Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đại địa mơ hồ truyền đến chấn động, trong không khí là thanh âm xì xào bàn tán. Dân chúng trong huyện thành tụ tập tới, trong lúc nhất thời lại không dám lên tiếng, bọn họ ở trước mặt các vệ sĩ tiền viện biểu đạt ý nguyện thiện lương của mình, nhưng trong đó đương nhiên cũng có người thần sắc cảnh giác rục rịch. Ánh mắt Ninh Nghị đảo qua bọn họ, sau đó chậm rãi đóng cửa lại.
Lúc này mới nghe được bên ngoài truyền đến tiếng hô: "Không được làm tổn thương Trần Huyện lệnh... "
Hoa Hạ quân đã đổi cách xưng hô với quan viên này thành huyện trưởng, nhưng rất nhiều dân chúng thuần phác vẫn dùng tên hiệu như trước, thấy Ninh Nghị đóng cửa, có người bắt đầu sốt ruột. Trần Thiện Quân trong sân vẫn khom người ôm quyền: "Ninh tiên sinh, bọn họ cũng không có ác ý."
Ninh Nghị quay đầu lại, có người cầm đao tới gần Trần Thiện Quân, Ninh Nghị khoát tay áo.
"... Từ hai tháng sau, kỳ thật trước sau có người đưa ý kiến đến chỗ ta, liên quan đến xử lý thân sĩ địa chủ, liên quan đến chỗ tốt, cùng với... trọn bộ lý luận. Trần huynh, ở giữa không có ngươi..."
Trần Thiện Quân lại cúi đầu: "Tại hạ tâm tư ngu dốt, lý giải những thuyết pháp này không bằng người ngoài."
"Cho nên... tự ngươi phát động chính biến, ta không nghĩ tới."
"Chúng ta tuyệt đối không có nửa điểm ý tứ muốn thương tổn tiên sinh."
"Vậy là có ý gì?" Ninh Nghị đi tới trước ghế đá ngồi xuống.
"Mấy năm gần đây, tiên sinh nói với tất cả mọi người về tư tưởng, văn hóa quan trọng, nói nho học là không đúng thời, tiên sinh đưa ra đủ loại suy nghĩ, nhưng trong quân Hoa Hạ, lại không hoàn toàn thoái thác. Ngài bàn về tư tưởng người bình đẳng, tư duy dân chúng, suy nghĩ dân chúng, khiến người ta ngưỡng mộ như vậy, nhưng về hiện thực, làm sao để phổ biến nó?"
Trần Thiện Quân nói xong lời này, tay vẫn chắp lại như cũ, đầu đã ngẩng lên: "Chỉ dựa vào thứ gì đó có thể phổ cập sách vở và toàn bộ thiên hạ? Vậy phải làm tới khi nào mới có thể thành công? Hơn nữa tiên sinh đã từng nói qua, sau khi có sách, quá trình giáo hóa vẫn dài dằng dặc như cũ., Không phải trăm năm cố gắng không thể thực hiện. Ninh tiên sinh, bây giờ Trung Nguyên đã rơi vào tay giặc, ngàn vạn bách tính chịu khổ, Võ Triều cũng tràn ngập nguy cơ, sắp tới thiên hạ sẽ luân vong, không cho phép chúng ta từ từ..."
"Nào phải là Từ Đồ." Ninh Nghị nhìn hắn, lúc này mới cười xen vào: "Dân dân dân dân sinh quyền dân trí nói chuyện, cũng đều là đang không ngừng mở rộng. Mặt khác, phương pháp chuyển hóa sinh sản ở các nơi cũng đã có rất nhiều thành quả..."
"Nhưng phương pháp lấy vật chỉ có thể bồi dưỡng ra người tham lam, Ninh tiên sinh chẳng lẽ thật sự không nhìn thấy!" Trần Thiện Quân nói, "Không sai, trên lớp học trước đó tiên sinh cũng từng nói qua, tinh thần tiến bộ cần vật chất để chèo chống, nếu chỉ là cùng người đề xướng tinh thần cùng nhau thì sẽ tăng thêm sức mạnh., Mà buông bỏ vật chất, đó chẳng qua là không thực tế nói chuyện. Phương pháp ô vật xác thực mang đến rất nhiều thứ, nhưng khi nó kết hợp với thương nghiệp, thành đô đều, thậm chí lòng tham của Hoa Hạ quân ta nổi lên!"
"Ninh tiên sinh, Thiện Quân đi tới quân Hoa Hạ, người đầu tiên đảm nhiệm nhiệm vụ thương nghiệp, hiện giờ bộ lạc thương nghiệp thay đổi rất nhiều phong khí, mọi việc lấy tiền bạc làm trọng yếu, lợi nhuận của bản quân mình và huyện Đăng tam huyện, chiếm lĩnh nửa phần thành bình nguyên., Gió thổi xa vời ngẩng đầu, năm ngoái năm ngoái, trong thương nghiệp bộ có bao nhiêu người từng trao đổi với người khác, tiên sinh còn phải trắng trợn chỉnh phong hiệp nghị năm ngoái. Cứ như trước đây, những quan viên bị tham lam phong khí dẫn dắt có khác gì quan chức võ triều? Chỉ cần có tiền, bảo bọn họ bán Hoa Hạ quân chúng ta đi, chỉ sợ cũng chỉ là một vụ mua bán mà thôi, những ác quả này Ninh tiên sinh cũng thấy được."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Nhưng lão Ngưu đầu thì khác." Trần Thiện Quân vẫy vẫy tay bên ngoài sân. "Ninh tiên sinh, chỉ là một năm, Thiện Quân cũng chỉ khiến bách tính đứng cùng một vị trí, để bọn họ trở thành người bình đẳng, lại thi hành giáo hóa bọn họ, ở trên người rất nhiều người, đều thấy được thành quả. Hôm nay tuy bọn họ đi về phía sân nhỏ của Ninh tiên sinh, nhưng Ninh tiên sinh, chẳng lẽ đây không phải là giác ngộ, một loại dũng khí, một loại bình đẳng? Người, nên trở thành người như vậy."
Ninh Nghị suy nghĩ một chút rồi nói: "Không thể tính là ngươi cho bọn họ thứ gì đó, mua bọn họ để nói chuyện sao? Trong bọn họ, người hiểu rõ bình đẳng thật sự có thể có bao nhiêu người chứ?"
"Nhưng đó vốn nên là đồ vật của bọn họ. Có lẽ như tiên sinh đã nói, bọn họ còn không phải rất hiểu chân lý bình đẳng, nhưng mở đầu như vậy, chẳng lẽ không khiến người ta phấn chấn sao? Nếu toàn bộ thiên hạ đều có thể dùng phương thức này bắt đầu thay đổi, thời đại mới, Thiện Quân cảm thấy, rất nhanh sẽ đến."
"Quả thật khiến người ta phấn chấn..."
Trong viện tử không nhìn thấy quang cảnh bên ngoài, nhưng âm thanh xao động vẫn còn truyền đến. Ninh Nghị lẩm bẩm một câu, sau đó không nói gì nữa. Trần Thiện Quân tiếp tục nói:
"Ta và chư vị đồng chí vô ý đối địch với Ninh tiên sinh, đều vì những ý nghĩ này đều xuất phát từ thủ bút của tiên sinh, nhưng những năm gần đây, mọi người lần lượt đề xuất gián ngôn với tiên sinh, đều không được tiếp thu. Trong mắt một số đồng chí, các vị đồng chí xem ra đều là tiên sinh., Đối với quyết đoán của tiên sinh lúc trước khi Thí Quân, lúc này tiên sinh đã có kế sách, không khỏi quá mức quyền hạn nuốt nước. Hôm nay chúng ta cũng chỉ muốn biểu đạt và quyết tâm của mình với tiên sinh, chỉ mong tiên sinh thu nạp kế sách này, Trần Thiện Quân thà chết để chuộc tội danh mạo phạm tiên sinh."
Trần Thiện Quân đi tới tiểu viện này, đương nhiên cũng có vài tên tùy tùng, nhưng lúc này đều bị ngăn cản ở phía ngoài, trong tiểu viện nho nhỏ này, nếu như Ninh Nghị muốn giết hắn, gã không có sức phản kháng, nhưng cũng chứng minh người này vì lý niệm sinh ra tử tại ngoại độ quyết tâm.
Ninh Nghị cười một tiếng: "Nếu thật sự ai cũng bình đẳng, ngươi mạo phạm ta mà thôi, cần gì phải đi chết. Nhưng rốt cuộc đồng chí của ngươi có cái gì, chắc chắn sẽ không nói ra."
Trần Thiện Quân nói: "Hôm nay bất đắc dĩ phải làm hạ sách này, với uy nghiêm của tiên sinh sẽ bị tổn hại, chỉ cần tiên sinh nguyện ý thu nhận gián ngôn, cũng để lại văn tự trên mặt sách, Thiện Quân nguyện bảo vệ uy nghiêm của tiên sinh mà chết, cũng nhất định phải vì chuyện này mà chết."
Ninh Nghị nhìn hắn một hồi lâu, sau đó vỗ vỗ tay, từ trên ghế đá đứng lên, chậm rãi mở miệng.
"Ta nhớ rõ... trước đây ta từng nói, bản chất mâu thuẫn của hoạt động xã hội là ở chỗ giao dịch và cân bằng lợi ích ngắn ngủi giữa các lợi ích, người người bình đẳng là lợi ích trường kỳ vĩ đại., Nó và tạm thời lợi ích dựa vào hai đầu của Thiên Bình, đem đất đai đưa về cho nhân dân, đây là lợi ích cực lớn trong một thời gian ngắn, tất nhiên sẽ được ủng hộ., Trong một khoảng thời gian nhất định, có thể khiến người ta có ảo giác giữ gìn lợi ích lâu dài. Nhưng một khi phần hồng lợi này mang đến cảm giác thỏa mãn biến mất, thay vào đó sẽ là khát khao mà nhân dân không làm mà hưởng, đây là hoàn toàn khuất phục lợi ích trong thời gian dài bình đẳng với mỗi người., Nó quá mức khổng lồ, sẽ triệt tiêu cảm giác thỏa mãn mà nhân dân và các loại mỹ đức hỗ trợ, phục tùng đại cục. Mà vì bảo vệ hiện trạng bình đẳng, các ngươi phải ngăn chặn sự sống của cải do trí tuệ và cố gắng mang đến, điều này sẽ dẫn đến... lợi ích trung kỳ và trung kỳ biến mất, cuối cùng trong thời gian dài lợi ích hoàn toàn rời rạc, xã hội sẽ vì vậy mà sụp đổ..."
Lời nói của Ninh Nghị rất bình tĩnh mà lạnh nhạt, nhưng Trần Thiện Quân cũng không hoang mang, tiến lên trước một bước: "Chỉ cần Lệ Hành giáo hóa, có cơ sở bước đầu tiên, Thiện Quân cho rằng, tất nhiên là có thể tìm ra bước thứ hai đi hướng nào. Tiên sinh đã nói, đường đều là người đi ra, nếu hoàn toàn nghĩ kỹ rồi mới đi, tiên sinh cần gì phải đi giết Hoàng đế?"
Ninh Nghị gật đầu: "Ngươi nói như vậy đương nhiên cũng có lý. Nhưng vẫn không thể thuyết phục được ta, ngươi trả lại mặt đất cho người ngoài sân mười năm đi. Trong vòng mười năm, hắn đều nghe theo lời ngươi, nhưng mười năm sau hắn sẽ phát hiện, tiếp theo cố gắng so với không cố gắng đạt được sự khác biệt quá lớn., Mọi người tự nhiên cảm nhận được điều tốt đẹp không nỗ lực, chỉ dựa vào giáo hóa sợ rằng không thể kéo gần được tâm lý như vậy, nếu như đem người người bình đẳng làm khởi đầu, như vậy vì duy trì lý niệm này, sau đó sẽ xuất hiện rất nhiều ác quả, các ngươi không thể khống chế được., Ta cũng không khống chế được, ta có thể dùng nó mở đầu, ta chỉ có thể coi nó là mục tiêu cuối cùng, hi vọng có một ngày vật chất phát đạt, dưới tình huống nền tảng và phương pháp giáo dục đều có thể tăng lên, khiến người ta và người trong tư duy, suy nghĩ năng lực phân biệt, năng lực làm việc khác biệt trên khả năng làm việc cũng được rút ngắn, tìm kiếm một khả năng tương đối bình đẳng..."
"Ninh tiên sinh, những suy nghĩ này thật quá lớn. Nếu không thử xem, sao ngài lại biết suy tính của mình là đúng?"
Trần Thiện Quân lời nói khẩn thiết, chỉ một câu liền cắt trúng điểm tâm. Ninh Nghị dừng lại, y đứng ở đó, tay phải ấn vào lòng bàn tay trái, hơi trầm mặc, sau đó có chút chán nản thở dài.
"Đúng vậy...không thử xem sao, làm sao mà biết được..."
Nghe Ninh Nghị nói ra những lời này, Trần Thiện Quân cúi người thật sâu.
"Như vậy! Xin tiên sinh nhận lời gián ngôn này! Thiện Quân nguyện lấy cái chết cảm tạ!"
Tinh đấu trên bầu trời lưu chuyển, khả năng quân đội cũng đã tới, Ninh Nghị nhìn Trần Thiện Quân, một thời gian rất lâu sau mới mỉm cười phức tạp: "Tín niệm của Trần huynh kiên quyết, thật đáng mừng. Vậy... Trần huynh có từng nghĩ tới, nếu ta thà chết cũng không chấp nhận, hôm nay các ngươi làm sao kết thúc?"
Trần Thiện Quân cắn răng: "Ta đã thảo luận với chư vị đồng chí nhiều lần, đều cho rằng đã không thể không hạ sách này, bởi vậy... mới làm ra cử động lỗ mãng. Những chuyện này đã mở đầu, rất có thể không thể thu thập, giống như lời nói lúc trước, bước đầu tiên đi ra., Có thể là bước thứ hai cũng không thể không đi. Thiện Quân cùng chư vị đồng chí đều ngưỡng mộ tiên sinh, Hoa Hạ quân có tiên sinh tọa trấn, mới có cảnh tượng ngày hôm nay, chuyện cho tới bây giờ, Thiện Quân chỉ hy vọng... Tiên sinh nghĩ rất rõ ràng, nạp lời gián ngôn này!"
"Nói đúng hơn, cho dù không thể vãn hồi thì sự tình cũng đã bắt đầu rồi." Ninh Nghị cười rộ lên.
"... Đúng." Trần Thiện Quân nói.
"Ta muốn nghe câu nói này..." Ninh Nghị thấp giọng nói một câu, sau đó nói: "Trần huynh, không cần khom lưng: Ngươi không cần khom lưng trước mặt bất cứ ai. Nhưng... có thể đi cùng ta một chút không?"
Trần Thiện Quân ngẩng đầu lên, hơi cảm thấy nghi hoặc với giọng điệu của Ninh Nghị, miệng nói: "Đương nhiên, nếu Ninh tiên sinh có hứng thú, Thiện Quân xin dẫn tiên sinh đi gặp đám người bên ngoài một chút..."
"Không đi ra ngoài nữa, đi ngay đây thôi."
"......."
Trần Thiện Quân ngẩn người, gian viện này cũng không lớn, trước sau là hai gian phòng, tiểu viện đơn giản mà mộc mạc, lại bị tường vây chặt, nào có chỗ nào có thể đi. Nhưng lúc này dĩ nhiên y cũng không có nhiều ý kiến, Ninh Nghị chậm rãi mà đi, ánh mắt nhìn ánh sao đầy trời, bước về phía dưới mái hiên.
"Lịch sử nhân loại là một con đường rất dài, có đôi khi nhìn từ góc độ lớn, một người, một đám người, đời người đều quá nhỏ bé, nhưng đối với mỗi người mà nói, dù là nhỏ bé cả đời cũng đều là cuộc đời của bọn họ... Có đôi khi, ta vô cùng sợ hãi đối với sự so sánh như vậy..." Ninh Nghị đi về phía trước, đi thẳng tới thư phòng nhỏ bên cạnh: "Nhưng sợ hãi là một chuyện..."
Trần Thiện Quân đi vào theo, sau đó lại có người đi theo vào, có người dịch chuyển bàn sách trên mặt đất, xốc tấm ván gỗ dưới bàn lên, bên dưới lộ ra lối vào. Ninh Nghị đi vào cửa động: "Mấy người Trần huynh và Lý Hi Minh cảm thấy ta quá mức nhẹ nhàng yếu ớt, ta không đồng ý, có một số lúc... Ta sợ chính mình..."
Trần Thiện Quân liền muốn kêu lên, phía sau có người bóp chặt cổ họng của gã, đẩy gã vào trong địa đạo. Đạo kia chẳng biết lúc nào xây xong, bên trong lại khá rộng rãi, Trần Thiện Quân liều mạng giãy dụa, mọi người lục tục đi vào, có người che đậy đậy được rồi., Người ngăn cản Trần Thiện Quân dưới sự ra hiệu của Ninh Nghị thả lỏng lực đạo, Trần Thiện Quân mặt mày đỏ bừng, kiệt lực thở dốc, còn muốn giãy dụa, khàn giọng nói: "Ta biết việc này không thành, người cấp trên đều phải chết, không bằng Ninh tiên sinh giết ta ở chỗ này trước!"
"Không có ai chịu chết, đi cùng ta nào." Ninh Nghị nhìn hắn nói: "Hay là ta ở trong mắt các ngươi đã thành loại người hoàn toàn không giữ lời hứa rồi?"
Ánh mắt Trần Thiện Quân phức tạp, nhưng cuối cùng cũng không giãy dụa và la hét nữa. Ninh Nghị xoay người, đường hầm nghiêng về phía dưới, cũng không biết dài bao nhiêu, Trần Thiện Quân cắn răng nói: "Gặp phải loại phản loạn này, nếu không xử lý, uy nghiêm của ngươi cũng sẽ bị hao tổn. Bây giờ thế cục Võ Triều đang nguy cấp, Hoa Hạ quân kinh nghiệm rung chuyển lớn như vậy, Ninh tiên sinh, ngươi đã biết Lý Hi Minh, chúng ta cuối cùng sống không bằng chết."
"Đúng vậy, dưới thế cục như vậy, Hoa Hạ quân tốt nhất không nên trải qua rung chuyển quá lớn, nhưng theo như lời ngươi nói, các ngươi đã phát động, ta có biện pháp gì chứ..." Ninh Nghị khẽ thở dài: "Theo ta, các ngươi đã bắt đầu rồi, ta thay các ngươi giải quyết hậu quả."
"Cái gì, cái gì?"
"Làm ra binh lính gián điệp như vậy, không gõ các ngươi, Hoa Hạ quân khó mà quản lý, gõ các ngươi, con đường của các ngươi sẽ bị chặt đứt. Ta không tán thành con đường này của các ngươi, nhưng theo như các ngươi nói, không đi thử, ai biết nó có đúng hay không? Sức mạnh của các ngươi quá nhỏ., Không có tư cách đàm phán với toàn bộ Hoa Hạ quân, chỉ có ta mới có tư cách cho các ngươi... Trần huynh, hơn mười năm qua, Vân Tụ Vân Diệt, duyên khởi tán, ta đã xem quá nhiều ly hợp, đây có thể là đoạn đường cuối cùng chúng ta đồng hành, ngươi đừng đi quá chậm, mau đuổi theo đi."
Ninh Nghị đi dọc theo địa đạo không biết thông tới nơi nào, Trần Thiện Quân nghe đến đó, mới nhắm mắt theo sau, bước chân của bọn họ đều không chậm.
"... Cái thứ lý tưởng này, nhìn không thấy sờ không được, muốn đem một loại ý nghĩ trồng trong xã hội trong lòng, có đôi khi cần mười năm trăm năm cố gắng, mà không phải là nói, ngươi nói cho bọn họ, bọn họ có thể hiểu, có lúc chúng ta thường đánh giá thấp độ khó của chuyện này... Ta có suy nghĩ riêng của mình., Các ngươi nghĩ chắc cũng đúng, ta có con đường của mình, không có nghĩa là con đường của các ngươi là sai, thậm chí trong quá trình mười năm trăm năm, ngươi đụng phải đầu rơi máu chảy, cũng không thể luận chứng mục đích cuối cùng là sai rồi, nhiều lắm chỉ nói lên, chúng ta càng thêm cẩn thận đi về phía trước... "
Ninh Nghị quay đầu lại mỉm cười, trong nụ cười đó còn mang theo cảm giác sợ hãi khiến người ta sợ hãi.
"Nhưng dưới phạm vi lớn như vậy, mỗi lần chúng ta sai lầm đều có thể khiến mấy chục vạn mấy trăm vạn người hy sinh, vô số người cả đời bị ảnh hưởng, có đôi khi hy sinh của cả thế hệ chỉ là sự lắc lư của lịch sử...Trần huynh, ta không muốn ngăn cản các ngươi tiến lên phía trước., Thứ các ngươi nhìn thấy là thứ đồ vật vĩ đại, bất cứ ai nhìn thấy hắn đầu tiên đều nguyện ý dùng bộ pháp cực đoan nhất để đi, vậy thì cứ đi đi thôi... Các ngươi không cách nào ngăn cản được, hơn nữa còn không ngừng xuất hiện, có thể mang ý nghĩ và ngọn nguồn của hỏa chủng này cho các ngươi, ta cảm thấy rất vinh hạnh."
"Nhưng mà..." Trần Thiện Quân do dự một lát, sau đó kiên định nói: "Ta xác định chúng ta sẽ thành công."
"Nếu như các ngươi thành công, ta tìm một chỗ trồng rau, đương nhiên cũng là chuyện tốt." Ninh Nghị nói, ánh mắt thâm thúy mà bình tĩnh, nhưng cũng không có thiện lương. Nơi đó có băng hàn như chết, người có lẽ chỉ có thể ở trong cảm xúc băng lãnh to lớn đủ để giết chết mình, mới có thể đưa ra quyết định như vậy., "Ngươi đã có quyết tâm, hãy đi về phía trước đi, về sau...chúng ta sẽ ở trên hai con đường này, có lẽ các ngươi sẽ thành công. Coi như không thành công, thì mỗi lần các ngươi thất bại, đối với hậu nhân mà nói, cũng sẽ là kinh nghiệm quý giá nhất để thử nghiệm sai lầm. Có một ngày các ngươi sẽ phải oán hận ta... Có lẽ có rất nhiều người sẽ căm hận ta."
"Nhưng không sao, vẫn câu nói kia." Khóe miệng Ninh Nghị nhếch lên cười: "Mạng của con người, chỉ có thể dựa vào chính mình để kiếm tiền."
Đầu óc Trần Thiện Quân còn có chút hỗn loạn, đối với những lời Ninh Nghị nói, gã không thể hiểu rõ ý tứ trong đó. Vốn gã tưởng trận chính biến này từ đầu đến cuối đều đã bị phát hiện., Tất cả mọi người đều muốn vạn kiếp bất phục, nhưng không thể tưởng được Ninh Nghị lại định dùng một loại phương thức khác để kết thúc. Y không rõ phương thức này ra sao, có lẽ sẽ khiến lực lượng của Hoa Hạ quân bị ảnh hưởng? Trong lòng Ninh Nghị suy nghĩ, rốt cuộc là chuyện gì...
Bọn họ đi dọc theo thông đạo thật dài về phía trước, từ một bên khác đi ra. Đó là bóng đêm khắp nơi, đầy trời sao trời, gió thổi lên tiếng cô tịch. Bọn họ nhìn lại bên kia sườn núi lão Ngưu, tượng trưng cho ánh lửa tụ tập của đám người trên bầu trời đêm, cho dù rất nhiều năm sau, đối với cảnh tượng này, Trần Thiện Quân cũng chưa từng có chút nào quên.
Tại nơi hoang vắng này, Ninh Nghị vỗ vỗ bờ vai của hắn.
"Ngươi xem, đó là hi vọng ánh sáng..."
Giữa thiên địa này, mọi người sẽ dần dần mỗi người một ngả, lý niệm sẽ vì vậy mà tồn tại.
Đó là Bất Diệt đăng.