Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vũ Kiến khám phá mười một năm, Chính Nguyệt sơ nhất.
Tiếng nổ của pháo hoa làm cho bầu không khí vui sướng của cả một vùng bình nguyên. Trương thôn, nơi này lấy quân nhân, nơi mà quân nhân làm chủ lại có bầu không khí náo nhiệt mà nghênh đón năm mới đến. Sau khi bữa tiệc kết thúc, có buổi tiệc long trọng, những buổi tiệc long trọng ban đầu, từng nhà đều chúc mừng lẫn nhau. Mỗi nhà đều dán một chữ Phúc màu đỏ, bọn trẻ ở khắp nơi lấy tiền tuổi, tiếng pháo cùng tiếng cười vang liên tục.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Trác Vĩnh Thanh xách theo bao lớn bao nhỏ, mang theo Hà Anh cùng Hà Tú tỷ muội, từ sáng sớm đã bắt đầu chuỗi cửa, đến ban đêm, Cừ Khánh, Mao Nhất Sơn., Đám người Hậu Ngũ đều mang theo người nhà đến, đây là bữa đầu tiên năm mới tới, hẹn trước là ở nhà Trác Vĩnh Thanh giải quyết —— mười tháng trước hắn kết hôn rồi, cưới cũng không phải chỉ có muội muội, mà là cưới tỷ tỷ Hà Tú cùng muội muội Hà Tú vào nhà. Ninh Nghị làm chủ hôn cho bọn họ, một đám người đều cười cười tên này hưởng phúc cùng người.
Một năm vừa qua, tỷ tỷ Trác Vĩnh Thanh và những tỷ tỷ đanh đá, Hà Anh như thế nào lại có cố sự bi thương hoặc vui vẻ, lúc này không cần phải nói tới nó. Chiến tranh sẽ làm rối loạn rất nhiều thứ, cho dù ở nơi này tụ tập quân đoàn của Hoa Hạ, một đám quân nhân có tác phong khác nhau., Tương tự như Tiết Trường Công, tự giác trong chiến tranh không được an toàn trong sớm chiều, người không muốn lấy vợ, cũng có nữ tử chiếu cố bên người, bất giác đi đến cùng một nhà một nhà.
Cuộc sống của Trác Vĩnh Thanh rất bình thản và hạnh phúc, thân thể của kẻ què nữ Hà Tú không tốt, tính cách cũng yếu, lúc phức tạp không chống đỡ nổi nửa nhà. Tính cách tỷ tỷ phải mạnh mẽ, nhưng cũng được coi là một nữ chủ nhân ưu tú. Trước kia thái độ của nàng với Trác Vĩnh Thanh không tốt lắm, gọi tới uống lui, sau khi thành thân., Tự nhiên sẽ không như vậy nữa. Trác Vĩnh Thanh không có người nhà, sau khi thành thân ở chung một chỗ với mẫu thân tính cách yếu đuối của Hà Anh Hà Tú. Đợi đến năm mới đến, lão đỡ phải hai mối phiền toái. Hôm nay gọi một đám huynh đệ tới chúc mừng, rất náo nhiệt.
Sau khi yến hội náo nhiệt chấm dứt, nữ nhân thu dọn bát đũa, nam nhân dọn bàn, đứa nhỏ Mao Nhất Sơn chạy ra ngoài tìm bạn chơi, Trác Vĩnh Thanh cùng với Cừ Khánh, Hậu Ngũ, Mao Nhất Sơn, Hầu Nguyên Đà ngồi trong sân uống rượu nói chuyện phiếm, đến tận đêm khuya mới tản đi.
Cừ Khánh là đi cuối cùng, lúc rời đi ý vị thâm trường nhìn hắn, Trác Vĩnh Thanh nhìn hắn cười gật đầu một cái.
Tiễn bọn họ đi, Trác Vĩnh Thanh trở lại tiểu viện, chuyển bàn ghế vào phòng. Hà Anh Hà Tú cũng đến hỗ trợ, đợi đến khi làm xong những chuyện này, Trác Vĩnh Thanh ngồi xuống cái ghế trong phòng, thân hình hắn thẳng tắp, hai tay chắp sau lưng., Hà Tú ngây thơ đi đến, trong miệng vẫn đang nói chuyện, thấy thần sắc của hắn có chút mê hoặc, sau đó Hà Anh tiến đến, nàng nhìn Trác Vĩnh Thanh, lau giọt nước trên tay, kéo muội muội ngồi xuống bên cạnh hắn.
"Sao, sao vậy?"
"Ta có một số việc muốn nói cho các ngươi." Trác Vĩnh Thanh nhìn các nàng: "Ta sắp xuất chinh rồi."
Nữ nhân đột nhiên ngây ngẩn cả người, Hà Anh nuốt một ngụm nước miếng, yết hầu khô khốc không nói nên lời.
Đoạn thời gian gần đây, thế cục bên ngoài khẩn trương, đối với nhiệm vụ trung tâm của Trương thôn Hoa Hạ quân tăng thêm, bầu không khí chuyển biến, phần lớn người nhà ở nơi này đều có cảm giác, trong khoảng thời gian này, trong đám người nhà, trong quân đội, thậm chí là các bộ phận trung tâm của Hoa Hạ quân, coi chuyện tình Chu Ung thành trò cười mà nói, nhưng sự tình phát triển lại càng ngày càng khẩn trương, càng ngày càng khẩn trương.
Nhưng không ai ngờ, trước mắt lại xuất chinh a...
Thân thể trần trụi...
Đối với bộ phận trung tâm của Hoa Hạ quân mà nói, toàn bộ tình thế đột nhiên trở nên khẩn trương, sau đó các bộ phận vận chuyển với tốc độ cao, bắt đầu từ ngày mười hai tháng hai mươi tám.
Ninh Nghị chủ trì hội nghị cao tầng xác định mấy cái đơn thuốc quan trọng, sau đó là các bộ phận họp, thảo luận. Buổi tối hai mươi tám ngày này, toàn bộ Trương thôn cơ hồ là suốt đêm hoạt động. Cho dù là những người chưa tiến vào tầng lớp quyết sách, hoặc nhiều hoặc ít cũng đều có thể minh bạch, có chuyện gì sắp xảy ra.
Hai năm qua, Hoa Hạ quân làm mưa làm gió ở Tây Nam, các loại chuyện gì cũng làm rất có thanh có sắc, thoát khỏi mấy năm trước bối rối, bầu không khí trong toàn bộ quân đội chủ nghĩa lấy lạc quan chiếm đa số. Loại cảm giác như tên bắn trên dây cung này., Vừa khẩn trương lại vừa khiến người ta phấn khích, có người thậm chí có thể mơ hồ đoán ra một ít manh mối, xuất phát từ các điều kiện bảo mật nghiêm ngặt, mọi người không thể thảo luận đối với điều này, nhưng cho dù là đi trên đường nhìn nhau cười một tiếng, đều phảng phất ẩn chứa khí tức mưa gió.
Hiển nhiên, Hoa Hạ quân do Ninh Nghị cầm đầu đã quyết định làm gì đó.
Buổi sáng ngày hôm nay, Trác Vĩnh Thanh ngồi xuống bên ngoài tiểu viện đã được coi là quen thuộc kia, thân hình thẳng tắp, hai tay nắm chặt, trên ghế bên cạnh đã có người chờ đợi. Người này thân hình gầy gò nhưng đầy cương nghị, là thủ lĩnh của Hoa Hạ quân, Tiền Chí Cường bộ trưởng bộ lạc Võ Triều, hai bên đã bắt chuyện, lúc này cũng không nói chuyện.
Qua không lâu, bên trong có người đi ra, đó là một hòa thượng mập mạp thân hình tròn nhuận mang theo nụ cười, nhìn hai người một cái, cười đi ra ngoài. Hòa thượng này ở Trương thôn lộ diện không nhiều, rất nhiều người có lẽ không nhận ra, nhưng Trác Vĩnh Thanh lại biết thân phận của đối phương, hòa thượng có thể xem là thuộc hạ Tiền Chí mạnh mẽ nhất., Thời gian dài đi ra bên ngoài, hoạt động dây dưa giữa thương mậu của Trung quân ở Võ Triều, Phùng Chấn, giang hồ la là "Hòa thượng thành thật", ở bên ngoài xem ra hành tẩu cũng không thuộc về đơn vị lái buôn tự do nào, bởi vì nhiều năm như vậy vẫn chưa chết, có thể nhìn ra võ nghệ cũng không tệ.
Sau khi hòa thượng rời đi, Tiền Chí mạnh mẽ đi vào. Cũng không lâu lắm, đối phương đi ra, nhìn Trác Vĩnh Thanh cười một tiếng, Trác Vĩnh Thanh mới vào viện tử. Lúc này vẫn còn là buổi sáng, Ninh Nghị bận rộn trong thư phòng, đợi đến khi Trác Vĩnh Thanh đi vào, buông công việc trong tay xuống, rót cho hắn một chén trà. Sau đó ánh mắt hắn nghiêm túc, đi thẳng vào vấn đề.
"Tình hình nhằm vào võ triều gần đây không thể thờ ơ được nữa, hai ngày nay đã quyết định, phải hành động, đương nhiên bây giờ vẫn chưa tuyên bố." Hắn nói: "Trong đó có chuyện có nói với ngươi, ta cho rằng nên nói chuyện với ngươi trước một chút, ngươi có thể cự tuyệt."
Trác Vĩnh Thanh đứng lên: "Ta đồng ý phục tùng tổ chức mọi chuyện."
"Ngồi xuống." Ninh Nghị khoát tay: "Toàn bộ nhiệm vụ sẽ lần đầu tiên được tuyên bố, nếu đã là nhiệm vụ thì không được phép từ chối dễ dàng. Nhưng nếu như có lý do thì những người khác đương nhiên cũng có thể đề xuất xin, có thể giúp ngươi sớm hơn, nói rõ tình huống ngươi phải đối mặt với người khác."
Trác Vĩnh Thanh ngồi xuống, Ninh Nghị tiếp tục nói.
"Sau đại chiến Tiểu Thương Hà, chúng ta chuyển chiến Tây Nam, năm ngoái chiếm lĩnh thành đô bình nguyên, toàn bộ tình huống ngươi đều rõ ràng, không cần nói tỉ mỉ. Nữ Chân Nam xâm lấn tất nhiên sẽ có một trận đại chiến, bây giờ xem ra, võ triều chống đỡ tương đối khó khăn, nữ chân nhân so với tưởng tượng càng kiên quyết hơn, cũng có thủ đoạn khác. Nếu chúng ta ngồi nhìn Võ Triều sớm băng bàn, tiếp theo chúng ta sẽ lâm vào bị động cực lớn, cho nên, nhất định phải hết sức hỗ trợ."
"Đầu tiên, xuất binh trực tiếp nhất không phải là một sự lựa chọn có thể thực hiện được, thành đô bình nguyên chúng ta vừa mới lấy xuống, từ năm ngoái đến năm nay, chúng ta khuếch đại quân gần hai vạn, nhưng có thể phân ra không nhiều lắm, quân đội Miêu Cương cùng Đạt Ương càng ít hơn., Nếu như muốn cưỡng ép xuất chinh, phải đối mặt với nguy hiểm của bàn sụp phía sau, người nhà của chiến sĩ đều phải chết ở đây. Về phương diện khác, lúc trước chúng ta phát ra triện văn, chủ động buông tha đối kháng với Võ triều, đem quân đội đi về phía đông, bắc đẩy về phía bắc., Người đầu tiên phải đối mặt chính là phản kích của Võ Triều, vào thời điểm này, đánh nhau cũng không có ý nghĩa gì, cho dù người ta chịu mượn đường, đẩy mấy vạn người chúng ta vào một ngàn dặm, đến trong mấy trăm vạn đại quân của bọn họ, ta đoán chừng nữ thật cùng Võ Triều cũng sẽ lựa chọn ăn chúng ta trước tiên."
"Không xuất hiện quân đội quy mô lớn, cũng chỉ có một lựa chọn khác. Chúng ta quyết định phái nhân thủ nhất định, dựa vào phương thức đặc biệt chiến đấu, chém đầu tác chiến. Trước tiên tiến vào cảnh nội võ, sớm đối kháng với những nữ chân nhân kia, lui tới, thế lực Hán gian, phàm đầu nhập vào nữ chân, giết."
Lời nói của Ninh Nghị rất đơn giản và bình tĩnh, nhưng trong lòng Trác Vĩnh Thanh lại chấn động. Đây là tin tức mà Ninh tiên sinh truyền ra từ Tây Nam, có thể tưởng tượng được người trong thiên hạ sẽ chấn động như thế nào.
"Chu Ung rơi loạn vài bước cờ thối, chúng ta không thể tiếp lời hắn, không thể để cho đám Võ Triều cho rằng Chu Ung đã hòa giải cùng chúng ta, nếu không chỉ sợ Võ Triều sẽ càng nhanh hơn nữa. Chúng ta chỉ có thể lựa chọn cách làm hiệu suất nhất phát ra thanh âm của mình., Cho dù Hoa Hạ quân chúng ta tha thứ cho kẻ địch của mình, cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua hán gian phản chiến vào lúc này. Hy vọng với hình thức như vậy, có thể vì một hệ thái tử Võ Triều trước mắt mà vẫn còn chống cự, ổn định tình thế, cướp đoạt một đường sinh cơ."
"Chuyện này tương đối nguy hiểm. Nó có thể khiến cho một số người lắc lư không yên lòng, cũng sẽ để cho những thế lực đã phản chiến làm càng nhiều, kể cả Kim Quốc trước kia cũng đã xếp vào trong võ triều, đều sẽ triển khai ngăn cản." Ninh Nghị khoát tay áo, nói: "Đương nhiên, như vậy tốt nhất, vậy thì đánh nhau, thanh lý bọn chúng."
"...Trước mắt kế hoạch xuất chinh những đội ngũ này có ám, sở dĩ cân nhắc đến ngươi, bởi vì thân phận đặc thù của ngươi, ngươi giết xong Nhan Lâu thất, là đối kháng nữ nhân anh hùng thật sự., Chúng ta... dự định đặt đội ngũ của ngươi ở ngoài sáng, nói ra những lời chúng ta muốn nói, đường đường chính chính chính nói ra, nhưng đồng thời bọn họ sẽ nhìn chằm chằm vào ngươi như con ruồi. Cho nên ngươi cũng là nguy hiểm nhất... cân nhắc đến hai tháng trước ngươi mới thành thân, lại muốn đảm nhiệm nhiệm nhiệm vụ nguy hiểm như thế, ta cho phép ngươi làm ra cự tuyệt."
Trác Vĩnh Thanh theo bản năng đứng lên, Ninh Nghị khoát tay áo, ánh mắt không nhìn hắn: "Đừng vọng động, tạm thời đừng trả lời, sau khi trở về sẽ nghiêm túc cân nhắc. Đi thôi."
"... "Vâng." Trác Vĩnh Thanh chào rời đi, khi ra khỏi phòng, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua. Ninh tiên sinh ngồi trên ghế không đưa tiễn hắn, giơ tay uống trà, ánh mắt cũng không nhìn về phía này. Điều này hoàn toàn khác với Ninh Nghị mà hắn ngày thường thấy, trong lòng Trác Vĩnh Thanh lại hiểu được, Ninh tiên sinh cho rằng mình độc chiếm đưa đến vị trí nguy hiểm nhất là chuyện không hay ho gì, trong lòng hắn cũng không thoải mái cho lắm.
Nghĩ như vậy, hắn ở ngoài cửa lại thi lễ một cái. Sau khi rời khỏi tiểu viện kia, đi tới đầu phố, Cừ Khánh từ bên cạnh tới, chào hỏi hắn, đồng hành cùng hắn một trận. Lúc này Cừ Khánh đang nhậm chức cao tầng, lúc này vẻ mặt cũng có chút không đúng, Trác Vĩnh Thanh chờ đợi hắn nói chuyện.
"Gia nhập ngươi vào đội ngũ đi ra, là đề nghị đầu tiên của ta." Cừ Khánh nói.
Trác Vĩnh Thanh gật đầu: "Có mồi câu là có thể câu cá, đề nghị của Cừ đại ca rất tốt."
"Ngươi mới thành thân được hai tháng..."
"Thành thân một ngày, nên xuất chinh cũng phải xuất chinh, chúng ta làm lính không phải cần như vậy sao?" Trác Vĩnh Thanh cười cười nói với Cừ Khánh.
"Nhưng chuyện này lại khác với xuất chinh. Xuất chinh đánh giặc, mỗi người đều có nguy hiểm như nhau. Trong chuyện này, ngươi đi ra ngoài, sẽ biến thành bia ngắm lớn nhất. Tuy chúng ta có rất nhiều vụ án, nhưng vẫn khó đảm bảo không có gì ngoài ý muốn."
Hai người đi về phía trước, Trác Vĩnh Thanh chỉ cười cười, không nói gì, đến lúc tổng luận ngã tư ngã tư bên kia, Cừ Khánh dừng lại, sau đó nói: "Ta đã hướng tới Ninh tiên sinh, phụ trách một đội ngũ đi ra lần này. Nếu như ngươi quyết định nhận nhiệm vụ, ta sẽ đồng hành với ngươi."
Hắn cười cười, quay người đi về hướng làm việc. Sau khi đi được vài bước, Trác Vĩnh Thanh đứng sau lưng mở miệng: "Cừ đại ca."
"Hả?"
Trác Vĩnh Thanh đi tới, cùng hắn đi đến ven đường: "Ngươi biết đấy, những năm gần đây, ta vẫn luôn canh cánh trong lòng."
"... Cái gì?"
"Lúc trước giết xong Nhan Lâu thất, ngươi biết ta biết, đó chẳng qua chỉ là một lần may mắn. Lúc ấy ta chẳng qua là một tên tân binh, lên chiến trường, đao đều không thể rời, giết Lâu thất, là bởi vì ta ngã một cái, đao rời tay... Lúc đó trận đại chiến, nhiều huynh đệ như vậy, cuối cùng còn lại ta, Hậu Ngũ đại ca, Nhị gia ca, Mao gia ca ca, La đại ca, nói một câu, các ngươi đều lợi hại hơn ta rất nhiều, nhưng công lao của Sát Lâu thất lại rơi vào đầu ta."
Y nhìn Cừ Khánh: "Mấy năm nay, cũng bởi vì công lao khó hiểu này, trong đội ngũ đề bạt ta, Ninh tiên sinh biết ta, rất nhiều người cũng nhận ra ta, nói Trác Vĩnh Thanh thật lợi hại. Có cái gì lợi hại, lên chiến trường, ta cũng không thể vọt lên đầu, đương nhiên ta không phải muốn chết, nhưng nhiều khi ta cảm thấy ta không phải một chiến sĩ xứng với danh hiệu Hoa Hạ quân, ta chỉ trùng hợp bị đẩy ra làm một tấm biển."
Hắn cười cười: "Nếu ở võ triều, lấy được lợi ích thì không tính, nhưng bởi vì ở Hoa Hạ quân, nhìn thấy rất nhiều anh hùng nhân vật, nhìn thấy đại ca lông, trông thấy La Nghiệp La đại ca ca ca, lại nhìn Ninh tiên sinh, ta cũng muốn biến thành nhân vật như vậy... Lúc Ninh tiên sinh nói với ta, ta có chút sợ hãi, nhưng trước mắt ta hiểu rồi, đây chính là chuyện ta vẫn chờ."
Trác Vĩnh Thanh dừng lại một chút, sau đó gượng cười: "Nhìn các ngươi kìa, ngoại trừ tên điên La đại ca kia ra, tất cả đều có bộ dạng xấu xí, đại biểu cho Hoa Hạ quân giết ra ngoài, hướng về phía toàn bộ thiên hạ nói chuyện, đương nhiên người đẹp trai như ta mới có thể đảm đương được nhiệm vụ này.
"...Cho nên, ta định đi."
....
"...Cho nên, ta sắp xuất chinh."
Những lời này cũng nói ra với những người khác nhau là mang tâm tình khác nhau. Trác Vĩnh Thanh cảm thấy mặc dù đến nhiều lần, chỉ sợ mình cũng không thể tìm được ngữ khí tương xứng với người này, đúng lúc lắm.
Một đêm nói chuyện thẳng thắn với thê tử, người một nhà ôm nhau nói rất nhiều lời, có ai khóc, đương nhiên cũng có tươi cười. Hai ngày sau, cảnh tượng như vậy chỉ sợ còn lặp lại trong nhà quân nhân Hoa Hạ rất nhiều lần. Lời nói không hết, trước khi xuất chinh, bọn họ đều lưu lại những chuyện muốn nói nhất, với hình thức của di thư, bảo vệ quân đội.
Đám người Ninh Nghị, Tần Thiệu Khiêm thay nhau quan sát đội trưởng và các thành viên tham gia của các đội ngũ khác nhau, bọn họ đều có hướng đi khác nhau, có nhiệm vụ khác nhau.
"Đỗ Sát, Phương Thư Thường... lĩnh lĩnh đội đi Tương Phiền, thuyết phục Hà gia phù hộ, hôm nay có thể tìm ra nữ gian tế thật sự..."
"Nhâm Tố Lệ... Dẫn đội đến vùng cát dài, phối hợp với tai mắt do Trần Phàm sắp xếp, tùy thời ám sát một mười ba người trên danh sách này, sau danh sách, nếu xác nhận, có thể xử lý nhân tình..."
"Cơ Nguyên kính... Hai trăm người đi Kiếm Các, cùng thủ lĩnh Tư Trung nói rõ việc này. Ngoài ra, trước sau cùng Trần gia bàn bạc kỹ càng một chút, lấy danh nghĩa của ta..."
"Phùng Chấn, La Tế Quang dẫn đội, tương ứng Trác Vĩnh Thanh hành động, ẩn núp chính mình, cẩn thận chú ý hết thảy dấu vết ở ngoại giới, đồng thời, trong danh sách ba tộc nhân, có một trăm mười tám khẩu nam giới, có thể giết..."
"Lệnh Trí Quảng dẫn đội, đi lâm an..."
"Tiểu Hắc, Vũ Văn Phi Độ, các ngươi muốn đi liên hệ với một vị lão nhân gia... "
"Ứng Hậu..."
"La Tử Phục..."
"... Phải cho những người đã rơi vào chiến cuộc biết, thiên hạ này có người đứng chung với bọn họ..."
"... Muốn phát động Lục Lâm, phát động rậm rạp, phát động tất cả những người không thể tránh khỏi trận chiến này, phát động tất cả lực lượng có thể phát động..."
"... Muốn chặn đứng đường lui của những kẻ đang lắc lư kia, muốn phân tích lợi hại với bọn chúng, muốn đàm phán với chúng..."
"... Phải để cho những người đã đi đến con đường hợp tác với nữ tử kia biết rõ! Cho dù có một ngày, võ lâm bị diệt vong, có người nhớ đến hắn, chúng ta sẽ không tha cho hắn! Thiên Nam Địa Bắc, mười năm hai mươi năm, chúng ta làm cho hắn sinh tử khó khăn!"
Ở một khoảng cách rất xa, con cự thú ở phía Tây Nam chuyển động thân thể, xuân tiết mới vừa đi qua, từng đội từng đội nhân mã, theo các phương hướng khác nhau rời khỏi bình nguyên, đang muốn nhấc lên một mảnh gió tanh mưa máu kịch liệt. Lần này, người chưa đến, tín hiệu nguy hiểm đã khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Chính Nguyệt sơ bảy, dưới bầu trời âm u có quân đội đi về phía đông, Nhan Hi Duẫn cưỡi trên ngựa, xem xong mật báo mật thám truyền tới, sau đó cười ha hả, hắn đưa tin tình báo cho một bên Ngân Thuật, thuật bạc xem hết, lại truyền sang bên cạnh, không bao lâu, Nhan Thanh bỗng dưng gọi tới, đọc xong tin tức, trên mặt âm tình bất định: "Lão sư..."
"Thanh Y, ngươi ở Tây Nam, đã từng giao tiếp với tên Ninh Nhân kia rồi, dạo chơi cờ này của hắn, ngươi thấy thế nào?"
"Thanh Cương ngu dốt, trước mắt chỉ cảm thấy... đây là chuyện tốt." Trên mặt Nhan Thanh Cương lộ ra vẻ tươi cười: "Ninh Lập hành động này, ý muốn hô ứng chiến cuộc ở Giang Nam, chia sẻ chút áp lực cho vị tiểu đồ đệ Thái tử kia. Nhưng mà, một khi Hắc kỳ quân bắt đầu đại khai sát giới ở võ triều., Đương nhiên có thể chấn nhiếp một đám đạo chích do dự bất định, nhưng lúc trước có liên hệ với bên ta, có những người lui tới, cũng chỉ có thể đứng về phía Đại Kim ta... Trong đám người Võ Triều, phàm là những người mà lão sư nắm trong tay đều có nhược điểm, đều có thể thuyết phục, không còn trở ngại."
Hi Duẫn gật đầu, nói xong Nhan Thanh Cương, lại khẽ nhíu mày: "Chỉ là chuyện như vậy, muốn giết Ninh Nhân Đồ sẽ không nghĩ tới, hắn đã làm như vậy, chỉ sợ còn có rất nhiều hậu chiêu, cũng không thể không biết, đệ tử cảm thấy không thể không đề phòng."
Hắn âu lo nói xong những lời này, Nhan Hi Duẫn nở nụ cười: "Thanh Y à, ngươi quá coi thường tên Ninh Nhân kia rồi, vi sư quan, hắn cả đời giỏi về dùng mưu, giỏi về kinh doanh, nếu cho hắn mười năm nữa..., Hắc kỳ đại thế đã thành, thiên hạ này sợ rằng khó có ai có thể chống đỡ được hắn. Mười năm này, cuối cùng là nữ nhân ta chiếm được đại thế, bởi vậy hắn không thể không vội vàng nghênh chiến, thậm chí vì người chống cự của Võ triều, không thể không phái ra tinh nhuệ của bản thân, hi sinh trên chiến trường..."
"Vậy... Vì sao đệ tử lại coi thường hắn..." Nhan Thanh nhíu mày không thôi.
Tâm trạng của Hi Duẫn có vẻ rất tốt: "Chỉ vì ngoại trừ dùng mưu để kinh doanh ra, người này còn có một đặc tính cực kỳ đáng sợ, đáng sợ nhất... hẹp đường gặp nhau, hắn đương nhiên là dũng giả trong dũng giả. Trên đời, phàm là người mưu trí nổi tiếng, nếu chuyện không thể làm, tất nhiên sẽ nghĩ ra đủ loại đường vòng, để cầu phần thắng, tên Trữ Nhân Đồ này có thể ở thời điểm nguy cấp nhất, không chút do dự mà đánh bạc tính mạng của mình, tìm ra cơ hội chiến thắng chân chính."
"... Trí mưu thêm dũng khí, đây chính là đặc tính mà đại anh hùng chân chính mới có, bởi vậy hắn mới có thể giết Hoàng đế, Phản võ triều, đối mặt với thiên mệnh Đại Kim của Đại Kim ta, cho dù hắn cùng đường, nhưng vẫn có thể ngang nhiên không lùi bước., Tuy cả thế gian đều là kẻ địch nhưng vẫn cứng rắn giết ra một vùng trời đất." Hi Duẫn thúc ngựa đi, trên mặt nở nụ cười: "Ta thấy gì nào, đúng là đã tính được sẽ khiến một số người phát điên, Ninh Lập luôn nghĩa vô cố mà phái người tới, ha ha... vừa vặn một lưới bắt hết!"
Chiến mã đi về phía trước, sau đó Nhan Thanh Cương vội vàng đi theo, chỉ nghe Hi Duẫn nói: "Đã đến lúc rồi, qua hai ngày, Thanh Y ngươi tự mình xuôi nam, phụ trách thuyết phục khắp nơi cùng phát động công việc ngăn chặn cờ đen, quần hùng xua hươu, thiên địa cuồn cuộn, thế sự vô tình nhất, khiến những kẻ nhát gan lòng mang quỷ quấy, bỉ ổi xấu xa kia, hết thảy đi gặp Diêm Vương gia đi! Bọn chúng còn ngủ trong mộng chưa tỉnh lại, thiên hạ này a..."
Hi Du Duẫn cười nói: "Đang đánh giặc —— tiếng cười phóng khoáng kia, phảng phất như toàn bộ núi sông phía trước đang thiêu đốt.
Thiên hạ này, xảy ra chiến tranh. Nếu không có kẻ nhát gan sinh tồn, thành Lâm An sẽ bị thiêu đốt rung chuyển, sau đó cả thành Nam Võ đại địa đều muốn bốc cháy. Tháng giêng này, bộ đội của Lưu Thừa Tông vốn đang chạy trốn ở phương đông nam đột nhiên chuyển hướng, cắm nghiêng về phía thành trì Từ Châu năm ngoái chủ động bỏ cuộc, muốn thừa dịp nữ chân nhân đặt trọng tâm ở Giang Nam, lại cắt đứt đường về phía đông quân.
Cùng lúc đó, quân tiên phong của Ngột thuật đã đến thành trì phồn hoa hơn một trăm năm mươi vạn người tụ tập tại đây: lâm an.
Trong gió, như có tiếng ca...