Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mặt trời ngả về tây, cánh đồng xanh biếc nơi xa lắc lư trong gió, bò qua sườn núi nhỏ trước mắt, dõi mắt nhìn ra xa đã nở ra rất nhiều bông hoa dại. hè đầu tiên ở Đô Bình nguyên, có vẻ yên tĩnh và thái bình.
Huyện trưởng Ninh Nghị và huyện đầu trâu Trần Thiện Quân từ trên lưng núi đi qua. Một mặt đi tới, Trần Thiện Quân chỉ vào mặt đất phía trước, giới thiệu với Ninh Nghị tình huống công việc sau khi tới đây.
Trần Thiện Quân này chừng bốn mươi tuổi, dáng vẻ đoan chính khí. Hắn xuất thân thư hương chi thứ, tổ tịch tại Trung Nguyên, người nhà chết dưới đao của nữ chân sau gia nhập Hoa Hạ quân. Ban đầu ý chí tiêu giảm một khoảng thời gian, đợi đến khi từ trong bóng tối bước ra., Mới dần dần thể hiện năng lực bàn chuyện phi phàm, trên tư tưởng cũng có hàm dưỡng và truy cầu của mình, chính là bộ phận trọng điểm bồi dưỡng trong Hoa Hạ quân, đợi Hoa Hạ quân giết ra ba huyện Đăng Tam huyện, liền thuận lý thành chương đặt ở vị trí mấu chốt.
"... Năm ngoái sau khi đến nơi này, giết chết đại địa chủ hoàng Phủ Dao vốn ở chỗ này, sau đó lục tục ngo ngoe, mở ra hơn bốn ngàn mẫu đất, bên kia sông có hơn hai ngàn mẫu, huyện thành bên kia còn có một khối. gộp chung một chỗ, đều phát cho dân chúng quá xuất lực... Người của huyện trấn phụ cận cũng thường xuyên tới đây..., Võ Triều coi người trên biên giới này là địch nhân, luôn đề phòng bọn họ, năm ngoái lũ lụt, xông vào ruộng đất gặp tai họa, quan phủ Võ Triều cũng mặc kệ, nói bọn họ cầm lương thực triều đình quay đầu lại sợ là sẽ ném cờ đen vào, hắc hắc, vậy chúng ta đi cứu tế... "
"... Cho nên đến năm nay, nhân tâm đã đủ, mùa xuân cày là do chúng ta làm, nếu như không xảy ra chiến tranh năm nay sẽ thu được rất nhiều lương thực... Ngoài ra, huyện Trung thực bên kia, huyện lệnh Võ Triều vẫn không dám nhậm chức, ác bá Nguyễn Bình mang theo một đám con cháu hoành hành không hề cố kỵ, oán than vang lên, đã có rất nhiều người tới cầu chúng ta chủ trì công đạo. Gần đây tất cả đều đang chuẩn bị, nếu tình huống tốt đẹp, Ninh tiên sinh, chúng ta có thể mang Trung thực tới đây..."
"... Huyện Ngưu lại gọi là đầu trâu già, sau này mới biết được, chính là lấy tên của ngọn núi nhỏ dưới chân chúng ta đặt. Ninh tiên sinh nhìn xem, chủ mạch bên kia là đầu trâu, chúng ta bên này khom xuống, trong đó có một cái sừng trâu cong cong... Đầu trâu uống nước, có ý cảnh giàu có phong phú, trên thực tế chỗ nào cũng tốt..."
Một đoàn người đi qua lưng núi, dòng sông phía trước lượn vòng, đã có thể nhìn thấy ráng chiều đỏ rực như lửa đốt. Lúc đến trên lưng núi, mỹ nhi chạy tới, xa xa tiếp đón có thể ăn cơm. Trần Thiện Quân liền muốn cáo từ, Ninh Nghị giữ lại nói: "Còn rất nhiều chuyện cần nói, lưu lại cùng ăn uống đi, thật ra, dù sao cũng là ngươi làm chủ."
Vì vậy liền một đường trở về, có thể nhìn thấy viện tử huyện thành phía dưới cùng nhau dùng cơm. Hồng hà phía chân trời dần dần biến mất, đốt cháy lên. Trần Thiện Quân nói đến chuyện tốt phát sinh ở huyện Ngưu Đầu, Ninh Nghị nghe xong cười phụ họa theo.
Tính cách Trần Thiện Quân vốn rất nhiệt tình, lúc ở cùng Đăng Tam huyện liền thường xuyên trợ giúp người xung quanh, loại tinh thần ấm áp này cảm nhiễm rất nhiều đồng bọn. Lão Ngưu đầu năm ngoái chia đất, canh hoang dã., Hưng tu thủy lợi, phát động rất nhiều bách tính, cũng đã xuất hiện không ít sự tích cảm động. Lúc này Ninh Nghị chạy tới biểu lộ người tiên tiến, trong danh sách không có Trần Thiện Quân., Nhưng trên thực tế, rất nhiều chuyện đều được hắn mang lên. Tài nguyên Hoa Hạ quân dần dần không thiếu thốn như trước, nhưng tác phong ngày thường của Trần Thiện Quân vẫn tiết kiệm như trước, trừ công việc ra, mình còn có thói quen khai hoang trồng trọt, nuôi gà nuôi vịt -- Sự vụ bận rộn đương nhiên do binh sĩ hỗ trợ -- thịt ăn sau khi nuôi lớn cũng phần lớn phân cho người xung quanh.
Giáo dục nho học của võ triều cũng không đề xướng tiết kiệm quá độ, Trần Thiện Quân những thói quen khổ hành tăng này đều là đến sau Hoa Hạ quân mới dần dần dưỡng thành. Mặt khác gã cũng khá tán thành tư duy dân chúng mà người Hoa Hạ quân thảo luận, nhưng bởi vì gã theo thói quen học vấn tương đối thận trọng nội liễm, lúc đi lên ba huyện, ngược lại cũng không bày ra phong mang ở phương diện này.
Lúc này, sắc trời dần tối xuống, Trần Thiện Quân đặt bát đũa xuống, đắn đo một lát, rồi mới nhắc tới chủ đề mà y vốn muốn nói.
"... Trong mấy năm nay, ta luôn cảm thấy những lời Ninh tiên sinh nói rất có lý."
Dưới mái hiên trong sân, bó đuốc đang đốt trên cây cột. Bên này bàn nhỏ, Ninh Nghị còn đang ăn cá. Lúc này gã chỉ khẽ ngẩng đầu, cười nói: "Câu gì?"
Thần sắc trên mặt Trần Thiện Quân có vẻ buông lỏng, mỉm cười nhớ lại: "Đó là... khi xây dựng bốn năm, ở Tiểu Thương Hà, ta mới tới đó, gia nhập Hoa Hạ quân, bên ngoài đã sắp đánh nhau rồi. Lúc đó... Là ta nghe Ninh tiên sinh giảng bài thứ ba, Ninh tiên sinh nói về vấn đề công bằng và tư liệu sản xuất."
Ninh Nghị cầm Ngư Thứ, cười gật đầu: "Trần huynh cũng xuất thân từ dòng dõi thư hương, không cần phải giảng bài gì cả, trao đổi mà thôi... Ừm, nhớ lại, Kiến Vi bốn năm, khi đó nữ chân nhân muốn đánh tới đây, áp lực khá lớn, nói đều là một vài vấn đề rất lớn."
"Không không không không, đệ tử Thư Hương Môn này của ta là giả, khi còn bé đọc không nhiều." Trần Thiện Quân cười: "Thành thật mà nói, lúc đó đi qua bên kia, tâm cảnh có chút vấn đề, không quá để ý những gì đã nói lúc đó, cũng nghe không hiểu... Những chuyện kia mãi đến khi Tiểu Thương Hà bại trận, đến lúc hòa giải mới đột nhiên nhớ ra, sau đó lại xác minh, tiên sinh nói, thật là có đạo lý..."
Hắn chậm rãi nói tới đây, giọng nói dần dần nhỏ xuống, đưa tay đặt lên bát đũa trước mặt, ánh mắt thì đang nhìn về phía một thứ gì đó trong trí nhớ: "Nhà ta... mấy đời là dòng dõi thư hương, nói là dòng dõi thư hương, kỳ thật cũng là địa chủ mười dặm xung quanh. Sau khi đọc sách, người là người lương thiện., Tổ tổ gia gia tổ nãi nãi, gia gia nãi nãi, cha mẹ... Đều là người lương thiện đọc sách, đối với nông nhân giúp việc trong nhà cũng tốt, nhà ai bị bệnh, cũng sẽ tới thăm dò, tặng y dược. Tất cả mọi người chung quanh đều mở miệng tán thưởng..."
"Trong nhà gió nghiêm cẩn, từ bối bối phận tiểu tổ đã nói, nhân thiện truyền gia, có thể thiên thu bách thế. Ta thuở nhỏ chính khí, ghét ác như cừu, đọc sách không tốt, từ trước đến nay lấy gió trong nhà làm kiêu ngạo... Trong nhà gặp đại nạn, ta bi phẫn khó tránh., Nhớ tới những tên tham quan cẩu tặc, đã gặp rất nhiều chuyện ác võ triều, ta cảm thấy là Võ Triều đáng chết, người nhà của ta lại nhân thiện như vậy, hàng năm nạp cống phẩm, nữ chân nhân lúc đến lại quyên góp một nửa gia sản - hắn không thể bảo hộ người nhà của ta chu toàn, vốn nghĩ như vậy, ta đã đến Tiểu Thương Hà..."
Hắn nhìn bát đũa trên bàn, tựa hồ vô thức giơ tay ra, đưa chiếc đũa thoáng có chút nghiêng đụng vào: "Cho tới... có một ngày ta đột nhiên hiểu rõ đạo lý mà Ninh tiên sinh nói. Tư liệu sản xuất... Ta mới đột nhiên hiểu, ta cũng không phải người vô tội..."
Ninh Nghị khẽ gật đầu. Tốc độ ăn uống hơi chậm một chút, sau đó ngẩng đầu cười: "Ừm." Lại tiếp tục ăn cơm.
"Nói có thể dễ nói, quản gia cũng có thể nhân từ mãi, nhưng bối phận tổ tiên, những người ở gia vụ trong nhà vẫn ở phá phòng, có người ở bốn bức tường, ta cả đời có thể cùng bọn họ bất đồng. Kỳ thật có cái gì bất đồng., Những hài tử nông gia kia nếu như có cơ hội đọc sách giống như ta, bọn họ so với ta còn thông minh hơn nhiều... Có người nói, thế đạo chính là như vậy, đời đời tổ tiên của chúng ta cũng đều phải chịu khổ từ từ leo lên, bọn họ cũng phải bò như vậy. Nhưng cũng bởi vì nguyên nhân như vậy, võ triều bị nuốt mất Trung Nguyên, thê tử phụ mẫu trong nhà ta... Chết tiệt vẫn là chết..."
Ninh Nghị đặt bát đũa xuống.
Trần Thiện Quân ở đối diện lẩm bẩm: "Chắc chắn có biện pháp tốt hơn, thiên hạ này, tương lai cũng nhất định sẽ có hình dạng tốt hơn..."
Huyện đầu trâu ban đêm, gió đêm mát mẻ bắt đầu, dân cư ăn cơm tối dần dần đi ra đầu đường, một bộ phận trong đó trao đổi ánh mắt với nhau, chậm rãi tản bộ về phía bờ sông. Trong quân doanh bên kia huyện thành, chính là ánh lửa sáng trưng, các binh sĩ tập kết lại, đang muốn diễn luyện ban đêm.
Trong sân nhỏ trên sườn núi lão Ngưu, Ninh Nghị ngồi đối diện với Trần Thiện Quân, khóe miệng Trần Thiện Quân mang theo nụ cười chậm rãi nói ra ý nghĩ của gã, đây là câu thông rất thân thiết và bình tĩnh cho dù ai đi nữa.
"Giống như Ninh tiên sinh nói, người và người, kỳ thực đều giống nhau, ta có thứ tốt, cho người khác, người khác sẽ rõ trong lòng, ta giúp người khác, người khác sẽ biết báo đáp. Ở lão Ngưu đầu này, mọi người luôn giúp đỡ lẫn nhau, từ từ, như vậy nguyện ý giúp người sẽ nổi lên phong thái, người như vậy sẽ nhiều lên, tất cả đều dựa trên việc giáo hóa, nhưng nếu thật sự giáo hóa, thật ra không có đám người nào nghĩ khó như vậy..."
Ninh Nghị cười gật đầu: "Thật ra, sau khi Trần huynh đến hòa thượng, ban đầu quản lý một mảnh thương nghiệp, trong nhà tích có mấy món đồ, nhưng sau đó luôn cho mọi người hỗ trợ, đồ vật đều cho người khác... Ta nghe nói lúc ấy cùng đăng một tiểu huynh đệ kết hôn, ngươi liền giường chiếu cho hắn, về sau một mực ở trên giường rách giường. Trần huynh vui vẻ cởi mở, rất nhiều người cũng vì thế mà xúc động."
Trần Thiện Quân khẽ mỉm cười: "Lúc đầu trong lòng còn chưa nghĩ thông suốt, lại là phong khí từ thuở nhỏ dưỡng thành, tham đồ dật nhạc, cuộc sống trôi qua so với người khác tốt hơn nhiều. Nhưng sau đó nghĩ kỹ càng, liền không hề câu nệ ở đây nữa. Ninh tiên sinh, ta đã tìm đủ tầm nhìn hiến thân cả đời, giường ngủ là tốt hay xấu, trà nồng đậm là nhạt, có gì quan tâm..."
Hắn tiếp tục nói: "Đương nhiên, trong đó cũng có rất nhiều quan khiếu, bằng vào sự nhiệt tình nhất thời của một người, hai người nhiệt tình, không chống đỡ nổi cục diện quá lớn, hòa thượng trong miếu cũng giúp đỡ người, cuối cùng không thể giảm được mặt đất. Những ý nghĩ này, mãi đến mấy năm trước, ta nghe người ta nói tới một chuyện cũ, rốt cuộc mới nghĩ được rõ ràng."
"Chuyện cũ gì?" Ninh Nghị tò mò hỏi.
"Khi đó ta còn chưa tới Tiểu Thương Hà, nghe nói năm đó tiên sinh và Tả công ngồi luận đạo với đám người Lý tần, từng nhắc tới một chuyện gọi là đánh đất phân ruộng, hóa ra tiên sinh trong lòng đã sớm tính toán... Thật ra sau khi ta đến đầu trâu già, rốt cuộc mới từ từ nghĩ kỹ mọi chuyện. Chuyện này, vì sao không đi làm?"
"Thế gian này người, vốn không phân cao thấp, nhưng trên đời này người người có địa chủng, lại lệ hành giáo hóa, trước mắt thiên hạ, vì thiên hạ của người trong thiên hạ, khi ngoại xâm, bọn họ tự nhiên dũng mãnh tiến lên, giống như Hoa Hạ quân ta dạy bảo. Ninh tiên sinh, lão Ngưu đầu biến hóa., Ngài cũng thấy, bọn họ không còn ngơ ngơ ngác ngác nữa, người chịu ra tay giúp đỡ cũng nhiều như vậy, bọn họ chia đất nên tự nhiên trong lòng sẽ có một phần trách nhiệm, có trách nhiệm, hơn nữa giáo hóa, từ từ bọn họ sẽ giác ngộ, thức tỉnh, biến thành người tốt hơn... Ninh tiên sinh, ngài thấy sao?"
Trong ánh sáng của bó đuốc trong sân, bàn ăn bên kia, trong mắt Trần Thiện Quân bao hàm chờ mong mà nhìn Ninh Nghị. Tuổi của gã còn lớn hơn so với Ninh Nghị vài tuổi, nhưng không tự chủ được mà dùng cách xưng hô "Ngài", trong lòng khẩn trương thay thế nụ cười lúc trước, trong lòng chờ mong, phần nhiều còn phát ra từ nội tâm sự nhiệt tình và thành khẩn, Ninh Nghị đặt tay lên bàn, hơi ngẩng đầu, cân nhắc một lát.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Thế gian tuy có nơi vô chủ có thể khai khẩn, nhưng đại bộ phận địa phương, đã có chủ. Trong bọn họ nhiều không phải là ác nhân như Hoàng Phủ Diêu, nhiều chính là gia phụ mẫu ngươi, tổ tiên là hạng người nhân thiện như ngươi, bọn họ đã trải qua rất nhiều đời gia nghiệp tích góp. Đản hào phú đất đai, ngươi là chỉ đánh ác nhân, hay là đánh cả thiện nhân nữa?"
Trong mắt Trần Thiện Quân không chần chờ: "Nhà ta cố nhiên nhân thiện mấy đời, nhưng khi nữ nhân đến, bọn họ cũng không thể tránh né, đều vì toàn bộ võ triều đều sai, bọn họ làm việc theo quy củ, cũng đi tới một bước này... Ninh tiên sinh, thiên hạ đã như vậy, nếu thật sự có thiên hạ mới xuất hiện., Được hoàn toàn có quy củ mới. Là người lương thiện, có nhiều tư liệu sản xuất như vậy cũng là không đúng. Đương nhiên đối với thiện nhân, thủ đoạn của chúng ta có thể ôn hòa hơn, nhưng tư liệu sản xuất công bằng mới là hạch tâm của thiên hạ này."
"... Để tất cả mọi người trở lại vị trí công bằng." Ninh Nghị gật đầu. "Vậy nếu qua mấy đời, người thông minh sẽ đi xa hơn, địa chủ mới xuất hiện, làm sao bây giờ?"
"Tình trạng bất công tất cả đều bắt nguồn từ việc sản xuất tư liệu bất công." Vẫn không có bất kỳ sự chần chờ nào, Trần Thiện Quân hồi đáp, ngay lúc gã trả lời, ánh mắt Ninh Nghị nhìn về phía bầu trời bên ngoài viện, thời khắc này, đầy trời đầy sao như là đang chiêu đãi vĩnh hằng hàm nghĩa gì đó. Thanh âm Trần Thiện Quân vang vọng bên tai.
"Bởi vậy, quy tắc mới là bất công khi tiêu diệt tư liệu sản xuất, đất đai là tư liệu sản xuất, tư liệu sản xuất từ nay về sau thu về quốc gia, không còn là tư nhân, nhưng cũng bởi vậy, có thể bảo đảm người cày ruộng có ruộng, quốc gia bởi vậy mới có thể trở thành quốc gia người trong thiên hạ."
"... Ừm."
Có một tiếng thở dài khe khẽ phát ra từ trong cổ Ninh Nghị, không biết từ lúc nào, âm thanh Hồng Đề cảnh giác truyền tới: "Lập Hằng."
Nàng cầm kiếm hạ xuống sân, Ninh Nghị từ bên cạnh bàn chậm rãi đứng lên, bên ngoài mơ hồ truyền đến âm thanh của người, có chuyện gì đang xảy ra. Ninh Nghị đi qua sân nhỏ, ánh mắt y dừng lại trên bầu trời, giọng nói cung kính của Trần Thiện Quân vang lên sau đầu.
"Hơn một năm nay, đối với những ý nghĩ này, Thiện Quân biết rõ, rất nhiều người kể cả tổng Tham đến Tây Nam đều đã có mấy lần gián ngôn, tiên sinh lòng hoài nhân hậu., Quá mức cầu đúng sai, không đành lòng thấy thiên hạ đại loạn máu chảy thành sông, quan trọng nhất là không đành lòng động thủ với thân sĩ Địa chủ thân thiện kia... Nhưng thiên hạ vốn đã rối loạn, vì thiên thu vạn năm phía sau, lúc này sao có thể so đo những thứ này..., Nhân sinh trên đời, vốn là bình đẳng lẫn nhau, thân sĩ địa chủ lại hiền lành, chiếm hữu nhiều tư liệu sản xuất như vậy vốn là không nên, đây là thiên địa đại đạo., Cũng nói rõ chính là... Ninh tiên sinh, ngài từng nói với người khác là cải biến chế độ nô lệ từ xã hội nguyên thủy đến nay, đã từng nói với mọi người có biến hóa do nô lệ chế tạo đến phong kiến, sản xuất tư liệu mọi người đều có, đó là biến hóa long trời lở đất... Thiện Quân hôm nay liều lĩnh với chư vị đồng, nguyện dò hỏi tiên sinh, xin tiên sinh chỉ huy chúng ta, hành động này đáng giá ngàn năm vạn năm..."
Đối với Ninh Nghị, tiếng nói của y dường như vang lên ở một nơi rất xa. Ninh Nghị đi tới cửa viện, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra. Vệ sĩ đi theo đã vây xung quanh thành một bức tường người., Mà ở phía tường người, dân chúng tụ tập lại hoặc là thấp hèn đứng trên bãi đất trống, mọi người vẻn vẹn xì xào bàn tán, ngẫu nhiên nhìn về phía này. Ánh mắt Ninh Nghị lướt qua đỉnh đầu tất cả mọi người, như vậy một cái chớp mắt, hắn nhắm mắt lại.
Tất cả vẫn còn ôn hòa, nhưng sau lưng hắn lại tạo ra một cơn xao động bất an, lúc nào cũng có thể thấy dao động, Bạo Hổ Phùng Hà. Trần Thiện Quân ở phía sau cúi đầu hành lễ, vẫn đang nói: "Bọn họ cũng không có ác ý, tiên sinh không cần sốt ruột..." Ninh Nghị không hề để ý tới bất cứ điều gì đang căng thẳng này.
Trước mắt hắn hiện lên, là cái đêm tuyết năm trước, Tần Tương Nguyên chú giải hắn tứ thư lúc mang ra. Đó là quang mang.
Hắc, lão Tần a.
Hắn nghĩ.
Nhìn nơi này xem...
Gió mát giữa hè khiến người ta say mê. Xa hơn, có quân đội hướng bên này mãnh liệt lao tới, giờ phút này đầu trâu như miệng núi lửa đang sôi trào, chính biến bộc phát.