốc.
Nữ chân nhân điên cuồng tiến công, tăng thêm thủ thành sau đó Cửu Tộc tuyên ngôn, mang đến áp lực cực lớn cho quân đội trong thành, nhưng đồng thời cũng làm cho những người thủ thành chống cự càng thêm kiên quyết. Nhưng đối với những người công thành, quyết định thủ thành thắng, cũng không phải là tấm ván chiến đấu dâng cao nhất, mà là chỉ cần một kẽ hở mấu chốt là đủ.
Bốn tháng bốn mươi lăm, sáng sớm, sơ hở xuất hiện, một vị tiểu tướng tên Cảnh Trường Trung dẫn theo Thiếu Lượng thân vệ phát động phản loạn, liên hệ với nữ chân nhân định mở hai góc cửa Trấn Giang Đông, sự phản loạn của hắn vẫn chưa hoàn toàn thành công. Nhưng mà nữ chân nhân đặt nội loạn đánh mạnh vào Song Giác môn, sau khi chiếm lĩnh tường thành mở cửa ra, đến lúc này, quân đội của nữ chân nhân từ mặt đông Trấn Giang bộc phát mãnh liệt mà vào.
Ngọn lửa từ vụ nổ tàn sát bừa bãi trong thành lan tràn ra, binh sĩ nữ chân sau khi vào thành sĩ khí tăng vọt, nhưng sau đó không lâu, nghênh đón bọn họ cũng là quân đội thủ thành đón đầu và kiệt lực phản kháng. Quân Vũ từ trong đại doanh mang binh ra, phát động binh sĩ toàn thành triển khai chống lại nữ chân nhân, đồng thời tổ chức bách tính trong thành chạy trốn trên bến tàu và con đường còn lại.
Chỉ sợ không có bao nhiêu người có thể hiểu được tâm trạng lúc đó của Quân Vũ Vũ. Mười mấy vạn người chống lại bị hủy bởi sự mềm yếu của một người. Đương nhiên, nếu người này có thể chống đỡ được lâu hơn nữa, có lẽ cũng sẽ có những kẻ mềm yếu khác xuất hiện. Nhưng trong bóng tối rạng đông, Quân Vũ không ngã xuống trước cơn đau đầu này., Hắn cưỡi chiến mã ngân giáp, vung bảo kiếm chạy khắp nơi, không ngừng ra lệnh, phấn chấn sĩ khí cho binh sĩ, chỉ dẫn phương hướng cho bách tính đang chạy trốn.
Trên bến đò gần trấn Giang vẫn có thuyền chở thủy quân, thuyền buôn dừng lại, các quan viên phủ thái tử - bao gồm cả người nghe thấy: Ý đồ thuyết phục Trấn Giang Quân Vũ thuyền chạy trốn đã vô vọng, nhưng Quân Vũ trực tiếp cự tuyệt lời khuyên bảo này. Y hạ lệnh cho thủy quân mang bách tính vượt qua kênh đào, để dân chúng trong thành lưu vong, đồng thời lệnh cho quân thủ thành phía nam mở ra một con đường cho bách tính.
Trấn Giang là đầu mối then chốt giao nhau giữa kênh đào và trường giang. Đến năm ngoái, dân chúng tụ cư ở Trấn Giang đã đạt tới trăm vạn. Sau khi đại chiến, dân chúng phụ cận tứ tán, dân chúng cư trú trong thành vẫn còn hơn bốn mươi vạn. Đêm nay, tàn sát và hỏa diễm lan tràn trong thành, đội ngũ đào vong trùng trùng điệp điệp, toàn bộ thành trì đều lâm vào chém giết sôi trào.
Phá tan Trấn Giang chính là bước mấu chốt nhất trong kế hoạch đại chiến của Hi Duẫn, đợi đến lúc mục tiêu phá thành được thực hiện, ngay cả hắn cũng tiến vào trạng thái hưng phấn. Sau khi Đồ Sơn Vệ và một đám nữ tử tinh nhuệ vào thành không lâu, quân thủ thành đánh trả lại trước mặt. Lúc này Trấn Giang đã phá vỡ tâm trạng hưng phấn., Dựa theo cách nói của Hi Duẫn, toàn bộ quân nhân võ triều sau khi thống trị Kim Quốc sẽ phải đối mặt với vận mệnh tru di cửu tộc. Cả thành thị chống cự, trong nháy mắt tiến vào trạng thái ban đầu.
Lúc này trong Trấn Giang, Hi Duẫn thống lĩnh Đồ Sơn Vệ, lại thêm Ngân Thuật, một phần đội quân của A Lỗ bảo vệ, quân số của kim binh đã gần bảy vạn, mà quân đội trong Trấn Giang quân cũng chỉ hơn mười vạn quân., Nhưng hai mươi lăm ngày sau khi thành trì phá vỡ, cuộc chiến đấu chống lại kim nhân của Trấn Giang diễn ra là đợt cao trào thảm thiết nhất, một số tướng lĩnh dẫn đầu binh sĩ điên cuồng công kích, kiệt sức chiến tử đều chưa từng lui về phía sau, thậm chí một số Đồ Sơn Vệ sau khi vào thành đều bị phản công mãnh liệt làm cho bối rối, liên tiếp lui về phía sau.
Sáng sớm hai mươi lăm ngày nay, gần nửa tòa thành trì lâm vào trong hỏa diễm, phần lớn dân chúng vẫn còn chạy trốn ra ngoài thành, lúc này phụ cận đường chạy trốn phía nam ngoài thành cũng bắt đầu bạo phát chiến tranh. Quân đội A Lỗ Bảo định phong kín đường phía nam., Nhưng sau khi bị Quân Vũ an bài quân đội võ triều ở bên này ngăn cản mãnh liệt, dẫn đầu quân đội hai vạn võ triều canh giữ ở gần sáu mươi tuổi, Tướng quân Võ Triều Trâu Thiên Trì được Quân Vũ an bài ở chỗ này, sau đó không lùi về phía sau nữa. Hai ngày tiếp theo, quân đội dưới trướng y hoặc sụp đổ hoặc đầu hàng, cũng có người đầu hàng., Đợi đến hai ngày sau đối mặt với công kích mãnh liệt của A Lỗ Bảo, lão tướng quân bị đạn pháo nổ bay, cánh tay phải đã máu thịt be bét, toàn thân đầm đìa máu tươi. Lão tướng quân dùng một tay cầm đao suất lĩnh mọi người công kích, cuối cùng trên đường lảo đảo đi về phía trước.
Đây chỉ là một khúc nhạc đệm nho nhỏ trong cả buổi đại chiến trấn Giang. Hai mươi lăm ngày nay, Quân Vũ chạy cả buổi mới có thể nghỉ xả hơi. Gã uống cháo trong phòng thê tử bưng lên ở bên đường, lau sạch nước mắt ở chỗ không người, sau đó lại bước lên lưng ngựa., Chạy các nơi chiến trường, cổ vũ sĩ khí. Trong lúc này lại có vô số người khuyên bảo hắn lập tức rời Trấn Giang, thậm chí một số dân chúng chưa kịp chạy trốn thấy thái tử chạy mất mệt mỏi, cũng mở miệng khuyên nhủ thái tử lên thuyền rời đi, quân Vũ lắc đầu cự tuyệt, khàn giọng quát.
"Binh tướng thủ thành đánh bạc tính mạng, ta sao có thể đi trước! Nếu ta đi, các ngươi không còn đường sống!"
Hắn nói với dân chúng như vậy, lại tới bên chiến trường không ngừng cổ vũ binh lính thủ thành: "Nữ chân nhân sẽ không cho chúng ta đường sống! Sẽ không cho bách tính võ triều chúng ta con đường sống! Ta và các ngài đều ở chung, bách tính rút lui trước, chư quân không lùi, ta cũng không lui."
Trấn Giang thành không nhỏ, nhưng trong thời gian một ngày này, thậm chí có binh sĩ cùng bách tính hai lần ba lượt nhìn thấy thái tử chạy qua. Y phục của hắn dần dần bụi bặm, tiếng nói dần dần khàn khàn, động tác dần dần suy yếu, nhưng lời nói cùng động tác đã trở nên kiên quyết, một bộ phận binh lính vốn khiếp đảm bước lên con đường của nữ chân nhân.
Chạng vạng tối ngày thứ hai mươi lăm, Quân Vũ ngã từ trên ngựa xuống. Văn nhân đi theo hắn lại đến khuyên bảo hắn rời đi. Quân Võ lại cự tuyệt: "Ta không thể đi, quân tâm có thể dùng, lòng dân có thể dùng. Ta thấy, chúng ta còn có hi vọng!"
Nghe người lắc đầu: "Trấn Giang đã bị hãm, từ nay về sau chỉ là việc nhỏ, Võ Triều không thể không có điện hạ! Điện hạ chuyển sang bình an, vẫn còn một đường sống, điện hạ..."
Quân Vũ không ngừng lắc đầu, trên mặt của hắn đã có vẻ xám đen, thậm chí còn dính chút máu, lúc này nước mắt đã chảy ra: "Không phải là chuyện nhỏ! Mấy chục vạn người, mười vạn đại quân há lại là chuyện nhỏ! Nghe nói Nhân sư huynh, ta biết suy nghĩ của ngươi! Nhưng ngươi thấy chưa? Lòng người có thể dùng được?, Bọn họ có thể đánh, dám đánh, Trấn Giang còn chưa bại! Bọn họ đánh tới, chúng ta đánh bại bọn họ, xung quanh có hơn mười vạn người chạy tới, chúng ta đánh xong Nhan Hi Duẫn! Chúng ta còn có hy vọng ở lại đây!"
Trong mắt quân Vũ là vì thấy được sự kiên quyết và cuồng nhiệt của hy vọng cuối cùng, có lẽ cũng bởi vì thấy được sự kiên quyết và mạnh mẽ mà hai mươi lăm ngày này chống cự, nghe danh là người, trong lòng buồn bã, không hề khuyên bảo. Hai mươi sáu, các nữ chân đội vào thành đã bắt đầu chiêu hàng, chống cự vẫn kịch liệt, nhưng đã bắt đầu hạ xuống.
Nhị thập thất, nửa tòa Trấn Giang thành lâm vào biển lửa, lúc này vẫn có hơn mười vạn dân chúng không thể thoát đi, phòng tuyến ngoại ô phía nam Trấn Giang thành đã bắt đầu cấp báo A Lỗ Bảo đánh hạ mãnh liệt, Quân Vũ suất lĩnh quân đội tiến đến trợ giúp, lão tướng quân Trâu Thiên Trì đã chết trên đường vượt qua A Lỗ Bảo công kích.
Phía nam rời đi trên con đường trấn Giang, bên cạnh kênh đào Đại Vận Hà, lúc này khắp núi đầy đất đều là dân chúng đào vong, Quân Vũ thu nạp đám tháo chạy, tổ chức phòng tuyến, đồng thời còn đốc thúc quân dân trong Trấn Giang thành nhanh chóng dời đi., Tình hình toàn bộ Trấn Giang đã tràn đầy nguy cơ. Một chi kỵ binh của Đồ Sơn Vệ tìm Chuẩn Quân Võ, đánh về phía này. Các tướng quân, phụ tá xung quanh lại tiến hành thuyết phục, Quân Vũ đứng trên đỉnh núi nhìn dân chúng chạy trốn phía dưới: "Không thể đánh bại bọn chúng sao?"
Cấm vệ đi theo Quân Vũ triển khai trận hình phòng ngự, các binh lính cũng đốc thúc bách tính rời đi với tốc độ nhanh nhất. Lúc kỵ binh đối diện xuất hiện, là buổi chiều của ngày hôm nay, ánh mặt trời chiếu rọi trên dòng sông vận động lớn, bên bờ có cỏ dại mọc trên bờ., Quân Vũ tướng tướng quân đứng trên sườn núi, nhìn cận vệ bức lui kỵ binh công kích, kỵ binh liền vòng lại tiếp cận đám người, bắn tên về phía đám người. Đội kỵ binh cận vệ đuổi theo, trong lúc hỗn loạn chém giết.
Chưa tới hai khắc, nữ chân kỵ binh hóa thành vài cỗ, đánh về phía bên này. Người chung quanh khuyên bảo Quân Vũ tránh xa, Quân Vũ đã ba ngày không chớp mắt chỉ vô thức lắc đầu, phía trước hắn còn có cấm quân kết thành Thương lâm, chung quanh còn có hộ vệ, hắn không sợ hãi. Hắn để thê tử ở dưới vương kỳ, đi tới phía trước, muốn càng thêm chân thực - cũng nhớ kỹ cái chết của bọn họ.
Mưa tên bay tới.
Có người giơ tấm thuẫn lên, có người kéo Quân Vũ, Quân Võ vô thức giãy dụa, mấy tấm chắn đã che trên người hắn, có cái gì bắn vào trên áo giáp của hắn bắn ra. Thân thể Quân Vũ chấn động, cảm giác như mình bị cái gì đó đụng phải, đợi đến khi gã kịp phản ứng lại thì một mũi tên đã ghim vào khe hở của áo giáp bắn vào bụng của hắn.
Hắn cảm thấy không thoải mái, nhưng không có cảm giác đau đớn, sau một khắc, xung quanh liền có người bối rối đi tới, Quân Vũ dùng tay trái cầm cán tên, đặt lên trên giáp trụ.
Hóa ra là cảm giác này.
Thật đau a...
Trong lòng hắn nghĩ vậy.
Nhưng chính vào lúc này, mấy ngày liền hai tay hắn run rẩy vì sợ hãi, không còn run rẩy nữa.
—— cảm giác chính là như vậy mà thôi.
Quân Vũ giơ tay phải ra, chậm rãi rút thanh trường kiếm tùy thân ra, chỉ về phía nữ chân nhân. Miệng hắn nói: "Giết địch." Nhưng cổ họng hắn đau đớn, đã không còn âm thanh nào nữa.
Chung quanh có người nói: "Thái tử bị thương..."
Thanh âm như vậy dần dần khuếch tán ra, có người trong mắt chảy ra nước mắt. Những ngày này, binh lính xung quanh, thậm chí một số bách tính, đều đã nhìn thấy bộ dáng Quân Vũ chạy đi khắp nơi. Quân Võ còn đang rút kiếm tiến về phía trước, phía trước có tướng quân hò hét dẫn binh phóng về phía nữ chân nhân, đội ngũ kỵ binh trong cận vệ cũng đang giết tới, bọn họ lấy tên mũi tên tấn công, lao nhanh tới bầy ngựa, sau đó va chạm với bầy ngựa, qua một hồi, âm thanh ồn ào vang lên trong đám dân chúng đang chạy nạn, có người khóc thút thít nỉ non, dần dần có người la lên, trong đám người đàn ông buông bỏ gia đình, một, hai, ba... dần dần biến thành một đám, lao về phía chiến trường sườn núi bên này.
Ánh mặt trời chói mắt khiến người ta choáng váng. Quân Vũ đi về phía trước ngã xuống trong ngực Văn Nhân Bất Nhị, nơi trúng tên tựa hồ rất đau đớn, nhưng không có quan hệ gì.
—— chỉ là cảm giác như vậy mà thôi.
Y đã không sợ nữa.
Khuôn mặt trắng bệch của Quân Vũ khẽ nở nụ cười.
"... Giết địch."
Hắn khàn khàn, nhẹ giọng nói.
Càng nhiều nữ chân nhân còn đang vây giết tới, giờ Thân, sau khi xác định mục đích của Hi Duẫn, đội kỵ binh lưng còng với tốc độ nhanh nhất một đường chạy tới, dưới sự dẫn dắt của Nhạc Phi, hắn cắm nghiêng vào chiến trường, hắn xông vào chỗ chủ lực của Lỗ Bảo, không đến nửa canh giờ, dùng tư thế hung hãn nhất chém đầu nữ tướng, A Lỗ Bảo.
Lúc này đội kỵ binh chủ lực lưng còng sau khi chém giết đã giảm mất năm ngàn quân, Nhạc Phi đích thân đảm nhiệm chủ soái, lâm trận mà đến. Sau khi trận chém A Lỗ Bảo, hắn giết rất tốt, chiến mã và trường thương trong tay dính đầy máu tươi. Đến chạng vạng tối, đội kỵ binh này vượt ngang qua chiến trường, trước khi Hi Duẫn suất lĩnh Đồ Sơn Vệ giết hướng quân vương, đấu với chủ lực của soái doanh mà vị nữ tử này đã làm ra một kích liều mạng quán nhật như cầu vồng.