Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"A Quý, bây giờ ngươi cảm thấy, quyển sách này, Ninh Lập Hằng này... như thế nào?"
Đã gần hoàng hôn, kiệu của Phù Mã phủ đi ngang qua đầu đường Giang Ninh, Khang hiền sau khi nói ra câu này, Lục A Quý suy nghĩ rất lâu.
"Nếu là trước kia, sợ là khó hạ quyết đoán. Chẳng qua là hôm nay nhìn thấy quyển sách này, tiểu nhân cảm thấy này Ninh Lập Hằng... Cũng có thể là kỳ tài kinh thế..."
"Ta cảm thấy cũng vậy..." Khang hiền thở dài. "Chỉ một quyển này, học qua loại ngành nghề săn bắn rất đa dạng, quản lý, dẫn dắt, ám chỉ, làm cho bản thân nạn dân phát huy ra hiệu suất, chứ không phải mù quáng trấn áp, đây là kiến thức chân chính của vương đạo. Nói về vệ sinh này, cũng không phải là ăn nói lung tung., Trước kia khi nhắc tới vật ấy, hắn từng nói tới vật chất, cần phải xác nhận trước phàm là sự thật đều có quy luật, dùng phương pháp thống nhất ghi chép các loại sự kiện tương tự, để so sánh, quy định phân tích nguyên nhân bên trong, tìm ra nhân và quả của khách quan, không thể đoán được, cũng không thể tiếp nhận quái lực loạn thần. Hôm nay hắn nói về việc vệ sinh này từng nhiều lần đưa ra ví dụ, hoặc cũng là hắn lấy cách học của vật mà đưa ra kết luận... "
Hắn suy nghĩ một chút: "Tối nay ta còn phải cân nhắc một chút, cân nhắc xem quyển sách này giao ra như thế nào, ngày mai lại thương nghị với Tần công... Việc cứu trợ thiên tai lúc này buộc phải ở mi mắt, một khi nhẹ nhàng xuống, A Quý, ta muốn triệu tập đại phu, y quan có thể triệu tập được., Làm một lần thống nhất tỉ mỉ, so với các loại bệnh tình phát sinh xung quanh, như lập tức nói, học vệ sinh cùng với rất nhiều điều kiện khác ảnh hưởng đến bệnh tình, nghiêm túc ghi chép, hết thảy đều phải lấy sự thật làm cơ sở, không thể ăn nói lung tung."
"Vâng."
"Sau lũ lụt, tai họa sẽ nổi lên, có một số việc bây giờ có thể đi làm, sinh ý trong nhà mỗi một nơi có thể điều động nhân thủ, đều an bài nhân thủ làm ghi chép quan sát. Năm nay tai hoạ khắp nơi, Tần công hội đem quyển sách này phát ra, ta cũng đem đưa đến triều đình, luôn có một số người dùng đến., Có một số người không cần, có chút qua loa lấy lệ. Bọn họ ghi chép lại tình huống, dịch tình từ đầu đến cuối, kỹ càng tình hình sau khi bộc phát, đem chuyện này nói như thế nào... Tỷ lệ, làm ra, nếu thật có thể xác nhận phương pháp này có thể ngăn cản dịch tình, mấy vạn người mười mấy vạn người... Đây là tại chỗ Bồ Tát tích công đức rồi..."
"Vâng."
"Đáng tiếc hắn không muốn thật sự ra tay làm việc." Khang hiền lắc đầu, "Trên giấy chuyện binh, ta không tin lắm, về phần lấy ra quyển sách này chỉ vẻn vẹn là để Tần lão thu Nhiếp Vân Trúc làm nghĩa nữ, để cho hắn ít nhiều có chỗ dựa, ha ha, văn khí và si khí đều có, nhưng mà, A Quý ngươi có tin không?"
"Thuộc hạ... không tin." Lục A Quý suy nghĩ một chút, "Ninh công tử nói mặc dù có vài phần công lợi, nhưng trên thực tế, ý nghĩa của chương trình này tuyệt đối không phải một thương hộ có thể so sánh được. Lấy hắn và Tần công hiện giờ giao tình với lão gia, coi như là có chút chuyện nhỏ., Mở miệng xin lão gia chiếu cố một hai, cũng bất quá chỉ là tiện tay mà thôi, chuyện thương nhân bình thường, cho dù nói với tiểu nhân một tiếng, đại khái cũng có thể giải quyết, bản thân Ninh công tử cũng không phải là hạng người vô năng. Lấy phân lượng của quyển sách trước mắt này... Tiểu nhân cảm thấy, những chuyện này tuy hắn có nghĩ tới, nhưng chỉ sợ cũng là lấy ra để tỏ vẻ không muốn làm quan mà thôi."
Khang hiền cười rộ lên: "Ha ha, chẳng lẽ bản thân hắn không quá coi trọng cuốn sách này?"
"Người Hư Hoài Nhược Cốc, cũng có, Ninh công tử vốn khiêm tốn, nhưng kiến sự cực chuẩn. Nếu muốn nói hắn đem hai chuyện này so sánh, vậy thật sự khiến người ta khó hiểu, coi như hắn đã nhận ân tình của Tần Công, cũng nên hiểu rõ tác dụng của quyển sách này mới đúng, nếu không, tiểu nhân cảm thấy hắn cũng sẽ không ngưng trọng dặn dò như vậy chớ có nói ra tên của hắn."
"Chính là đạo lý này, nhưng bất luận thế nào, hắn vẫn chỉ nguyện làm con rể ở Giang Trữ này. Luận lời nói nhỏ, con đường nhỏ từng nói, sĩ quan quân tử cũng vậy, làm việc nghĩa cũng vậy... Hắn có tấm lòng ẩn dật, nhưng bình thường lại có rất nhiều chuyện làm, ngôn luận của hắn có chút cực đoan, nhưng cũng không kích phẫn. Lúc này lấy quyển sách này ra, chứng minh hắn lòng mang lê dân thiên hạ, ý nghĩ này thật sự làm người ta khó hiểu."
"Tâm lo cho lê dân, lại không muốn vào triều đình. Lão gia, liệu trước đây hắn từng đắc tội với thượng quan gì, bị bất công đối đãi qua, bởi vậy đối với quan trường nản lòng thoái chí. Với tiểu nhân nghe được, mặc dù tuổi của Ninh công tử không lớn, nhưng khi nói tới chuyện lục đục với nhau tính kế, đúng là có chút cảm xúc."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Khang hiền gật đầu: "Trước chưa từng kiểm tra, lần này ngươi đã kiểm tra cẩn thận, nếu thực sự đắc tội với ai... vậy đến lúc đó rồi nói sau."
"Vâng."
Ánh chiều đã ở phía xa trở nên tráng lệ, kiệu tử trở lại phò mã phủ. Một đường đi vào, có hạ nhân thông báo cho một đôi con cái nhà Khang vương gia tới, đang chơi đùa công chúa phía sau. Khang hiền mỉm cười, một đường đi vào.
Công chúa nói ra những từ như vậy, nghe ra luôn làm cho người ta cảm thấy rất trẻ tuổi. Bất quá làm thê tử Khang hiền, Thành quốc công chúa Chu Ngọc năm nay kỳ thật đã năm mươi bốn tuổi. Vị công chúa này là cô cô ruột của đương kim thánh thượng, lúc trẻ cũng rất có tài hoa, sau khi thành thân với Khang Hiền., Tình cảm không tồi, cũng coi như là tương kính như tân. Hiện giờ vị công chúa này tuy chỉ tỏa ra ánh sáng mịt mờ, nhưng do Khang hiền cùng quản lý một lượng lớn sinh ý với nàng, tuy không liên quan tới chính giới, nhưng trong hoàng thất, thật ra sức ảnh hưởng không nhỏ.
Đôi phu thê này có thân phận trung lập lại có tiền, mấy thành viên hoàng thất cũng đồng ý thân cận với bọn họ, ví dụ như đôi nam nữ Chu Bội và Chu Quân Vũ hôm nay lại tới phủ chơi, mang theo một đám cháu gái nhà mình chạy tới chạy lui trong hoa viên. Thê tử nhàn nhã quý phái của Chu Ngọc ở trong đình mỉm cười nhìn., Thấy hắn tới, nói một câu: "Quan nhân đã trở về." Sau đó đưa tay pha cho hắn một chén trà, sau đó, đám nhóc kia cũng ầm ầm đi về phía này.
Thành thật mà nói, trong đám hài tử này, Khang hiền thích nhất chính là Chu Bội giống tiểu đại nhân. Cô bé này xác thực thông minh, cháu gái nhà mình không so được, về phần Chu Quân Võ Tắc thường bị tỷ tỷ ức hiếp tương đối được mấy đứa cháu trai của mình hoan nghênh, Chu Ung nhà này xác thực có một đôi con gái tốt. Lúc này mới ngồi xuống, Chu Bội bên kia đầu tiên chạy tới.
"Phò mã gia gia phò mã gia gia."
Trong miệng hô ngọt, đây là có dấu hiệu cầu người, đương nhiên Khang hiền cũng biết nàng đang cầu cái gì. Cô bé này cực kỳ lợi hại, vài ngày trước tính toán phương pháp cứu trợ lương thảo, trợ giúp thiên tai điều phối tới, rất có nơi sâu xa, nàng biết thủ hạ của Khang Hiền có chút tài năng, bởi vậy lấy ra cho hắn xem, nàng tự tin tràn đầy mặt đất sẽ trình lên đến chỗ "Hoàng Đế bá bá".
"Phò mã gia gia, vật kia... sao rồi?"
Tiểu cô nương cười xán lạn, Khang hiền ở đây cười cười, khích lệ một phen.
"... Phương pháp điều phối bực này, xác thực có chút thâm tỉnh, hơn nữa kiêm cố hiệu suất phân phối khai Nguyên Tiết Lưu, mấy vị phòng thu chi trong phủ thật sự là thần đồng, chỉ sửa chữa mấy chỗ, liên quan tới việc điều phối hoàn tiết châu huyện, có mấy chi tiết nhỏ sợ là không rõ ràng lắm..."
Khang hiền lấy ra một phần sổ sách cẩn thận giảng giải một phen, quả nhiên chỉ là mấy vấn đề nhỏ, đợi đến khi nói xong, mới lấy ra một quyển sách khác: "Bất quá, gia gia hôm nay cũng lấy được một phần phương thức ghi lại khác, khác với nhãn lực của bội nhi ngươi. bội nhi ngươi tinh thông đạo này, nhìn xem có thể thực hiện được hay không, cũng phải cho gia gia quyết định."
"Ách..." Tiểu quận chúa ăn mặc xinh đẹp hơi nghi hoặc, sau một lát, nghiêng đầu đi. "Tốt!"
Nàng cầm lấy quyển sách lật xem, "Đằng sau một chút." Khang hiền chỉ điểm một tiếng, sau đó cười nói với thê tử cùng một đám tôn nhi bên cạnh. Chu bội ngồi một bên đình nghỉ mát, cau mày lật vài trang, sau đó lông mày càng nhíu chặt hơn., nhào nhào tới thư phòng bên cạnh, từ cửa sổ có thể nhìn thấy tiểu thiếu nữ ở bên trong tìm chút giấy bút viết vẽ tranh các loại, hết sức chăm chú. Chu Ngọc nhìn, quay đầu hỏi Khang hiền: "Quan nhân, ngươi cho bội nhi xem cái gì?"
"Không sao, đợi sau khi nàng ta ra rồi hẵng nói." Khang hiền cười, lại đi nói chuyện náo loạn với tôn nhi, Chu Quân Võ Võ lại có chút nghi hoặc nhìn thư phòng bên kia. Khi thiếu nữ từ thư phòng đi ra, thần sắc của cô ta có chút buồn bã, lúc này nàng ta đang lật lại từ đầu, lật qua một lần, ngẫm lại một lần, qua một hồi lâu, mới đem sổ sách khép lại đặt bên cạnh Khang hiền: "Phong Mã gia gia, đây là ai viết?"
Khang hiền nhìn nàng, trong lòng suy nghĩ một hồi lâu, mới nói: "Vốn không nên nói, bất quá... bội nhi ngươi thề giữ bí mật, ta sẽ nói cho ngươi biết, lúc này cũng không phải là đùa, bội nhi ngươi phải nghĩ cho rõ, cảm giác mình có thể bảo vệ bí mật, ta mới có thể nói với ngươi."
Chu Bội suy nghĩ một hồi lâu, không lâu sau, thần sắc có chút ngưng trọng giơ tay phải lên.
Ánh nắng chiều tà buông xuống tường thành phía đông, chiếu ánh sáng ấm vàng đầy sân nhỏ này. Không lâu sau, trong đình nghỉ mát đột nhiên truyền ra một tiếng hô nhỏ: "Hù? Man tử kia?"
Lúc này Tiểu Quân Võ đang lao tới, nghe tỷ tỷ nói như vậy, không khỏi nghi hoặc mở miệng nói: "Man tử? Tỷ tỷ, Ninh Lập Hằng kia làm gì?" Từ sau buổi trưa, tỷ tỷ rất không ưa đệ nhất thiên tài kia, gọi đối phương là Man tử.
Chu Bội trừng mắt: "Tránh ra!"
"Ta nói thế nào cũng là tiểu vương gia, ngươi không thể như vậy..." Một đám đệ đệ muội muội ở cách đó không xa nhìn, tiểu Quân Vũ quyết định phản kháng một chút, lời còn chưa dứt, nhìn thấy ánh mắt của tỷ tỷ, chán nản xoay người bỏ chạy.
"A..."
Đối với Ninh Nghị mà nói, hai loại đồ vật này chẳng khác gì đưa cho Tần lão Khang già cả. Trong lòng dân chúng có lòng trắc ẩn, thuận tay làm một chuyện tốt tất nhiên là một trong những lý do đó, để Tần lão có thể thu Nhiếp Vân Trúc làm nghĩa nữ mới chính là chủ thể, mặc dù với Khang hiền và Lục A Quý thì cái trả giá này có lẽ không cân bằng, nhưng với Ninh Nghị, trên thực tế cũng là càng có nhiều băn khoăn.
Từ khi Cố Yến Huyên xảy ra chuyện, một đường trở về, hắn chú ý tới các loại biến hóa của sự tình, tìm một chỗ dựa cho Nhiếp Vân Trúc, kỳ thật không chỉ để nàng tránh gặp phải dạng người như Cố Yến sau này, hoặc là để nàng có tiện lợi trên phương diện kinh thương, những điều này, cũng chỉ là một phần nhỏ. Một phần khác, là vì Ninh Nghị phát hiện có bộ khoái đã tìm tới Lý Liên, Nhiếp Vân Trúc hỏi thăm chuyện có liên quan đến Cố Yến Chử Bằng.
Hắn và Nhiếp Vân Trúc chỉ có liên hệ gặp nhau vào rạng sáng mỗi ngày, trừ điều đó ra cũng không gặp qua bao nhiêu lần, nhưng thủ pháp thám thính cũng không thể xem thường, đối phương thực sự thông qua Nhiếp Vân Trúc bên kia tra xét được trên người mình khả năng cũng không nhỏ. Lui một bước nói, Cố Yến Huyên có tính bắt cóc Nhiếp Vân Trúc, nói không chừng sẽ chuẩn bị một số thứ., Bộ khoái sẽ tìm được chút dấu vết để lại, tập trung nhìn chằm chằm vào Nhiếp Vân Trúc. Nếu như mình muốn đề phòng, liền dứt khoát đem thân phận của nàng nói rõ ra một chút, trực tiếp bóp chết Nhiếp Vân Trúc ở tầng này, sự tình này không chỉ có lợi đối với Nhiếp Vân Trúc mà còn có lợi cho chính mình.
Hắn tính toán rất sâu, đã thành thói quen, gặp nguy hiểm trước bóp chết bước lên trước một bước, mà mặc dù phát sinh chuyện tình xấu nhất, thí dụ như trước khi Cố Yến Tiêu chết không nói thật, còn có người biết Cố Yến Tiêu thuê người bắt cóc mình. Dưới điều kiện trước khi mình giết đối phương là tự vệ, cộng thêm phân lượng của phần cứu trợ thiên tai này, vô luận thế nào cũng đã là một phần an toàn.
Thêm nữa bảo đảm, thỏa mãn tâm tư Tần lão Khang cứu quốc cứu dân, mở đường cho Nhiếp Vân Trúc tương lai, mình còn có thể nhàn nhã sống ở đó, đây đương nhiên là kết quả tốt nhất, hắn là thương nhân, mọi việc đều trao đổi giá., Trong động tác này, ai cũng được lợi, không ai nợ ai. Rất tốt, về phương diện cứu người cũng thỏa mãn lòng trắc ẩn của mình, năm nay có lẽ ít người bệnh chết đói, nhổ một cọng lông lợi cho thiên hạ, làm sao vui mà không làm.
Chuyện thay Nhiếp Vân Trúc tìm nghĩa phụ cho nàng còn chưa có nhắc tới, cũng không biết ý nghĩ bên kia như thế nào, đại khái cũng phải sáng mai trò chuyện với nàng một chút. Trước kia chỉ biết đối phương khi còn bé sinh ra trong nhà quan lại, điều kiện không tồi, tính cách dòng dõi Tần Vân Trúc tốt, sẽ không bạc đãi nàng. Đương nhiên, nếu trong lòng nàng có ám ảnh, mình còn phải giúp nàng từ chối dòng dõi Tần Tương.
Trong lòng còn đang tính toán chuyện này. Chạng vạng tối trở về, trong lúc vô tình trông thấy Tiểu Kiệt nói chuyện với một nam tử ở một tiểu viện bên cạnh đại môn, bộ dạng có chút lo lắng, cơm tối thấy nàng vội vội vàng vàng, trong lúc nhất thời cũng không để tâm. Tiểu Kiệt phải xử lý một số chuyện trong viện, đôi khi có lẽ cũng sốt ruột, nhưng đều xử lý tốt mọi chuyện tốt đẹp., Mãi đến khi cả nhà ngồi trong phòng tán gẫu đánh cờ, mới phát hiện có chút không đúng. Tiểu nha đầu ngồi trong góc cúi đầu nạp giày, thỉnh thoảng thanh âm buồn bực truyền tới. Ninh Nghị quan sát một hồi, kêu lên: "Tiểu Kiệt, lại đây một chút."
"Ừm, cô gia có việc gì sao?" Tiểu Kiệt làm ra giọng nói sang sảng, cúi đầu xuống. Ninh Nghị đưa ngón tay quệt lên mặt nàng, mới phát hiện phụ cận khóe mắt đã ướt nhẹp. Y và Tô Đàn Nhi liếc mắt nhìn nhau, Tô Đàn Nhi thả sổ sách trong tay xuống, đi tới nhìn vài lần, kéo nàng đi qua ngồi xuống: "Ngọc nhi, có chuyện gì vậy?!"
"Buổi chiều trong nhà có người tới nói, phụ thân hai ngày trước ra ngoài..." Tiểu Kiệt cắn môi, lúc này mới khóc lên: "Ta muốn... Ta muốn mời tiểu thư cho phép nghỉ, trở về một chuyến, nhưng tiểu thư gần đây cũng rất bận..."
Trong phòng im lặng một hồi.
"Chuyện này mà ngươi cũng nhịn không nói? Ta... À, Thường tổng quản đi cùng ngươi về một chuyến, chuyện trong phủ nha hoàn nhà ngươi quan tâm cái gì..." Tô Đàn Nhi hai tay ôm lấy nàng, sau đó trừng mắt, ngữ khí có chút xông lên.
"Nhưng mà Thường tổng quản cũng rất bận rộn, nếu đóng cửa thành thì hai chúng ta không về được..."
Thường tổng quản kia xem như là quản sự có chức vị cao nhất trong đại phòng, để hắn bồi tiếp, xem như biểu thị Tô gia coi trọng Kính Nhi. Đương nhiên nguyên bản không cần có quy cách như vậy, nhưng Tô Đàn Nhi cùng mấy nha hoàn từ nhỏ lớn lên cùng nhau, tình như tỷ muội, Kỳ thật Quản sự nhi ở trong phủ cũng không tệ, lúc này Tô Đàn Nhi lắc đầu.
"Nói thì đừng nghĩ tới những điều này, Kính Nhi ngươi an tâm trở về, an an táng thúc thúc, xử lý xong sự tình trở lại. Chúng ta tình cùng tỷ muội, nhiều năm như vậy, nếu không phải gần đây có việc, ta nên cùng ngươi trở về một chuyến."
"Tiểu thư..." Kính Nhi đã khóc, lúc này xinh đẹp cùng Hạnh Nhi cũng đã đỏ mắt tụ lại.
Ninh Nghị suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy thì... ta cùng Tiểu Kiệt về một chuyến."
Tiểu Kiệt quay đầu lại, đưa tay lau nước mắt: "Cô gia..."
"Tiểu Kiệt cũng chiếu cố ta lâu như vậy rồi, Thường tổng quản có việc, đàn nhi ngươi không thể đi, ta cũng là người rảnh rỗi, đi một chuyến cũng coi như là thái độ. Thế nào?"
Bên kia hơi trầm mặc, Tiểu Sất sờ nước mắt, cũng chiếm không hết cảm giác, có chút cảm động: "Cô gia, cô gia không thể đi... Tay cô gia còn chưa lành... "
Tô Đàn Nhi ôm Kính Nhi, mỉm cười cùng Ninh Nghị một hồi, sau đó khẽ gật đầu, đụng nhẹ lên mặt Kính Nhi: "Như vậy cũng tốt, vậy thì vất vả cho tướng công đi một chuyến rồi, vả lại mang theo Cảnh Hộ Viện theo, hôm nay có nạn dân lục tục đi tới, trên đường đi tướng công và Tiểu Kiệt cần phải cẩn thận..."