Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thiên địa như lò lớn.
Mà lịch sử luân chuyển không ngừng.
Võ Triều xây dựng mười một năm, ba con quái vật khổng lồ trong phiến thiên địa này rốt cuộc cũng va chạm vào nhau, ngàn vạn người chém giết, sinh vật nhỏ bé chảy máu, dồn dập đi qua cuộc đời của bọn họ, Y Thủy thảm thiết chiến tranh, khởi nguồn từ một ngày nào đó của hơn mười năm trước, mà nếu muốn truy cứu nhân quả, chỉ sợ dây dưa giữa thiên địa này càng thêm thâm thúy phương xa xôi.
Mặc dù có thần linh, chỉ sợ cũng không cách nào hiểu rõ hết thảy trong thiên địa này, mà ngu dốt như nhân loại, chúng ta cũng chỉ có thể lấy ra đoạn ngắn ngắn hữu hình trong thiên địa này, mong ước có thể thấy rõ chân tướng liên quan đến thiên địa trong đó, hoặc là ẩn dụ. Mặc dù đoạn ngắn nho nhỏ này, đối với chúng ta mà nói, cũng đã là quái vật khổng lồ khó có thể tưởng tượng...
Kiến sóc mùa xuân mười một năm, Lương Sơn giá rét mà cằn cỗi. Năm ngoái mùa đông tích trữ lương thực đã ăn hết, nam nữ lão tiểu trên núi tận lực bắt cá, gian nan trong bụng, hai mươi mấy vạn hán quân ngoài núi ngẫu nhiên tiến công hoặc quét sạch, thời tiết lạnh dần, những người bắt cá không còn sức để nhảy vào trong thuyền nhỏ, chết đi không ít. Mà ngày gặp gỡ bên ngoài đánh cá, không có thu hoạch cá, mọi người trên núi liền càng cần nhiều người đói bụng hơn.
Đám người già chết trong mùa đông, người trẻ tuổi thì chỉ còn da bọc xương, mặc dù là con cái nhưng phần lớn thời gian đều là trong quá trình đói khát dày vò. Không đến một vạn Hoa Hạ quân và Quang Lợi quân dựa vào địa lợi cùng với đội quân bên ngoài núi, đánh cho thế cục đối diện giằng co, mà trên thực tế, tình huống bên ngoài vũng nước lúc này càng thêm không ổn.
Dân phong nhanh nhẹn dũng mãnh, vùng sơn đông bị cướp liên tiếp xuất hiện vốn không phải là nơi sản xuất lương thực giàu có, nữ chân đông đi về phía nam, hao phí lượng lớn vật tư vốn đã không còn nhiều lắm, trên đầu núi cũng sớm đã không còn đồ ăn. lương thực trong mùa thu còn chưa thu hoạch đã được quân đội Nữ Chân sử dụng, cuối cùng trời thu chưa muộn., Lượng lớn bách tính đã bắt đầu chết đói. Vì không muốn bị đói chết, người trẻ tuổi đi làm binh, làm lính cũng chỉ là cá mập, đến nơi thôn quê không có gì, cuộc sống của những hán quân này, cũng trở nên đặc biệt gian nan.
Hai mươi vạn đại quân bị Nhan Xương chạy tới tấn công Lương Sơn bắt đầu từ cuối mùa thu cũng giãy dụa trong tình cảnh gian nan như vậy. Người ngoài núi chết quá nhiều, lúc cuối thu, nơi sơn đông còn ôn dịch, thường thường là người một thôn toàn bộ chết sạch., Trong thành trấn cũng khó thấy người sống đi lại, một ít quân đội cũng bị dịch bệnh lây nhiễm, binh lính nhiễm bệnh bị cách ly, ở trong dịch bệnh doanh chờ chết, sau khi chết liền bị đại hỏa thiêu đốt, trong quá trình tấn công Lương Sơn, thậm chí có một bộ phận thi thể nhiễm bệnh bị thuyền lớn đẩy về phía Lương Sơn. Trong lúc nhất thời, Lương Sơn cũng bị ảnh hưởng nhất định.
Sau khi tiến vào mùa đông, ôn dịch tạm thời đình chỉ lan tràn, bên phía Hán quân cũng không còn bất luận quân lương gì, binh sĩ ở trong vũng nước bắt cá, ngẫu nhiên hai nhánh quân đội khác nhau gặp được, còn bởi vậy mà triển khai chém giết. Cách một đoạn thời gian lại tổ chức., Tướng lĩnh chỉ huy các binh sĩ vạch lên bè gỗ đơn sơ tấn công Lương Sơn, như vậy có thể làm giảm quân số tối đa, binh sĩ chết trong chiến tranh, hoặc là trực tiếp đầu hàng cờ đen của Lương Sơn, Quang Vũ nhị quân, cũng không có vấn đề gì.
Tài nguyên đã tiêu hao hết, chuyện ăn thịt người ở bên ngoài cũng là chuyện bình thường, ai cũng không nuôi nổi nhiều miệng hơn. Bọn người Chúc Bưu Vương Sơn Nguyệt ngẫu nhiên mang theo binh sĩ rời núi phát động tập kích, những hán quân không có chiến lực này liên miên quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, thậm chí muốn gia nhập quân đội Lương Sơn, chỉ cầu đối phương cho ăn, đám người Chúc Bưu đói bụng cũng chỉ có thể để từng người bọn chúng tản đi.
Sau đó không lâu, bọn họ tập kích tấn công thành trận chém đầu quy mô nhỏ hơn, hết thảy tập kích chỉ lấy cao tầng trong Hán quân làm mục tiêu, binh sĩ hạ tầng đã sắp chết đói, chỉ có tướng lãnh trung tầng cao còn có chút khẩu phần lương thực, chỉ cần nhìn chằm chằm bọn họ, bắt được bọn họ, thường thường sẽ có thể tìm được một chút lương thực. Nhưng sau đó không lâu, những tướng lĩnh này phần lớn đều có cảnh giác, có hai lần cố ý bố trí mai phục, thiếu chút nữa đưa ngược lại đám người Chúc Bưu vào trong cuộc.
Nhân loại đói khát, nguyên thủy nhất chính là tra tấn thê thảm nhất, biến cuộc chiến này Lương Sơn thành địa ngục thê lương mà mỉa mai. Khi các lão nhân trên Lương Sơn chết đói mỗi ngày được mang ra ngoài, trong lòng Chúc Bưu đứng từ xa nhìn lại có cảm giác vô lực cùng phẫn uất, đó là muốn dùng khí lực lớn nhất để gào thét đi ra., Tất cả khí tức đều bị nghẹn ở cổ họng. " Hán quân" ngoài núi bị Nhan Xương xua đuổi, chết ở chỗ này cùng bọn họ. Mà sinh mệnh bản thân những " Hán quân" này, trong mắt người khác hoặc bọn họ cũng trở nên không có giá trị, bọn họ quỳ xuống trước mặt tất cả mọi người, chỉ có không dám phản kháng.
Mà trên thực tế, mặc dù bọn họ muốn phản kháng, nhưng Hoa Hạ quân cũng được, chỉ riêng Võ quân cũng tốt, cũng không lấy ra được bất kỳ lương thực nào. Đã từng đường đường là võ lâm, Trung Nguyên to lớn như vậy, hôm nay lại bị chà đạp biến thành như vậy, sinh mệnh của hán nhân ở trước mặt nữ chân nhân giống như con kiến, thật là nực cười. Sự phẫn uất này làm người ta không thở nổi.
Một chiến trường khác là vùng đất đã tấn công, tình huống nơi này cũng đỡ hơn một chút, đám người Điền Hổ kinh doanh cho soán vị lâu thư Uyển hơn mười năm lưu lại một phần đầy đủ. Sau khi uy phong bị diệt, đám người Lâu Thư Uyển chuyển hướng sang vùng Tây Tấn, giúp đỡ nguy hiểm, duy trì một mảnh căn cứ trên núi, lấy Liêu Nghĩa Nhân cầm đầu thế lực tấn công thế lực đầu hàng một mực một mực kéo dài., Chiến tranh lâu dài và rơi vào tay giặc giết chết rất nhiều người, thảm kịch Sơn Đông đói khát đến mức dễ ăn chưa từng xuất hiện, nhiều người bị giết chết chứ không phải chết đói, nói theo một ý nghĩa nào đó, chuyện này chỉ sợ cũng coi như là một sự nhân từ.
Từ khi bắt đầu vào đông, dân chúng đã ăn trong tầng lớp ăn, thường là cháo nấu theo mùi mốc. Lâu Thư Uyển ở dưới trướng Điền Hổ đã quản lý dân sinh, tính toán toàn bộ kho đất Tấn, nơi này cũng không tính là giàu có phì nhiêu, Điền Hổ chết đi, Lâu Uyển đại lực phát triển dân sinh, mới giằng co hơn một năm, đến mùa xuân mười một năm, đại chiến giữa xuân canh tác động khó khôi phục.
Chỉ sợ không tới mùa hè mười một năm sẽ bắt đầu ăn thịt người rồi... Mang theo tính toán như vậy, năm ngoái mùa thu bắt đầu thấy hào hoa thướt tha dùng thủ đoạn nén thức ăn của đội quân và bộ phận quan phủ để giảm bớt, Lệ hành tiết kiệm. Để lấy thân làm gương, nàng cũng thường ăn đồ ăn mang theo mùi ẩm mốc hoặc là mang theo bột sốt vào trong mùa đông., Nàng đang bận bịu và bôn ba hai lần bệnh ngã xuống, một lần vẻn vẹn ba ngày là tốt rồi, người bên cạnh khuyên nàng, nàng lắc đầu không nghe, một lần khác thì kéo dài đến mười ngày., Trong thời gian mười ngày, nàng phun ra một ngụm nước, nước bọt khó mà thấm vào, sau khi khỏi hẳn dạ dày cũng bị hao tổn không ít. Đợi đến mùa xuân, Lâu Thư Uyển gầy đến mức da bọc xương, xương mặt lồi ra như khô lâu, hai mắt sắc nhọn dọa người -- dường như nàng đã mất đi khuôn mặt xinh đẹp và thân hình năm đó.
Trong tay nàng viết: "... Còn sót lại ngày đông sợ rét, tóc trắng cũng bắt đầu đi ra, thân thể ngày mệt, sợ số mệnh sẽ không bao lâu nữa... Gần đây không dám ôm gương tự chiếu, Thường Ức năm đó ở Hàng Châu, tuy rằng nông cạn nhưng lại rất xinh đẹp, bên cạnh lúc có nam tử khen, so với Tô Đàn Nhi cũng không kém. Nhưng bây giờ cũng không hẳn không phải là chuyện tốt... Chỉ có điều, không biết khi nào mới là điểm cuối..."
Cảm giác đau lòng, lại viết đến: "... Lúc chết, dù sao cũng phải đi trước Liêu thị nhất định..." Tâm niệm như vậy liền nhớ tới lời muốn giết cả nhà, lập tức có khí tức thiết huyết dâng trào.
Mấy năm nay nàng thường xem công văn hoặc thư tín của Ninh Nghị viết, dần dà, ngữ pháp cũng tiện tay làm loạn. Có đôi khi khi viết xong bị nàng ném đi, có đôi khi lại được người khác bảo tồn. Đến mùa xuân, các thế lực nhuệ khí như Liêu Nghĩa Nhân đầu hàng dần dần mất đi nhuệ khí., Quan viên nòng cốt trong thế lực và các tướng lĩnh chú ý đến sự ổn định và hưởng lạc sau lưng, theo thế xuất kích của Ngọc Lân và Vương Cự Vân, chiến thắng mấy lần, thậm chí đoạt đi một ít vật tư của đối phương. Áp lực trong lòng Lâu Thư Uyển giảm đi, thân thể mới dần dần hòa hoãn lại.
Một tháng trung tuần, cuộc chiến ở Từ Châu bắt đầu mở rộng thành một trong những tiêu điểm mà mọi người quan tâm. Lưu Thừa Tông cùng La Nghiệp suất lĩnh hơn bốn vạn người quay về tấn công Từ Châu, liên tục đánh tan sáu vạn ngụy Hán quân dọc đường.
Lúc này Đông Lộ quân do tông phụ suất lĩnh đã vượt qua Trường Giang, một mặt tấn công Giang Trữ, một mặt phòng ngự võ triều của Trấn Giang, một khi đối mặt với chiến cuộc của Lâm An thì nóng lòng muốn thử. Bộ hạ của Lưu Thừa Tông kiên quyết hồi phục thần kinh tất cả mọi người, nữ tướng chân đông tướng lãnh Nhiếp Nhi mấy người ở Giang Nam khẩn cấp triệu tập gần mười lăm vạn quân đội đang ở vùng Giang Nam cùng thiên sư ở Từ Châu bắt đầu giằng co với cây cờ đen này.
Trong đại chiến Tây Bắc năm đó, Ninh Nghị suất lĩnh Hắc kỳ quân mượn mật đạo hãm thành chém giết không mất chiến tích. Đại quân Nữ chân tại Từ Châu lại triển khai mấy lần tìm kiếm liên tục, vài nơi chiến tranh bị đánh thành phế tích vẫn chưa dọn dẹp đã vội vàng tiến hành thanh lý., Lúc này hắn mới yên lòng. Mà quân đội của Hoa Hạ đang đóng quân ngoài thành, trong vòng một tháng thậm chí triển khai hai lần tấn công mãnh liệt, uy hiếp gắt gao Từ Châu.
Lúc này Lâm An đang gặp tình huống của Từ Châu trong một thời gian ngắn. Một tháng tám, thuật tiến công từ ngoài thành, đầu mười phương mới rút lui, sau đó một mực xoay chuyển bên ngoài thành Lâm An. Tuy chiến lược lớn có khiếm khuyết, nhưng trên chiến trường vẫn có kết cấu của mình, mấy đội quân cần cù ở ngoài thành Lâm An rất linh hoạt, không thể chiếm được chỗ tốt trong quá trình tấn công, trong vòng một tháng liên tục có hai lần thất bại, một lần thảm bại.
Áp lực ngưng tụ trong thành Lâm An, trong thành trì của trăm vạn người, quan viên, hào thân, binh tướng, dân chúng đều tự mình giãy chết. Hơn mười quan viên trong triều đình được bãi miễn vào ngục, đủ loại ám sát trong thành, chiến đấu liều mạng cũng đã xuất hiện mấy lần. Ít nhất vạn người một lòng đối với lần hành động chăn nuôi bảo vệ võ triều ít nhất có thể có trong hơn mười năm trước. Lúc này, tâm tư phức tạp và liên kết đan xen vào nhau.
Nhưng bất kể như thế nào, trong vòng một tháng này, hơn mười vạn cấm quân vây quanh thành Lâm An đến mức nước chảy không lọt, người thủ thành đè nén tâm tư muốn động đậy khắp thành. Tại phương hướng Giang Ninh, tông phụ một mặt lệnh đại quân tấn công Giang Trữ, một mặt phân ra quân, mấy lần định lui về phía nam, hô ứng với sát tinh của Lâm An, Hàn Thế Trung suất lĩnh đội ngũ gắt gao bảo vệ lộ trình của Nam Hạ, vài lần thậm chí có thành tích không nhỏ.
Một tháng trung tuần, Nhạc Phi dẫn quân cõng trường giang đông tiến, cắm vào chiến trường Giang Ninh với tốc độ cao, một tháng dưới tuần, hành động hơi chậm của Hi Duẫn, ngân thuật có thể chiếm được quân đội của mùa đông năm ngoái đang điều động thuyền sư vận lực xuôi theo Hoài Hà, đại vận hà, tiến tới chống đỡ Giang Trữ, Trấn Giang chiến vòng.
Loạn cục càng thêm khổng lồ đang bộc phát khắp các nơi trong Võ Triều, Phúc Kiến Lộ, quản thiên hạ, Ngũ Hắc Long suất lĩnh bọn người mang theo khởi nghĩa đánh hạ mấy châu huyện; Tuyên Châu, lấy Tào Kim Lộ cầm đầu đám lưu dân Trung Nguyên giương cần tạo phản, công phá châu thành; Đỉnh Châu châu., Hồ Vận Nhi lại dùng danh nghĩa Ma ni giáo khởi sự...Lúc Trung Nguyên dần dần xuất hiện kháng kim khởi nghĩa, bên trong võ triều, trong hơn mười năm nay, các loại mâu thuẫn bị đè ép xuống, áp bách Nam Nhân đối với Bắc Nhân, vào lúc này nữ chân nhân đến, cũng bắt đầu tập trung bạo phát.
Dưới bối cảnh như vậy, một tháng tuần tra, tiểu đội Hoa Hạ quân từ các nơi đi ra cũng lục tục bắt đầu nhiệm vụ của bọn họ. Vũ An, Trường Sa, Lam môn, Lam môn., Ở hạp châu, Nghiễm Nam... Các địa phương liên tiếp xuất hiện đều có mang theo tội chứng, cuốc gian thư có tổ chức ám sát, đối với loại chuyện này có kế hoạch đối kháng, cùng với các loại chuyện giả mạo giết người, cũng sau đó lục tục bộc phát. Một phần tiểu đội Hoa Hạ quân đi lại trong bóng tối, lén lút liên hệ với thế lực cùng các thế lực lớn có cảnh cáo lắc lư.
Trong thời gian này, một đội một trăm hai mươi chiến sĩ Hoa Hạ quân do Trác Vĩnh Thanh dẫn đầu đi ra, dọc theo lộ tuyến tương đối an toàn mà nói chuyện với các thế lực lúc trước từng làm ăn với Hoa Hạ quân, lúc này bộc phát hai tổ chức chém giết cũng không nghiêm mật lắm., Một phần căm hận thế lực thân sĩ của Hoa Hạ quân tụ tập "Nghĩa sĩ", "nẫm đoàn" triển khai ngăn chặn, một lần quy mô ước chừng năm trăm người, một lần đến ngàn người, hai lần tập kết đều bị đội ngũ khác âm thầm theo Trác Vĩnh Thanh đi theo đánh tan.
Để chuẩn bị cho động tác những tiểu đội rời khỏi quê quán đặc thù này, một tháng là trung tuần, ba vạn quân châu ngọc của đô bình nguyên đi theo Trương thôn, tiến về phía đông, biên giới thế lực ở phía bắc chuẩn bị tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Các loại sự tình mở rộng, tin tức truyền bá, còn cần thời gian lên men. Trong thiên địa sôi trào này, một tháng là tuần hoàn, có một tin tức, những tiểu thương đi lại khắp nơi, người đọc sách miệng lưỡi, từ từ hướng lục lâm các nơi trong võ triều truyền ra.
Có một ông lão tên là Phúc Lộc, mang theo chiếc áo cuối cùng của chủ nhân hắn, tái hiện trong rừng xanh, đang đi theo Trường Giang về phía đông, hướng về phía Giang Ninh, Trấn Giang đang lâm vào đại chiến.
Tin tức lão nhân xuất hiện truyền ra, khắp nơi đều có người nghe thấy, đầu tiên là trầm mặc, sau đó là xì xào bàn tán, mặt trời lên trăng xuống, dần dần có người thu dọn đồ đạc, có người sắp xếp xong cả nhà, bắt đầu đi về phía bắc. Ở giữa bọn họ, có người sớm đã thành danh, nhưng lại có người nhân cơ hội xuống đầu đường, có người trung niên đầy đặn lưu lạc, cũng có người đứng trong đám người chạy nạn, ngơ ngơ ngác...
Ở huyện thành, xưa nay có hắc đạo hung nhân nổi tiếng xấu kim thành hổ mở một cái chiếu nước kỳ quái.
Kim Thành Hổ khoảng bốn mươi tuổi, vẻ mặt hung ác tương tự như thiết tháp, là nơi võ triều nam di chuyển dựa vào một thân hắc đạo cường nhân dựa vào một thân tàn nhẫn đả thiên hạ. Mười năm liều mạng, rất không dễ tích góp được một thân tích góp, người bên cạnh xem ra, hắn cũng thật sự là thời điểm tuổi trẻ giàu có lực lượng mạnh, sau này mười năm, khu vực thích hợp, chỉ sợ đều là địa bàn của hắn.
Chính Nguyệt Thập Lục, vừa không có chuyện vui hồng bạch, vừa không phải phòng tân viện cải nhà an, Kim Thành Hổ nhất định phải mở cái lưu thủy chiếu này, lý do thật khiến rất nhiều người suy nghĩ không thấu. Đối thủ ngày thường của hắn thậm chí sợ hãi tên gia hỏa này vì chuyện gì mượn đề tài để biểu hiện, tỷ như "đã qua nguyên đạo, có thể bắt đầu giết người".
Móng nước ở trên tiểu giáo trường huyện Chương huyện mở ba ngày, giữa trưa hôm nay, bầu trời đột nhiên tuyết rơi, Kim Thành Hổ uống chút rượu, đứng ở trên đài cao, ngẩng đầu nhìn tuyết kia. Hắn mở miệng nói chuyện.
"Chư vị... Hương thân phụ lão, chư vị huynh đệ, ta Kim Thành Hổ, vốn không phải Kim Thành Hổ, ta tên là Kim Thành, lúc ở đất Bắc, ta là... phỉ!"
Hắn giơ chén rượu lên: "Sơn trại của ta, Đại Hổ trại ở Hà Đông lộ! Chức gia của ta tên là Bành Đại Hổ! Hắn không phải người tốt gì, nhưng hắn đã làm hai việc cho hán tử! Hắn cả đời nhớ rõ! Cảnh Hàn mười một năm, Hà Đông Lương Hoang, Chu Thủ Tông Sư, đến Đại Hổ trại nhận lương thực, hắn để lại khẩu phần lương thực trong trại., chánh lương thực hai trăm mười sáu thạch, trại chủ chưa nói hai lời đã đưa rồi! Chúng ta nói với trại chủ, tên kia chỉ là chủ tớ của ba người, hơn trăm hán tử chúng ta sợ cái gì! Lúc ấy trại chủ nói, Chu Tiễn cướp chúng ta chính là thiên hạ, hắn không phải vì chính mình! Trại chủ mang theo chúng ta, giao ra hai trăm mười sáu đá lương thực, cái gì cũng không có trêu đùa!"
"Chuyện thứ hai!" Hắn dừng một chút, bông tuyết rơi xuống đầu hắn, trên mặt, trong chén rượu: "Cảnh Hàn! mùa thu mười ba năm! Kim cẩu xuôi nam! Chu bản Tông Sư không nói hai lời, rất ít gai đặc! Rất nhiều người đi theo bên cạnh hắn, trại chủ Bành Đại Hổ nhà ta là một trong số đó! Ta nhớ rõ ngày đó., Hắn thật cao hứng nói với chúng ta, Chu tông sư võ công cái thế, lần trước đến trại chúng ta, hắn cầu Chu tông sư dạy hắn võ nghệ. Chu tông sư nói, đợi một ngày ngươi không còn làm sơn phỉ liền dạy ngươi. trại chủ nói lần này Chu tông sư nhất định phải dạy ta rồi!"
"Liệt trại chủ nhà ta là một trong những nghĩa sĩ hiếm có đi theo Chu Hi!" Những lời này của hắn gần như là nói ra, trong mắt có lệ. "Năm đó hắn giải tán trại tử, nói, hắn muốn đi theo Chu tông sư, các ngươi giải tán đi. Ta sợ hãi. " Hắn năm đó giải tán sơn trại, nói, hắn phải đi theo Chu tông sư, các ngươi giải tán đi. Ta sợ hãi., Nữ chân nhân đến ta sợ hãi! Sau khi trại tan, ta sẽ đi về phía nam. Ta tên Kim Thành! Đổi tên thành Kim Thành Hổ, không phải mang một chữ Hổ có vẻ hung dữ! Ý tứ của cái tên này, ta nghĩ hơn mười năm rồi... Những nghĩa sĩ lúc trước theo Chu tông sư đâm dính ít người, cơ hồ đều chết hết. Lần này, Phúc Lộc tiền bối đi ra, ta nghĩ đã hiểu."
Trong bông tuyết rơi xuống, Kim Thành Hổ dùng ánh mắt đảo qua bang chúng đi theo hắn dưới đài, mấy năm nay hắn đã cưới vài tên thiếp, sau đó dùng hai tay giơ cao chén rượu trong tay lên: "Chư vị lão thân, chư vị huynh đệ! Đến giờ rồi..."
"Giải tán đi!"
Cơ bắp toàn thân hắn như một tòa tháp bằng sắt, xưa nay vẻ mặt hung ác có chút dọa người, lúc này đứng thẳng nhưng không thể hiện được vẻ đẹp trai. Tuyết rơi từ trên trời xuống.
Thời gian xuyên qua hơn mười năm, có một đạo thân ảnh trong thời gian dài dằng dặc mang đến ảnh hưởng, thật lâu không tiêu tan. Sinh và tử của hắn, từng lưu lại dấu ấn cực lớn trong lòng mọi người. Tinh thần của hắn, sau khi hắn chết mấy năm, trong hơn mười năm, vẫn xuyên qua và thay đổi cuộc đời của rất nhiều người...
Chu Bội, Chu Tự.