Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vũ Kiến Giám Thập Nhất năm thứ mười một, từ lúc đầu đại niên, lâm an vẫn luôn giới nghiêm.
Người bên trong không ra được, người bên ngoài cũng không vào được, liên tục mấy ngày, trong thành đều có lời đồn đang bay: Có người nói trước mắt tịch thuật đã giết không biết bao nhiêu người, có người nói trăm vạn dân chúng ngoài thành Lâm An muốn vào thành., Lại bị ngăn ở ngoài cửa thành; có người nói mấy ngày trước cấm quân bắn tên giết dân chúng ngoài thành; lại nói tới thảm trạng đã sỉ nhục năm đó, hiện nay mọi người đều bị ngăn ở trong thành, chỉ sợ tương lai lành ít dữ nhiều... Phàm là loại người như vậy, không đồng nhất.
Mọi người ở trong quán trà của tửu lâu, trong sân dân trạch nghị luận xâu chuỗi, gần một trăm năm mươi vạn người ở đại thành, mặc dù ngẫu nhiên giới nghiêm, cũng không có khả năng duy trì vĩnh viễn. Dân chúng phải ăn cơm., Vận chuyển vật tư, hoạt động buôn bán phồn hoa ngày thường tạm thời dừng lại, nhưng vẫn phải bảo trì nhu cầu vận chuyển tối thiểu. Trong miếu thờ lớn nhỏ tại thành Lâm An, đạo quán mấy ngày nay ngược lại sinh ý thịnh vượng, giống như cảnh tượng trước khi đại chiến xảy ra.
Lực lượng tuyên truyền của Lý tần và phủ công chúa mặc dù đã từng trắng trợn tuyên truyền qua sự nguy hại cho "thiên sư Quách kinh" năm xưa, nhưng đối mặt với tai nạn trọng đại như vậy, mọi người cũng khó mà bố trí được. Trong thành phố nhất thời lại truyền ra rất nhiều tin đồn về "Quách thiên sư" bại trận năm xưa, mặc dù cũng có đại thần thông như Quách kinh thiên sư, nhưng nữ tử thật sự quật khởi nhanh chóng., Nhưng cũng có yêu tà che chở, như "Cốc thần" Nhan Duẫn kia, nếu không phải thần tiên yêu ma, sao có thể gọi là "Cốc thần"? Lại có bản tiểu miêu miêu tả Thiên sư Quách kinh năm xưa bị yêu mị nữ ma câu dẫn, ô nhiễm đại thần thông sáu giáp thần binh., Thế cho nên chuyện Biện Lương thành thất bại thảm hại, nội dung khúc chiết hương diễm, lại có bản đồ Xuân Cung theo sách bán. Trong mấy ngày giới nghiêm ở thành Lâm An, trong lúc nhất thời cung không đủ cầu, Lạc Dương chỉ là tờ giấy quý.
Trên thế gian cũng không có chuyện mới, đám ngu phu ngu phụ tiêu tiền tích góp, cầu sự bảo vệ của thần linh, phù ký bình an, sau đó mang cho người nhà quan tâm nhất, mong đợi lần đại kiếp nạn này, có thể bình an vượt qua. Loại hèn mọn này, khiến người ta thở dài, nhưng cũng không tránh cho người ta sinh lòng trắc ẩn.
Chính nguyệt sơ lục, Chu Bội đứng trên tường thành hoàng thành, chỉ huy hơi nóng cực lớn từ từ bay lên không trung thành thị. Nàng hé miệng nhíu mày, ngửa đầu không nói một lời nhìn chằm chằm vật thể to lớn bay lên bầu trời, trong lòng lo lắng nó có thể rơi xuống hay không.
Thời điểm Ninh Nghị thí quân, từng dùng khí cầu nóng chở một số ít người bay qua cung thành, đối với vật nghịch chuyển to lớn như vậy có thể vượt qua chỗ ở của đế vương, võ triều trên dưới đều có chút kiêng kị. Bởi vậy, từ khi võ triều dời đi, Quân Vũ làm hơi nóng, đây là lần đầu tiên nó bay lên bầu trời ấm áp.
Gần đông tây nam bắc, lúc này tổng cộng tám quả cầu khí nóng đong đưa trong gió lạnh mùa đông, trong thành nổi lên xôn xao, mọi người đi ra cửa viện, tụ tập các nơi, ngẩng đầu nhìn sự vật kỳ lạ như thần tích kia, chỉ trỏ, nghị luận ầm ĩ, trong lúc nhất thời, đám người phảng phất lấp đầy mỗi một chỗ trống.
Ánh mắt Chu Bội thu hết tất cả vào trong mắt.
Vì tăng cường chuyện này, Chu Bội đã phí rất nhiều công phu. Nữ chân sắp tới, trong thành thị lòng người bàng hoàng, sĩ khí suy sụp, trong các quan viên, các loại tâm tư phức tạp quỷ dị. Ngột thuật năm vạn người khinh kỵ nam hạ, muốn đi theo kế sách công tâm, trên lý thuyết mà nói..., Nếu như mọi người trong triều một lòng, cố thủ lâm an không có vấn đề, nhưng mà tình huống võ triều phức tạp ở phía trước, Chu Ung chết ở phía sau, trước sau các loại tình huống phức tạp chồng chất cùng một chỗ, có ai không có ai phản chiến, nhưng là ai cũng không nắm chắc.
Từ một mức độ nào đó mà nói, lúc này võ triều giống như Lương Sơn đã từng bị Ninh Nghị sử dụng sau công tâm kế. Khảo nghiệm chưa đến lúc trước, cũng không biết có thể chịu đựng nổi hay không.
Mấy ngày qua Chu Bội thuyết phục tất cả các quan viên, đối với ý nghĩ khí nóng chấn hưng sĩ khí của mọi người, lời nói của mọi người đều lộ ra vẻ do dự, Lữ Kính Hạo nói: "Hạ thần cảm thấy, việc này chỉ sợ công hiệu quá ít, mà lại dễ gây ra sự tình không cần thiết. Đương nhiên, nếu điện hạ cảm thấy có tác dụng, hạ thần cho rằng, cũng không hẳn không thể thử một lần." Thái độ đa số những người khác đều như thế.
Dưới tình huống như vậy, Chu Bội lệnh cho quan quân của triều đình đưa ra đề nghị, sau đó lại tiếp nhận hậu quả của Hậu Thiệu Đình, Trần Tương Huyên của Lễ bộ đứng ra nhận thuộc sách, chỉ đưa ra một quả cầu khí nóng bay lên không trung, ngự giả trên đó không cho phép quan sát phương hướng hoàng cung, miễn cho việc nhìn trộm điều kiện nghi ngờ của Cung khuyết cung khuyết., Trong lúc mọi người còn đang trầm mặc đã quyết định mọi chuyện, thì trong lúc bàn luận trong triều đình, Tần Ngọc đi ra bàn bạc, đại địch ở trước mắt, làm chuyện phi thường, cố gắng nảy sinh ý tưởng với hàng rào, điều này khiến Chu Bội tăng thêm vài phần hảo cảm với hắn.
Ngoại trừ lực cản của triều đình, còn có nhân tố thời tiết trở ngại khí cầu nóng bay lên, lúc này thành Lâm An thời tiết vẫn lạnh giá như cũ, phong lực trên không trung không nhỏ., Sau khi quả cầu khí nóng bay lên không thì khả năng xảy ra sự cố cũng tương ứng. Đến ngày thứ sáu, kỵ binh của Ngột thuật đã vượt qua phòng tuyến tới gần an toàn, rốt cuộc kỹ sư của Cứ Vật Viện quyết định mạo hiểm mang phong lực hơi nhỏ lên không trung, tám gã thao túng khí cầu khí nóng ngoài sinh tử chưa được hai khắc đem bốc lên.
Khí cầu nóng lần đầu tiên bay lên không trung cách Lâm An đã hơn mười năm, nhưng người chính thức thấy nó vẫn không nhiều lắm, tiếng người cuối con phố Lâm An ồn ào, một số lão nhân la lên "Thiên binh thiên tướng" quỳ xuống dập đầu. Chu Bội nhìn tất cả những thứ này, trong lòng cầu nguyện không xảy ra vấn đề gì.
Lần này, cuối cùng thiên mệnh vẫn đứng về phía võ triều, tám quả cầu khí nóng treo lơ lửng trong không trung một khắc đồng hồ rồi mới từ từ rơi xuống, giữa đường chưa từng xuất hiện sự cố nào xảy ra. Lực tuyên truyền của phủ công chúa và Lý Tổng cũng đã bắt đầu hành động, một người nổi tiếng đến cuối con đường trấn an lòng dân, đến ngày mai sẽ có càng nhiều truyền báo nữa.
Về phương diện khác, tại Lâm An đã có lần khí cầu nóng bay lên không, ảnh hưởng của vật sau này sẽ mở rộng thêm. Tâm lý của Chu Bội ở phương diện này không chấp nhất như đệ đệ, nhưng nàng có thể tưởng tượng, nếu như làm được điều này trước khi chiến tranh bắt đầu, Quân Vũ nghe nói về sau sẽ cao hứng đến cỡ nào.
Sau khi an bài tốt các loại sự tình tiếp theo, hắn lại tiến hành tiến hành tiến hành đề khởi và khen thưởng một phen với khí cầu ngày hôm nay. Chu Bội trở lại phủ công chúa, bắt đầu nâng bút viết thư cho Quân Vũ.
Lúc này Giang Trữ đang bị đại quân tông phụ tấn công mạnh mẽ, Trấn Giang phương diện đã liên tục phát binh cứu viện, Quân Vũ và Hàn Thế Trung tự mình đi qua, dùng sĩ khí quân đội của Giang Ninh phấn chấn, trong thư nàng dặn dò đệ đệ chú ý thân thể, bảo trọng chính mình., Vả lại thời điểm lo lắng không cần thiết vì kinh thành quá nhiều, bản thân mình và đám người Thành Chu Hải sẽ tự thủ cho tốt tất cả. Lại nhắc tới với hắn chuyện hôm nay về khí cầu nóng, viết vào thành là ngu phu ngu phụ cho rằng khí cầu nóng chính là Thiên Binh hạ phàm, không khỏi trêu chọc vài câu, nhưng luận mục đích phấn chấn lòng dân, lại có tác dụng không nhỏ. Mặc dù ảnh hưởng này phải dùng kế lâu dài, nhưng quân Vũ ở hiểm địa cũng có thể vui mừng.
Đêm hôm đó đưa thư ra ngoài, đến sáng sớm ngày thứ hai, thành chu hải tới, đem tin tức càng lớn hơn bày ở trước mặt nàng. Hoa Hạ quân năm thứ ba mươi thông qua quyết nghị, mới đầu qua ngày xuân thái bình, ngày thứ hai, văn chương tuyên chiến đằng đằng sát khí đã thông qua tuyên chiến: cuộc chiến chân hành bất nghĩa của nữ dân hiện nay, dân chúng Trung Nguyên không nói chuyện sinh, Giang Nam chiến hỏa liên tục, tất cả con dân Hoa Hạ khắp thiên hạ, đều đoàn kết đứng lên nhất trí đối ngoại, nhưng lại có người tham sống sợ chết, khiếp sợ nữ thật dâm uy, giơ đao hướng đồng bào của mình, đối với những người đã bước phá giới hạn, Hoa Hạ quân hiệu triệu tất cả nam nhân trong thiên hạ cùng chung công...
Trong triện văn này, Hoa Hạ quân liệt kê ra không ít danh sách "Chiến phạm", phần lớn là những tướng lãnh đã từng ra sức làm việc cho chính quyền ngụy Tề, hiện nay dẫn đội này mặc dù đã đi Nam chinh phạt Kim quốc, nhưng cũng là tướng lĩnh nhận nhiệm vụ., Trong đó cũng có mấy thế lực võ triều tư thông Kim quốc... nhằm vào những người này, Hoa Hạ quân đã phái ra đội ngũ tinh nhuệ hơn vạn người đi qua, tiến hành chém đầu với bọn họ. Trong lúc huy động nghĩa sĩ thiên hạ tương thịnh hành, đồng thời cũng hiệu triệu tất cả dân chúng võ triều, cảnh giác và phòng bị mọi thứ trong đại chiến để phòng bị kẻ địch.
Chu bội tỏa ra hào quang sáng sớm, lẳng lặng xem hết triện văn này, nàng nhìn về phía thành chu hải, trên mặt lại không có biểu cảm gì: "... Thật sự... hay là giả?"
"Trong Hoa Hạ quân xác thực có dị động, tin tức phát ra, đã xác định có vài đội ngũ tinh nhuệ từ các phương hướng khác nhau tập kết ra, đội ngũ lấy mấy chục đến một hai trăm người không giống nhau, là trận pháp đặc thù mà những năm gần đây Ninh Nghị cố ý bồi dưỡng, lấy trận pháp Chu Bội năm đó phối hợp làm cơ sở, chuyên môn đối kháng với Lục Lâm quy mô cỡ trăm người này..."
Chu Bội mở trừng hai mắt: "Năm đó hắn ở Biện Lương, cũng thường bị người ta hành thích..."
"Ừm, chuyện năm đó hắn quan tâm tới rừng xanh cũng đắc tội không ít người, lão sư nói hắn không làm chính nghiệp... Người bên cạnh hắn ban đầu chính là huấn luyện nhằm vào việc này, về sau tạo thành Hắc kỳ quân, loại luyện tập này liền được gọi là đặc chủng tác chiến, trong đại chiến chém đầu địch si, phi thường lợi hại., Hai năm gần Tương Dương, một phương nữ thật tạo thành đội ngũ do hơn trăm cao thủ một phương tạo thành, cướp đi một đôi con cái của Nhạc tướng quân, lại vừa vặn gặp phải Ninh Nghị tự mình quay trở về từ đất Tấn. Những nữ cao thủ chân này mấy lần bị giết sạch, có người hung ác Lục Đà được người ta gọi là đại tông sư trên giang hồ, cũng là lúc gặp phải Ninh Nghị bị hắn một chưởng giết chết."
Chu Bội lẳng lặng nghe, những năm gần đây, công chúa và thái tử rất có hiền danh trong dân gian, thủ hạ của Chu bội, tự nhiên cũng có lượng lớn văn võ nghệ được bán cho cao thủ của Đế Vương gia, hào kiệt, Chu Bội ngẫu nhiên sử dụng thủ đoạn lôi đình., Dụng tử sĩ thường thường cũng là trong những người này đi ra, nhưng nói chung, "Chuyên nhân" bên phía Ninh Nghị lại càng giống một ngành truyền kỳ trong nghề này. Một Hoa Hạ quân lấy ít thắng nhiều, luôn có thể sáng tạo ra chiến tích khiến người ta sợ hãi. Trên thực tế, Chu Ung đối với Hoa Hạ quân sợ hãi, cũng không phải vì vậy mà đến đây.
Thành Chu Hải nói xong những lời lúc trước bèn dừng lại một chút: "Xem ra lần này Ninh Nghị thực sự bỏ hết vốn ra rồi."
"Sao lại nói vậy?" Chu Bội nói.
Thành Chu Hải khẽ mỉm cười: "Phái huyết tinh cứng rắn như vậy rõ ràng triệt văn muốn giết người, không phù hợp tình huống Hoa Hạ quân lúc này. Bất luận chúng ta đánh bên này lợi hại bao nhiêu, cuối cùng Hoa Hạ quân vẫn thiên về Tây Nam, Ninh Nghị phát ra bản triện văn này., Lại phái người tới ám sát, đương nhiên sẽ khiến một số người lắc lư không dám vọng động, nhưng cũng sẽ càng thêm kiên quyết đối với người bên phía Nữ Chân, hơn nữa những người này lo lắng đầu tiên lại không phải là Võ Triều, mà là... vị Ninh Nhân Đồ nói ra lời này có chút phân lượng trong thiên hạ. Hắn kéo trọng trách qua cho hắn..."
Chu Bội khẽ mỉm cười, lúc này Ninh Nhân đồ, trong dân gian lưu truyền rất nhiều tiếng xấu, đây là kết quả của việc chèn ép Kim Quốc và Võ Triều hàng năm, nhưng trong mắt cao tầng các thế lực, trong mắt những người này thì đây chính là kết quả của sự chèn ép của Kim Quốc và Kim Quốc, nhưng trong mắt cao tầng các thế lực., Cái tên Ninh Nghị làm sao chỉ là "có chút" mà thôi? Hắn trước tiên giết chết Chu Ngọc; sau đó trực tiếp phá vỡ quyền quản lý của Điền Hổ Chính, khiến cho Hổ Vương một đời hào kiệt chết trong nhà giam tối tăm; sau đó lại bị ép trên danh nghĩa là "Quân nhất quốc", Lưu Hinh, bắt hắn từ trong hoàng cung của Biện Dương, đến nay không rõ tung tích, nồi đen vẫn còn nằm trên đầu Võ Triều...
Đây chẳng phải có chút phân lượng sao? Trên thực tế, nếu như bị vị Ninh Nhân Đồ này nhìn chằm chằm, nói ra câu "không chết không thôi", toàn bộ thiên hạ này có mấy người đúng là có thể ngủ ngon giấc.
Nụ cười trên mặt Chu Bội chợt lóe lên rồi biến mất: "Hắn sợ chúng ta không chịu nổi, làm liên lụy đến hắn trốn ở Tây Nam mà thôi."
Thành Chu Hải gật đầu: "Cũng trách, cũng là hành động lúc trước của bệ hạ, lệnh cho bên kia không còn lựa chọn nào khác. Trên văn chương nói phái ra vạn người, đây nhất định là hư trương thanh thế, nhưng mặc dù mấy ngàn người, cũng là lực lượng tinh nhuệ mà Hoa Hạ quân cực kỳ gian nan mới bồi dưỡng ra được, đã giết ra, nhất định sẽ có tổn thất, đây cũng là chuyện tốt... Bất luận thế cục bên thái tử điện hạ thế nào, có lẽ vì thế mà có chút giảm bớt."
Chu bội gật gật đầu, con mắt đảo qua tấm bản đồ phía trước căn nhà, đầu óc suy nghĩ: "Hắn phái ra nhiều người như vậy đến quấy rối nữ chân nhân, nữ chân nhân tất nhiên cũng sẽ không ngồi nhìn, những kẻ đã phản bội tất nhiên cũng coi hắn như cái đinh trong mắt... Cũng được, lần này toàn bộ thiên hạ đều phải đánh nhau, không ai rơi xuống được... Ừm, Thành tiên sinh, ta đang suy nghĩ, chúng ta nên sắp xếp một nhóm người..."
Thành Chu Hải cười rộ lên: "Ta cũng đang nghĩ như vậy..."
Chu Bội đi tới trước bản đồ: "Những năm nay, không ít người của Xuyên Thục sống cùng nhau một chỗ, đều có mối làm ăn qua lại với Hoa Hạ quân, ta đoán Hoa Hạ quân dám xuất xuyên, tất nhiên sẽ mượn những thế lực này, từng bước chém giết đi ra ngoài. Hắn đang cầm cờ hiệu của cuốc gian., Dưới tình huống trước mắt, người bình thường hẳn phải mắt nhắm mắt mở một mắt, sẽ không có ý định gây khó dễ với hắn, nhưng chém giết khắp nơi cũng sẽ không ít. Chúng ta phải phái nhân thủ của chúng ta ra, lệnh cho các lộ quan phủ không trở ngại hành động của Hoa Hạ quân, lúc cần thiết., Có thể hợp tác với đám người Hoa Hạ quân, có thể hỗ trợ, trước hết cố gắng dọn dẹp những cặn bã tương thông với nữ nhân, bao gồm cả những người chúng ta thống kê lúc trước, nếu không tiện hành động, vậy ném lên đầu Ninh ma đầu."
Cô nói tới đây thì nở nụ cười, Thành Chu gật đầu nói: "Mặc cả Phi... Lão Nhâm tâm tư kín đáo, hắn có thể phụ trách chuyện này, phối hợp với quân Hoa Hạ..."
"Điều tra ra bọn chúng, nhớ kỹ." Chu Bội cười nói tiếp, nàng đưa mắt nhìn về phía địa đồ lớn: "Nếu như vậy, trong tương lai có một ngày hai bên phải đánh nhau..."
Nàng nói nhỏ xuống: "Trong lòng chúng ta cũng nắm chắc rồi..."
"..." Thành Chu Hải đứng phía sau nhìn nàng một hồi, ánh mắt phức tạp, lập tức mỉm cười: "Ta đi sắp xếp người."
"Làm phiền Thành tiên sinh..."
Chu Bội nói xong câu đó, nhìn địa đồ trầm mặc hồi lâu, lúc quay đầu nhìn lại, Thành Chu Hải đã rời khỏi phòng. Chu Bội ngồi trên ghế, lại nhìn qua phần tình báo về Đát Văn cùng với phần tin tức kia, Đát Văn xem ra rất quy củ, nhưng nội dung bên trong là thiết huyết và hung lệ dọa người.
Từ trước tới nay, đối mặt với thế cục phức tạp thiên hạ, Chu Bội thường cảm thấy vô lực. Thiên tính của nàng kiêu ngạo, nhưng nội tâm cũng không cường hãn. Chém giết vô cùng vô tận, không cho phép có nửa điểm may mắn trước thế cục thiên hạ., Nhất là nữ chân nhân đang chém giết quyết đoán đến cực điểm kia, đứng trước mặt vị sư phụ được nàng gọi là Ninh Lập Hằng kia, Chu Bội chỉ có thể cảm nhận khoảng cách và nhỏ bé của mình, mặc dù có lực lượng nửa võ triều chèo chống, nàng cũng chưa từng cảm nhận được, mình có tư cách tranh phong với những người này ở tầng trên.
Trên phương diện này, đệ đệ của mình bất chấp tất cả xông về phía trước, có lẽ có lực lượng càng cường đại hơn.
Khi Hoa Hạ quân không chút do dự đem nồi đen ngụy hoàng đế Lưu Dực chụp lên đầu võ triều, Chu Bội cảm nhận được sự lạnh lẽo của thế sự, tại tầng thứ giao dịch trong thiên hạ, lão sư chưa từng có chuyện tình cảm gì? Đến năm ngoái, sự nhu nhược cùng sợ hãi của phụ hoàng đã khiến Chu Bội nhận thức hiện thực lạnh như băng, nàng phái thuyền tới Tây Nam Nam., Dùng hình thức thỏa hiệp, không chừa thủ đoạn nào để cường đại chính mình. Tới hôm nay, lâm an phải đối mặt với Ngột thuật, lo nội ngoại hoạn, động tác của Hoa Hạ quân ít nhiều, khiến nàng cảm thấy ấm áp.
Cho dù vị ma đầu ở Tây Nam kia căn cứ vào thực tế lạnh như băng cân nhắc, mặc dù trong lòng nàng vô cùng minh bạch song phương cuối cùng sẽ có một trận chiến, nhưng giờ khắc này, hắn cuối cùng là "Không thể không vươn tay giúp đỡ", có thể tưởng tượng được, không lâu sau nghe được tin tức này, cùng với những tướng sĩ bên cạnh hắn, cũng sẽ cảm thấy vui mừng và cổ vũ theo.
Mặt khác, ở chỗ sâu nhất trong lòng, nàng ác liệt cười. Mặc dù đây là một chuyện xấu, nhưng từ đầu tới đuôi, nàng cũng chưa từng nghĩ tới, hành động sai lầm của phụ thân, sẽ khiến Ninh Nghị ở Tây Nam xa xôi, "Không thể không quyết định như vậy, nàng có thể tưởng tượng ra được quyết định của đối phương trong lúc tại hạ là như thế nào, có lẽ còn từng chửi mắng phụ hoàng không chừng.
Dù thế nào đi nữa, chuyện này đối với Ninh ma đầu mà nói chắc chắn là một loại ăn quả đắng. Chuyện mà tất cả mọi người trong thiên hạ đều không làm được, phụ hoàng dùng phương thức như vậy đã làm được, suy nghĩ một chút, Chu Bội đều cảm thấy cao hứng.
Tâm tình cao hứng như vậy kéo dài một lúc lâu, ngày thứ hai là ngày thứ tám, kỵ binh của Chính Nguyệt, Ngột thuật đã tới nơi. Bọn họ đuổi một bộ phận dân chúng chưa kịp rời đi, triển khai quy mô quấy nhiễu nơi sắp tới. Chu Bội tọa trấn phủ công chúa, kết hợp các phụ tá tham mưu., Một mặt theo dõi kỹ thế cục trong thành Lâm An, thậm chí cả triều đình, một mặt ra lệnh cho Từ Liệt Quân, đội ngũ cứu viện của đám người Thẩm Thành không cần lo lắng, ổn định trận tuyến, từ từ hoàn thành uy bức và vây kín đối phương.
Cho dù trong phủ có người thấp thỏm, biểu hiện ra trước mặt Chu Bội, Chu Bội cũng chỉ trầm ổn mà tự tin nói với bọn họ:
"Nhất định sẽ bảo vệ được."
Trong lòng nàng, mặt lý trí vẫn phức tạp mà thấp thỏm như trước, nhưng trải qua nhiều năm như vậy, trải qua áp lực và tuyệt vọng dài dằng dặc như vậy, đây là lần đầu tiên nàng thấy được một chút hi vọng.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Nhiều năm trôi qua, từ nhiều năm trước lúc nửa đêm, sau khi từ biệt ở Biện Lương thành, Chu Bội không còn gặp qua Ninh Nghị. Nàng trở về thành thân, ở tại Giang Ninh, hắn thì đi đến Lương Sơn, tiêu diệt giặc cướp, theo Tần gia gia làm việc, sau đó giết hoàng đế, sau đó đánh bại Tây Hạ, đối kháng với nữ tử thậm chí đối kháng cả thiên hạ, hắn càng ngày càng xa lạ, đứng đối diện võ triều, khiến Chu Bội cảm thấy sợ hãi.
Nhưng cùng lúc đó, dưới đáy lòng nàng, cũng luôn có hình chiếu thiếu nữ và vị lão sư kia từng xua biệt lúc trước.
Khi đó Ninh Nghị đã quay người rời đi. Nàng nhìn bóng lưng kia, trong lòng vẫn hiểu: Vô luận là chuyện gì khó khăn, chỉ cần y xuất hiện, chắc chắn sẽ có một tia hi vọng ấm áp.
Đêm hôm đó, nàng mơ thấy chuyện đêm hôm đó.
Đến sáng sớm ngày thứ hai, các loại tin tức mới đưa tới, khi Chu Bội nhìn thấy một tin tức thì dừng lại trong chốc lát. Tin tức rất đơn giản, đó là chiều hôm qua, phụ hoàng triệu Tần Liệt đại nhân vào cung triệu tập đối thủ.
Sau khi cùng quần thần trở mặt, Chu Ung trốn trong hoàng cung liền lười để ý người khác, hôm qua Ngột thuật phát động tấn công không ngứa mắt đối với Lâm An, Chu Ung triệu kiến Tần Ngọc — ở giữa đương nhiên có tin tức, bởi vậy nhân viên tình báo phía dưới đem tin tức này đưa tới, nhưng tóm lại, cũng không phải là chuyện lớn gì, trong lòng biết rõ.
Trong đầu Chu Bội lưu lại một ấn tượng, sau đó đặt nó qua một bên...