Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vũ Kiến trung tuần sáu tháng mười năm, phía nam Tấn Địa, dãy núi kéo dài, tinh kỳ phe phẩy.
Phủ Tấn Ninh, Tây Bắc, Duyên Hổ quan, quan ải mới tu, non nửa tòa đều đã lâm vào trong biển lửa, tại phía nam tường thành bị đánh tan, lít nha lít nhít binh sĩ từng đội dũng mãnh tiến vào trong thành, dưới tinh kỳ như rừng, ngọn lửa lay động mặt binh sĩ trắng bệch.
Trong thành trì đã bị đánh tan, chém giết vẫn còn đang tiếp tục hung mãnh, Vu Ngọc Lân dẫn đầu đội ngũ từ công sự trong thành phụ trợ, tử thủ không lui, ném đá và trọng nỗ về phía cửa ải bị phá. Vu Ngọc Lân quấn băng trên người đứng ở chỗ cao nhất của thành trì, chỉ huy chiến đấu, ngọn lửa cháy khét bốc hơi lên bầu trời.
Từ sau khi tường thành bị phá, chiến đấu đã kéo dài một ngày một đêm, sự ngoan cố trong thành không ngừng nghỉ, cho nên binh sĩ tấn công ngoài cửa ải cũng không có nhuệ khí như trước. Nhưng bất luận thế nào, quân đội khổng lồ chiếm ưu thế, quy mô công kích khổng lồ vẫn không ngừng đóng quân vào cửa ải, Duyên Hổ Quan ở phía đông núi, lít nha lít nhít đều là chờ đợi thân ảnh binh sĩ tiến lên.
Từ ngày hai tháng hai mươi hai gặp người thật sự bỏ mình. Đầu tháng ba tháng sau, Liêu Nghĩa Nhân cầm đầu thực chất phái hàng Kim chia cắt vùng đất Tấn. Năm tháng uy thắng phá thành, dưới mệnh lệnh của Lâu Thư Uyển quyết liệt, cả tòa thành bị đốt trụi. Lúc này Nhan Tông Hàn, Tây Lộ quân do Hi Duẫn thống lĩnh lựa chọn trực tiếp đi về phía nam, bổ nhiệm các thế lực đứng đầu Liêu gia tiêu diệt đối với lực lượng Phản Kim Địa.
Đám người Lâu Thư Uyển vứt bỏ uy phong lùi về phía tây, phía nam trùng điệp sơn lĩnh, dựa vào địa thế càng ngày càng gập ghềnh tiến hành phòng thủ cùng quan ải. Mà thế lực mới vừa đầu hàng Kim quốc thì bất chấp tất cả triệu tập trọng binh, hướng về phương này đẩy tới, tháng bảy sơ tám, Duyên Hổ Quan ở phía sau vây giữ tháng sau bởi vì một đội binh sĩ phản bội, bị đối diện xé mở một lỗ hổng.
Phía tây Duyên Hổ quan, bách tính không muốn hàng vàng còn đang lít nha lít nhít tiến vào trong núi do đám người Lâu Thư Uyển quản lý, ở đông nam Duyên Hổ quan, dẫn đầu Minh Vương quân ý đồ đến đây cứu viện Vương Cự Vân, dẫn đầu hàng đại tướng Trần Long chu cách trở, lâm vào chém giết kịch liệt.
Tàn Dương như máu, địa thế gập ghềnh trong núi, Du Hồng Trác vung đao chém giết, khuôn mặt hắn dữ tợn, máu me khắp người., Vết thương đáng sợ đang từ trên đầu vai hắn kéo dài xuống. Trong núi này, mười hai tên Lục Lâm được nhận nhiệm vụ hộ tống đi về hướng Duyên Hổ Quan, báo cáo với Ngọc Lân biết được tin tức có một nhóm nhỏ an phúc đi vòng quanh. Nhưng mà trên đường bị trinh sát hàng vàng phát hiện, sau một phen chém giết, hôm nay chỉ còn lại có năm người gồm cả Du Hồng Trác.
Đối diện có trường thương đâm tới, Du Hồng Trác hét lớn một tiếng, lao theo thương thế lao vào trong phạm vi thương ảnh của đối phương. Trường đao đã thuận thế chém ra. Đối phương né tránh, thân thương đẩy Du Hồng Trác đang được ăn cả ngã về không, sau đó thu thương đâm tới. Du Hồng Trác đã bị thương kiệt sức, thân hình lắc lư một cái., Mắt thấy mũi thương đâm tới trước mắt, nhưng đã không cách nào tránh né, vào lúc này, có bóng người từ bên cạnh tới, trường thương kia gãy nát tiết tấu trên không trung, một bóng người khổng lồ nắm mũi thương trên không trung đập vỡ ra, trong lúc tiến lên thuận tay cắm vào cổ kẻ cầm thương kia.
"... Đây là Vương gia thương của Nhạn Nam, linh động có thừa, nhưng nội tình không đủ, thích hợp cho chiến trận chém giết. Nhưng nếu ngươi nội lực thâm hậu, tạo nghệ cao hơn hắn một bậc, liền không đủ gây sợ... pháo chùy, hôm nay đánh tốt nhất, là Trần Phàm thuộc phía nam, ở trong tay hai người này, quả thực bôi nhọ võ công, ngu xuẩn đem thức ăn... Thứ dùng đao này vốn là hình hổ, không có tư cách, không có khí thế, ngươi xem hổ trong tay ta..."
Thân hình Du Hồng Trác lảo đảo, thân ảnh kia đã đi vào đám người, bộ pháp nhìn cũng không nhanh, nhưng theo thanh âm truyền ra, thân ảnh kia một quyền một cước giữa, ống tay áo bay múa gào thét., Cương phong như sấm, phía trước đánh tới thân ảnh trinh sát như gặp phải thế cục bay lượn trên chiến trường, trong khoảnh khắc trái bay phải ngã phải, đến sau đó hắn đánh ra một quyền hình hổ, trong không khí mơ hồ có thể nghe được tiếng mãnh hổ gào thét, ngăn trước người hắn máu vẩy ra, giống như muốn nổ tung.
Nội kình thâm hậu như vậy, đã đạt đến trình độ võ học, Du Hồng Trác chỉ ở vợ chồng Triệu thị năm đó, cùng với Long Vương tám tay trên người nữ tử ngày nay mơ hồ thấy qua. Lúc này hắn bị thương quá nặng, ánh mắt lay động. Trước khi cao thủ này đến, vị cao thủ này đã thấy lờ mờ trên người nữ tử., Song phương đã từng chém giết kịch liệt, bây giờ đối diện còn có mười một mười hai người, không lâu sau đã bị giết chỉ còn lại một người cầm thương cuối cùng, chỉ thấy thân hình khổng lồ kia vung tay về phía sau, gọi một đứa bé lúc trước trốn dưới tàng cây tới.
"... Lúc trước vi sư từng nói qua, khu rừng xanh sử thương, chú ý một tấc dài một tấc, đối phó hắn thì làm sao bây giờ? Bình An, lấy đao ra, hôm nay hắn là của ngươi..."
Đứa bé phía sau thân hình thấp bé, xem ra mới chỉ năm sáu tuổi —— Du Hồng Trác lúc này tự nhiên không thể nhớ tới đứa bé mà hắn từng cứu ở Trạch Châu —— đứa bé tên gọi là bình an này thân hình run rẩy, ở trong tiếng quát của sư phụ lấy ra dao găm, cũng không dám tiến lên.
Người phía trước chỉ cười ha ha: "Bình an, vi sư đã nói gì? Người trong giang hồ, hiệp nghĩa là đầu tiên, bây giờ thiên hạ rung chuyển, những gian tặc này đầu nhập vào người của Kim Quốc, ức hiếp Hán gia giang sơn ta., Ăn cây táo rào cây sung chết chưa hết tội, ngẫm lại những ngày này vi sư mang ngươi xem những cảnh tượng kia, suy nghĩ một chút những ngày qua xem những kim binh chết tiệt kia, suy nghĩ một chút những hài tử cỡ ngươi đi! Không nên sợ! Bọn họ đáng chết! Bọn họ so với ngươi lớn hơn vài tuổi, thân hình cao lớn hơn một chút, nhưng cổ cũng mềm! Hôm nay vi sư giúp ngươi áp trận, ngươi đi xem máu của bọn họ ——— "
Người này nói xong, thò tay nắm vạt áo đứa bé kia, bỗng nhiên ném thằng bé ra ngoài, bóng dáng đứa bé kia ở trên không trung kinh hô đảo qua, tên trinh sát cầm thương cuối cùng ở phía trước nhịn không được mà vung thương đâm tới. Bên này, ống tay áo của một thân ảnh cao lớn, võ nghệ cao cường đang gào thét vung vẩy, thân ảnh của đứa bé rơi lên thân thương., Chỉ nghe vài cái loảng xoảng, bóng người va ngã trên mặt đất, nam tử cầm thương ngã lăn ra đất, lại đứng dậy, đưa tay sờ sờ cổ, máu tươi chảy ra, rơi xuống trên mặt đứa bé đang bò dậy, yết hầu người cầm thương đã bị dao găm cắt đứt.
"Ha ha ha ha, được —— " Du Hồng Trác nghe thấy tiếng cười hùng hậu vang lên bên tai, tàn dương tràn ngập như máu: "Bình an! Được! Từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ đường đường là nam nhi, không thua kém bất cứ ai nữa..."
Bầu không khí loạn thế đã thay đổi, cho dù cảnh tượng trước mắt, thời gian dần trôi qua chỉ sợ cũng sẽ không kinh ngạc. Khói lửa tràn ngập khắp thiên hạ, mọi người chém giết và giãy dụa dưới bầu trời.
Nước hồ Lương Sơn, thuyền nhỏ đi qua lau sậy, mọi người trên thuyền ngừng thở, nhìn thấy thi thể trôi nổi trên mặt nước phía trước, đi dọc theo thi thể tiến lên phía trước, thanh âm chém giết dần dần trở nên rõ ràng, sau đó bọn họ giết ra lau sậy, tụ tập lại chiến trường trên thuỷ vực phía trước.
Tiếng pháo vang như sấm, mũi tên bay lượn, binh sĩ trên thuyền, trên nước, các nơi dưới đáy nước triển khai chém giết, trên một chiếc thuyền quan lớn, thuốc nổ được đốt lên, tiếng nổ cực lớn nương theo hỏa diễm tuôn ra khỏi khoang thuyền, thuyền mang theo thuốc súng tràn ngập chìm xuống đáy nước.
Tây Nam, thành bình nguyên. Trong mùa hè, tình hình dữ tợn đã chậm lại, hoàn thành nhiệm vụ kháng hồng, bảo vệ thành quả khuếch trương của Hoa Hạ quân năm thứ năm, tiết tấu huấn luyện chiến của Hoa Hạ quân một lần nữa trở lại, chiến binh trong phạm vi nhỏ cũng đã được triển khai, theo lý thuyết, một khi thu hoạch vụ thu một năm này, Hoa Hạ quân của Tây Nam có thể tiến vào tiết tấu mở rộng quân đội mới.
Vị trí hạch tâm của Trương thôn, Hoa Hạ quân, tổng số tham mưu bộ đã sớm tiến vào trạng thái khẩn trương trong tháng sáu. Một mặt tiếp nhận tin tức từ ngoại giới, nghiên cứu các loại nhược điểm của quân đội Nữ Chân, mặt khác, căn cứ vào tin tức lúc trước truyền đến., Suy tính và dự đoán tình hình phát triển của chiến tranh, trên thực tế, cân nhắc đến tương lai sẽ phát sinh chiến tranh, các loại chuẩn bị chiến tranh, lúc này cũng nhất định phải giao ra hạng mục, câu thông hậu cần, bắt đầu làm.
Tin tức về tình hình chiến đấu hai bên truyền ra mỗi ngày, tiến hành hội tụ ở Trương thôn, mỗi ngày đều sẽ mất nửa canh giờ để tất cả mọi người tập trung phân tích cùng thảo luận, sau đó sẽ phân phối các loại nhiệm vụ lên đầu mỗi người., Ví dụ như theo tình hình chiến đấu đã xác định, giai đoạn cuối cùng của cao tầng Chư Như Tông Hàn, Hi Doãn, Tông Phụ, Tông Quỹ, các tướng lĩnh khác đều có khuynh hướng tư duy và tư duy chiến tranh, lại căn cứ vào lý lẽ phân tích tâm lý của mỗi người, phân tích bước tiếp theo bọn họ có thể đưa ra quyết định.
Mặc dù thoạt nhìn như là lý luận binh trên giấy, nhưng đối với những hành vi tướng lãnh suy nghĩ đơn giản, vẫn có độ chính xác tương đương.
Mấy ngày gần đây, trong tổng tham mưu bộ lạc, điều khiến mọi người tấm tắc xưng đạo nhất chính là hướng đi chiến thuật của quân đội phía tây Nhạc Phi. Hắn kinh doanh ở Tương Dương đã lâu, sau khi nữ chân nhân đến, hắn xuất kích đầu tiên vây khốn Đặng Châu rồi sau đó đánh viện binh.
Nữ tướng dẫn đầu Ngột Chính vốn là người trấn thủ Biện Lương, cướp đoạt ở Trung Nguyên, tập hợp hơn vạn kỵ binh: Đối với thiết phù trọng kỵ, trong một thời gian ngắn đã từng là phương hướng phát triển nhiệt tình của kim nhân., Chỉ là về sau dùng pháo gỗ, thuốc nổ càng thêm lợi hại, lại đến thiết pháo xuất thế, Hi Doãn phương phương ý thức được sự hạn chế của trọng kỵ., Mới từ từ ngừng lại. Bất quá trọng kỵ mặc giáp quy mô lớn trên chiến trường vẫn là một cỗ lực lượng khiến người ta không thể bỏ qua. Cáp Mô Dịch tiếp nhận bộ phận thiết phù đồ của Kim Quốc, về sau bổ sung một lượng lớn thiết phù đồ ở Trung Nguyên, khuếch trương Thiết Phù Đồ đến gần vạn người, lần này gặp Nhạc Phi công Đặng Châu, hắn gầm thét đánh giết tới.
Trong khoảng thời gian ngắn, Lưỡng Nghi quân của Nhạc Phi đã hoàn toàn chọn lựa và bố phòng ở chiến trường từ phía Bắc cách Đặng Châu đến hai mươi dặm. Sau khi hai bên va chạm với nhau, hai bên triển khai chém giết kịch liệt. Phòng tuyến của Nhạc Phi khéo léo tạo ra mấy đạo pháo sắt, Vu Thành định dùng trọng kỵ binh chính diện thoái thác pháo trận của đối phương, sau đó trước sau đánh đổ hai đạo pháo hiệu lưng còng quân, tiến vào vòng vây của thiết pháo quy mô lớn, gặp phải công kích kịch liệt.
Trận chiến thê thảm này song phương tổn thất không ít, lưng còng quân tử thương mấy ngàn, bị phá hủy hơn trăm khẩu pháo sắt, lúc đầu Hồ Sinh xông vào đã nếm được ngon ngọt, sau đó đặt chân bùn sâu không cách nào tự kềm chế được, đầu nhập vào trọng kỵ binh to lớn tổn thất gần ngàn trượng., Có hơn ba ngàn kỵ binh vì chiến mã trọng thương mà mất đi sức chiến đấu, bộ binh hao tổn hơn hai ngàn. Đợi đến khi lý do Vu Mô hoảng sợ thu binh, lưng còng quân rút lui, lại ở dưới thành Đặng Châu đánh tan viện binh mới tới, chém đầu gần ba ngàn quân, hoàn thành một đòn đón đầu trước khi Hi Duẫn đến.
Đợi đến khi Hi Duẫn đến Nam Dương, quân lưng còng thong dong lui về phía Tương Dương, Hi Doãn vừa lên hỏa khí đã lập tức giải phong ấn, sau đó đại quân tu chỉnh, không tiếp tục tấn công nữa, coi như đã tán thành chiến lực của nhánh quân lưng còng dưới trướng Nhạc Phi.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Về phần Dương Châu, vẫn Thuật oanh tạc điên cuồng dưới thành đã mấy ngày, từ sau lưng đại quân phụ trách tông môn ép lên, triển khai giằng co với mười vạn đại quân bộ lạc Phó Định Khang đến đây giải vây, tiền phong đã bắt đầu chém giết, chiến hỏa mãnh liệt trên phương hướng thư cao cũng không ngừng lại, trước mắt phần lớn quân đội tham chiến đều đã đến vị trí, nhưng luận về chiến quả còn cần mấy ngày nữa.
Đến tháng bảy mười một này, trong đám người thuộc tham ô bộ lạc tụ tập lại họp bàn bạc, tên là Bành Việt Vân tiểu tham mưu đưa ra chiến thuật có thể có quan hệ với Hàn Thế Trung đã bắt đầu diễn trò, mọi người quay chung quanh bàn tán về chiến thuật này, Ninh Nghị cũng đi tới thảo luận một lát, lại có tin tức mới đưa đến. Ninh Nghị xem phần đầu tiên, cười kín đáo cho những người khác.
"Có lẽ là nói đúng rồi, xem ra tương lai Hàn Lập trung tâm có khả năng vứt bỏ Dương Châu lấy dẫn tông ngạnh thượng câu. Tích nhân thất địa, đất trống mất người, nơi người mất. Đây là tin tức dân chạy nạn Giang Nam truyền về báo cáo báo cáo về việc nạn dân bị rút đi., Thoạt nhìn, Tiểu thái tử bên kia đã chuẩn bị sẵn sàng từ bỏ tất cả tư tưởng của Bắc Vực, Trường Giang xuôi nam mới là quyết chiến... Đương nhiên, muốn làm tốt cái cục này, khẳng định vẫn phải tốn thời gian, xem Hàn Thế Trung lúc nào buông tha Dương Châu... Ừm..."
Ninh Nghị vừa nói vừa xem xét phần tin tình báo thứ hai truyền đến, đến lúc này, hắn khẽ nhíu mày, trên mặt là nụ cười phức tạp của Hàm Nghĩa. Mọi người nhìn lại bên này, Ninh Nghị trầm mặc một lát, giao tin tình báo cho mọi người, trên mặt có chút xoắn xuýt.
"Gia hỏa này, làm sao làm được..."
Mọi người xem tin tình báo kia, đầu tiên là nhíu mày, sau đó bừng tỉnh, tiếp theo hưng phấn, sau đó thần sắc cũng trở nên phức tạp, mỗi người nhìn nhau.
"Là canh nhỏ a..."
"Cái này... gia hỏa này độc ác quá đi..."
"Đêm nay có phải nên thêm đồ ăn không?"
"Nữ chân nhân muốn phát điên, đây là tốt hay không..."
"Ách, mọi người nói đi, tin tức này... là chúng ta lấy được hay là đại quân của hai nhà nữ chân đông biết trước..."
"... Bọn họ có biết là chúng ta làm hay không?"
"Ha ha ha... Không biết vì sao, ta đột nhiên có chút không muốn quan hệ với tên gia hỏa kia, bằng không chúng ta nói trước, nói chuyện này không liên quan gì với chúng ta nhé?"
"Bằng không, phủi sạch quan hệ thân minh đi, chúng ta trước khi nữ chân nhân nổi điên sao?" Trong tiếng nghị luận của mọi người, Ninh Nghị liếc nhìn mọi người: "Hình dáng này, có vẻ khá là chân thật a ha ha ha..."
Y nói xong, bản thân không nhịn được mỉm cười.
Trong báo cáo là tin tức về thảm án của Vân Trung.
Đầu tháng bảy sơ khai, một đám phản kim phỉ nhập vào trong mây, vốn định cướp bóc phủ Tề Huyên, bắt được nhất tộc Tề thị liền rút lui, nhưng trong lúc làm việc phạm sai lầm, đầu tiên là gia đinh Tề phủ ngoan cố chống cự, thoáng làm rối loạn bộ điệu của đám phỉ, sau đó, trưởng tôn vốn yêu mến lúc xa lúc ly kỳ bị cuốn vào trong sự kiện này, bị người ta cắt yết hầu mà chết, đem toàn bộ sự kiện này cuốn vào phương hướng hoàn toàn không khống chế được.
Tình yêu chính là một trong những người có tiếng tăm cao nhất ở Bắc Phương Hán, lúc kim diệt Liêu, hắn làm quan ở Liêu quốc, lúc đó võ triều gọi nhau, lúc nào cũng thích cảm thấy võ triều hủ bại, từ chối không đi, đồng thời nghiêm túc cảnh cáo người của cả gia tộc không được hạ quan.
Cho đến sau này khi Kim Quốc thống nhất, lập tức đầu nhập vào Kim Quốc, được trọng dụng. Đến bây giờ, hắn là đại hán thần thủ dưới trướng Tông Hàn thậm chí dưới trướng toàn bộ nữ tử chân chính, phong quốc công, tri hạch mật viện sự. Sau khi Tông Hàn chinh về phía Nam, sự vụ lớn nhỏ trong Vân Trung phủ chính là hắn chủ trì.
Nếu bàn về thực quyền, kể cả là mấy nữ quốc công, thậm chí cả Vương gia cộng lại, chỉ sợ đều không bằng yêu thương của hôm nay. Một đêm này các nữ tử chân phù quý khác bị cuốn vào Tề gia, chỉ sợ cũng sẽ không làm lớn chuyện, nhưng người đầu tiên chết, là trưởng tôn lập tức yêu thương.
Không lâu sau khi thời điểm chạng vạng tối mất tích, Thời gia cũng đã nhận ra không đúng. Sau đó toàn bộ Vân Trung phủ giới nghiêm, không thể tiến vào Tề gia được nữa. Đối mặt với một loạt thi thể yêu của Trưởng Tôn, bắt đầu một loạt hành động điên cuồng.
Một đêm này, mấy trăm tên phỉ vào thành lao vào Vân Trung Phủ chém giết, điên cuồng cầu sinh phóng hỏa khắp nơi, chính là mùa thu, không biết vì sao, một số địa phương lại tích trữ dầu hỏa., Một đêm gió lớn thổi qua, bên trong Vân Trung phủ thế lửa kéo dài, thiêu đốt vô số phòng ốc, có mấy ngàn người chết trong trận hỗn loạn và lửa cháy này. Mà trong quá trình đám phỉ nhân cầu sinh, hơn mười nữ đệ tử quý phái bị coi là con tin cũng lần lượt chết đi, tử trạng thảm thiết.
Mà trong trận hỗn loạn này, thám tử Hắc kỳ quân thuận thế tiến vào Đại Tạo viện, tiến hành phá hoại một phen.
Thời gian trở lại buổi tối năm thứ năm tháng bảy.
Bên trong Tề phủ, trong khoảnh khắc Nhan Văn khâm phục thi thể Viễn Tể, cả người liền mơ màng...