Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Gió đêm mịt mờ, chiến mã mang theo bó đuốc, xuyên qua con đường trên cánh đồng.
Từ khi Hoa Hạ quân nhập chủ thành bình nguyên, chuyện đầu tiên khi bộ công trình làm chính là tận lực tu bổ con đường liên thông các nơi, mặc dù như thế, con đường bùn đất lúc này cũng không thích hợp cưỡi ngựa đi ban đêm, mặc dù phức tạp tinh lãng, tốc độ chạy nhanh như vậy vẫn mang theo nguy cơ cực lớn.
Nhưng thứ nhất là trong lòng nóng như lửa đốt, thứ hai cũng là do cao nhân gan lớn, ngự giả cầm đuốc xuyên qua đường lớn trên đồng ruộng và đồi núi, ngẫu nhiên đi qua thôn trang, người đi ban đêm cực kỳ thưa thớt mà sát vai. Đến khi đi xuyên qua một cánh rừng trên đường, nữ tử trên lưng ngựa tựa hồ đột nhiên ý thức được chỗ không đúng, tay siết dây cương, chiến mã kia hí dài một tiếng, chạy ra xa mấy trượng thì ngừng lại.
Chiến mã hoành ngang giữa đường, nữ tử lưng ngựa quay đầu nhìn thoáng qua. Sau một khắc, bó đuốc rời tay bay ra, xẹt qua bầu trời đêm, thân ảnh nữ tử gào thét, lướt xuống lưng ngựa, chui vào trong rừng.
đuốc vẫn đang rơi xuống, giữa hai mảnh rừng rậm chỉ còn lại một mình chiến mã đứng giữa con đường, trong đêm tối có người nghi hoặc gọi ra: "Lưu, Lưu soái..."
Lại có người gọi: "Lục phu nhân..."
Bóng người lướt qua khu rừng trường đao đã rút ra, lúc này lại quay lưng về, dưa hấu trong Hoa Hạ quân nổi danh về nguyên soái của quân đội số hai mươi chín, ở trong số những người thân cận cũng được gọi là Lục phu nhân. Thân ảnh của nàng lướt qua khoảng cách hơn mười trượng, thấy được mấy người ẩn nấp trong rừng, mặc dù đều mặc trang phục, nhưng trong đó có hai người nàng biết.
"Lâm Khâu, Từ Thiếu Nguyên, các ngươi ở đây làm gì?"
"Lưu Soái đây là..."
Hai người Lâm Khâu, Từ Thiếu Nguyên này cũng là quan quân trẻ tuổi tương đối coi trọng bên cạnh Ninh Nghị, một người ở tổng tham, một người làm việc tại phòng bí thư. Song phương đầu tiên là chào hỏi, nhưng sau một khắc, hoặc nhiều hoặc ít hiện ra vài phần cảnh giác. Một buổi chiều qua dưa hấu, phong trần mệt mỏi, nàng là trang phục nhẹ nhàng, lưng đeo đơn đao, hơi trầm tư, liền minh bạch trong mắt đối phương nguyên do cảnh giác.
"Lập Hằng ở đâu? Các ngươi thủ ở chỗ này, là mệnh lệnh của hắn, hay là theo người khác?"
Lời nàng nghiêm khắc, một đao đâm thẳng vào, trong rừng trước mắt tuy có năm người ẩn nấp, nhưng võ nghệ của nàng cao cường, một thân một đao cũng đủ tung hoành thiên hạ. Lâm Khâu cùng Từ Thiếu Nguyên nhìn nhau một cái: "Ninh tiên sinh không nói ngài sẽ tới đây với chúng ta..."
"Ta nghe nói bên này có vấn đề, liền chạy tới, lập Hằng còn ở trên đầu trâu?"
Lâm Khâu lắc đầu: "Phía trước có người canh giữ, Ninh tiên sinh không hy vọng người bên ngoài đánh rắn động cỏ, bởi vậy an bài chúng ta ở đây... Hành động của tiên sinh đã từ bên trong đi ra rồi..."
"Dẫn ta đi gặp hắn."
Lâm Khâu hơi do dự, đôi mi thanh tú của trái xoan khẽ nhíu lại, ánh mắt nghiêm nghị: "Ta biết các ngươi đang lo lắng cái gì, nhưng ta và hắn phu thê một hồi, cho dù ta có thay đổi liên quan, lời nói cũng có thể nói! Hắn bảo các ngươi ở chỗ này ngăn cản ta, các ngươi ngăn được ta sao? Đừng nói nhảm, ta còn có người ở phía sau, hai người các ngươi dẫn ta đi gặp lập trường, còn lại cầm lệnh bài của ta, ngăn người phía sau lại!"
Nàng lấy ra một tấm bảng hiệu, ném cho những người khác trong rừng. Lâm Khâu Vu Thiếu Nguyên do dự một chút, rốt cuộc gật đầu: "Đi theo bọn ta."
Ba người xuyên qua rừng cây, sau đó cưỡi ba con ngựa trói chặt ở bìa rừng, băng qua sườn đồi phía trước, lại tiến vào một khu rừng nhỏ. Trên đường đi không ai nói gì.
Ánh mắt dưa hấu như nước, tự nhiên minh bạch hai người đối phương khẩn trương từ đâu mà đến, những năm gần đây trong Hoa Hạ quân tư duy bình đẳng, nàng tuyên dương nhiều nhất, lần này có người âm thầm tiết lộ tin tức cho nàng, là hi vọng nàng có thể ra mặt., Dưới tình huống của Ninh tiên sinh và mọi người có thể đứng ra chống đỡ cục diện như trước, mặt khác cũng để lộ ra sợ hãi những người này đối với Ninh Nghị, có lẽ là hi vọng dưới tình huống có chuyện không thành công, mình có thể ra mặt bảo vệ người khác.
Trước mắt nếu là Tô Đàn Nhi, nếu là những người khác, Lâm Khâu cùng Từ Thiếu Nguyên chắc chắn sẽ không cảnh giác như thế, bọn họ là đang sợ chính mình đã trở thành địch nhân.
Tranh đấu quyền lực, đường xá, người thân cận hơn nữa cũng có thể trở mặt thành thù. Năm xưa ở Hàng Châu, dưa hấu chống đỡ Bá Đao doanh, giết Tề Nguyên Khang đã từng nếm qua mùi vị như vậy. Đến lúc này, cảm giác phức tạp này khiến nàng tuyệt đối không muốn trải qua lại dâng lên trong lòng, chuyện lần này, Ninh Nghị đã chuẩn bị từ trước, nhưng lại không tiết lộ với mình, có phải cũng đang đề phòng bản thân không?
Nghi vấn như vậy xoay chuyển trong lòng, về phương diện khác, nàng cũng đang đề phòng hai người trước mắt. Nội bộ Hoa Hạ quân xảy ra vấn đề, nếu hai người trước mặt đã âm thầm theo địch., Tiếp theo chính mình nghênh đón có lẽ là một cạm bẫy đã được chuẩn bị từ trước, vậy tức là lập thủy có lẽ đã lâm vào nguy hiểm. Nhưng khả năng này ngược lại nàng không sợ, phương pháp tác chiến đặc biệt của Hoa Hạ quân nàng đều biết rõ, tình huống phức tạp hơn nữa nàng cũng nắm chắc có thể phá được vòng vây.
Nhưng sau đó, tình huống như vậy cũng không có phát sinh. Xuyên qua khu rừng này, phía trước đã có đèn đuốc, đây là một mảnh đất đai quy mô cũng không lớn, có thể chỉ là một phần thôn trang phụ cận, phòng ốc ba võ gian, phía trước có bình cốc, có một hồ cá nho nhỏ, Tô Văn định từ phía trước tới đây, nghe Lâm Khâu và Từ Thiếu Nguyên báo cáo xong, liền đuổi bọn họ đi.
"Lưu Soái biết tình huống?" Tô Văn Định Bình ngày thường không thân cận với dưa hấu, nhưng cũng hiểu được đối phương rất ác độc, bởi vậy dùng cách xưng hô của Lưu Soái. Tây Qua nhìn thấy hắn, cũng hơi yên lòng, trên mặt vẫn không chút biểu tình: "Lập Hằng không sao chứ?"
"Anh rể không sao."
Một đường tiến về phía trước, khi đến gần bình cốc, chỉ thấy Ninh Nghị xuất hiện trên con đường kia, nhìn thấy nàng, hơi ngẩn người, sau đó liền đi tới bên này, dưa hấu đứng ở nơi đó, tâm tình chém giết nàng chuẩn bị dọc đường lúc này mới hạ xuống. Hồng Đề từ xa cười với nàng, Ninh Nghị đi tới gần: "Nghe được tin tức rồi?"
"Ừm." Ninh Nghị đưa tay ra, dưa hấu cũng đưa tay ra, nắm lấy bàn tay Ninh Nghị, bình tĩnh hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Ngươi đã sớm biết bọn họ muốn làm việc?"
"Tình huống có chút phức tạp, còn có một số việc đang xử lý, ngươi đi theo ta. Chúng ta chậm rãi nói."
Thanh âm hai người không lớn, nói đến đây, Ninh Nghị kéo tay dưa hấu ra hiệu về phía sau, dưa hấu cũng gật đầu nhẹ, một đường xuyên qua vùng thung lũng, đi về phía trước ngôi nhà kia. Trên đường, ánh mắt của dưa hấu đảo qua gian phòng nhỏ đầu tiên, thấy huyện Trường Thiện Quân đầu trâu.
"Trần Thiện Quân rất hứng thú với ý tưởng bình đẳng." Tây dưa nói: "Hắn có tham gia không?"
"Ừm, hắn là một trong những người khởi xướng, sau này sẽ dẫn bọn họ đi về phía trước."
"Sau đó?"
"Lát nữa ngươi sẽ biết. Bọn ta đi trước, xử lý vấn đề của một người."
Chuyển qua mấy gian phòng nhỏ bên này, đi vòng một lát, lại có một gian phòng bỏ, ở góc hẻo lánh bên này không nhìn thấy, bên trong chảy ra ánh đèn, Ninh Nghị dẫn trái dưa hấu vào, phất tay ra hiệu., Mấy người vốn ở trong phòng liền đi ra, còn lại một gã thư sinh bị đặt bên bàn, thân hình người này gầy gò, râu tóc nửa trắng, mặt mày lại có vẻ cương chính khí. Hai tay hắn bị trói, cũng không giãy dụa, chỉ là sau khi nhìn thấy Ninh Nghị và dưa hấu, ánh mắt thoáng lộ vẻ buồn bã.
"Ta vốn tưởng rằng ít nhất Lưu Soái sẽ ủng hộ ý nghĩ của chúng ta, không ngờ vẫn chỉ là nhìn nữ tử ngắn ngủi. Ninh tiên sinh, ngươi tính toán không có di kế, ta đã lĩnh giáo, nếu thắng bại đã phân, ngươi giết chúng ta là được rồi, không cần nói thêm lời nào để làm nhục nữa."
"Lý Hi Minh." dưa tây gật nhẹ đầu.
Ninh Nghị rút đao ra, cắt đứt dây thừng trên tay đối phương rồi trở về bàn ngồi xuống. Y nhìn thư sinh râu tóc bạc trắng trước mắt, sau đó lấy ra một phần đồ đạc: "Ta sẽ không quanh co lòng vòng. Lý Hi Minh, người cát có được công danh trong võ triều, ta và ngươi đều biết, mọi người đều không biết là bốn năm trước ngươi đã được Lý Trọng tần khuyên bảo., Đến nội ứng Hoa Hạ quân, sau đó ngươi bắt đầu cảm thấy hứng thú với ý nghĩ bình đẳng dân bản tính. Hai năm trước, ngươi đã trở thành người thi hành tốt nhất kế hoạch của Lý Tổng. Ngươi học thức uyên bác, tư duy cũng trung chính, rất có sức thuyết phục. Sự thay đổi lần này, mặc dù ngươi chưa tham dự quá nhiều, nhưng thuận nước đẩy thuyền, ít nhất có một nửa là công lao của ngươi."
Nho sinh tên Lý Hi Minh trước mắt vốn rất có khí thế coi như chết không sờn. Vừa nói được nửa câu này, sắc mặt Ninh Nghị đột nhiên trở nên tái nhợt. Trên mặt Ninh Nghị không chút biểu tình, chỉ khẽ liếm môi, lật qua một trang.
"Không cần phải nói nhảm, một số chuyện Lý tần làm tại Lâm An, ta cảm thấy rất hứng thú, bởi vậy trúc ký có trọng điểm để mắt đến hắn. Lý lão, ta không có ý kiến gì với ngươi, vì lý niệm trong lòng mà đánh bạc mạng, đối lập với người ta., Vậy cũng chỉ là đối lập mà thôi, chuyện lần này một nửa là ngươi và Lý Thông, một nửa khác đẩy tay là ta. Trần Thiện Quân ở phía trước, tạm thời còn không biết ngươi đã đến đây, ta một mình cách ly ngươi, chỉ là muốn hỏi ngươi một vấn đề."
Ngữ khí của Ninh Nghị không chậm, nói như đạn pháo liên châu: "Ngươi đi vào Hoa Hạ quân bốn năm, nghe được lý tưởng của dân chúng bình đẳng, ngươi viết ra nhiều thứ về lý luận, trong lòng cũng không phải chỉ coi cách nói đó như công cụ đối nghịch với ta đúng không? Trong lòng ngươi, có từng ấy thời gian... đồng ý với ý nghĩ này không?"
Ninh Nghị lạnh lùng nhìn hắn, Lý Hi Minh ngẩng đầu lên, mặt hiện vẻ nghi hoặc: "Ngươi... Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn đi theo con đường mà bọn Trần Thiện Quân nghĩ?" Trong ánh mắt của hắn không chỉ có nghi hoặc mà còn hơi kích động, Ninh Nghị lắc đầu.
"Ta không đi con đường này, nhưng ta sẽ cho các ngươi một cơ hội, tự mình đi con đường này. Vấn đề ta hỏi, ngươi tự nghĩ đi, không cần phải trả lời ta, ta sẽ cho các ngươi một không gian, cho các ngươi một không gian thở dốc, những năm gần đây, lục tục tán đồng các ngươi, chân chính có thể tham dự vào chuyện lần này, đại khái mấy ngàn người, đều kéo qua đi..."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Ninh Nghị nhìn nắm đấm của mình đặt ở trên bàn: "Lý lão, ngươi mở đầu câu này, kế tiếp cũng chỉ có thể đi theo bọn họ xuống. Hôm nay ngươi đã thua, ta không yêu cầu gì khác, chỉ nói một chuyện, ngươi đáp ứng lời cầu đi tới Tây Nam, là để tán đồng lý tưởng của hắn, chứ không phải thuộc hạ của hắn. Nếu trong lòng ngươi thừa nhận một phần lý niệm bình đẳng trong hai năm qua của ngươi, từ nay về sau, cứ như vậy mà đi thôi."
"Sau khi đến Tây Nam, người nhà của ngươi đã dời đến quê hương Linh Lăng. Ngươi có một thê hai thiếp, hai người con trai một đứa con gái, cháu gái đời sau, cháu ngoại tôn. Vốn là năm nam bốn nữ, gần đây con trai lớn lại có thêm. Tổng cộng lại, bên phía Linh Lăng là một nhà mười chín người, ta không khách khí nữa..."
Ninh Nghị nuốt một ngụm nước miếng, hơi dừng một chút.
"Đây là một con đường... Cực kỳ gian nan, nếu như có thể đi ra một kết quả, ngươi sẽ tên Thùy Thiên cổ, mặc dù không đi được, các ngươi cũng sẽ lưu lại cho người sau này một loại tư tưởng, bớt đi vài bước ngoặt, rất nhiều người cả đời sẽ treo chung một chỗ với các ngươi., Cho nên, mời ngươi cố gắng hết sức. Chỉ cần cố gắng hết sức, thành công hay thất bại ta đều cảm kích ngươi, vì sao ngươi mà đến đây, vĩnh viễn sẽ không có người biết. Nếu như ngươi vẫn cố ý thương tổn những người này vì Lý tần lực của Lý Luân hoặc võ triều thì vợ ngươi sẽ có mười chín cái miệng, lại thêm năm con chó nuôi ở hậu viện nhà ngươi... Ta sẽ giết sạch sành sanh."
"Uy hiếp như vậy có chút hẹp hòi, không dễ nghe, nhưng đối với sự tình lần này sẽ ảnh hưởng đến người khác, ta cũng chỉ có thể làm được như vậy, xin ngươi hiểu cho... Ngươi cứ suy nghĩ một chút, lát nữa sẽ có người tới, nói cho ngươi biết mấy ngày nay ngươi cần phối hợp..."
Ninh Nghị nói xong những lời này, trầm mặc xuống, như muốn rời khỏi. Lý Hi Minh bên kia biểu hiện hỗn loạn, sau đó là phức tạp và kinh ngạc, lúc này không thể tin mở miệng.
"Ngươi, ngươi ngươi... ngươi lại muốn... phân liệt Hoa Hạ quân? Ninh tiên sinh... Ngươi điên rồi à? Nữ nhân công kích sắp tới, ngươi... ngươi phân liệt Hoa Hạ quân? Có ích lợi gì? Ngươi... ngươi còn lấy cái gì mà đánh với nữ chân nhân, ngươi..."
"Ngươi nếu biết ta điên rồi, tốt nhất là tin tưởng... Ta chuyện gì cũng làm được. Mười chín người... Năm con chó a..."
Hắn nói tới đây, đứng dậy, xoay người đi ra ngoài phòng. Lý Hi Minh vẫn cảm thấy không thể tin được những chuyện này, dưa hấu cũng chìm trong mê hoặc và hỗn loạn, cô ra cửa, hai người đi về phía trước một hồi, Ninh Nghị dắt tay cô: "Sao vậy? Trách ta không nói cho ngươi biết?"
"... Lý Hi Minh nói, không phải là không có đạo lý. Tình huống trước mắt..."
Ninh Nghị đi về phía trước, nhìn con đường phía trước, khẽ thở dài, một hồi lâu sau mới mở miệng.
"...Chuyện này có ta bỏ mặc, nhưng ta cũng không phải chuyện gì cũng có thể thao túng. Nếu thật sự thao túng, vậy cũng không phải đồ của bọn họ. Đối với nơi huyện huyện Ngưu Đầu này, những người này điều động, trước đó xác thực có một ít an bài ta tận lực, ta hi vọng bọn họ tập trung lại cùng luận đạo, lần này phát động, có Lý Hi Minh nguyên nhân phát động, có., Cũng có nguyên nhân bên ngoài. Đầu năm mới phát gian lệnh, Đỗ giết một nhóm lớn cốt vụ của bọn họ bị phái ra ngoài, những người này mới có ý tưởng, trong vòng một hai tháng, các loại gián ngôn đều có, ta không có nạp, bọn họ mới thật sự nhịn không được, ta cũng chỉ là thuận thế mà làm..."
"Nhưng ngươi đã nói, chuyện sẽ không thực hiện được. Huống chi còn có thế cục thiên hạ này..."
"Vì...có một số sự tình trong tương lai sẽ được thực hiện, luôn có chút đường phải đi. A Qua, trước kia ngươi hướng tới những thứ này, hy vọng người người đều có thể tự lập, ta cũng hi vọng, con đường này có lúc phải thẳng tiến, có lúc quanh co, cũng phải thử sai từng bước một., Tựa như đám Hùng Hài Tử trong nhà kia, bọn họ luôn phải ra ngoài gây họa mới có thể biến thành người lớn, chúng ta cũng chỉ có thể tận lực đối phó mà thôi." Trong bóng tối, Ninh Nghị hơi mệt mỏi cười cười, lại như ảo giác. "Lão Ngưu ngồi trong góc, phía bắc đều là một ít chim non võ triều không đánh nổi, đủ cho bọn họ giằng co một hồi."
Hai người đi trên con đường nhỏ tăm tối, lúc đi qua hồ Tiểu Ngư, Ninh Nghị ngồi xuống cọc gỗ bên hồ nước: "Người của hậu thế, nói chúng ta hại chết rất nhiều người."
Tảo ngồi xuống mặt đất bên cạnh, nắm tay hắn: "Tướng công, ngài cảm thấy là ngài hại chết bọn họ sao?"
Ninh Nghị khẽ gật đầu: "Ừm, ta hại chết bọn họ, cho dù là những người này, hay là bởi vì Hoa Hạ quân gặp phải xóc nảy, muốn những người chết nhiều hơn kia."
"... Có lẽ... Sẽ không ồn ào quá mức đâu, bọn họ đều là những người có thiện niệm trong lòng."
dưa hấu suy nghĩ một chút, đối với một số chuyện, trong lòng nàng vẫn còn do dự, Ninh Nghị ngồi trong bóng tối kia cười cười, trên đời sẽ không có bao nhiêu người lý giải lựa chọn của hắn, trên đời cũng sẽ không có bao nhiêu người lý giải những thứ hắn đã thấy qua. Thế giới cực lớn, mấy đời mấy đời., nỗ lực của mấy trăm triệu người có lẽ sẽ thay đổi một chút so với thế đạo này. Thế giới này đối với mỗi người lại cực nhỏ, một người cả đời không thể chịu nổi những xóc nảy. Sự khác biệt cực lớn và cực nhỏ này cũng sẽ quấy nhiễu hắn, nhất là trong thời điểm có kinh nghiệm nhân sinh, sự phức tạp này càng ngày càng mãnh liệt.
Hắn nắm lấy tay trái dưa tây: "A Đản, bọn họ gọi ngươi qua đó, ngươi nghĩ sao?"
dưa hấu tựa đầu vào đùi hắn: "Ngươi cũng không tin ta?"
"Hơn mười năm trước ở Hàng Châu lừa ngươi, dù sao đây cũng là mục tiêu theo đuổi cả đời của ngươi. Có lúc ta nghĩ, có lẽ ngươi cũng muốn nhìn tương lai của nó..."
"Ngươi cũng nói rồi, hơn mười năm trước lừa ta, có lẽ đúng như Lý Hi Minh nói, ta cuối cùng cũng trở thành một nữ nhân hiếm thấy." Cô đứng dậy, vuốt quần áo, khẽ mỉm cười, hơn mười năm trước buổi tối cô còn có vẻ còn có mấy phần ngây thơ ngây thơ., Lúc này một đao đặt sau lưng, lại là anh khí bễ nghễ thiên hạ. "Để những người này tách ra ngoài, đối với Hoa Hạ quân, đều sẽ có ảnh hưởng, ta sẽ không rời khỏi ngươi. Ninh Lập Hằng, bộ dáng này của ngươi làm lòng ta tổn thương."
Nàng kéo tay Ninh Nghị, đặt lên ngực mình. Ninh Nghị cười rộ lên: "Ta thương tâm là sẽ hại chết một số người, còn một chút ảnh hưởng thì tính là gì. Thế cục thiên hạ này, ta không sợ ai cả, đó chỉ là vấn đề thời gian dài ngắn mà thôi."
dưa hấu nhìn hắn, hơi nhíu mày: "Khoác...Năm đó Thánh công cũng chưa từng dám nói mấy lời này."
"Ngưu cũng không dám thổi, cho nên thành tựu của nó có hạn."
Ninh Nghị chỉ nghỉ ngơi trong chốc lát rồi cũng đứng dậy, nói: "Hai ngày tiếp theo, chúng ta phải biến mất một chút. Ngày mai, Thiên Minh, Hoa Hạ quân sẽ tụ tập ở bên này, hội đàm phán bắt đầu mở màn., Chuyện của Lý Hi Minh, ngươi hiểu rồi đấy, ngàn vạn lần phải giữ bí mật...Trong quân của Hoa Hạ, ngươi trợ giúp tư duy dân chủ nhiều nhất, đoán chừng sau này bọn họ sẽ còn cố gắng liên lạc với ngươi, ta cảm thấy... có thể giữ liên lạc, để có thể cứu vớt một số người trong tình huống cực đoan nhất."
"Lý Hi Minh nhận ủy thác của Lý Liên, thật sự trả về?"
"Trong lòng ta có ác niệm." Ninh Nghị nói: "Ta hy vọng bọn họ hoàn toàn không bị khống chế, thỏa thích đi về phía trước, nhưng cũng hy vọng khi tương lai bọn họ không cách nào quay đầu lại, sẽ có một chút khả năng quay đầu lại, kỳ vọng vào ngươi, đặt hy vọng vào Lý Hi Minh đều như vậy."
Tây dưa cười nói: "Còn nói mình lợi hại cỡ nào, cũng là người không biết điều."
"Ta hy vọng nhìn thấy ánh sáng không ngừng đánh cược của người trong thế đạo, khiến ta cảm thấy nhân tài như người. Đồng thời, đối với người như vậy ta mới hi vọng bọn họ có thể có kết quả tốt, đáng tiếc hai người này thường thường là trái ngược." Ninh Nghị nói: "Bọn họ còn có chuyện cần làm, ta đi ngủ trước đây, ngươi có muốn tới hay không."
"Bảo Hồng Đề tỷ đi cùng ngươi, vừa rồi không phải ngươi nói là gửi gắm hy vọng vào ta sao. Ta muốn biết sắp xếp tiếp theo của ngươi."
"Đi hỏi công khai, hắn có toàn bộ kế hoạch."
Hai vợ chồng kéo tay nhau, im lặng trong bóng tối một lát, cuối cùng mới quay đầu nhìn lại, khoát tay áo. Trên gương mặt tươi cười của Ninh Nghị quả thật có vẻ mệt mỏi hiếm thấy.
Hắn đi nghỉ ngơi.
Một đêm này, không biết đã trải qua bao nhiêu mộng ảo, buổi sáng ngày thứ hai, tâm tình còn có chút mỏi mệt. Sáng sớm ở Bình Nguyên, Ninh Nghị rời giường rửa mặt, sau đó trong thời gian ăn sáng, có tin tức từ bên ngoài truyền đến, đây là tin tức khẩn cấp nhất, cùng với tin tức trước đó truyền đến là buổi chiều ngày hôm qua.
Ninh Nghị đem tin tức xem xong đặt sang một bên, rất lâu sau cũng không có động tác gì.
Phía đông cách xa mấy ngàn dặm, Nhan Hi Duẫn cũng dùng tốc độ nhanh nhất của mình hoàn thành đối phó với tướng quân võ triều.
Bốn tháng hai mươi lăm, sáng sớm.
Trấn Giang rơi vào tay giặc.
Lúc đi vào cửa phòng, Ninh Nghị đang cầm lấy bát canh, đưa cháo vào trong miệng. dưa tây nghe thấy hắn lẩm bẩm không biết do Hà Chỉ nói: dụng từ có vẻ hơi thấp kém.
"Vậy thì tới đây đi... Ngu ngốc..."